Tải bản đầy đủ (.doc) (11 trang)

Dân chủ và hệ thống chính trị ? Mối quan hệ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (123.87 KB, 11 trang )

Câu 4 : Dân chủ và hệ thống chính trị ? Mối quan hệ
Khái niệm
Nghiên cứu Chủ nghĩa Mác Lê nin nói chung và chủ nghĩa xã hội khoa
học nói riêng chúng ta thấy rằng mục tiêu cơ bản của cách mạng XHCN và
quá trình xây dựng CNXH là nhằm giải phóng lực lượng sản xuất. Trong đó,
nhân tố quan trọng nhất là giải phóng người lao động khỏi mọi sự tha hoá, bất
công. Ðể thực hiện mục tiêu đó trong giai đoạn thứ nhất của cuộc cách mạng,
giai cấp vô sản phải trở thành giai cấp thống trị, phải “giành lấy dân chủ”.
Dân chủ là quyền lực chính trị hay quyền lực nhà nước của nhân dân, chỉ
bằng việc thiết lập nhà nước XHCN, sử dụng nhà nước ấy như là một công cụ
đắc lực để phát triển toàn diện xã hội mới, phát triển triệt để nền dân chủ
XHCN. Có như vậy giai cấp vô sản mới hoàn thành được sứ mệnh lịch sử của
mình.
Theo Lê nin thì dân chủ trước hết là một phạm trù chính trị dùng để chỉ
nhu cầu của nhân dân được trở thành chủ thể trong quá trình giành, giữ và sử
dụng bộ máy Nhà nước nhằm thực hiện lợi ích khách quan của mình. Và con
đường biện chứng của quá trình phát triển dân chủ là: “Từ chuyên chế đến
dân chủ tư sản; từ dân chủ tư sản đến dân chủ vô sản; từ dân chủ vô sản đến
không còn dân chủ nữa”. Như vậy dân chủ ra đời và tồn tại cùng với sự ra đời
và tồn tại của nhà nước, nó tiêu vong cùng với sự tiêu vong của nhà nước.
Với tư cách là đỉnh cao trong toàn bộ lịch sử tiến hoá của dân chủ, dân
chủ XHCN là toàn bộ quyền lực thuộc về nhân dân, nhân dân thực sự là
người chủ trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội. Ở đây, dân chủ trở
thành giá trị phổ biến của xã hội, thâm nhập vào mọi quan hệ chính trị - xã
hội, mọi lĩnh vực đời sống xã hội, bao quát mọi góc độ trong sự tồn tại của
con người mà định hướng cơ bản của nó là “xoá bỏ giai cấp”, để tạo ra ngày
càng đầy đủ những điều kiện cho sự giải phóng mọi năng lực sáng tạo của con
CNXHKH
1
người, để “Sự phát triển tự do của những người là điều kiện cho sự phát triển
tự do của tất cả mọi người” không còn là khẩu hiệu.


