Tải bản đầy đủ (.pdf) (89 trang)

ẢNH HƯỞNG CỦA CHẤT LƯỢNG BÁO CÁO TÀI CHÍNH VÀ KỲ HẠN NỢ ĐỐI VỚI HIỆU QUẢ ĐẦU TƯ LUẬN VĂN THẠC SĨ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (824.94 KB, 89 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. HCM

  




TRNG NGC QUNH TRANG

NH HNG CA CHT LNG BÁO
CÁO TÀI CHÍNH VÀ K HN N I VI
HIU QU U T




LUN VN THC S KINH T









TP. H Chí Minh ậ Nm 2014

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. HCM



  



TRNG NGC QUNH TRANG

NH HNG CA CHT LNG BÁO
CÁO TÀI CHÍNH VÀ K HN N I VI
HIU QU U T

Chuyên ngành: TÀI CHÍNH NGÂN HÀNG
Mã s: 60340201

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
PGS. TS. H VIT TIN





TP. H Chí Minh ậ Nm 2014
LI CAM OAN

 tài lun vn thc s “nh hng ca cht lng báo cáo tài chính và k
hn n đi vi hiu qu đu t” là đ tài nghiên cu do chính tác gi thc hin. 
tài này là kt qu ca quá trình hc tp, nghiên cu ca riêng tôi và s tn tình
hng dn ca ging viên hng dn.

Các s liu đc s dng trong lun án hoƠn toƠn đc thu thp t thc t,
đáng tin cy, có ngun gc rõ rƠng, đc x lý trung thc và khách quan.
Lun vn nƠy không sao chép t bt k mt nghiên cu nào khác.
Tôi xin cam đoan nhng li nêu trên đơy hoƠn toƠn đúng s tht.

Tp. H Chí Minh, tháng 10 nm 2014
Tác gi


Trng Ngc Qunh Trang













MC LC
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CÁC BNG, BIU

Tóm tt 1

1. GII THIU 2
1.1. Lý do chn đ tài 2
1.2. Mc tiêu nghiên cu 4
1.3. Câu hi nghiên cu 4
1.4. i tng nghiên cu, phm vi nghiên cu 5
1.5. Phng pháp nghiên cu 5
1.6. Ý ngha thc tin ca nghiên cu 5
1.7. Kt cu đ tài 6

2. TNG QUAN NGHIÊN CU 7
2.1. Tng quan v hiu qu đu t, cht lng báo cáo tài chính và k
hn n 7
2.1.1 Hiu qu đu t 7
2.1.2 Cht lng báo cáo tài chính 10
2.1.3 N ngn hn 12
2.2. Hiu qu đu t vƠ cht lng báo cáo tài chính 14
2.3. Hiu qu đu t vƠ k hn n 18
2.4. Cht lng báo cáo tài chính tác đng lên hiu qu đu t da trên
mc đ k hn n 19
2.5. Cht lng báo cáo tài chính và kh nng tip cn n ngân hàng 21

3. PHNG PHÁP NGHIÊN CU 23
3.1. c lng bin đi din cho hiu qu đu t vƠ cht lng báo cáo
tài chính 23
3.1.1. Bin đi din hiu qu đu t 23
3.1.2. Bin đi din cht lng báo cáo tài chính 24
3.2. Xác đnh mô hình 28
3.2.1. Cht lng báo cáo tài chính và n ngn hn tác đng lên hiu qu đu
t 28
3.2.2. Cht lng báo cáo tài chính và kh nng tip cn n ngân hàng 34

3.3. Mu và d liu 38

4. KT QU 39
4.1. Mô t thng kê 39
4.2. Thc đo hiu qu đu t vƠ cht lng báo cáo tài chính 42
4.3. Kt qu hi quy 46
4.3.1. Cht lng báo cáo tài chính và n ngn hn tác đng lên hiu qu đu t 46
4.3.2. Cht lng báo cáo tài chính tác đng lên hiu qu đu t da trên mc đ
k hn n 55
4.3.3. Cht lng báo cáo tài chính và kh nng tip cn n ngân hàng 61
4.4. Kim đnh đ vng 63
4.4.1 Mô hình hiu qu đu t thay th 63
4.4.2 Phng pháp c lng thay th 67

5. KT LUN 73

TÀI LIU THAM KHO
PH LC
DANH MC CÁC BNG, BIU
Bng 3.1: Mô t tóm tt bin phng trình (5) 30
Bng 3.2: Mô t tóm tt bin phng trình (7) 35
Bng 4.1: Thng kê mô t FRQ, k hn n, hiu qu đu t vƠ các bin kim
soát .39
Bng 4.2: Thng kê mô t FRQ, n ngân hàng và các bin kim soát 40
Bng 4.3: Ma trn h s tng quan 40
Bng 4.4: c lng hiu qu đu t. 42
Bng 4.5: c lng bin đi din FRQ theo Dechow và Dichev (2002). 43
Bng 4.6: c lng bin đi din FRQ theo Kasznik (1999) 44
Bng 4.7: c lng bin đi din FRQ theo McNichols và Stubben
(2008)…… 45

Bng 4.8: c lng bin đi din FRQ theo Dechow và Dichev (2002). 46
Bng 4.9: Hiu qu đu t vi FRQ, k hn n và các bin kim soát. 46
Bng 4.10: u t quá mc, FRQ và k hn n. 50
Bng 4.11: u t di mc, FRQ và k hn n. 52
Bng 4.12: Tác đng ca FRQ lên hiu qu đu t da trên mc đ k hn n. 55
Bng 4.13: Tác đng ca FRQ lên đu t quá mc da trên mc đ k hn n. 57
Bng 4.14: Tác đng ca FRQ lên đu t di mc da trên mc đ k hn n. 59
Bng 4.15: Tác đng ca FRQ lên kh nng tip cn n ngân hàng. 61
Bng 4.16: Tóm tt kt qu nghiên cu. 62
Bng 4.17: Hiu qu đu t thay th vi FRQ, k hn n và các bin kim soát 64
Bng 4.18: Tác đng ca FRQ lên hiu qu đu t thay th da trên mc đ k
hn n 65
Bng 4.19: Tác đng ca FRQ và k hn n lên hiu qu đu t (GMM). 67
Bng 4.20: Tác đng ca FRQ lên hiu qu đu t da trên mc đ k hn n
(GMM). 69

1

Tóm tt:
BƠi vit nƠy nghiên cu trên mt mu các công ty niêm yt trên sƠn chng khoán
Vit Nam trong giai đon t 2006 – 2013, kim đnh vai trò ca cht lng báo cáo
tƠi chính vƠ k hn n lên hiu qu đu t. Kt qu kim đnh cho thy cht lng
báo cáo tƠi chính tt hn vƠ n ngn hn lƠ hai nhơn t góp phn tng hiu qu đu
t ca doanh nghip, thông qua tác đng gim c hai trng hp đu t không hiu
qu lƠ đu t quá mc vƠ đu t di mc. NgoƠi ra kt qu nghiên cu b sung
ca tác gi cho thy mi quan h thay th gia n ngn hn vƠ cht lng báo cáo
tƠi chính, nhng công ty s dng n ngn hn nhiu hn lƠm gia tng hiu qu đu
t vƠ gim tác đng ca cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t.

