Tải bản đầy đủ (.pdf) (77 trang)

Sự mâu thuẫn về nhận thức và cách thức giải quyết những mâu thuẩn này của nhà đầu tư Luận văn thạc sĩ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (896.73 KB, 77 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.HCM





T Trí Cng


T TÂM LÝ HC HÀNH VI N TH TRNG CHNG KHOÁN

S MÂU THUN V NHN THC VÀ
CÁCH THC GII QUYT NHNG MÂU
THUN NÀY CA NHÀ U T





LUN VN THC S KINH T




TP. H Chí Minh – Nm 2010


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.HCM





T Trí Cng


T TÂM LÝ HC HÀNH VI N TH TRNG CHNG KHOÁN

S MÂU THUN V NHN THC VÀ
CÁCH THC GII QUYT NHNG MÂU
THUN NÀY CA NHÀ U T



Chuyên ngành: Kinh t tài chính – Ngân hàng
Mã s: 60.31.12



LUN VN THC S KINH T


NGI HNG DN KHOA HC
GS.TS TRN NGC TH



TP. H Chí Minh – Nm 2010
LI CAM OAN



Tôi xin cam đoan Lun Vn Thc S Kinh t : “T tâm lý hc hành vi đn th
trng chng khoán – S mâu thun v nhn thc và cách thc gii quyt nhng
mâu thun này ca nhà đu t” là kt qu nghiên cu ca riêng tôi.
Các s liu trình bày trong lun vn phn ánh đy đ và chính xác các kt qu
thu thp đc trong quá trình kho sát ca đ tài.



Tp. H Chí Minh, ngày 27 tháng 10 nm 2010
Tác gi lun vn





T Trí Cng
LI CM N


Tôi xin chân thành cm n GS.TS Trn Ngc Th sut thi gian qua đã tn
tình hng dn tôi hoàn thành lun vn này.
Xin chân thành cm n gia đình và các bn hc cùng lp đã ht lòng giúp đ
tôi trong sut quá trình hc tp.

Tp. H Chí Minh, ngày 27 tháng 10 nm 2010
T Trí Cng

MC LC


PHN M U 1
1. Tính cp thit ca đ tài nghiên cu 1
2. S lc các lý thuyt nn tng ca hiu ng phân b tài khon 2
2.1. Lý thuyt v ri ro 2
2.2. Lý thuyt ác cm vi hi tic 3
2.3. Lý thuyt mâu thun v nhn thc 4
3. Hn ch ca các nghiên cu trc đây 5
4. Mc tiêu nghiên cu ca đ tài 6
5. Phm vi nghiên cu ca đ tài 6
6. Phng pháp nghiên cu 6
7. B cc ca đ tài nghiên cu 7
CHNG 1: TNG QUAN CÁC LÝ THUYT NN TNG, CÁC GI
THUYT NGHIÊN CU VÀ C S LÝ LUN 8
1.1. Tng quan các lý thuyt nn tng 8
1.1.1. Các nghiên cu v hiu ng phân b tài khon 8
1.1.2. Mâu thun v nhn thc và chin lc ng phó 14
1.1.3. Gii tính và s thích v ri ro ca nhà đu t 17
1.1.4. Kt lun v các lý thuyt nn tng ca đ tài nghiên cu 18
1.2. Các gi thuyt nghiên cu và c s lý lun 18
1.2.1. Các gi thuyt nghiên cu ca đ tài 19
1.2.1.1. Gi thuyt nghiên cu 1 19
1.2.1.2. Gi thuyt nghiên cu 2 19
1.2.1.3. Gi thuyt nghiên cu 3 20
1.2.1.4. Gi thuyt nghiên cu 4 20
1.2.2. C s l ý lun 21
CHNG 2 : PHNG PHÁP KIM NH VÀ PHÂN TÍCH D LIU 23
2.1. Phng pháp kim đnh gi thuyt 23
2.2. Các ni dung kho sát chính 25
2.2.1. Ch s lc quan ca nhà đu t 25
2.2.2. Phân tích chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc và hiu

ng phân b tài khon 26
2.2.2.1. Phân tích chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc 26
2.2.2.2. Phân tích biu hin ca hiu ng phân b tài khon 28
2.2.2.3. ng c ni ti ca hiu ng phân b tài khon 29
CHNG 3 : PHÂN TÍCH KT QU NGHIÊN CU VÀ NHN XÉT 31
3.1. Quy mô, đc đim và s phân b mu kho sát 31
3.2. Phân tích s mâu thun v nhn thc và hiu ng phân b tài khon 32
3.2.1. Chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc 32
3.2.2. Cách thc ng phó vi s mâu thun v nhn thc và chin lc dng
l 37
3.3. Phân tích hiu ng phân b tài khon 39
3.3.1. Biu hin ca hiu ng phân b tài khon 39
3.3.2. Các yu t ni ti dn đn hiu ng phân b tài khon 45
3.4. Phân tích mi quan h gia chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn
thc, hiu ng phân b tài khon và kt qu đu t sinh li 50
3.5. Phân tích s mâu thun v nhn thc, hiu ng phân b tài khon và ch s
lc quan ca nhà đu t 53
3.5.1. Kim đnh ch s cá nhân 53
3.5.2. Kim đnh ch s kinh t 55
3.5.3. Ch s lc quan ca nhà đu t 57
3.6. Mi quan h gia gii tính và chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn
thc và hiu ng phân b tài khon 58
KT LUN 61
TÀI LIU THAM KHO 64
BNG CÂU HI IU TRA Ý KIN 66
DANH MC CÁC BNG BIU,  TH VÀ HÌNH V
1. BNG BIU
Bng 3.1: Quy mô, đc đim và s phân b mu kho sát 32
Bng 3.2: Phn ng ca nhà đu t trong trng hp c phiu gim giá sau khi
mua vào 34