Trong khi mở rộng dân chủ tới mức tối đa với mọi tầng lớp nhân dân,
dân chủ XHCN kiên quyết đấu tranh chống lại mọi hành vi đi ngược lại
những chuẩn mực dân chủ, vi phạm những giá trị, dân chủ chân chính của
nhân dân, gây nguy hại cho tiến trình phát triển của nền dân chủ XHCN. Do
vậy dân chủ cần phải có chuyên chính để giữ lấy dân chủ. Và vì thế, dân chủ
XHCN trước hết và chủ yếu được thực hiện bằng nhà nước pháp quyền
XHCN. Mặt khác dân chủ XHCN chỉ có được với điều kiện kiên quyết là bảo
đảm vai trò lãnh đạo duy nhất của Ðảng maxit hay nói cách khác không thể có
dân chủ XHCN mà lại thiếu sự lãnh đạo của Ðảng Cộng sản.
Ðể hiện thực hoá nền dân chủ, đảm bảo quyền lực của nhân dân nhất
thiết phải có một hệ thống chính trị hoàn chỉnh và hoạt động có hiệu quả. Vậy
hệ thống chính trị là gì ? Hệ thống chính trị là một hệ thống tổ chức bao gồm
Ðảng, Nhà nước của giai cấp cầm quyền và các tổ chức chính trị xã hội của
nhân dân vận hành (hay quan hệ) với nhau nguyên tắc Ðảng lãnh đạo, nhà
nước tổ chức quản lý các quy trình kinh tế - xã hội, nhân dân làm chủ hoặc
trực tiếp hoặc thông qua các tổ chức chính trị xã hội.
Hệ thống chính trị
Trên cơ sở khái niệm này, chúng ta có thể thấy rằng hệ thống chính trị
trong CNXH là một chỉnh thể bao gồm nhiều tổ chức chính trị, trong đó có
Ðảng của giai cấp công nhân (Ðảng Cộng sản), nhà nước XHCN (nhà nước
chuyên chính vô sản) cùng các tổ chức chính trị - xã hội hợp pháp và mối
quan hệ qua lại giữa các yếu tố đó nhằm bảo đảm quyền lực của nhân dân.
Xét về bản chất, hệ thống chính trị trong CNXH và hệ thống chuyên
chính vô sản là đồng nhất. Nó là cơ chế bảo đảm quyền lực của nhân dân. Nó
vận hành theo nguyên tắc: Ðảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm
chủ.
CNXHKH
2
Thật vậy, giữ vững sự lãnh đạo duy nhất của Ðảng cộng sản trong hệ
thống chính trị xã hội chủ nghĩa là điều kiện kiên quyết để nhân dân thực hiện

quyền lực của mình. Ðiều đó xuất phát từ chổ, sự nghiệp xây dựng CNXH
không thể là hoạt động tự phát, mà là hành động cách mạng, lòng hăng hái hy
sinh với niềm tin sắt đá vào tính tất thắng của lý tưởng cộng sản.
Trong hệ thống chính trị XHCN, nhà nước là thiết chế có chức năng
trực tiếp nhất trong việc thể chế hoá và tổ chức thực hiện những yêu cầu dân
chủ chân chính của nhân dân. Nó cũng là công cụ sắc bén nhất trong cuộc đấu
tranh với mọi mưu đồ đi ngược lại lợi ích của nhân dân; là thiết chế tổ chức
có hiệu quả việc xây dựng xã hội mới; là công cụ hữu hiệu để vai trò lãnh
đạo của Ðảng trong quá trình xây dựng CNXH được thực hiện Chính vì vậy
trong hệ thống chính trị XHCN Ðảng ta xem nhà nước là “Trụ cột”, “là một
công cụ chủ yếu, vững mạnh của nhân dân trong sự nghiệp xây dựng và bảo
vệ tổ quốc”.
Các tổ chức chính trị - xã hội của nhân dân do nhân dân lập ra để quy
tụ mọi thành viên vào việc thực hiện có hiệu quả những quyền lực hợp pháp
của mình, huy động mọi thành viên tham gia một cách tích cực vào công việc
nhà nước và xã hội. Mặt khác, các tổ chức đó cũng tham gia giám sát hoạt
động của nhà nước, góp phần quan trọng xây dựng nhà nước trong sạch vững
mạnh, thoả mãn những nhu cầu chính đáng, hợp pháp của nhân dân.
Hệ thống chính trị XHCN được tổ chức và vận hành theo nguyên tắc
tập trung dân chủ. Các bộ phận cấu thành hệ thống chính trị XHCN nằm trong
mối quan hệ qua lại, có tác dụng tương hỗ. Trong hệ thống đó, Ðảng cộng sản
vừa là một bộ phận cấu thành, vừa là tổ chức có vai trò lãnh đạo hệ thống
chính trị và toàn xã hội nói chung; nhà nước và các tổ chức chính trị - xã hội
được đặt dưới sự lãnh đạo của Ðảng, mặt khác có vai trò quan trọng trong
việc góp phần xây dựng Ðảng về chính trị , tư tưởng và tổ chức
CNXHKH
3
Ở nước ta hiện nay, xét về cơ cấu tổ chức, hệ thống chính trị bao gồm
Ðảng cộng sản Việt Nam, nhà nước CHXHCNVN, Mặt trận Tổ quốc Việt
Nam và các tổ chức chính trị - xã hội của nhân dân (Công đoàn, Ðoàn Thanh

