Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Ứng dụng kỹ thuật Real-time PCR để xác định kiểu gen, lượng virus trong máu và đặc điểm kháng thuốc điều trị của virus viêm gan B trên người của bệnh viện đa khoa Bình Phước

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (9.77 MB, 11 trang )


76 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014
ỨNG DỤNG KỸ THUẬT REAL-TIME PCR ĐỂ XÁC ĐỊNH KIỂU
GEN, LƯỢNG VIRUS TRONG MÁU VÀ ĐẶC ĐIỂM KHÁNG
THUỐC ĐIỀU TRỊ CỦA VIRUS VIÊM GAN B TRÊN NGƯỜI BỆNH
CỦA BỆNH VIỆN ĐA KHOA ĐỒNG THÁP
Ngày nhận bài: 06/06/2014 Lao Đức Thuận, Trương Kim Phượng,
1

Ngày nhận lại: 17/07/2014 Mai Ngọc Lành,
2

Ngày duyệt đăng: 09/09/2014 Lê Thị Phượng, Phan Văn Bé Bảy,
3

Hồ Thị Thanh Thủy,
4

Lê Huyền Ái Thúy
5

TÓM TẮT
Viêm gan siêu vi B là bnh gây ra bi virus viêm gan B (Hepatitis B virus-HBV), biu hin
cp tính hoc mn tính. Nhim u gây viêm gan mn tính trên toàn
th gii, kt qu dn ting tin b mi
trong chu tr  trong vic hn ch nhng
bin chng ca bc s dng các k thut sinh hc phân t n hình
là real-n không nh vào công tác chu tr. Nghiên
cu này vì vt ra nhm ng dng k thut real- nh virus trong máu, kiu
m kháng thuu tr (Lamivudine-LAM, Adefovir-ADV) ci
bnh ti Bnh ving Tháp. Chúng tôi ghi nhn (trên 100 bnh nhân có ch s


    i nhi     i nam chim t l 59,0%, giá tr ALT bình
ng trong 51,2%, HBeAg âm tính chim 23,0% và không có ch u tr trong 30,0%
ng hp Có 82,0% HBV-m 59,1%. Nhóm có
tm 36,0%. T lt hin trong
56,1%, nhiu nhi 86,0% và ADV vt bit
bin ti 204I cao nht chi  i v  t bin A181T cao nht vi t l
t bin kháng thu vi t l ng virus cao.
ng ca kiu gen nhim ca HBV trên các yu t lâm sàng và cn lâm sàng
không th hin rõ.
Từ khóa: t bin kháng thuc, kiu gen, tng Virus, real-time PCR, virus viêm gan B.
ABSTRACT
Hepatitis B is caused by the hepatitis B virus (HBV) and may be either acute or chronic.
Chronic hepatitis B virus (HBV) infection is the major global cause of chronic hepatitis, as a
result, which leads to cirrhosis and increases the risk of liver cancer development
(hepatocellular carcinoma). Recent advances in the diagnosis and treatment of hepatitis B have
enormously contributed to reduce the side effects of this disease in which the real-time PCR
technique had the significant contribution to diagnosis, monitoring and therapy. In the current
study, therefore, our purpose is the application of real-time PCR method to detect hepatitis B


1
ThS, Trường Đại học Mở TP.HCM.
2
Sở Khoa học Công nghệ Tỉnh Đồng Tháp.
3
Bệnh viện Đa khoa Tỉnh Đồng Tháp.
4
Công ty Cổ phần Công nghệ Việt Á.
5
PGS.TS, Trường Đại học Mở TP.HCM. Email:


CÔNG NGHỆ 77
viral load, genotypes as well as lamivudine (LAM) and adefovir (ADV) resistance in patients at
Dong Thap Hospital. The results figured that the mean age of HBV patients was 37.0 ± 0.34, the
proportion of male infected was 59.0%. In addition, our results also showed that the rate of the
patients with the normal ALT level and HBeAg negative were 51.2% and 23.0%, respectively.
Moreover, the patients who were not indicated for treatment were approximately 30.0%. Among
the group of HBsAg positive, the rate of HBV-DNA positive was 82.0% and a majority rate of
59.1% was HBV genotype B. The group of high viral load in those samples was equal to or
greater than 20,000 IU/ml (36.0%). The total rate resistant mutation occurred in 56.1%, the rate
of LAM resistant mutations was the most value of 86.0% and ADV resistant mutations were
68.0%. LAM resistant mutation 204I occurred at 84.0%. ADV resistant mutation A181T was the
highest rate of 68.0%. Resistance mutations often associated with a higher proportion of HBeAg
positive and the high viral loads. Meanwhile, the influence of genotype infections on the clinical,
para-clinical characteristics were not clear.
Keywords: Hepatitis B virus, genotypes, real-time PCR, resistance mutation,viral load.