T khoá:

- Hiu qu đu t
- u t quá mc
- u t di mc
- Cht lng báo cáo tƠi chính
- K hn n
2

1. GII THIU
1.1. Lý do chn đ tƠi:
u t lƠ hot đng ch yu quyt đnh s phát trin vƠ kh nng tng trng
ca doanh nghip. Trong hot đng đu t, doanh nghip b vn dƠi hn nhm hình
thƠnh vƠ b sung nhng tƠi sn cn thit đ thc hin nhng mc tiêu kinh doanh.
Hot đng nƠy đc thc hin tp trung thông qua vic thc hin các d án đu t.
Có th nói hot đng đu t lƠ mt trong nhng quyt đnh có ý ngha chin lc,
có tác đng ln ti hiu qu sn xut kinh doanh ca doanh nghip. Hot đng đu
t do đó đòi hi các quyt đnh đu t phi đc tính toán vƠ cơn nhc k lng.
u t trong nc có hiu qu s xơy dng đc mt nn kinh t n đnh có tc đ
tng trng nhanh, có c s h tng hin đi vƠ c s pháp lý lƠnh mnh, to ra tin
đ đ tip nhn vƠ s dng có hiu qu đu t nc ngoƠi.
Các nghiên cu trc đơy đu cho rng cht lng báo cáo tƠi chính (FRQ)
cao hn s tác đng lƠm tng hiu qu đu t (Bushman và Smith, 2001; Healy và
Palepu, 2001; Lambert, Leuz vƠ Verrecchia, 2007). Phù hp vi lp lun nƠy,
Biddle vƠ Hilary (2006) thy rng các doanh nghip có cht lng báo cáo tƠi chính
cao hn th hin hiu qu đu t cao hn, đi din bi đ nhy cm dòng tin đu
t thp hn. Nhng phát hin nƠy đt ra cơu hi liu cht lng báo cáo tƠi chính
cao hn có liên quan vi vic nơng cao hiu qu đu t, gim đu t quá mc hoc
di mc ti Vit Nam.
Chen, Hope, Li vƠ Wang (2010) khám phá rng  các doanh nghip phi đi
mt vi mc thu sut thu thu nhp đc bit cao vƠ chính sách thc thi mnh m
ca c quan thu, mc tiêu chính ca báo cáo tƠi chính có th lƠ nhm gim thiu

thu thu nhp ch không phi lƠ đ cung cp thông tin cho các nhƠ cung cp vn,
nhƠ qun lý, do đó lƠm gim vai trò ca báo cáo tƠi chính trong vic cung cp thông
tin cho ngi dùng. Phn ln các bƠi nghiên cu ch ra rng công ty có th lƠm
gim thông tin bt cơn xng bng cách nơng cao cht lng báo cáo tƠi chính
(Bushman và Smith, 2001; Healy vƠ Palepu, 2001). Mt hng nghiên cu khác
(Biddle vƠ Hilary, 2006; McNichols vƠ Stubben, 2008; Biddle vƠ cng s, 2009;
3

Chen vƠ cng s, 2011) cho rng nh vic gim s la chn đi nghch vƠ nguy c
đo đc, nhƠ qun lý có th xác đnh c hi đu t tt hn vƠ do vy cht lng báo
cáo tƠi chính cao hn lƠm tng hiu qu đu t.
Các bƠi nghiên cu ca Flannery (1986); Berger vƠ Udell (1998); Ortiz-
Monila vƠ Penas (2008) đa ra mt nhơn t khác tác đng lên hiu qu đu t lƠ k
hn n vi tranh lun rng k hn n ngn hn có th lƠm gim vn đ bt cơn xng
thông tin. Trên quan đim ca ngi đi vay: vi nhng tín hiu tt ca công ty, h
có th giƠnh đc điu kin lưi sut tt hn khi tái tc khon n; vƠ trên quan đim
ca ngi cho vay: k hn n ngn hn cho ch n quyn kim soát vƠ giám sát các
nhƠ qun tr tt hn (Diamond, 1991, 1993). Nhng mô hình lý thuyt ca Myers
(1997), Childs vƠ cng s (2005) dù bng chng còn hn ch nhng đu d đoán
rng n ngn hn giúp tng hiu qu hot đng, đc bit trong mi quan h vi đu
t quá mc. NgoƠi ra, nghiên cu ca Teruel, Solano và Ballesta (2014) cho rng
cht lng thu nhp cao hn giúp công ty gim bt cơn xng thông tin vi các ngơn
hàng vƠ do đó cho phép h tip cn vi n ngơn hƠng d dƠng hn.
Chen vƠ cng s (2011) c lng tác đng ca cht lng báo cáo tƠi chính
lên hiu qu đu t vƠ tìm ra kt qu cht lng báo cáo tƠi chính nh hng đn
hiu qu đu t trong nhng công ty ti nhng nc mi ni, tác gi cng mong đi
tìm thy kt qu nƠy trong mu các công ty niêm yt  Vit Nam. Vit Nam lƠ môi
trng tt đ nghiên cu bi có th trng vn ít phát trin vƠ thông tin bt cơn
xng cao so vi các quc gia phát trin, n vay ngơn hƠng lƠ ngun tƠi tr chính vƠ
n ngn hn gi vai trò ch cht. Cu trúc k hn n ca nhng công ty niêm yt

Vit Nam có xu hng thiên v n ngn hn. Chng hn nh, trong mu ca tác gi,
giá tr trung bình ca n ngn hn/ tng n chim khong 80% thì các công ty  M
ch chim khong 22% (Datta vƠ cng s, 2005). Bi vì trên quan đim ca ch n,
k hn n ngn đóng vai trò kim soát hiu qu qun lý; vƠ t khía cnh ngi vay
n, h d dƠng thc hin nhng d án có giá tr hin ti ròng (NPV) dng (Myers,
1977), chúng ta mong đi mt mi tng quan dng gia n ngn hn vƠ hiu qu
đu t.
4

Vi vai trò quan trng ca hiu qu đu t vƠ các tranh lun v các nhơn t tác
đng lƠm gia tng hiu qu đu t ca doanh nghip đc bit lƠ ti các quc gia th
trng mi ni lƠ lý do tác gi chn đ tƠi “nh hng ca cht lng báo cáo tài
chính và k hn n đi vi hiu qu đu t” nhm phơn tích, đánh giá vai trò ca
cht lng báo cáo tƠi chính vƠ k hn n lên vic tng cng hiu qu đu t ti
các công ty niêm yt Vit Nam, t đó đóng góp vƠo chính sách qun lý nhm gim
thiu các trng hp đu t không hiu qu.

