Tải bản đầy đủ (.pdf) (12 trang)

Gia Thế họ Lê pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (126.31 KB, 12 trang )

Gia Thế họ Lê


Lê-Hoàn
Người Châu Ái, có chí-lược, được lòng quân-sĩ, được Đinh-Liễn giao-phó
binh-quyền, nhân soán ngôi họ Đinh, tự xưng Giao-Châu Tam-Sứ Lưu-Hậu,
khiến sứ tiến cống nhà Tống, dâng biểu nói: "Đinh-Truyền cùng mẹ là
Dương-Thị suất lại, dân, tướng hiệu, ba quân, nài xin thần thống lĩnh việc
phủ". Và giả làm một tờ biểu của Đinh-Truyền dâng lên. Thái-Tông yên-vỗ
dụ rằng: "Họ Đinh đã truyền nối ba đời. Trẩm muốn cho Truyền làm Thống-
Soái, nhà ngươi làm phó. Nếu Truyền không có tướng tài, còn tính trẻ con,
thì nên khiến mẹ con vào chầu, sẽ được ưu-đãi, ta tức thì trao tiết-việt cho
nhà ngươi. Trong hai điều ấy, nhà ngươi nên xét chọn lấy một". Thái-Tông
khiến bọn Trương-Tôn-Quyền đi sứ, đem chỉ-dụ ấy qua. Nhưng Hoàn đã
chuyên cứ đất nước, chẳng phụng mệnh. Sau Hoàn dâng sớ nói: "Nước
Chiêm-thành đem mấy vạn voi ngựa vào cướp An-Nam, đã bị tôi đánh đuổi
chạy".
Năm Thái-Bình Hưng-Quốc thứ 8 (983), Hoàn khiến cống các vật vàng bạc,
tê-ngưu và voi.
Năm Ung-Hy thứ 2 (985), Hoàn khiến cống rùa vàng, hạc, lư-hương, ngà voi
và một vạn cây lụa trắng để mừng tiết Càn-Minh. Vua Tống cho sứ-giả một
bộ áo, đai bạc, yên cương và năm con ngựa. Hoàn cống vàng bạc và các vật
thổ-sản.
Tháng 10 ngày Canh-Thân, vua Tống khiến Lý-Nhược-Chuyết làm Quan-
Cáo-Sứ, đem chế-sắc phong Hoàn làm Kim-Tử Quang-Lộc đại-phu, Kiểm-
Hiệu Thái-Uý, Sử-Trì-Tiết, Đô-Đốc Chư-Quân-Sự, An-Nam đô-hộ, sung
Tĩnh-Hải-Quân Tiết-Độ, Giao-Châu Quản-Nội Quan-Sát-Sử-Trí Đẳng Sứ,
Thượng-Trụ-Quốc, Kinh-Triệu-Quận, Khai-Quốc-Hầu, thực ấp ba ngàn hộ,
vẫn ban hiệu là Thôi-Thành Công-Thần.
Tháng 4 năm đầu hiệu Đoan-Củng (988), vua Tống khiến bọn Ngụy-Tường
làm Quan-Cáo-Sứ đem chế-sắc tiến phong Hoàn tước Khai-Quốc-Công, cho


