Tải bản đầy đủ (.doc) (17 trang)

các bài thơ của thầy cô truong ta nam 2009-2010

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.54 MB, 17 trang )

Niềm vui cô giáo làng quê
Trống trờng giục giã mặt trời vừa mọc
ánh hồng lên ửng thắm cánh đồng xa
có cô giáo làng quê đi dạy học
ngang qua đờng quốc lộ thoảng hơng hoa
nắng ban mai hôn lên làn tóc mợt
cơn gió chiều nhẹ lớt cánh tay ngà
cô đã nguyện hết mình vì lớp trẻ
ngón tay thon bụi phấn bám màu da
trên bục giảng nhiệt tình lời nhỏ nhẹ
Bỏi lòng vàng nhà giáo của quê ta
Cô nh thấy lòng mình vui rộn rã
với quê hơng là mái ấm cửa nhà
chủ nhiệm lớp vẫn chu toàn trách nhiệm
Báo "Gơng sáng " cô kết đóa hồng hoa
Mừng ngày nhà giáo dâng quà lu niệm
" Kĩ s tâm hồn " - muôn thở ngơi ca.
Trần Thu Đông
Không đề
Ai sẽ về bên ấy chiều nay
Ai quạt lửa phơng trời ai cháy đỏ?
Lầm lũi bớc ai ngợc chiều bão tố?
Con đờng dài hun hút một mình ai?
Bụi mịt mờ nắng gắt gỏng vô duyên
Hoa tím tái vơng đầy trên lối cỏ
Lòng "thắc thỏm" chút giận hờn thơng nhớ
Mà rng rng nh thể mất ai rồi
Phố xa rộn ràng bạn bè đông vui?
Ai hớn hở cho lòng ai tê tái./.
Thái Thị Hiền
Viết đợi mùa thu


Nắng cứ nồng nàn rơi trên mắt trên môi, làm em nhớ mùa thu đã
xa khi mình thành cô giáo. Lớp học trò đầu tiên nghich ngợm và
khó bảo, giờ các em ở đâu giữa những bận rộn của cuộc đời?
Thế mới hay để dạy đợc trọn vẹn bài học làm ngời , những chữ
cái o,a, những con số vô hồn không bao giờ là đủ
Những bài toán, bài văn làm gì còn ý nghĩa,khi cô trót đánh đòn
một học trò , bắt quì gối khoanh tay.
Lại sắp đến một mùa thu với em ở mái trờng này, những đôi mắt
trẻ thơ mở tròn chứa bao hy vọng. Liệu mai này giữa bộn bề cuộc
sống, các em còn nhớ về ngời cô đã dạy đầu tiên./.
Thái Thị Hiền
Nhớ thầy!
Con giật mình nằm nghe tiếng ma rơi
Và chợt nhớ con đờng ngày xa đến lớp
Ma vô tình , lạnh lùng không ngớt
Ướt lối thầy đi, ớt cả dáng thầy.
Con biết ngày ấy quê mình nghèo lắm thầy ơi
Chiếc xe đạp cọc cạch của thầy nặng thêm
trong những ngày lụt lội.
Tiếng ma theo thầy đến lớp
Bỗng ấm áp dịu hiền trong lời giảng
" cái cò đi đón cơn ma"
Con biết bây giờ chẳng còn vẹn nguyên lối nhỏ xa
Chẳng còn dáng thầy hao gầy mỗi ngày đến lớp
Chỉ còn ma trắng một miền kí ức
Thầy mãi xa con rồi , thầy kính yêu ơi!
Con lại lặng thầm nghe tiếng ma rơi
Bỗng ùa về trong con miền kí ức không tên ấy
Có lối nhỏ thân thơng, có tình thầy ấm lên bình dị
Mai, trong ma, con về lại viếng Thầy.