niên, Hội nông dân, Hội CCB ). Xét về chức năng hệ thống chính trị ở nước
ta là cơ chế bảo đảm quyền làm chủ của nhân dân.
Trong hệ thống đó Ðảng CSVN là một bộ phận trong hệ thống chính trị
và lãnh đạo hệ thống chính trị trên nền tảng của chủ nghĩa Mác lênin, tư
tưởng Hồ Chí Minh để đề ra cương lĩnh , đường lối, chủ trương, chiến lược
sách lược; tổng kết lý luận và thực tiễn; đào tạo đội ngũ cán bộ cho hệ thống
chính trị. Nhà nước CHXHCNVN là cơ quan nắm và thực thi quyền lực của
nhân dân; được nhân dân uỷ quyền, thay mặt nhân dân, chịu trách nhiệm
trước nhân dân, quản lý mọi mặt hoạt động của xã hội bằng hệ thống pháp
luật và những thiết chế nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo của Ðảng CSVN và sự
bảo vệ, giám sát của nhân dân. Các tổ chức chính trị - xã hội đại diện cho các
tầng lớp nhân dân, là khâu trung gian nối liền Ðảng CSVN, nhà nước
CHXHCNVN với quần chúng nhân dân, là công cụ để qua đó nhân dân thực
hiện quyền làm chủ của mình. Thông qua các tổ chức này nhân dân giới thiệu
các Ðại biểu của mình tham gia vào chính quyền, đóng góp ý kiến cho Ðảng,
nhà nước, đồng thời qua đây nhân dân thể hiện tâm tư, nguyện vọng của mình
với Ðảng và nhà nước. Hệ thống chính trị XHCN ở nước ta lấy chủ nghĩa
Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng - lý luận trong
hoạt động, nhất nguyên về chính trị đặt dưới sự lãnh đạo duy nhất của Ðảng
CSVN, hoạt động theo nguyên tắc tập trung dân chủ, nhân dân bầu ra các đại
biểu của mình bằng hình thức trực tiếp và đại diện.
Từ đại hội Ðảng toàn quốc lần thứ VI đến nay, hệ thống chính trị ở
nước ta đã có những bước tiến quan trọng trên nhiều phương diện, cụ thể là:
Ðảng ta không ngừng được củng cố về chính trị, tư tưởng và tổ chức: vai trò
lãnh đạo của Ðảng trong xã hội được tăng cường, đường lối đổi mới ngày
càng được hoàn thiện. Nhờ vậy, con đường đi lên CNXH ngày càng rõ hơn.
CNXHKH
4
Ðảng khẳng định chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng
tư tưởng và kim chỉ nam cho hoạt động của mình: Ðảng giữ vững nguyên tắc