1.2. Mc tiêu nghiên cu:
Mc đích chính ca bƠi nghiên cu lƠ phơn tích kt hp tác đng ca cht
lng báo cáo tƠi chính vƠ k hn n lên hiu qu hot đng đu t ti Vit Nam.
M rng bƠi nghiên cu, tác gi c lng tác đng tng tác gia k hn n
vƠ cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t, ngha lƠ tác đng ca cht
lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t tng hay gim vi các mc đ k hn
n khác nhau.
Bên cnh đó tác gi phơn tích b sung tác đng ca cht lng báo cáo tƠi
chính đi vi kh nng tip cn ngun tƠi tr ngơn hƠng ca các doanh nghip.

1.3 Cơu hi nghiên cu:
 lƠm rõ mc tiêu nghiên cu ca bƠi vit, các cơu hi nghiên cu đc đt
ra nh sau:

Th nht, cht lng báo cáo tƠi chính vƠ k hn n tác đng lên hiu qu
hot đng đu t ti các doanh nghip Vit Nam nh th nƠo, phơn tích c th trong
hai trng hp đu t không hiu qu lƠ đu t quá mc vƠ đu t di mc.
Th hai, tác đng ca cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t tng
hay gim vi các mc đ k hn n khác nhau.
Th ba, cht lng báo cáo tƠi chính tác đng nh th nƠo lên kh nng tip
cn ngun tƠi tr ngơn hƠng ca các doanh nghip Vit Nam.

5

1.4. i tng nghiên cu, phm vi nghiên cu:
i tng nghiên cu: Trong bƠi nghiên cu nƠy, tác gi phơn tích tác đng
ca cht lng báo cáo tƠi chính vƠ k hn n lên hiu qu đu t trong mu nhng
công ty niêm yt trên th trng chng khoán Vit Nam.
Phm vi nghiên cu: nhng công ty niêm yt trên th trng chng khoán Vit
Nam giai đon nghiên cu t 2006-2013.

1.5. Phng pháp nghiên cu:
 thc hin ni dung vƠ mc tiêu nghiên cu đư nêu trên, tác gi s s dng
tng hp các phng pháp vƠ quy trình nghiên cu sau:
- Nghiên cu tài liu: Tác gi tng hp các nghiên cu có liên quan đáng tin
cy đư đc công b. Tác gi da trên phng pháp tip cn t nghiên cu ca
Fuensanta và Ballesta (2014) và Teruel, Solano và Ballesta (2014) đ tin hƠnh
nghiên cu sơu, qua đó góp phn lƠm sáng t vn đ cn nghiên cu.
- Nghiên cu chính thc (Phng pháp nghiên cu đnh lng): Sau khi thu
thp đy đ d liu ca các công ty niêm yt trên sƠn chng khoán t 2006 đn
2013, thông qua vic s dng công c Eview vi mô hình hi quy OLS và GMM
hai giai đon, tác gi trình bày và đánh giá kt qu hi quy thu đc v mi quan h
gia cht lng báo cáo tƠi chính, k hn n vƠ hiu qu đu t.


1.6. Ý ngha thc tin ca nghiên cu:
BƠi vit nƠy nghiên cu mt mu các công ty niêm yt trên sƠn chng khoán
Vit Nam trong giai đon t 2006 – 2013, kim đnh vai trò ca cht lng báo cáo
tƠi chính vƠ k hn n lên hiu qu đu t. Kt qu kim đnh cho thy cht lng
báo cáo tƠi chính tt hn vƠ n ngn hn lƠ hai nhơn t góp phn tng hiu qu đu
t ca doanh nghip. NgoƠi ra, tác đng ca cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu
qu đu t gim bi s hin din nhiu hn ca n ngn hn, vì thông qua k hn
n ngn ch n có th giám sát nhƠ qun lý đ gim đu t quá mc vƠ di mc.
BƠi nghiên cu góp phn cung cp bng chng thc nghim v vai trò ca
6

cht lng báo cáo tƠi chính vƠ n ngn hn lên vic tng cng hiu qu đu t ti
Vit Nam ni mƠ cht lng báo cáo tƠi chính vƠ n ngn hn là hai yu t quan
trng trong vic kim soát hƠnh vi ca nhƠ qun lý. Mi quan tơm chính ca ch n
lƠ đu t quá mc, bi vì thông qua đu t quá mc nhƠ qun lý có th chim đot
tƠi sn ca ch n vƠ c đông thiu s, phát hin ca tác gi cho thy rng s đu t
không hiu qu nƠy có th gim khi cht lng báo cáo tƠi chính cao hn vƠ k hn
n ngn hn. V vn đ đu t di mc, kt qu ca tác gi cng cho thy tác
đng tích cc ca cht lng báo cáo tƠi chính vƠ n ngn hn trong vic gim
nhng quyt đnh ni b không hiu qu ca công ty (phù hp vi Myers, 1977).
Hn na, bƠi nghiên cu phơn tích nh hng tng tác gia cht lng báo cáo tƠi
chính vƠ k hn n trong vic lƠm tng hiu qu đu t vƠ kt qu ca tác gi ch ra
rng có mi quan h thay th rõ rƠng gia cht lng báo cáo tài chính vƠ n ngn
hn trong vic gim đu t quá mc vƠ di mc.  nhng công ty s dng n
ngn hn nhiu hn có tác đng lƠm gia tng hiu qu đu t vƠ gim tác đng ca
cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t, phù hp vi nhng bƠi nghiên cu
trc ti M vƠ th trng mi ni (Biddle vƠ cng s, 2009; Chen vƠ cng s,
2011; Fuensanta và Ballesta, 2014). Ti Vit Nam, n ngn hn vƠ cht lng báo
cáo tài chính lƠ hai nhơn t quan trng đc dùng đ kim soát vn đ đu t di
mc vƠ quá mc. NgoƠi ra, cht lng báo cáo tƠi chính cao hn không có ý ngha

trong kh nng tip cn n ngơn hƠng ca các doanh nghip Vit Nam.

