Tải bản đầy đủ (.pdf) (103 trang)

Thuế thu nhập cá nhân ở Việt Nam trong bối cảnh hội nhập kinh tế quốc tế

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (969.1 KB, 103 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.HCM
j

TRN VN BY


THU THU NHP CÁ NHÂN  VIT NAM
TRONG BI CNH HI NHP KINH T
QUC T


Chuyên nghành: Kinh t Tài chính – Ngân hàng
Mã s : 60.31.12




LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN: TS. NGUYN NGC HÙNG






THÀNH PH H CHÍ MINH – 2009



MC LC


LI M U 1
CHNG I
TNG QUAN V THU THU NHP CÁ NHÂN 3
1.1.Khái nim và phân loi thu 3
1.1.1. Khái nim v thu 3
1.1.2 Phân loi thu 4
1.1.2.1 Cn c vào tính cht ca ngun tài chính đng viên vào ngân sách Nhà
nc, thu đc phân làm 2 loi: thu trc thu và thu gián thu 4
1.1.2.2 Cn c vào đi tng đánh thu 5
1.2 Thu thu nhp cá nhân 5
1.2.2 Vai trò ca thu thu nhp cá nhân 6
1.2.2.1 Thu thu nhp cá nhân là mt công c phân phi đm bo công bng xã
hi 6
1.2.2.2 Thu thu nhp cá nhân là mt công c đm bo ngun thu quan trng
cho NSNN 7
1.2.2.3 Thu thu nhp cá nhân góp phn điu chnh v mô nn kinh t 7
1.2.3. Các nguyên tc đánh thu theo chun mc quc t 9
1.2.3.1. Nguyên tc hành chính 9
1.2.3.2. Nguyên tc mang tính kinh t 11
1.2.4. Nguyên tc đánh thu thu nhp cá nhân 15
1.2.4.1. ánh thu trên c s thu nhp chu thu hin hu 15
1.2.4.2. Tính thu thu nhp cá nhân theo phng pháp ly tin 16
1.2.5. Phng pháp tính thu thu nhp cá nhân 17
1.2.5.1. Tính thu theo tng ngun hình thành thu nhp 17
1.2.5.2 Tính thu trên tng thu nhp 18
1.2.5.3. Tính thu hn hp 18
1.2.6. C s xây dng chính sách thu thu nhp cá nhân 18

1.2.6.1. Xác đnh thu nhp chu thu 18
1.2.6.1.1. Ngun gc ca thu nhp 19
1.2.6.1.2. Tinh thu trên c s c trú hay ngun phát sinh thu nhp 21
1.2.6.2. Xác đnh các khon thu nhp gim tr 22
1.2.6.3. Thu sut thu thu nhp cá nhân 23
1.2.6.4. Phng pháp qun lý thu np thu 24
1.3. Bài hc kinh nghim áp dng Vit Nam t vic nghiên cu thu thu nhp
cá nhân ca mt s nc trên th gii 25
Kt lun chng I 32
CHNG II
TÌNH HÌNH TRIN KHAI THC HIN THU THU NHP CÁ NHÂN 
VIT NAM 33
2.1. Khái quát tình hình thc hin thu TNVNCTNC  VN 33
2.1.1.Khái quát s ra đi và phát trin ca thu TNVNCTNC 33
2.1.2 ánh giá kt qu thc hin chính sách thu thu nhp đi vi ngi có thu
nhp cao trong thi gian qua. 34
2.1.3. Nhng hn ch ca chính sách thu thu nhp đi vi ngi có thu nhp
cao  Vit Nam 38
2.2. Tình hình trin khai thc hin thu TNCN  Vit Nam 43
2.2.1.S cn thit ban hành lut thu TNCN 43
2.2.2. Nhng đim mi ca thu TNCN  Vit Nam 45
2.2.3. Nhng tn ti khi trin khai thc hin thu TNCN 54
Kt lun chng II 57
CHNG III
CÁC GII PHÁP NHM HOÀN THIN CHÍNH SÁCH THU
THU NHP CÁ NHÂN  VIT NAM 58
3.1. Quan đim hoàn thin thu TNCN  Vit Nam 58
3.2. Các gii pháp hoàn thin chính sách thu TNCN  Vit Nam 60
3.2.1. V mt s ni dung 60
3.2.2. V c ch qun lý 61

3.2.3. V đng ký thu 62
3.2.4. V mc gim tr gia cnh 63
3.2.5. V thu sut 67
3.2.6. V t chc thu thu 68
3.2.7. V công tác quyt toán thu 70
3.3 Các gii pháp trin khai thc hin thu TNCN  Vit Nam 71
3.3.1 V chính sách pháp lut 71
3.3.2 V ngun nhân lc 72
3.3.3 V công c h tr qun lý và thu thu 73
3.3.4 V các điu kin h tr khác 73
Kt lun chng III 74
KT LUN 76
TÀI LIU THAM KHO 77
PH LC 1
Ni dung c bn ca Thuê thu nhp cá nhân  Pháp 80
PH LC 2
Ni dung c bn ca thu thu nhp cá nhân  Nht Bn 85
PH LC 3
Ni dung c bn ca thu thu nhp cá nhân  Thái Lan 89
PH LC 4
Ni dung c bn ca Thuê thu nhp cá nhân  trung Quc 94





1
LI M U
i hi ng cng sn Vit Nam ln th VI nm 1986 đc xem là mt mc
son trong quá trình phát trin nn kinh t quc gia, đây là bc ngoc phát trin nn

kinh t Vit Nam: “Phát trin theo c ch th trng, đnh hng xã hi ch ngha
di s qun lý và điu tit v mô ca nhà nc”.
S la chn sáng sut đng li phát trin kinh t mà i hi ng Cng Sn
Vit Nam ln th VI(1986) đ ra là không th ph nhn đc. Tuy nhiên, thc t đã
cho thy rng bn thân nn kinh t th trng cng không phi là mt nn kinh t
hoàn ho, mà bn thân nó cng có nhng khuyt tt vn có ca nó. Mt trong
nhng khuyt tt vn có ln nht ca nn kinh t
th trng là ngn cách gia giàu
nghèo trong xã hi. Kinh t th trng  Vit Nam cho dù đang  mc đ đu,
nhng vn đ phân hóa giàu nghèo trong xã hi cng là vn đ cn quan tâm.
Nh chúng ta đã bit nhà nc dùng thu làm công c điu tit v mô nn kinh
t, điu hòa thu nhp, thc hin công bng xã hi và là công c ch yu huy đng
ngun lc vt cht cho nhà nc. Cho dù trong điu kin kinh t Vit Nam, thu
gián thu có nhng vai trò rt to ln ca nó, nhng vi mc đích điu hòa thu nhp,
thc hin công bng xã hi bng thu trong nn kinh t thì thu trc thu li th hin
tính u vit hn, đng thi tng ngun thu cho ngân sách nhà nc mt cách hp lý.
Vì vy, hng đn mt chính sách thu thu nhp cá nhân là là điu tt yu nhm
góp phn điu tit mt phn thu nhp t các tng lp ngi có thu nhp cao trong
xã hi, hình thành các qu tin t tp trung giúp nhà nc ngày càng thc hin tt
hn các chính sách xã hi ca mình.
Nh phân tích  trên, đó cng là lý do mà Quc Hi nc Cng Hòa Xã hi
Ch Ngha Vit Nam ban hành chính sách thu thu nhp cá nhân, c th là Pháp
lnh thu thu nhp đi vi ngi có thu nhp cao. ây là loi thu đc áp dng t
rt lâu ti hu ht các quc gia trên th gii, cho dù tên gi  mt s nc có khác
nhau nhng bn cht thì đi tng tính thu vn là thu nhp cá nhân. i vi Vit
Nam thì Pháp lnh thu thu nhp đi vi ngi có thu nhp cao đu tiên đc ban
hành vào ngày 27/12/1990, và có hiu lc thi hành t 01/04/1991. Qua hn 17 nm
thc thi, Quc hi nc ta đã qua 5 ln sa đi, thay th Pháp lnh nm 1990 bng
2
nhng Pháp lnh mi phù hp hn vi điu kin và hoàn cnh kinh t xã hi. Bên

