Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
www.phuonghong.com www.taixiu.com
94
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
BAO NHIÊU ĐAU KHỔ CỦA
TRẦN GIAN TRỜI ĐỂ DÀNH
RIÊNG ĐỂ TẶNG NÀNG
Nàng đẹp, đẹp từ hai khoé mắt,
Làm mờ những ánh ngọc trân châu
Làm phai ánh nước hồ thu thắm,
Làm nhạt bao nhiêu ánh nhiệm mầu.
Một nụ cười héo cả trăm hoa nở,
Say cả non sông, đắm cả giời.
Đuổi cả mối sầu muôn vạn kiếp.
Bẽ bàng tất cả những màu tươi.
Ô kìa, dòng suối Thiên Thai chảy
Đâu thấy đào hoa với dáng tiên.
Chả phải đó là dòng suối tóc,
www.phuonghong.com www.taixiu.com
95
Nàng bu
ồn gương lược vẫn chưa quen.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Tả sao được một thời suân sắc.
Từ thuở xuân non má chớm hồng,
Từ thuở vườn đào mơ đuổi bướm,
Xếp thuyền thả khắp mặt ao trong.
Rồi một ngày, qua một tháng qua
Một năm qua nữa tuổi mười ba,
Bên hoa thấy bướm không buồn đuổi,
Chỉ mải mê nhìn bướm ủ hoa.
Ngày tháng trôi xuôi, tuổi lớn dần,
Nàng cười trong nắng: cả trời xuân
Lòng thơ hồi hộp khi môi thắm,
Hôn vụng hoa tươi có một lần.
Một lần hôm ấy, trước hoa tươi
Nàng thấy trong gương bong một người,
Ai đẹp hay là tiên lạc lối?
www.phuonghong.com www.taixiu.com
96
Không, nàng! Nàng đẹp đấy mà thôi!
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Chim qua buổi sớm khuyên nàng học
Bướm dạy nàng thêu, gió dạy đàn
Con bé tài hoa… chim nhắn bướm
Gió chuyền lời bướm xuống nhân gian.
Từ ấy, cửa ngoài tin bắn sẻ,
Rộn rang xe ngựa, mối manh đưa.
Bao nhiêu xe ngựa về không cả,
Tơ đó nàng còn dệt ước mơ…
Nhưng mùa đông ấy, sau xe cưới,
Pháo đỏ giăng dây thắm trước lầu
Chú rể vui mừng châm lửa đốt
Đốt tan mộng đẹp của cô dâu.
Trước tài sắc ấy, người chồng ấy,
Không cảm, không yêu, chẳng hiểu gì
Nàng biết từ đây đường hạnh phúc
www.phuonghong.com www.taixiu.com
97
Của nàng một ngày ngắn dần đi.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Nàng có ngờ đâu đến nỗi này
Lỡ làng chôn hết tuổi thơ ngây.
Sống trong buồn tẻ, trong đau khổ,
Với những hồn đơn của những ngày.
Mắt đầy ngấn lệ, lời đầy lệ
Mỗi buổi thu sang gió lạnh nhiều
Tình rụng tự mùa thôi rụng lá
Biết tìm đâu thấy phấn hương yêu.
Bỗng một ngày hè hoa phượng thắm,
Nở đầy trong lá phượng xanh tươi,
Trải dài thắm đỏ con đường trắng,
Nàng thấy đi trên thảm một người.
Người ấy, bụi hồng phong nếp áo
Đi theo tiếng gọi của vinh quang
Nhưng nay dừng bước trên hoa rụng,
www.phuonghong.com www.taixiu.com
98
Người thấy đâu đây một nhỡ nhàng.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Liền đem chắp lại cánh muôn hoa,
Tô lại màu hoa bị xoá mờ,
Rồi lại vì nàng hàn lại vết
Thương lòng đã giết giấc mơ xưa.
E ấp chung nâng chén rượu hồng
Mỉm cười quyến luyến ghé môi chung.
Rượu hồng đẫm những màu ân ái,
Những vị say sưa ấm cõi lòng.
Nhưng bỗng tự nhiên lòng giá lại,
Nhìn nhau qua mắt lệ, than ôi.
Rượu hồng pha lệ, pha chua chát,
Uống cạn làm sao, muộn mất rồi.
“Năm ấy sang sông lỡ chuyến đò
Đò đầy gió lớn sóng sông to.
Mười hai bến nước xa lăng lắc.
www.phuonghong.com www.taixiu.com
99
Lầm tự ngày xưa, lỡ đến giờ.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
“Tôi biết tình tôi đã lỡ rồi
Tình ta đành chỉ thế này thôi
Thương tôi, mình hiểu cho tôi nhé
Mà chỉ riêng tôi mới hiểu tôi.
