Tải bản đầy đủ (.pdf) (79 trang)

Tác động của thành phần sở hữu ban quản lý lên hiệu quả hoạt động công ty

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.6 MB, 79 trang )




B GIÁO DCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH






NGUYNăTHÀNHăỌNG


TỄCăNG CA THÀNH PHN S HU
BAN QUN LÝ LÊN HIU QU HOTăNG
CÔNG TY: BNG CHNG T VIT NAM


LUNăVNăTHCăSăKINHăT



Tp. H Chí Minh ậ Nm 2014




B GIÁO DCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH






NGUYNăTHÀNHăỌNG

TỄCăNG CA THÀNH PHN S HU
BAN QUN LÝ LÊN HIU QU HOTăNG
CÔNG TY: BNG CHNG T VIT NAM

Chuyên ngành: Tài chính Ngân hàng
Mã s: 60340201

LUNăVNăTHCăSăKINHăT

NGI HNG DN KHOA HC:
TS.ăLểăT CHÍ

Tp. H Chí Minh ậ Nm 2014


LIăCAMăOAN
Hc viên xin cam đoan đơy lƠ công trình nghiên cu ca riêng hc viên vi s
hng dn và giúp đ ca TS. Lê t Chí.
Nhng s liu thng kê đc ly t ngun đáng tin cy. Ni dung và kt qu
nghiên cu ca lun vn nƠy cha tng đc công b trong bt c công trình nghiên
cu nào.

Tp. H Chí Minh, ngƠy 22 tháng 10 nm 2014
Tác gi


Nguyn ThƠnh ông


MC LC
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CÁC BNG
DANH MC CÁC HÌNH
Tóm lc 1
CHNG 1: TNG QUAN V NGHIÊN CU 2
1.1. Gii thiu 2
1.2. Mc tiêu nghiên cu 4
1.3. i tng và phm vi nghiên cu 4
1.4. Cu trúc bài nghiên cu 4
1.5. im mi ca đ tài 5
CHNG 2: TNG QUAN LÝ THUYT 7
2.1. Cu trúc s hu ca công ty Vit Nam 7
2.2. Mi quan h gia cu trúc s hu và hiu qu hot đng công ty 8
2.2.1. Tp trung s hu và hiu qu hot đng công ty 9
2.2.2. Thành phn s hu và hiu qu hot đng công ty 10
2.2.2.1. Thành phn s hu t chc 10
2.2.2.2. Thành phn s hu nhƠ nc 11
2.2.2.3. Thành phn s hu ban qun lý 13
CHNG 3: PHNG PHÁP VÀ MỌ HÌNH NGHIÊN CU 16
3.1 Ngun d liu 16
3.2 Các bin vƠ cách đo lng 16
3.2.1 Bin đc lp 16



3.2.2 Bin ph thuc 20
3.3 Mô hình thc nghim 23
3.4. Thng kê mô t 24
CHNG 4: KT QU THC NGHIM 27
4.1. Kim tra đa cng tuyn 28
4.3. La chn phng pháp hi quy phù hp 29
4.4. Gii thiu mô hình GMM 36
4.5. Kt qu c lng theo phng pháp GMM 38
4.5.1 Kt qu chy hi quy 38
4.5.2 Kh nng gii thích ca mô hình 40
4.5.3 Quan h thc nghim gia các bin đc lp và ph thuc 40
4.6. Mi quan h phi tuyn gia hiu qu hot đng công ty và s hu ca ban qun
lý 43
4.7. Tng kt kt qu nghiên cu 54
CHNG 5: KT LUN VÀ HN CH CA  TÀI 56
5.1. Kt lun 56
5.2. Hn ch ca đ tài 59






DANH MC CÁC BNG
Bng 3.1. Tóm tt các bin trong mô hình 20
Bng 3.2. K vng du các bin trong mô hình 22
Bng 3.3. Thng kê mô t các bin trong mô hình 24
Bng 3.4. Thng kê theo t l c phn s hu bi ban qun lý 25
Bng 4.1. Ma trn tng quan gia các bin 28

Bng 4.2. Kt qu tính h s VIF 29
Bng 4.3. Kt qu hi quy theo phng pháp Pooled OLS 30
Bng 4.4. Kt qu hi quy phng pháp Random Effect 30
Bng 4.5. Kt qu kim đnh Breusch và Pagan Lagrangian 31
Bng 4.6. Kt qu hi quy theo phng pháp Fixed Effect 32
Bng 4.7. Kt qu kim đnh Hausman Test 32
Bng 4.8. Kt qu kim tra phng sai thay đi 34
Bng 4.9. Kt qu kim tra t tng quan 35
Bng 4.10. Kt qu mô hình vi bin ph thuc ROA 39
Bng 4.11. Tóm tt kt qu thng kê 40
Bng 4.12. Kt qu Mô hình (1) 46
Bng 4.13. Kt qu Mô hình (2) 47
Bng 4.14. Kt qu Mô hình (3) 48
Bng 4.15. Tóm tt kt qu hi qui 49
Bng 4.16. Bng bin thiên ca đ th hàm s 51
Bng 4.17. Tóm tt kt qu nghiên cu 54