Bng 3.3: Kim đnh t l v chin lc ng phó vi s mâu thun ca nhn
thc 35
Bng 3.4: Tng hp chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc theo
gii tính, nhóm tui, trình đ hc vn và kinh nghim ca nhà
đu t 36
Bng 3.5: Kim đnh t l đt đim dng l ca hai nhóm nhà đu t - gi
nguyên hay điu chnh hành vi giao dch 38
Bng 3.6: Phn ng ca nhà đu t trong trng hp c phiu tng giá sau khi
mua vào 39
Bng 3.7: Biu hin ca hiu ng phân b tài khon 40
Bng 3.8: Biu hin ca hiu ng phân b tài khon theo gii tính, nhóm tui,
trình đ hc vn và kinh nghim đu t 42
Bng 3.9: Kim đnh s nh hng ca gii tính, nhóm tui, trình đ hc vn và
kinh nghim đu t đi vi s biu hin ca hiu ng phân b tài
khon 43
Bng 3.10: Phân loi nhà đu t theo chin lc ng phó vi s mâu thun v
nhn thc và hiu ng phân b tài khon 45
Bng 3.11: Tính hp lý ca hiu ng phân b tài khon 47
Bng 3.12: Kim đnh t l ca hai nhóm nhà đu t có hiu ng phân b tài
khon hp lý và bt hp lý 50
Bng 3.13: Chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc và kt qu đu t
sinh li 51
Bng 3.14: Hiu ng phân b tài khon và kt qu đu t sinh li 53
Bng 3.15: Kim đnh ch s cá nhân ca các nhóm nhà đu t 54
Bng 3.16: Kim đnh ch s kinh t ca các nhóm nhà đu t 56
Bng 3.17: Ch s lc quan ca các nhóm nhà đu t 58
Bng 3.18: Kim đnh t l phn trm theo gii tính ca nhà đu t trong chin
lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc và hiu ng phân b tài
khon 59
2.  TH

 th 3.1: T l phn trm hai chin lc ng phó vi s mâu thun v
nhn thc 35
 th 3.2: T l phn trm không đt đim dng l ca hai chin lc ng phó
vi s mâu thun v nhn thc 38
 th 3.3: T l phn trm nhà đu t có biu hin ca hiu ng phân b tài
khon 41
 th 3.4: T l phn trm nhà đu t chp nhn điu chnh hành vi giao dch
theo gii tính ca nhà đu t 59
 th 3.5: T l phn trm nhà đu t có hiu ng phân b tài khon theo gii
tính ca nhà đu t 60
3. HÌNH V
Hình 3.1: Chin lc ng phó vi s mâu thun v nhn thc ca nhà đu t 33


1
PHN M U
1. Tính cp thit ca đ tài nghiên cu
Mc dù đã tri qua gn mt thp k phát trin, th trng chng khoán Vit
Nam, vi vai trò là kênh huy đng vn hiu qu ca nn kinh t, vn đc nhìn
nhn nh mt th trng mi ni và s khai; sn phm giao dch nghèo nàn và nhà
đu t không có nhiu la chn đi vi các công c đu t, đc bit là nhà đu t cá
nhân. c đim d nhn bit nht ca mt th trng s khai đó là luôn mang đm
màu sc tâm lý, mt mt vì mi ngi luôn có tâm lý cho rng đây là ni kim li
nhanh và d dàng nht mà không phi mt nhiu sc lao đng và mt khác là do các
thành phn tham gia hot đng trong th trng này cha thc s đc trang b đy
đ nhng kin thc cn thit, phc v các hot đng giao dch ca h. Vi mt th
trng nh vy, qu tht ngi ta không th đn thun da vào lý thuyt th trng
hiu qu đ lý gii mt s hin tng “bt thng” nhng rt quan trng và thng
hay xy ra trên th trng chng khoán, vì mt khi hành vi ca con ngi b chi
phi hoàn toàn bi yu t tâm lý thì yu t hp lý trong chính con ngi y đã b

đánh mt, trong khi lý thuyt th trng hiu qu đc xây dng trên gi đnh cho
rng mi ngi tham gia trong th trng đu là con ngi hp lý, luôn hành s có
lý trí. Vn đ  đây không phi là lý thuyt th trng hiu qu ngày càng tr nên
không hiu qu mà là các đi tng đc lý thuyt này áp dng đã không đt đn
mc đ “hoàn thin” nh lý thuyt này đ ra; vì vy, lý thuyt th trng hiu qu
dng nh đã tr nên “lc hu” hay ít nht là đã đánh mt tính bao quát ca nó
trong vic gii thích nhng hin tng “bt thng” ca th trng tài chính.
S kin nhà tâm lý hc Kahneman đc trao gii Nobel kinh t vào nm 2002
và là nhà tâm lý hc đu tiên nhn đc gii thng cao quý này đã chính thc ghi
nhn tm quan trng ca lý thuyt tài chính hành vi trong vic nghiên cu và gii
thích nhng hin tng “bt thng” trên th trng chng khoán mà lý thuyt th
trng hiu qu không th đa ra mt li gii mang tính thuyt phc. Và t đó tr
đi, tuy còn non tr nhng các ch đ nghiên cu trong lnh vc này không ngng

2
đc m rng, phát trin, và bt k mt yu t nào có th giúp lý gii nhng hin
tng “bt thng” ca th trng đu là ch đ nghiên cu ca lnh vc này,
chng hn nh s t tin thái quá (over confidence), hiu ng phân b tài khon
(disposition effect), thiên lch do tình hung đin hình (represetation basis) cùng
mt s hin tng thiên lch v tâm lý hay hành vi khác đu đc các nhà nghiên
cu trong lnh vc này quan tâm và khai thác mt cách trit đ nhm tìm li gii
cho các hin tng “bt hp lý” này. Tuy nhiên, trong s tt c các yu t va nêu
trên, hiu ng phân b tài khon, phát trin t lý thuyt trin vng ca Kahneman
và Tversky, luôn nhn đc s quan tâm nhiu nht.
V c bn, hiu ng phân b tài khon là mt hin tng trong đó nhà đu t
thng nhanh chóng bán ra (bán non) các khon đu t đang sinh li nhng li c
nm gi các khon đu t b thua l; ngha là, khi đi mt vi s thua l do c phiu
gim giá, nhà đu t thng thy nui tic nu buc phi bán ra chúng nhm gim
bt mt phn thit hi, và ngc li trong xu th tng giá, h li rt sn lòng và vi
vàng bán ra c phiu nhm hin thc hóa li nhun. Kt qu là, hiu ng phân b

tài khon s làm cho nhà đu t thua l nhiu hn nhng li thu li ít hn so vi
nhng gì h xng đáng đc hng.
2. S lc các lý thuyt nn tng ca hiu ng phân b tài khon
Thông qua vic tng hp mt s các công trình nghiên cu tiêu biu cng nh
nhng quan đim ch đo đc đúc kt t các đ tài nghiên cu này, có th khái
quát mt s lý thuyt giúp gii thích hin tng “k l” ca hiu ng phân b tài
khon nh sau:
2.1. Lý thuyt v ri ro
im ni bt nht ca lý thuyt trin vng là đã xây dng nên mt khung phân
tích nhm tìm hiu s thích v ri ro ca con ngi, và phát hin quan trng nht
ca lý thuyt này đó là trc vin cnh đc mt li ích nào đó, con ngi có
khuynh hng s ri ro và luôn mong mun nhanh chóng hin thc hóa li ích đó
đ tránh ri ro ca s bin đng, nhng con ngi s có khuynh hng liu lnh hay
mo him nu phi đi mt vi s mt mát vì con ngi vn ác cm vi điu này và

