Tải bản đầy đủ (.doc) (7 trang)

Các giai đoạn phát triển của Nhà nước phong kiến phương Tây

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (64.72 KB, 7 trang )

Mục lục:
Lời nói đầu………………………………………………Trang 1
Đặt vấn đề………………………………………………...Trang 2
Sự ra đời của nhà nước phong kiến phương Tây… ….…..Trang 2
Giai đoạn 1 của sựu phát triển…………………….………Trang 3
Giai đoạn 2 của sự phát triển………………………….......Trang 4
Kết thúc vấn đề…………………………………………….Trang 5
LỜI NÓI ĐẦU:
Nhân loại trải qua hàng triệu năm hình thành và phát riển. Từ
thời kỳ “thuỷ nguyên”, sơ khai cho đến thời kỳ văn minh, hiện đại ngày
nay. Mổi giai đoạn, mỗi thời kỳ lịch sử là những biến động và đổi thay
của nhân loại. Trong đó, có thể nói giai đoạn phong kiến của lịch sử nhân
loại là một giai đoạn có những thay đổi lớn của các Nhà nước về các mặt
tổ chức bộ máy và sự “cai trị” của giai cấp thống trị. Sau tất cả những sự
thay đổi đó, nhóm 6B2 chúng tôi quyết định chọn đề tài cho bài luận
tháng1 của mình là “Các giai đoạn phát
triển của Nhà nước phong kiến phương Tây”.
Bài tiểu luận nhóm tháng 1 của nhóm 6B2 là một phần tìm hiểu về
các giai đoạn phát triển của nhà nước phong kiến phương Tây. Hy vọng
rằng, qua bài tiểu luận này, các bạn sẽ có thêm những kiến thức về lịch sử
nhà nước phong kiến phương Tây.
Vì đây là bài tiểu luận đầu tiên nhóm 6B2 thực hiện nên không
tránh khỏi nhiều thiếu sót. Vậy nhóm 6B2 rất mong thầy cô và các bạn sẽ
có những ý kiến đóng góp chân thành để bài tiểu luận được hoàn thiện
hơn nữa. Thay mặt cho nhóm 6B2, xin chân thành cảm ơn./
I./ Đặt vấn đề:
Như chúng ta đã biết, nhà nước phong kiến phương Tây ra đời sau
khi nhà nước chủ nô phong kiến tan rã. Trải qua hàng trăm thế kỷ hình
thành và phát triển, nhà nước phong kiến phương Tây đã có những thành
tựu đáng kể cả về mặt nhà nước, pháp luật và nền văn hóa. Tuy nhiên,
những gì mà nhà nước phong kiến đã để lại vẫn còn là những vết trầm


tích lịch sử để chúng ta hôm nay tìm tòi, khám phá.
II./ Sự ra đời của nhà nước phong kiến phương Tây:
Nhà nước phong kiến phương Tây xuất hiện muộn hơn nhà nước
phong kiến phương Đông, ra đời dựa trên sự tan rã của nhà nước chủ nô.
Khi mà quan hệ sản xuất dựa trên chế độ chiếm hữu của chủ nô đối với tư
liệu sản xuất, nô lệ, sản phẩm lao động. Xã hội và sự bóc lột lao động của
nô lệ đã trở nên kìm hãm sự phát triển của lực lượng sản xuất, mâu thuẫn
giữa giai cấp chủ nô và nô lệ ngày càng trở nên gay gắt, dẫn đến nhiều
cuộc nổi dậy, đấu tranh của nô lệ, giai cấp chủ nô cũng nhận thấy không
thể bóc lột nộ lệ như lúc trước nữa. Họ bắt đầu giao đất, giao ruộng cho
nô lệ và thu thuế, dẫn đến sự ra đời của nhà
nước phong kiến. Như vậy, nhà nước phong kiến ra đời trong hoàn cảnh
khách quan của tiến trình phát triển lịch sử, đánh dấu sự đi lên quan trọng
trong xã hội loài người.
III./ Giai đoạn nhà nước phong kiến thời kì phân quyền cát cứ:
Phong kiến phân quyền là chế độ phong kiến ở giai đoạn mà
quyền lực trong một nước bị phân tán do các lãnh chúa cát cứ ở các địa
phương. Phong kiến phân quyền chính là giai đoạn đầu của thời kỳ phong
kiến. Đôi khi nhà vua chỉ có danh chứ không có thực quyền cai trị toàn
quốc. Mỗi lãnh chúa chiếm cả một vùng đất riêng, thiết lập và thực hiện
quyền lực của mình thông qua một bộ máy gần như một nhà nước.
Quyền lực của các lãnh chúa phong kiến rất lớn, gần như quyền lực của
vua trong lãnh địa của mình. Chính vì vậy, dù theo nguyên tắc, các chúa
đất vẫn phải phục tùng nhà vua như đóng thuế, cống nạp..., song, với
quyền lực quá lớn của mình các lãnh chúa thường bành trướng, tăng
cường quyền lực bằng nhiều cách nhằm chống đối quyền lực của trung
ương.
- Về mặt kinh tế, xã hội: Cơ sở của chế độ phong kiến phân quyền là
nền kinh tế tự cung tự cấp ở từng địa phương. mỗi lãnh địa phong kiến
được ví như một xã hội thu nhỏ. Hoạt động giao thương giữa các lãnh