thêm thực ấp ngàn hộ.
Tháng 5 nhuận, Hoàn khiến sứ tiến cống. Năm đầu Thuận-Hoá (990), vua
Tống khiến bọn Tống-Cảo làm Quan-Cáo-Sứ, gia phong cho Hoàn. Tháng
10, Hoàn cống một cái ghế khảm thất-bửu và các vật voi tê-ngưu.
Tháng 3 năm thứ 4 (993), vua Tống khiến bọn Vương-Thế-Tắc làm Quan-
Cáo-Sứ, đem chế-sách phong Hoàn tước Giao-Chỉ quận vương.
Tháng 3 năm thứ 5 (994), Hoàn khiến sứ tiến cống, về sau Hoàn cậy thế
nước hiểm trở, thường vào đánh cướp, không giữ đúng lễ phiên-thần.
Mùa xuân năm đầu Chí-Đạo (995), Chuyển-Vận-Sứ Quảng-Tây Trương-
Quan tấu rằng: "Hoàn cho quân vào trấn Như-Hồng thuộc Khâm-Châu, đánh
phá cưdân, cướp bóc lương thực, rồi bỏ đi". Mùa hạ năm ấy, 5.000 binh Tô-
Châu dưới quyền chỉ-huy của Hoàn vào cướp Lộc-Châu, thuộc huyện của
Ung-Châu, bị Tuần-Kiểm Dương-Văn-Kiệt đánh đuổi. Thái-Tông chú ý
yên-vỗ cõi xa, chẳng muốn hỏi tội. Trương-Quan lại nói nghe đồn Hoàn bị
họ Đinh truất đuổi, nay kéo tàn-quân ra ở vùng hải-đảo, chưa biết lập căn-cứ
nơi nào, cho nên lấy sự cướp bóc để tự túc. Nay Hoàn đã chết, Quan dâng
biểu mừng. Thái-Tông bèn khiến quan Thái-Thường Trần-Sĩ-Long làm Thể-
Phỏng-Sứ để dò xem hư thực, mới biết rằng Lê-Hoàn vẫn còn sống, tin trước
chỉ là lời truyền-văn sai lầm. Năm thứ 2 (996), vua xuống chiếu hạch tội
Trương-Quan, Quan đau chết, lại ra chỉ-dụ chém Vệ-Chiêu-Mỹ ở trấn Như-
Hồng. Mùa hạ năm ấy, vua Tống khiến Trần-Nghiêu-Tẩu nhiệm chức
Quảng-Tây Chuyển-Vận-Sứ, nhân làm chiếu-thư khiến Lý-Kiến-Trung đem
qua cho Lê-Hoàn. Nguyên Khâm-Châu có ba trấn ở gần bờ biển là Như-
Hồng, Xy-Bộ và Như-Âm, trước đây có bọn Văn-Dõng, dân Triều-Dương,
thuộc quận Giao-Châu, bị án giết người rồi đem cả gia-quyến trốn qua Như-
Âm, được trấn-tướng bọn Hoàng-Lệnh-Đức che giấu. Hoàn khiến trấn-tướng
triều-Dương Hoàng-Thành-Nhã theo bắt. Lệnh-Đức không giao trả, Thành-
Nhã bèn đánh cướp rồi đi. Nghiêu-Tẩu đến Như-Âm, cật vấn biết được
duyên-do việc che giấu, bèn bắt hết tất cả nam nữ già trẻ, một trăm ba mươi
người, giao trả cho nhà đương cuộc Triều-Dương. Thành-Nhã bắt lại được

người, làm thư tạ ơn Nghiêu-Tẩu. Hoàn cũng dâng biểu-chương tạ ơn và nói
đã ước thúc các khê động, từ nay không còn việc quấy rối nữa. Tháng 7,
Thái-Tông lại khiến Lý-Nhược-Chuyết đem chiếu thư và đai-ngọc ban cho
Hoàn. Nguyên trước Kiến-Trung đến Giao-Châu, Hoàn tiếp đãi rất sơ-sài,
nhân dâng biểu-văn lên tâu rằng: trước kia đánh cướp Như-Hồng chỉ là quận
ngoài bờ cõi, mà thôi vậy. Nhân bắt 27 tên dân mọi, bọn không hiểu tiếng
Tàu, giải giao cho Chuyển-vận-sứ. Triều đình tiếp được biểu-văn của Lê-
Hoàn, bèn khiến Nhược Thuỷ qua đi sứ. Thoạt mới đến, Lê-Hoàn ra ngoài
thành tiếp đón, chào hỏi rất khinh rẽ; Hoàn bảo Nhược Thuỷ rằng: "Xưa
đánh cướp Như-Hồng, chỉ là quân ngoại cảnh mà thôi, Hoàng-Đế có biết
không? Nếu Giao-Chỉ làm phản thì chúng tôi vào Quảng-Châu trước, rồi
đánh đến các quận ở Mân-Trung, há chỉ đánh trấn Như-Hồng mà thôi đâu?".
Nhược-Khuyết khoan thai trả lời rằng: "Chúa Thượng nghe Như-Hồng bị
cướp, chưa rõ thực hư thế nào; nghĩ rằng Túc-Hạ xuất-thân từ hàng nha
tướng, đã được trao cho tiết-việt, lẽ nên tận trung đền đáp, há còn manh lòng
gì khác nữa sao? Đến lúc Túc-Hạ bắt quân giặc biển giải nạp, thì sự trạng đã
rõ ràng. Nhưng các đại-thần bàn rằng: "triều-đình trao tiết việt cho Túc-Hạ
để trấn an hải-ngoại, nay đã có loạn giặc biển, ấy là Giao-Châu một mình
không đủ sức chế-ngự, nên phát vài vạn tinh binh, hội với quân bản châu,
đồng đánh giặc biển để dứt hậu loạn. Hoàng-Đế sợ Giao-Châu không hiểu ý
của triều-đình, rồi sinh ra hoảng sợ, chi bằng chuyên uỷ việc dẹp giặc cho
Túc-Hạ là hơn, bởi thế không khiến binh đi nữa". Hoàn ngạc nhiên nói rằng:
"Giặc biển xâm phạm bờ cõi, ấy là tội của kẻ thủ-thần, (bầy tôi có trách
nhiệm phòng thủ), thánh-nhân khoan-hồng, chưa hề trách phạt, ơn ấy quá
hơn cha mẹ, từ nay xin kính vâng đức-hoá triều-đình, dẹp yên bờ cõi". Nói
xong, trông về phía bắc, cúi đầu chúc mừng.
Tháng 4 năm thứ ba (997), nhân dịp Tống-Chân-Tông lên ngôi ban ơn, gia-
phong Hoàn làm Nam-Bình-Vương kiêm chức Thị-Trung.
Tháng 9, Hoàng cống một cái ghế khảm vàng bạc thất bửu, sừng tê, ngà voi
và lụa mịn. Vua Tống xuống chiếu khiến bày các đồ phương vật ấy ở Linh-

