Tải bản đầy đủ (.pdf) (99 trang)

Tác động của cấu trúc sở hữu lên đoàn bẩy tài chính của các công tyniêm yết trên sàn chúng khoán Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (4.27 MB, 99 trang )



B GIÁO DC VẨ ẨO TO
TRNG I HC KINH T THÀNH PH H CHÍ MINH



TRN TH KIM YN


TÁCăNG CA CU TRÚC S HUăLÊNăÒNăBY
TÀI CHÍNH CA CÁC CÔNG TY NIÊM YT TRÊN
SÀN CHNG KHOÁN VIT NAM




LUNăVNăTHCăSăKINHăT


Tp. H Chí Minh - 2014


B GIÁO DC VẨ ẨO TO
TRNG I HC KINH T THÀNH PH H CHÍ MINH


TRN TH KIM YN


TÁCăNG CA CU TRÚC S HUăLÊNăÒNăBY


TÀI CHÍNH CA CÁC CÔNG TY NIÊM YT TRÊN
SÀN CHNG KHOÁN VIT NAM


Chuyên ngành : Tài chính – Ngân hàng
Mã s : 60340201

LUNăVNăTHCăSăKINHăT


NGI HNG DN KHOA HC:
PGS.TS LÊ TH LANH


Tp. H Chí Minh - 2014

LIăCAMăOAN


Tôi xin cam đoan lun vn ắTÁC NG CA CU TRÚC S HU LÊN
ọN BY TÀI CHÍNH CA CÁC CÔNG TY NIÊM YT TRÊN SÀN CHNG
KHOÁN VIT NAM” là công trình nghiên cu ca chính tác gi, ni dung đc đúc
kt t quá trình hc tp và các kt qu nghiên cu thc tin trong thi gian qua, các s
liu s dng là trung thc và có ngun gc trích dn rõ ràng. Lun vn đc thc hin
di s hng dn khoa hc ca PGS.TS Lê Th Lanh.


Tác gi lun vn




Trn Th Kim Yn

MC LC

TRANG BÌA PH
LIăCAMăOAN
MC LC
DANH MC CÁC KÝ HIUCH VIT TT
DANH MC CÁC BNG
DANH MC CÁC HÌNH

M U
1. Tóm tt 1
2. Gii thiu 1
2.1. Lý do chn đ tài 1
2.2. Mc tiêu nghiên cu 3
2.3. i tng và phm vi nghiên cu 3
2.4. Phng pháp nghiên cu 4
CHNGă1.ăTNG QUAN LÝ THUYT 5
1.1. Khung lý thuyt v cu trúc vn doanh nghip 5
1.2. Các nghiên cu thc nghim 10
CHNGă2.ăD LIUăVẨăPHNGăPHÁPăNGHIÊNăCU 19
2.1. D liu nghiên cu 19
2.2. Phng pháp đo lng bin nghiên cu 22
2.2.1. o lng đòn by tài chính và s hu ca ban điu hành 22
2.2.2. o lng bin kim soát 23
2.3. Mô hình nghiên cu 31
2.4. K thut c lng 32
CHNGă3.ăKT QU NGHIÊN CU 35

3.1. Thng kê mô t 35
3.2. Phân tích s tng quan gia các bin gii thích 40

3.3. Kim đnh la chn mô hình 40
3.4. Kt qu chy mô hình 44
3.4.1. Mô hình 1 44
3.4.2. Mô hình 2 46
3.4.3. Mô hình 3 49
3.4.4. Kim đnh đ nhy 51
CHNGă4.ăKT LUN 54
TÀI LIU THAM KHO
PH LC



DANH MC CÁC KÝ HIU CH VIT TT

OLS : Phng pháp bình phng bé nht
REM : Random Effect Model
FEM : Fixed Effect Model
HOSE : Sàn chng khoán TP. H Chí Minh
HNX : Sàn chng khoán Hà Ni


DANH MC CÁC BNG

Bng 3.1: S lng c đông ln trong mu nghiên cu
Bng 3.2 T l đòn by tài chính ca doanh nghip theo mc đ s hu ca ban điu
hành.
Bng 3.3 Kt qu thng kê mô t

Bng 3.4 Ma trn h s tng quan gia các bin
Bng 3.5. So sánh kt qu c lng theo 3 k thut hi quy ca d liu bng
Bng 3.6 Kt qu kim đnh redundant fixed effect - likelihood test
Bng 3.7 Kt qu kim đnh Correlated Random effect - Hausman test
Bng 3.8 Kt qu kim đnh hin tng phng sai thay đi
Bng 3.9 Kt qu kim đnh hin tng t tng quan
Bng 3.10 Kt qu hi quy c lng tác đng ca t l s hu ca c đông ln bên
ngoài lên t l đòn by tài chính ca doanh nghip.
Bng 3.11 Kt qu hi quy kim đnh tác đng ca t l s hu c phiu ca ban qun
lỦ đn t l n ca doanh nghip.
Bng 3.12 Kt qu hi quy kim đnh tác đng ca c đông ln bên ngoài lên t l n
ca doanh nghip ti các mc đ s hu khác nhau ca ban điu hành
Bng 3.13 So sánh kt qu c lng ca mô hình tác đng ca t l s hu ca c
đông ln lên t l n ti các mc t l s hu cao thp ca ban điu hành vi t l
ngng ca ban điu hành ln lt là 20% và 28.21%