cnh nhng kt qu đt đc nht đnh, chính sách thu thu nhp đi vi ngi có
thu nhp cao vn còn nhiu bt cp, gây tht thu cho ngân sách nhà nc đng thi
không công bng đi vi ngi np thu. Vì vy, chính sách thu này cn phi tip
tc đc đi mi đ phù hp vi yêu cu phát trin kinh t xã hi cng nh trong
bi cnh hi nhp kinh t Quc t hin nay.
Xut phát t thc t và suy ngh trên, tôi chn đ tài:”Thu thu nhp cá nhân
 Vit Nam trong bi cnh hi nhp kinh t quc t” làm lun vn tt nghip thc
s kinh t.
Mc đích ch yu ca lun vn này là da trên nhng lý lun c bn v thu
thu nhp cá nhân, tp trung phân tích, đánh giá thc trng trin khai thc hin thu
thu nhp cá nhân, đng thi có tham kho vic áp dng thu thu nhp cá nhân  mt
s quc gia trên th gii. T đó đa ra nhng vn đ bt cp ca thu thu nhp cá
nhân hin hành. Trên c s đó đ xut nhng gii pháp nhm hoàn thin chính sách
thu thu nhp cá nhân sao cho phù hp vi điu kin kinh t xã hi Vit Nam và bi
cnh hi nhp kinh t quc t.
V mt phng pháp lun, lun vn s dng phng pháp duy vt bin chng,
duy vt lch s, kt hp vi phng pháp so sánh đ phân tích, đánh giá quá trình áp
dng thu thu nhp đi vi ngi có thu nhp cao trong điu kin kinh t Vit Nam.
T đó đa ra nhng tn ti cùng nhng nguyên nhân ca tn ti và đ xut các gii
pháp ch yu nhm hoàn thin chính sách thu Thu nhp cá nhân phù hp vi ch
trng phát trin kinh t xã hi ca ng và Nhà nc trong bi cnh hi nhp kinh
t quc t.
Ngoài phn m đu và kt lun, lun vn đc kt cu thành 03 chng:
Chng 1 :Tng quan v chính sách thu thu nhp cá nhân.
Chng 2: Tình hình trin khai thc hin thu thu nhp cá nhân  Vit Nam.
Chng 3: Các gii pháp hoàn thin thu thu nhp cá nhân  Vit Nam trong
bi cnh hi nhp kinh t qu

3
CHNG I

TNG QUAN V THU THU NHP CÁ NHÂN
1.1.Khái nim và phân loi thu
1.1.1. Khái nim v thu
Thu gn lin vi s ra đi tn ti, phát trin ca nhà nc và là mt công c
quan trng mà bt k nhà nc nào cng s dng đ thc thi chc nng, nhim v
ca mình. Tùy thuc vào bn cht ca nhà nc và cách thc nhà nc s dng, các
nhà kinh t có nhiu quan đim khác nhau v thu, mi quan đim đu nhn mnh
mt chiu theo tng gc đ khác nhau. Mc dù đn nay còn nhiu tranh lun v
khái nim ca thu nhng các nhà kinh t đu thng nht rng, đ làm r bn cht
ca thu cn nêu bt đc các ni dung sau:
- Th nht, thu là mt khon thu không bi hoàn, không mang tính hoàn tr
trc tip. Np thu cho nhà nc không có ngha là cho nhà nc mn tin
hay gi tin vào ngân sách nhà nc hoc là mua mt dch v công. Np
thu là ngha v c bn nht ca công dân.
- Th hai, Thu là mt khon thu mang tính cht bt buc, đ đm bo tp
trung thu trên phm vi toàn xã hi, chính ph phi cy nh vào h thng
pháp lut nên thu thng đc quy đnh di dng vn bn lut hay pháp
lnh. Do vy, vic trn thu hay gian ln thu đu b coi là nhng hành vi
phm pháp và phi chu x pht v hành chính hoc hình s.
- Th ba, các pháp nhân và th nhân ch phi np cho nhà nc các khon thu
đã đc pháp lut qui đnh.
Tóm li, chúng ta có th đa ra khái nim tng quát v thu nh sau:
Thu là mt khon đóng góp bt buc c
a các t chc, cá nhân cho nhà
nc theo mc đ và thi hn đc pháp lut quy đnh, không mang tính cht
hoàn tr trc tip, nhm s dng cho mc đích chung ca toàn xã hi.
4
1.1.2 Phân loi thu :
Tùy theo điu kin và hoàn cnh c th ca mi nc mà h thng pháp lut
thu bao gm nhiu loi thu khác nhau. Ð đnh hng xây dng và qun lý h

