Tải bản đầy đủ (.pdf) (130 trang)

Tác động của bối cảnh đầu tư đến quyết định tài chính cá nhân trong đều kiện rủi ro

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.1 MB, 130 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH




NGUYN TH PHNG TRANG



TÁC NG CA BI CNH U T N
QUYT NH TÀI CHÍNH CÁ NHÂN
TRONG IU KIN RI RO


LUN VN THC S KINH T






TP. H Chí Minh - 2014
B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHệ MINH





NGUYN TH PHNG TRANG






TÁC NG CA BI CNH U T N
QUYT NH TÀI CHệNH CÁ NHÂN
TRONG IU KIN RI RO


Chuyên ngành Tài chính – Ngân hàng
Mƣ s : 60340201


LUN VN THC S KINH T



NGI HNG DN KHOA HC:
PGS. TS. NGUYN TH LIÊN HOA



TP. H Chí Minh - 2014

LI CAM OAN



Tôi xin cam đoan Lun vn này là công trình nghiên cu ca riêng tôi đc thc
hin di s hng dn ca PGS.TS.Nguyn Th Liên Hoa. Lun vn là kt qu nghiên

cu đc lp không sao chép trái phép công trình ca ngi khác. Các s liu trong
Lun vn nghiên cu đc tôi thu thp t nhiu ngun khác nhau và có dn chiu đn
ngun tham kho./.

Nhn Trch, ngày tháng nm 2014
Tác gi lun vn




Nguyn Th Phng Trang
MC LC

TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC BNG BIU
DANH MC  TH VÀ HÌNH
TÓM TT
1. GII THIU. 1
1.1. Gii thiu 1
1.2. Mc tiêu và câu hi nghiên cu. 1
1.2.1. Mc tiêu nghiên cu 1
1.2.2. Câu hi nghiên cu 2
1.3. i tng và phm vi nghiên cu. 2
1.4. Phng pháp nghiên cu. 2
1.5. ụ ngha ca đ tài và b cc lun vn. 2
2. CÁC NGHIÊN CU LÝ THUYT VÀ THC NGHIM TRC ÂY V
TÁC NG CA BI CNH N QUYT NH TÀI CHÍNH CÁ NHÂN
TRONG IU KIN RI RO 3

2.1 C s lý thuyt v tài chính hành vi. 3
2.1.1. Lý thuyt trin vng. 3
2.1.1.1. Nhng khía cnh c bn ca các hành vi đc quan sát 4
2.1.1.2. Hàm giá tr 5
2.1.1.3. Nhng tm vé s và bo him 6
2.1.2. Tâm lý da vào kinh nghim. 7
2.1.2.1. Tình hung đin hình 7
2.1.2.2. S quá t tin 8
2.1.2.3. Bám vào nhng giá tr đã thit lp 8
2.1.2.4. Hành vi by đàn 9
2.2. Các nghiên cu lý thuyt và thc nghim trc đơy 10
2.3. Mt s kt qu nghiên cu thc nghim trc đơy 12
3. PHNG PHÁP NGHIÊN CU THC NGHIM V TÁC NG CA
BI CNH N QUYT NH TÀI CHệNH CÁ NHÂN TRONG IU KIN
RI RO 18
3.1. Phng pháp nghiên cu tình hung nghiên cu 1 19
3.1.1. Kch bn nghiên cu 19
3.1.2. Gi thuyt tình hung nghiên cu 23
3.1.3. Ngi tham gia 25
3.1.4. Thit k tình hung nghiên cu 25
3.1.5. Bin pháp thu thp d liu 28
3.2. Phng pháp nghiên cu tình hung nghiên cu 2 28
3.2.1. Ngi tham gia 29
3.2.2. Thit k tình hung nghiên cu và thu thp d liu 29
3.3. Phng pháp nghiên cu tình hung nghiên cu 3 30
3.3.1. Ngi tham gia 31
3.3.2. Thit k tình hung nghiên cu và thu thp d liu 32
4. KT QU VÀ THO LUN KT QU NGHIÊN CU 34
4.1. Tình hung nghiên cu 1 34
4.1.1. Kt qu nghiên cu 34

4.1.1.1. Tit kim 34
4.1.1.2. u t ri ro 35
4.1.2. Tho lun kt qu nghiên cu 37
4.2. Tình hung nghiên cu 2 37
4.2.1. Kt qu nghiên cu 37
4.2.1.1. Tit kim 37
4.2.1.2. u t ri ro 38
4.2.2. Tho lun kt qu nghiên cu 40
4.3. Tình hung nghiên cu 3 40
4.3.1. Kt qu nghiên cu 40
4.3.1.1. Tit kim 40
4.3.1.2. u t ri ro 41
4.3.2. Tho lun kt qu nghiên cu 42
5. KT LUN 43
5.1. Kt lun chung kt qu nghiên cu 43
5.2. Nhn xét Ủ ngha kt qu nghiên cu 47
DANH MC TÀI LIU THAM KHO
PH LC