DANH MC CÁC HÌNH

Hình 2.1 C cu ngành ca mu nghiên cu

1

M U

1. Tóm tt
Bài nghiên cu s dng k thut hi quy GLS trên b d liu ca 109 công
ty niêm yt trên hai sàn chng khoán thành ph H Chí Minh (HOSE) và sàn chng
khoán Hà Ni trong thi gian 5 nm (t 2008 đn 2012) đ nghiên cu tác đng ca
cu trúc s hu lên t l đòn by tài chính ca doanh nghip. Tác đng ca cu trúc

s hu lên đòn by tài chính đc chia thành ba phn: tác đng ca t l s hu ca
ban điu hành lên đòn by tài chính ca doanh nghip, nh hng ca t l s hu
ca c đông ln lên t l n ca doanh nghip, cui cùng nghiên cu tác đng ca
t l nm gi c phiu ca c đông ln lên đòn by tài chính ca doanh nghip ti
các mc s hu cao thp khác nhau ca ban điu hành. Nghiên cu đư tìm thy t l
s hu ca ban điu hành tác đng đn t l đòn by tài chính ca doanh nghip
theo phng trình bc hai vi đim un đc xác đnh ti mc 28.21%. Khi t l s
hu ca ban điu hành nh hn 28.21%, t l đòn by tài chính ca doanh nghip
tng lên khi t l s hu ca ban điu hành tng lên. Ngc li, khi t l s hu ca
ban điu hành vt quá giá tr ngng 28.21%, vic gia tng t l s hu ca ban
điu hành s làm gim t l n ca doanh nghip. Kt qu nghiên cu cng đư cung
cp bng chng cho thy t l nm gi c phiu ca các c đông ln bên ngoài có
tác đng đn t l n ca doanh nghip.
2. Gii thiu
2.1. Lý do chnăđ tài

Có mt câu hi c bn trong tài chính đó là: Các doanh nghip la chn
chính sách tài chính ca mình nh th nào?  tr li câu hi này, trc đây có
nhiu nghiên cu tp trung vào s tn ti ca các yu t nh: ri ro, thông tin bt
2

cân xng, thu, c cu tài snầ Tuy nhiên, có mt vài nghiên cu tp trung vào
mi quan h gia cu trúc s hu và cu trúc vn. Jensen và Mecking (1976), Fama
và Jensen (1983) và Shleifer và Vishny (1986) cho rng cu trúc s hu ca vn c
phn có mt tác đng đáng k lên đng c ca nhà qun lý cng nh giá tr doanh
nghip. Amihud và Lev (1981) phát biu rng các nhà qun lỦ đư đu t vào doanh
nghip ngun vn nhân lc vi ri ro tht nghip khi doanh nghip phá sn, và ri
ro nhân lc là la ri ro không th gim thiu bng cách đa dng hóa, vì vy các nhà
qun lý có đng c đ gim ri ro vn nhân lc bng cách n lc đ duy trì, nâng
cao giá tr ca doanh nghip. Friend và Lang (1988) có mt đ ngh rng ri ro ca

vic đu t ngun vn nhân lc có th đc gim thiu bng cách gim t l vay n
ca doanh nghip.
Các nghiên cu v tác đng ca cu trúc s hu lên đòn by tài chính ca
doanh nghip có nhiu kt qu khác nhau. Mt vài nghiên cu kho rng n có tác
đng tích cc đn t l nm gia c phiu ca nhà qun lý (Leland và Pyle, 1997;
Agrawal và Mandelker, 1987, Hubert de La Bruslerie và Imen Latrous, 2012). Mt
vài nghiên cu cho kt qu ngc li cu trúc s hu có mi tng quan âm vi t
l n ca doanh nghip (Friend và Lang, 1988).
Các phát trin gn đây trong khung lỦ thuyt chi phí đi din đu cho rng s
xung đt li ích gia các c đông kim soát và các c đông bên ngoài có th nh
hng đn các quyt đnh tài chính, đc bit liên quan đn vic x dng đòn by tài
chính. Shleifer và Vinshy (1986) cho rng: các c đông ln bên ngoài đóng góp mt
t l ln vn đu t vào doanh nghip vì vy h có nhu cu giám sát chc ch các
hot đng ca ban qun lý đ đm bo các nhà qun lý không thc hin các hot
đng gây nh hng đn tài sn ca các c đông. Vì n đóng vai trò là công c
kim soát vn đ chi phí đi din gia ngi qun lý và c đông, thì lúc này t l n
dng nh tng lên khi t l s hu ca c đông ln bên ngoài tng lên.
Liên h vi Vit Nam, cu trúc s hu và cu trúc vn hin nay đư tr thành
vn đ quan trng. Vi s phát trin nhanh chóng ca nn kinh t, s bùng n ca
3