3
do đó s c nm gi c phiu khi chúng rt giá vi hy vng c phiu s tng giá tr
li, chính s thiên lch này vô hinh trung đã làm tng ri ro ca nhà đu t.
2.2. Lý thuyt ác cm vi hi tic
Lý thuyt trin vng đc đ cp  trên đã phn nào mô t s thích v ri ro
ca nhà đu t trc hai vin cnh khác nhau: đc li hay mt mát, nhng nu
xem xét t góc đ ni ti ca vn đ thì s thay đi s thích v ri ro ca nhà đu t
tht cht là biu hin ca mt kt qu ch không phi là nguyên nhân ca hành
đng. Nu đó ch là mt kt qu thì đng sau s thay đi y phi tn ti mt vài yu
t ni ti mang tính quyt đnh, và nhng yu t đó chính là s ác cm vi hi tic
và s mâu thun v nhn thc. Hi tic là s xung đt bên trong tâm trí do có s
thiên lch gia quá trình phát trin ca s vic so vi nhn đnh hay k vng ban
đu và dn đn các kt qu bt li, ny sinh cm giác hi tic. Con ngi thng có
khuynh hng cm nhn ni đau ca s hi tic khi phm sai lm, dù là sai lm
nh, và đó là cm giác ân hn v các quyt đnh đã dn đn nhng kt qu ti t.

Cm giác này có th nh hng đn vic ra quyt đnh ca chúng ta vì đ tránh ni
đau ca s hi tic, ngi ta có th thay đi hành vi ca h theo nhng cách thc
mà trong vài trng hp đc xem là bt hp lý. C gng né tránh vic đi mt vi
nhng xung đt ni tâm luôn là bn nng sinh tn ca con ngi; do đó, đng trc
vin cnh b thua l, nu nhà đu t bán ra c phiu, hin thc hóa khon thua l
ca mình, thì h phi ngay lp tc đi mt vi vic tha nhn sai lm trc đó ca
mình và cm nhn ni đau ca s hi tic. Ngc li, nu tip tc nm gi c phiu,
nhà đu t chng nhng không phi đi mt vi ni đau trên mà còn có c hi thu
đc li nhun khi c phiu tng giá tr li và quan trng hn c là chng minh
quyt đnh mua vào ban đu là chính xác và đúng đn. ng trc la chn “phi
hi tic ngay lp tc” và “vn còn c hi  phía trc”, nhà đu t s tr nên liu
lnh hay mo him khi b thua l. Tng t nh vy, nu vin cnh đc li đã chc
chn và nhà đu t ngay lp tc hin thc hóa khon li đó thì hành đng này s
chng minh quyt đnh đu t ban đu ca h là chính xác; ngc li, nu tip tc
nm gi c phiu và “chng may” c phiu rt giá thì nhà đu t li phi cm thy

4
hi tic vì đã không cht li kp thi. Khi so sánh gia hai kh nng “có c hi t
khng đnh mình ngay lp tc” và “có th phi hi tic sau này”, nhà đu t s tr
nên bo th và không thích mo him.
2.3. Lý thuyt mâu thun v nhn thc
Khác vi lý thuyt ác cm vi hi tic, lý thuyt này ch yu đi sâu nghiên
cu hành vi ca nhà đu t khi đi mt vi thua l. Mâu thun v nhn thc là mt
dng xung đt ni tâm khi có s trái ngc nhau gia kt qu phát trin ca s vic
và nhn đnh hay nim tin ban đu ca chúng ta. Ni đau ca s hi tic chính là
mt dng xung đt ca ni tâm do s mâu thun v nhn thc gây ra. Nhà tâm lý
hc xã hi Leon Festinger đã ch ra rng con ngi luôn có khuynh hng hành
đng đ gim bt s mâu thun v nhn thc mt cách bt hp lý nh tránh né vic
tip nhn các thông tin mi hoc khuch trng các lý l sai lm nhm duy trì nim
tin ca h. Vn dng lý thuyt này vào lnh vc tài chính hành vi và đng thi kt

hp vi lý thuyt v chin lc ng phó (coping theory) trong tâm lý hc, có th
thy rng khi xut hin s mâu thun v nhn thc nhà đu t thng la chn mt
trong các cách thc ng phó nh sau: (1) kiên trì vi các quyt đnh ban đu cng
nh tính chính xác và tính hp lý ca nhng quyt đnh đó; chng hn, nhà đu t
có th cho rng c phiu gim giá là do th trng tm thi hot đng không hiu
qa và c phiu s nhanh chóng tng giá tr li. (2) thng thn tha nhn sai lm
trc đó ca mình và có bin pháp khc phc nhm làm gim bt mt phn thit
hi, chng hn nh nhanh chóng bán ra đ gim bt thua l. (3) né tránh vic đánh
giá li mc đ phù hp gia nhn đnh ban đu và thc ti, cng nh không có bt
k mt hành đng ng phó nào. T ba cách thc ng phó nêu trên có th thy rng
cách th nht, kiên trì vi quyt đnh ban đu, và cách th ba, né tránh và không
làm gì c, đu có cùng mt biu hin nh nhau nhng li có s khác bit rõ rt v
đng c bên trong ca nhng hành đng này. Cách thc th nht da trên s k
vng v tng lai, là s thng nht gia nim tin và hành đng; cách thc th ba là
do tâm lý né tránh, mt dng ca thiên lch hành vi. Vì vy, trong trng hp quan
sát thy có s xut hin ca hiu ng phân b tài khon  các nhà đu t trên th

