Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (156.18 KB, 2 trang )
Một số vấn đề kinh tế vĩ mô của Việt Nam trong năm 2010
Vũ Thành Tự Anh (Chương trình giảng dạy kinh tế Fulbright)
Thứ Năm, 31/12/2009, 12:02 (GMT+7)
(TBKTSG) - Kinh tế Việt Nam đang trên đà
phục hồi. Tốc độ tăng trưởng GDP sau khi chạm
đáy trong quí 1 (3,1%) đã tăng trở lại trong quí
2 (4,5%), quí 3 (5,8%), và dự kiến sẽ đạt 6,8%
trong quí 4. Tương tự như vậy, tốc độ tăng giá
trị sản xuất công nghiệp đã trở lại bình thường,
đạt 13% trong tháng 11 so với đáy 2,4% của
tháng 3-2009. Tuy nhiên, bên cạnh những tín
hiệu khả quan này đã nổi lên một số vấn đề vĩ
mô đe dọa tính bền vững của sự phục hồi kinh tế
trong năm 2010, cụ thể là nguy cơ tái lạm phát,
sức ép giảm giá tiền đồng và tình trạng thâm hụt cán cân thanh toán.
Nguy cơ tái lạm phát
Chỉ số giá tiêu dùng (CPI) trung bình của cả năm 2009 sẽ dưới 7%. Nếu chỉ nhìn vào con
số khả quan này thì dường như không có cơ sở để lo lắng về nguy cơ tái lạm phát. Tuy
nhiên, nếu nhìn vào động thái chính sách vĩ mô trong thời gian qua, đồng thời đặt nền kinh
tế Việt Nam trong bối cảnh chung của kinh tế thế giới thì có những lý do chính đáng để lo
ngại rằng lạm phát có thể quay trở lại trong năm 2010.
Thứ nhất, cung tiền và tín dụng tăng nhanh sẽ làm tăng CPI, tất nhiên là sau một độ trễ
nhất định, thường là từ 5-7 tháng theo kinh nghiệm của thời kỳ lạm phát cao trong giai đoạn
2007-2008 (hình 1). Trên thực tế, mô thức này cũng được lặp lại trong năm 2009. Chính
sách kích cầu và mở rộng tín dụng được triển khai từ tháng 3-2009 đã làm CPI tăng trở lại
vào tháng 9-2009. Nếu tính cả năm thì với tốc độ tăng tín dụng và cung tiền trên dưới 40%
so với cùng kỳ năm ngoái - tức là xấp xỉ mức cao nhất của thời kỳ bất ổn vĩ mô năm 2008 -
thì sức ép lên CPI trong năm 2010 là không nhỏ.
Thứ hai, nền kinh tế Việt Nam phụ thuộc nhiều
vào nhập khẩu, vì vậy việc giảm giá tiền đồng
trong tháng 11-2009 cùng với sức ép tiếp tục