tập trung dân chủ, phát huy tinh thần sáng tạo, nhạy bén trong việc hoạch định
chủ trương dân chủ trên các lĩnh vực cũng như triển khai thực hiện có hiệu
quả các chủ trương đó. Ðảng đã có giải pháp tích cực nhằm đổi mới chỉnh
đốn Ðảng, gắn với nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội trong giai đoạn hiện
nay. Trong bối cảnh quốc tế phức tạp và tình hình trong nước có nhiều khó
khăn, Ðảng ta đã sáng suốt chủ trương vừa tập trung giải quyết các vấn đề
kinh tế , xã hội cấp bách, vừa giữ vững ổn định chính sách củng cố an ninh
quốc phòng, thi hành chính sách đối ngoại rộng mở.
Trên lĩnh vực lập pháp, chúng ta đã ban hành hiến pháp năm 1992, sửa
đổi và ban hành nhiều văn bản pháp luật quan trọng liên quan tới tổ chức và
hoạt động của các cơ quan quyền lực nhà nước, các tổ chức chính trị - xã hội ,
các thành phần kinh tế; nhiều quyền công dân và quyền con người đã được cụ
thể hoá và thể chế hoá (trước đây mới có bộ luật thì nay đã có 197 luật).
Chúng ta cũng đã tiến hành cải cách một bước nền hành chính quốc
gia, tiếp tục xây dựng và củng cố nhà nước pháp quyền XHCN, việc quản lý
nhà nước bằng pháp luật và theo pháp luật từng bước được xác lập và hoàn
thiện . Các cơ chế và chính sách để thực hiện quyền dân chủ của nhân dân,
trước hết ở cơ sở được xây dựng và thực hiện. Sinh hoạt của Quốc hội và
HÐND các cấp tiếp tục được đổi mới. Nhìn chung các bộ phận chủ yếu từ lập
pháp, hành pháp và tư pháp đều được điều chỉnh một bước đáng kể; chất
lượng, hiệu quả hoạt động được nâng cao rõ rệt, góp phần quan trọng hình
thành nền kinh tế hàng hoá nhiều thành phần vận hành theo cơ chế thị trường
theo định hướng XHCN, phát huy mặt tích cực, hạn chế mặt tiêu cực, giải
phóng các năng lực sản xuất, huy động khả năng tiềm tàng của đất nước.
Mặt trận, các tổ chức chính trị - xã hội và các đoàn thể nhân dân đã
từng bước đổi mới về nội dung và phương thức hoạt động, khắc phục được
tình trạng quá nhấn mạnh chức năng chính trị mà xem nhẹ chức năng xã hội,
CNXHKH
5
đã xem việc bảo vệ, thoả mãn những nhu cầu lợi ích chính đáng của các thành

viên trong tổ chức mình là một chức năng cực kỳ quan trọng. Nhờ vậy, các
hội, đoàn thể quần chúng ngày càng có sinh khí hơn, hoạt động ngày càng có
hiệu quả hơn. Trình độ dân trí, ý thức về văn hoá và chính trị của nhân dân
ngày càng được nâng cao.
Những thành tựu trên chứng tỏ Ðảng ta có đủ bản lĩnh, năng lực lãnh
đạo, phát huy sức mạnh và hiệu lực của nhà nước và công tác chính trị - xã
hội.
Trong việc tổ chức, triển khai thực hiện các chủ trương, đường lối của
Ðảng vì lợi ích của nhân dân, vì sự phồn vinh của đất nước, là chỗ dựa quan
trọng nhất để nhân dân thực hiện đầy đủ quyền làm chủ xã hội.
Bên cạnh những thành tựu đạt được, chúng ta cũng cần thấy hệ thống
chính trị ở nước ta cũng còn tồn tại không ít điểm yếu đó là: Nhiều vấn đề
thuộc về lý luận chưa được làm sáng tỏ nhất là lý luận về kinh tế thị trường
định hướng XHCN, lý luận về xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN ,
đường lối, chiến lược của Ðảng có những mặt chưa bắt kịp thực tiễn nhu cầu
phát triển kinh tế - xã hội. Một bộ phận không nhỏ cán bộ, Ðảng viên thiếu tu
dưỡng, rèn luyện, phai nhạt lý tưởng, mất cảnh giác, giảm sút ý chí, kém hình
thức tổ chức kỷ luật, sa đọa về đạo đức lối sống, hách dịch, cửa quyền, tham
nhũng, mất đoàn kết, không gần gũi nhân
Việc xây dựng luật tuy có nhiều tiến bộ nhưng vẫn còn thiếu kịp thời so
với yêu cầu của thực tiễn, hoạt động giám sát của cơ quan lập pháp chưa thật
sự có hiệu quả. Việc cải cách hành chính còn nhiều hạn chế, còn dừng lại ở
điểm chưa nhận ra diện, công tác bổ trợ tư pháp còn nhiều hạn chế, bất cập.
Bộ máy nhà nước chưa thật sự trong sạch vững mạnh, tình trạng tham nhũng,
lãng phí, quan liêu chưa được ngăn chặn, hiệu lực quản lý, điều hành chưa
nghiêm, kỷ cương xã hội còn buông lỏng. Quản lý nhà nước chưa ngang tầm
với đòi hỏi của thời kỳ mới. Tổ chức bộ máy nhà nước còn nặng nề, sự phân
CNXHKH
6
công và phối hợp giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện 3 quyền lập