DANH MC BNG BIU

Bng 3-1: S liu cho s tin tit kim (đng); đu t ri ro (%); tui ngh hu
trong ba điu kin ca tình hung nghiên cu 1
Bng 3-2: Mt câu hi trong điu kin bi cnh đy đ, trong đó nhng ngi
tham gia đc yêu cu chn mc đ a thích ri ro ca mình
Bng 3-3: S liu cho s tin tit kim (đng); đu t ri ro (%); tui ngh hu
trong ba điu kin ca tình hung nghiên cu 2
Bng 3-4: S liu cho s tin tit kim (đng); đu t ri ro (%); tui ngh hu

trong ba điu kin ca tình hung nghiên cu 3
DANH MC  TH VÀ HÌNH

Hình 2-1: Hàm giá tr trong lý thuyt trin vng
 th 3-1: D đoán v tn s tích ly ca s la chn, mà d kin nu ngi tham
gia có mc đ lo ngi ri ro (a) c đnh, và (b) tng đi
 th 4-1: T l tích ly s ln mi giá tr tit kim đc la chn trong điu kin
bi cnh đy đ, thp và cao
 th 4-2: T l tích ly s ln mi giá tr đu t ri ro đc la chn trong điu
kin bi cnh đy đ, thp và cao
 th 4-3: S ln mi giá tr tit kim đc la chn trong điu kin bi cnh lch
dng và lch âm trong tình hung 2
 th 4-4: S ln mi giá tr đu t ri ro đc la chn trong điu kin bi cnh
lch dng và lch âm trong tình hung 2
 th 4-5: S ln mi giá tr tit kim đc la chn trong điu kin bi cnh lch
dng và lch âm trong tình hung 3
 th 4-6: S ln mi giá tr đu t ri ro đc la chn trong điu kin bi cnh
lch dng và lch âm trong tình hung 3

TÓM TT

Bài lun vn trình bày mt nghiên cu thc nghim v tác đng ca tp hp các
la chn đc thit lp sn đn quyt đnh tài chính cá nhân trong điu kin ri ro, c
th là quyt đnh la chn ca nhà đu t liên quan đn tit kim hu trí và đu t ri
ro. Mc đích lun vn là xác đnh xem phm vi và th t ca các la chn v t l tit
kim và mc đ đu t ri ro trong tp hp la chn sn có thì tác đng nh th nào
đn quyt đnh đu t cá nhân thông qua ba tình hung nghiên cu. Ba tình hung
nghiên cu gm điu kin bi cnh đy đ vi tp hp la chn đy đ, điu kin bi
cnh cao và thp vi tp hp la chn gii hn đc thit lp t tp hp la chn đy
đ. Kt qu nghiên cu cho thy rng vic ra quyt đnh tài chính ca nhà đu t v tit

kim hu trí và đu t ri ro chu nh hng mnh bi v trí ca mi tùy chn trong tp
hp các la chn có sn.
1

1. GII THIU
1.1. Gii thiu
Trong nghiên cu v hành vi đu t ca cá nhân, chúng ta thng đt ra câu
hi, liu rng có nhng lí do nào mà nhà đu t da vào đ có th đa ra các quyt
đnh v vic la chn mt khon đu t khác nhau? Câu tr li thuc v lnh vc tài
chính hành vi thì cho rng các nhà đu t luôn c gng gim thiu ri ro khi đa ra
quyt đnh đu t. C th, theo thuyt trin vng ca Kahneman và Tversky (1979) cho
rng, con ngi có xu hng e ngi ri ro khi nói đn li nhun (li), và ngc li thì
thích ri ro hn khi nói đn thit hi (l). Bên cnh đó, mt s nghiên cu thc nghim
gn đây phát hin ra rng s thích ca nhà đu t cng chu mt s ph thuc đáng k
trên mt tp hp các la chn có sn.
Bài lun vn trình bày mt nghiên cu thc nghim v tác đng ca tp hp các
la chn sn có khi yêu cu nhà đu t đa ra các quyt đnh la chn ca h liên quan
đn tit kim hu trí và đu t ri ro trong các điu kin bi cnh đu t khác nhau.
Các câu hi thc t quan trng là làm th nào đ ngi đu t có th đa ra quyt đnh
đu t tt hn, bng cách trình bày các thông tin tài chính theo cách mà làm cho nhà
đu t có đng lc đ tit kim nhiu hn và khuyn khích tng t l đu t vào các
danh mc tài sn ri ro.
Các thit k tình hung và phng pháp nghiên cu ca bài lun vn da theo
bài nghiên cu “Trin vng tng đi: Cách đa ra các quyt đnh la chn trong điu
kin ri ro” (Stewart và các cng s, 2003) và “hiu ng ph thuc th hng”
((Birnbaum, 1992). Kt qu ca hai nghiên cu này đu th hin s ph thuc v s
thích ca nhà đu t vào tp hp các la chn đc thit lp sn trong quá trình đa ra
quyt đnh tài chính ca mình trong điu kin ri ro.
1.2. Mc tiêu và câu hi nghiên cu
1.2.1. Mc tiêu nghiên cu