th trng chng khoán, nhiu doanh nghip vi nhiu hình thc s hu khác nhau
cng đc c phn hóa và niêm yt trên sàn chng khoán. Th trng chng khoán
Vit Nam nhng nm trc đây din ra sôi đng các hot đng niêm yt, phát hành
c phn b sung vi nhiu nhà đu t khác nhau, t các cá nhân nh l, các qu đu
t cng nh các t chc nc ngoài. c bit vi s tham gia vào T chc thng
mi th gii (WTO) m ra nhiu c hi cnh tranh hn cho các doanh nghip Vit
Nam.  phát trin và hòa nhp buc các doanh nghip phi thay đi không ch
cách thc kinh doanh mà ngay c cách thc qun lý. T đó, vic thuê các nhà qun
tr cp cao dn tr thành xu th ca thi đi. Chính điu đó đư làm cho vn đ qun

tr trong các công ty Vit Nam tr thành vn đ quan trng, s xung đt li ích gia
các nhà qun tr và c đông cn đc xem xét và đa vào nghiên cu. Trong phm
vi kin thc ca mình, tôi thc hin đ tài: ắTácăđng ca cu trúc s hu lên t
l đònă by tài chính ca các Công ty niêm yt trên sàn chng khoán Vit
Nam”.
2.2. Mc tiêu nghiên cu
- Tác đng ca t l s hu ca c đông ln bên ngoài không nm trong ban
điu hành lên t l n ca doanh nghip, vi d liu ca các công ty niêm yt
trên sàn chng khoán Vit Nam.
- Tác đng ca t l s hu ca ban điu hành lên t l đòn by tài chính, vi
d liu ca các Công ty niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam.
- Tác đng ca t l s hu ca c đông ln lên t l đòn by tài chính ca các
công ty niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam ti các mc s hu cao
thp khác nhau ca ban điu hành, vi d liu ca các Công ty niêm yt trên
sàn chng khoán Vit Nam.
2.3. iătng và phm vi nghiên cu
- i tng nghiên cu: Các doanh nghip phi tài chính niêm yt trên hai sàn
chng khoán HOSE và HNX.
4

- Phm vi nghiên cu: nghiên cu tác đng ca cu trúc s hu lên các quyt
tài chính ca các công ty niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam, vi d
liu thu thp t các bn báo cáo tài chính, bn cáo bch đc công b trên
website ca s giao dch chng khoán H Chí Minh và Hà Ni, trong khon
thi gian 5 nm t 2008 đn 2012.
2.4. Phngăphápănghiênăcu
 tài s dng các k thut c lng trên d liu bng: Pooled OLS, Fixed
Effect Model (FEM), Random Effect Model (REM), GLS đ c lng các tác
đng ca cu trúc s hu lên các quyt đnh tài chính ca doanh nghip


5

CHNGă1.ăTNG QUAN LÝ THUYT
1.1. Khung lý thuyt v cu trúc vn doanh nghip
LỦăthuytăcuătrúcăvn caăModilliganiăvƠăMilleră(môăhình MM)
Lý thuyt cu trúc vn hin đi bt ngun t bài vit ca Modigliani và Miller
(1958) vi tên gi là hc thuyt MM. Trong điu kin th trng vn hoàn ho vi
các gi đnh: không có chi phí giao dch khi mua và bán chng khoán; th trng có
đ s ngi mua và ngi bán, vì vy không mt nhà đu t riêng l nào có th tác
đng ln đn giá c ca chng khoán; Có sn thông tin liên quan cho tt c các nhà
đu t và không phi mt tin; Tt c các nhà đu t có th vay và cho vay vi cùng
lãi sut, và không có thu, MM cho rng các doanh nghip có nguy c kinh doanh
ging nhau và tin lưi mong đi hàng nm ging nhau phi có tng giá tr ging
nhau bt chp cu trúc vn bi vì giá tr ca mt doanh nghip ph thuc vào quyt
đnh đu t, không ph thuc vào quyt đnh tài tr, vic s dng n mang đn cho
ch s hu t sut sinh li cao hn, nhng s gia tng t sut sinh li này chính là
phn bù đp cho ri ro tng thêm do s dng n. Vì vy, MM kt lun rng giá tr
ca mt doanh nghip đc lp vi cu trúc vn, tng giá tr ca doanh nghip có s
dng n bng tng giá tr ca doanh nghip không s dng n.
Nm 1963, Modilligani và Miller đa ra mt nghiên cu tip theo vi vic loi
b gi thit v thu thu nhp doanh nghip. Theo MM, vi thu thu nhp doanh
nghip, vic s dng n s làm tng giá tr ca doanh nghip. Vì chi phí lưi vay là
chi phí hp lỦ đc khu tr khi tính thu thu nhp doanh nghip, do đó mà mt
phn thu nhp ca doanh nghip có s dng n đc chuyn đc chuyn cho các
nhà đu t theo phng trình: Vg = Vu + T.D: giá tr ca doanh nghip s dng n
bng giá tr ca doanh nghip không s dng n cng vi khon li t vic s dng
n. Trong đó, D là tng s n s dng, T là thu sut thu thu nhp doanh nghip,
T.D là khon li t vic s dng n.
6