DANH MC CÁC HÌNH
Hình 4.1. Quy trình chn phng pháp hi quy 27


1

Tómălc

Mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý (Managerial Owenership)
và hiu qu hot đng công ty (Firm Performance) đc rt nhiu các tác gi ni
ting trên th gii nghiên cu trong nhiu thp niên qua. Da theo nghiên cu ca
các tác gi trên, bài lun vn này kim tra mi quan h gia thành phn s hu ban
qun lý và hiu qu hot đng ca các công ty niêm yt trên S Giao dch Chng
khoán Thành ph H Chí Minh (HOSE). Lun vn s dng d liu ca 246 công ty
niêm yt trong ba nm 2011, 2012 và 2013. Mô hình hi quy đc ly t bài vit
nghiên cu ca Yifan Hu và Xianming Zhou (2008). Mô hình s dng ch tiêu ROA
(Li nhun trên tng tài sn) đ đo lng hiu qu hot đng ca công ty. Kt qu
nghiên cu cho thy có mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu
hot đng công ty. ng thi, kt qu cng cho thy tn ti mi quan h phi tuyn
gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty trong trng hp
s dng bin ROA làm bin ph thuc.
2

CHNGă1:ăTNG QUAN V NGHIÊN CU
1.1. Gii thiu
Vic nm gi c phn ca ban qun lý đang lƠ mt trong nhng vn đ khá
nóng bng trong thi đim hin nay ti Vit Nam vì đơy lƠ giai đon các công ty ri
vào tình th khó khn c v ngun nguyên vt liu đu vào cng nh tìm kim khách
hàng đu ra và s khc lit trong vic cnh tranh vi các đi th. iu này gây áp lc
rt ln lên các nhà qun lý, nht là các nhà qun lý nm gi c phn công ty. Câu hi
luôn đt ra trong đu h là: Tip tc nâng cao giá tr công ty v dài hn nhm thu li
tc t c phn nm gi hay theo đui nhng mc tiêu ngn hn nhm ti đa hóa tin
lng, tin thng trong hin ti? Chính điu nƠy lƠm tng khá nhiu chi phí đi din
cho công ty. Hn th na, Vit Nam là mt trong nhng nn kinh t đang phát trin
và theo La Porta, Lopez-de-Silanes, Shleifer và Vishny (1998) thì vn đ chi phí đi
din (tc vn đ xung đt li ích gia ban giám đc và các c đông công ty do tách
bit quyn s hu và chc nng qun lý) lƠ tng đi nghiêm trng hn do s vng
mt ca c s pháp lỦ vƠ c ch qun lý khác. Chính vì vy mà Jensen và Meckling

(1976) cho rng các nhà qun lý nm gi ít c phn không ti đa hóa tƠi sn ca c
đông vì h có đng c đ tiêu th bng lc. Tng t nh vy, mt s nhà bình lun
đư ch trích các nhà qun lý nm gi ít c phn hoc không nm gi c phn trong
các công ty, và ch đ này thm chí còn xut hin rt nhiu trong các cuc tho lun
ca các hi đng qun tr. Demsetz và Lehn (1985) cho rng phm vi ri ro đo đc
là rt ln cho các công ty mà ban qun lý không nm c phn, do đó nhng nhà qun
lý phi có c phn s hu ln hn đ gn lin li ích ca h vi li ích các c đông
và công ty. iu này càng nhn mnh tm quan trng ca vic s hu c phn ca
ban qun lý đi vi hiu qu hot đng công ty.
Chính vì vy đư có rt nhiu nghiên cu trên th gii v vn đ s hu c phn
ca ban qun lý và hiu qu hot đng công ty nh Berle vƠ Means (1932), Demsetz
và Lehn (1985), Jensen và Meckling (1976), McConnell và Servaes (1990), Claessens
3

và Djankov (1999), Charles P. Himmelberg, R. Glenn Hubbard, Darius Palia (1999)
… Các bng chng thc nghim hin có v ch đ nƠy lƠ cha kt lun đc vƠ đôi
khi kt qu trái ngc nhau.
Theo Yifan Hu và Xianming Zhou (2008), bng cách kim tra mt mu ca
các công ty Trung Quc không niêm yt, tác gi cung cp bng chng đu tiên t
Trung Quc cho tác đng ca s hu c phn ca ban qun lý lên hiu qu hot đng
công ty. Kt qu cho thy rng các công ty có ban qun lý nm gi c phn hot đng
tt hn các công ty mà ban qun lý không nm gi c phn. Ngoài ra, mi quan h
gia hiu qu hot đng công ty và s hu c phn ca ban qun lý là phi tuyn, và
các đim un, mà ti đó các mi quan h chuyn sang ngc chiu xy ra ti mc s
hu trên 50%.
Ngoài ra, vn đ s hu c phn ca ban qun lý đc bit có Ủ ngha trong nn
kinh t. Nm đc tm quan trng ca vic ban qun lý s hu c phn cng nh
phn trm c phn mà h s hu có th giúp các nhƠ đu t, các ngơn hƠng chính xác
hn trong các quyt đnh đu t, gii ngân vƠo các công ty nƠy. Hn na, các c quan
nhƠ nc cng d dàng kim soát đc tình hình hot đng ca các công ty, to điu

kin thun li trong qun lý kinh t vi mô vƠ v mô.
Tuy nhiên, mt câu hi đc đt ra là: Có tn ti mi quan h gia s hu c
phn ca ban qun lý và hiu qu hot đng ca công ty ti Vit Nam hay không?
Xut phát t nhu cu thc tin trên, bài nghiên cu này s tin hành kim tra
mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty ti
Vit Nam. D liu đc thu thp t các công ty niêm yt trên S Giao Dch Chng
Khoán Thành ph H Chí Minh. Ch s ROA (Li nhun trên tng tài sn) s đc
s dng đ đo lng hiu qu hot đng ca các công ty. Phng pháp hi quy GMM
(Generalized Method of Moments) đc áp dng trên mô hình ca hai tác gi Yifan
Hu và Xianming Zhou (2008) nhm kim tra mi quan h gia thành phn s hu
ban qun lý và hiu qu hot đng công ty.
4

