Thực phẩm thứ cấp – thức ăn “công nghệ chết”
Những quả trứng đã hỏng, được các nhân viên thu gom từ các chợ về.
Họ đập những quả trứng đó ra rồi khuấy trộn đều, rồi đổ ra khuôn có
sẵn, sau đó đem chưng cách thuỷ và làm lạnh trở thành những quả
trứng gà mới toanh và được… tuồn trở lại thị trường bán cho người
tiêu dùng.
Các báo liên tiếp đưa tin về các vụ ngộ độc kinh hoàng bởi số lượng người
mắc phải như: Vụ ngộ độc tập thể tại bếp ăn của Trường Tiểu học Phước
Bình (quận 9, TP HCM) khiến gần 500 em phải cấp cứu ngày 22/12/2009 và
đây không phải là vụ ngộ độc bếp ăn tập thể duy nhất, mà là vụ ngộ độc thứ
5 xảy ra ở trường học và là vụ thứ 22 xảy ra trên địa bàn TP HCM trong năm
2009.
Ngộ độc tập thể dường như đã trở thành "chuyện thường tình ở huyện" bởi
nó không trừ bất cứ một đối tượng nào từ các "búp măng xinh xinh" đang
nhú trong trường mẫu giáo cho tới công nhân – lực lượng đang tạo ra vô vàn
của cải vật chất cho xã hội và sinh viên, học sinh – "hiền tài và là nguyên khí
quốc gia" trong tương lai.
Bữa cơm giá rẻ và nguy cơ thức ăn giả
Nguyên nhân chủ yếu nhất của các sự cố thương tâm trên là do thực phẩm
không đảm bảo an toàn vệ sinh (ATVS). Và điều này là bất khả kháng đối
với bất cứ một ai khi buộc phải chọn "cơm hàng, cháo chợ, ai lỡ thì ăn"
trong cơn "bão giá" hiện nay.
Trước đây, một bữa cơm trưa ngon lành dành cho "tầng lớp văn phòng" ở
Hà Nội chỉ vào khoảng từ 12 tới 15 nghìn đồng/suất. Nếu có bạn bè thân
hữu kéo nhau vào những tiệm cơm văn phòng có không gian đủ để bàn công
việc với máy lạnh, nước uống miễn phí… cũng chỉ chi tới 30.000 đồng là
nhiều.
Trứng gà giả làm tư cacbonat canxi tinh bột, nhựa, gelatin, phèn vàv các
sản phẩm hóa chất khác.
Nhưng nay, điện, nước, gas, gạo, thực phẩm … đều leo thang vùn vụt khiến
các nhà hàng, quán ăn buộc phải đồng loạt tăng "cắn răng" tăng thêm 5.000-
15.000 đồng/mỗi suất cơm trưa và để níu khách, các cơ sở trên còn không
tính cả tiền phục vụ. Tính ra để ăn trưa tại công sở, một nhân viên có mức
lương trung bình 4 triệu/tháng phải chi ra ít nhất 1 triệu. Còn nếu muốn tiết
kiệm, nhiều chị em chỉ ăn bát bún giá 10 nghìn và cuối giờ làm việc phải
đưa đi cấp cứu vì tụt huyết áp do đói.
Tầng lớp "cổ cồn" đã vậy, còn công nhân vận hành máy móc trên những dây
chuyền công nghệ thì sao? Hầu hết các công ty đều chi cho họ bữa ăn trưa
có giá từ 12 tới 15 nghìn đồng. Song ở nhiều nơi, khi thì sau bữa ăn công
nhân bị ngộ độc tập thể, khi thì công nhân bấm bụng nhịn đói không động
đũa vì giá trị thực của một suất cơm mà họ được hưởng chỉ còn là 4.000 hay
6.000 đồng. Còn bữa cơm tại gia của họ cũng không kém xót xa: "Điện ba
ngàn, nước vừa tăng thêm hai ngàn nữa thành mười ngàn, chưa tính đến
phòng trọ vừa tăng giá thêm năm mươi ngàn nữa".