1. Giới thiệu
Theo báo cáo ca T chc Y t Th gii
(WHO), có khong 2 t i nhim virus
viêm gan B (HBV) trên toàn th gi
khong 6% có viêm gan siêu vi B cp tính và
5-10% trong s này s chuyn sang mn tính 
i l i vi tr em t l này lên
n 90%. T l t    n cp
tính là 1%. Bin chng ca viêm gan siêu vi B
cp là viêm gan m
nguyên phát, dn t vong vào khong mt
tri i m 
[25][26]

. Ti Vit Nam có
15-i nhim HBV, và trên bnh nhân
          l
nhim HBV chin 80-92%
[15][29][41]
.


[15][29][41]
. 



    
[3][4][30]
   

         
        
        

i
 theo th
[20]
.
Hi      n
        
         

       -

       

[8][11][18][32][38]
.
Bnh viêm gan siêu vi B là bnh ph
bin  tng Thápc tính khong 10%
trên tng s xét nghim HBsAg. Vic trin
u tr ti Bnh ving Tháp
hin nay còn  m     
tin ch     u tr  y
. Nghiên c
        
nhim HBV tng Tháp.
2. Vật liệu và phương pháp nghiên
cứu
ng nghiên cu
Nghiên c c tin hành trên nhng
bu tr ti bnh vin
  nh Tây Ninh có ch s HBsAg
ng xét nghim huyt thanh min
d   u tr bng thuc kháng
HBV. Mu máu s c b sung thêm xét
nghim ALT và HBeAg, giá tr 
tham chiu c tài này là < 42
UI/ml.
-time PCR
DNA t mu huyt thanh bnh nhân ly
trích bi b kít tách chit DNA QIAamp DNA
blood     c s d 
thc hin real-time PCR. Các b kít Realtime-

PCR do công ty C phn & Công ngh Vit Á
cung cp, bao gm: LightPower
iVA
HBV qPCR

78 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014
Plus Kit: VA.A02-001C (nh  nh ti
ng virus trong máu vng phát hin là
60 UI/ml); LightPower
iVA
HBV LamR rPCR
Plus Kit: VA.A02-001G và LightPower
iVA
HBV
AdeR rPCR Plus Kit: VA.A02-001I (nhm kho
sát các kit bii trà:
   i
trà: A181T, A181V, N236T); LightPower
iVA
HBV Genotype rPCR Plus Kit: VA.A02-
001E (nhnh ba kiu gen HBV ph bin
ti Vit Nam: A, B và C).

 MedCal (phiên bn 12.7.0.0)
c s d  phân tích, tt c các phép
ki        ng kê
c chn là p < 0,05.
3. Kết quả và thảo luận

100     s  

c thu nhn t các b


        
nhim HBV ta bàn tnh có s ng v
tui là ln vi t l nam mc bnh có phn cao
 . Ch s     ng
chim 20   ng hp xét nghim
      m 21
 ng hp xét nghim (51,2%). S
bnh nhân có ch 
chính là s bnh nhân cu tr. V
ch s ng hp có kt qu
xét nghim, t lng
h
du n sinh hc cn thit trong theo dõi và
u tr nhim HBV, tuy nhiên trong mt s
ng h  t bin không tng hp
c HBeAg thì vi    u tr
nhim HBV s phi da trên t ng virus
trong máu.
Tng virus có m  i
ch s HBeAg, HBeAg xut hi  
trong nhng ca có ch s tng virus cao và
c l   c s d 
du ch m cho s nhân lên và lây nhim ca
virus HBV. Hing HBeAg âm tính có th
g  ng hp có xy ra  t bin
precore, nên quá trình tng hp HBeAg không
thc hic. Chính vì vy mà trong huyt

thanh bnh nhân, kháng nguyên HBeAg có th
ng tính.