1.2. Mc tiêu nghiên cu
Kim tra mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot
đng ca các công ty đc niêm yt trên S Giao Dch Chng Khoán Thành ph H
Chí Minh.
Câu hi nghiên cu:
 Có tn ti mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot
đng công ty hay không?
 Có xut hin mi quan h phi tuyn gia thành phn s hu ban qun lý và
hiu qu hot đng công ty hay không?
1.3. iătng và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu: Mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và
hiu qu hot đng công ty.
Phm vi nghiên cu: các công ty c phn niêm yt trên S Giao Dch Chng
Khoán Thành ph H Chí Minh bao gm các lnh vc kinh doanh tr ngân hàng và
chng khoán do các ngƠnh nƠy có đc thù riêng. Giai đon nghiên cu là ba nm t
nm 2011 đn nm 2013. Các công ty đc chn trên S Giao Dch Chng Khoán
Thành ph H Chí Minh phi có đy đ báo cáo thng niên t nm 2011 đn nm

2013 và công b thông tin minh bch v các bin trong mô hình bài nghiên cu thc
hin. a s các công ty đc niêm yt trên S Giao Dch Chng Khoán Thành ph
H Chí Minh đu công b đy đ báo cáo thng niên, tuy nhiên vn có nhiu công
ty thiu báo cáo thng niên trong mt hoc vƠi nm vƠ đ đm bo s quan sát ln
cng nh thƠnh phn s hu đa dng phù hp vi mô hình nghiên cu, bài nghiên
cu ch chn ra 246 công ty trong ba nm 2011, 2012 vƠ 2013.
1.4. Cu trúc bài nghiên cu
Bài nghiên cu gm nm chng:
Chngă1: Tng quan v nghiên cu: Gii thiu chung v bài nghiên cu.
5

Chngă2: Tng quan lý thuyt: Gii thiu các lý thuyt liên quan đn bài nghiên
cu cng nh các kt qu nghiên cu ca các tác gi khác v vn đ nghiên cu.
Chngă3: Phng pháp vƠ mô hình nghiên cu: Áp dng mô hình nghiên cu ca
hai tác gi Yifan Hu và Xianming Zhou (2008) vào d liu ca các công trên S Giao
Dch Chng Khoán Thành ph H Chí Minh.
Chngă4: Kt qu thc nghim: Trình bày và gii thích kt qu ca bài nghiên cu.
Chngă5: Kt lun và hn ch ca đ tài: Kt lun bài nghiên cu vƠ đa ra các
đim hn ch ca đ tài.
1.5. im mi caăđ tài
So vi bài nghiên cu gc ca Yifan Hu và Xianming Zhou (2008)
Bài nghiên cu ca các công ty trong mô hình ca tác gi đc thc hin trên
mu các công cha niêm yt. Trong khi đó, vic thu thp s liu ca các công ty cha
niêm yt ti Vit Nam rt khó khn vƠ không kh thi. Vì vy, bài nghiên cu tin
hành vi các công ty c phn đc niêm yt trên S Giao Dch Chng Khoán. Vic
chn mu các công ty đc niêm yt có li hn so vi các công ty không niêm yt 
ch: Các công ty niêm yt phi tuân th nghiêm ngt các qui đnh v công b thông
tin cng nh bt buc phi có kim toán đc lp. Chính điu này giúp cho s liu trên
báo cáo tài chính ca công ty khá minh bch cng nh trung thc và hp lý theo các
khía cnh trng yu. S liu chính xác hn s to điu kin thun li trong vic chy

mô hình hi quy c lng các thông s.
Trong bài nghiên cu ca mình, Yifan Hu và Xianming Zhou (2008) lý lun
rng: Do mu nghiên cu đc ly t các công ty cha niêm yt nên nên s không có
th trng th cp cho các công ty này, chính vì vy các nhà qun lý s khó mua bán
li c phn ca mình, tc là c phn ca h thng c đnh và ít bin đng theo kt
qu hot đng công ty. Vì vy, hai tác gi cho rng không có vn đ ni sinh trong
mô hình ca mình vƠ không đ ra gii pháp gii quyt vn đ ni sinh. Trong khi đó,
Jensen và Warner (1988) cho rng có hin tng ni sinh khi khi s dng t l c
6

phn s hu bi ban qun lỦ nh lƠ mt bin gii thích. Vì vy, bài nghiên cu đư s
dng phng pháp hi quy GMM vi bin công c là bin quy mô công ty, quy mô
công ty bình phng vƠ bin tr ca các bin đc lp. ơy đc xem là mt đim mi
so vi bài nghiên cu gc ca hai tác gi Yifan Hu và Xianming Zhou (2008).
So vi các bài nghiên cu ti Vit Nam
Ti Vit Nam có nhiu bài nghiên cu v cu trúc s hu tác đng đn hiu
qu hot đng ca công ty. Tuy nhiên, cho đn nay có rt ít bài nghiên cu v thành
phn s hu ban qun lỦ (ban giám đc) tác đng lên hiu qu công ty vi đy đ các
kim đnh chi tit liên quan đn tác đng nƠy. Thng các bài nghiên cu ch dng
li  mi quan h cùng chiu, hoc trái chiu gia thành phn s hu ban qun lý và
hiu qu hot đng công ty. Rt ít bài nghiên cu v mi quan h phi tuyn gia hai
thành phn này.
Chính vì vy, bài nghiên cu tin hành kim đnh mi quan h phi tuyn gia
hai thành phn này thông qua vic tìm đim đo chiu trong mô hình hi quy đa thc
bc hai.