Lý thuytăđánhăđi cu trúc vn
Lý thuyt đánh đi cu trúc vn trình bày quan đim cho rng nhng nhà
qun tr tin rng h s tìm đc mt cu trúc vn ti u nhm ti đa hóa giá tr
doanh nghip. Mt t l đòn by ti u là s cân bng gia li ích và chi phí ca n.
Trong đó li ích ca n là li ích t tm chn thu ca lãi vay. Chi phí tim tàng
ca n bao gm c chi phí kit qu tài chính và chi phí đi din gia ch s hu và
ch n. Lý thuyt đánh đi cu trúc vn tha nhn rng các t l n mc tiêu có th
khác nhau gia các doanh nghip. Lý thuyt đánh đi cu trúc vn d đoán rng các
công ty an toàn, các công ty có nhiu tài sn hu hình và thu nhp chu thu nhiu
hn đ khu tr nên có t l n cao, các công ty vi quy mô ln hn và tính thanh
khon nhiu hn nên có t l n cao. Trong khi các công ty nhiu ri ro, các công ty
vi tài sn vô hình nên da nhiu hn vào vn ch s hu. V li nhun, lý thuyt
đánh đi cu trúc vn d đoán rng các công ty có li nhun nhiu hn ngha nên
gia tng tài tr bng n và s nhiu thu nhp chu thu đc khu tr hn. Lý thuyt
đánh đi cng cho rng các công ty có n vay quá nng (chi phí kit qu tài chính
cao), quá nhiu không th tr bng tin mt phát sinh ni b trong vòng mt vài
nm, nên phát hành c phn, hn ch c tc hay bán bt tài sn đ huy đng tin
mt nhm tái cn đi cu trúc vn.
Tuy nhiên, hn ch ca thuyt đánh đi cu trúc vn là không th gii thích
đc ti sao mt s doanh nghip rt thành công trong ngành li có rt ít n và
không dùng tm chn thu mc dù thu nhp hot đng ca h rt cao. Chính hn
ch này là tin đ đ mt lý thuyt cu trúc vn khác ra đi: lý thuyt trt t phân
hng.


7

Lý thuyt trt t phân hng
Lý thuyt trt t phân hng bt đu vi bt cân xng thông tin gia ngi

qun lỦ và các nhà đu t bên ngoài v giá tr thc ca công ty cng nh các k
vng tng lai. Bt cân xng thông tin là nguyên nhân khin cho ngun vn t bên
ngoài (n mi và c phn mi) luôn đt hn so vi ngun vn ni b (li nhun gi
li). Myers và Mailuf (1984) cho rng nu công ty tài tr cho mt d án bng cách
phát hành chng khoán mi thì các chng khoán này s b đnh giá thp. Bi vì các
nhà qun lý không th truyn đt thông tin mt cách đáng tin cy đ đ các nhà đu
t nhìn thy đc giá tr thc s ca c hi đu t. S la chn đi nghch khin
các nhà đu t luôn đòi mt phn bù cao hn và khin cho chi phí huy đng vn
tng cao. Chính vì nhng tác đng đó, mt trt t phân hng đc đ xut:
- Các công ty thích tài tr ni b (s dng li nhun gi li).
- Các công ty mun gi mt t l chi tr c tc n đnh, do đó nu có s bin
đng bt thng trong thu nhp làm cho dòng tin vt hn nhu cu chi tiêu vn,
công ty s tr bt n hoc đu t vào chng khoán th trng, nu dòng tin ít hn
chi vn, công ty s bán đi các chng khoán th trng này.
- Khi công ty gp tình trng thâm ht và cn ngun tài tr bên ngoài, công ty
s u tiên phát hành n trc, sau đó là nhng chng khoán lai tp nh trái phiu
chuyn đi, và phát hành vn c phn thng đc xem là ngun tài tr cui cùng.
Trong lý thuyt trt t phân hng không có hn hp n - vn c phn thng
mc tiêu đc xác đnh rõ, bi vì có hai loi vn c phn thng, ni b và t bên
ngoài, mt  đu và mt  cui trt t phân hng. Mi t l n quan sát đc cu
mi doanh nghip phn nh các nhu cu tích ly ca doanh nghip đi vi tài tr t
bên ngoài.
Lý thuyt trt t phân hng kém thành công hn trong vic gii thích các
khác bit trong t l n gia các ngành.
8