thng thu, chúng ta tin hành sp xp các Lut thu có cùng tính cht thành nhng
nhóm khác nhau, gi là phân loi thu. Phân loi thu là vic sp xp các loi thu
trong h thng pháp lu
t thu thành nhng nhóm khác nhau theo nhng tiêu thc
nht đnh.Tùy thuc vào mc tiêu, yêu cu ca tng giai đon phát trin kinh t - xã
hi mà c cu và ni dung các Lut thu có khác nhau. Cng tùy thuc vào c s,
mc đích phân đnh, thông thng thu đc phân loi theo các tiêu thc sau:
1.1.2.1 Cn c vào tính cht ca ngun tài chính đng viên vào ngân sách Nhà
nc, thu đc phân làm 2 loi: thu trc thu và thu gián thu.
- Thu gián thu là loi thu mà Nhà nc s dng nhm đng viên mt phn thu
nhp ca ngi tiêu dùng hàng hóa, s dng dch v thông qua vic thu thu đi vi
ngi sn xut, kinh doanh hàng hóa, dch v. Tính cht gián thu th hin  ch
ngi np thu và ngi chu thu không đng nht vi nhau. Thu gián thu là mt
b phn cu thành trong giá c hàng hoá, dch v do ch th hot đng sn xut,
kinh doanh np cho Nhà nc nhng ngi tiêu dùng li là ngi phi chu thu.
 nc ta thuc loi thu này bao gm: Thu giá tr gia tng, thu xut khu, thu
nhp khu, thu tiêu th đc bit
- Thu trc thu là loi thu mà Nhà nc thu trc tip vào phn thu nhp ca các
pháp nhân hoc th nhân. Tính cht trc thu th hi
n  ch ngi np thu theo quy
đnh ca pháp lut đng thi là ngi chu thu. Thu trc thu trc tip đng viên,
điu tit thu nhp ca ngi chu thu.
 nc ta thuc loi thu này gm: thu thu nhp doanh nghip, thu thu nhp cá
nhân, thu s dng đt nông nghip
S phân loi thu thành thu trc thu và thu gián thu có ý ngh
a quan trng trong
vic xây dng chính sách pháp lut thu.
5
1.1.2.2 Cn c vào đi tng đánh thu.
Theo cách phân loi này thu đc chia thành:

- Thu đánh vào hot đng sn xut kinh doanh, dch v nh thu giá tr gia
tng.
- Thu đánh vào sn phm hàng hoá nh thu xut nhp khu, thu tiêu th
đc bit
- Thu đánh vào thu nhp nh thu thu nhp doanh nghip, thu thu nhp cá
nhân.
- Thu đánh vào tài sn nh thu nhà đt.
- Thu đánh vào vic khai thác hoc s dng mt s tài sn quc gia nh thu
tài nguyên, thu s dng đt nông nghip.
Các loi thu trên đc áp dng cho nhiu đi tng khác nhau đ va phát huy
tác dng riêng ca tng loi thu, va h tr, b sung cho nhau nhm thc hin mt
cách t
ng hp các mc tiêu và vai trò ca h thng pháp lut thu.
1.2 Thu thu nhp cá nhân
1.2.1 Khái nim thu thu nhp cá nhân
Thu thu nhp cá nhân đã đc áp dng t rt lâu  các nc phát trin. Ln
đu tiên  Anh vào nm 1799 thu thu nhp cá nhân đã đc áp dng nh mt hình
thc thu tm thi nhm mc đích trang tri cho cuc chin tranh chng Pháp và
đc chính thc ban hành vào nm 1842. Sau đó thu
 thu nhp cá nhân đã nhanh
chóng đc lan truyn sang các nc công nghip khác nh: Nht (1887), c
(1899), M (1913), Pháp(1916), Liên Xô(1922), Trung Quc(1936)…Các quc gia
có nn kinh t th trng phát trin đu coi thu thu nhp cá nhân là mt trong
nhng sc thu có tm quan trng đc bit trong vic huy đng ngun thu ngân
sách, thc hin phân phi công bng xã hi và điu tit v mô nn kinh t.
6
V nguyên tc, bt k mt th nhân hay pháp nhân nào khi nhn đc thu nhp
di bt c hình thc nào (hin vt hay giá tr) và bt k t ngun nào (do lao đng
hay đu t…)đu phi trích mt phn t thu nhp đó đ np cho nhà nc di
dng thu thu nhp.

Nh vy, có th khái nim thu thu nhp cá nhân là mt loi thu tr
c thu
đánh vào thu nhp ca mi cá nhân trong xã hi trong khong thi gian nht
đnh(thng là tháng hoc nm).
1.2.2 Vai trò ca thu thu nhp cá nhân
1.2.2.1 Thu thu nhp cá nhân là mt công c phân phi đm bo công bng xã
hi.
Mt trong nhng khim khuyt ca kinh t th trng là s phân phi không
công bng và đi lin vi nó là quá trình phân hóa giàu nghèo trong xã hi. Thu thu
nhp cá nhân là mt hình thc thu trc thu đánh tr
c tip vào thu nhp ca tng cá
nhân. Thông qua thu thu nhp cá nhân, nhà nc thc hin điu tit thu nhp ca
nhng ngi có thu nhp cao, nh đó san bng tng đi s chênh lch v thu nhp
gia các cá nhân trong xã hi.
 thy r vai trò đó ca thu thu nhp cá nhân, có th s dng đng cong
Lorens di đây (Hình 1.1)







Hình 1.1: nh hng ca thu
đn s công bng trong phân phi thu nhp
GDP %
Dân C %
Thu nh

p

sau thu
Thu nh

p
t
r


c thu
Thu nhp đc phn
phi công bng
7
1.2.2.2 Thu thu nhp cá nhân là mt công c đm bo ngun thu quan trng
cho NSNN.
Thu thu nhp cá nhân là mt hình thc thu quan trng ca ngân sách nhà
nc, loi th này đóng vai trò rt quan trng, hin nay,  các nc phát trin t
trng thu ngân sách ca thu thu nhp cá nhân (TNCN) chim rt cao t 30-40%, có
nc trên 50% nh M, Nht, Canada, Australia, …các nc đang phát trin chim
t 15-30% nh Thailand, Malaixia, philippin…
i vi Vit Nam ta thu
thu nhp cá nhân tuy chim t trng nh trong tng
thu NSNN, song trong điu kin phát trin kinh t và toàn cu hóa, thu nhp ca cá
nhân có xu hng tng nhanh, nên t trng thu thu nhp cá nhân trong tng s thu
NSNN s có kh nng tng nhanh trong thi gian ti.
1.2.2.3 Thu thu nhp cá nhân góp phn điu chnh v mô nn kinh t
Thu thu nhp cá nhân không ch là công c huy đng ngun thu NSNN, thc
hin công bng xã hi, mà còn gi vai trò điu tit nn kinh t quc dân. Vì vy, 
mi thi k phát trin kinh t khác nhau, tùy theo yêu cu điu tit v mô nn kinh
t mà chính sách thu thu nhp cá nhân  mi nc xây dng phù hp.
M.Keynes là nhà kinh t hc ni ting ngi Anh đã đ sng t tng can