(9/2009)-Mỹ Hảo
Đi họp hội đồng
Đi họp ngời nói ngời nghe
Tìm ra chân lý vấn đề nghĩ suy.
Lắng nghe tất cả những gì ?
chơng trình hành động bớc đi từng ngời.
Đấu tranh bình luận lẽ đời
Công bằng dân chủ ta thời bàn chung.
Vui buồn chia sẻ nhau cùng
hay chi gợn đục,bới lòng tìm sai.
làm ngời ai cũng thế thôi
có sai có đúng sự đời lẽ nhiên .
dẫu rằng có sống trăm niên .
mất còn , đợc mất vẫn nguyên chữ tình .
tình ngời sống mãi lung linh
chân thành, giản dị , tự mình rèn nên .
đẹp hơn tình bạn ấm êm
đấu tranh thẳng thắn tiến lên đồng lòng .
khơi dậy cái đẹp sáng trong
động viên đồng nghiệp xây nên nếp trờng.
đồng môn, đồng ngiệp,đồng hơng
thay nhau chỉ bảo đa trờng tiến lên.
Vinh Tranduy.@.com
Trăng trong mái trờng
Gặp em
Một chiều Thu năm ấy
Cứ ngỡ rằng:
Cô gái Mai rắn rỏi Tây Nguyên
Bên em
Những ngày đầu bên trang giáo án

Cứ ngỡ rằng :
Em là Mỹ số phận ghập ghềnh
Mà sôi bỏng hồn nhiên
Song hành chiều dài cùng năm tháng
Cứ ngỡ rằng :
Em là Nguyệt
Mảnh trăng rừng khi khuyết , lung linh.
Bông Mận rừng xinh xinh
Cành Hoa Lan tim tím
Duyên em lặn vào trong.
Hỡi em
Em là hơng rừng hay đồng quê cỏ nội?
Em là hơng đời
Trong áng văn
và cả giấc mơ nâng bổng hồn thơ
Vinh Tranduy.@.com

em vµ c«
Em vẫn thường nhắc đến mùa thu
Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ
Bài tập đọc năm nao em còn nhớ
Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ
Đọc chữ O cô dặn phải tròn môi
Chỉ vậy thôi, chao ôi, sao mà khó!
Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ
Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài
Chỉ mỗi chữ O em đọc sai
Dường như cô già đi mấy tuổi
Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy
Cô giáo ơi, tóc cô bạc hết rồi!

Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia
Là một lớp người lớn lên và biết sống
Mặt đất như trời xanh mơ mộng
Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.
Khởi đầu cho một chuyến đi xa
Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật
Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất
Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em
Ph¹m Ngäc HiÕu

Lời nhắn nhủ
Làm thầy khó lắm em ơi
Nhớ ghi cho kĩ em thời khó quên
Chuyên môn có vững mới bền
Có dày có rộng mới nên nghiệp nhà
Tiếng thơm mà đơc bay xa
Tay nghề luyện chẳng nề hà gian truân
Miệt mài chẳng kể tháng tuần
Thầy tài trò giỏi quây quần bên nhau
Làm thầy quả chẳng dễ đâu
Em ơi hồng thắm chuyên sâu tạc lòng
Niềm vui
Bao năm chở khách qua sông
Sớm tra nắng vẫn không quản lòng
Ngỡ là thôi thế là xong
Ai ngờ tình nghĩa không đong mà đầy
Tuổi già đã đến rồi đây
Lòng vui trẻ lại bên bầy em thơ
Thầy mong bao lớp học trò
luyện tài chăm đức để cho nên ngời

Mai sau giúp ích cho đời
Bõ công thầy dạy rạng ngời mẹ cha.
Nguyễn Thị Kim Nhung
Tự ngẫm
Những bài toán theo tôi từ thuở bớc lon ton
Những cộng - trừ - nhân -chia
Những khai căn- logarit
Những con số
Những hàm
Những chu vi_diện tích
Những vuông _ song song
Những quĩ tích - dựng hình
Những giả thiết bộn bề
Những ngõ cụt chứng minh
Những biện luận lan man
Những phơng trình rắc rối
Những mặt phẳng im lìm
Những véc -tơ trôi nổi
Những khái quát cao sang
Những lỗi lầm không ngờ!
Những nhà giáo say mê
Những lán học đơn sơ
Những Đề Các-Ga Loa
Những Phec- ma, Vi-et
Những cuốn sách mỏng dày
Những cuộc thi mệt mỏi.
Quá nửa đời ơi! Đã hết thật rồi
Có ngời rằng: Dân Toán dễ dở hơi
Có ngời bảo: Dân Toán khô nh ngói
Có ngời nhắc: khéo lầm đờng lạc lối