1.7. Kt cu đ tƠi:
 tƠi bao gm 5 phn:
1. GII THIU
2. TNG QUAN NGHIÊN CU.
3. PHNG PHÁP NGHIÊN CU.
4. KT QU.
5. KT LUN
7

2. TNG QUAN NGHIÊN CU
2.1 Tng quan v hiu qu đu t, cht lng báo cáo tƠi chính vƠ k hn n:
2.1.1 Hiu qu đu t:
u t lƠ hot đng ch yu, quyt đnh s phát trin vƠ kh nng tng trng
ca doanh nghip. Trong hot đng đu t, doanh nghip b vn nhm hình thƠnh
vƠ b sung nhng tƠi sn cn thit đ thc hin nhng mc tiêu kinh doanh. Quyt
đnh đu t đc xem lƠ quyt đnh quan trng nht trong các quyt đnh ca tƠi
chính doanh nghip bi nó to ra giá tr cho doanh nghip. Mt quyt đnh đu t
đúng s góp phn lƠm tng giá tr doanh nghip, qua đó lƠm gia tng giá tr tƠi sn
cho ch s hu, ngc li mt quyt đnh đu t sai s lƠm tn tht giá tr doanh
nghip dn ti thit hi tƠi sn ca ch s hu.
Tu theo mc đích ca mi doanh nghip nhm phát trin sn phm mi, kéo
dƠi tui th sn phm hay lƠm tng kh nng thu li cho sn phm hin có mƠ có
th phơn loi đu t doanh nghip theo nhng tiêu thc khác nhau.
Theo c cu tƠi sn đu t có th phơn loi đu t ca doanh nghip thƠnh:
- u t tƠi sn c đnh: đơy lƠ các hot đng đu t nhm mua sm, ci to,
m rng tƠi sn c đnh ca doanh nghip. u t tƠi sn c đnh thng chim t
trng ln trong tng đu t ca doanh nghip, đc bit lƠ doanh nghip sn xut.
Loi đu t nƠy bao gm: đu t xơy lp; đu t mua sm máy móc thit b, đu t

tƠi sn c đnh khác.
- u t tƠi sn lu đng: đơy lƠ khon đu t nhm hình thƠnh các tƠi sn lu
đng cn thit đ đm bo cho các hot đng sn xut kinh doanh ca doanh nghip
đc tin hƠnh bình thng. Nhu cu đu t vƠo tƠi sn lu đng ph thuc vƠo đc
đim ca hot đng sn xut kinh doanh, vƠo nhu cu tng trng ca doanh
nghip.
- u t tƠi sn tƠi chính: các doanh nghip có th mua c phiu, trái phiu,
hoc tham gia góp vn liên doanh vi các doanh nghip khác.
- u t theo c cu tƠi sn đu t: giúp cho các doanh nghip xơy dng đc
mt kt cu tƠi sn thích hp nhm đa dng hoá đu t, tn dng đc nng lc sn
8

xut vƠ nng lc hot đng, đng thi nơng cao hiu qu hot đng đu t.
Cn c vƠo mc đích đu t có th phơn loi đu t ra thƠnh: đu t tng nng
lc sn xut, đu t đi mi sn phm, đu t nơng cao cht lng sn phm, đu t
m rng th trng tiêu th sn phm…Hot đng đu t phơn theo mc đích đu t
có vai trò đnh hng cho các nhƠ qun tr doanh nghip xác đnh hng đu t vƠ
kim soát đc tình hình đu t theo nhng mc tiêu đư chn.
Nh vy, có th nói hot đng đu t lƠ mt trong nhng quyt đnh có ý
ngha chin lc đi vi doanh nghip. ơy lƠ quyt đnh có tác đng ln ti hiu
qu sn xut kinh doanh ca doanh nghip. Nhng sai lm trong vic đu t có th
dn đn tình trng lưng phí vn ln, thm chí gơy hu qu nghiêm trng đi vi
doanh nghip. Hot đng đu t có vai trò rt quan trng trong quá trình hình thƠnh
vƠ phát trin ca doanh nghip đòi hi các quyt đnh đu t phi đc tính toán vƠ
cơn nhc k lng.
Theo lý thuyt tơn c đin, công ty s đu t cho đn khi li nhun biên tng
đng vi chi phí biên đ ti đa hoá giá tr (Yoshikawa, 1980; Hayashi, 1989; Abel,
1983). Tuy nhiên, theo trng phái Keynes (Gordon, 1992; Crotty, 1992) đu t s
đc quyt đnh bi s thích tng trng hay an toƠn tƠi chính vƠ theo lý thuyt đi
din v vn đ bt cơn xng thông tin (Myers, 1977) công ty có th đu t lch lc

khi mc đu t ti u, ngha lƠ đu t di mc (đu t thp hn mong đi) hoc
đu t quá mc (đu t cao hn mong đi).
Trong th trng tƠi chính hoƠn ho, tt c các d án có giá tr hin ti ròng
dng (NPV) s đc tƠi tr. Biddle, Hilary vƠ Verdi (2009) xác đnh khái nim
mt công ty đu t có hiu qu nu nó thc hin d án vi giá tr hin ti ròng
dng trong điu kin không có các khim khuyt th trng nh la chn đi
nghch hoc chi phí đi din. Tuy nhiên, cng có nhiu bƠi nghiên cu mơu thun
vi gi thuyt nƠy (Hubbard, 1998; Bertrand vƠ Mullainathan, 2003), th trng
không hoƠn ho tn ti các vn đ nh bt cơn xng thông tin vƠ chi phí đi din có
th dn ti vic công ty thc hin các d án có NPV ơm (đu t quá mc) vƠ bác b
d án có NPV dng (đu t di mc). S hin din ca thông tin bt cơn xng
9

gia ngi đi vay vƠ ngi cho vay đc s dng bi các tƠi liu tƠi chính nh mt
cách gii thích truyn thng lý do ti sao vn không phi lúc nƠo cng chy ti các
công ty có c hi đu t hiu qu.
Theo lý thuyt đi din, c đu t quá mc vƠ di mc đu có th đc gii
thích bi s tn ti ca bt cơn xng thông tin gia nhng nhƠ đu t. Jensen vƠ
Meckling (1976), Myers (1977) vƠ Myers vƠ Mujluf (1984) phát trin lý thuyt v
vai trò ca các bt cơn xng thông tin nh ri ro đo đc vƠ la chn đi nghch đi
vi hiu qu đu t. V mt ri ro đo đc, s không thng nht li ích gia các c
đông vƠ thiu s giám sát hƠnh đng ca nhƠ qun lý có th dn đn các nhƠ qun lý
c gng ti đa hóa li ích cá nhơn ca h bng vic đu t không có li cho c đông
(Berle vƠ Means, 1932; Jensen vƠ Meckling, 1976), hu qu dn đn lƠ vic xơy
dng mt đ ch bƠnh trng vƠ đu t quá mc (Hope vƠ Thomas, 2008). Các mô
hình ri ro đo đc cho thy rng các nhƠ qun lý s đu t vƠo các d án có giá tr
hin ti ròng ơm khi có s khác nhau trong đng c ca ngi ch - ngi đi din.
Ri ro đo đc có th dn đn đu t di mc hoc quá mc hoc ph thuc vƠo
vn sn có. Xu hng đu t vt mc s ny sinh t nhiên nu các doanh nghip
có ngun lc đ đu t. Jensen (1986) d đoán rng các nhƠ qun lý có đng c

tng bng lc ca mình vƠ phát trin công ty vt quá kích thc ti u. Nhng d
báo nƠy nhn đc h tr thc nghim t Blanchard, Silanez vƠ Shleifer (1994).
Mt khác, các nhƠ cung cp vn có kh nng nhn ra vn đ nƠy vƠ hn ch ngun
vn, t đó có th dn đn đu t di mc (Stiglitz vƠ Weiss, 1981; Lambert vƠ
cng s, 2007).
V s la chn đi nghch, nu các nhƠ qun lý có đc thông tin tt hn so
vi các nhƠ đu t v trin vng ca công ty, h s c gng phát hƠnh vn thi đim
đ bán chng khoán cao giá vƠ đt đc li nhun vt tri. Nu h thƠnh công, h
có th đu t quá mc t khon tin kim đc (Baker, Stein vƠ Wurgler, 2003). 
tránh điu nƠy, nhng nhƠ cung cp vn có th hn ch vn hoc tng chi phí vn,
dn đn công ty không th đu t vƠo d án có li nhun vƠ gơy ra đu t di mc
(Stglitz và Weiss, 1981; Lambert vƠ cng s, 2007; Biddle vƠ cng s, 2009).
10