pháp, hành pháp, tư pháp còn có những điểm chưa rõ về chức năng nhiệm vụ,
mối quan hệ phân cấp Trung ương - địa phương còn một số mặt chưa cụ thể.
Ðội ngũ cán bộ công chức còn hạn chế cả về năng lực chuyên môn và tinh
thần trách nhiệm phương thức tổ chức, phong cách hoạt động của nhiều tổ
chức chính trị - xã hội vẫn chưa thoát khỏi hẳn tình trạng quan liêu; cán bộ
của nhiều đoàn thể chính trị xã hội vẫn trong tình trạng “viên chức hoá”, sự
gắn bó của đoàn viên, hội viên với tổ chức của mình chưa cao, trình độ văn
hoá, pháp luật của nhân dân còn nhiều hạn chế, đã làm ảnh hưởng lớn đến
việc phát huy quyền làm chủ của nhân dân chưa thật nhanh, nhạy và có hiệu
quả cao.
Từ thực trạng nói trên, vấn đề tiếp tục đổi mới hệ thống chính trị nhằm
khắc phục những yếu kém đã trở thành đòi hỏi bức thiết để hệ thống chính trị
nói chung, nhà nước ta nói riêng thực hiện tốt quyền dân chủ của nhân dân.
Trước hết chúng ta cần thấy rằng mục tiêu của việc đổi mới hệ thống chính trị
là nhằm không ngừng giữ vững ổn định chính trị để đáp ứng với yêu cầu của
sự phát triển đất nước trong thời kỳ mới, tạo điều kiện thuận lợi cho việc mở
rộng quan hệ đối ngoại và chủ động hội nhập kinh tế quốc tế theo hướng
“Việt Nam muốn là bạn và là đối tác tin cậy của các nước trong cộng đồng
quốc tế, phấn đấu vì hoà bình, độc lập và phát triển”. Trong quá trình tiến
hành đổi mới hệ thống chính trị chúng ta cần đảm bảo nguyên tắc đó là: Nâng
cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Ðảng, nâng cao khả năng tổ chức
và hiệu quả quản lý điều hành của nhà nước, đồng thời không ngừng phát huy
vai trò tích cực của các tổ chức chính trị-xã hội, thực hiện tốt vai trò làm cầu
nối giữa Ðảng, nhà nước với quần chúng nhân dân.
Trên cơ sở mục tiêu và nguyên tắc đó việc thực hiện đổi mới hệ
thống chính trị cần tập trung vào những nội dung chủ yếu sau:
*Ðối với Ðảng CSVN: Trước hết cần tập trung trí tuệ hoá toàn Ðảng,
làm cho Ðảng thực sự là người lãnh đạo toàn diện mọi mặt đời sống xã hội.
CNXHKH
7

