Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Bài kiểm tra môn Kinh tế Phát triển potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (124.07 KB, 6 trang )

Trường Đại học Ngân Hàng
Lớp: Tại chức 32B2
Tên sinh viên: Nguyễn Bá Đăng
BÀI KIỂM TRA MÔN KINH TẾ PHÁT TRIỂN
Đề bài:
Phân tích những nguyên nhân dẫn đến sự khác biệt cơ cấu kinh tế giữa
2 nhóm quốc gia mà điển hình là Việt Nam và Hàn Quốc.
Bài làm
* So sánh cơ cấu kinh tế Việt Nam và Hàn Quốc:
Việt Nam Hàn Quốc
Năm bắt đầu đổi mới 1986
1953
(sau chiến tranh Triều Tiên)
GDP 65 tỉ USD (2007) 897.4 tỉ USD (2006)
Tỉ lệ tăng GDP 8.2% (2006) 5.1% (2006)
GDP đầu người 800 USD (ước tính 2007) 25000 USD (2007)
GDP theo lĩnh vực
Nông nghiệp 20.93%
Công nghiệp 40.97%
Dịch vụ 38.1%
(2006)
Nông nghiệp 3.2%
Công nghiệp 39.6%
Dịch vụ 57.2%
(2006)
Tỉ lệ lạm phát 7% (2006) 2.2% (2006)
Lực lượng lao động 44.58 triệu (2006) 23.98 triệu (2006)
Lao động theo nghề
Nông nghiệp 56.8%
Công nghiệp 37%
Dịch vụ 6.2%


(2006)
Nông nghiệp 6.4%
Công nghiệp 26.4%
Dịch vụ 67.2%
(2006)
Tỉ lệ thất nghiệp 5.1% (2007) 3.3%(2006)
Qua các số liệu trên, ta thấy rõ kinh tế Hàn Quốc phát triển vượt bậc và
cách xa kinh tế Việt Nam chúng ta. Nhưng chúng ta sẽ bất ngờ nếu biết rằng
Hàn Quốc đã từng là một nước nghèo nhất thế giới những năm chiến tranh
Triều Tiên. Sau chiến tranh, kinh tế Hàn Quốc phát triền nhanh chóng, từ một
trong những nước nghèo nhất thế giới trở thành một trong những nước giầu
nhất. Cuối thế kỷ 20, Hàn Quốc là một trong những nước có tốc độ tăng trưởng
kinh tế nhanh nhất trong lịch sử thế giới hiện đại. GDP bình quân đầu người
của đất nước này đã nhẩy vọt từ 100 USD vào năm 1963 lên mức kỉ lục 10.000
USD vào năm 1995 và 25.000 USD vào năm 2007. Kinh tế Hàn Quốc vươn lên
đứng thứ 3 ở châu Á và đứng thứ 10 trên thế giới theo GDP năm 2006.
Để đạt được những thành tựu kinh tế như trên, Hàn Quốc đã có những
chính sách, chiến lược phát triển kinh tế đúng đắn.
Việt Nam cũng là một quốc gia được đánh giá có tốc độ tăng trưởng,
phát triển kinh tế nhanh và mạnh; rất được sự quan tâm chú ý và đầu tư của các
nước. Việt Nam chính thức khởi xướng công cuộc đổi mới nền kinh tế từ năm
1986. Kể từ đó, Việt Nam đã có nhiều thay đổi to lớn, trước hết là sự đổi mới
về tư duy kinh tế, chuyển đổi từ cơ chế kinh tế kế hoạch hóa tập trung, bao cấp,
sang kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, thực hiện công nghiệp
hóa, hiện đại hóa đất nước, đa dạng hóa và đa phương hóa các quan hệ kinh tế
đối ngoại, thực hiện mở cửa, hội nhập quốc tế. Con đường đổi mới đó đã giúp
Việt Nam giảm nhanh được tình trạng nghèo đói, bước đầu xây dựng nền kinh
tế công nghiệp hóa, đạt được tốc độ tăng trưởng kinh tế cao đi đôi với sự công
bằng tương đối trong xã hội.
Tuy nhiên nếu so về cơ cấu kinh tế thì Hàn Quốc và Việt Nam có nhiều