Tuy lý thuyt Trt t phân hng và lý thuyt ánh đi cu trúc vn là hai lý
thuyt cnh tranh vi nhau nhng các chng c thc nghim đu ng h cho c hai
lý thuyt này.
Lý thuyt chiăphíăđi din

Trong mt nn kinh t phát trin  trình đ cao, quy mô và mc đ phc tp
ca các doanh nghip khin cho vic điu hành trc tip ca các ch doanh nghip
tr nên không kh thi và thiu hiu qu. Vic điu hành nhng doanh nghip quy
mô ln và phc tp đòi hi nhng k nng và phm cht mà không phi nhà đu t
nào cng có đc. Thc t đó dn ti s tách bit gia quyn s hu và quyn kim
soát (ownership – control). Nhng ngi có vn nhng không có kh nng qun lý
đu t vào các doanh nghip và tr thành ông ch (owner, hay còn gi là nhà đu t
- investor). Các ông ch này s thuê nhng chuyên gia có đ nng lc điu hành
doanh nghip ca mình, thng gi là giám đc điu hành.
S tách bit quyn s hu và qun lỦ mt mt gii quyt mâu thun gia vn
và nng lc điu hành nh đư nói  trên; mt khác, nó cng làm ny sinh nhng
nguy c khin cho hiu qu hot đng ca doanh nghip không đt mc ti u, gây
thit hi cho các nhà đu t. Trong mi quan h gia nhà đu t và nhà qun lỦ, c
hai bên đu mong mun ti đa hoá li ích ca mình, tuy nhiên điu kin đ ti đa
hoá li ích ca hai bên không ging nhau. Nhà đu t mong mun ti đa hoá li ích
ca mình thông qua vic tng giá tr ca doanh nghip, còn li ích ca nhà qun lỦ
thng gn trc tip vi thu nhp nhn đc. Do nhà qun lỦ là ngi trc tip điu
hành hot đng ca doanh nghip nên h có th thc hin nhng hành vi hay quyt
đnh nhm ti đa hoá li ích cho cá nhân mình nhng li làm tn hi đn li ích ca
nhà đu t. Nhng tn tht gây ra trong trng hp này đc gi là tn tht do phân
quyn hay còn gi là chi phí đi din (agency costs) (Jensen & Meckling, 1976). Ví
d, nhà qun lỦ có th không n lc vi kh nng cao nht ca mình, do đó làm
gim hiu qu hot đng ca doanh nghip (giám đc, nh bt k mt ngi bình
thng nào khác, có xu hng thích ngh ngi hn là làm vic); nhà qun lỦ có th
9

quyt đnh không đu t ngun lc vào mt d án có kh nng sinh li cao trong
tng lai vì làm nh vy s nh hng ti li nhun trong ngn hn (nu thu nhp
ca nhà qun lỦ đc xác đnh da trên kt qu hot đng ca doanh nghip trong
ngn hn); thm chí nhà qun lỦ có th báo cáo không trung thc v tình hình hot

đng ca doanh nghip nhm đt mc li nhun k hoch (kèm theo đó là tin
thng). Nhng hành vi nh vy ca nhà qun lỦ s làm tn hi ti li ích dài hn
ca nhà đu t.
Mc dù Ủ thc đc vn đ này nhng không d đ nhà đu t có th kim
soát đc, bi trên thc t tn ti tình trng thông tin không cân xng gia nhà đu
t và nhà qun lỦ (Scott, 2006). Nhà qun lỦ có nhng thông tin mà nhà đu t
không th có hoc không mun có do chi phí đ thu thp các thông tin đó là quá
cao. Ví d, nhà qun lỦ có th bit đc mc đ n lc ca mình trong khi nhà đu
t không bit đc; nhà qun lỦ nh trc tip điu hành nên có đc nhng thông
tin ni b mà nhà đu t hoc không bit đc hoc bit nhng không hiu đc
đy đ. Do tình trng thông tin không cân xng này mà nhà qun lỦ có c hi đ
thc hin các hành vi ch ngha c hi nh nêu trên mà không s b trng pht. Tt
nhiên, nu th trng lao đng là hoàn ho thì trong dài hn nhng hành vi ca nhà
qun lỦ s b phát giác. Khi đó nhà qun lỦ s phi gánh chu nhng thit hi do
hành vi ch ngha c hi ca mình trong dài hn (mt uy tín, mt vic, phi bi
thng cho nhà đu tầ). Giá tr hin ti ca các thit hi này s ln hn hoc bng
li ích hin ti có đc nh hành vi ch ngha c hi. Vì vy, các giám đc s
không có đng c đ thc hin các hành vi này. Tuy nhiên, thc t cho thy th
trng lao đng là không hoàn ho, đc bit là  nhng nc kinh t th trng còn
cha phát trin nh Vit Nam.
Tóm li, chi phí đi din đc hiu là chi phí phát sinh khi xy ra s thiu
đng thun gia mc đích ca ngi qun tr và ngi s hu trong mt công ty.
Ngi đi din là ngi làm vic thay mt cho ngi s hu công ty. Do c đông
ca công ty không hoc rt ít có điu kin giám sát thng xuyên tng hành đng
10

ca ngi qun tr, dn đn vic phát sinh tình trng thông tin bt cân xng, dn đn
la chn đi nghch và ri ro đo đc.
Theo Jensen và Meckling (1976), chi phí đi din đc đnh ngha là tng
các chi phí:

- Chi phí kim soát: Là chi phí đc tr cho các kim soát viên nhm báo đng
cho các c đông khi các nhà qun lỦ trc li cho bn thân h quá nhiu.
- Chi phí giao kèo: Là chi phí nhm ngn nga nhng hu qu xu có th xy
ra t nhng hành đng thiu trung thc ca các nhà qun lỦ
- Tn tht li ích: Là nhng tn tht xy ra do s khác bit gia nhng quyt
đnh trên thc t ca các nhà qun lỦ và nhng quyt đnh nhm ti đa hóa
li ích cho các c đông.
1.2. Các nghiên cu thc nghim
Quyn s hu ca c đôngă ln bên ngoài và cu trúc vn ca doanh
nghip
Các lý thuyt liên quan đn vai trò ca các c đông ln bên ngoài đư đa ra
nhng gi thuyt cho rng các c đông bên ngoài có đng c kim soát và gây ra
các nh hng lên ban điu hành doanh nghip đ bo v phn tài sn đu t quan
trng ca h. Shleifer và Vinshy (1986) cng cho rng: các c đông ln bên ngoài
đóng góp mt t l ln vn đu t vào doanh nghip vì vy h có nhu cu gim sát
cht ch các hành đng ca ban điu hành, đ đm bo các nhà qun lý không thc
hin các hot đng gây nh hng đn tài sn ca các c đông. Các c đông ln bên
ngoài s gim phm vi hot đng theo ch ngha c hi ca các nhà qun lý và s
làm gim chi phí đi din trc tip gia các nhà qun lý và c đông. Kt qu nghiên
cu ca Shome và Singh (1995) v phn ng ca th trng trc thông tin giao
dch ca các c đông ln bên ngoài cho thy rng li nhun bt thng ca doanh
nghip có mi quan h đng bin vi thông tin giao dch thành công ca các c
11

đông ln bên ngoài. Kt qu nghiên cu cng ch ra rng li nhun bt thng đó
có góp phn làm gim chi phí đi din gia c đông và nhà qun lý.
Nghiên cu ca Timothy và cng s (1999) cng đư cung cp bng chng cho
thy s tác đng ca t l s hu ca c đông bên ngoài lên đòn by tài chính khác
nhau tùy thuc vào t l s hu ca ban điu hành. Khi t l s hu ca ban điu
hành  mc thp, s kim soát ca c đông ln bên ngoài s đc kt hp vi hin

tng hi t li ích gia nhà qun lý và c đông, và dn đn mi quan h đng bin
gia s hu ca c đông ln bên ngoài và t l đòn by tài chính ca doanh nghip.
Tuy nhiên, khi t l s hu ca các nhà qun lỦ tng cao mt cách đáng k, thì hiu
ng c th ca nhà qun lý (entrenchment effect) trit tiêu hiu ng đng li ích
gia các c đông ln bên ngoài và ban điu hành.
Liên quan đn vn đ nh hng ca các nhà đu t ln không nm trong ban
qun tr doanh nghip lên t l n ca doanh nghip, Friend và Lang (1988) cung
cp mt vài bng chng cho thy rng s tn ti các c đông ln không phi là qun
lỦ có liên quan đn t l n cao hn. Tác gi cng đa ra li đ ngh cho rng s tn
ti ca nhóm nhà đu t ln này s đóng vai trò là ngi giám sát các hot đng ca
nhà qun lý, và vì vy buc nhà qun lý phi thn trng hn trong vic vay n.
Các bng chng trên đây đư chng mình rng các doanh nghip s gim s
xung đt ca chi phí đi din khi tng t l s hu ca c đông ln bên ngoài. Vì
khi s hu ca các c đông ln bên ngoài tng lên thì quyn biu quyt cng nh
tm nh hng ca h lên các quyt đnh ca doanh nghip cng tng lên, to điu
kin cho h có nhiu kh nng đ kim soát các hot đng ca ban điu hành. Khi
t l n ca doanh nghip đóng vai trò là mt công c kim soát ni b lên các hot
đng ca ban điu hành, thì lúc này t l n ca doanh nghip dng nh tng lên
khi t l s hu ca c đông ln bên ngoài tng lên. iu này đa đn gi thuyt
nghiên cu ca đ tài: Các doanh nghip có t l s hu ca c đông ln bên ngoài
cao hn thì có t l n cao hn.
12