-
UI/ml, trong 100 m

c nhng c có ch s HBV-DNA xp x 300

ca bnh có t


        
thc áp d 
 


s
        
c hình 
sinh thit. Tng hp các yu t ng
d u tr nhim HBV, bao gm HBeAg,
men ALT và t ng virus, có 70,0% bnh
nhân cu tr và 30,0% cn cân nhc
u tr tùy tng hp c th.
Dù tính an toàn và hiu qu phòng nga
ca vaccine phòng bc chng
p km HBV
vn tip tc tin trin  mc toàn cu vi
kho   n 1 tri i cht
m 

[41]
. Có rt nhiu yu t   
n s tin trin ca bnh sang mn
    u t gm kiu gen, ti
ng virus và các kit bin gen là có mi
liên quan mt thit
[21]
.

-DNA, kt
qu  nh kiu gen cho th   

      ng nhim hai
kiu gen B và C. T l nhim gia kiu gen
B/C vào kho     
        
gen v  cp. Kt qu phát hin kiu gen
trong nghiên cp vi nhn
  c rút ra t các nghiên c c
 phân b kii

CÔNG NGHỆ 79
i châu lc, m
king gp  
Nam Á, Nht Bn và khu vc Thái Bình
 l nhim ca king

[1][12][13][21-23]
.
Mt nghiên c   c thc

hin trên 295 bnh nhân ti TP. H Chí Minh
có bnh lý v gan ca Tran HT et al (2003)
[41]
.
Các tác gi ghi nhn trong 234/295 ca có
nhim virus, t l nhim HBV chim 31,2%,
u gen B chim 43,0% và kiu gen
C chim 57,0%
[41]
y, t l nhim gia
p x 1/1; không mt kiu gen nào
c ghi nhn qua nghiên
cu này. Mt nghiên cc thc hin trong
thi gian t n tháng 5/2006 ti
phòng xét nghim Trung Tâm Y Khoa
MEDIC, các tác gi s dng k thut gii trình
t    ng hp bnh nhân Vit
Nam viêm gan virus B mu tr
LAM và ghi nhn ch có 2 kiu gen B và C,
 king hp (62,3 %)
và king hp (37,7 %)
[2]
. T
l nhim gia kiu gen B/C là xp x 2/1. Mt
nghiên cu khác ca Long H. Nguyen et al
(2009)
[29]
thc hin trên nhóm bnh nhân viêm
gan m i gc Vit và gc Trung Quc
sinh sng ti Bc California t tháng 6/2005

n tháng 6/2008, các tác gi   n
mt t l khá khác bit gii: 
nhng bnh nhân Trung Quc, kiu gen B
chim 49/89 ca (55,0%), kiu gen C chim
ng hp nhim
ki       i vi
nhóm bnh nhân có ngun g i Vit
Nam, t l này phân b: kiu gen B chim
335/478 ca (74,0%), kiu gen C chim
120/478 ca (chim 24,0%), kiu gen A chim
1/478 ca (1,0%) và kiu gen D chim 2/478 ca
(1,  y, t l nhim gia kiu gen
 c ghi nhn là vào khong 3/1. Mt
nghiên cu khác cng Mai Anh Tun và
cng s (2010)
[6]
, kho sát kiu gen HBV
c thc hin b   -gii
trình t hin trên c mu 894 bnh nhân, các
tác gi ghi nhn có 3 kiu gen B, C và D, tuy
nhiên kiu gen D ch có duy nht 1 mu chim
0,11%, còn li là kiu gen B vi 678 mu và
kiu gen C vi 215 m ng vi t l
 l gia kiu gen
B/C là khong 3/1. Nghiên cu ca Phung TB
et al (2010)
[34]
  y trong 87 mu
nhim HBV t các bnh nhân ti Hà Ni, kiu
gen B chim 67/87 mu (77,0%) và kiu gen C

chim 19/87 mu (22,0%),  l gia
king 3/1. Trong hai
nghiên cc thc hia
    dng các b kít phát hin
kiu gen da trên k thut real-time PCR ca
công ty Vit Á, thc hin trên 100 bnh nhân
nhim HBV ti khu vc tk-lk ghi nhn
kiu gen B là 63 mu, kiu gen C chim 21
m l nhim gia kiu gen B/C
vào khong thi có 16 mu nhim
c hai kiu gen B và C
[1]
và trên 200 bnh
nhân nhim HBV ti bnh vi   
Ninh, ghi nhn t l nhim gia kiu gen B và
C xy x 4/1
[5]
. G    et al
 
