Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Bài 6:Kể lại một kỉ niệm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.17 KB, 1 trang )

Đề bài:Kể lại một kỉ niệm sâu sắc nhất của em với một bạn nào đó.
Bài làm
Trong các kỷ niệm từ năm lớp một tới bây giờ, em còn nhớ mãi kỉ niệm
về ngày đầu tiên chuyển đến học tại ngôi trường Tân Mỹ thân yêu.
Khi chuyển nhà từ Hà Nội về Bắc Giang vào năm học lớp hai, em phải
rời xa trường cũ. Ngày đầu tiên đi học tại trường mới, em cảm thấy rất bỡ ngỡ vì
chẳng có bạn bè, thầy cô quen thuộc của em tại đây. Các tiết học dường như dài
mãi không thôi. Giờ ra chơi, thấy các bạn vui chơi, chạy nhảy, nói chuyện, cười
đùa vui vẻ cùng nhau em chợt cảm thấy vô cùng tủi thân và bật khóc một mình ở
góc sân.
Em không để ý có một bạn nam đã tiến lại bên em từ lúc nào. Bằng
giọng nói nhẹ nhàng bạn hỏi em "Bạn làm sao thế?". Đang cảm thấy cô đơn và
buồn bã nên khi có người hỏi em lại càng thút thít, chẳng trả lời bạn. Bạn không
bỏ đi, cũng chẳng hỏi gì thêm, chỉ tiến lại gần, quàng tay lên vai em. Thế rồi dù
chưa biết bạn là ai, em đã kể hết với bạn về việc em phải theo ba mẹ chuyển nhà
khiến em phải chuyển trường, làm cho em cảm thấy lạc lõng, chẳng có ai để
chơi cùng. Bạn đã an ủi em, chúng em ngồi với nhau suốt giờ ra chơi, kể cho
nhau nghe về chuyện của mỗi đứa. Thì ra bạn tên là Tuấn và bạn học chung lớp
với em.
Bạn đã đến bên em như một ông tiên nhỏ, với ánh mắt đen lay láy hiền
dịu và nụ cười rạng rỡ, thân thiện. Bạn đã trở thành người bạn đầu tiên của em
tại trường Tràng An.
Cuối giờ học hôm đó em thấy trong lòng vui vui vì giờ đây em đã có
Tuấn làm bạn.
Những ngày đi học tiếp theo dần trở nên đầy hứng thú, mỗi ngày em lại có thêm
những người bạn mới nhưng Tuấn và kỉ niệm về ngày đầu tiên ấy luôn in đậm
trong tâm trí em.

×