Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Rượu thuốc: Lợi hay hại? docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (104.84 KB, 5 trang )

Rượu thuốc: Lợi hay hại?


Người không uống rượu sẽ dễ dàng nói ra vô số “tệ hại” do rượu
mang đến, nhưng người nghiện rượu thì cũng có vô vàn lý sự để chứng
tỏ “cái hay” do men nồng mang lại. Vậy xét về mặt khoa học và xã hội
thì lợi hại của “thứ nước uống quen thuộc” này cần được đánh giá như
thế nào cho thật sự công bằng?
Từ sự ngộ nhận về rượu
Cơ thể ta cần những chất dinh dưỡng để xây dựng nên tế bào và các tổ
chức, vì thế hằng ngày ta phải ăn chất đạm (cá, thịt ) nhưng đồng thời cũng
rất cần năng lượng để hoạt động vì thế bữa ăn không thể thiếu các chất bột,
chất mỡ (gạo, dầu ).
Rượu không cho ta chất dinh dưỡng nhưng cho ta năng lượng. Mỗi
mililít cồn cho ta 5,6 calory. Nếu uống 100ml rượu khoảng bằng 30ml cồn ta
cũng có chừng 168 calory, tức là chưa đầy 10% năng lượng mà một người
bình thường cần có. Nhưng để chuyển rượu thành năng lượng thì cơ thể phải
có thời gian. Nếu bạn cân nặng 50kg thì mỗi ngày gan bạn chỉ có khả năng
chuyển hóa được khoảng 150ml cồn. Nếu uống một lần 100ml rượu dù là
rượu 30 độ trong người bạn cũng đã có 33ml cồn, dĩ nhiên cơ thể cần đến 5
giờ 30 phút để phân giải. Trong bia thấp nhất có 10 độ cồn và uống một chai
bia 333ml cũng có nghĩa là bạn đã uống một lượng cồn tương đương như
uống 100ml rượu. Gan là cơ quan làm nhiệm vụ chuyển hóa. Khi uống nhiều
rượu (bia) thì gan làm việc quá sức dẫn đến các bệnh về gan. đó là điều
khoa học đã xác minh và ta cũng có thể nhận thấy rõ trong cuộc sống thường
ngày.
Hệ thần kinh có một khu vực làm nhiệm vụ ức chế các vận động
giống như dây cương giữ cho con ngựa khỏi “lồng” lên. Rượu sẽ ức chế khu
vực này không khác gì làm cho dây cương bị thả lỏng. Cho nên khi bắt đầu,
uống “say vừa” thì thường hoa chân, múa tay, hay nói cười, ngoài ra còn làm
ngon miệng. Nhưng ngay trong cơn “say vừa” này, chỉ quá lời đi một chút


cũng có thể biến bữa tiệc vui vẻ thành cuộc ẩu đả làm đổ mâm, vỡ bát thậm
chí là sứt trán, vỡ đầu, toi mạng. Uống nhiều hơn nữa, sự ức chế không còn
ở một khu vực mà lan rộng ra cả hệ thần kinh làm cho người “say nặng” rũ
xuống như một trận ốm. Cơn buồn ngủ mê mệt có thể kéo dài tới cả ngày và
khi gượng dậy cũng gật gừ, thất thểu, chẳng làm được việc gì. Như vậy rượu
không phải là “chất kích thích” làm “tăng trí lực” như người ta nhầm tưởng
mà là “chất ức chế” làm “hư hỏng trí tuệ”. Một người nghiện rượu dù là nam
hay nữ cũng có nguy cơ đẻ ra trẻ thiểu năng trí tuệ.
Khi uống rượu, mạch máu ngoại biên giãn ra, nhiệt trong cơ thể thoát
ra ngoài làm cho ta đỏ bừng mặt, tạo ra cảm giác nóng bức nên người ta
quen nói: dùng một tý rượu cho “ấm”. Nhưng thực ra, khi nhiệt thoát ra
ngoài, thì thân nhiệt bị hạ thấp dễ làm cho ta chết cóng. Người uống rượu
say khi về khuya, ra gió thường bị chết là vì vậy.
Đến việc dùng rượu thuốc
Thầy thuốc y học hiện đại dùng rượu làm dung môi chiết xuất. Thầy
thuốc y học cổ truyền coi rượu là chất dẫn nên dùng rượu để ngâm thuốc.
Tuy nhiên phần lớn các loại rượu thuốc đóng chai hiện nay không phải được
điều chế theo cách cổ điển trên mà bằng cách khác: Sắc dược liệu thành
nước sắc sau đó hòa cồn vào nước sắc để có rượu (như cách điều chế rượu
ngũ gia bì, rượu phong thấp). Trong cách điều chế này, cồn (rượu) không
đóng vai trò dung môi chiết xuất mà cũng chưa hẳn giữ vai trò chất dẫn, hoạt
chất trong dược liệu được chiết ra chính trong giai đoạn sắc.
Một số thang thuốc gói sẵn để dầm rượu hoặc rượu thuốc đóng chai
khó có thể đánh giá được giá trị vì hai lý do. Thứ nhất, nhiều người chỉ dùng
nó như một thứ khai vị, một thứ làm ngủ, thậm chí như một thứ rượu nhấm
thông thường. Thứ hai, nhiều người tự mua dùng không qua chẩn đoán nên
chưa hẳn đúng bệnh và thích hợp. Rất nhiều chế phẩm được giới thiệu là bổ
thận, tráng dương, bổ khí huyết, chữa phong thấp, bồi bổ cơ thể khi yếu
mệt song các sách thuốc và biệt dược ít khi kể đến nó. Ngay cả cuốn sách
tập hợp những bài thuốc hay của Trung Quốc Thiên gia diệu phương, dạng

rượu thuốc cũng không thấy đề cập đến. Một loại thuốc như thuốc chữa thấp
khớp chẳng hạn nếu hiện nay trên thị trường của ta có nhiều dạng rượu thuốc
thì trong sách này có 20 bài thì có 15 bài thuốc sắc, 4 bài thuốc hoàn, 1 bài
thuốc chườm, không có bài nào dạng rượu.
Một mặt khác cần biết trong thang thuốc dầm rượu, hay thuốc đóng
chai thì thuốc có khi ít mà rượu thì nhiều. Như thế khi đưa được một lượng
thuốc rất nhỏ vào cơ thể thì ta cũng buộc cơ thể phải tải một lượng cồn khá
lớn, cũng không khác mấy dùng rượu thông thường.
Lời kết: Từ phân tích mặt lợi, mặt hại của rượu và rượu thuốc một
cách khoa học trên, có thể rút ra kết luận: Nếu vì sự cần thiết phải dùng rượu
thì mỗi ngày cũng chỉ nên uống 1 - 2 cốc nhỏ (30ml). Với chừng ấy là đủ tạo
nên cảm giác phấn khích, ấm áp giả tạo, giữ cho cuộc vui trọn vẹn hoặc
cũng đủ liều chữa bệnh (nếu có). Không nên vì muốn được khen có tửu
lượng cao, muốn làm anh hùng hão mà “nốc” cả chai rượu, két bia sẽ có hại
trước mắt cũng như lâu dài.

×