[28]
công b t l nhim HBV trên
113 bnh nhân ti khu vc Hi Phòng là kiu
gen B chim 80,5% trong khi kiu gen C
chim gn 20%,  l nhim gia kiu
gen B/C vào khong 4/1. Gt là xut
bn ca nhóm nghiên cu Dunford L et al
(2012)
[15]
cho thy trong s 185 mu nhim
nh kiu gen t bnh nhân thu

nhn t 5 tnh thành trong c c, bao gm:
Hà Ni, Hng, Khánh Hòa và
C l kiu gen B chim xp x 85%,
kiu gen C chim xp x y, t l
nhim gia ki     ng ln
y, có th nói rng kiu gen B
và C là hai kiu gen nhim chi  các
chng tc châu Á; kiu gen B luôn chim t l
 u, gp khong 3 ln so vi kiu
ng nhim ca kiu gen B 
t qu ca nghiên cu này
và ca Nguyen CH et al (2011); 5/1 trong
nghiên cu ca Dunford L et al, 2012)
[15]
, rt
có th là mt kiu nhii
Vit Nam.
T l ng nhim trong nghiên cu này
n công b 
kho sát trên 200 ca nhim t   
Tây Ninh (4,1t công b 
      Xin Ding et al
(2003)
[14]
      
ng thi B và C
là 4,4%), tuy nhiên thi t l ng
nhim trên 100 bnh nhân nhim HBV ti khu

80 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014

vc Tây Nguyên trong công b ca  TTD
HAT (2011) là 16,0%
[1]

là k thut s d  genotyping trong các
nghiên cu là real-time PCR và PCR
trc tip bng các mi phân bic hiu tng
kiu gen. Rt có th    
giúp vinh tính chng nhim hin
din mà k thut gii trình t có th b sót mt
khi mt trong hai kiu gen chim s ng rt
thp trong qun th virus nhim. Dù vy, cn
nhiu nghiên cu khác n  kh nh
nhnh này ca chúng tôi.
 rút ra m ngh khác
n d dàng trong vic ng dng trong lâm
sàng, k thu  nh kiu gen có th tin
hành nhanh, c mu ln, và giá c phù hp,
vc thù kiu gen nhim ch yu là B
và C, real-   c la chn nu
c áp dng t    ng Tháp.
 ng h    c bng
real-time PCR (nu có) s c kim tra bng
gii trình t trc tip sn phm PCR.

       
        

      c tìm
kim (44,0%). Trong s 37 ca kháng thu

32 ca      

 t
bin kháng kép LAM t  m M204I và
M204V và kháng kép ADV t  m
A181V và A181T chim t l 
ng 10/32 ca (31,0%) và 2/25 ca (8,0%).
    c phát hi  


So sánh vi kt qu nghiên cu g
nht c dng cùng các b
n cu này, thc hin t 200
ca nhim HBV t
nh        

   
[5]
  y t l
kháng ca 66 ca ghi nhn t ng Tháp
(56,0%) là th t
l kháng ca tng loi thuc, trong s 99 ca
kháng t     
        
     l kháng ti BV.
     l kháng kép LAM
(M204I và M204V), ADV (A181V và A181T)
ca nghiên cu này có phn th   i
Tây Ninh (t bin kháng kép LAM tm
M204I và M204V và kháng kép ADV ti 2

m A181V và A181T chim t l lt là
41/78 ca (52,6%) và 27/56 ca (48,2%)
[5]

so vi kt qu nghiên cu  BV. Tây Ninh,
chúng tôi có phát hi     
c phát hi
và mt ca duy nht xut hit bin L180M
riêng l; thì nghiên c    n
ng hp nào b   t bin
k       
     u  Tây
    n ca nào kháng
N236T)
[5]
.
Nghiên cu ca H   ng s
[2]
,
thc hin t   n tháng 5/2006
trên 122 bnh nhân ti phòng xét nghim
Trung Tâm Y Khoa MEDIC. Các tác gi s
dng k thut gii trình t trên h thng
OpenGene vi b thuc th TruGene (Bayer),
kt qu cho th   ng hp (63,9%)
t bin kháng LAM, t l và các kiu
t bi    
L180M & M204V (36,1%); L180M, M204V
& V173L (0,8%); L180M, M204V & V207I
(0,8%); M204I (12,3%); M204I & V207I