sự khác biệt,đó là do những nguyên nhân sau.
* Chuyển dịch cơ cấu kinh tế trong nước:
Chuyển dịch cơ cấu kinh tế của Việt Nam từ 1990 đến 2005, tỷ trọng
của các khu vực kinh tế trên GDP:
1990 1995 2000 2005 2006
Nông
nghiệp
38.7%
27.2% 25%
20.89%
20.93%
Công
nghiệp
22.7%
28.8% 34.1%
41.01%
40.97%
Dịch vụ 38.6% 44% 40.9% 38.1% 38.1%
So sánh với cơ cấu kinh tế của Hàn Quốc:
2005 2006
Nông nghiệp 3.7% 3.2%
Công nghiệp 40% 39.6%
Dịch vụ 56.3% 57.2%
Ta thấy có sự khác biệt trong cơ cấu kinh tế giữa 2 quốc gia. Việt Nam
có tỷ trọng ngành dịch vụ thấp trong khi so với Hàn Quốc, ngành dịch vụ
chiếm hơn 50% tổng GDP. GDP nhóm ngành nông nghiệp và dịch vụ có xu
hướng ngày càng giảm và tăng ở nhóm ngành dịch vụ. Trong khi ở Việt Nam,
nhóm ngành công nghiệp lại chiếm tỷ trọng lớn và có xu hướng tăng, trong khi
dịch vụ lại có nguy cơ chựng lại và suy giảm. Có sự khác biệt này là do Việt
Nam chưa thực sự khai thác và phát huy được hết tiềm năng của các nhóm

ngành dịch vụ. Chính phủ lại chưa có những chính sách mạnh và thắt chặt quản
lý để giúp ngành dịch vụ phát triển. Ví dụ: ngành du lịch của Việt Nam: chúng
ta có rất nhiều tiềm năng du lịch với nhiều bờ biển đẹp, các khu danh lam thắng
cảnh nổi tiếng (Vịnh Hạ Long, động Phong Nha…) nhưng việc khai thác tiềm
năng du lịch còn nhiều hạn chế, đồng thời công tác quản lý sử dụng khai thác
thế mạnh du lịch thực sự phải xem lại, có quá nhiều bất cập và phiền lòng cho
khách du lịch… Mất đi thế mạnh về du lịch, đồng thời sẽ mất đi rất nhiều thế
mạnh khác đi kèm theo như khách sạn, nhà hàng, trung tâm thương mại…
Đối với nhóm ngành nông nghiệp, nông nghiệp Việt Nam vẫn còn
chiếm một tỷ trọng lớn trong tổng GDP. Điều đó phần nào là hợp lý vì Việt
Nam được thiên nhiên ưu ái có nhiều điều kiện thuận lợi cho việc phát triển
nông nghiệp. Tuy nhiên, nếu xét chi tiết thì nền nông nghiệp Việt Nam vẫn còn
mang dáng dấp lạc hậu chưa hiện đại trong sản xuất nông nghiệp, còn nhiều
công đoạn thủ công, đặc biệt là lực lượng lao động trong nông nghiệp chiếm tỷ
lệ rất lớn (điều này sẽ phân tích ở phần sau), nếu lấy tỷ lệ giữa lao động và tỷ
trọng ngành thì sẽ thấy tỷ lệ này rất thấp.
Về phía Hàn Quốc, kinh nghiệm của họ cho thấy, trong quá trình
chuyển đổi cơ cấu kinh tế Nhà nước giữ một vai trò quan trọng. Chính phủ Hàn
Quốc không làm thay doanh nghiệp. Chính phủ xác định các mục tiêu cần đạt
tới và hoạch định một chính sách ưu tiên đối với các ngành kinh tế then chốt
phù hợp với yêu cầu phát triển của Hàn Quốc từng thời kỳ. Chẳng hạn trong 2
kế hoạch 5 năm đầu tiên, chính phủ Hàn Quốc chú trọng xây dựng các ngành
công nghiệp nặng với 3 trụ cột, luyện kim, hoá chất, ô tô. Các chính sách tài
chính và tiền tệ được thực thi theo hướng hỗ trợ tích cực cho các nhà kinh
doanh trong 3 nhóm ngành này, kích thích họ chú trọng kinh doanh hướng nội.
Khi tình hình kinh tế thế giới biến động không thuận lợi (khủng hoảng dầu mỏ
lần 1 (1973), và đồng đôla bị thả nổi (1972)), chính phủ Hàn Quốc điều chỉnh
chính sách tài chính - tiền tệ theo hướng khuyến khích các doanh nghiệp hoạt
động trong 3 nhóm ngành này hướng mạnh vào thị trường thế giới…
Qua đó ta thấy, việc chuyển đổi cơ cấu thành công hay không đều phụ