5
trng chng khoán, chúng ta không th nhn đnh mt cách vi vàng rng toàn b
các nhà đu t có du hiu ca hiu ng này đu là s biu hin ca thiên lch hành
vi hay mt s bt hp lý nào đó, mà rt có th trong s đó có mt t l nht đnh các
nhà đu t hành đng mt cách hp lý, không có s mâu thun v nhn thc.
3. Hn ch ca các nghiên cu trc đây
Hin tng nhà đu t bán nhanh c phiu đang sinh li và trì hoãn bán ra các
c phiu đang thua l đã tr thành mt hin tng rt ph bin và đã đc chng
minh là có nh hng đáng k đn kt qu đu t sinh li, và đây đc xem nh là
mt dng thiên lch v hành vi. Tuy nhiên, trong trng hp các quyt đnh mua
vào, tip tc nm gi và bán ra c phiu ca nhà đu t da trên c s tính toán và
k vng hp lý thì không th nhm ln nhng quyt đnh này nh mt dng ca
thiên lch hành vi, và mc dù nhiu nghiên cu trc đây đu đã chng minh s tn

ti ca hiu ng phân b tài khon, nhng các nghiên cu này cha đi sâu tìm hiu
và tin hành phân loi hai dng đng c khác nhau ca cùng mt hành đng. Nói
mt cách đn gin, các nghiên cu trc đây đã “quy kt” toàn b hiu ng phân b
tài khon quan sát đc trên th trng chng khoán cho cùng mt đng c nh
nhau. Nguyên nhân này là do các phng pháp nghiên cu trc đây đu ch tp
trung vào vic quan sát các s liu giao dch ca nhà đu t đc thu thp t công
ty chng khoán, và hn ch ln nht ca phng pháp phân tích này chính là, khi
quan sát mt tài khon giao dch đang lâm và tình trng thua l nhng ch tài khon
(nhà đu t) li không thc hin bt k giao dch nào nhm gim bt mt phn thit
hi ca mình thì không có c s đ kt lun hành đng “không làm gì c” ca nhà
đu t là mt bin pháp trn tránh thc t hay là s suy tính hp lý v xu hng ca
th trng trong tng lai. Nói mt cách đn gin, phn ln các đ tài nghiên cu
trong thi gian qua ch yu ch tp trung vào vic quan sát và sau đó là mô t li các
dng thiên lch hành vi ca th trng, tc là ch phn ánh nhng biu hin hay “cái
b ngoài” ca hành vi, còn phn “ni hàm bên trong” ca nhng thiên lch này vn
cha đc làm sáng t. Ch khi đi sâu tìm hiu các yu t tâm lý ni ti ca nhà đu
t, chúng ta mi có th có kt lun c th và chính xác v vn đ này.

6
4. Mc tiêu nghiên cu ca đ tài
im ni bt ca đ tài nghiên cu này là góp phn gim bt mt s mt hn
ch nêu trên thông qua mt phng pháp tip cn hoàn toàn khác: phng pháp
kho sát bng bng câu hi điu tra. Cách tip cn này s giúp chúng ta đi sâu tìm
hiu nhng xung đt do mâu thun v nhn thc gây ra và chin lc ng phó nhm
gii quyt nhng xung đt ni tâm ca nhà đu t. Mc đích chính ca đ tài nghiên
cu này là góp phn giúp chúng ta hiu rõ hn cách thc loi b nhng mâu thun
v nhn thc ca nhà đu t vì đây là mt trong nhng yu t có nh hng đáng k
đn kt qu đu t ca h. Xa hn na, đ tài nghiên cu này s tin hành xem xét
trong tt c các nhà đu t “hành đng có v bt hp lý”, có biu hin ca hiu ng
phân b tài khon, có bao nhiêu nhà đu t trong s này tht s có biu hin thiên

lch v hành vi? và có bao nhiêu ngi sn sàng tha nhn sai lm, chp nhn điu
chnh hành vi ca mình? Và tip đn là kho sát nh hng ca s khác bit v gii
tính đi vi vic gii quyt nhng mâu thun nêu trên, cng nh s nh hng ca
các gii pháp này đi vi kt qu đu t.
Tt c các vn đ nêu trên s ln lt đc làm sáng t trong đ tài nghiên cu
này.
5. Phm vi nghiên cu ca đ tài
Phm vi nghiên cu ca đ tài này tp trung vào nhà đu t chng khoán cá
nhân, ch yu là nhà đu t c phiu, trên đa bàn thành ph H Chí Minh và không
phân bit gii tính. Các đi tng nghiên cu đc chn la ngu nhiên nhm đm
bo tính khách quan ca mu kho sát.
6. Phng pháp nghiên cu
Phng pháp nghiên cu đc áp dng trong đ tài này là phng pháp đnh
lng và đnh tính. Thông qua hình thc phát bng câu hi điu tra, hai phng
pháp nghiên cu này đc s dng đ tính toán giá tr ca các s liu thu thp đc
và thc hin mt s phép toán thng kê nhm cng c thêm tính chính xác ca các
kt qu đt đc. Cu trúc ca bng câu hi điu tra tp trung ch yu vào các khía
cnh tâm lý và cách thc phn ng ca nhà đu t trc nhng xung đt ni tâm.

7
Phng pháp tip cn t “con ngi bên trong” ca nhà đu t giúp khc phc đc
các mt hn ch ca các phng pháp ch da trên vic quan sát lch s giao dch
ca nhà đu t. ng thi, kt qa ca các công trình nghiên cu liên quan cng
đc chúng tôi tng hp mt cách có chn lc, làm c s khoa hc cho đ tài
nghiên cu này.
7. B cc ca đ tài nghiên cu
 tài nghiên cu này gm ba chng và đc trình bày theo th t ca các
chng nh sau:
Chng 1: Tng quan các lý thuyt nn tng, các gi thuyt nghiên cu và c
s lý lun

Chng 2: Phng pháp kim đnh và phân tích d liu
Chng 3: Phân tích kt qu nghiên cu và nhn xét