(0,8%); M204V (1,6%). So vi kt qu này,
th m 2014, t     t qu
nghiên cu ca chúng tôi, nu ch tính riêng
kháng LAM, t l     
Nghiên ca Nguyn CV và cng
s (2008)
[7]
cho thy: s dng k thut Nested
PCR-  t bi   c
phát hin vi tn sut khá cao chim 74,4%,
ph bin  2 dng là M204I (39,2%) và
L180M/M204I (14,7%). Các tác gi 
rng k thut Nested PCR-RFLP th hi 
m trong vic phát hin-phân bit hn hp
HBV hoang d  t bin. So vi kt qu
này, thm 2014, tt qu
nghiên cu ca chúng tôi, nu ch tính riêng
kháng LAM, t l 86,0% 
lên, tuy nhiên d t bin ph bin trong
nghiên cu chúng tôi khác bit: dt bin

CÔNG NGHỆ 81
   chim 47,0% so v t bin
kép M204I/V chim 31,0%.
Tuy nhiên, so vi mt nghiên cu khác
cng Mai Anh Tun và cng s (2010)
[6]
,
các tác gi phát hin 83 bnh nhân viêm gan
virus B mn tính b kháng thuc chim t l

9,28% trong tng s  i; trong s 
i kháng
t bin kháng
kép (kháng c LMV và ADV) (4,14%). 
vy, so vi kt qu  
t cao, c kháng LAM, kháng ADV
và kháng kép. M kháng kép trong nghiên
cu ca chúng tôi khá cao (31,0%). Hin
ng này giúp virus có th tip tc tn ti và
sinh sng ca thuc tr.
S liu trong nghiên cu này vi t l
kháng LAM tip t     
vi nhc các tác gi ng MAT
và cng s (2010)
[6]
     
kháng này phù hp vi thc t ti Vit Nam do
chi phí LAM r  n 10 ln so vi ADV
u tr c s
d   u này khin LAM tr
thành tác nhân chn l c vi thi gian
nhi     kháng, ADV mi
c s dng.
Tuy nhiên, vi nh nh da trên kt
qu kháng LAM và ADV trong nghiên cu
c ng MAT và cng s (2010)
[6]
chim
ng bnh nhân viêm gan mn
tính, t     cho rng thuc LAM

vn còn là loi thuc rt hu du
tr viêm gan B; thì qua nghiên cu này vi t
l n 86,0%, có l LAM
không còn là mt la chu
tr HBV na.
Dù xét v    n sut xut
hin rt cao c  t bi   
   
nt bin này ht hin
kèm v  t bi  ng xuyên khác;
quy trình phát hit bin da trên k thut
real-time PCR s dng trong nghiên cu này
t bin. Vi
29/66 ca (43,9%)      các
bt bin nào, hoc
do k thut real-t các
t bin khác xut hin m    (có
th có), chúng tôi tm thi kt lun các ca
bnh này không     kháng
thuc tìm kim. D kin thc hin thêm k
thut gii trình t  thc
hi  kinh phí
trong nghiên cu này.
Có rt nhiu nguyên nhân n
vic xut hit bi
 u tr, tuy nhiên có mt yu t quan
trng có th làm cho t l t bi
cao là v  s dng thu   
ng du tr u tr thành
nhic khi bc

        
        
g hai loi thu

trn
 

         
        
nghiên c





Nhm tìm m   i các ch
tiêu lâm sàng và c    n
bnh, chúng tôi ghi nht bin kháng thuc
i t l (Bng
1) và tng virus cao (Bng 2). i có
t i ch s
ng kê (Bng
3).     ng ca kiu gen
nhim ca HBV trên các yu t lâm sàng và
cn lâm sàng khác không th hin rõ.