Myers vƠ Majluf (1984) cho thy rng khi các nhƠ qun lý hƠnh đng vì li ích ca
c đông hin hu vƠ công ty cn huy đng vn đ tƠi tr cho mt d án có giá tr
hin ti ròng dng, các nhƠ qun lý có th t chi tng qu  mt mc giá c phiu
gim ngay c khi điu đó có ngha lƠ b qua nhng c hi đu t tt.
2.1.2 Cht lng báo cáo tƠi chính:
Báo cáo tƠi chính lƠ mt h thng các s liu vƠ phơn tích cho ta bit tình hình
tƠi sn vƠ ngun vn kt qu kinh doanh ca mt doanh nghip. Mc tiêu ca Báo
cáo tài chính lƠ cung cp các thông tin tƠi chính hu ích cho ngi s dng trong
vic ra quyt đnh kinh t. Thông tin tƠi chính rt quan trng đi vi nhƠ qun lý
trong vic đa ra các quyt đnh kinh doanh. Nu các nguyên tc, trình bƠy báo cáo
tƠi chính không đy đ, rõ rƠng, thiu tính đng b vƠ khó áp dng s khin báo cáo
tƠi chính tr nên kém hu ích vƠ kh dng.
Theo nh ch đ k toán hin nay ca Vit Nam quy đnh đi vi doanh
nghip hot đng trong lnh vc kinh doanh báo cáo tƠi chính phi lp s có các bn
báo cáo sau đơy:
- Bng cơn đi k toán: lƠ mt bng báo cáo tƠi chính tng hp dùng đ khái

quát toƠn b tƠi sn vƠ ngun hình thƠnh tƠi sn đó ti mt thi đim nht đnh, lƠ
mt bc tranh tng th giúp cho nhƠ phơn tích nghiên cu đánh giá mt cách khái
quát tình hình doanh nghip.
- Bng báo cáo k hoch kinh doanh: phn ánh kt qu kinh doanh cng nh
tình hình thc hin trách nhim thc hin ngha v vi NhƠ nc ca Doanh nghip
trong k.
- Báo cáo lu chuyn tin t: lƠ mt loi báo cáo tƠi chính đc lp ra đ tr
li các cơu hi liên quan đn lung tin ra vƠo trong doanh nghip trong mt
khong thi gian nht đnh.
- Thuyt minh các báo cáo tƠi chính: cung cp thêm các thông tin v tình hình
hot đng sn xut, kinh doanh, tình hình tƠi chính doanh nghip cha có trong h
thng các báo cáo tƠi chính, trình bƠy khái quát đc đim hot đng ca doanh
nghip, ni dung ch đ k toán doanh nghip la chn áp dng, lý do bin đng
11

ca mt s đi tng tƠi sn, ngun vn vƠ đi tng quan trng.
Báo cáo tƠi chính có ý ngha quan trng trong lnh vc qun lý kinh t, thu hút
s quan tơm ca nhiu đi tng  bên trong cng nh bên ngoƠi doanh nghip.
Mi đi tng quan tơm đn báo cáo tƠi chính trên mt giác đ khác nhau, song
nhìn chung đu nhm có đc nhng thông tin cn thit cho vic ra các quyt đnh
phù hp vi mc tiêu ca mình.
- Vi nhƠ qun lý doanh nghip: báo cáo tƠi chính cung cp thông tin tng hp
v tình hình tƠi sn, ngun hình thƠnh tƠi sn cng nh tình hình vƠ kt qu kinh
doanh sau mt k hot đng, trên c s đó các nhƠ qun lý s phơn tích đánh giá vƠ
đ ra đc các gii pháp, quyt đnh qun lý kp thi, phù hp cho s phát trin ca
doanh nghip trong tng lai.
- Vi các c quan hu quan ca nhƠ nc: báo cáo tài chính lƠ tƠi liu quan
trng trong vic kim tra giám sát, hng dn, t vn cho doanh nghip thc hin
các chính sách, ch đ kinh t tài chính.
- Vi các nhƠ đu t, các nhƠ cho vay: báo cáo tƠi chính giúp h nhn bit kh

nng v tƠi chính, tình hình s dng các loi tƠi sn, ngun vn, kh nng sinh li,
hiu qu hot đng sn xut kinh doanh, mc đ ri ro đ h cơn nhc, la chn
vƠ đa ra quyt đnh phù hp.
- Vi nhƠ cung cp: báo cáo tƠi chính giúp h nhn bit kh nng thanh toán,
phng thc thanh toán, đ t đó h quyt đnh bán hƠng cho doanh nghip hoc
cn áp dng phng thc thanh toán nh th nƠo cho hp lý.
- Vi khách hƠng: báo cáo tƠi chính giúp cho h có nhng thông tin v kh
nng, nng lc sn xut vƠ tiêu th sn phm, mc đ uy tín ca doanh nghip,
chính sách đưi ng khách hƠng đ h có quyt đnh đúng đn trong vic mua hƠng
ca doanh nghip.
- Vi c đông, công nhơn viên: h quan tơm đn thông tin v kh nng cng
nh chính sách chi tr c tc, tin lng, bo him xư hi, vƠ các vn đ khác liên
quan đn li ích ca h th hin trên báo cáo tƠi chính.
 Báo cáo tài chính hu ích cho các đi tng s dng, cht lng ca thông
12

tin trên Báo cáo tài chính cn đáp ng mt s yêu cu c bn sau:
Tin cy: Thông tin trên Báo cáo tài chính cn phi bo đm tính tin cy. 
đáp ng đc yêu cu nƠy, thông tin trên Báo cáo tài chính phi lƠ nhng thông tin
khách quan vƠ có th thm đnh đc. Thông tin mang tính khách quan, không ph
thuc vƠo ý kin ch quan ca bt kì cá nhơn nƠo do nó lƠ kt qu ca quá trình k
toán các nghip v kinh t phát sinh, cn c t các chng t k toán vƠ tuơn th
theo các chun mc, ch đ k toán hin hƠnh. Hn na, thông tin trên Báo cáo tài
chính có th đc thm đnh đ tìm kim các bng chng chng minh cho tính đúng
đn ca các s liu trên Báo cáo tài chính.
Kp thi: Báo cáo tài chính cn đc cung cp kp thi đ bo đm cho tính
hu ích ca thông tin đi vi các đi tng s dng đ đ ra quyt đnh.
So sánh đc: Thông tin Báo cáo tài chính cn bo đm tính so sánh đc.
Yêu cu nƠy đòi hi các khon mc trên Báo cáo tài chính phi đc trình bƠy nht
quán gia các kì vƠ nht quán gia các doanh nghip c v ni dung vƠ hình thc.