8
CHNG 1
TNG QUAN CÁC LÝ THUYT NN TNG, CÁC
GI THUYT NGHIÊN CU VÀ C S LÝ LUN
1.1. Tng quan các lý thuyt nn tng
Trong khi hiu ng phân b tài khon là mt trong nhng ch đ cc k quan
trng ca lý thuyt tài chính hành vi, lý thuyt mâu thun v nhn thc đc đánh
giá nh là lý thuyt trung tâm ca ngành tâm lý hc xã hi và là c s ca nhiu
công trình nghiên cu v đng c ni ti ca con ngi. Vì vy, vic tng bc tìm
hiu các lý thuyt này  mc đ sâu hn, cng nh nhng công trình khoa hc liên
quan, s cung cp cho chúng ta mt cái nhìn khái quát hn v nhng vn đ cn
đc làm sáng t trong đ tài nghiên cu này và đng thi là c s lý lun, xây
dng nên các gi thuyt nghiên cu.
1.1.1. Các nghiên cu v hiu ng phân b tài khon
Lý thuyt trin vng (Prospect theory) ca Kahmeman và Tversky (1979) đã
ch ra rng s thích v ri ro ca con ngi là rt khác nhau khi h phi đi mt vi
các tình th sinh li hoc thua l khác nhau; c th là, đng trc vin cnh thu
đc mt li ích nào đó, con ngi s tr nên bo th và có khuynh hng s ri ro
và vì vy khi c phiu mà nhà đu t đang nm gi tng giá cao hn so vi giá mua
ban đu (mc giá tham chiu hay đim tham chiu) thì nhà đu t thng bán
nhanh c phiu nhm hin thc hóa li nhun. Ngc li, khi ri vào mt tình th
có kh nng b mt mát, con ngi s tr nên liu lnh, sn sàng chp nhn ri ro và
c nm gi nhng c phiu đang thua l. Hành đng này cho thy s thích v ri ro
ca con ngi thay đi tùy thuc vào tình th mà h phi đi mt. Trên c s ca lý
thuyt trin vng, hai nhà nghiên cu này đã ch ra rng c s ra quyt đnh ca con

ngi trong rt nhiu trng hp không da trên kt qu mà quyt đnh đó mang li,
mà là t nhng suy tng vô cn c ca chúng ta. Nhng suy tng này rt có th
không da trên bt k mt c s nào c nhng li nh hng đn vic ra quyt đnh,
9
và t đó dn đn nhng quyt đnh “bt hp lý”. Thí nghim sau đây s giúp chúng
ta hiu rõ hn v vn đ này: mt nhà đu t có c hi mua mt trong hai c phiu
A hay B nh sau: c phiu A to ra mt khon li nhun là 10.000 đng vi xác
sut là 50%; li nhun ca c phiu B ch là 4.500 đng nhng xác sut là 100%.
Li nhun k vng ca c phiu A là 50%*10.000 + 50%*0 = 5.000 đng và ca c
phiu B là 100%*4.500 = 4.500 đng. Nu xét t góc đ giá tr k vng thì rõ ràng
nhà đu t nên đu t vào c phiu A, nhng kt qu kho sát cho thy phn ln
nhà đu t chn mua c phiu B, có mc sinh li thp hn và đng thi ít ri ro hn.
Trong trng hp này các đi tng kho sát đã không ra quyt đnh da trên c s
giá tr k vng ca lý thuyt xác sut. Thí nghim th hai đó là, nhà đu t có hai
la chn: hoc là chc chn b mt 10.000 đng hoc là mt 20.000 đng vi xác
sut 50%. Trong trng hp này, phn ln nhà đu t la chn phng án th hai,
chp nhn kh nng b mt 20.000 đng vi hi vng không mt gì c vì xác sut
không b mt đng nào là 50%. Nghiên cu ca Kahmeman và Tversky đã ch ra
nguyên nhân vì sao phn ln nhà đu t không la chn các phng án có giá tr k
vng cao hn ch yu là do quá trình ra quyt đnh ca con ngi đã b chi phi bi
nhng “cm giác ch quan” ca chính h, vì mi ngi đu da trên mt s các
quy tc, quy phm, thói quen và nhn thc ca riêng mình v th gii khách quan
đ t đó xây dng cho riêng mình các “mô hình chun” v t duy và ra quyt đnh.
Các mô hình này s đc s dng lp đi lp li mi khi cn ra quyt đnh. Do b nh
hng bi các yu t tâm lý, chúng ta thng la chn nhng phng án mang li
cho mình cm giác thích thú nht v mt tâm lý hn là kt qu thc t có đc t
nhng qu yt đnh đó.
Mt khám phá khác không kém phn quan trng đó là vi cùng mt đi lng
giá tr tuyt đi nh nhau, con ngi s cm thy tht vng nhiu hn khi đánh mt
phn giá tr đó so vi nim vui sng có đc khi nhn đc cùng mt đi lng

giá tr nh nhau; ngha là, cùng mt khon li l nh nhau, con ngi s cm thy
đau kh hn khi b thua l so vi nim hnh phúc h có đc món li này.
10

Công trình nghiên cu ca Kahmeman và Tversky đã nêu bt mt hin tng
rt “l thng” trong gii đu t; đó là, nhà đu t thng bán nhanh các c phiu
đang tng giá và c gi li nhng c phiu b thua l vi hy vng chúng s tng giá
tr li. Shefrin và Statman (1985) đã gi khuynh hng này ca nhà đu t là hiu
ng phân b tài khon (Disposition Effect), và hin tng này hàm ý rng quyt
đnh mua bán chng khoán ca nhà đu t không phi da trên s phán đoán ca h
v xu hng giá trong tng lai vi đim tham chiu là giá chng khoán hin ti,
mà da trên giá mua vào trc đó làm đim tham chiu đ ra quyt đnh.
Nm 1998, Odean đã s dng 10,000 tài khon giao dch chng khoán tin
hành phân tích và kim chng hiu ng này; kt qu nghiên cu mt ln na khng
đnh khuynh hng bán nhanh các c phiu đang sinh li và c gi li nhng c
phiu đang thua l ca nhà đu t. T mt hng tip cn khác, Kaustia (2004) đã
quan sát quá trình IPO ca mt s doanh nghip, vì là ln đu phát hành c phiu ra
công chúng nên giá chào bán khi đim là nh nhau đi vi tt c nhà đu t, tc là
nhà đu t có cùng mt mc giá mua vào. Kt qu nghiên cu cho thy sau giai
đon IPO nu c phiu đc giao dch  mc giá thp hn lúc IPO, thì khi lng
giao dch trong thi gian đó s tng đi thp; ngc li, nu giá c phiu tng cao
hn lúc ban đu, s có s bùng n v khi lng giao dch. iu này có ngha là
mt khi đã tng giá, nhà đu t s ngay lp tc bán ra c phiu và kt qu là làm
tng khi lng giao dch; ngc li, trong trng hp b thua l, nhà đu t s c
gi li c phiu, qua đó làm gim khi lng giao dch. Hiu ng phân b tài khon
không ch xut hin  nhà đu t cá nhân, mà ngay c các t chc đu t chuyên
nghip cng có hin tng thiên lch này. Nm 2000, Coval và Shumway đã quan
sát các giao dch đc thc hin ti s giao dch chng khoán Chicago và nhn thy
rng ngay c các nhà to lp th trng (market makers) cng có khuynh hng c
gi li các khon đu t thua l. Cùng nm đó, Locke và Mann đã phân tích các