Ngc li vi các kt qu nghiên cu trên, nghiên cu ca Pound (1988) cho
rng các c đông ln bên ngoài có th là nhng ngi b phiu b đng, h s thông
đng vi các c đông bên trong đ làm hn ch li ích ca các c đông nh l phân
tán. Bng chng này cng phù hp vi “gi thuyt ngi b phiu b đng” trong
mt nghiên cu ca McConnel và Servaes (1990) v mi quan h gia các c đông
ln và giá tr doanh nghiêp. Theo nh các gi thuyt trên đây, nu mô t mt cách
chính xác hn v vai trò ca các c đông ln bên ngoài, thì t l đòn by tài chính

ca doanh nghip có mi quan h nghch bin vi t l s hu ca các c đông ln
bên ngoài.
Mt vài nghiên cu li cho kt qu nghiên cu khác vi các kt qu trên đây.
Nghiên cu ca Hubert de La Bruslerie và Imen Latrous (2012) đ c lng nh
hng ca c đông ln bên ngoài đn t l n ca doanh nghip, tác gi s dng
bin gi đ đnh ngha khi doanh nghip có tn ti c đông ln bên ngoài, không có
mi quan h vi các c đông kim soát và s hu ít nht 10% c phn ca công ty.
Kt qu nghiên ca ca hai tác gi Hubert và Imen không tìm thy bng chng cho
rng s tn ti ca c đông ln bên ngoài có nh hng đn các quyt đnh tài chính
ca doanh nghip. Kt qu này cng phù hp vi nghiên cu ca Zeckhauser và
Pound (1990). Tác gi s dng d liu ca 286 công ty thuc 22 ngành công nghip
khác nhau, da trên kho sát ca Value Line Investment đ thc hin nghiên cu
mi quan h gia s hu ca c đông ln và cu trúc tài chính ca doanh nghip.
Tác gi chia mu làm hai nhóm: nhóm công ty không có c đông ln, và nhóm công
ty có c đông ln bên ngoài vi đnh ngha c đông ln bên ngoài là các c đông
nm gi trên 15% c phn. Tác gi s dng t l s hu 15% bi vì ti mc đ s
hu này dng nh ám ch mt quyn b phiu quan trng trong công ty. Hai tác
gi đư không tìm thy s khác bit đáng k nào trong t l n ca doanh nghip có
c đông ln bên ngoài (vi đnh ngha c đông ln bên ngoài là các c đông nm
gi trên 15% c phn) và doanh nghip không có c đông ln bên ngoài.
13

Tóm li, các nghiên cu v mi quan h gia t l s hu ca các c đông ln
bên ngoài và t l đòn by tài chính thì đa ra các kt qu khác nhau. Tuy nghiên,
trong bài nghiên cu này, tác gi s tp trung vào kim đnh gi thuyt trên đây liên
quan đn vai trò ca c đông ln bên ngoài tác đng lên các quyt đnh cu trúc vn
ca doanh nghip.
S hu caăbanăđiu hành và quytăđnh tài chính
Các nghiên cu ca Jensen và Mecking (1976), Fama và Jensen (1983) và
Shleifer và Vishny (1986) cho rng cu trúc s hu ca vn c phn có mt tác

đng đáng k lên đng c ca các nhà qun lý doanh nghip, cng nh giá tr doanh
nghip. u tiên, lý thuyt gi đnh rng hu ht các nhà đu t đu thích đu t vào
mt danh mc đa dng hóa đ ti thiu hóa ri ro ca danh mc. Vì trách nhim n
ca h vi doanh nghip ch gii hn  khon vn góp c phn ca h, nên ri ro có
th đc đa dng hóa bi các khon đu t khác nhau. Tuy nhiên, các nhà qun tr
doanh nghip không có kh nng đt đc mc ri ro ging nh vy, vì phn ln tài
sn ca h có đc do s đu t vào doanh nghip c v vn bng tin và vn nhân
lc ca chính bn thân h. Không ging nh quyt đnh đu t tài chính, các ri ro
liên quan đn đu t vn nhân lc thì không th gim thiu bng cách đa dng hóa
danh mc (Amihud và Lev,1981).  gim thiu ri ro ca vic không th đa dang
hóa danh mc đu t vn nhân lc thì vic gim n đc xem là mt phng cách
hiu qu (Friend và Lang, 1988). Khi ri ro phá sn và tình trng kit qu tài chính
xy ra s gây ra tình trng tht nghip, s làm gim kh nng kim thu nhp tim
nng trong tng lai ca các nhà qun lỦ. Chính điu này đư khuyn khích các nhà
qun lý gim t l n ca doanh nghip.
Các lý thuyt v cu trúc vn xây dng da trên lý thuyt chi phí đi din cho
rng li ích ca các nhà qun lý và c đông có s xung đt vi nhau. Chính sách n
ca doanh nghip đc xem là mt công c kim soát ni b, gim s xung đt li
ích gia nhà qun lý và các c đông, đc bit là vn đ chi phí đi din ca tình
trng tha thi tài chính (Jensen, 1986). Jensen cho rng các doanh nghip có ngun
14