Có ngời khuyên : Phải sống thực với đời
Có ngời cời :Chơi chẳng biết đờng chơi
Có ngời dặn: Khéo thần kinh thì chết
Có ngời phục: Đợc cái chăm hiểu biết
Có ngời thơng ?Mắt mỏi mệt thâm quầng
Có ngời đùa: Nhìn nhiều lúc hâm hâm
Có ngời thích: Kính dày và đầu hói
Có ngời mê: Làm nhiều mà không mỏi
Có ngời yêu: Dân Toán khó dối lừa
Ôi! cuộc đời là bài toán khó cha?
Ta chỉ ngẫm mình chỉ là trẻ nhỏ!
St : Lê Thị Thu Hằng
Mẹ tôi
Tặng mẹ kính yêu
Mái tóc ngả màu
Lòng thanh bạch
Tiếng mẹ giảng bài
ấm áp
thanh cao
Ngày xa
Ngời xa
Trang sử nớc nhà
Bao thăng trầm
Nh cuộc đời của mẹ
In gắn trong lòng con
Dấu ấn
Cao thợng
Hùng hồn!
Nguyễn Hảo
Nuối tiếc

Tặng cho mình
Anh đi tìm thuở lãng du
ép bình yên vào một ngày không nắng
Em- khoảng lặng
Niềm vui -và những nỗi buồn
Anh đi tìm tuổi xuân
Bỏ rơi sau thềm kí ức.
Nỗi buồn sâu nh vết nứt
Chia hai đứa mình hai nơi.
Chẳng còn một phút thảnh thơi
Mà nghe ngày xa tập nói
Anh - không nhận lỗi
Em- quá kiêu kì
Khi hai đứa ta không chung một đờng đi
Em trở về sống cùng lời ớc nguyện
Không làm thơ, không viết truyện
Gửi mối tình vào mênh mông.
Giá đợc là một khúc sông
Để lãng du cùng năm tháng
Thở xa bình yên con sóng
Vỗ bờ ký ức em - anh ./.
- Nguyễn Hảo
Tặng thầy tôi !
Ngời đã ở nơi xa!
Ngời chợt hiện về trong giấc mơ của em
Mong manh quá và nhẹ nhàng quá đỗi
Trong giấc mơ em không sao gọi nổi
Hình bóng một ngời giờ đã nơi xa!
Cuộc đời em bao ngày tháng dần qua
Nhng dáng thầy không phai mờ kí ức

Bóng hình gầy nhng mộc mạc thân thơng
Ngời giờ đã cho em một tình yêu son sắt
Gắn trọn đời mình với sự nghiệp thiêng liêng
Để em hiểu đợc thế nào là yêu thơng
Là ngọt ngào trong từng trang giáo án
Là nhiệt huyết trong những giờ lên lớp
Biết trăn trở băn khoăn với những học trò lời
Để giờ đây em vững bớc trên đờng đời
Chắp cánh ớc mơ mà thầy từng ấp ử
Thầy ! Thầy ơi! Sao thầy nỡ rời xa
Để trang giáo án cuộc đời Ngời vẫn còn dang dở
Để mái trờng xa thiếu một bóng hình gầy.
Nguyễn Thị Nguyệt
Chấm bài
Chấm bài đặt bút cho hai
z
Mà lòng trăn trở , đêm dài ,dài thêm.
Điểm này đâu chỉ riêng em
Hằn trang giáo án mang tên chính mình
* *
*
Bài em thầy cho điểm mời
Canh khuya trăng cũng mỉm cời bên song
Chiêm bao em tỉnh giấc nồng
Gửi em một nhánh hoa hồng trong mơ
Tâm sự với mình
Với thơ lòng vẫn chân vân
Cuối thu nặng hạt ma dầm đêm thâu
Đời thờng bao nỗi lo âu
Chung - riêng suy tính trớc sau khó lòng