“Tôi tiễn mình trên bến nước này
Mình đi, tôi trở lại chia tay;
Tôi về nán sống trong mong đợi
Cái phút vinh quang của một ngày.
“Hôm nay đã cuối thu rồi lạnh
Nàng hãy mang theo bóng dáng tôi
Cho ấm lòng mình khi lỡ bước
Mưa phùn trên quán trọ xa xôi”.
Người ấy đi rồi…Nàng trở lại
Hờ hai mắt đọng một u sầu.
Buồng hương hoa héo màu thu hắt
www.phuonghong.com www.taixiu.com
100
Qua lá mành tương đã lạt màu.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Bao nhiêu ân ái thế là thôi.
Là bấy nhiêu oan nghiệt, hỡi giời.
Nghẹt dưới bàn tay thần Định Mệnh,
www.phuonghong.com www.taixiu.com
101
Nàng đương dệt tấm hận muôn đời.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
NHẦM
Nhà tôi có một vườn dâu
Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần.
Hoa đỗ ván nở mùa xuân
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm.
Em tôi là gái mười lăm
Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa.
Thầy tôi dạy học chữ nho
Dạy dăm ba đứa học trò loanh quanh.
Có gì, tiếng cả nhà thanh (1)
Cơm ăn đủ bữa, áo lành đủ thay.
Còn tôi sống sót là may
Mẹ hiền mất sớm, trời đầy làm thơ.
Con tằ
m được mấy tiền tơ
Chao ơi! mà ước mà mơ lấy nàng.
www.phuonghong.com www.taixiu.com
102
Giàu sang kiếm chốn giàu sang
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Vẫn tin tưởng chứ là nàng yêu tôi.
Mấy khoa thi chót thầy ơi
Thầy không thi đỗ để rồi làm quan,
Để rồi lắm bạc, nhiều vàng
Để cho con lấy được nàng, thầy ơi!
Nàng về làm dâu nhà tôi
Vườn dâu có thẹn với đôi tay ngà.
Ai thề như mới hôm qua
Lấy nhau không được chẳng thà chết đi.
Mà thôi, nhắc lại làm gì
Thế gian chán vạn kẻ thề có sao!
Nhà tôi không bán vườn đâu
Tháng hai giàn đỗ bắt đầu ra hoa.
Sang n
ăm tôi phải về nhà
www.phuonghong.com www.taixiu.com
103
Đợi xem vườn đỗ ra hoa có nhầm?
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
TÔI CÒN NHỚ LẮM
Tôi còn gì nửa là tôi
Thuyền quyên nàng vẫn là người thuyền quyên.
Mùa xuân nàng se duyên
Có đình đổi kiệu, có đèn giăng hoa.
Tóc tôi để bạc cho già
Đời tôi để rụng cho là đời tôi.
Còn nên nói nửa hay thôi
Gặp nhau một chuyến đò rồi quen nhau
Tưởng rằng bền, ngỡ rằng lâu
Lửa cầu sang đốt cháy cầu tơ duyên
Mong chi chắp lại cho liền.
Chín mươi oan khổ đầy xứ long
Lều tranh tất cả than hồng
Một trang gió l
ạnh, mấy dòng thơ mưa
Hỏi rằng ta đã quên chưa
Tôi còn nhớ lắm và thưa: rất buồn!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
104
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
LỠ DUYÊN
Than ôi, nàng sắp lấy chồng
Sắp mang pháo đỏ rượu hồng tiển đưa
Xe hoa sắp đón nàng rồi
Mang nàng về với cuộc đời chồng con
Riêng tôi sắp sửa đón buồn
Để mang tim héo, để hồn hết mơ
Nàng đi có bao giờ
Nghoảnh trông lại kẻ se tơ lỡ làng
Pháo ơi, đừng nổ rộn rang
D0ừng phô sắc thắm, đừng làm ta say
Biết đâu chịu khổ thế
này
Thà rằng đừng sống những ngày yêu đương
Bao giờ cho vơi con buồn
Cho tan thương nhớ cho hồn thảnh thơi?
Bao giờ ráo lệ nàng ơi!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
105
Để tìm duyên mới cho tôi hết buồn.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
NÀNG ĐI LẤY CHỒNG
Hôm qua ăn hỏi tưng bừng
Ngày mai thì cưới, độ chừng này kia
Nàng cùng chồng mới nàng về
Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng
Tôi về dạm vợ là xong
Vợ người làng, vợ xóm đông quê mùa
Vợ tôi không đợi, không chờ
Không nhan sắc lắm, không thơ mộng
Lấy tôi đã bởi đến thì
Lấy tôi không phải bởi vì yêu tôi
Hôm nay tôi lấy vợ rồi
Từ đây tôi sẽ là người bỏ đ
i
Pháo ơi, mày nổ làm gì?