82 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014
Bảng 1. Mối liên quan giữa đột biến kháng LAM, ADV và HBeAg


Đột biến kháng LAM
Đột biến kháng ADV
HBeAg
(%)
Âm tính

Tng
Âm tính

tính
Tng
Âm tính
29
(74,4)
10
(25,6)
39
(62,9)
34
(87,2)
5
(12,8)
39
(62.9)
Dương
tính
4
(17,4)
19

(82,6)
23
(37,1)
4
(17,4)
19
(82,6)
23
(37.1)
Tổng
33
(53,2)
29
(46,8)
62
(100,0)
36
(61,3%)
24
(38,7%)
62
(100,0)
p
<0,0001
<0,0001

Bảng 2. Mối liên quan giữa đột biến kháng LAM, ADV và tải lượng virus

Đột biến kháng LAM
Đột biến kháng ADV

Tng
virus
(IU/mL)
(%)
Âm tính

Tng
Âm tính

Tng
<2000
20
(87,0)
3
(13,0)
23
(34,8)
23
(100,0)
0
(0,0)
23
(34,8)
2000-20000
4
(57,1)
3
(42,9)
7
(10,6)

7
(100,0)
0
(0,0)
7
(10,6)

10
(27,8)
26
(72,2)
36
(54,5)
11
(30,6)
25
(69,4)
36
(54,5)
Tng
34 (51,5)
32 (48,5)
66 (100,0)
41 (62,1)
25 (37,9)
66 (100,0)
p
<0,0001
<0,0001


Bảng 3. Mối liên quan giữa tải lượng virus và HBeAg

HBeAg
Tng
Tải lượng virus
(IU/mL) (%)
Âm tính
tính
Âm tính
<2.000
16 (100,0)
36 (100,0)
0 (0,0)
0 (0,0)
16 (17,6%)
36 (39,6%)
5 (5,5%)
2.000-20.000
5 (100,0)
0 (0,0)
≥ 20.000
11 (32,4)
23 (67,6)
34 (37,4%)

68 (74,7%)
23 (25,3%)
91 (100,0)
p



< 0,0001

CÔNG NGHỆ 83
S xut hi  t bin kháng các
thu u tr       
phân nucleoside (nucleoside analogs  NUCs)
trong nghiên cu này cho thy có liên quan
n ch tiêu HBeAgt bin kháng LAM và
i t l 
và c li (Bng 1). Kt qu 
hp vi kt qu nghiên cu   a
chúng tôi
[5]
và ca Tan YW et al (2012)
[39]
.
Bnh nhân  t bin kháng thuc có
t       ng hp
kháng LAM và ADV (Bng 2 
công b  c
       
-    
         

p

0,001
[5]
      



DNA virus ca hai thu
có th suy lun r   u ki 

Trong nghiên cu ca Sinn DH et al
(2011)
[37]
, các tác gi n tng
     nhóm bnh nhân kháng
LAM kèm xut hin kháng ADV (rtA181V/T
và/ho    na, ch s ti
      i ch s
   ng kê va
c minh chng qua kt qu ca nghiên cu
này (Bng  u này càng cng c  
 dng ch s tt
ch m quan trng trong sut quá trình theo
u tr mà rt nhiu công b  dng.
i vi nhng hp kháng thuc,
liu pháp la chn sao cho hiu qu chng
virus cao nht và gi   o s 
      ng d u tr
 cp
[16]
. Hin nay, liu pháp s dng
 c chp nhn s dng rng rãi
i vi các b     
nhng công b cho thy vic s dng ADV
mt mình và ADV kt hp vi LAM cho hiu

qu ch     ng
thu tr 16 tun  nhng bnh nhân
 t bin kháng LAM
[33]
. Tuy nhiên,
nghiên cu vi thu tr 
 dng liu pháp kt hp
LAM  ADV, vic xut hi t bin kháng
     t 1, 2, 4 và
4%
[18]
u ch s dng liu pháp
  t bi g vt lên
21% sau 15-18 tháng so vi lúc bu
tr (p = 0,0174)
[35]
. T nhng thông tin mà
chúng tôi tham khc trong các tng quan,
     s d  ng dn
u tr 
Study of the Liver), APASL (Asia-Pacific
consensus Statement), US algorithm
(Treatment algorithm in the United States),
EASL (European Association for the Study of
Liver) và AASLD (American Association for
 phân tích, mt
: kháng ADV có th
qun lý bng cách thêm vào mt thuc NUCs
không kháng chéo. Nhng bnh nhân kháng
  t bin rtN236T, nhy cm vi