hot đng giao dch trên th trng hp đng k hn và quyn chn; kt qu cho
thy các giao dch viên thng c nm gi các hp đng thua l lâu hn so vi các
hp đng sinh li. iu đáng chú ý hn c là nhân viên giao dch đt thành tích cao
11

nht thng nm gi các hp đng thua l trong thi gian ngn nht; trong khi đó,
các giao dch viên kém nht thì ngc li.
Các nghiên cu thc nghim ti th trng chng khoán ài Loan trong hai
nm 2004 và 2005 cho thy hiu ng phân b tài khon rt ph bin  nhà đu t
chng khoán ài Loan, đc bit là các nhà đu t n. S thiên lch ca hiu ng
này càng gia tng thì kt qu thua l càng nng n. Khi phân tích quá trình giao dch
các loi chng ch qu, ngi ta cng nhn thy có các hin tng tng t nh vy,
tc là nhà đu t có khuynh hng bán sm các chng ch qu đang sinh li và
luôn gi li nhng chng ch qu đang thua l. Trong khi đó, nu tip tc gi li
các chng ch qu đang sinh li thì tng li nhun thu đc s kh quan hn; Do đó,
hiu ng phân b tài khon s gây ra nhng nh hng bt li đn kt qu đu t.
Các nghiên cu ti th trng chng khoán Trung Quc cng đa ra các kt lun
tng t nh vy. Ngoài ra, các nghiên cu này còn cho thy s tng giá tr li ca
các c phiu đang thua l mang đn ít li nhun cho nhà đu t hn là tm thi trì
hoãn quyt đnh bán ra các c phiu đang tng giá, đ chúng tip tc sinh li cho
nhà đu t.
T kt qu ca các nghiên cu trên, chúng ta có th kt lun mt cách khái
quát nh sau: hiu ng phân b tài khon xy ra ph bin  hu ht các th trng
chng khoán, dù đó là th trng đã có hàng trm nm lch s hay là các th trng
mi ni nh ài Loan và Trung Quc đi lc, và vn đ đt ra là vì sao li xut hin
nhng hin tng thiên lch nh vây. Vào nm 1985, Shefrin và Statman đã vn
dng bn lý thuyt ra quyt đnh nh sau nhm tìm hiu bn cht ca hin tng bt
thng này:
1. Lý thuyt trin vng (Prospect theory), lý thuyt này cho rng trong điu
kin không chc chn, nhà đu t s ra quyt đnh da trên hàm s giá tr có đ th

hình ch S. Trc vin cnh có đc mt li ích nào đó, đ th hàm s giá tr ca
nhà đu t có dng hình lõm; tc là, s tng thêm v đ hu dng khi gia tng thêm
mt đn v li ích thp hn đ hu dng ca đn v li ích trc đó mang li.
Ngc li, trc kh nng b thua l, đ th hàm s giá tr ca nhà đu t có dng
12

hình li, và điu này cho thy mc đ gim thiu v đ hu dng khi gia tng thêm
mt đn v thua l nh hn mc đ suy gim v đ hu dng ca đn v thua l
trc đó gây ra.  th ca hàm s này cho thy nhà đu t thng không a thích
ri ro trong trng hp chc chn có đc mt li ích nào đó, nhng h sn sàng
liu lnh hay mo him trc kh nng b thua l. Vì vy, nhà đu t sn sàng bán
nhanh c phiu đang tng giá đ thu li và chp nhn tip tc nm gi các c phiu
đang thua l đ ch đn khi chúng tng giá tr li.
2. Lý thuyt tài khon o (Mental accounting), nghiên cu ca Thaler vào nm
1985 cho thy rng cá nhân mi chúng ta có nhng cách thc đánh giá rt khác
nhau đi vi các khon đu t, cng nh là các khon chi tiêu tài chính ca riêng
mình. iu này ng ý rng chúng ta có nhng “đim tham chiu” khác nhau cho
tng trng hp khác nhau và s da trên c s này đ ra các quyt đnh liên quan
đn khía cnh tài chính, và trong trng hp này, “đim tham chiu” chính là các
“tài khon o” đã đc chúng ta thit lp sn t trc. Khác vi các tài khon trên
s sách k toán, “tài khon o” ch tn ti trong tâm trí ca chúng ta, và nhng tài
khon này s giúp chúng ta gii thích nguyên nhân ca các quyt đnh v tài chính
ca mình. S hình thành ca “tài khon o” chính là vic phân loi s tin chúng ta
có đc thành các “tài khon” khác nhau da trên ngun gc, cách thc d tr và
chi tiêu, và gán cho các tài khon này nhng giá tr trng s khác nhau nhng không
quan tâm đn s nh hng qua li ca các tài khon này nh trong các nghip v
k toán thông thng. Ví d, nhiu ngi thng hay tách bit ngân sách chi tiêu
ca gia đình thành hai tài khon khác nhau: “thc phm hàng ngày” và “các món
n đc sn trong nhà hàng vào ngày cui tun”. Các khon chi cho thc phm hàng
ngày rút ra t tài khon th nht, và các khon chi tiêu vào ngày cui tun thuc tài

khon th hai. Mi ngi thng có xu hng tit kim trong các chi tiêu thng
ngày đ tng kh nng tiêu dùng trong nhng ngày l đc bit; vì vy, chúng ta
thng hay chn mua các món n bình thng, không đt tin, vào các ngày trong
tun, nhng li sn sàng gi các món n ngon và đt tin khi đi n  nhà hàng. Nu
hành x theo cách ngc li thì s tit kim đc nhiu tin hn, vì n  nhà hàng
13