Toạ đền Vạn-Tuế, cho sứ làm lễ lạy dâng. Năm ấy, Chiêm-Thành vào cướp
biên-thùy, Hoàn đánh đuổi quân Chiêm rồi dâng biểu vào nhà Tống, đại-
lược rằng: "Quốc-cảnh tôi tiếp giáp với Chiêm-Thành, khoảng vài năm nay,
lân-bang ấy xáo động, cướp thuế má ở hương-thôn, quấy dân lành ở biên-
cảnh, bởi thế, tôi phải phát quân ngăn chống, đến đổi trễ nải công việc triều-
cống không giữ đúng quy-chế". Vua Tống xuống chiếu khen ngợi, phúc đáp
và ban cho các thứ đai giáp và ngựa.
Tháng 9 năm đầu Hàm-Bình (998) vua Chân-Tông, Hoàn cống một con voi
thuần thục.
Tháng 12 năm thứ 4 (1001), vua Tống ban sắc-chế gia-phong Hoàn làm
công-thần. Năm thứ 4, để tạ ơn vua, Hoàn cống voi thuần, tê-ngưu và một
bình thất-bửu nạm vàng.
Tháng 11 năm thứ 5 (1002), gia phong Hoàn làm Phụng-Tiết công-thần.
Tháng 3 năm thứ 6 (1003), Khâm-Châu tâu rằng: "dân trường (12) Hiệu-
Thành thuộc Giao-Châu và Đầu-Mục Bát Châu-Sứ là bọn Hoàng-Khánh-
Tập đem bộ-thuộc hơn 450 người, vào ở thôn Ô-Thổ, sông Dũng-Bộ thuộc
địa-giới Khâm-Châu. Vua xuống chiếu khiến sứ-thần đến an-ủi và khiến trở
về quê cũ. Bọn Hoàng-Khánh-Tập sợ tội không dám trở về, bèn dời ra ở
vùng bờ biển Khâm-Châu. Tháng 6 năm Cảnh-Đức (1004) Lê-Hoàn khiến
con là Lê-Minh-Đế vàocống, ngày 27 vào tâu dối ở đền Sùng-Chính, vua lại
vời vào tiện-điện an-ủi và cho Minh-Đế làm chức Kim-Tử Quang-Lộc đại-
phu, kiểm-hiệu Thái-Bảo, Hoan-Châu Thứ-Sử, Thượng-Trụ-Quốc.
Tháng giêng năm thứ hai (1005), nhân ngày tiết Thượng-Nguyên, xuống
chiếu cho Minh-Đế tiền, khiến cùng các sứ-thần Đại-Thực và Chiêm-Thành
xem rước đèn, ăn yến uống rượu. Tháng ấy, theo lời thỉnh-cầu, ban cho
Hoàn một bộ Kinh Đại-Tạng.
Tháng 3 năm thứ 3 (1006), Lê-Hoàn mất.
Long-Việt
Con giữa của Lê-Hoàn, nối ngôi làm vua, bị em là Long-Đĩnh giết.
Long-Đĩnh