Cho dẫu vậy, họ – người lớn chúng ta – còn có cơ may lựa chọn: ăn hay
không ăn. Theo một tờ báo, còn các cháu ở nhà mẫu giáo mầm non ở Quảng
Nam chỉ có một chén cơm với vỏn vẹn một muỗng thịt băm, có thêm vài
cộng rau lốt (xắt sợi). Hình như các cháu đói nên ăn hăm hở. Một vài cháu
trai xin cơm thêm, được cô giáo cho thêm một muỗng nước thịt. Chỉ vậy
thôi.
Suất ăn của con ngày 3/11/2010
Hỏi thì cô hiệu trưởng cho rằng, suất ăn mỗi cháu là 6.000 đồng/bữa. Nhà
trường xin phụ huynh cho thêm 500 đồng/bữa ăn cho các cháu mà phụ
huynh không đồng ý, vì nơi đây phần lớn là nông dân nghèo, họ không thể
đóng góp thêm. Tại trường học, nhìn khẩu phần ăn của các con, nhiều bố mẹ
đã không khỏi cầm lòng. Sinh viên có thể gọi là từng lớp săn nhà ăn có giá
rẻ vì với số tiền từ quê gửi lên không cho phép họ phung phí vì trái với điều
đó là họ phạm tội với cha mẹ ở phương xa…
Trong cơ chế có nhiều "lỗ hổng về trách nhiệm" tồn tại ở mỗi cấp mỗi ngành
khiến thị trường thực phẩm tự tung tự tác hoành hành tự do thì việc có một
bữa trưa từ 5 cho tới 500 nghìn là điều dễ như trở bàn tay vì khi ra chợ cái gì
cái gì cũng có và chúng tuân theo một quy luật rất biện chứng – giá nào của
ấy.
Thuốc độc giả thức ăn, hành vi xâm hại sức khỏe cộng đồng dân tộc
Trong gia đình, để ăn một quả trứng gà Việt Nam thứ thiệt, bà nội trợ phải
bỏ ra hơn 2.000 đồng. Tuy vậy, ở các quán cơn bình dân, sinh viên và người
qua đường có thể sài một bữa từ 2 tới 3 quả trứng là bình thường vì trứng gà
ngoại được sản xuất từ nước, carbonat calci, tinh bột, nhựa, chất keo
(gelatin) phèn, phẩm màu và một số hóa chất khác với công nghệ đạt đến
mức "nghệ thuật" và bán tràn lan trên thị trường chỉ có giá 100 đồng/quả.
Những con gà chết được dùng làm trứng vịt lộn.
Ngay từ năm 2005, ở Việt Nam đã rộ lên những lời báo động là ăn trứng giả
có thể ngộ độc chết người, hay ít nhất cũng làm cho hỏng bộ não, đặc biệt
trẻ em. Thế nhưng cho tận tới năm 2010, tại thị trấn huyện Cẩm Xuyên (Hà
Tĩnh), ban quản lý thị trường đã tiến hành tiêu hủy 5.500 quả trứng gà nhập
lậu được đưa vào bán trên địa bàn.
Tháng 8/2009, mực khô xé nhỏ ồ ạt tràn về Hải Phòng với giá có 80.000
đồng/kg, rẻ bằng 1/4 mực khô nguyên con. Tại chợ Sắt, cạnh Bến xe Tam
Bạc, chủ hàng chào bán: Mực khô xịn, có xuất xứ từ miền Nam, ăn ngọt,
thơm và rất tiện là ăn ngay không phải nướng. Giá cuối cùng: 100.000 đồng
nửa kg.
Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm (Sở Y tế Hải Phòng) lấy mẫu mực xé
vừa bị thu giữ gửi đến Hà Nội giám định. Kết quả giám định ngày 12/5 cho
thấy loại mực khô xé trong lô hàng trên không đạt tiêu chuẩn dinh dưỡng
của mực khô theo bảng thành phần thực phẩm Việt Nam của Viện Dinh
dưỡng. Và "loại mực bị thu giữ khi đốt gần như cháy thành than luôn, khói
có mùi rất khét, hệt như khi đốt vải may quần áo".