 đm bo tính so sánh đc ca thông tin Báo cáo tài chính ca các doanh
nghip, s liu s dng đ lp Báo cáo tài chính ca các doanh nghip phi đc
hình thƠnh t vic tuơn th vƠ áp dng cùng mt h thng các nguyên tc chun
mc vƠ ch đ k toán.
Coi trng bn cht hn hình thc: Thông tin Báo cáo tài chính cn phn nh
theo bn cht kinh t, ch không phn ánh theo hình thc pháp lý ca các nghip v
kinh t phát sinh.
Trng yu: Báo cáo tài chính cn cung cp nhng thông tin có nh hng
quan trng đn quyt đnh ca ngi s dng thông tin. Các thông tin trng yu nƠy
cn đc trình bƠy riêng r trên Báo cáo tài chính.
Phù hp: Báo cáo tài chính cn cung cp thông tin phù hp vi nhu cu ca
các đi tng s dng, tc lƠ cung cp đúng thông tin mƠ các đi tng s dng
cn.
2.1.3 N ngn hn
i vi các doanh nghip hin nay, vn vn luôn lƠ vn đ gơy khó khn trong
13

hot đng sn xut kinh doanh ca h, tình trng thiu vn ca các doanh nghip lƠ
ph bin vƠ nghiêm trng. Tín dng ngn hn lƠ hình thc tt nht đ đáp ng nhu
cu vn lu đng hoc s dng ngun vn tm thi nhƠn ri ca doanh nghip bi
tính linh hot ca nó. Tín dng ngn hn giúp cho các doanh nghip không b l
thi v lƠm n, duy trì hot đng sn xut kinh doanh liên tc, quá trình lu thông
đc thông sut, nơng cao hiu qu s dng vn trong toƠn xư hi. Tín dng ngn
hn có vai trò cc k quan trng, th hin :
- Giúp các doanh nghip tng cng qun lý vƠ s dng vn kinh doanh có
hiu qu. Bn cht ca tín dng ngn hn lƠ hoƠn tr c gc vƠ lưi sau mt thi hn
qui đnh. Do đó, các doanh nghip sau khi s dng vn vay trong sn xut kinh
doanh phi tìm bin pháp đ s dng vn có hiu qu, tit kim, tng nhanh vòng
quay ca vn, đm bo t sut li nhun ln hn lưi sut ngân hàng.
- LƠ ngun b sung vn lu đng đ bo đm hot đng kinh doanh đc liên

tc. Do không có s n khp v mt thi gian gia các khon thu vƠ các khon chi
ca mt doanh nghip nên ti mt thi đim nht đnh, doanh nghip thiu vn tm
thi vƠ cn b sung ngay đ đm bo tính sn xut đc liên tc. Các khon tín
dng t ngn hn có vai trò quan trng trong vic giúp cho quá trình sn xut không
b gián đon.
- NgoƠi ra, doanh nghip mun có đc vn vay ngơn hƠng thì phi hoƠn thin
nng lc t chc qun lý sn xut kinh doanh đ đm bo kinh doanh có hiu qu.
Thêm vƠo đó, trong thi hn hiu lc ca hp đng tín dng, ngơn hƠng s thc
hin quy trình giám sát, kim tra, kim soát trong vƠ sau khi cho vay, thông qua
vic lƠm đó ngơn hƠng giám sát cht ch vic s dng vn ca doanh nghip, buc
các doanh nghip phi thc hin đúng nhng điu khon nh đư tho thun trong
hp đng, s dng vn đúng mc đích đ đem li hiu qu cao nht.
- Tín dng ngn hn tác đng tích cc đn nhp đ phát trin, thúc đy cnh
tranh.  có th đáp ng tt nht các yêu cu ca th trng, doanh nghip phi
không ngng ci tin máy móc thit b, dơy chuyn công ngh, tìm tòi s dng vt
liu mi, m rng qui mô sn xut mt cách thích hp. Nhng hot đng nƠy đòi
14

hi mt khi lng ln vn đu t nhiu khi vt quá kh nng vn t có ca
doanh nghip. Ngun vn tín dng đóng vai trò quan trng trong vic nơng cao cht
lng mi mt ca quá trình sn xut kinh doanh, giúp doanh nghip đáp ng nhu
cu th trng, theo kp vi nhp đ phát trin chung, t đó to cho doanh nghip
mt ch đng vng chc trong cnh tranh.
Nói tóm li, tín dng ngn hn không ch giúp các doanh nghip có đc
ngun b sung ngun vn lu đng mƠ còn lƠ đng lc giúp các doanh nghip lƠm
n có hiu qu.
2.2 Hiu qu đu t vƠ cht lng báo cáo tƠi chính:
Quyt đnh đu t ph thuc vƠo k vng v li ích ca vic đu t, do đó ph
thuc vƠo k vng tng trng trong tng lai vƠ nhu cu sn phm. K vng tng
trng trong tng lai da trên thông tin v doanh thu vƠ li nhun. NgoƠi vic che

giu các hot đng thc t trong k, kt qu báo cáo tƠi chính khai sai có th che
giu xu hng c bn v tng trng doanh thu vƠ li nhun. Trong thc t,
Richardson vƠ cng s (2002) thy rng các công ty lp báo cáo tƠi chính có xu
hng báo cáo li nhun tng liên tc. Vì vy, báo cáo quá mc v doanh thu vƠ li
nhun có th s bóp méo k vng tng trng ca nhng ngi không bit v các
sai sót trng yu. Có th lƠ ngi ra quyt đnh đu t trong công ty tin xu hng
tng trng đc báo cáo sai do quá lc quan hoc không nhn ra các sai sót trng
yu. NgoƠi ra, các nhƠ ra quyt đnh đu t có th hiu đc trng thái thc s ca
công ty nhng chn đu t vƠo d án ri ro cao đ thay đi tình hình.
T quan đim lý thuyt đi din, có nhng c ch kim soát khác nhau (nh
kim soát cht lng báo cáo tƠi chính vƠ s công khai tình hình tài chính) nhm
lƠm gim vn đ bt cơn xng thông tin, ri ro thông tin vƠ kim soát tt hn t đó
gim hƠnh vi c hi ca ngi qun lý (Bushman vƠ Smith, 2001; Healy và Palepu,
2001; Hope và Thomas, 2008). Các kt qu chính ca các nghiên cu nƠy lƠ n
ngơn hƠng thích hp hn n công chúng khi có s hin din thông tin bt cơn xng,
do vai trò giám sát ca các ngân hƠng vi ngi đi vay tt hn (Johnson, 1997;
Anderson vƠ Makhija, 1999; Hooks, 2003; Denis vƠ Mihov, 2003); mi quan h vi
15

