Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (136.4 KB, 2 trang )
Sharing the value
Làm rõ “cái tôi” của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong đoạn
trích “Ai đã đặt tên cho dòng sông”.
Dàn bài tham khảo:
1/Tổng:
- “Cái tôi”: nét riêng của con người Cái tôi trong văn học không chỉ thể hiện con người
mà còn là phong cách văn chương.
- Cái tôi của HPNT được thể hiện qua ba phương diện: Cái tôi say đắm cảnh sắc thiên
nhiên, gắn bó với quê hương xứ sở; Cái tôi uyên bác với vốn hiểu biết đa ngành phong
phú; Cái tôi tài hoa, tinh tế trong từng câu chữ.
2/ Phân:
LUẬN ĐIỂM 1: Cái tôi say đắm cảnh sắc thiên nhiên, gắn bó với quê hương xứ sở
+ Nhà văn chọn sông Hương như một đối tượng thẩm mĩ – cảnh sắc thiên nhiên đặc
trưng của xứ Huế để miêu tả và ca ngợi. Sông Hương hiện lên với nhiểu vẻ đẹp gắn với
cảnh sắc thiên nhiên từng vùng địa hình xứ Huế (thượng nguồn, ngoại vi thành phố,…)
+Qua vẻ đẹp sông Hương, con người cố đô hiện lên với nét đẹp đằm thắm, dịu dàng
nhưng mãnh liệt; khơi gợi trầm tích văn hóa.
LUẬN ĐIỂM 2: Cái tôi uyên bác tác giả thể hiện vốn kiến thức sâu rộng về nhiều
lĩnh vực
+ Địa lí: những vùng miền địa hình khác nhau của xứ Huế cho người đọc hiểu rõ cuộc
hành trình của sông Hương. Sự kết hợp giữa hệ thống địa danh + địa hình giúp người đọc
hình dung cảnh sắc thiên nhiên sơn thủy hữu tình.
+ Lịch sử: lịch sử Huế với lịch sử dân tộc gắn với tội ác của đế quốc và những chiến
công vang dội của dân ta.
+Văn hóa: Kiến thức về âm nhạc: tứ đại cảnh, nhã nhạc cung đình (gu thưởng thức âm
nhạc: bực mình khi nghe nhạc bên ngày), những sắc áo điều lục, những đêm hội hoa đăng
rằm tháng bảy.
+ Văn học: Nắm bắt nét riêng của từng tác phẩm và gương mặt thơ của Huế trong những
tác phẩm ấy.
Sharing the value
LUẬN ĐIỂM 3: Cái tôi tinh tế tài hoa