thip ca nhà nc vào hot đng ca nn kinh t đ đt đc “ Cu hiu qu”
thông qua chính sách thu, trong đó có thu thu nhp cá nhân. Ông cho rng, tn ti
mt quy lut tâm lý c bn mà theo ông, con ngi có xu hng tng tiêu dùng ca
mình theo tc đ tng ca thu nhp, nhng không phi tng theo cùng mc tng ca
thu nhp. Cùng vi tc đ tng ca thu nhp thì tc đ tit kim tng nhanh hn.
ây chính là nguyên nhân làm cho cu không đt hiu qu. Bi vy, cn phi có
chính sách thu đánh vào thu nhp đa vào tit kim đ kích thích tiêu dùng và tng
đu t phát trin kinh doanh. Theo ông, khuynh hng tiêu dùng  nhng ngi có
thu nhp thp s cao hn nhng ngi có thu nhp cao. Vì vy, nhà nc phi đánh
thu thu nhp theo kiu thu sut ly tin đ phân phi li thu nhp ca nhng
8
ngi có thu nhp cao đa vào tit kim. S tit kim tha cn đc thu bng thu
đ hng chúng vào đu t phát trin kinh t.
Lý thuyt ca M.Keynes đc s dng rng ri  hu ht các nc t bn phát
trin sau cuc khng hong kinh t th gii nhng nm 1929-1933. Vì vây, thu thu
nhp cá nhân trong thi k này có đc trng b
ng biu thu sut cao vi nhiu thang
bc thu và mc chênh lch v t l điu tit khá ln gia bc thp và bc cao.
Chng hn  M mc thu sut ti đa thu thu nhp cá nhân là 50%, Anh là 83%,
Pháp là 56%, c 56%, Ý 62%, Nht 70%
Thc hin điu tit nn kinh t trong điu kin tng nng sut và hiu qu kinh
doanh theo lý thuyt “ trng cung” các nhà kinh t hc thuc trng phái này mà
đi biu là Laffer đã đa ra đng cong lý thuyt ni ting gi là đng cong Laffer
(Hình 1.2).










Hình 1.2 :  th đng cong Laffer
Mô hình đng cong Laffer cho thy quan h gia thu sut và tng thu nhp
t thu. Mc thu sut bng không thì thu ngân sách t thu cng bng không. 
thái cc đi lp, nu thu su
t bng 100% thì thu nhp t thu cng bng không vì
lúc đó ngi ta không mun làm vic. Vic nâng dn mc thu t 0% lên di mc
t
1
t
0
t
2

Thu Sut
Tng s thu
9
thu sut t
0
làm thu nhp v thu cng tng lên. Nhng nu mc thu sut đc xác
đnh cao hn mc t
0
s gây ra các phn ng nh: H thp đng lc kinh doanh;
chuyn vn đu t ra nc ngoài; chuyn hot đng sang kinh t ngm đ trn thu.
Nh vy, qua đ th đng cong Laffer ta thy, nu thu sut đc h thp, thì
có th s thu ca ngân sách s không b gim thm chí còn tng lên do kinh t đc
kích thích tng trng và s ng h đng tình ca các đi tng np thu. iu này
cho thy, nu thu sut ca thu thu nhp đc xác đnh  mc hp lý s có tác

đng kích thích tng trng kinh t đng thi tng thu cho ngân sách.
Tuy nhiên, trên thc t rt khó xác đnh nn kinh t hin ti đang nm  đim
nào trên đng cong đ t đó quyt đnh bin pháp tng hay gim thu. Chng hn
nhìn trên hình 1.2 ta thy : Trên đng cong Laffer tn ti hai mc thu khác nhau
t
1
và t
2
đu cho tng s thu nh nhau, do đó v nguyên tc, h mc thu t t
2

xung t
1
thì tng thu thu không thay đi, còn trong trng hp h t mc t
2
xung
t
0
thì tng thu thu s tng lên. Mc khác, h thp thu t t
2
xung t
0
phi đc thc
hin trong khong thi gian khá dài mi có kt qu tng thu v thu, còn trc mt
s làm gim tc thi s thu thu đc.
Do đó, theo quan đim ca các nhà kinh t hc hin đi, vic nghiên cu mt
mc thu thu nhp cá nhân phù hp đ nâng cao hiu qu kích thích ca nó đc
đánh giá quan trng hn vai trò công bng mà nó to ra trong phân phân phi thu
nhp.
1.2.3. Các nguyên tc đánh thu theo chun mc quc t.

1.2.3.1. Nguyên tc hành chính:
Nguyên tc quc tch
Nguyên tc quc tch phát biu rng mi công dân phi có ngha v đóng thu
cho đt nc. Benjamin Franklin có mt câu nói ni ting: “In this world nothing is
certain but death and taxes” (Trên cõi đi này không có gì chc chn ngoài cái cht
và thu). Câu nói này toát lên mt s tht hin nhiên và đn gin: đã là dân thì phi
np thu. Nguyên tc quc tch không ch nêu rõ ngha v công dân mà còn bo v
10
công dân ca mt nc khi ngha v thu ca quc gia khác, tc là “dân x nào
phi và ch np thu cho x đó” mà thôi, nu nh h không có thu nhp phát sinh 
mt x nào khác. in hình ca nguyên tc này là quy đnh thu sut 0% trong thu
giá tr gia tng.
Trong khi đó,  Vit Nam có câu “Np thu là ngha v và quyn li ca
ngi dân” d khi
n ngi dân thc mc v quyn li và mi tng quan gia
quyn li-ngha v mà không phi ai cng hiu và đo đc nhng li ích mà chính
ph mang li cho đt nc, nh: s n đnh v chính tr, s vng mnh v quc
phòng, uy tín và v th cnh tranh quc gia, môi trng thiên nhiên,… Hn na câu
khu hiu ca c quan thu Vit Nam d khin ngi ta quên mt mt đc trng ct
lõi ca thu là không đi giá.
Nguyên tc minh bch
Thu làm thu nhp chuyn dch bt buc và không ngang giá t khu vc t
vào ngân sách nhà nc. Vy nên, thu phi minh bch và đc gii thích cng nh
hng dn thng nht c nc. Nguyên tc này cng đòi hi chính ph phi công
b cho dân chúng bit thu đã đc s dng nh th nào. Nhng khon thu ngm
(nh lm phát) và thu tng lai (nh n công) cng phi minh bch. S không
minh bch trong thu khóa là nguyên nhân dn đn nhng cn bnh nh: bt bình
đng, tham nhng, lm thu,….đng thi làm suy yu tính pháp đnh ca thu.
Nguyên tc này th hin ti Khon 3 iu 4 ca Lut Qun lý thu: “Vic
qun lý thu phi bo đm công khai, minh bch, bình đng; bo đm quyn và li

