Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

Hiệu ứng của cảm xúc tiêu cực tác động đến trường hào quang ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.28 KB, 7 trang )

Hiệu ứng của cảm xúc tiêu cực tác động đến trường
hào qua

( Sự liên hệ về cảm xúc đối với
bản thân của chúng ta cư trú trong các trường
hào quang, nơi lưu giữ các tình cảm tích cực
hay không đối với bản thân chúng ta. Vấn đề
đến từ các tình cảm tiêu cực được đặc trưng
bởi một năng lượng và một ý thức có bản chất
chống đối lại sự sống. Tệ hơn nữa, chúng ta
ngăn chặn tất cả không cho các xúc cảm tiêu
cực chảy ra ngoài. Tần số rung động giảm
xuống dưới ngưỡng cửa của sự sống và sức
khỏe, tạo ra một sự ứ trệ ở lớp hào quang bao
quanh chúng ta (corps étherique), và từ đó tác
động đến cơ thể (corps physique) làm bít lại
dòng năng lượng hướng về bên trong cơ thể.
Chúng ta làm cho các xúc cảm đó câm lặng
bằng cách chuyển một phần năng lượng ý thức
của nó, để nó phân tán ở mức tâm thần, tại đó
nó được biểu thị dưới hình thức những phán xét
nên lại càng bóp nghẹt các tình cảm.
Sự dịch chuyển của năng lượng – ý thức, chúng
ta cho đi qua năng lượng tiêu cực, bình thường
nó được diễn đạt bằng những lời lẽ xúc cảm
tiêu cực tới trường hào quang, tại đó nó biến đổi
thành các phán xét và hủy bỏ nhiều hơn nữa
các xúc cảm tiêu cực của lớp hào quang bên
ngoài cơ thể. Cái tác động trở lại đó trong vòng
khép kín nén ép, làm chậm sự rung động đến
nhịp có hại cho sự sống và đối tượng (tức người


bệnh) bị sa sút về cảm xúc.
Trường hào quang của một đối tượng như thế
làm hẹp các đám mây năng lượng, bình thường
thì thắm màu chảy dọc các đường của cơ thể
nay trở thành bẩn và tối màu. Những người có
vầng hào quang thứ hai sống động có thể cảm
thấy rất bất an, một số người khác có mong
muốn được giúp đỡ để lập lại tình thế.
Để giải tỏa trườnghào quanh này không có khó
khăn cả, nói bằng từ kỹ thuật thì đó là làm cho
năng lượng ý thức hạ thấp trở lại, nạp lại nó để
nó dễ lưu thông. Năng lượng khi dịch chuyển
đem lại một trải nghiệm về xúc cảm, nó đưa đối
tượng lặn vào chiều sâu con người đến tận gốc
rễ của vấn đề và cuối cùng vào tới tính chất và
hạt nhân của đối tượng. Một nhà cảm xạ có thể
đạt điều này khi thao tác nhằm khai thông lớp
hai của trường và khuyến khích người bệnh bày
tỏ tình cảm của mình.
Bạn có thể tự làm việc này khi bạn đã biết cách
làm. Bắt đầu bạn hãy có ý thức về những phán
xét đối với bản thân và hiểu rằng chúng che
khuất sự đau đớn. Nhưng chỉ có sự hiểu biết là
không đủ, bạn phải tự buông xuôi và cảm nhận
được (để vô thức được). Muốn thế, bạn phải
đưa năng lượng- ý thức về tầng hào quang thứ
hai. Sự cảm nhận là cần thiết để làm cho năng
lượng của lớp này không có cá tính (vô ngã).
Dòng năng lượng này cho trường và phục hồi
được sức khỏe.

Bạn hãy luyện tập để làm biến đổi các phán xét
đến từ các trường như:”Tôi không ra gì bởi vì”
hoặc “Đáng lẽ tôi phải…” để chuyển thành các
tình cảm lớp thứ hai như : “Tôi bị đau” hoặc “Tôi
ghét bỏ mình”. Bạn hãy để các cảm nhận qua đi,
dù chúng là như thế nào. Và thực sự có hiệu
quả: Lập tức các đám mây bị ứ trệ của lớp thứ
hai bắt đầu động đậy và tự giải tỏa làm cho lớp
này được nạp lại năng lượng. Không bao lâu
“Tôi tự ghét bỏ mình” biến đổi thành “Tôi bị đau”
rồi “Tôi tự yêu bản thân” “Tôi lấy làm tiếc đã tự
coi mình như vậy”, và cứ tiếp tục như thế. Sự
biểu thị xúc cảm trả lại cho trường năng lượng
trạng thái bình thường của nó và làm gợn sóng
của năng lượng- ý thức tình yêu đối với bản
thân.
Sẽ là rất tội nghiệp nếu như bạn không thể
nào bẻ gãy được cái vòng lẩn quẩn về sự
cầu toàn của mình cho đến khi bạn bắt đầu
biểu thị các tình cảm đau đớn của bạn. Từ
khi được sinh ra gia đình đã đưa bạn đi trên
con đường của sự thành công. Đến khi
trưởng thành, bạn có cảm nhận rằng không
bao giờ bạn làm hết được công việc. Không
một thành công nào đem lại cho bạn sự hài
lòng nội tâm hay sự vui thích, bạn cảm thấy
mình trống rỗng.
Hào quang của bạn cho thấy rất cứng ngắc, và
ứ trệ vì bị đè nén bởi hào quanh của thể khí.
Bạn không có ý thức thử thách các tình cảm và