Lamivudine, Telbivudine, Entecavir và
   i vi kiu kháng
A181T/V, tính nhy vi Lamivudine gim
trong khi vn duy trì vi các thuc khác
[10][17]
.
Entecavir v   ngh s dng cho
nhng bnh nhân mi tip nhu tr bng
NUCs và nhng bnh nhân kháng
Lamivudine
[9][19][36]
, thung
c hiu qu rõ ri vi nhng bnh
nhân mi s d   t qu có
ph c li vi các bnh nhân kháng
Lamivudine
[9][19][31]
. Nh t bin kháng
LAM (M204I/V +/- L180M) tn tc khi
tip nhn liu pháp Entecavir là rào cn làm
gim hiu qu s dng thu
t bin kháng Entecavir
[10][40]
. Telbivudine và
t hit bi
y vic qun lý tính
kháng các thu      
kháng Lamivudine
[27]
.

Qua nhng ý ki c tng hp trên
 rõ ràng vic tm soát các
t bi     
   t cn
thit. Vi tính cht bin kháng LAM, ADV
c phát hin qua nghiên cu này,
nu áp d   u tr NUCs +/-
inteferon t khoa tng Tháp, rõ
ràng, vic sàng l   t bin là rt
hu ích. Các quy trình da trên k thut real-
 kít mà nghiên cu

84 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014
này s dng s vn chc hiu qu
trong ng dng lâm sàng.
3. Kết luận
Dù nghiên cu ch m c thc hin
trên c mu không lt qu cho thy
vic ng d  t real-time PCR trong
giám sát bnh nhim VGSVB là rt cn thit.
T l a DNA HBV chim 82 ca
trong tng s  
s DNA HBV này li là ch m v s tn ti
   a virus. Ch s 
cho thy có mi ch s kháng
    m v các ki t
bin kháng thu u tr LAM và ADV. S
phân b kiu gen ca các ba
bàn t g cho thy nhim kiu gen B là
t hing nhim hai kiu

gen B và C. Rõ ràng, các kt qu nêu trên là
hoàn toàn hu ích phc v cho công tác chn
  u tr bnh. Nghiên c  c
tip tc trong thi gian ti vi c mu l.


TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. 
-
, 1(19), tr.118-123.
2. H Tt, Phm Th Thu Thy, Nguyn Bo Toàn, Nguyn Th Kiu Oanh, Nguyn
ng dng k thut gii trình t chu nh kit bin
kháng thuc cTrung Tâm Y Khoa MEDIC, TPHCM
Trích t ngun:
3. H Th Thanh Th    t bin rtL180M và rtM204V/I kháng
Lamivudine  bnh nhân nhim HBV mn tính bng k thut real-Hi ngh
khoa hc k thui hc TP. HCM ln th 27.
4. H Th Thanh Thy, Nguyn Bo Toàn, Lê Huyn Ái Thuý. (2009).
t bin rtN236T và rtA181T/V kháng adefovir dipivoxil  nhng bnh nhân
nhim virus HBV mn tính bng real- Báo cáo khoa hc Hi ngh CNSH toàn
quc, tr. 888-890.
5. Lê Huyng dng k thut real- nh
kim kháng thuu tr ca virus viêm gan B trên
i bnh ca bnh viBáo cáo nghi tài NCKH cp
Tnh  S Khoa hc Công ngh Tng Tháp.
6. ng Mai Anh Tuc Xuyên An, PhTìm hi t bin
kháng adefovir và lamivudine trên HBV tách chit t huyt thanh bnh nhân viêm gan B
Tp chí Y Hc TP. H Chí Minh, 14(2), tr. 287-293.
7. Nguy  ng quy trình phát hi t bin kháng Lamivudine

rt180  rt204 và th nghim ng dng quy trình trên huyt thanh bnh nhân. Báo cáo
nghim thu, S KHCN, TPHCM.
8. Abe A, Inoue K, Tanaka T et al       
DNA by real-J Clin Microbiol, 37, p.2899-2903.
9. Chang TT, Gish RG, de Man R et al
for HBeAg-N Engl J Med, 354, p. 1001-1010.