2

Mc tiêu lun vn là tin hành kho sát các nhà đu t cá nhân Vit Nam, kim
chng s nh hng ca tp hp các la chn đc thit lp sn trong các bi cnh đu
t khác nhau đn quyt đnh ca nhà đu t gia tit kim và đu t ri ro.
1.2.2. Câu hi nghiên cu
Trong bài lun vn này đt ra các câu hi nghiên cu sau:
(i) Tp hp các la chn đc thit lp sn trong các bi cnh đu t có th nh
hng đn vic ra quyt đnh la chn đu t ca nhà đu t hay không?
(ii) Và mt khi chu s tác đng mnh ca tp hp la chn sn thì nhà đu t s
có quyt đnh đu t nhm gim thiu ri ro hay không?
1.3. i tng và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu là hành vi ra quyt đnh chn la ca các nhà đu t gia
tit kim và đu t vào tài sn ri ro di tác đng ca tp hp các la chn đc thit
lp sn trong các bi cnh đu t khác nhau.
Phm vi nghiên cu là các nhà đu t cá nhân, c th, các nhân viên đang làm
vic ti h thng ngân hàng thng mi c phn ngoi thng Vit Nam trên đa bàn
tnh ng Nai.
1.4. Phng pháp nghiên cu
Lun vn này ch yu s dng bng điu tra kho sát các nhà đu t cá nhân đ
xác đnh có hay không s tác đng ca tp hp các la chn đc thit lp sn có trong
các bi cnh đu t trong s la chn gia tit kim và đu t vào tài sn ri ro.
D liu sau khi thu thp s đc x lý và thc hin các phân tích thng kê bng phn
mm SPSS 20.0. Và tác gi s dng các phép phân tích phng sai đ phân tích s
khác bit gia các nhóm đu t v tác đng ca bi cnh đu t đn quyt đnh đu t
ca các nhóm.
1.5. ụ ngha ca đ tài và b cc lun vn
 tài nghiên cu kim chng s tác đng ca tp hp các la chn đc thit
lp sn trong các bi cnh đu t nh hng đn quyt đnh ca nhà đu t gia tit
3


kim và đu t vào tài sn ri ro. T đó, đa ra thêm đc nhng lun đim gii thích
cho hành vi la chn đu t cá nhân.
Lun vn gm nm phn chính.
Phn 1: Gii thiu
Phn 2: Các nghiên cu trc đây
Phn 3: Phng pháp nghiên cu v tác đng ca bi cnh đu t đn quyt
đnh tài chính cá nhân trong điu kin ri ro
Phn 4: Kt qu nghiên cu và tho lun kt qu nghiên cu
Phn 5: Kt lun
2. CÁC NGHIÊN CU LÝ THUYT VÀ THC NGHIM TRC ÂY V
TÁC NG CA BI CNH N QUYT NH TÀI CHÍNH CÁ NHÂN
TRONG IU KIN RI RO.
2.1. C s lý thuyt v tài chính hành vi.
Lý thuyt tài chính c bn cho rng th trng luôn luôn  trng thái cân bng
và hiu qu. Tuy nhiên, c ch này không phi luôn luôn xy ra. Tài chính hành vi xut
phát t các bng chng thc nghim, nhng gì còn hoài nghi v các hành vi không hp
lý ca nhà đu t trên th trng tài chính mà các nn tng kin thc tài chính truyn
thng cha gii thích đc.
Tài chính hành vi nghiên cu tâm lý nhà đu t và nhng nh hng ca nó tác
đng đn th trng tài chính. Lý thuyt trin vng và Tâm lý da vào kinh nghim là
hai mng chính ca tài chính hành vi, hc thuyt ly cm xúc ca con ngi làm trng
tâm nghiên cu.
2.1.1. Lý thuyt trin vng
Lý thuyt chun cho rng con ngi nên hành đng theo mt cách nào đó.
Ngc li, lý thuyt trin vng nhìn nhn nhng gì mà con ngi tht s làm và các
mô hình da trên c s nhng quan sát thc t. Lý thuyt hu dng k vng là mt lý
thuyt chun đ cp đn hành vi kinh t da trên các tiên đ mt cách cng nhc. Mc
4


dù, thc t đã có nhng chng minh v tính hu ích ca lý thuyt này trong vic mô t
hành vi con ngi nhng nhiu ngi đt ra câu hi, lý thuyt này có th mô t hành vi
thc t tt đn mc nào? Mt lý thuyt khác thay th cho lý thuyt hu dng k vng
đc kim đnh và chp nhn rng rãi là lý thuyt trin vng. Lý thuyt trin vng
đc xây dng da trên vic con ngi tht s hành đng nh th nào.
Lý thuyt trin vng cho rng vi lý thuyt hu dng k vng chun không tính
toán mt cách đy đ vic ra quyt đnh trong điu kin có ri ro. Lun đim này da
trên bng chng thc nghim cho thy con ngi có nhng hành vi trái ngc vi lý
thuyt hu dng k vng.
2.1.1.1. Nhng khía cnh c bn ca các hành vi đc quan sát
Các nhà tâm lý thng quan sát các quyt đnh ca con ngi đ đa ra nhng
bng chng cho nhng câu hi đc quan tâm. Trong nhiu nghiên cu tâm lý, các nhà
nghiên cu chú ý đn nhng câu tr li ging nhau cho các vn đ ra quyt đnh mà
không phù hp vi lý thuyt hu dng k vng. Và theo Kahneman và Tversky đã đa
ra ba khía cnh c bn ca vic ra quyt đnh đc quan sát đ làm c s cho lý thuyt
trin vng.
Khía cnh 1: Con ngi đôi khi th hin s e ngi ri ro và đôi khi li th hin
s a thích ri ro, tùy thuc vào bn cht ca trin vng.
Khía cnh 2: Vic đánh giá các trin vng ca con ngi ph thuc vào đc
(lãi) và mt (l) so vi mt đim tham chiu. im tham chiu này thng là mc đ
giàu có ban đu.
Khía cnh 3: con ngi ngi mt mát (thua l) vì mt mát ln hn đc. iu
này có ngha là s e ngi mt mát ca con ngi hoàn toàn khác vi s e ngi ri ro.
Con ngi dng nh cm thy mt nhiu hn là đc so vi cùng mt giá tr tng
đng nhau.