7

CHNGă2:ăTNG QUAN LÝ THUYT
2.1. Cu trúc s hu ca công ty Vit Nam

Vit Nam bt đu ci cách kinh t dài hàng thp k t nm 1986. Mc tiêu
chính ca ci cách lƠ đ áp dng các c ch kinh t th trng vào h thng k hoch
tp trung c nhm nâng cao hiu qu phân b ngun lc vƠ nơng cao nng sut. ơy
là mt nhim v đy thách thc đi vi chính ph Vit Nam khi ci cách các công ty
nhƠ nc (SOEs) - nhng công ty thuc s hu hp pháp ca nhƠ nc vƠ đc qun
lý bi chính quyn trung ng, tnh, hoc đa phng. Các bin pháp ci cách đu
tiên bao gm tng tính t ch quyt đnh qun lý, thc hin chng trình u đưi thu
doanh nghip. Các công ty nhƠ nc đc phép đc t nhơn hóa mt phn hoc t
nhân hóa hoàn toàn. Các công ty nh có th đc t nhơn hóa thông qua tái c cu,
bán, hoc sáp nhp. Các công ty trung bình và c ln có th đc t nhơn hóa mt
phn thông qua phát hành c phiu. Thành tu ln nht trong giai đon này là thúc
đy tin trình c phn hóa công ty nhƠ nc và hình thành s Giao dch Chng khoán
vƠo nm 2000. Vic này nhm tng cng kh nng huy đng vn và minh bch
thông tin trong h thng tài chính, thúc đy công ty hot đng hiu qu hn.
Làn sóng c phn hóa đư thay đi đáng k c cu s hu ca các công ty Vit
Nam. Sau khi tái c cu s hu và tùy thuc vào ch s hu ca nó, mt công ty nhà
nc trc đơy thng s có nm thành phn s hu: s hu nhƠ nc, s hu t
chc, s hu ca nhân viên, s hu ca cá nhơn trong nc và s hu nc ngoài.
Thành phn s hu nhƠ nc là các chính quyn trung ng, tnh, đa phng nm
gi c phn hoc các công ty ch đc chính ph s hu. Thành phn s hu t chc
là các t chc trong nc nm gi c phn ca công ty, bao gm c các công ty bo
him, qu tng h, và các doanh nghip khác. Thành phn s hu ban qun lý là
ban giám đc nm gi c phn công ty.
Thành phn s hu ban qun lý là trng yu trong các công ty niêm yt trên
sàn chng khoán Vit Nam. Có hai trng hp chính mƠ ngi qun lý công ty Vit
8

Nam có th s hu mt phn ln c phn ca công ty. Trong trng hp đu tiên,
công ty đc thành lp vi quy mô nh vƠ đc kim soát hoc đc s hu duy nht
bi ngi qun lý. T khi Vit Nam bt đu thi k đi mi kinh t, đư có mt s

phát trin bn vng ca các công ty kim soát bi chính ngi ch sáng lp ra. Trong
trng hp th hai, ngi qun lý ca mt doanh nghip nhƠ nc trc đơy đư tr
thành c đông ln sau khi công ty đc c phn hóa, trong đó c phiu đc bán ra,
toàn b hoc mt phn cho t chc hoc nhƠ đu t cá nhơn bao gm c ngi qun
lý.
2.2. Mi quan h gia cu trúc s hu và hiu qu hotăđng công ty
Gii thiu cu trúc s hu và hiu qu hotăđng công ty
Hiu qu hot đng công ty đc coi lƠ đc lp vi cu trúc s hu trong
trng hp không có chi phí đi din. Tuy nhiên, trong thc t, chi phí đi din đc
to ra t vn đ ngi ch vƠ ngi qun lý vn luôn luôn tn ti. Cu trúc s hu
vn c phn là mt c ch quan trng trong qun tr doanh nghip (Denis &
McConnell 2003), nh hng đn cht lng qun tr doanh nghip và kh nng gim
chi phí đi din (Berk & DeMarzo, 2007).
Lý lun “Ph thuc vào li mòn” ca (Coffee 1999 và Dyck 2004) cho rng
cu trúc s hu ph thuc vào li mòn, vƠ đc xác đnh bi các nhóm li ích. Vì
vy, c cu s hu hin ti có th không phi là hiu qu nht. Vì vy, kim tra mi
quan h gia c cu s hu và hiu qu hot đng công ty có th giúp các nhƠ đu t
đt đc giá tr bng cách ti u hóa c cu s hu ca công ty.
Tác đng ca cu trúc s hu lên hiu qu hot đng công ty theo hai hng:
tp trung s hu và thành phn s hu. Tp trung s hu cung cp thông tin đnh
lng v quyn s hu vn ca các c đông ln nht. Thành phn s hu cung cp
thông tin đnh lng v tính cht ca các c đông kim soát.
9