Kỷ cơng trách nhiệm cha xong
Tình thơng cha trọn , những mong tháng ngày
Yêu nghề dễ đắm cùng say
Yêu ngời đâu dễ tính bài thiệt hơn
Gửi ai cả một lòng son
Dù thời cơ chế thị trờng mặc ai
Đời thờng ma đậm, nắng dai
Cây đời ta vẫn xanh hoài niềm tin
Thơng nhau dành trọn trái tim
Thắp lên ngọn lửa sáng ngìn năm sau.
Tình đời thơ dệt nên câu.
Gửi ngời tâm sự kín sâu cùng mình./.
sáng rồi!
11-2009
Canh khuya cặm cụi chấm bài
Bỗng nghe gà gáy xóm ngoài vọng vô
Trăng khuya chếnh choáng bên hồ
Song tha lớt bóng mây mờ đêm đông
Giật mình hạ kính ngóng trông
Sao mai lấp lánh đằng đông sáng rồi
Nghĩ mà lòng lại bồi hồi
Lại đêm lặng lẽ qua rồi Ngày mai!
Nhìn bác thấy tôi
Tặng sáu thế hệ lái đò động Mợu
Sáu đời cầm lái vợt sang ngang
Tôi thấy bác đâu chút đàng hoàng
Trớc mặt, bao ngời khen vói tặng
Sau lng, lắm kẻ tục với tằn
Chiều đợc quan to, lo trẻ dại
Quan chẳng cho tiền , trẻ lại không

Ra thế! qua sông "đò phải lụy"
Cầu Kiều ai bắc, để cùng sang?
Còn tôi với Bác
Tặng bác Sáu lái đò động Mợu
Duy có riêng tôi cùng với Bác
Tháng ngày lặn lội - một dòng sông
Thủy chung trọn vẹn đời chèo lái
Chén rợu vui chung chút ngọt bùi
Đến tháng tôi vui cùng với Bác
Đồng lơng san sẻ một khối tình
Run run tay lái đồng tiền tháng
Cảm ơn!-ai nhận? Bến sông này!
Hơng mật
Bao lữ khách đi về trên bến vắng
Ngời sang sông ai nhớ bến sông đời?
Từng dòng chữ suốt một đời lặng lẽ
Mãi âm thầm nh bụi phấn rơi rơi
Bao ớc mơ hôm nào con có đợc
Có niềm tin thầy gửi gắm cho đời
Bao cay đắng bây giờ con hiểu đợc
Có lòng thầy chan chứa chẳng hề vơi
Con muốn sống một ngày thơ ấu cũ
Để đón chờ hơng mật của hoa tơi
St: Hoàng Thị Lan
Nhớ Thầy
Nhơ về thầy giáo năm xa
Lòng con cảm thấy bùi ngùi , nôn nao
Những cũng không khỏi tự hào
Cùng nghề nhà giáo thanh cao , tuyệt vời!
Thầy đã một đời hy sinh tận tụy

Vì bao thế hệ học trò thân yêu
Chiều nay con đứng trên bục giảng
Con càng thấy yêu nghề hơn!
Bởi bây giờ con đã lớn
Thỏa ớc mơ bao đêm con mong chờ
Cũng là niềm tin, ớc vọng của thầy
Giờ đây con đang tiếp bớc -nối nghiệp thầy
Thầy ơi! con xin gửi một lời tri ân!
sáng tác : Võ Thị Thanh
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu ngời.
Cầm bút lên viết điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thờng nhỏ nhặt
Biết bao giờ con lớn đợc, Thầy ơi!

Bài giảng đầu tiên
Buổi giảng đầu tiên bài em giảng
Còn ngâp ngừng , bỡ ngỡ làm sao!
Tiếng của em nh vẫn ngày nào
Mà bỗng khác vì nay là cô giáo
Bao ánh mắt lắng nghe lời dạy bảo
Dốc tâm em giảng những lời hay
Giây phút đầu vào nghề dạy học
Chăm chút từng ngày em chắp cánh bay
Bao ánh sao thắp sáng giữa ngày
Trong sáng - hồn nhiên- vô t nh hoa, cỏ

Em bỗng lớn trong niềm vui từ đó
Nên lời giảng nào cũng góp nhặt yêu thơng
Nét bút hôm nay đâu dễ thẳng đờng
Còn phải dũa, rèn bao nhiêu năm tháng
Ôi! Những chòm sao lung linh tỏa sáng
Ngời thắp trong em nét đẹp của nghề
Su tầm: Phạm Thị Mai Hoa
Ơn thầy
Thầy là chìa khóa đầu tiên
Thầy mở cánh cửa cho em vào đời
Thầy cho, ánh sáng ngời ngời
Để cho em đứng giữa trời bao la
Ơn thầy nghĩa mẹ công cha
Cao hơn núi " Thái" mặn mà biển đông
Đời em nh một dòng sông
Uốn dòng nớc mát, bõ công ơn thầy
L¬ng Thu Mü

×