ích hp pháp ca ngi np thu”.
Nguyên tc trng pháp
Thu phi do quc hi thông qua do đó nó đng nhiên là mt đo lut, k c
c quan qun lý thu ln đi tng np thu và nhng bên có liên quan đu b chi
phi và buc phi chp hành. Nguyên tc này th hi
n trong mt cm t ni ting
“No Taxation Without Representation!” (Không đánh thu mà không có đi din)
do giáo s Jonathan Mayhew đa ra trong mt bui thuyt pháp ti Boston nm
11
1750. n nm 1765 cm t này đc s dng ph bin ti Boston và đc chính
tr gia James Otis phát trin thành câu: "Taxation without representation is tyranny."
(Thu mà không có đi din là chuyên ch)
Chính ph thng có nhiu lý l và đ sc mnh hành thu, nên nguyên tc này
nhm ngn chn chính ph và chính quyn đa phng t ý đt ra các khon thu đi
vi ngi dân và bo v dân chúng trc nhng nguy c lm thu c
a c quan hành
pháp. iu đó có ngha là, v mt nguyên tc, mi sc thu không đc ban hành
di hình thc mt đo lut thì không có giá tr và không có kh nng ràng buc đi
vi ngi đóng thu c tri. Và, ngay c c quan qun lý thu cng có kh nng b
kin nu làm trái lut. iu 116 Lut qun lý thu ghi: “1. Ngi np thu, t chc,
cá nhân có quyn khiu ni vi c quan qun lý thu hoc c quan nhà nc có
thm quyn v vic xem xét li quyt đnh ca c quan qun lý thu, hành vi hành
chính ca công chc qun lý thu khi có cn c cho rng quyt đnh hoc hành vi
đó trái pháp lut, xâm phm quyn, li ích hp pháp ca mình; 2. Công dân có
quyn t cáo các hành vi vi phm pháp lut v thu ca ngi np thu, công chc
qun lý thu hoc t chc, cá nhân khác.”
1.2.3.2. Nguyên tc mang tính kinh t:
Khi mt khon thu đc ban hành nó không ch điu chnh ngha v và hành
vi công dân mà s tác đng đn phân phi và/hoc tái phân phi thu nhp gia
chính ph và khu vc t, gia các nhóm dân c vi nhau. Do đó, dù khoác bên

ngoài hình thc lut hay pháp lnh, thu nói chung có nhng nh hng đn các
hot đng kinh t-xã hi ca đt n
c, nên pháp lut thu cùng vi pháp lut ngân
sách đã tr thành mt lnh vc pháp lut tng đi đc lp cn phi đc tip cn
đng thi t hai góc đ: góc đ kinh t và góc đ pháp lý.
Trên đây chúng ta đã bàn v nhng nguyên tc không cha đng ni dung
kinh t. Phn tip theo s tho lun nhng nguyên tc mang tính kinh t.
Nguyên tc ngun gc -nguyên tc lãnh th

12
Bt lun thu nhp đc to ra bi công dân mang quc tch nào, h phát sinh
trong khuôn kh lãnh th quc gia nào thì phi np thu cho chính ph nuc ch
nhà bi nhng bo h, bo đm và tin ích công cng mà nc ch nhà đã cung
cp. ây chính là c s ca iu 2 ca Lut Thu Thu nhp cá nhân: “ i tng
np thu thu nhp cá nhân là cá nhân c trú có thu nhp chu thu phát sinh trong và
ngoài lãnh th Vit Nam và cá nhân không c trú có thu nhp chu thu phát sinh
trong lãnh th Vit Nam”.
Trng hp xut hin xung đt gia nguyên tc quc tch và nguyên tc ngun
gc thì các quc gia và vùng lãnh th s tha thun tránh đánh thu hai ln bng
mt hip đnh. Hip đnh không to ra các ngha v thu mi, khác hoc nng hn
so vi lut thu trong nc. Ví d: trng hp ti Hip đnh có các quy đnh theo đó
Vit Nam có quyn thu thu đi vi mt loi thu nhp nào đó nhng Lut thu Vit
Nam cha có quy đnh thu thu đi vi thu nhp đó hoc quy đnh thu vi mc thp
hn thì áp dng theo quy đnh ca Lut thu Vit Nam. Khi Vit Nam thc hin các
quy đnh ti Hip đnh, vào tng thi đim nht đnh các t ng cha đc đnh
ngha trong Hip đnh s có ngha nh quy đnh ti lut ca Vit Nam theo mc
đích thu ti thi đim đó, tr trng hp ng cnh đòi hi có s gii thích khác.
Nguyên tc ngun gc cng th hin ti iu 28 Thu đi vi thu nhp t
chuyn nhng vn ca Lut Thu Thu nhp cá nhân: “Thu đi vi thu nhp t
chuyn nhng vn ca cá nhân không c trú đc xác đnh bng tng s tin mà

cá nhân không c trú nhn đc t vic chuyn nhng phn vn ti t chc, cá
nhân Vit Nam nhân vi thu sut 0,1%, không phân bit vic chuyn nhng đc
thc hin ti Vit Nam hay ti nc ngoài”.
Nguyên tc trung lp
Nguyên tc này đòi hi thu không đc nh hng đn sn xut xã hi,
không gây bin dng các hot đng kinh t. Nhng bin pháp khuyn khích đu t
thông qua thu ca chính ph không thiên v cho nhng d án đt li ích xã hi
thp. Chng hn có ba d án: A, B và C vi sut ni hoàn cha nhn đ
c khuyn
13
khích ln lt là 18%, 14% và 12%. B qua nhng yu t nh quy mô vn, đ ri
ro,… thì d án A tt nht và d án C xu nht. Nu chính ph u đãi thu khuyn
sut ni hoàn
1
ca c ba d án thay đi nhng A vn tt nht và C vn xu nht thì
đó là khuyn khích trung lp; nu th t ba d án thay đi, chng hn B tr nên tt
nht, thì khuyn khích đó không còn trung lp na. iu này th hin  bng di
đây.
Bng1.1: Sut ni hoàn ban đu và sau khi nhn khuyn khích đu t
Sau khi khuyn khích
D án Ban đu
Trung lp Không trung lp
A 18% 20% 19%
B 14% 17% 20%
C 12% 16% 15%

Theo Lut Thu Thu nhp cá nhân, li tc sinh ra t tin gi các t chc tín
dng không chu thu, nhng li tc sinh ra t các khon cho doanh nghip vay
(di hình thc trái phiu doanh nghip) thì li chu thu. Nh vy, chúng ta d
dàng thy Chính ph thiên v cho các t chc tín dng và ngn chn kh nng vay

trc tip công chúng ca doanh nghip. Bng quy đnh này, Chính ph gián tip duy
trì mc giá cao ca tin t, khuyn khích các hot đng tín dng ca t chc tín
dng hn hot đng tín dng ca các doanh nghip.
Nguyên tc công bng và bình đng
Nguyên tc công bng
nói  đây là công bng theo kh nng np thu (ability-
to-pay) ch không phi theo mc th hng. Công bng theo kh nng np thu có
ngha là s thu phi t l vi thu nhp. Nh vy thu nhp cao thì np nhiu, thu
nhp thp thì np ít và thu nhp cha vt qua ngng thì tm thi cha np. S