ngơn hƠng cng có giá tr trong vic đc ngơn hƠng tƠi tr, bi vì các thông tin
đc to ra v trin vng tƠi chính ca khách hàng vay (Petersen và Rajan, 1994;
Berger vƠ Udell, 1995); cui cùng, uy tín công ty cng có th lƠm gim bt cơn
xng (Diamond, 1991). Mt vƠi bƠi nghiên cu lƠm rõ hn vic gim chi phí vn vƠ
chi phí n, đ chính xác ca thu nhp lƠm gim ri ro thông tin vƠ đư đc chng
minh lƠ mt nhơn t ci thin vic tip cn th trng n vƠ điu kin ký kt hp
đng tín dng chng hn nh chi phí thp hn, k hn n dài hn vƠ tƠi sn bo
đm ít hn trong tƠi tr ngơn hƠng (Francis vƠ cng s, 2005; Bharath vƠ cng s,
2008).
Gn đơy, mt hng nghiên cu đư đc phát trin da trên tác đng ca cht
lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t. Mt mc tiêu ca thông tin báo cáo tƠi

chính lƠ đ to điu kin cho vic phơn b vn hiu qu trong nn kinh t. Mt khía
cnh quan trng ca vai trò nƠy lƠ đ ci thin các quyt đnh đu t ca doanh
nghip. C th, lý thuyt tài chính cho rng ci thin tính minh bch tƠi chính có
kh nng lƠm gim bt c hai vn đ đu t quá mc vƠ di mc đc h tr trong
các nghiên cu gn đơy (Biddle vƠ Hilary, 2006; Hope vƠ Thomas, 2008;
McNichols và Stubben, 2008; Biddle vƠ cng s, 2009).
Có mt s c ch mƠ qua đó báo cáo tƠi chính có th gim thiu các vn đ
đu t di mc vƠ quá mc. u tiên, cht lng báo cáo tƠi chính cao hn lƠm
cho nhƠ qun lý chu trách nhim nhiu hn thông qua vic kim soát tt hn, nó có
th lƠm gim bt cơn xng thông tin; thông tin k toán có th h tr hiu qu đu t
bng cách gim la chn đi nghch, ri ro đo đc, ri ro thanh khon vƠ ri ro
thông tin (Diamond và Verrecchia, 1991; Leuz và Verrecchia, 2000; Easley và
O’Hara, 2004; Lambert vƠ cng s, 2007). Th hai, công khai thông tin tƠi chính h
tr c ch kim soát ca công ty trong vic ngn chn các nhƠ qun lý chim đot
tƠi sn ca nhƠ đu t hoc ch n (Fama vƠ Jensen, 1983), do đó, các nhƠ cung cp
vn bên ngoƠi đc bo đm hn v các hot đng qun lý cng nh h tr chc
nng qun lý ni b. Th ba, thông tin k toán đc ci thin có th nơng cao hiu
qu ra quyt đnh đu t ca nhƠ qun lý, cht lng báo cáo tƠi chính cao hn cho
16

phép nhƠ qun lý nhn đnh phng án tt hn vƠ s liu k toán tin cy hn cho
vic ra quyt đnh ni b (Bushman vƠ Smith, 2001; McNichols vƠ Stubben, 2008).
Cui cùng, nhng bƠi nghiên cu trc đơy tranh lun vƠ tìm ra bng chng cht
lng báo cáo tƠi chính lƠm gim đ nhy cm ca dòng tin đu t, Biddle vƠ
Hilary (2006) vƠ Verdi (2006) thy rng thông tin k toán tt hn lƠm gim s bt
cơn xng thông tin gia các nhƠ qun lý vƠ nhƠ cung cp vn bên ngoƠi, cho phép
đu t hiu qu hn.
Biddle vƠ Hilary (2006) cho rng các thc đo cht lng k toán tng quan
ơm vi đ nhy cm dòng tin đu t, tác đng ca hn ch tƠi chính lên đu t thp
hn  các doanh nghip có cht lng k toán cao. Verdi (2006) tìm thy cht

lng bin k toán dn tích (accruals) tng quan ơm vƠ có ý ngha vi c đu t
quá mc vƠ di mc. Da trên tho lun này, Biddle và cng s (2009) c lng
cho mu nhng công ty niêm yt  M vƠ Chen vƠ cng s (2011) c lng cho
mu nhng công ty s hu t nhơn  th trng mi ni, kim đnh tác đng ca
cht lng báo cáo tƠi chính lên hai tình hung đu t không hiu qu là đu t quá
mc vƠ di mc, vƠ cho thy cht lng báo cáo tƠi chính cao hn giúp nhng
công ty đang đu t di mc thc hin d án đu t tt vƠ nhng công ty đang đu
t quá mc gim mc đ đu t. Phù hp vi kt qu này, Garcia-Lara vƠ cng s
(2010) tìm thy rng ch ngha bo th làm gim c đu t quá mc vƠ di mc,
bi vì nó gim đ nhy cm ca dòng tin đu t  nhng công ty đu t quá mc
và cho phép tip cn d dƠng ngun tƠi tr bên ngoài  công ty đu t di mc.
Nhng bƠi nghiên cu trc đư tìm thy rng cht lng báo cáo tƠi chính
trong công ty c phn đi chúng cao hn so vi công ty s hu t nhơn (Ball vƠ
Shivakumar, 2005; Burgstahler vƠ công s, 2006) vƠ cht lng báo cáo tƠi chính
cao hn trong nhng nc có s bo v nhƠ đu t vƠ tuơn th lut l cao hn (Leuz
vƠ công s, 2003; Holthausen, 2009). Chen, Hope, Li và Wang (2010) nghiên cu
vai trò ca cht lng báo cáo tƠi chính trong trng hp các công ty s hu t
nhơn thay vì các công ty công chúng nh các nghiên cu trc đơy vi lp lun: th
nht, các công ty trách nhim hu hn  hu ht các quc gia không đc niêm yt
17

trên th trng chng khoán (Pacter2004; Berzins vƠ cng s, 2008; Nagar vƠ cng
s, 2010), tng hp li thì các công ty cha niêm yt có s nhơn viên nhiu gp
khong bn ln, doanh thu cao hn ba ln và tƠi sn gp đôi so vi các công ty niêm
yt (Berzins vƠ cng s, 2008). Th hai, các công ty s hu t nhơn tp trung quyn
s hu qun lý ln hn. Hn na, các nhƠ cung cp vn ch yu thng có quyn
truy cp h thng thông tin ni b công ty vƠ có vai trò tích cc hn trong qun lý
(Van Tendeloo và Vanstraelen, 2008). Vi phn s hu ln hn, các c đông ln có
th tn dng v trí kim soát ca h vƠ hƠnh đng vì li ích cá nhơn dn đn tc
đot li ích ca các c đông thiu s vƠ các ch n (Morck vƠ cng s, 1988). Cui