Con út của Lê-Hoàn, giết Long-Việt mà tự lập làm vua. Anh là Long-Kim
(?) nổi giận, cướp của kho chạy trốn và Long-Hộ đem binh trại Phù-Lan
đánh nhau để giành ngôi. Trước đây Lê-Minh-Đế vào cống, vì nước loạn
không về được, phải lưu lại ở Quảng-Châu. Tri-Châu Cao-Nhật không cấp
cho nhà ở nữa. Chân-Tông xuống chiếu cho tiền 50 vạn, gạo 150 hộc và
khiến tiếp tục cấp cho nhà ở. Tháng 6, quan cai-trị Quảng-Châu Lăng-Sách
tâu rằng: "vâng lời chiếu-chỉ, vì Giao-Chỉ có binh loạn, khiến tôi cùng với
Trị-Biên An-Vũ-Sứ Thiệu-Diệp đi kinh-lý xem việc tiện-nghi tâu về vua
nghe. Chúng tôi tới Bạch-Châu, gặp Quảng-Châu-Bộ giải giao dân Giao-Chỉ
bọn Hoàng-Khánh-Tập hơn 1.000 người, chúng nói Lê-Hoàn đã chết, mấy
người con đều tụ tập binh mã, chia đặt trại sách, quan thuộc ly tán, nhân dân
lo sợ, bọn Khánh-Tập tình nguyện xin làm tiền phong. Chúng tôi hội nghị:
Nếu Triều đình y theo lời thỉnh cầu trên đây, xin lấy binh các đồn Quảng-
Nam, thêm vào 5.000 quân Kinh-châu, Hồ-nam; quân thuỷ quân bộ tề tiến,
có thể lập tức bình định được". Chân-Tông nói rằng: "Lê-Hoàn đã lo cống
lễ, cũng thường khiến con vào chầu, bờ cõi yên ổn, vẫn giữ lòng trung
thuần; nay nghe Hoàn chết, ta chưa cho người tuất điếu, lại thừa lúc có tang
mà gia binh, há phải việc làm của Vương-Giả". Bèn xuống chiếu khiến bọn
Sách cứ y theo lời chiếu trước, thi-hành việc an-vũ, sao cho trong nước yên
tĩnh là được. Còn bọn Khánh-Tập, cứ tính theo nhân-khẩu, cấp phát lương-
thực, y-phục, cho được bổ-dụng, lập thành điều-lệ, tâu lên cho vua nghe, sẽ
có ân-mệnh ưu-đãi. Mặt khác, đưa thơ cho Giao-Châu dụ cho biết oai-đức
của triều-đình, nếu cứ đánh giết lẫn nhau, lâu ngày không định được vương-
vị, sẽ khiến một đạo quân qua hỏi tội, họ Lê sẽ tiêu-diệt không còn một
người vậy. Long-Hộ sợ, bèn tôn Long-Đĩnh lên chủ việc quân.
Tháng 7 Thiệu-Diệp tâu nói có công-điệp của Long-Đĩnh đến, tự xưng Tịnh-
Hải-Quân Tiết-Độ Quan-Sát, Xử-Trí-Đẳng-Sứ, Kiểm-Hiệu Thái-Uý Khai-
Minh-Vương; xin đến tháng 8, sẽ sai em vào cống. Tôi nghĩ Long-Đĩnh
chưa chịu Chân-mệnh của nhà vua, dám tự xưng hô như thế, nên không dám
phúc đáp. Vua cho là cõi xa vựa lạ, không biết thể-thống triều-đình, bèn