1
Internal Rate of Return (IRR)
14
dng nguyên tc này trong thc tin, chính ph buc ngi có thu nhp càng cao
càng phi hy sinh mc hu dng t thu nhp theo mt t l nhiu hn.
Có ba cách hiu v s hy sinh:
(1) hy sinh mc hu dng tuyt đi bng nhau (equal absolute sacrifice): chính
ph đánh thu sao cho mc gim tuyt đi v đ hu dng ca mi cá nhân là nh
nhau  Mi cá nhân mt đi m
t mc hu dng tuyt đi bng nhau.
(2) hy sinh t l hu dng bng nhau (equal proportional sacrifice): chính ph
đánh thu sao cho mc gim tng đi v đ hu dng ca mi cá nhân là nh
nhau  Mi cá nhân mt đi mt t l hu dng bng nhau.
(3) hy sinh hu dng biên bng nhau (equal marginal sacrifice):  hu dng
sinh ra t đng thu cui cùng phi bng nhau.
 np 130.000 đng thu ngi có
thu nhp thp phi hy sinh mt cái áo mc đi làm, trong khi ngi thu nhp cao ch
hy sinh tiêu dùng mt hàng kém thit yu hn, chng hn: khn tay. Nh vy, thu
nên trích xut nhiu hn vào thu nhp cao và gim xung cho thu nhp thp sao cho

mc hy sinh tha dng là nh nhau khi đng thu cui cùng đc np
T đó, trên thc t nguyên tc công bng theo kh n
ng tài chính làm c s
ca thu ly tin trên nhng đng thu nhp vt qua các ngng nht đnh.
Nguyên tc bình đng
đòi hi đa v thu ca mi ch th phi ngang nhau
hoc mi đi tng np thu phi đc đi x không thiên v. óng thu là trách
nhim công dân, là ngha v ca mi ngi bt k gii tính, tui tác, ngh nghip và
đa v xã hi.
Cho đn cui nm 2008, phân phi gánh nng thu thu nhp cá nhân  nc ta
th hin bt bình đng rt ln. Theo bà Nguyn Th Cúc nguyên Phó Tng cc
trng Tng cc Thu, thành viên Ban Son tho D Lut thu TNCN, vi mc
khi đim 5 triu đng, hin s ngi np thu thu nhp cao t tin lng, tin công

mi hn 300.000 ngi, ch bng 1,36% lc lng lao đng phi nông lâm nghip
hoc 0,68% toàn lc lng lao đng hay 0,35% dân s Vit Nam. Nu áp dng
15
gim tr cá nhân và ngi ph thuc nh d tho lut thì trong thi gian đu s
ngi np thu này có th gim. iu này cho thy tuyt đi b phn dân s Vit
Nam vn cha b thu chi phi. ó là bt công đi vi nhng ngi đang np thu.
Dn chng th hai v bt bình đng. Theo s li
u t (1) Ban đi mi doanh
nghip, B Công Thng, (2) Thi báo Kinh t Sài Gòn s 45-2008 (933) ngày 30
tháng 10 nm 2008, trang 1 và (3) iu tra doanh nghip nm 2006, Tng cc
Thng kê, doanh nghip nhà nc kim soát hn 54% tng vn quc gia, nhng ch
đóng góp 41% s thu thu và to ra mt gánh nng n bng 70% tng n quc gia.
Dn chng th ba. Theo Thông t s 84/2008/TT-BTC ngày 30 tháng 09 nm
2008 hng dn thi hành thu thu nhp cá nhân, thu nhp tính thu ca cá nhân c
trú bng thu nhp chu thu t kinh doanh và t tin lng, tin công sau khi tr đi
(1) khon gim tr gia cnh, (2) các khon đóng bo him bt buc

và (3) khon
đóng góp t thin, nhân đo, khuyn hc. Nh vy, nu mt cá nhân kinh doanh
mun mua bo him y t, bo him xã hi cho chính bn thân mình thì đây là t
nguyn và s không đc tr khi thu nhp tính thu. Hng dn này d khin
ngi ta suy đoán Chính ph cha ‘tin’ ngi dân, cha khuyn khích tính t
nguyn t giác ca dân chúng. ây là mt biu hin ca s không tôn trng quyn
t do công dân.
Kinh nghim xây dng chính sách thu  nhiu nc cho thy, vic thit k h
thng pháp lut thu nh th nào đ đ
m bo tính kh thi và hiu qu, bao gi cng
gn lin vi các nguyên tc đánh thu. Nói cách khác, các nguyên tc đánh thu
luôn đc xem là mt phn không th thiu trong cu trúc hoàn chnh ca mt h
thng pháp lut thu. Các nguyên tc này va là nhng t tng ch đo xuyên sut
quá trình xây dng và thc hin chính sách thu, va là nn tng cho vic th ch
hóa bng pháp lut đi vi h thng thu quc gia.
1.2.4. Nguyên tc đánh thu thu nhp cá nhân
1.2.4.1. ánh thu trên c s thu nhp chu thu hin hu
16
Mc dù cá nhân có nhiu ngun thu nhp khác nhau, nhng trong thc t
không phi toàn b thu nhp phát sinh đu là đi tng điu chnh ca thu thu
nhp cá nhân. Thu thu nhp cá nhân ch điu chnh phn thu nhp chu thu. Thu
nhp chu thu là phn thu nhp quy đnh c s đánh thu thu nhp. mi h thng
thu nhp dù đánh trên tng loi thu nhp hay trên tng thu nhp nói chung đu tính
thu trên thu nhp ròng đ phn ánh đúng đn kh nng kinh t ca ngi np thu.
Vì vy thu nhp chu thu đc xác đnh trên c s các khon thu nhp nhn đc
sau khi min tr mt s khon chi phí ca ngi np thu.
Hin nay trên th gii còn tn ti nhiu quan đim khác nhau v khái nim và
cách tính thu nhp nên c s đánh thu thu nhp cá nhân cng không ging nhau.
Tùy theo chính sách thu thu nhp ca mi nc mà ni dung, phng pháp xác
đnh các khon min tr và thu nhp chu thu có s khác nhau. Mc khác, trên thc