5

2.1.1.2. Hàm giá tr











Hình 2-1: Hàm giá tr trong lý thuyt trin vng
Lý thuyt trin vng đa ra mt mô hình ra quyt đnh di điu kin ri ro mà
có s kt hp vi hành vi đc quan sát. Hàm giá tr trong lý thuyt trin vng thay th
cho hàm hu dng trong lý thuyt hu dng k vng. Trong khi mc hu dng đc
đo bng mc đ giàu có, thì hàm giá tr trong lý thuyt trin vng đc đnh ngha là
lãi hoc l k vng so vi đim tham chiu ch không phi là giá tr tài sn cui cùng.
Hàm giá tr lõm trong min lãi và li trong min l.
c đim ca hàm giá tr:
- Con ngi bày t s e ngi ri ro trong min lãi và thích ri ro trong min l,
điu đó có ngha là hàm giá tr lõm trong min lãi (min dng) và li trong min l
(min âm).
- Các quyt đnh chú trng vào lãi và l, có ngha là hàm giá tr không phi là
mc giàu có, mà là s thay đi ca mc giàu có và con ngi ghét b mt mát (thua l),
do đó hàm giá tr dc hn trong min l so vi min lãi.
- Các thay đi ca mc giàu có so vi mt đim tham chiu xác đnh giá tr trên
trc tung hn là mc giàu có tuyt đi.
Giá tr
S khác nhau
trong s giàu có
L

Li
6

- Mc dù ngi ri ro trong min li và tìm kim ri ro trong min l, giá tr tuyt
đi ca khon l ln hn các khon li. ây là bng chng cho thy hàm giá tr đi vi
s mt mát thì dc hn đi vi s có đc, có ngha là khon l có đ nhy hn so vi
khon lãi  mc tuyt đi bng nhau.
- Ngoài ra, thay vì s dng xác sut đn gin nh trong lý thuyt hu dng k
vng, lý thuyt trin vng s dng t trng quyt đnh. Các t trng quyt đnh này là
mt hàm xác sut. Vic s dng v(z) đ đ cp đn s thay đi ca mc đ giàu có, 
đây z thay cho w (ám ch mc đ giàu có). Và gi giá tr ca các trin vng là V(P).
i vi trin vng P(pr,z1,z2), giá tr đc tính nh sau:
V(pr, z1, z2) = V(P) = (pr) * (z1) + (1-pr)*(z2)
Trong đó: (pr) là trng s quyt đnh ng vi xác sut pr. V(P) (giá tr ca trin
vng) tng t nh U(P) (hu dng k vng ca mt trin vng)
2.1.1.3. Nhng tm vé s và bo him
Mt câu hi mà các nhà nghiên cu đa ra: Ti sao con ngi va mua vé s
va mua bo him? Trong khuôn kh hu dng k vng, đây là câu đ vì vi vic mua
vé s, con ngi đang a thích ri ro. Phn thng k vng t tm vé s thc cht nh
hn rt nhiu so vi giá ca tm vé s đó và t l thng là rt nh đi vi ngi nm
gi tm vé. Ngi đó cng có th tr mt khon tin bo him đ gim ri ro phi đi
mt, điu này th hin s e ngi ri ro. Lý thuyt trin vng có th tính đn nhng quan
sát v mt s ngi mua vé s và bo him cùng mt thi đim. ó là do ngi ta đnh
mt t trng quá cao cho nhng s kin có xác sut thp
Tóm li, mc dù con ngi thng e ngi ri ro trong min giá tr dng, nhng
khi kt qu có mt xác sut rt thp đu này s chuyn thành s a thích ri ro. Ngc
li, thông thng chúng ta a thích ri ro trong min giá tr âm, khi có mt khon l
vi xác sut rt nh thì điu này s chuyn thành e ngi ri ro. Chúng đc Kahneman
và Tversky trình bày trong mt hình mu bn mt ca thái đ đi vi ri ro. Mu hình
này cho thy s e ngi ri ro đi vi các khon li và a thích ri ro đi vi các khon

7

l khi xác sut ca các kt qu là cao, và a thích ri ro đi vi các khon li và e ngi
ri ro đi vi các khon l khi xác sut ca kt qu là thp.
2.1.2. Tâm lý da vào kinh nghim
Các nhà đu t thng hành đng theo kinh nghim. Kinh nghim và s lch
lc, càng kinh nghim, càng ít lch lc.
Tâm lý da vào kinh nghim phn ánh tin trình ra quyt đnh da trên nhng
điu mà con ngi đúc kt t s khc phc nhng li lm. Phng pháp kinh nghim
rt hu ích cho vic gii thích vì sao nhiu khi th trng li hành đng theo kiu vô lý
trí, điu này đi lp vi mô hình th trng hiu qu trong thông tin.
Hành vi by đàn là mt hình thc ca tâm lý da vào kinh nghim  đó hành
đng ca cá nhân b dn dt theo hành vi ca đa s và ra quyt đnh da trên tâm lý ca
đám đông. Tuy nhiên, hành vi by đàn cùng vi tâm lý da vào kinh nghim s dn dt
con ngi đn ch lc li khi đi theo xu hng chung ca th trng vì s quá t tin v
nhng vic mà h đánh giá.
S quá t tin cng có th b vch ra bi “s biu hin ca tâm lý nhn thc” mt
xu hng cho con ngi đ c gng phân loi các s kin theo loi hình hoc cách thc
biu hin ca cách phân loi đc bin đn nhiu nht. Nên s t tin là mt b phn
cu thành nên tâm lý da vào kinh nghim và s đc mô t c th  phn di đây
cùng vi tình hung đin hình, hành vi tâm lý by đàn và tâm lý thích da vào nhng
giá tr đã thit lp khi ra quyt đnh đu t.
2.1.2.1. Tình hung đin hình
Tình hung đin hình là s đánh đng hiu qu kinh doanh và hiu qu đu t
tài chính trong khi hai khái nim này là hoàn toàn khác nhau. Hiu qu kinh doanh
đc đánh giá qua các ch s v doanh thu và li nhun còn hiu qu đu t tài chính là
chênh lch giá.
8