bao gi cng tn kém hn nhiu vi cùng mt món n khi chúng ta n  nhà. Vn
đ  đây chính là do chúng ta đã tách ngân sách chi tiêu ca mình thành hai tài
khon riêng bit, và không ra quyt đnh da trên vic xem xét tng hp hai tài
khon này nhm ti đa hóa li ích. Trong quá trình đu t, nhà đu t thng có
khuynh hng sp xp danh mc đu t ca mình vào hai tài khon o khác nhau:
“tài khon li” và “tài khon l”; h s nhanh chóng bán ra các c phiu đang sinh
li nhm hin thc hóa “tài khon li” và c gi li các c phiu đang thua l đ trì
hoãn vic kt chuyn vào “tài khon l” do con ngi vn ác cm vi s thua l. S
hình thành ca các tài khon o đã nh hng mnh m đn quá trình t duy và ra
quyt đnh ca nhà đu t.
3. Lý thuyt ác cm vi hi tic (Regret aversion), bn cht ca con ngi là
luôn tìm mi cách đ chng minh tính chính xác và hp lý trong các quyt đnh ca
mình, đng thi ác cm vi s hi tic; vì vy, quyt đnh bán ra khi c phiu đang
gim giá cng đng ngha vi vic nhà đu t phi thng thn tha nhn quyt đnh
đu t ban đu ca mình là sai lm và phi gánh chu ni đau tinh thn. iu ti t
hn đó là nu l bán ra  mc giá thp, sau này c phiu tng giá tr li và cao hn
giá mua ban đu thì nhà đu t s cm thy hi tic hn na. Vì vy, quyt đnh
“khôn ngoan nht” trong trng hp này là tip tc nm gi c phiu và tm thi
trì hoãn các khon thua l. Ngc li, nu c phiu tng giá sau khi mua vào, nhà
đu t thng nhanh chóng bán ra đ “nm chc” phn li và qua đó th hin s
sáng sut ca mình trong các quyt đnh đu t trc đó.
4. T kim soát bn thân (Self – Control), kh nng t kim soát bn thân giúp
nhà đu t luôn nhanh chóng hin thc hóa các khon đu t sinh li và né tránh

tình trng b thua l. Tuy nhiên, đây ch là phn ng ca xúc cm và không da trên
bt k mt c s t duy hp lý nào c; thc t cho thy, mt khi b thua l quá mc
thì nhà đu t vn s hin thc hóa các khon đu t thua l ca mình.
Trong tt c bn lý thuyt va trình bày  trên, ch có lý thuyt trin vng là
phân tích hành vi ca nhà đu t theo s thích v ri ro ca h, các lý thuyt còn li
đu liên quan đn s mâu thun v nhn thc, chng hn nh s hình thành tài
14

khon o, quyt đnh tip tc trì hoãn các khon đu t thua l nhm loi b nhng
xung đt ni tâm, ác cm vi s hi tic. V kh nng t kim soát bn thân, tht
cht là mt c ch ra quyt đnh bt hp lý vì nhà đu t bán ra các c phiu đang
sinh li không phi da trên nhn đnh cho rng c phiu đó s gim giá trong
tng lai mà ch yu nhm tránh khi phi hi tic sau này khi c phiu rt giá tr
li. Quyt đnh này chng qua là mt chin lc đ phòng s xut hin ca mâu
thun v nhn thc khi c phiu rt giá tr li mà cha kp bán ra trc đó. Vì vy,
vào nm 2001, khi Zuchel ln đu tiên đ cp đn hiu ng phân b tài khon nh
“mt phng thc” nhm loi b s mâu thun trong nhn thc ca nhiu nhà đu
t, v c bn vn đ này đã đc Shefrin và Statman tho lun trong nghiên cu ca
mình vào nm 1985.
1.1.2. Mâu thun v nhn thc và chin lc ng phó
Lý thuyt v s mâu thun trong nhn thc (Congitive Dissonansce Theory)
ln đu tiên đc nhà tâm lý xã hi Leon Festinger đ xut vào nm 1957, và lý
thuyt này đã ch ra rng con ngi vn rt nhy cm vi các xung đt v nhn thc.
Nhng xung đt này có th gây ra cm giác bt an trong tâm trí ca chúng ta; vì vy,
con ngi thng tìm mi cách có th đ loi b hay gim đn mc thp nht
nhng xung đt này. Công vic này thng đc thc hin thông qua mt trong hai
hng gii quyt nh sau: tip tc duy trì hoc tìm cách thay đi hin trng, tc là
kiên đnh vi nhng gì mình cho là đúng hoc thng thn tha nhn sai lm ca
mình. Nu thuc trng hp th nht, đi tng đó s luôn cho rng nhn đnh và
quyt đnh ca mình luôn chính xác và sáng sut, và s xung đt là do sai lm ca

ngi khác hoc hoàn cnh gây ra. Chng hn, trong trng hp gim giá sau khi
mua vào c phiu, nhà đu t vn tin rng quyt đnh ca mình là hoàn toàn chính
xác và vn đ ch là do th trng tm thi hot đng không hiu qu, sm hay
mun c phiu s tng giá tr li. Còn nu thuc trng hp th hai, các đi tng
này sn sàng tha nhn nhng suy đoán và quyt đnh trc đó ca mình là hoàn
toàn sai lm và có bin pháp điu chnh ngay lp tc nhm làm gim nh hng tiêu
cc ca nhng sai lm trc đó; chng hn, khi quan sát thy c phiêu không tng
15

giá mà còn có du hiu gim giá thì nhà đu t lp tc bán ra, dù phi chp nhn
mt phn thua l.
C hai phng pháp trên đu giúp loi b nhng xung đt do mâu thun v
nhn thc gây ra. Ngoài ra, còn có mt bin pháp th ba, “bin pháp né tránh”, đó
là c gng tránh né thc ti bng cách không đánh giá li nhng gì mình đã làm là
đúng hoc sai và cng không mun phi chu sc ép ln na nu các bin pháp sa
sai (nu có) li dn đn nhng sai lm khác, nghiêm trng hn; vì vy, tt nht là
nên có thái đ né tránh.
Nm 1959, Festinger và Garlsmith đã tin hành mt cuc kho sát nhm kim
chng nhn đnh ca h v kh nng sn sàng thay đi nhn đnh hay nim tin ban
đu ca con ngi đ loi b s mâu thun v nhn thc khi ngi ta không th
thay đi hin thc khách quan. Cuc nghiên cu đã phân chia các đi tng kho
sát thành hai nhóm riêng bit, và sau đó giao cho mi đi tng ca c hai nhóm
mt công vic nhàm chán và yêu cu mi đi tng này phi hoàn thành công vic
đó và c gng miêu t tính hp dn ca công vic cho mt đi tng khác. im
khác bit duy nht đó là các thành viên trong nhóm th nht đc tr công 20$, còn
nhóm th hai là 1$ đ thc hin công vic này, và sau cùng là yêu câu mi đi
tng đc kho sát t đánh giá mc đ hp dn ca công vic nhàm chán đó.
Ngay t lúc đu, Festinger và Carlsmith đã cho rng các đi tng đc tr công 1$
s cm thy công vic này hp dn đi vi h hn là nhng ngi đc tr bng
20$, vì các đi tng ch nhn đc 1$ s ngh rng mình rt ngu xun và không

