Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (141.34 KB, 5 trang )
Hoa Đà và cây hoa mẫu đơn
Truyền thuyết kể rằng một đại phu nổi tiếng, Hoa Đà
trong thời Tam Quốc, đã trồng nhiều loại hoa cỏ và
thảo mộc khác nhau ở sân trước và sau nhà. Ông đã
kiên quyết nếm một cách cẩn thận mỗi loại thảo mộc để
tìm các thuộc tính trước khi kê đơn thuốc cho các bệnh
nhân của mình. Vì thế, ông không hề kê bất kỳ loại độc
dược nào.
Một ngày, có người đã đưa cho Hoa Đà một cây hoa mẫu
đơn, ông đã trồng nó ở sân trước. Sau khi nếm lá, thân và
hoa của cây mẫu đơn, ông đã quả quyết rằng nó chẳng có gì
đặc biệt, và nó không có giá trị như một loại thảo dược. Vì
thế ông đã không dùng hoa mẫu đơn để trị bệnh.
Một đêm khuya, Hoa Đà đang đọc sách thì đột nhiên nghe
thấy tiếng khóc của một phụ nữ. Ông ngẩng đầu lên và
trông thấy một người đàn bà đẹp đau khổ đang dàn dụa
nước mắt, trong ánh trăng mờ ảo, bên ngoài cửa sổ. Hoa Đà
hơi bối rối và đi ra khoảnh sân trước, nhưng không có ai ở
đó. Tại nơi mà ông đã trông thấy người đàn bà, ông tìm
thấy một cây hoa mẫu đơn.
Một ý nghĩ xảy đến với Hoa Đà rằng người phụ nữ đó là
cây Hoa Mẫu Đơn, nhưng ngay lập tức ông đã lắc đầu và
cười cái ý nghĩ ngu ngốc của mình. Hoa Đà đã nói với cây
hoa mẫu đơn, "Mày không có gì đặc biệt từ đầu đến chân.
Làm sao tao có thể dùng mày làm thuốc đây?" Ông quay
trở lại vào phòng và tiếp tục đọc sách.
Ngay khi Hoa Đà ngồi xuống, ông lại nghe thấy tiếng
người đàn bà khóc. Khi ông đi ra ngoài để tìm kiếm người
đàn bà lần thứ hai, lại không có ai cả, chỉ trừ cây hoa mẫu
đơn. Sự việc này đã lặp lại vài lần trong đêm đó.