2.2.1. Tp trung s hu và hiu qu hotăđng công ty
Nhiu tác gi đư kim tra mi quan h gia c cu s hu và hiu qu hot
đng công ty nh Short (1994), Gross (2007) và Holderness (2003).
Mt s nghiên cu điu tra nh hng ca tp trung s hu đi vi tng trng
và ri ro. Larner (1966) s dng phng sai ca t sut li nhun/vn ch s hu nh
mt bin đi din cho ca ri ro và kim tra s ph thuc vào s tp trung quyn s

hu s dng mu 187 công ty trong s 500 công ty phi tài chính ln nht ca M.
Nghiên cu cho thy rng có mt mi quan h cùng chiu không đáng k gia các
công ty kim soát bi ban qun lỦ (trái ngc vi công ty kim soát bi ch s hu)
và mt phng sai cao trong t l li nhun / vn ch s hu. Nói cách khác tp trung
s hu thp có th bao hàm ri ro cao.
Mt nghiên cu ca Radice (1971) kim tra mi quan h gia tc đ tng
trng tài sn ròng và tp trung s hu s dng mu 86 công ty ln ca Anh. Nghiên
cu thy rng các công ty kim soát bi ch s hu có t l li nhun và tc đ tng
trng cao hn. Hu ht các nghiên cu khác kho sát nh hng ca tp trung s
hu v li nhun và giá tr công ty ch không phi tng trng và ri ro.
Tác đng cùng chiu ca tp trung s hu lên hiu qu hot đng công ty
(đc đo bng li nhun và giá tr công ty) đc tìm thy trong nhiu nghiên cu.
Li gii thích chính ca tác đng cùng chiu là các c đông ln có c kh nng vƠ
đng lc đ theo dõi và kim soát nhng ngi đi din, nhm điu hành công ty theo
li ích ca các c đông.
Các nghiên cu khác tìm thy tác đng ngc chiu, cho rng s gia tng kim
soát ca c đông ln làm gim đng lc ca nhà qun lý. Hin tng nƠy đc đnh
ngha lƠ giám sát quá mc (Burkart và các cng s nm 1997, Pagano & Röell 1998).
Mt lỦ do khác cho các tác đng ngc chiu là lý thuyt v chi phí s dng vn đu
tiên đc gii thiu bi Fama và Jensen (1983). H lp lun rng mc đ tp trung
s hu càng cao thì tính thanh khon ca các c phiu s càng thp vì có ít c phiu
10

có sn đ bán ra trên th trng. Kt qu là, c phiu tr nên ri ro hn khi h s beta
ca công ty tng vƠ chi phí vn b đy lên (Barclay & Holderness 1989, Bolton &
Von Thadden 1998). Lý thuyt nƠy đc da trên nghiên cu thc nghim ca Beaver
và cng s (1970), Rosenberg (1976), Thompson (1976) và Hartzell & Starks (2003).
Tuy nhiên, các nghiên cu khác không tìm thy tác đng ca tp trung s hu
lên hiu qu hot đng ca công ty. Lý thuyt chn lc t nhiên ca Alchian (1950),
Friedman (1953) vƠ Becker (1962) đc áp dng đ gii thích kt qu nghiên cu ca

h. Lý thuyt cho rng các tp đoƠn thc hin tt nh nhau di hình thc s hu
khác nhau, vì th trng cnh tranh s loi b tt c các hình thc không hiu qu
trong thi gian dài. Vì vy, vic la chn c cu s hu ti u ph thuc vào môi
trng vƠ không có tác đng ca c cu s hu lên hiu qu hot đng doanh nghip.
Tác đng phi tuyn cng đc tìm thy bng cách đa các ngng trong vic
đo lng mc đ tp trung vƠ điu tra s ng quan trong mt phm vi nht đnh
bng cách s dng các k thut hi quy tng phn (Morck và công s, 1988). Các
phng pháp trong hi quy tìm thy mi quan h đng cong gia mc đ tp trung
s hu và hiu qu hot đng doanh nghip (McConnell & Servaes 1990). Nhng lp
lun gii thiu  trên thng đc kt hp đ gii thích kt qu phi tuyn tính.
2.2.2. Thành phn s hu và hiu qu hotăđng công ty
2.2.2.1. Thành phn s hu t chc
Taylor (1990) thy rng ti M, t l vn ch s hu đc nm gi bi các t
chc đư tng t 8% nm 1950 lên 45% vƠo nm 1990. ThƠnh phn s hu t chc
thu hút nhiu s chú ý cùng vi tm quan trng ngƠy cƠng gia tng trong th trng
chng khoán. Theo Hand (1990), các nhƠ đu t t chc tinh vi hn so vi các c
đông khác, vì h chuyên nghip hn v th trng vn, các ngành công nghip, các
doanh nghip và h đc cp nht thông tin tt hn. Bên cnh đó, c đông t chc
có kh nng theo dõi qun lý hiu qu hn vƠ ít tn kém hn.
11

