Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Võ Châu Phi gần giống nhảy Hip-hop ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (237.99 KB, 4 trang )

Jujitsu và truyền thuyết xưa

Trong tỉnh Unshu, có một gia tộc tên là Inouy là những vị võ sư cha
truyền con nối của phái Jikishin và trong thời phong kiến họ thường
nhận một số bổng lộc do một vị Hoàng thân trao tặng để thưởng công
huấn luyện cho các chàng Samurai trẻ tuổi. Gặp thời người trưởng tộc
không được cao cường lắm trong môn võ của mình, mặc dù ông được
xem là vị võ sư vì cha truyền con nối như vậy. Cũng vào thời đó, có
một vị triều thần mạnh mẽ vô cùng. Người ta nói rằng ông có thể dùng
tay bóp nát một cây tre già. Một ngày kia, khi Inouye đến yết kiến vị
Hoàng thân, vị này ra lệnh ông phải thử sức với vị triều thần. Vị triều
thần từ đằng sau ôm ngực Inouye với tất cả sức lực của mình. Thương
thay cho Inouye, vì không giỏi võ cho nên không chịu nổi sức lực vũ
bão của đối thủ, tái mặt rồi chết giấc. Vị Hoàng thân tức giận vô cùng,
tính bỏ đi, nghĩ rằng từ nay thôi cắt phần bổng lộc. Một người học trò
của Inouye, tên là Tsuchiya, giỏi về Jujitsu hơn, thấy tình thế nguy
hiểm cho vị thầy già của mình, níu áo vị Hoàng thân và thưa rằng :
“Xin ngài nán lại một chút. Thầy tôi, ông Inouye, hôm nay không được
khỏe trong người, nên tôi mong Ngài cho tôi được thay thế thầy tỷ thí
với vị triều thần”.

Vị Hoàng thân bằng lòng, ra lệnh cho hai người giao đấu. Vị triều thần
lại ôm người môn sinh y như đã ôm ông thầy. Tsuchiya hỏi: “Sức lực
của ông chỉ có thế?”. Sau câu hỏi đó, vị triều thần trả lời bằng cách ôm
chặt hơn. Tsuchiya lặp lại câu hỏi. Vị triều thần nới lỏng một chút rồi
lại ôm chặt hơn nữa. Trong chớp mắt, Tsuchiya cúi người xuống, nắm
lấy cổ áo của địch thủ, quăng ông ta xuống đất, qua vai mình. Bởi thế,
thay vì bị khiển trách, vị thầy, Inouye, được vị Hoàng thân nhiệt liệt
khen thưởng về võ công của người môn sinh…
Trong thời Cách mạng vừa qua, ở Đông Kinh có một vị võ sư Jujitsu đã
đứng tuổi. Dù đã già, ông vẫn là một cao thủ trong môn võ của mình.


Dân chúng lúc ấy thường đồn đại rằng mỗi tối, trên một con đường
ngoài ngoại ô, một người đã quật ngã mọi kẻ qua đường. Công việc ấy
thật có vẻ ác tâm, nhưng võ nghệ của người ấy rất cao. Tin đồn tới tai
vị võ sư. Với ý định trừng phạt con người ác độc đó, dù hắn là ai cũng
mặc, vị võ sư một đêm kia cải trang làm khách bộ hành đến tận nơi. Bất
ngờ ông bị ôm từ đằng sau và thiếu chút nữa là bị quật ngã. Nhanh như
chớp, ông rùn người xuống, thoát khỏi hai cánh tay kẻ thù, thúc cùi chỏ
vào dạ dày hắn. Thấy kẻ thù ngã xuống chết. Ông lặng lẽ bỏ về nhà,
không ai trông thấy. Sáng hôm sau, một người học trò đến gặp ông, đau
buồn và hối hận kể lại chuyện sau đây:
“Đêm đêm con thường quật ngã khách bộ hành ở ngoại ô để thử sức.
Tối qua, con cũng đứng ở đó như thường lệ; thấy một ông già nghiêng
ngả đi lại, con ôm sau lưng ông ta và cố sức quật ông ta xuống. Nhưng
con bị ông ta thúc cùi chỏ vào bụng, lập tức ngã xuống. Sau đó một lúc,
con tỉnh dậy, đi về nhà. Có lẽ con đã bị giết chết rồi nếu không mang
một tấm gương soi trong người”.
Không nói không rằng chính ông là kẻ đã đánh gục người môn sinh, vị
võ sư già nghiêm nghị quở trách hành động tàn ác của anh ta và ra lệnh
cho anh ta không bao giờ phạm phải một hành động ngu xuẩn như vậy
nữa.


×