CÔNG NGHỆ 85
10. Choi MS, Yoo BC.  Management of Chronic Hepatitis B with Nucleoside or
 Gut and Liver, 4(1), p.15-24.
11. Chopra GS, Gupta PK, Anand AC et al-time PCR HBV-DNA analysis:
significance and first experienMJAFI, 61, p.234-237.
12. Chu CJ, Keeffe EB, Han SH, Perrillo RP, Min AD, Soldevila-Pico C. (2003).
 Hepatology,
38, p.619-628
13.              
Journal of Virology, 47(2), p.337-343.
14.            
distribution Hepatitis B and C virus in HaJpn.J.Infect, 56(1), p.19-22.
15. Dunford L, Carr MJ, Dean J, Nguyen LT, Ta TT et al
Analysis of Hepatitis B and Blood-PLoS ONE,
7(6), p.1-11.
16. European Association for the St       
J Hepatol, 50, p.227-242.
17. Fung SK, Andreone P, Han SH et al  -resistant hepatitis B can be
associated with viral rebound and hepatic decompenJ Hepatol, 43, p.937-943.
18. Garson JA, Grant PR, Ayliffe U et al-time PCR quantitation of Hepatitis B

J Virol Methods, 126, p.207-213.
19. Gish RG, Lok AS, Chang TT et al         

patients with HBeAg-Gastroenterology; 133, p.1437-1444.
20. Hadziyannis SJ, Tassopoulos NC, Heathcote EJ et al-term therapy with
adefovir dipivoxil for HBeAg-negative chronic hepatitis B for up to 5 yea
Gastroenterology, 13, p.1743-1751.
21.    Korean J InternMed,
26, p.255-261.
22.           N Engl J Med,
356(14), p.1445-1454.
23. The Lancet, 362,
p.2089-2094.
24. Low
resistance to adefovir combined with lamivudine: a 3-year study of 145 lamivudine-
Gastroenterology, 133, p.1445-1451.
25. Lee WM. (N Engl J Med, 337, p.1733-1745.
26. Liang TJ. Hepatology, 49(5S), p.13-21.
27.           Hepatology, 50,
p.661-662.
28. Nguyen CH, Ishizaki A, Chung PT, Hoang HT, Nguyen TV et al
HBV infection among different HIV-risk groups in Hai J Med Virol,
83(3), p.399-404.

86 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC MỞ TP.HCM – SỐ 6 (39) 2014
29. Nguyen LH, Ha NB, Vutien P, Ruel TG, Trinh HN et al
           Hepatol Int, 3,
p.461-467.
30. Norder H, Couroucé AM, Magnius LO    
relatedness and structural proteins of six strains of the hepatitis B virus, four of which
reVirology, 198, p.489-503
31. Ono SK, Kato N, Shiratori Y et aln cooperates
with nucleotide binding-site mutations, increasing hepatitis B virus replication and drug

J Clin Invest, 107, p.449-455.
32. Pas SD, Fries E, De Man RA et al      -time

J Clin Microbiol, 38, p.2897-2910.
33.
Peters MG, Hann HH, Martin P et al      
combination with lamivudine in patients with lamivudine-
Gastroenterology, 126, p.91-101.

34.             
recombinant (putative genotype I) of hepatitis B virus is rare in Hanoi, Vietnam
J Med Virol, 82(8), p.1327-1333.
35. Rapti I, Dimou E, Mitsoula P, Had-on versus switching-to
adefovir therapy in lamivudine-resistant HBeAg-   
Hepatology, 45, p.307-313.
36. Sherman M, Yurdaydin C, Simsek H et al-
refractory chronic hepatitis B: improved virologic, biochemical, and serology outcomes
Hepatology, 48, p.99-108.
37. Sinn DH, Lee HI, Gwak GY, Choi MS, Koh KC et alVirological response to
        World J Gastroenterol,
17(30), 3526-3530.
38. Sum SS, Wong DK, Yuen MF et al  eal-time PCR assay using molecular
J Clin Microbiol, 42, p.3438-3440.
39. Tan YW, Ge GH, Zhao W, Gan JH, Zhao Y, et al
chronic hepatitis B antiviral treatment naïve patients: a multi-   The
Brazillian Journal of Infectious Diseases, 16(3), p.250-255.
40. Tenney DJ, Rose RE, Baldick CJ et al. (200-term monitoring shows hepatitis B
virus resistance to entecavir in nucleoside-naive patients is rare through 5 years of
Hepatology, 49, p.1503-1514.
41. Tran HT, Ushijima H, Quang VX., Phuong N, Li TC, Hayashi S et al. (2003).

f hepatitis virus types B through E and genotypic distribution of HBV and
Hepatol Res. 26(4), p.275-280.

×