Tác đng ngc chiu đc tìm thy trong các nghiên cu ca Pound (1988)
và Hand (1990). Còn Wahal (1996) ch tìm thy tác dng tích cc ngn hn ca s
hu t chc nhng không có tác dng này trong dài hn, vì ông cho rng các nhƠ đu
t thích theo đui các kt qu ngn hn. Các nghiên cu khác minh ha cho lp lun
nƠy: Các nhƠ đu t t chc rt nhy vi tin tc, bi vì h có th s dng li th ca
tin tc trong bi cnh thông tin bt cân xng (Porter 1992); Các nhƠ đu t t chc
xem xét đu t vƠo công ty nh tƠi sn trong danh mc đu t ca h (Coffee 1991).
Tuy nhiên, Clay (2001) kim tra d liu t 8.951 công ty trong giai đon t
1988 đn 1999 và tìm thy bng chng thc nghim h tr quan đim tác đng cùng

chiu ca s hu t chc lên hiu qu hot đng công ty.
Bài nghiên cu ca các tác gi khác nh Karpoff, Malatesta & Walkling
(1996), Duggal & Millar (1999), Edwards & Nibler (2000) không tìm thy mi quan
h gia s hu t chc và hiu qu hot đng công ty.
Nh vy, các kt qu nghiên cu thc nghim ca các tác gi v tác đng ca
thành phn s hu t chc lên hiu qu hot đng công ty vn rt mâu thun nhau.
2.2.2.2. Thành phn s huănhƠănc
Gia nhng nm 1930 vƠ 1970, đin hình là cú sc tƠi chính nm 1929 vƠ sau
đi khng hong đư to ra mt xu hng "xã hi hóa" trên toàn th gii. iu này bt
buc nhƠ nc nên đóng vai trò k hoch trong nn kinh t th trng, khc phc tình
trng đc quyn (Meade, 1948).
Tuy nhiên, trong nhng nm 1970 vƠ 1980, hu ht các công ty thuc s hu
nhƠ nc đư tri qua mt quá trình t nhơn hóa đ gim s tham gia ca chính ph
trong c ch th trng. Ngày nay s hu nhƠ nc ch yu đc tìm thy  các nc
xã hi ch ngha nh Trung Quc, Vit Nam Vì thay đi ch đ kinh t, chính tr
đư hình thƠnh vƠ đnh hình li c cu s hu theo thi gian. Các tranh lun v tác
đng ca s hu nhà nc lên hot đng công ty liên tc din ra vi lý l ng h cng
nh chng li quyn s hu ca nhƠ nc.
12

V mt tích cc, s hu nhƠ nc đc lp lun dùng đ khc phc tht bi
th trng. Khi chi phí xã hi ca các th lc đc quyn tr nên khá cao, s hu nhà
nc đc cho là s phc hi li sc mua ca ngi dân (Atkinson và Stiglitz 1980).
Hn na s hu nhƠ nc trong các ngành công nghip có tm quan trng chin lc
đi vi quc gia (Ví d: tài nguyên thiên nhiên, tin ích vƠ c s h tng) cng đc
lp lun là có li cho xã hi (Grout & Stevens 2003). Tuy nhiên, lp lun này không
ph thuc vào hiu qu hot đng riêng bit ca doanh nghip nh lƠ tiêu chí thƠnh
công mà da trên tng li ích cho xã hi. Mt s nghiên cu thy rng quyn s hu
ca nhƠ nc lƠm tng hiu qu hot đng công ty so vi s hu t nhơn trong mt
s ngành công nghip bao gm c công ty đin lc, và x lỦ nc thi. Mt lp lun

có th ng h s hu nhƠ nc lƠm tng hiu qu hot đng công ty là vic giám sát
hot đng s gim chi phí đi din. Mt nghiên cu gn đơy ca hn 1.000 công ty
Trung Quc niêm yt tìm thy mt mi quan h tích cc gia s hu nhƠ nc và
hiu qu hot đng công ty Le & Buck (2011). ng thi, Tian và Estrin (2005) tìm
ra mi quan h cùng chiu gia thành phn s hu nhƠ nc và hiu qu hot đng
công ty.
Tuy nhiên, v mt tiêu cc, quyn s hu nhƠ nc trong nhiu trng hp,
đc coi là không hiu qu vƠ quan liêu. Nh Stulz (1988) vƠ Shleifer vƠ Vishny
(1994) cho bit, các doanh nghip nhƠ nc cho phép s bt đng ln gia quyn
kim soát và quyn quyt đnh dòng tin ca ngi ra quyt đnh. Khi quyn kim
soát đc tp trung vào mt s quan chc hay các chính tr gia s không có dòng tin
đáng k vì tt c li nhun thu đc đc phân b li cho các công ty ca chính h
hoc cho ngân sách quc gia. S bt đng và quan liêu dn đn thiu đng c đ đa
ra quyt đnh theo đui ti đa hóa li nhun, hn na, vic nƠy cng lƠm tng thông
tin bt cân xng trong quá trình ra quyt đnh. Vì vy, Megginson và các cng s
(1994) kt lun rng s hu nhƠ nc là không hiu qu so vi s hu t nhơn, ngay
c trong vic theo đui li ích công. Hn na, tranh lun v vai trò kép ca chính ph
13

cng din ra khá sôi ni. Chính ph đóng vai trò kép trong vic va lƠ ngi lp pháp
va là ch s hu, do đó chin lc ca công ty s liên quan đn mt s đánh đi
gia vic theo đui giá tr c đông vƠ các mc tiêu khác (Hill & Jones 1992). Jia và
các cng s (2005), Yifan Hu và Xianming Zhou (2008) tìm ra mi quan h ngc
chiu gia thành phn s hu nhƠ nc và hiu qu hot đng công ty.
2.2.2.3. Thành phn s hu ban qun lý
Sau nhng nghiên cu ca Berle và Means (1932), mâu thun gia nhà qun
lý và các c đông đc nghiên cu rng rãi nhm tìm kim và hiu đc bn cht ca
công ty. Khi c đông khó khn trong vic theo dõi ban qun lý, tài sn ca công ty có
th đc s dng cho li ích ca nhà qun lý ch không phi đ ti đa hóa tƠi sn ca
c đông. Nhm tìm gii pháp cho vn đ này, cn phi cung cp cho các nhà qun lý