thuộc vào các chính sách và điều tiết của Nhà nước. Đây là điều còn thiếu cho
quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế của Việt Nam: những chính sách hợp lý và
hiệu quả cho quá trình chuyển đổi cơ cấu kinh tế.
* Chuyển dịch cơ cấu lao động:
Cơ cấu lao động theo ngành nghề của Việt Nam:
Tỷ trọng
ngành/GDP
Tỉ lệ lao động
ngành
Nông nghiệp 17.17% 56.8%
Công nghiệp 40.97% 37%
Dịch vụ 38.1% 6.2%
(số liệu 2006)
Theo số liệu trên, ta thấy ngành nông nghiệp chiếm 17.17% GDP trong
khi đó lực lượng lao động trong nông nghiệp lại chiếm đến 56.8% tổng lực
lượng lao động. Điều đó khẳng định, chúng ta vẫn chưa thực hiện được việc
chuyển dịch cơ cấu lao động. Chúng ta đã giảm được tỷ trọng GDP nông
nghiệp trên tổng GDP cả nước (từ 38.7% năm 1990 giảm còn 17.17% năm
2006) nhưng số lao động trong nông nghiệp giảm không đáng kể.
Xu thế của một xã hội phát triển là giảm cơ cấu về mặt tương đối của
nông nghiệp trong nền kinh tế, tăng tỷ trọng công nghiệp và dịch vụ. Muốn như
vậy, phải có sự dịch chuyển lao động. Sự dịch chuyển này bằng hai cách: hoặc
là dịch chuyển tuyệt đối, tức là đưa về các KCN, đưa đi xuất khẩu lao động,
đưa về thành phố - quy luật không thể tránh khỏi; thứ hai, dịch chuyển tại chỗ,
nghĩa là đưa công nghiệp về nông thôn, phát triển làng nghề
Tuy nhiên, Việt Nam vẫn chưa quan tâm nhiều đến 1 vấn đề đó là đối
phó với sự dịch chuyển đó như thế nào, nên cả 2 cách dịch chuyển trên không
thể thực hiện tốt được. Đây là một xu thế không thể nào đảo ngược được. Nhà
nước cần đầu tư cho đào tạo nghề trước khi diễn ra sự dịch chuyển đó. Tuy
nhiên do quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa diễn ra quá nhanh nên việc

đào tào nghề chưa thực sự đáp ứng được nhu cầu dịch chuyển, bên cạnh đó
công tác giáo dục đào tạo vẫn còn nhiều bất cập chưa thực sự hợp lý và phù
hợp với thức tiễn.
Hãy so sánh với cơ cấu lao động của Hàn Quốc:
Tỷ trọng
ngành/GDP
Tỉ lệ lao động
ngành
Nông nghiệp 3.2% 6.4%
Công nghiệp 39.6% 26.4%
Dịch vụ 57.2% 67.2%
Qua số liệu ta thấy Hàn Quốc thực hiện tốt việc chuyển đổi cơ cấu lao
động, tỷ lệ lao động của các khối ngành phù hợp với tỷ trọng ngành và phù hợp
với xu thế của nền kinh tế phát triển (tập trung vào công nghiệp và dịch vụ,
giảm nông nghiệp)
Sau hơn 20 năm, với chính sách đổi mới, nền kinh tế Việt Nam đã có
một bước chuyển đổi cơ bản từ một nền kinh tế tập trung thành một nền kinh tế
thị trường đầy đủ. Trong suốt thời kỳ này, nền kinh tế có tốc độ tăng trưởng
nhanh. Mặc dù vậy Việt Nam vẫn còn một khoảng cách khá xa so với các nước
giàu có, Việt Nam vẫn còn có rất nhiều việc phải làm để có được một nền kinh
tế mạnh như Hàn Quốc và các nước phát triển khác, đặc biệt là đẩy mạnh công
nghiệp hóa và hiện đại hóa với những chính sách và sự điều hành hợp lý của
chính phủ Việt Nam sẽ giúp cho nền kinh tế Việt Nam ngày một phát triển và
đất nước trở nên giàu mạnh hơn.
Nguồn số liệu:
- Bộ kế hoạch đầu tư:
- Bộ Ngoại giao Việt Nam:
- Sở Ngoại vụ TPHCM:
- Và một số nguồn thông tin số liệu khác.

×