Muốn vậy trong công tác phát triển Ðảng cần phải tuyển chọn những quần
chúng thật sự ưu tú, tiêu biểu về đạo đức lẫn tài năng. Mặt khác, phải không
ngừng đào tạo bồi dưỡng nâng cao năng lực cho đội ngũ cán bộ Ðảng viên,
kết hợp nhuần nhuyễn giữa đào tạo và đào tạo lại, đề cao vai trò tự học, tự đào
tạo, xem việc học tập nâng cao trình độ mọi mặt là việc làm thường xuyên,
liên tục, không có điểm dừng như Lê nin đã nói “Học, học nữa, học mãi”.
Tiếp tục cuộc vận động xây dựng chỉnh đốn, làm cho Ðảng ta mạnh cả về
chính trị, tư tưởng, tổ chức. Ðảng phải đề ra được chủ trương, đường lối phù
hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam trong từng thời kỳ cách mạng, đồng
thời lãnh đạo thực hiện thắng lợi các mục tiêu đề ra. Muốn vậy Ðảng phải đổi
mới sinh hoạt Ðảng theo hướng dân chủ. Những vấn đề đã trở nên lỗi thời, lạc
hậu không còn phù hợp nữa thì cần phải nhanh chóng sửa đổi, thay thế. Ðể
đảm bảo cho nền dân chủ XHCN trước hết cần phải đảm bảo sự dân chủ trong
Ðảng. Quá trình chỉnh đốn Ðảng phải dựa trên nguyên tắc tập trung dân chủ
(thiểu số phục tùng đa số; cấp dưới phục tùng cấp trên; toàn Ðảng phục tùng
Trung ương và Ðại hội Ðảng toàn quốc; tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách),
kiên quyết chống mọi biểu hiện vi phạm quyền dân chủ, dân chủ hình thức,
hoặc lợi dụng dân chủ để mưu cầu lợi ích riêng, cục bộ, bản vị, làm suy yếu
sức mạnh của tổ chức Ðảng. Dân chủ trước hết cần được thể hiện trong quá
trình xây dựng và thực hiện đường lối, chính sách pháp luật và trong công tác
cán bộ, trên cơ sở tập hợp được trí tuệ của đông đảo cán bộ, đảng viên và
nhân dân.
Ðảng phải tăng cường bản chất giai cấp công nhân của mình, củng cố
mối quan hệ gắn bó mật thiết giữa Ðảng với nhà nước và nhân dân, giữ
nghiêm kỷ cương của Ðảng, đồng thời không ngừng chăm lo xây dựng khối
đoàn kết thống nhất cao trong Ðảng, có như vậy Ðảng mới thật sự vững mạnh
để lãnh đạo toàn diện đất nước.
*Ðối với nhà nước: Tiếp tục cải cách bộ máy nhà nước, nâng cao hiệu
quả quản lý của nhà nước. Trước hết là đổi mới hoạt động của Quốc hội bằng
CNXHKH

8
cách tập trung vào hai lĩnh vực chủ yếu là hoạt động lập pháp và hoạt động
giám sát. Từng bước xây dựng và ban hành hệ thống văn bản pháp luật đảm
bảo tính quản lý cho việc tổ chức và hoạt động của các cơ quan này. Liên
quan đến vấn đề này cần: xây dựng chương trình hợp pháp, phát huy quy trình
dự án luật của đoàn thể nhân dân; nâng cao kiến thức lập pháp của đại biểu
quốc hội; nâng cao trình độ, năng lực thẩm tra các dự án án luật của hội đồng
dân tộc, các uỷ ban quốc hội; xác định rõ hơn quyền lập pháp và lập quy Ðể
nâng cao chất lượng và hiệu quả trên lĩnh vực này cần tập hợp trí tuệ của các
nhà khoa học, các chuyên gia, lấy ý kiến nhân dân nhất là các đối tượng có
liên quan đến việc thi hành luật.
Thực hiện cải cách hành chính một cách cơ bản, trong đó có thủ tục
hành chính, cải cách bộ máy nhà nước, công chức, thể chế và tổ chức kiện,
ngăn chặn tệ quan liêu, tham nhũng, hối lộ Muốn vậy cần phải hoàn thiện
thể chế quản lý bằng pháp luật, đề cao nghĩa vụ và trách nhiệm công dân,
giảm tối đa cơ chế xin phép - cho phép, chấn chỉnh cơ cấu tổ chức, biên chế,
quy chế hoạt động của bộ máy hành chính các cấp, xác định rõ vị trí, vai trò
từng cấp chính quyền; kiện toàn bộ máy chính quyền cơ sở, xây dựng đội ngũ
công chức có chuyên môn, kỹ năng nghiệp vụ cao, giác ngộ về chính trị, có
tinh thần trách nhiệm, công tâm và tận tuỵ với công việc. Ðối với các cơ quan
tư pháp , kỷ cương xã hội, lợi ích chính đáng của các tổ chức và công dân.
Ðặc biệt cần đổi mới và nâng cao hiệu quả công tác phổ biến, giáo dục pháp
luật, làm cho hiến pháp và pháp luật thực sự đi vào cuộc sống của nhân dân,
tạo điều kiện thuận lợi cho việc quản lý điều hành toàn diện các lĩnh vực của
chính phủ trên cơ sở luật đã được xác định.
*Ðối với các tổ chức chính trị - xã hội:
Cần đổi mới hình thức tổ chức cho phù hợp với tình hình trong nước và
thế giới. Khắc phục cho được căn bệnh hành chính và quan liệu hoá. Không
ngừng đổi mới hình thức và phương pháp hoạt động để thu hút, đoàn kết tập
hợp đông đảo quần chúng vào tham gia hoạt động trong các tổ chức chính trị -