xuống chiếu giao Thiệu-Diệp dụ khiến tước bỏ ngụy-quan, mới cho vào
cống. Về việc Lê-Minh-Đế, lúc ấy còn lưu-trú ở Quảng-Châu, chiếu khiến
Thiệu-Diệp cho Đế biết việc nước, nhất là tờ tâu của Long-Đĩnh và tờ dụ của
triều-đình khiến bỏ xưng hiệu, và nếu muốn về, sẽ cấp tiền lương cho về.
Ngày 23, Diệp dâng một bức học-đồ, chỉ rõ đường thuỷ-lục từ Ung-Châu
đến Giao-Châu. Vua Chân-Tông đưa cho cận-thần xem và nói rằng: "Giao-
Châu lam chướng độc địa, nếu ra binh đánh dẹp, tử-thương ắt nhiều, vả lại
tổ-tông mở mang bờ cõi, rộng lớn nhường ấy, chúng ta chỉ nên giữ gìn cẩn
thận mà thôi, hà tất nhọc dân động chúng, tham chỗ đất vô-dụng làm gì?
Nếu trong vòng ảnh-hưởng của ta, có kẻ phản loạn, ta mới cần phải tiễu-trừ
mà thôi". Thiệu-Diệp lại tâu: "Bọn Hoàng-Khánh-Tập ở Giao-Châu trước
đây tránh loạn qui-thuận, thuộc dân nhiều giống, nay nếu khiến trở về, e bị
sát hại, mong ban cho chúng nó ân-huệ". Vua bèn khiến làm tam ban tả chức
Liễu-Châu Giám-thuế.
Tháng 7 năm thứ 4 (1007) quyền An-Nam Tịnh-Hải-Quân Tiết-Độ Quan-Sát
Xử-Trí lưu hậu Lê-Long-Đĩnh khiến em là Lê-Minh-Vĩnh cùng Chưởng-
Thư-Ký Hoàng-Thành-Nhã vào cống. Long-Đĩnh dâng biểu xin sách Cửu-
Kinh (13) và một tạng Kinh-Phật. Vua y cho.
Ngày 17 tháng 8, vua sắc phong Long-Đĩnh làm chức Kiểm-Hiệu Thái-Uý
Tịnh-Hải-Quân Tiết-Độ-Sứ An-Nam đô-hộ, Giao-Chỉ quận-vương, Thôi-
Thành côngthần, ban tên là Chí-Trung. Lại tặng Cố-Tịnh-Hải-Quân Tiết-Độ-
Sứ Nam-Bình-Vương Lê-Hoàn chức Trung-Thư-Lệnh, truy phong làm
Nam-Việt-Vương, ban vải, lụa, dê, rượu, làm lễ phúng điếu. Theo nghi chế
phong Giao-Châu, ban đầu chỉ trao tiết-việt, chưa cho tước vương, Chân-
Tông cho rằng đối với xứ xa, cần có ân-mệnh của triều-đình, mới trấn phục
được, bởi thế, xuống chiếu-mệnh đặc-cách gia-phong.
Ngày 18, phong Minh-Vĩnh làm Trì-Tiết Giao-Châu Chư-Quân-Sự Phó-Sứ,
Hoàng-Thành-Nhã làm Triều-Tấn đại-phu, Điện-Trung-Thừa, Tri-An-Nam-
Sứ. Minh-Vĩnh lãnh chế-mệnh của anh, xin đến đền Sùng-Chính cáo tạ, vua
vời vào điện, hỏi han vỗ về.

Tháng 9, đúc ấn Giao-Chỉ Quận-Vương, xuống chiếu khiến Chuyển-Vận-Sứ
Quảng-Nam đem qua ban cho. Tháng giêng năm đầu Đại-Trung Tường-Phù
(1008), sắc chế gia phong Chí-Trung làm Dực-Đái Công-Thần. Tháng 9,
Giao-Châu-Vương tâu nói có hai người lái buôn Chân-Lạp, bị Giao-Châu-
Sãnh trục xuất, trốn đến xin nhập-tịch làm dân bản châu. Chân-Tông nói:
"người phương xa vì cùng đường phải chạy đến qui phụ, xuống chiếu cấp y
phục, tiền bạc và khiến sứ dẫn về nước.
Tháng 12, sắc phong Chí-Trung làm Kiểm-Hiệu Thái-Uý như trước, Đồng-
Bình-Chương-Sự, Annam đô-hộ, Giao-Chỉ Quận-Vương, sung Tịnh-Hải-
Quân Tiết-Độ, Quan-sát Xử-Trí-Đẳng-Sự.
Tháng 12 năm thứ 2 (1009) Chí-Trung cống phương-vật, đồ vàng bạc và tê
ngưu. Chân-Tông cho rằng: "tê-ngưu ở xa đem đến, không hạp tính, muốn
trả lại, nhưng sợ mích lòng Chí-Trung, nên khiến sứ-giả về, rồi đem thả ra
bờ biển". Chí-Trung dâng biểu cầu xin một bộ áo giáp và mão-trụ khảm
vàng, vua y cho. Chí-Trung lại gửi điệp-văn cho Chuyển-Vận-Sứ cầu xin
mua bán tại Ung-Châu. Chân-Tông nghĩa rằng dân bờ biển thường bị Giao-
Chỉ cướp phá, theo lệ cũ chỉ cho thông thương với Liêm-Châu và trấn Như-
Hồng, vì chỗ ấy là nơi khống-chế biên-thuỳ, nay nếu cho thông-thương trực-
tiếp vào nội-địa thực là bất tiện. Bèn xuống chiếu khiến bản-châu cứ việc
theo lệ cũ mà hiểu dụ.
Tháng 3 năm thứ 3 (1010), Chí-Trung mất, có con mới mười tuổi, bị Lý-
Công-Uẩn soán ngôi. Lúc ấy, sứ-thần của Chí-Trung còn ở Kinh-sư, Chân-
Tông cho biết tin và nói nếu muốn để tang cũng cho phép. Sứ-giả chỉ che
mặt than khóc mà thôi.
Họ Lê 3 đời, cộng được 30 năm.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×