Tải bản đầy đủ (.ppt) (29 trang)

Bài thuyết trình: Ưu nhược điểm của các phương pháp quản lí nhà nước doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (973.24 KB, 29 trang )






BÀI THUYẾT TRÌNH:
ƯU NHƯỢC ĐIỂM CỦA
CÁC PHƯƠNG PHÁP
QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC
 !"#$%&'( )*
1.Khái niệm:
Quản lý Nhà nước về kinh tế là sự tác động có tổ chức
và bằng pháp quyền của Nhà nước lên nền kinh tế
quốc dân nhằm sử dụng có hiệu quả nhất các nguồn
lực kinh tế trong và ngoài nước, các cơ hội có thể có,
để đạt được các mục tiêu phát triển kinh tế đất nước
đặt ra trong điều kiện hội nhập và mở rộng giao lưu
quốc tế.

Theo nghĩa rộng, quản lý Nhà nước về kinh tế dược
thực hiện thông qua cả ba loại cơ quan lập pháp, hành
pháp và tư pháp của Nhà nước.

Theo nghĩa hẹp, quản lý Nhà nước về kinh tế được
hiểu như hoạt động quản lý có tính chất Nhà nước nhằm
điều hành nền kinh tế, được thực hiện bởi cơ quan hành
pháp (Chính phủ).
Các kết luận rút ra từ định nghĩa:

Thực chất của QLNN về kinh tế là vấn đề quản
lý con người.



Bản chất của QLNN về kinh tế là đặc trưng thể
chế chính trị của đất nước

QLNN về KT là một khoa học, vì nó có đối
tượng nghiên cứu riêng là các quan hệ quản lý
có liên quan

Quản lý nhà nước liên quan đến 3 lực lượng:

Nhà nước Doanh nghiệp
Thị trường – Môi trường

+ ,) -%&'( )*.
/0$ 1(
/ 2 3 ,%!$ 2 45&6783 "9:;<=>?=$@$$A3
/B8@>(C'(-DE@)
<0()"F:%&'( )*.&'( )*40$GH%!$@$$ ,
) -'( )*/IJ 1(?8K:LD.
@$48 C'( )*%MDN
=K8 : (C3
@$)O$ P$' @$
@$$@ H%! 1:(86Q
@$$948 !"#$
@$$@ H%!)O$ P$"#$:K!() 8D:(8%!KD0(48
C'( )*

@$:5R)S$%&'( )*

1. Khái niệm: Quy tắc chỉ đạo, tiêu chuẩn hành vi mà các
cơ quan quản lý phải tuân thủ trong quá trình quản lý kinh
tế
2. Yêu cầu đối với nguyên tắc quản lý:
- không trái quy luật khách quan
- phù hợp mục tiêu quản lý
- phản ánh đúng tính chất và các quan hệ quản lý
- tính hệ thống, nhất quán

@$:5R)S$.
/ 0: A)J 6TK$ 2 )U7%!'( )*
/V3)U:GH$ ,
/*) F3 !( B8$@$KT(F(2$
/(CW$> (C4%!X*)'(CD>
/:5R)S$3 @3$ *
/Y H67 %!'*) F3)0)$ P$Z:4%MDN'( )*
%!$ P$Z:%(DN$,8$@$GK8 : (C3
/S3 @))U(-'( )*%#(%A6&3 @))U(-%Z K@IJ
1(%!8( 40$3 B:

[YY[Y\
Khái niệm: Các phương pháp quản lý của nhà nước về
kinh tế là tổng thể các cách thức tác động có chủ
đích và có thể có của nhà nước lên hệ thống kinh tế
quốc dân, nhằm đạt được mục tiêu quản lý kinh tế
- xã hội đặt ra.
NX: - Phương pháp có tính năng động
- Tính lựa chọn



1.Phương pháp hành chính- tổ chức.
a) Khái niệm: các phương pháp hành chính trong quản lý
kinh tế của nhà nước là các cách tác động trực tiếp bằng
các quyết định dứt khoát mang tính bắt buộc của nhà nước
lên đối tượng quản lý nhằm đạt được mục tiêu đặt ra.
Phương pháp này có hai đặc điểm cơ bản là :
- Tính bắt buộc : các đối tượng quản lý phải chấp hành
nghiêm chỉnh các tác động hành chính, nếu vi phạm sẽ bị
xử lý kịp thời thích đáng.
- Tính quyền lực : các cơ quan quản lý Nhà nước chỉ được
phép đưa ra các tác động hành chính đúng với thẩm quyền
của mình.

b) Hình thức thực hiện:

Ban hành luật pháp kinh tế và quản lý có liên quan

Tiêu chuẩn hoá cán bộ, bộ máy

Nâng cao chất lượng các quyết định
]6(-D.
/@$V3)UV))W'^$"9:!D%(C$)UK: C) 0:_' H0($@$
3 "9:3 @3' @$T() ! D1) C) 0:
/`) -:(A6"F$6L KT)61:%!:((45*)$@$%A6&6a)U8
)UK:4UA) 8 $ `:
] "F$6(-D.6B( b($@$$A343 (cD%d: d:
5R$e$ a)$ fE8.
/5*)67  ! $ 2 $ g$` (C4$8K' (45*)67 6`$`
$Z$P' K8 h$>6"F$V$ P:6e56,%&Da)'( )*

/Y @)E( %(C$TDGi:45& !  ":' N:$`)U@$ 
 (CD$j: " (C)"F:)U0)U@ )U@$  (CD>' N:Ek
Gi: d:45& T6"F$3 l3Gm6*n )UT:) 8D
 j:
/P: S$>' N:(  KT)
/A) (&) o(:(8

2. Phương pháp kinh tế
a) Khái niệm:

Các phương pháp kinh tế trong quản lý kinh tế của
nhà nước là các phương pháp tác động gián tiếp của
nhà nước thông qua các đòn bẩy kinh tế và các lợi
ích kinh tế lên các đối tượng quản lý, buộc họ phải
chủ động, sáng tạo, tự chịu trách nhiệm trước các
kết quả hoạt động kinh tế của mình, mà không cần
phải thường xuyên tác động về mặt hành chính
 !"#$%&
'()*+",
-./01"%&234"562
37 "689+65%&)
:4"31(;<+5;=65;
=9+6>
-?@A3/2BC2B"52BD*"E
=>>>>F5%6G%HI5JJ
1K"5"L5"IJ=A(+
601*#M"E'(;+ 5;+J
>
-N&J*"D1":(O

0(#"L 42P9+Q6
"RSB5=(>

b) Hình thức:

Phân định rõ ranh giới giữa chức năng quản lý
kinh tế vĩ mô của nhà nước với chức năng kinh
doanh của các chủ thể kinh tế (doanh nghiệp, cá
nhân)

Thực hiện cơ chế quản lý thị trường

Có sự kiểm soát của nhà nước một cách hợp lý
6(-D.
- "I *8*O(9+/
-2(*5010(O0+
-TL86623(O5234"0(;
<U9+E>
 "F$6(-D.

-VW(66G%HI5=+(P8X
A3!"+6(-465!"+6/0<>
-Y86*8=ELZ)+E!"#$'(2[
0!"IO(EA>
-V%!"#$#)<\0]P8"
2^>N[]*@A3G_%!"#$#1"
%KO("(OB62!"#$`<
#\%#a89)>

3. Phương pháp vận động, giáo dục

a)Khái niệm:
Các phương pháp giáo dục vận động trong quản lý
nhà nước về kinh tế là các phương pháp tác động
về mặt nhận thức, tư tưởng, tình cảm, trách nhiệm
đối với sự nghiệp phát triển đất nước lên các đối
tượng quản lý, để họ tự giác, quyết tâm hoạt động
kinh tế có hiệu quả theo luật định và định hướng
của nhà nước.
A"9+(A3%+(`2,
- Giáo dục đường lối, chủ trương của Đảng và Nhà nước để mọi
người dân đều hiểu, đều ủng hộ và đều quyết tâm xây dựng đất
nước, có ý chí làm giàu.
- Giáo dục ý thức lao động sáng tạo, có năng suất, có hiệu quả, có
tổ chức.
- Xoá bỏ tâm lý và phong cách của người sản xuất nhỏ mà biểu
hiện là chủ nghĩa cá nhân, thu vén nhỏ mọn, tâm lý ích kỷ gia đình,
đầu óc thiển cận, hẹp hòi, tư tưởng địa phương, cục bộ, bản vị,
phường hội, bình quân chủ nghĩa, không chịu để ai hơn mình, ghen
ghét, đố kị nhau, tác phong làm việc luộm thuộm, tuỳ tiện, cửa
quyền, không biết tiết kiệm thời giờ, thích hội họp.

-b(%_A[(5\O(B#5\
2&22c(5J^!"I^ 5J
[35]2D2+5(<3)>
-b(%_A[*#5%1"6ME"
9a+8A3KO(B59a+8A(KVJ
9d"%ed>
-b=IA8(OK6fg6"!"#56

85gSB5gh"X5#2X0625
H05462>

×