thành tht khi phi nói di (t nhàm chán miêu t thành thú v) ngi khác ch đ có
đc 1$. S mâu thun v nhn thc bt đu xut hin và làm cho h cm thy bt
an; đ gii quyt nhng xung đt này, h ngh rng mình cn phi thay đi cái nhìn
ban đu v công vic đc giao và c gng thuyt phc mình rng công vic đó tht
thú v và hp dn. Kt qu nghiên cu phn ánh đúng nh mong đi ca hai nhà
nghiên cu: các đi tng ch nhn đc 1$ cm thy thích thú vi công vic này
hn là nhóm khác, và điu này đã chng minh gi thuyt ca Festinger v kh nng
16

con ngi sn sàng thay đi nim tin ban đu ca mình ch nhm loi b nhng
xung đt do mâu thun v nhn thc gây ra.
Thc t cho thy gn hàng chc nm qua, lý thuyt v chin lc ng phó (gi
tt là chin lc ng phó) vi s mâu thun v nhn thc đã tr nên rt ph bin và
đt đc nhiu kt qu nghiên cu rt quan trng. V c bn, lý thuyt này là s
đúc kt các kt qu nghiên cu v t duy và cách thc phn ng ca con ngi
trc các áp lc bên trong hoc bên ngoài gây ra (Folkman và Lazarus, 1980;
Lazrus và Folkman, 1984). Theo trng phái phân tích tinh thn, chin lc ng
phó đc xem nh là mt phn ng tim thc ca các bnh nhân tâm thn trc
nhng xung đt ni ti (Freud, 1946; Haan, 1969, 1977; Menninger, 1963; Vaillant,
1977). Cui thp niên 70, các nghiên cu này đc tin hành vi ngi bình thng,
không mc bnh tâm thn, nhm tìm hiu cách thc gii quyt áp lc ca con ngi
(Lazarus và Launier, 1978), trong đó đc bit chú trng đn mi quan h gia nhn
thc và cm xúc (Horwitz,1976; Simon, 1967) và cách thc chúng ta x lý thông tin
di áp lc cao (Horowitz, 1976; Janis và Mann, 1977; Leventhal et al, 1980).
Chin lc ng phó ch yu nhm cung cp mt phng thc gii quyt áp
lc và các xung đt ni ti, qua đó làm gim ni đau tâm lý ca mi cá th. V c
bn, chin lc đc chia làm hai loi: Chin lc tp trung gii quyt tn gc vn
đ và Chin lc tp trung ci thin nhng xung đt v mt cm xúc. Cách thc th
nht đòi hi phi có s chun b k càng và có k hoch hành đng rõ ràng; cách
th hai đn gin ch là tìm kim ch da ca cm xúc nh nh ru bia và các cht

gây nghin khác đ trn tránh thc t (Folkman và Lazarus, 1980).
Khi áp dng các lý thuyt nêu trên vào vic nghiên cu s mâu thun v nhn
ca nhà đu t thì thy rng trong trng hp c phiu gim giá sau khi mua vào,
nhà đu t phi đi mt vi ni đau kh do nhng quyt đnh sai lm ca mình gây
ra. Và đ gii quyt nhng xung đt này, duy trì lòng t trng và làm gim nhng
nh hng tiêu cu v mt cm xúc, nhà đu t có th s dng/la chn nhiu chin
lc ng phó khác nhau. Trong đ tài nghiên cu này, cách thc loi b nhng
xung đt do mâu thun v nhn thc gây ra có th bao gm các bin pháp nh sau:
17

tip tc nm gi c phiu, mua thêm vào hoc bán ht c phiu và chp nhn thua
l.  tài nghiên cu này s tp trung tìm hiu xem có bao nhiêu nhà đu t la
chn cách thc gii quyt tn gc vn đ, cng nh là có bao nhiêu nhà đu t thà
chp nhn trn tránh thc ti, tip tc trì hoãn sai lm ca mình.
1.1.3. Gii tính và s thích v ri ro ca nhà đu t
Trong mt lp hc tâm lý hc vào nm 1994, Lundeberg đã chn ra 70 hc
viên nam và 181 hc viên n đ tin hành kho sát s t tin ca h; kt qu nghiên
cu cho thy gii tính có mi quan h rõ rt vi mc đ t tin ca các đi tng
đc kho sát. Nm 1996, Bejtelsmit, Vickie và Alexandra Bernasek đã tng hp t
nhiu ngun tài liu nghiên cu khác nhau có liên quan đn khía cnh gii tính và
kt qu nghiên cu cho thy nam gii có khuynh hng nm gi nhiu khon đu
t mo him trong danh mc đu t ca mình hn là n gii. Nm 1995, Kimball
và Shapiro tin hành kho sát các đi tng  đ tui t 51 – 61, kt qu cuc kho
sát cho thy, nam gii có kh nng chu đng ri ro hn so vi n gii.
S dng các s liu thu thp đc t giai đon 1989 – 1998 vi các đi tng
kho sát thuc nhóm tui t 18 – 62, Jianakoplos và Bernasek đã phát hin ra rng
n gii cha lp gia đình thng nm gi các khon đu t có tính ri ro thp hn
nam gii cha lp gia đnh và n gii đã có gia đình. Nghiên cu ca Volpe, Kotel
và Chen (2002) v nng lc ca 530 nhà đu t cho thy, nhà đu t có trình t sau
đi hc tr lên có nng lc đu t cao hn so vi nhng ngi có trình đ thp hn,

và đng thi nam gii có nhiu kin thc đu t hn n gii. Embrey và Fox (1997)
đã s dng s liu thu thp đc ca nm 1995 v danh mc đu t chng khoán và
bt đng sn ca các nhà đu t đc thân nhm kho sát mi quan h gia gii tính
và vic la chn các danh mc đu t có mc đ ri ro khác nhau, và kt qu
nghiên cu cho thy nhà đu t n ít đu t vào nhng tài sn có tính ri ro cao nh
là nam gii. Barber và Odean (2001) đã nghiên cu thông tin giao dch ca nhiu
nhà đu t cá nhân và đã phát hin ra rng tc đ quay vòng c phiu ca nhà đu
t nam thng cao hn so vi nhà đu t n; vic thng xuyên tham gia giao dch
đã làm cho t sut sinh li hàng nm ca nhà đu t nam gim đi 2,65%, nhiu hn

×