t không phi mi khon thu nhp phát sinh đu có kh nng xp vào thu nhp chu
thu.
1.2.4.2. Tính thu thu nhp cá nhân theo phng pháp ly tin
c trng quan trng nht ca thu thu nh
p cá nhân là áp dng biu thu ly
tin, tc là mc thu tng lên mt cách ly tin theo mc thu nhp tng lên. Thu
sut ly tin đc coi là mt phng pháp hiu qu nht đ đánh thu theo “ kh
nng np thu” ca cá nhân. Tuy nhiên trong thc t đ tính đc mc ly tin đó là
điu không đn gin.
Xung quanh vn đ áp dng nguyên tc ly tin đi vi thu thu nhp cng có
nhiu ý kin khác nhau. Có ý kin cho rng, tính ly tin ca thu thu nhp cng
cn có gii hn và khi áp dng nguyên tc ly tin cng cn phân bit nguc gc
ca các loi thu nhp đ phát huy vai trò điu chnh ca thu thu nhp. Nhng cng
có quan đim cho rng làm nh vy s gây phc tp trong vic thit k thu sut, vì
không nên dùng các loi thu khác nhau cho thu nhp phát sinh t các ngun thu
nhp khác mà nên áp dng các khon min, gim thu đ đm bo chc nng ca
thu thu nhp hoc áp dng thu ly tin tng phn.
17
1.2.5. Phng pháp tính thu thu nhp cá nhân
V lý thuyt tn ti 03 mô hình đánh thu thu nhp cá nhân
1.2.5.1. Tính thu theo tng ngun hình thành thu nhp
ánh thu theo tng ngun hình thành thu nhp là phng pháp áp dng mt
thu sut tng ng cho tng ngun thu nhp phát sinh. Tng ng vi mi ngun
thu nhp khác nhau, ngi ta tính các chi phí đc tr ca tng loi thu nhp (nhiu
trng hp chi phí có th
đc tr hoc không đc tr) và gán cho mi loi thu
nhp đó các mc thu sut phân bit. S thu phi np là tng hp s thu thu nhp
mà ngi np thu phi np theo tng ngun.
Các nhà kinh t cho rng, phng pháp này khó trn thu hn, vì nó thu “ theo
sát tng ngun thu nhp “. Tuy nhiên, đánh thu theo tng ngun hình thành thu

nhp trên thc t đã bc l nhi
u hn ch:
- Khi chia thu nhp cá nhân thành phn thu nhp đ chu các mc thu khác
nhau không đn thun là công vic phc tp và khó khn, mà điu quan
trng hn là không áp dng trit đ các mc thu sut ly tin và các sut
min gim thu thu nhp cá nhân. Nu có áp dng mc thu sut ly tin thì
cng ch đúng cho mt s loi thu nhp. iu đó li gây bt bình đng gia
các đi tng np thu có các loi thu nhp khác nhau.
- Vic áp dng thu sut cho tng loi thu nhp đòi hi phi phân loi thu
nhp, trên thc t công vic này li tim n nhiu khó khn trong công tác
qun lý. Mt khác, đó cng là c s đ ngi np thu d dàng trn thu.
Nu ranh gii gia các loi thu nhp không chính xác thì s mt ý ngha công
bng ca thu thu nhp cá nhân.
- Trong mt chng mc nào đó cách đánh thu này cng không hiu qu đi
vi xã hi vì ngi np thu có th la chn các hot đng phi hiu qu đ
chu mc thu thp nht.

18
1.2.5.2 Tính thu trên tng thu nhp
Phng pháp này tin hành đánh thu trên tng thu nhp, bao gm tt c các
khon thu nhp nhn đc không phân bit ngun phát sinh thu nhp và chi phí to
ra thu nhp. Tng thu nhp và tng chi phí s đc xem xét trên mt tng th và
đánh thu trên phn chênh lch gia tng thu nhp và tng chi phí, vic phân ra
tng loi thu nhp không có ý ngha.
Do có u đim là đn gi
n và có th áp dng đc biu thu ly tin khi đánh
thu nên phng pháp này đc áp dng rng ri  các nc phát trin.
1.2.5.3. Tính thu hn hp
Thu thu nhp cá nhân có th đc đánh theo cách kt hp c hai phng pháp
k trên. Ban đu đánh thu theo tng ngun hình thành thu nhp, sau đó tng hp

tt c các ngun li và đánh trùm lên tng thu nhp mt mc thu na. Phng
pháp này cho phép áp dng thu sut ly tin ngoài thu sut thông thng đánh
trên tng loi thu nhp. Cách đánh thu này đm bo s chính xác nhng li phc
tp khi tính toán.
Nh vy, mi phng pháp điu có nhng u nhc đim riêng. Vic áp dng
mt phng pháp thích hp tùy thuc vào điu kin kinh t - xã hi tng nc, trình
đ qun lý và yu t tâm lý, tp quán tng dân tc.
1.2.6. C s xây dng chính sách thu thu nhp cá nhân
Mc dù  mi nc, lut thu thu nhp cá nhân đc xây dng khác nhau tùy
theo tính đc thù ca tng nc. Bi vy, gia các nc s có s khác nhau trong
xác đnh thu nhp chu thu, thu sut, min gim thu…Tuy nhiên, khi xây dng
chính sách thu thu thu nhp cá nhân các quc gia đu quan tâm gii quy
t các vn
đ sau đây:
1.2.6.1. Xác đnh thu nhp chu thu
Thu nhp chu thu ca mt cá nhân trong k tính thu là tng thu nhp tr đi
tng các khon đc gim tr.
19
Tng thu nhp ca đi tng np thu là tng thu nhp đc xác đnh c s đ
tính thu nhp chu thu mà đi tng np thu đó kim đc trong ký tính thu. Do
đó, tng thu nhp ca mt đi tng s không bao gm nhng khon min thu. 
xác đnh tng thu nhp cn phi xác đnh tng khon c
u thành tng thu nhp theo
tng loi thu nhp c th, tc là xem xét tng thu nhp đc hình thành t nhng
ngun nào.
Tuy nhiên, không phi mi khon thu nhp ca ngi np thu đu đa vào
đi tng np thu, tùy theo mc đích đánh thu mà có khon thu nhp không đa
vào đi tng đánh thu. Trong thc t khi xây dng các quy đnh tính thu cn xác
đnh r ràng nhng khon nào nm trong tng thu nhp chu thu và nhng khon
nào nm trong tng thu nhp không chu thu. Mun xác đnh thu nhp chu thu

chính xác cn phi xem xét các khon sau đây.
1.2.6.1.1. Ngun gc ca thu nhp
Mi khon thu nhp ca cá nhân có th phát sinh t các ngun khác nhau. Tuy
vy, cng có th phân loi thành các ngun c bn nh sau:
Thu nhp t lao đng : Thu nhp có ngun gc t lao đng gi v trí rt quan
trng và chim t trng khá ln trong thu nhp chu thu  các nc phát trin. Thu
nhp t lao đng bao gm bt k khon bù đp nào trc tip hay gián tip liên quan
đn lao đng. ó là khon thu nhp ca cá nhân nhn đc di hình thc tin
lng hoc tin công do ngi ch ca lao đng tr.
Bên cnh vic xác đnh các khon thu nhp t lao đng còn phi tính toán các
chi phí lao đng đ nhn đc các thu nhp này. Vì thu nhp chu thu là các khon
thu nhp ròng nên cn phi xác đnh các chi phí phát sinh đ phn ánh đúng đn thu
nhp chu thu t lao đng. Do đó, các nguyên tc đa ra là cn thit xem xét kh
nng đc tr ca các chi phí phát sinh. Nu không có các nguyên tc chun thì khó
xác đnh đc ranh gii thu nhp chu thu và khi đó các tranh chp có th phát sinh
gia c quan thu và đi tng np thu hoc to ra nhng c hi ph bin đ trn
20
thu nhp chu thu thông qua s bin tng ca chi phí lao đng. iu đó li ny
sinh s bt bình đng v ngha v gia ngui np thu có mc thu nhp nh nhau.
Phúc li ca ngi làm công:Phúc li bt k bng tin hoc không phi bng
tin nhn đc t lao đng mà không nm trong phn tin lng, ti
n công bng
tin mt. Các khon phúc li thông thng nh nhà , phng tin s dng đi li do
ngi ch lao đng cung cp cho mc đích cá nhân và cung cp hàng gim giá cho
ngi làm công. Toàn b các khon phúc li di dng hin vt này cng coi nh
mt khon thu nhp ca ngi lao đng có kh nng kinh t nh tin công, tin
lng tr bng tin mt nên thuc vào c s đánh thu.
Hin nay, tn ti ba phng pháp đánh thu vào các khon phúc li.
Th nht, đa giá tr các khon phúc li vào thu nhp chu thu ca ngi làm
công nh mt phn thu nhp ca lao đng (coi tin lng, tin công bao gm c các

