Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Giá Như Ngày Ấy Anh Đừng Nói Yêu Tôi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.1 KB, 2 trang )

Anh ngồi đó trước mặt tôi xơ xác và tiền tụy,đôi mắt ướt dưới hàng mi cong
giờ đây thâm quầng mệt mỏi, tay lóng ngóng xoay tròn ly nước cô phục vụ
vừa mới mang ra Anh đấy, tình yêu tha thiết một đời của tôi đấy Người
đàn ông làm tan nát cuộc đời tôi giờ đang hiện hữu trước tôi bằng xương
bằng thịt .Tôi cứ ngỡ một ngày nào đó gặp lại anh chắc hẳn là tôi sẽ giận dữ
trút lên anh những uất hận mà anh đã gây cho cuộc đời tôi hoặc là tôi lại yêu
thương tha thứ và tha thứ, như bao lần tôi đã thứ tha cho anh ?
Câu nói rời rạc khản đặc của anh cất lên " Anh yêu em " đưa tôi trở về
20 năm trước,ngày ấy tôi yêu anh bằng tất cả trái tim của một cô gái ngây
thơ,trong trắng.Những tháng ngày yêu anh tôi thậm chí không dám đi chơi
với bạn bè cùng lứa ,tôi sợ lời ong tiếng ve,tôi sợ không giữ được lòng mình
trước những lời tán tỉnh ngọt ngào của những người đàn ông xung quanh, để
dành cho anh một tình yêu nguyên vẹn,.Tám năm cho anh,tám năm cho một
tinh yêu lừa dối,cho đến một ngày anh nói tiếng chia tay, hôm ấy trời mưa to
lắm,anh hẹn tôi đến quán cà phê mà hai đứa vẫn thường tới rồi anh bảo "
chúng mình phải chia tay thôi,10 ngày nữa anh cưới" không một lời giải
thích ,nắm lấy bàn tay tôi đang run rẩy anh nói " Anh yêu em,anh xin lỗi ! "
anh xin lỗi ,câu nói ấy với anh sao dễ dàng đến thế? anh có biết với tôi phải
đổi lấy một đời người cô quạnh,một trái tim không còn biết yêu thương là gì
nữa,tôi ngồi đó lặng câm,ráo khoảnh,lòng tôi đau quặn thắt,tim tôi đông
cứng,chết lặng,tôi không nhớ mình về nhà bằng cách nào,chỉ biết rằng tôi đã
ốm liệt giường gần một tháng ,đi không vững phải lần tường tập đi.Tôi vội
vã chuyển nơi công tác để trốn chạy,để không phải đi trên những con đường
tôi và anh đã từng đi,để không phải vô tình bắt gặp những kỷ niệm xưa hai
đứa đã từng có và để chôn vùi một ký ức buồn đau.
Tôi cứ nghĩ chuyển nơi công tác ở môi trường mới là có thể quên
anh,có thể bắt đầu một cuôc sống mới,một tình yêu mới.Nhưng không vết
thương lòng anh gây cho tôi quá lớn ,để rồi từ ngày ấy cho đến bây giờ cứ
mỗi lần nghe ai đó nói " Anh yêu em " là tim tôi rỉ máu,uất hận,tôi không
còn yêu thương ai được nữa,nó như một khói u ác tính,một căn bệnh nan y
không thể chữa lành?


Giá như cái ngày chia tay năm ấy anh đừng nói tiếng yêu tôi,anh cứ đi
lấy vợ và đổ lỗi cho tôi với muôn vàn lý do : không nghề nghiệp,không môn
đăng hộ đối,không thủy chung,không xứng đáng thì có lẽ bây giờ tôi sẽ
thứ tha,sẽ chấp nhận anh dù tình yêu tôi dành cho anh không còn nguyên
vẹn.Nhưng anh đã không làm như vậy " Anh yêu em " anh yêu em mà bỏ em
dễ dàng như vậy sao?anh yêu em mà để em lỡ dở một đời?sống mà như
chết,một trái tim chai sạn,một linh hồn không còn xúc cảm yêu thương
VĨNH BIỆT ANH TÌNH YÊU CỦA TÔI

×