Tình hung đin hình còn th hin  s ra quyt đnh da trên nhng kinh

nghim có đc trong quá kh mà b sót nhiu s kin trong hin ti, đánh giá s vic
mt cách riêng l, không kt hp thành h thng và tính đn mi liên h vi tng th.
2.1.2.2. S quá t tin
T tin quá mc là khuynh hng ngi ta đ cao kin thc và kh nng x lý
chính xác thông tin ca mình, hoc lc quan quá mc v tng lai và kh nng kim
soát tình th. Các nhà nghiên cu trong lnh vc tâm lý hc đã chng minh hu ht mi
ngi quá t tin trong phn ln thi gian.
T tin quá mc có nhiu biu hin khác nhau, nh: c lng sai; hiu ng tt
hn trung bình; o tng kim soát và lc quan quá mc. Tuy nhiên, không có s khác
bit rõ ràng gia các biu hin ca s quá t tin, thm chí có khi chúng đc đo lng
ging nhau, và mt cá th va có th là quá t tin hoc thiu t tin, tùy thuc vào ng
cnh nghiên cu.
c lng sai là mt khuynh hng ngi ta phóng đi tm hiu bit ca bn
thân. Mt cuc kim tra s c lng bn thân thng hot đng theo mu hình sau.
Trong môi trng đc kim soát, ngi tham gia đc yêu cu tr li vi khong tin
cy 90% hiu bit ca mình v kin thc ph thông. Theo cách thc này, nhng ngi
đc cho là c lng sai khi khong tin cy ca h là quá hp.
Hiu ng tt hn trung bình tc là mt khuynh hng mà ngi ta đánh giá mt
s kh nng ca bn thân cao hn mc trung bình. Mt yu t làm cho ngi ta tin
rng kh nng ca bn thân trên mc bình thng là do nhng đnh ngha chính xác v
s thông minh hay nng lc đc bit li không rõ ràng. Theo l t nhiên, trong thâm
tâm, con ngi thng ngh đó là nhng gì làm cho h có v gii nht.
o tng kim soát đó là khi con ngi ngh rng h có kh nng kim soát tình
hung hn là thc t có th.
Quá lc quan hin din khi con ngi đánh giá các xác sut cho các kt qu
thun li/ bt li cao hn/ thp hn da vào tri nghim lch s hoc nhng phân tích
9

suy lun. Có mt dng gi là sai lm trong vic lp k hoch, là vic ngi ta thng
ngh h có th hoàn thành k hoch sm hn thc t, và tt c các chi phí phát sinh đ

đã đc tính đn. Trong thc t, nhiu ngi đã không th thc hin đc nhng mc
tiêu c bn trong ngn hn. Thiu thc t thì không th không to ra chi phí. Vic
không th đt đc mc tiêu s dn đn s tht vng, đánh mt lòng t trng và uy tín
trong xã hi. Thi gian và tin bc có th b lãng phí khi theo đui nhng mc tiêu phi
thc t.
2.1.2.3. Bám vào nhng giá tr đƣ thit lp
c đnh ngha nh là vic hình thành mt giá tr và đánh giá các vn đ da
vào giá tr đã đc thit lp trc đó.Vì s tht là con ngi ai cng có trong đu mt
vài đim tham chiu, chng hn nh giá chào sàn trc đây ca c phiu. Mt khi có
đc thông tin mi h s điu chnh giá c c phiu lên trên đim tham chiu. Trong
trng hp th trng thiu vng nhng thông tin tt hn nhng thông tin trc đây thì
giá c quá kh là cn c đ đa ra quyt đnh cho giá c ngày hôm nay. Vì vy, vic
bám vào nhng giá tr đã thit lp gn nh là s gi nh v giá c quá kh. Bng
chng đin hình cho lý thuyt này là trng phái phân tích k thut, s dng giá c quá
kh ca chng khoán đ d đoán xu hng giá trong tng lai.
2.1.2.4. Hành vi by đàn
Con ngi thng b nh hng bi môi trng xã hi đng thi xã hi cng có
s nh hng ht sc to đn s đánh giá hành vi ca mt cá nhân. Khi con ngi đi
din vi s đánh giá ca mt nhóm ngi, h thng có chiu hng thay đi nhng
câu tr li sai lm ca h so vi ý kin ca đám đông. ây là mt hành vi tâm lý.
Tâm lý by đàn (hay tâm lý đám đông) là mt s tn ti khách quan trong bt c
mt th trng nào không riêng gì th trng tài chính. Các bng chng xã hi mà các
nhà tâm lý hc đa ra t các cuc kho sát hoàn toàn chng minh đc điu đó.Chng
hn nh thí nghim: Cho mt ngi đng  mt góc ph và nhìn lên bu tri trng
không trong 60 giây. Mt s ngi đi đng đã dng li đ xem ngi kia nhìn gì
10