Biến ra tất cả pháo xì cho tao!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
106
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
ĐỀ THƠ TRÊN
MẢNH QUẠT VÀNG
Tặng Hoàng Tấn
Người ngọc trao tay mảnh quạt vàng
Mở lòng một sớm gió thu sang
Tình yêu không cứ mưa hay nắng
Những tưởng trăm năm phụng sánh hoàng
Nào ngờ duyên kiếp vốn chia phôi
Quạt ước còn dây lỡ rồi!
Ai biết tình anh khi khép lại
Cũng là mảnh quạt cuối thu thôi!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
107
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
NHỠ NHÀNG
Công tôi xe chỉ vót nan
Phất diều mướn gió nơi nàng thả chơi
Nỡ nào tắt gió nàng ơi!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
108
Cho diều tôi xuống, cho tôi nhỡ nhàng
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
NÀNG THÀNH
THIẾU PHỤ
Nàng thành thiếu phụ đã hai hôm
Tôi thuở nào đây mới lại hồn?
Tôi thuở nào đây quên được hận?
Buồn thì đến khóc chết thì chôn!
www.phuonghong.com www.taixiu.com
109
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
LÒNG NÀO
DÁM TƯỞNG
Mẹ em như bóng nắng về chìêu,
Sống được bao nhiêu biết bấy nhiêu.
Em em còn trẻ người non dạ,
Há nỡ theo anh, nỡ bỏ liều.
Lấy ai nuôi mẹ, dạy em thơ ?
Anh có thương em hãy cố chờ.
Chưa trọn đạo con, tròn nghĩa chị,
www.phuonghong.com www.taixiu.com
110
Lòng nào dám tưởng tới duyên tơ.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
VU QUI
Tháng chạp cho cải hoa vàng
Cho cam da đỏ, cho nàng vu quy
Nàng về mãi xứ bên kia
Cam thôi màu đỏ, bướm chê hoa vàng
Sáng nay sương xuống đầy làng
Tưởng như khói pháo đưa nàng năm xưa
Nàng về kẻ đón người đưa
Tôi chờ gì nữa mà chưa giang hồ?
Sông Thương cách mấy lần đò
www.phuonghong.com www.taixiu.com
111
Chợ Hoàng họp mãi bao giờ cho tan!
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
MAI TÀN
Hoa mai trắng xoá dưới chân đồi,
Theo gió xuân đưa rụng tả tơi
Nàng hỡi! Xuân này nàng có nhớ
Xuân xưa ai nhặt cánh hoa mai
Gói lại, thân đưa đến tặng nàng
Nàng ơi! Này những cánh mai tàn.
Nhặt trên đồi nọ, trong khi gió
Nhắn bảo: “Tình duyên tôi lỡ làng”.
Ai đi tha thiết với giàu sang
Chỉ thắm se rồi lại dở dang…
Thôi nhé! Từ nay tôi chả dám
Ngửa tay xin một trái tim vàng
Của người đẹp nữa! Vì người đẹp
www.phuonghong.com www.taixiu.com
112
Đâu muốn tim vàng ở mái tranh!
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Với cảnh ngựa xe, hài hán ấy,
Lòng ai riêng bạc, mắt ai xanh.
Ngày đó, ta đi… một buổi chiều,
Ta đi theo đuổi mộng cao siêu
Quên hình ảnh củ, quên tình củ,
Lơ đãng như người chửa biết yêu.
Đã mấy năm quên hận cũ rồi,
Chiều nay dừng bước ở chân đồi,
Thấy hoa mai trắng, lòng ta nhớ…
Đốm lửa tình duyên dậy sáng ngời.
Ta ngồi xuống đó nhặt hoa mai.
Hoa nhặt bây giờ để tặng ai?
Lòng đã không mong yêu dấu nữa
www.phuonghong.com www.taixiu.com
113
Hay gì tô lại bức tranh phai!
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
CÔ LÁI ĐÒ
Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bến sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề
Nhưng rồi người khách tình quân ấy
Đi biệt không về với núi sông
Đã mấy lần sông trôi, trôi mãi
Mấy lần cô lái mỏi mòn trông
Xuân này đến nữa đã ba xuân,
Đóm lửa tình duyên tắt nguội dần
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
www.phuonghong.com www.taixiu.com
114
Cô đành lỗi ước với tình quân.
Biên Soạn: Kiều Văn THƠ TÌNH NGUYỄN BÍNH
Bỏ thuyền, bỏ lái, bỏ dòng sông,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
www.phuonghong.com www.taixiu.com
115
Để buồn cho những khách sang sông.