khon phúc li)
Th hai, áp dng thu danh ngha đánh trên các khon phúc li bng cách
không cho phép ng
i ch lao đng khu tr chi phí liên quan đn vic cung cp
các khon phúc li cho ngi làm công. Phng pháp này áp dng trong trng
hp khó phân b phúc li cho tng ngi. Nhng trong trng hp ngi ch lao
đng nm trong tình trng kinh doanh không có lãi thì vic thu thu khó thc hin
đc.
Th ba, thu phúc li đánh riêng bit vi ngi ch lao đng da trên giá tr
các khon phúc li cung cp cho ngi làm công. Phng pháp này đc áp dng 
mt s nc đang phát trin và các nc có nn kinh t chuyn đi, nhng vic áp
dng hình thc thu sut ly tin tng phn thích hp đi vi tng ngi làm công
li gp khó khn.
T các phng pháp nêu trên có th cho phép xây dng ch đ thu phúc li
đc lp vi h thng thu thu nhp cá nhân hoc là kt hp vi h thng thu thu
nhp nhm đm bo gánh nng chung v thu tng đng vi bt k các khon
phúc li nào (ngay c khi ngi ch lao đng chi tr cho ngi làm công bng tin
21
mt thay vì cung cp mt khon phúc li). Hin nay, nhiu quc gia áp dng h
thng kt hp đ tránh nhng bin đng kinh t và tht thu thu do chuyn đi thu
nhp theo chiu hng đánh thu.
Thu nhp t hot đng kinh doanh: Tùy theo tính cht ca tng ngành ngh
kinh doanh mà thu nhp chu thu đc xác đnh theo nhng phng pháp khác
nhau. Mt s quc gia phân bi
t gia thu nhp t các hot đng thng mi và thu
nhp t các hot đng hành ngh và công vic. S phân chia này không hoàn toàn
xut phát t quan nim logic v thu, mà t phng din lch s.
Thu nhp t vn, tài sn hay gi là thu nhp t đu t: Tùy theo tng giai
đon lch s và tùy theo quan đim đánh thu ca mi nc mà thu nhp này có th
xp loi vào thu nhp b đánh thu hoc không b đánh thu.

1.2.6.1.2. Tinh thu trên c s c trú hay ngun phát sinh thu nhp
 tin hành đánh thu thu nhp cá nhân trc ht phi cn c vào hai c s là
“ c trú “ và “ ngun phát sinh thu nhp”.
H thng đánh thu da vào tình trng “ c trú” đc s dng rng ri trên th
gii. Theo h thng này, các cá nhân c trú  mt nc phi np thu ti nc đó
và đánh trên mi khon thu nhp t khp ni trên th gii, còn nhng cá nhân
không c trú ch b đánh thu trên phn thu nhp phát sinh ti nc đó. Tuy nhiên,
khái nim c trú đc quy đnh khác nhau  các nc khác nhau.
C s th hai đc da vào đ xác đnh ngha v np thu là “ ngun phát sinh
thu nhp”. Nu áp dng theo c s ngun phát sinh thu nhp thì các cá nhân ch
phi np thu thu nhp đi vi các khon thu nhp phát sinh ti nc s ti mà
không phi np thu thu nhp đi vi các khon thu nhp phát sinh  nc ngoài.
Cách đánh thu này thích hp vi nhng nc có nhiu ngi nc ngoài đn làm
vic và đu t còn bn thân công dân ca nc đó ít đi làm hoc đu t  nc
ngoài.
22
Vic xác đnh r c s đánh thu theo tình trng c trú hay ngun phát sinh
thu nhp không nhng có ý ngha quan trng trong công tác xác đnh ngha v np
thu ca các cá nhân mà còn là c s đ tin hành đàm phán, ký kt các hip đnh
tránh đánh thu trùng gia các nc vi nhau trong quan h quc t v thu.
1.2.6.2. Xác đnh các khon thu nhp gim tr
Mt trong nhng đ
c đim quan trng ca thu thu nhp cá nhân là có tính ti
hoàn cnh ca tng cá nhân cn phi đc xem xét khi xác đnh thu nhp chu thu.
Các khon đc gim tr có th đc thc hin di hai dng : Min tr cá nhân và
min tr tiêu chun.
Min tr cá nhân đc thc hin theo phng pháp kê khai chi phí thc t phát
sinh đi vi các khon đc phép gim tr. i vi phng pháp này, mt s khon
chi phí kê khai đòi hi phi có nhng chng t chng minh, mt s khon đc
thc hin theo phng pháp đnh mc và mt s khon có th đc thc hin theo

phng pháp “ gii hn ti đa”. Thông thng, có hai loi gim tr cá nhân là :
Gim tr có tính cht kinh t và gim tr có tính cht xã hi. Gim tr có tính cht
kinh t là các khon gim tr mang tính chi phí liên quan trc tip đn vic to ra
thu nhp nh chi phí đi li, n … k c các khon đóng bo him. Gim tr có tính
cht xã hi là các khon gim tr mang tính cht chi tr cp có tính xã hi nh giúp
đ ngi có hoàn cnh khó khn, chi nuôi dng, bo tr ngi già, tàn tt…
Phng pháp min tr cá nhân đc bo đm s công bng và thng đc áp
dng  nhng nc có trình đ phát trin kinh t và dân trí cao, h thng lu tr và
kim soát thông tin tt. i vi các nc chm phát trin thng không đ điu
kin đ áp dng phng pháp này mà ch yu áp dng phng pháp gim tr tiêu
chun. Phng pháp này đc thc hin thông qua vic xác đnh mc khi đim
chu thu. V nguyên tc, mc khi đim chu thu là mc thu nhp trung bình xã
hi đm bo trang tri đ nhng chi phí cn thit c v mt kinh t và xã hi theo
quan nim và tp quán ca tng nc. phng pháp “gim tr tiêu chun” tuy
không công bng vì mc chi phí cn thit đc cân bng gia các đi tng np

×