mt s c phn trong công ty. LƠm nh vy s giúp gii quyt vn đ ri ro đo đc
bng cách gn lin li ích nhà qun lý vi li ích ca c đông. Do đó, Jensen vƠ
Meckling (1976) cho rng các nhà qun lý vi quyn s hu  mc đ thp không ti
đa hóa tƠi sn ca c đông vì h có đng c đ tiêu th bng lc. Tng t nh vy,
mt s nhà bình lun đư ch trích mc đ thp ca quyn s hu qun lý trong các
công ty M.
Demsetz và Lehn (1985) cho rng phm vi ri ro đo đc ln cho các nhà qun
lý ri ro ca các công ty nên nhng nhà qun lý phi có c phn s hu ln hn đ
gn lin li ích.
Tuy nhiên, bng chng thc nghim ca các nghiên cu cho thy rng mi
quan h gia thành phn s hu ban quan lý và hiu qu hot đng công ty trái ngc
nhau:
Morck và cng s (1988) tìm thy rng hiu qu hot đng công ty tng cho
đn khi t l s hu ca ban qun lỦ lƠ 5%, sau đó gim trong khong t l t 5% đn
25%. Trong khi Hermalin và Weisbach (1988) tìm thy kt qu là hiu qu hot đng
công ty tng trong khong t l s hu ca ban qun lý t 0 đn 1%, sau đó gim
14

trong khong t l t 1% đn 5%, tng li trong khong 5% đn 20% và gim xung
khi t l s hu ca ban qun lý ln hn 20%. Nhng McConnell và Servaes (1990)
tìm thy mi quan h đng cong gia hiu qu hot đng công ty và s hu ban
qun lý. Các đng cong dc lên trên cho đn khi t l s hu đt khong 40% đn
50% vƠ sau đó dc xung. Theo Yifan Hu và Xianming Zhou (2008), bng cách kim
tra mt mu ca các công ty Trung Quc không niêm yt, tác gi cung cp bng
chng đu tiên t Trung Quc cho tác đng ca s hu c phn ca ban qun lý lên
hiu qu hot đng công ty. Kt qu cho thy rng các công ty có ban qun lý nm
gi c phn hot đng tt hn các công ty mƠ ban qun lý không nm gi c phn.
Ngoài ra, mi quan h gia hiu qu hot đng công ty và s hu c phn ca ban
qun lý là phi tuyn, vƠ các đim un, mà ti đó các mi quan h chuyn sang ngc
chiu xy ra ti mc s hu trên 50%.

 Agrawal và Knoeber (1996) không tìm thy mi quan h có h thng nào gia
thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty. Mork và cng s (1988)
cng không tìm ra mi quan h có Ủ ngha nƠo gia thành phn s hu ban qun lý
và hiu qu hot đng công ty.
 Tuy nhiên, Khalil-Ur-Rehman Wahla, Syed Zulfiqar Ali Shah và Zahid
Hussain (2012) tin hành kim tra mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý
và hiu qu hot đng công ty vi các công ty phi tài chính, niêm yt trên S Giao
Dch Chng Khoán Karachi, giai đon 2008 đn 2010 thì cho kt qu hoƠn toƠn ngc
li. Các tác gi tìm ra mi quan h ngc chiu gia thành phn s hu ban qun lý
và hiu qu hot đng công ty.
 Jensen và Warner (1988) cho rng có hin tng ni sinh khi khi s dng t
l c phn s hu bi ban qun lỦ nh lƠ mt bin gii thích. Kole (1995) sau khi
xem xét các kt qu ca các tác gi khác, cng kt lun nguyên nhân dn đn kt qu
khác bit nhau trong mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu
hot đng công ty là do vn đ ni sinh.
15

Nh vy, các kt qu nghiên cu ca các tác gi v mi quan h gia thành
phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty lƠ tng đi đi ngc nhau
và tn ti vn đ ni sinh trong vic s dng t l c phn s hu ban qun lỦ nh lƠ
mt bin gii thích.
16

CHNGă3:ăPHNGăPHỄPăVÀăMỌăHÌNHăNGHIểNăCU
3.1 Ngun d liu
D liu đc thu thp t các công ty c phn niêm yt trên S Giao Dch
Chng Khoán Thành ph H Chí Minh bao gm các lnh vc kinh doanh tr ngân
hàng và chng khoán do các ngành nƠy có đc thù riêng. Giai đon nghiên cu là ba
nm t nm 2011 đn nm 2013. Các công ty đc chn trên S Giao Dch Chng
Khoán Thành ph H Chí Minh phi có đy đ báo cáo thng niên t nm 2011 đn