CNXHKH
9
xã hội nhằm phát huy trí tuệ và sự đóng góp của nhân dân vào phát triển đất
nước. Xoá bỏ mọi định kiến, mọi mặc cảm, lấy sự tương đồng vì lợi ích của
sự phát triển đất nước theo mục tiêu “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công
bằng , dân chủ, văn minh” làm trọng. Tăng cường đào tạo đội ngũ cán bộ cho
các tổ chức để đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ đặt ra trong thời kỳ mới. Tập trung
về cơ sở, hướng về cơ sở, phát triển tổ chức, tăng cường sinh hoạt cơ sở để
nhân sức mạnh to lớn của nhân dân trên nền tảng của cơ chế dân chủ cơ sở .
Trong đổi mới phải gắn nội dung chính trị với các hoạt động kinh tế xã hội
của các đoàn thể, quan tâm nhiều hơn đến việc chăm lo, bảo vệ lợi ích chính
đáng của đoàn viên, hội viên để tạo động lực thúc đẩy sức mạnh của nhân
dân. Mặt khác cần hoàn thiện các bộ luật để vừa tăng cường quản lý về mặt
nhà nước đối với các tổ chức này, vừa phát huy được sức mạnh của các tổ
chức. Bên cạnh những nội dung trên Ðảng, chính phủ cần có chính sách quan
tâm chăm lo lợi ích đối với những người công tác trong các tổ chức chính trị -
xã hội để động viên khuyến khích họ an tâm công tác, đêm hết tâm trí của
mình phục vụ sự nghiệp cách mạng của đất nước.
Ðể phát huy dân chủ XHCN, việc đổi mới hệ thống chính trị không chỉ
dừng ở việc đổi mới từng yếu tố cấu thành, mà còn đòi hỏi phải đổi mới mối
quan hệ qua lại giữa các yếu tố đó.
Đại hội lần thứ XI của Đảng tiếp tục khẳng định: Dân chủ xã hội chủ
nghĩa là bản chất của chế độ ta, vừa là mục tiêu, vừa là động lực của sự phát
triển đất nước. Tiếp tục xây dựng và hoàn thiện nền dân chủ xã hội chủ nghĩa,
bảo đảm tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân; mọi đường lối, chủ
trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước đều vì lợi ích của nhân
dân; cán bộ, công chức phải hoàn thành tốt chức trách, nhiệm vụ được giao,
tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ nhân dân. Có cơ chế cụ thể để nhân dân
thực hiện trên thực tế quyền làm chủ trực tiếp và quyền làm chủ thông qua
các cơ quan đại diện của mình. Phát huy dân chủ phải đi liền với tăng cường

pháp chế, đề cao trách nhiệm công dân, giữ vững kỷ luật, kỷ cương xã hội;
CNXHKH
10
phê phán và nghiêm trị những hành vi vi phạm quyền làm chủ của nhân dân,
những hành vi lợi dụng dân chủ làm tổn hại đến lợi ích quốc gia, dân tộc, gây
mất an ninh, trật tự, an toàn xã hội
Tóm lại thực hiện có kết quả những vấn đề nêu trên, nhà nước XHCN
của chúng ta sẽ được củng cố nền dân chủ XHCN sẽ không ngừng được phát
triển. Ðó là những nhân tố có ý nghĩa quan trọng đối với quy trình phát triển
đất nước theo định hướng XHCN./.
CNXHKH
11

×