Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (110.63 KB, 6 trang )
Phân tích tự tình 2
Tác giả: admin 14:26
0Share
- Trong bài Tự tình I, âm thanh chỉ làm thức dậy nỗi đau
ẩn tiềm trong đáy lòng người cô phụ. Âm thanh lần này
như thúc giục thời gian trôi nhanh. Quãng đời qua, mất
hết. Cái mới lại chưa đến.
Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn.
Ta có cái cảm giác thời gian như cơn gió lướt qua cuộc
đời, qua số phận, qua thân xác nhà thơ:
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Bài “ Đỗ người đàn bà chồng chết” Xuân Hương đưa hai
chữ “ non sông” để an ủi, khuyến khích, vực dậy. Ở đây ,
không thế. Xã hội phong kiến buổi ấy làm cho điêu tàn, xơ
xác, khô tàn phận hồng nhan.
- Buồn cho thân phận cũng có nhờ đến chén rượu, nhờ tí
hương nồng, nhưng dễ gì đời chỉ say. Say ( rượu và say
tình ) một tí thôi rồi tỉnh. Cái tỉnh ấy chua xót bội phần so
với trước lúc say:
Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Bởi:
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn.
Xuân Hương đấu tranh cho sự trọn vẹn, yên lành, hạnh
phúc. Nhưng chờ mãi, chờ mãi đến bao giờ trăng mới tròn
! Nguyên nhân khách quan tàn nhẫn ấy là cội nguồn của
nỗi buồn xa vắng mà đeo đẳng, dằn vặt cõi lòng.
- Xuân Hương vốn tự tin và yêu đời. Con người ấy cố
gắng gượng với đời :
Xiên ngang mặt đất rêu từng đám,