nm 2013 vƠ công b thông tin minh bch v các bin trong mô hình bài nghiên cu
thc hin. a s các công ty đc niêm yt trên S Giao Dch Chng Khoán Thành
ph H Chí Minh đu công b đy đ báo cáo thng niên, tuy nhiên vn có nhiu
công ty thiu báo cáo thng niên trong mt vƠi nm vƠ đ đm bo s quan sát ln
cng nh thƠnh phn s hu đa dng phù hp vi mô hình nghiên cu, bài nghiên
cu ch chn đc 246 công ty trong ba nm 2011, 2012 vƠ 2013. Danh sách các
công ty đc lit kê trong phn ph lc ca lun vn. Mu nghiên cu gm 246 công
ty vi 738 quan sát.
Quy trình chn mu đc thc hin nh sau: Tìm kim và ti báo cáo thng
niên ca các công ty đc niêm yt trên S Giao Dch Chng Khoán Thành Ph H
Chí Minh. Sau đó, thu thp các s liu liên quan đn mô hình. Ch nhng công ty có
cung cp đy đ s liu và liên tc trong ba nm mi đc chn làm mu quan sát.
3.2 Các binăvƠăcáchăđoălng
3.2.1 Binăđc lp
T l c phn s hu bi ban qun lý (Banăgiámăđc) công ty. Ký hiu bin: MO.
Theo Yifan Hu và Xianming Zhou (2008), MO có tác đng cùng chiu lên
hiu qu hot đng công ty  t l c phn s hu bi ban qun lý là 50%. Tuy nhiên
 t l s hu c phn ca ban qun lỦ trên 50% thì MO tác đng ngc chiu lên
hiu qu hot đng công ty.
17

Agrawal và Knoeber (1996), Mork và cng s (1988) không tìm thy mi quan
h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty.
Tuy nhiên, Khalil-Ur-Rehman Wahla, Syed Zulfiqar Ali Shah và Zahid
Hussain (2012) tin hành kim tra mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý
và hiu qu hot đng công ty vi các công ty phi tài chính, niêm yt trên S Giao
Dch Chng Khoán Karachi, giai đon 2008 đn 2010 thì cho kt qu hoƠn toƠn ngc
li. Các tác gi tìm ra mi quan h ngc chiu gia thành phn s hu ban qun lý
và hiu qu hot đng công ty.
Chính vì vy bài nghiên cu đt k vng du cho bin MO là cng (+) hoc

tr (-) vƠ đt gi thit cho bin MO:
Gi thit H
1
: Tn ti mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và
hiu qu hot đng công ty.
Ngoài ra, các nghiên cu ca các tác gi Morck và cng s (1988), Hermalin
vƠ Weisbach (1988), McConnell vƠ Servaes (1990) cng thy kt qu phi tuyn trong
mi quan h gia thành phn s hu ban qun lý và hiu qu hot đng công ty.
Chính vì vy, bài nghiên cu tip tc đt gi thit:
Gi thit H
2
: Tn ti mi quan h phi tuyn gia thành phn s hu ban
qun lý và hiu qu hot đng công ty.

Tng tài sn ca công ty. Ký hiu bin: ASSETS.
ASSETS đo lng tng tài sn ca công ty. Giá tr đc thu thp t bng cân
đi k toán ca công ty. Theo nghiên cu ca Chen và các cng s (2005), Farinha
(2003), Gugler & Yurtoglu (2003), Lam, Sami & Zhou (2012), Ramli (2010), Smith
& Watts (1992), Thanatawee (2013), Wei & Xiao (2009), Yifan Hu và Xianming
Zhou (2008) tng tài sn ti thi đim cui nm tƠi chính đc áp dng tính logarit
c s e nhm xác đnh quy mô ca công ty. Da trên kt qu nghiên cu ca các tác
gi trên, bài nghiên cu k vng du tr (-) cho bin Ln(ASSETS) vƠ đt gi thit:
18

Gi thit H
3
: Tn ti mi quan h ngc chiu gia quy mô và hiu qu
hot đng ca công ty.

Thi gian hotăđng ca công ty. Ký hiu bin: AGE.

Theo Yifan Hu vƠ Xianming Zhou (2008), đơy lƠ s nm công ty hot đng.
Thi gian công ty hot đng càng lâu càng cho thy công ty có kh nng tn ti tt
trong ngƠnh. a s các công ty s ln mnh qua các nm, m rng v qui mô cng
nh đt đc nhiu thành tu trong lnh vc kinh doanh, khuch trng thng hiu,
đi ng qun lý giàu kinh nghim… Chính nhng yu t này s giúp công đt hiu
qu hot đng tt hn. Theo k vng cng nh kt qu ca mô hình Yifan Hu và
Xianming Zhou (2008), bài nghiên cu k vng bin AGE mang du cng (+) vƠ đt
gi thit:
Gi thit H
4
: Tn ti mi quan h cùng chiu gia thi gian hot đng và
hiu qu hot đng ca công ty.

ònăby tài chính ca công ty. Ký hiu bin: LEVERAGE.
ơy lƠ bin đo lng t l N trên Vn ch s hu ca công ty. òn by tài
chính th hin s kt hp gia n phi tr và vn ch s hu ca công ty trong vic
điu hành chính sách tài chính ca công ty. òn by tài chính s rt ln trong các
công ty có t s n cao. Ngc li, đòn by tài chính s rt nh trong các công ty có
t s n thp. Nhng công ty không mc n (t s này bng không) s không có đòn
by tài chính.
Theo Myers (1977), Maksimovic và Titman(1991), Titman (1984), Bolton &
Scharfstein, 1990; Chevalier và Scharfstein (1996), Dasgupta và Titman (1998) đòn
by tài chính và hiu qu hot đng công ty có mi quan h ngc chiu nhau. Theo
kt qu nghiên cu ca Yifan Hu và Xianming Zhou (2008), bin LEVERAGE cng

×