nhng ri đa s cng bc qua. Ln tip theo, các nhà tâm lý hc cho nm ngi làm
nh vy  góc ph đó. Ln này s ngi dng li đ quan sát đông gp 4 ln. Khi cho
15 ngi đng  góc ph đó, có ti 45% s ngi qua đng dng li và khi tng s

ngi đng  góc ph thêm mt ln na, có ti hn 80% ngi đi đng phi ngng
đu quan sát theo. Vì sao li nh vy? Vì ngi ta cho rng nu có nhiu ngi cùng
nhìn lên bu tri thì chc chn rng trên bu tri phi có gì đó. ó là lý do vì sao càng
có đông ngi, đám đông càng d b nh hng: thêm mt ngi là thêm mt bng
chng cho thy có điu gì đó quan trng đang xy ra. H tin tng rng nu càng có
nhiu ngi cùng thc hin mt vic gì đó thì vic đó nht đnh đúng. Bng chng này
cho thy tt c mi ngi dng nh là nu không bit điu gì đang din ra thì tt hn
ht là nên bt chc nhng gì ngi khác đang làm. Chng nào lòng tham và s s hãi
còn ng tr trong con ngi thì chng y còn tn ti tâm lý đám đông. Nhng khi đám
đông hành đng ngc li vi nhng điu nhà đu t phân tích thì quyt đnh đúng đn
và khôn ngoan nht là nhà đu t nên ri b khi đám đông đó. Thà t b mt khon
li tim nng còn hn là mt mt khon vn trc mt.
Nhng ra quyt đnh chp nhn b l mt c hi kim tin mi mi là mt
tâm lý vô cùng khó khn. Mt nghch lý trong kinh doanh vn thng xy ra: Bn nng
t nhiên ca con ngi và mong mun đc hòa nhp vi đám đông li là nhng tình
hung đa các nhà đu t tài chính đn b vc phá sn.
2.2. Các nghiên cu lý thuyt và thc nghim trc đơy.
Nhiu hành vi ca con ngi là kt qu ca vic ra quyt đnh trong đó bao gm
mt s d đoán v li ích tim nng và ri ro liên quan vi mi hành đng. Quyt đnh
làm th nào đ đu t tin nhãn ri ca mình, nh liên quan đn vic cân bng gia ri
ro và li ích. Các nhà tâm lý hc và kinh t hc đã tin hành nhiu nghiên cu thc
nghim, và bng chng cho thy quyt đnh đu t cá nhân chu nh hng ca yu t
môi trng đu t.
11

Trong nghiên cu v nn tng tâm lý thc t cho thuyt quyt đnh mô t,
Stewart và các cng s (2003) xem xét liu hiu ng bi cnh trong tâm vt lý hc có
th gii thích cho vic ra quyt đnh mo him hay không. c bit, Stewart và các
cng s (2003) cho thy rng tp hp các la chn gn nh hoàn toàn xác đnh. H đã
chng minh hiu ng này trong tp hp la chn ri ro k vng và trong c tính

tng đng chc chn. Tng t nh vy, vic chn mt la chn a thích t mt tp
hp các k vng thì chu nh hng mnh m bi nhng k vng có sn. Gn đây hn,
Stewart và các cng s (2006) đã phát trin mt mô hình ca s la chn ri ro, quyt
đnh bng cách ly mu, trong đó gi đnh các giá tr la chn là tng đi và đã đa ra
mt li gii thích cho các kt qu trong Stewart và các cng s. (2003).
Các yêu cu nhn thc mà Stewart và các cng s (2003) đ xut là mi ngi
thng không th đi din cho đ ln tuyt đi, cho dù tâm vt lý hoc tru tng (bao
gm c các thuc tính là mt la chn la chn ging nh các tin ích, phn thng, và
xác sut). ó là, khi ngi đi din cho mt đ ln, h có th làm nh vy ch trên c
s cho dù đó là ln hn hoc nh hn so vi đ ln khác ly t b nh hoc quan sát
trong môi trng. Nu mi ngi không th đi din cho giá tr tuyt đi ca biên đ
trên bt k quy mô ch yêu, và các li ích ch quan đánh giá ca mt la chn đc
xác đnh bi mi quan h ca mình đ la chn so sánh, sau đó bn án s b nh hng
mnh m, hoc thm chí xác đnh, bi bi cnh.
Các bng chng ct lõi cho tuyên b này xut phát t vic nghiên cu các nhn
thc v cng đ ca tm quan trng ca tâm vt lý c bn nh đ sáng ca ánh sáng
hoc đ to ca âm thanh. Nhiu nghiên cu truyn thng trong Tâm vt lý hc đã tha
nhn s tn ti ca mt s quy mô ch yu ni b ca cng đ, vào mà kích thích vt
lý bng cách nào đó phi đc ánh x; và đã có cuc tranh lun hu qu liên quan đn
bn cht ca s sp đt này (ví d, cho dù đó là logarit, nh lp lun ca Fechner,
1966; hoc mt đnh lut, nh lp lun ca Stevens, 1957. Tuy nhiên lý thuyt gn đây
(xem xét và phân tích trong Laming, 1997) cho thy mt quan đim khác nhau - rng ý
12

tng v quy mô ni b là đáng nghi ng. c bit, Laming (1997) đã ch ra rng s
liu thc t phù hp vi qui lut ca Steven có th phát sinh mà không có bt k gi
đnh đi din ca thông tin tuyt đi.
Mt nghiên cu thuc v tm lý hc đc bit h tr cho quan đim này là mt
th nghim thanh nhc đc thc hin bi Garner (1954), yêu cu ngi tham gia đánh
giá liu nhc âm (tông nhc) là nhiu hn hoc ít hn mt na so vi mt tham chiu