cùng, vi s tp trung quyn s hu mnh m hn vƠ các c đông có vai trò tích
cc hn trong qun lý, s lƠm gim s ph thuc vƠo báo cáo tƠi chính (Ball vƠ
Shivakumar, 2005). Mc dù tm quan trng v mt kinh t vƠ s khác bit có th
xy ra gia công ty đi chúng vƠ công ty s hu t nhơn, tuy nhiên mu ca tác gi
ch nghiên cu cho các công ty niêm yt Vit Nam nh phn ln các bƠi nghiên cu
khác vì các công ty s hu t nhơn có tng đi ít thông tin v báo cáo tƠi chính.
Vit Nam có th trng vn phát trin thp vi s tuơn th lut l vƠ bo v
nhƠ đu t thp, do đó mc đ cht lng báo cáo tƠi chính trong nhng công ty
niêm yt Vit Nam thp hn các nc th trng phát trin. Tác gi nghiên cu ti
Vit Nam, liu cht lng báo cáo tƠi chính có lƠm tng hiu qu đu t hay không,
nhng gi thuyt đu tiên nh sau:
H1: Công ty có cht lng báo cáo tƠi chính cao hn s th hin hiu qu đu
t cao hn.
Khi phơn tích vai trò ca cht lng báo cáo tƠi chính trong vic gim đu t
quá mc vƠ di mc, tác gi kim đnh hai gi thuyt ph sau:
H1a: Nhng công ty có cht lng báo cáo tƠi chính cao hn s gim vn đ
đu t quá mc.
H1b: Nhng công ty có cht lng báo cáo tƠi chính cao hn s gim vn đ
đu t di mc.

18

2.3 Hiu qu đu t vƠ k hn n:
Vai trò ca n trong vic gim s t do lƠm theo ý mình ca nhƠ qun lý vƠ
thit lp k lut trong quyt đnh đu t đc tho lun trong nghiên cu ca Myers
(1977), Jensen (1986) vƠ có mt vƠi nghiên cu h tr cho rng n lƠm gim đu t
quá mc (D’Mello và Miranda, 2010). Vic giám sát tt hn ca ngi cho vay gn
vi li ích ca nhƠ qun tr vƠ các c đông vƠ hn ch các vn đ ri ro đo đc liên
quan đn đu t di mc (Myers, 1977), đu t không có li nhun (Hoshi vƠ
cng s, 1991) vƠ chuyn dch tƠi sn (Jensen vƠ Meckling, 1976).

Các nghiên cu cng nhn mnh vai trò ca k hn n vi bt cơn xng thông
tin, ch ra vic s dng n ngn hn lƠ nhơn t có th lƠm gim bt cơn xng thông
tin vƠ chi phí đi din gia c đông, ch n vƠ nhƠ qun lý. Trên quan đim ngi
đi vay, Flannery (1986) d đoán rng  nhng công ty có thông tin bt cơn xng
nhng có nhng d án tt s chn k hn n ngn hn đ truyn tín hiu đn th
trng vƠ lƠm gim vn đ bt cơn xng thông tin. Trên quan đim ch n, khi bt
cơn xng thông tin hin din, s dng n ngn hn thích hp hn n dƠi hn nhm
kim soát công ty (Diamond 1991, 1993; Rajan, 1992). K hn n ngn hn cho
phép kim soát nhƠ qun lý tt hn, bi k hn ngn dn đn s ký kt li hp đng
tín dng thng xuyên, ch n có mi liên h mt thit vi ngi đi vay vƠ có th
xác đnh hiu qu công ty qua thi k đu tiên, sau đó h có th quyt đnh khi nƠo
ký kt li hay thay đi điu khon trong hp đng tín dng (Ortiz-Monila và Penas,
2008). T đó, vic s dng n ngn hn nhiu hn đc mong đi s lƠm gim bt
cơn xng thông tin vƠ la chn đi nghch.
Quan tâm v hiu qu đu t, k hn n có th dùng đ lƠm gim vn đ đu
t quá mc vƠ di mc; khi có d án NPV dng, công ty có th tƠi tr chúng
bng n ngn hn vƠ gim vn đ đu t di mc, vì n s đc thanh toán trong
thi gian ngn (Myers, 1977). Thêm vƠo đó, da vƠo s tái tc n ngn hn, ch n
có th kim tra ngi đi vay tt hn vƠ t đó gim mâu thun đi din gia ch n
vƠ ngi đi vay (Barclay vƠ Smith, 1995; Guedes và Opler, 1996; Parrino và
Weisbach, 1999 và Lai, 2011). V đu t quá mc, Childs vƠ cng s (2005) d
19

đoán tính linh hot cao hn ca n ngn hn (có th đc xoay vòng và đc đnh
giá da vƠo s chch hng ra khi chin lc ti đa hoá giá tr công ty) có th lƠm
gim xung đt đi din gia c đông vƠ ch n vƠ t đó gim c đu t di mc
và quá mc.
Ti Vit Nam, nh trình bày  trên, s tuơn th lut l vƠ s phát trin thp
ca th trng vn lƠm tng vai trò ca n ngn hn trong vic kim soát nhƠ qun
lý (Barclay vƠ Smith, 1995; Magri, 2010). Do vy, tác gi mong đi mc đ kim

soát tng lên bi vic s dng k hn n s tr thƠnh nhơn t chính  Vit Nam đ
gim vn đ ri ro đo đc vƠ thit lp hot đng kim soát. Thêm vƠo đó, tác gi
mong đi tính linh hot tƠi chính cao hn kt hp vi gim k hn n cng s giúp
kim soát vn đ đu t di mc.
Da vƠo điu nƠy, gi thuyt th hai ca tác gi vƠ nhng gi thuyt ph nh
sau:
H2: Nhng công ty s dng n ngn hn cao hn (ngày đáo hn ngn hn) s
th hin hiu qu đu t cao hn.
H2a: Nhng công ty s dng n ngn hn cao hn s gim vn đ đu t quá
mc.
H2b: Nhng công ty s dng n ngn hn cao hn s gim vn đ đu t di
mc.

2.4 Cht lng báo cáo tƠi chính tác đng lên hiu qu đu t da trên mc
đ k hn n:
Ngoài vic kim tra tác đng tách bit ca cht lng báo cáo tƠi chính vƠ k
hn n lên hiu qu đu t, tác gi c lng tác đng tng tác ca chúng và
nghiên cu xem nh hng ca cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t
tng hay gim vi các mc đ k hn n khác nhau. Trong trng hp nƠy, tác
đng ca cht lng báo cáo tƠi chính lên hiu qu đu t có th gim bi s hin
din ca n ngn hn, vì thông qua k hn n ngn ch n có th giám sát nhƠ qun
lý đ gim đu t quá mc vƠ di mc, n ngn hn cng có th có ích cho nhƠ

×