hiếm khi bộc lộ chúng. Sự trống vắng đó dẫn
bạn càng ngày cô đơn. Để giải tỏa thì bạn hãy
chìm đắm trong nội tâm, thể khí sẽ bắt đầu nạp
năng lượng và động đậy. Màu vàng, trở thành
màu đỏ tươi khi bạn tự nói lên các phán xét và
sự hận thù của mình đối với bản thân. Trong
thời gian này, bạn luyện tập Vũ điệu vô thức
trên trường năng lượng của bạn và chẳng bao
lâu sự hận thù của bạn sẽ tan biến thành nỗi
đau đớn.
Và tiếp đến bạn sẽ cảm nhận được nỗi buồn
của đứa trẻ bị đè nén dưới cái Stress của sự
cầu toàn. Trong tiềm thức bạn lật lại sự tự kiểm
duyệt mình để làm ngưng nỗi đau, mỗi lần như
thế dòng năng lượng của vầng hào quang đứng
im vì được tiếp sức, chủ yếu ở vùng lưng trên,
tại đó hoạt động của các luân xa biểu thị ý chí –
trong trường hợp này là ý chí kết thúc sự đau
đớn. Lúc đó bạn biết hướng dòng ý thức và
năng lượng trở về mặt trước của cơ thể bạn và
thể khí của trường. Dần dần sự vận hành tự
động và tự nhiên của năng lượng ý thức trở lại
phía trước cơ thể giải tỏa các cảm nhận. Bạn
càng lúc có sự tiến bộ về sự uốn nắn lại hướng
đi của sòng năng lượng qua cơ thể, thì việc trở
lại của bạn về những cảm giác, cảm nhận càng
dễ dàng.
Trong lúc cái dòng chảy xuôi và chảy ngược này
của sự biểu hiện diễn ra thì việc vứt bỏ hiện tại
được ẩn dấu trong tiềm thức được xóa sau cái

đau đớn của việc vứt bỏ trong quá khứ vốn đã
cùng đi với bạn từ thời thơ ấu. Bạn đã cố gắng
vô vọng vâng lời Bố Mẹ và vẫn tiếp tục vâng lời
tuy không muốn. Bạn tự coi mình như một kẻ
lừa bịp, sẵn sàng làm tất cả để có được một tình
yêu của Bố Mẹ. Bạn đã nhận được một thông
điệp xác định cần làm điều gì để được coi là
“tốt” và cũng làm như vậy trong thể kinh doanh
của những người lớn.
Như thế bạn đã đi đến nguồn gốc của cái vòng
lẩn quẩn, đó là khi còn nhỏ tuổi bạn tin rằng chỉ
có sự cầu toàn mới đem lại cho bạn tình yêu
thương của Bố Mẹ. Bỗng nhiên bạn xem xét
cuộc đời của mình một cách khác hẳn và lúc
đầu với sự thất vọng bạn thấy như đã luôn luôn
tự lừa dối mình. Một lần cuối cùng, bạn cố gắng
che dấu sự đau đớn theo các lời phán xét.
Điều quan trọng là bạn đừng bỏ đi nỗi đau đớn
thì bạn mới có thể tiếp xúc sâu với các thực tại
của đứa trẻ thơ còn ẩn náu trong tiềm thức với
một nhu cầu về tình yêu say đắm. Bạn thực sự
yêu đứa bé đó, và nhận ra được cái tinh chất
của nó thế là bạn đã tự tìm thấy mình.Từ đó
cuộc đời của bạn sẽ thay đổi, bạn tự nhìn
mình và nhìn người khác với một cái nhìn
mới, bạn quyết định không xua đuổi các tình
cảm của mình nữa, không phán xét nữa, cố
gắng không cầu toàn nữa dành thời gian để
suy nghĩ và tham khảo đứa bé ở trong bạn,
các sở thích của nó. Cuối cùng bạn quyết

định sống thay vì làm cạn kiệt mình.
Dòng năng lượng cũng cố lớp hào quang bao
quanh của bạn, lớp này trở lại trạng thái bình
thường với các màu sắc rực rỡ, trong khi sự cân
bằng và sự mềm dẻo được tái lập phía đằng
trước và sau lưng. Khi nó được củng cố và nạp
năng lượng, đem lại cho cơ thể bạn sẽ trẻ trung
và năng lượng, tất cả những sự thay đổi đó sẽ
giúp cải thiện các mối quan hệ của bạn với
người khác.
Quá trình biểu lộ cảm xúc nói trên tỏ rõ cách
đối xử tàn bạo mà những phán xét của
chúng ta bắt đưá trẻ thơ trong ta phải gánh
chiụ. Chúng ta đã hiếp đáp nó và hiếp đáp
các người khác. Khi mà chúng ta chấp nhận
các giới hạn của mình, các nhu cầu của đứa
trẻ thơ ở trong ta cùng những thiếu sót của
nó thì chúng ta cũng chấp nhận các điều đó
ở người khác.
Trạng thái chấp nhận đã dẫn dắt chúng ta đến
chỗ hiểu rằng đứa trẻ thơ trong ta không được
coi như đã lớn lên, nhiệm vụ chính của nó là
sống một cách đầy đủ trong chúng ta. Nó làm
chúng ta tràn đầy thán phục và vui sống, nó cho
chúng ta một sự thích thú thuần khiết mà không
có một hành động nào của con người trưởng
thành có thể so sánh được. Đứa trẻ thơ đó giữ
cái chìa khóa của cái tôi thực sự của chúng ta
mà nó tham dự, nó mở cho chúng ta con đường
đến tinh chất của cái hạt nhân của chúng ta, bạn

hãy gần gũi nó, và bạn sẽ nhận ra bạn là ai thật
sự, môt bức tranh ghép mảnh của mọi trải
nghiệm cuộc đời của bạn.

×