đ n 90 dB. S đánh giá ca ngi tham gia đã hoàn toàn xác đnh bi s sp xp các
tông mà đc chi cho h. Có ba nhóm ngi tham gia nhn đc tông trong ba phm
vi khác nhau tng ng. Nhng ngi tham gia nghe nhc trong phm vi 55-65 dB có
mt đim na đ ln (ví d, mà s đánh giá ca h là "hn mt na nh ln" 50% thi
gian và "ít hn mt na nh ln" 50% thi gian), khong 60 dB. Mt nhóm khác,
nhng ngi nhn đc các âm nm trong phm vi 65-75 dB có mt đim na đ ln
ca khong 70 dB. Mt nhóm cui cùng, ngi nghe nhc trong phm vi 75-85 dB, có
mt đim na đ ln ca khong 80 dB. Do đó, thí nghim ca Garner cho bit mi
ngi cm thy khó khn đ đánh giá cng đ tuyt đi ca âm thanh. Thay vào đó,
có v nh mi ngi điu chnh phn ng ca h tùy thuc vào cng đ âm thanh
đc trình bày t đó h đc yêu cu đ la chn, trong đó chng minh rng bi cnh
thì nh hng nhiu khi nó đc trình bày.
Các kt qu khác ca hiu ng bi cnh tng t rt nhiu trong Tâm vt lý hc
(theo Stewart và các cng s, 2003; Stewart và các cng s, 2006; đ xem xét rng rãi
hn ca nghiên cu cho thy s đánh giá ca cm nhn các kích thích khác nhau mt
cách liên tc tâm lý duy nht chu nh hng mnh m ca kt qu quyt đnh trc),
mà phù hp vi nhng ngi tham gia thc hin s đánh giá v nhn thc trên c s
thông tin cng đ tng đi, ch không phi là tuyt đi.
 đây đ có th áp dng mt cách rõ ràng các kt qu quyt đnh dn vào mt
bi cnh ra quyt đnh. Lu ý, mc dù, rng song song gia hai lnh vc, tâm vt lý hc
và ra quyt đnh kinh t, là tng đi gn. Sau tt c, cng ging nh các nhà lý thuyt
13

nhn thc truyn thng cho rng con ngi có quy mô ni b cho các đi din ca đ
n và đ sáng, vì vy, mt bc tranh tâm lý hay kinh t truyn thng ca mt tác nhân
gi đnh rng các tác nhân phi có quy mô ni b cho các đi din ca các tin ích và
xác sut (đc th hin bi Kahneman và Tversky, 1979) các kt qu khác nhau. Nu
không có mt s loi thc đo cho hu dng hoc xác sut, mô hình ca các nhân t
kinh t (hoc bt k các tác nhân quyt đnh nói chung) s trông rt khác nhau.
2.3. Mt s kt qu nghiên cu thc nghim trc đơy.

Tác đng ca tp hp các la chn đã đc chng minh trong s la chn ca
ngi tiêu dùng (ví d, nhng đánh đi mà không ri ro) và phát hin c bn là tp hp
các la chn có th nh hng đn s la chn ca ngi tiêu dùng (Simonson, 1989).
ó là, khi đc yêu cu thc hin mt s s la chn cùng mt lúc, mi ngi có xu
hng đa dng hóa. Kt qu này đã đc gi là khuynh hng đa dng hóa bi
Loewenstein (1995). Benartzi và Thaler (1998, 2001) đã tìm thy bng chng v hin
tng tng t bng nghiên cu cách nhà đu t phân b qu hu trí ca h thông qua
các kênh đu t khác nhau. c bit, nhà nghiên cu tìm thy mt s bng chng cho
mt phiên bn đc bit ca khuynh hng này, gi là phng pháp 1/n. Ý tng là khi
mt nhân viên đc cung cp n qu đ la chn trong k hoch ngh hu ca mình,
nhân viên đã chia đu tin gia các Qu. S dng phán đoán này thì vic phân b tài
sn mà nhà đu t la chn s ph thuc rt nhiu vào kinh phí đc cp trong k
hoch ngh hu. Nh vy, mt k hoch đu t cho mt qu chng khoán và mt qu
trái phiu, thì vic phân b trung bình s là 50% c phiu, nhng nu qu chng khoán
khác đã đc thêm vào, thì vic phân b các c phiu s chuyn đn hai phn ba.
Benartzi và Thaler tìm thy bng chng cho hành vi này trong s la chn lng hu
thc t. Trong mt mu điu tra k hoch lng hu 401 (k) ca M là mt loi k
hoch đóng góp xác đnh đc tài tr bi nhà tuyn dng. Nhân viên chn mt t l
phn trm tin lng ca mình đ đóng góp vào k hoch, và ngi s dng lao đng
cng đóng góp mt phn. Các khon đóng góp ca nhân viên đc đu t cho đn khi
14