địa rất ít.
- Về mặt chính trị, quân sự: Mỗi lãnh địa phong kiến, có lực lượng vũ
trang riêng biệt, lực lượng về quân sự này càng lớn thì các lãnh chúa càng
có sức mạnh khống chế sức mạnh của chính quyền trung ương(đứng đầu
là nhà vua), bất tuân theo quyền lực của vua. Như vây, nhà vua chỉ có
danh chứ không có thực quyền, quyền lực thực sự nằm trong tay các lãnh
chúa.
Các lãnh địa phong kiến dù mang tính biệt lập cao, nhưng vẫn bị
ảnh hưởng qua lại bởi nhau. Các lãnh chúa lớn chèn ép những lãnh chúa
nhỏ hơn, buộc các lãnh chúa đó và cả lãnh địa của họ phải phục tùng
mình. Các lãnh chúa nhỏ cần tới sự che chở của các lãnh chúa lớn hơn
khỏi xâm lược, nổi dậy,... Mối quan hệ giữa các lãnh chúa thường là phuc
tùng hoặc đấu đá lẫn nhau.
Ưu điểm của hình thức nhà nước thời kì phân quyền cát cứ là:
quyền lực không tập trung hết vào tay vua, tránh được nhiều sai lầm
mang tính chủ quan, hay dùng quyền lực tập trung quá nhiều phục vụ cho
mục đích cá nhân như nhà nước phong kiến phương đông khi đức vua là
bậc tối cao, có quyền sinh sát và quyết định mọi việc quốc gia. Đồng
thời, nhà vua vẫn tồn tại, dù mang tính hình thức phần nhiều songkhi gặp
chuyện lớn ảnh hưởng tới cả đất nước như: xâm lăng, thiên tai. Các vung
lãnh thổ có thể tập trung sức mạnh chống kẻ thù chung
Nhược điểm của hình thức nhà nước này là:
1. Quyền lực bị phân tán, rất khó thống nhất giữa các lực lượng bởi lẽ
lãnh chúa nào cũng chỉ lo cho lợi ích của cá nhân mình và lãnh địa của
mình
2. Dễ xảy ra các cuộc nội chiến, tranh giành quyền lực giữa các lãnh
chúa lớn và sự tranh giành quyền lực của họ trên những lãnh địa nhỏ hơn
3. Thương nghiệp không phát triển dẫn tới sự không phát triển của cả
nền kinh tế
IV./ Giai đoạn nhà nước phong kiến trung ương tập quyền:

Do sự phát triển của xã hội phong kiến đã đặt ra yêu cầu cần phải
có sự thống nhất trong đất nước, xóa bỏ tình trạng cát cứ phân tán, tình
trạng thuế quan nặng nề tạo điều kiện cho kinh tế phát triển, và cũng để
tránh sự chèn ép của các chúa đất lớn đối với các chúa đất vừa và nhỏ,
thêm vào đó là nhu cầu đấu tranh chống giặc ngoại xâm, chống các cuộc
nổi dậy của nông dân cũng đòi hỏi phải có một chính quyền trung ương
hùng mạnh để giải quyết các công việc nói trên. Tất cả những nguyên
nhân trên đã dẫn đến chính quyền của vua ngày càng được củng cố quyền
lực từng bước tập trung vào tay vua và hình thành nên nhà nước phong
kiến trung ương tập quyền.
Giai đoạn đầu xuất hiện hình thức nhà nước phong kiến quân chủ
đại diện đẳng cấp. Vua nắm giữ quyền lực tối cao nhưng bên cạnh đó còn
có một cơ quan đại diện cho đẳng cấp ủng hộ vua như hội nghị quốc dân
ở Nga, hội nghị tam cấp ở Pháp hay nghị viện ở Anh. Cơ quan đại diện
đẳng cấp bao gồm các đại biểu của giới quý tộc, tăng lữ, sư sãi và thị dân.
Cơ quan đại diện đẳng cấp có nhiệm vụ chủ yếu là góp ý với vua về các
vấn đề chiến tranh, hòa bình, ấn định thuế. Tuy nhiên thì vai trò của cơ
quan này thường bị nhà vua coi nhẹ khi vua đã củng cố và tăng cường
quyền lực.
Đến giai đoạn cuối, nhà vua thường dựa vào sức mạnh của quân

×