các nhân viên rút tin ra ngh hu, nhà nghiên cu điu chnh gim t l phn trm k
hoch đu t vào c phiu trên t l phn trm ca c phiu qu và tìm thy mt mi
quan h rt mnh m. Lu ý rng đây là nhng d liu thc t v vic phân chia tài sn
qua các qu hu trí vi mc đ ri ro khác nhau (ví d, các s khác nhau ca các c
phiu và trái phiu đc cung cp bi mi ch nhân đc bit) và do đó, nghiên cu này
to ra mt th nghim t nhiên cho phép chúng ta so sánh nhng tác đng ca vic đa
ra nhiu c phiu và ít trái phiu hn. Kt qu cho thy tác dng mnh m ca tp hp
la chn v hành vi thc t làm ni bt vn đ khó khn liên quan đn vic thit k các

k hoch tit kim hu trí, c công cng và t nhân, mt là nó không phi là rõ ràng
rng mi ngi luôn có th chn mt'' a thích'' kt hp ca thu nhp c đnh và vn
ch s hu. Ví d, Benartzi và Thaler ch ra rng nu k hoch cung cp nhiu qu thu
nhp c đnh, nhng ngi tham gia có th đu t quá thn trng, trong khi nu k
hoch cung cp nhiu qu đu t, các nhân viên có th đu t quá mnh.
Tác dng tng t trong mt min thc t hn đc trình bày bi Benartzi và
Thaler (2002), đã yêu cu các cá nhân đu t la chn trong s các khon đu t đc
cung cp vi mc đ thu nhp hu trí khác nhau (ví d, mt s tin xác đnh là $900
mi tháng, so vi mt c hi 50-50 đ kim đc $1100 hoc $800 mi tháng). Khi
các cá nhân đu t đc trình bày vi ba la chn có mc đ ri ro t thp đn cao,
nhà nghiên cu tìm thy mt xu hng quan trng là các nhà đu t cá nhân thích chn
phng án trung bình (la chn gia). Ví d, nhng ngi xem la chn A, B, và C,
thng s tìm thy B hp dn hn C. Tuy nhiên, nhng ngi xem la chn B, C, và
D, thng s cho rng C là hp dn hn B.
Lu ý rng các mô hình tng đi cng có th phn ánh mt xu hng tng
quát hn đ đa ra nhng la chn ch yu mà đc nhn thy khi vic la chn gia
các la chn ging ht nhau (ví d, nu ngi ta không th phân bit gia các la chn
trình bày do s thiu hiu bit, s th ,…), có th là mt ví d ca hiu ng tha hip
(còn gi là ác cm cc đoan, theo Simonson & Tversky, 1992). Thc t trong các hiu
15

ng tha hip (ví d, Simonson, 1989), mt la chn đi din cho mt s tha hip
gia hai la chn thay th có th đc a thích hn các la chn thay th, mc dù các
la chn thay th đc a thích hn tùy chn này trong mt s s la chn theo cp
nh phân. iu này mt ln na cho thy rng s la chn không hp lý theo các tiêu
chí kinh t tiêu chun và khi có vn đ la chn là khó khn, mi ngi có th ngh
đn gin '"quy tc ca ngón tay cái" đ giúp h gii quyt, chng hn nh các quy tc
mà nó là tt nht đ tránh cc đoan.
Mt s nghiên cu khác cng đã ch ra các loi tác đng tng t. Ví d, phm
vi tn s trong các tùy chn phn ng (các bin pháp ca tn s hành vi hoc các s

kin khác) có th có nh hng đn quá trình phn ng, và câu tr li cho câu hi tip
theo (ví d, Menon, Raghubir, & Schwarz, 1995; Schwarz & Bienias nm 1990;
Schwarz, Hippler, Deutsch, và Strack, 1985). Theo mt cuc điu tra thí đim la chn
dao đng, nhng ngi tr li đã đc trình bày vi mt lot các phn ng tn s cao
(t ''4 hoc ít hn'' đn ''9 hoc nhiu hn'') có nhiu kh nng báo cáo cm giác ''thp
hoc cm xúc chán nn'' trên nm hoc nhiu hn các trng hp so vi ngi tr li
trình bày vi các tm thp tùy chn tr li (t “0” đn “5 hoc nhiu hn”; Harrison &
McLaughlin, 1996). Rõ ràng, phm vi phn ng trong ví d này chu nh hng bi
cng đ kinh nghim cm xúc ca câu tr li. Hiu ng tng t cng đc quan sát
thy trong phn ng vi thang đo chín đim quy mô hoc hn. Nhìn chung, hiu ng
thiên v nh vy xut hin trong mt lot các bi cnh thc nghim. Ví d, thm chí
nh mt cht c bn nh din tích ca mt đi tng vt lý h thng khác nhau vi các
phng pháp đo lng (Poulton, 1989), có th c tính s, hình v, hoc mt cái gì đó
phù hp vi mc tiêu bin.
Và theo Stewart và các cng s (2003) lp lun cho s tn ti ca nhng gì h
gi là trin vng tng đi: đó là giá tr nhn thc ca mt k vng ri ro (ví d, "p c
hi x") là liên quan đn nhng k vng khác mà nó đc trình bày. Tác gi nghiên cu
c th v s thích ri ro đã kim tra liu các đc tính ca k vng ri ro có hot đng

×