vn tha thi s khuyn khích các nhà qun lỦ đu t vào các d án không hiu qu.
Jensen và Meckling (1976) chng t rng s hu ca các nhà qun lý có th gim
đng c s dng lưng phí các đc quyn, chim đot tài sn ca các c đông, các
hành vi đu t vào các d án không ti u và bng cách đó giúp to ra s ngang
bng li ích gia các nhà qun lý và các c đông. iu này đc gi là “hin tng
s thích hi t” (Convergence-of-intersts). Tuy nhiên, khi ban điu hành nm gi c
phiu  mt t l đáng k, thì vic gia tng t l s hu ca ban điu hành có th
đa đn hin tng c th trong qun tr (entrenchement managerial). Khi ban điu

hành nm gi mt t l s hu quá cao thì s có ít các ràng buc lên hành vi ca nhà
qun tr, đa đn vic các nhà qun lý s gia tng ch ngha c hi, thc hin các
hành vi vì s thích cá nhân và gim t l n.
S kt hp gia hiu ng hi t và lý thuyt v s c th (entrenchment
hypothesis) đư đa đn mt gi thuyt v mi quan h phi tuyn tính gia s hu
ca nhà qun lý và giá tr doanh nghip. Kt qu nghiên cu ca Morck và cng s
(1988), McConnell và Servaes (1990) đư tìm thy mi quan h phi tuyn tính gia
cu trúc s hu và giá tr doanh nghip. Các nghiên cu này đu cho rng khi s
hu ca các nhà qun lý  mc thp, s hu ca nhà qun lý s làm tng giá tr
doanh nghip bi vì có s thích hi t gia nhà qun lý và c đông. Tuy nhiên, khi
t l s hu ca các nhà qun lỦ tng cao thì hin tng c th ca nhà qun lý s
gây ra xung đt li ích gia các nhà qun lý và các c đông bên ngoài làm gim giá
tr doanh nghip. Morck và cng s (1988) kim đnh mi quan h gia Tobin’Q –
đc đo lng bng giá tr th trng ca tt c các chng khoán ca công ty chi
cho chi phí thay th ca tt c các tài sn (bin ph thuc) vi t l s hu ca ban
điu hành trong 371 mu nghiên cu ca các công ty trong danh sách 500 công ty
ln nht ca M trong nm 1980. Kt qu nghiên cu cho thy rng Tobin’s Q tng
khi s c phn s hu ca ban điu hành tng lên. Tobin’Q và t l s hu ca ban
điu hành có mi quan h đng bin khi t l s hu ca ban điu hành nm trong
khong 0 đn 5% và ln hn 25%, khi t l s hu ca ban điu hành nm trong
khon 5% đn 25% thì giá tr Tobin’Q có mi quan h nghch bin vi t l s hu
15

ca ban điu hành. Nm 1990, McConnel và Servaes tip tc đa ra bài nghiên cu
ca mình v mi quan h gia Tobin’s Q và s hu ca các nhà qun lý cho 1173
công ty niêm yt trên sàn chng khoán New York nm 1976, và cho 1093 công ty
niêm yt trên sàn chng khoán American trong nm 1986. Vi hai mu nghiên cu,
h đu tìm thy mi quan h phi tuyn tính gia Tobin’s Q và s hu ca ban điu
hành. u tiên Tobin’ Q s tng lên và sau đó s gim xung khi các c phn tp
trung ch yu trong tay ca các nhà qun lý và các thành viên ca giám đc.

T s hp lý n sau mi quan h gia s thích hi t và hin tng c th,
Timothy và cng s (1999) đa ra li đ ngh rng mi quan h gia s hu ca các
nhà qun lý và t l n ca doanh nghip có mi quan h phi tuyn tính. Khi các
nhà qun lý s hu  mc thp, s thích ca các nhà qun lỦ dng nh hi t vi
li ích ca các c đông khác vì các nhà qun lỦ có đng c đ s dng nhiu n
hn, đòn by tài chính s làm tng giá c phiu và làm tng giá tr phn c phn mà
h s hu. Trong trng hp này chúng ta có mt k vng t l s hu ca ban điu
hành s tác đng tích cc lên t l n ca doanh nghip. Tuy nhiên, khi t l s hu
ca ban điu hành tng lên đ cao thì có th xy ra hin tng c th ca nhà qun
lỦ, làm gia tng ch ngha c hi vì s thích bn thân ca các nhà qun lý s xung
đt li ích gia các nhà qun lý và c đông s tng lên. Bên cnh đó, khi các nhà
qun lý nm gi mt s lng ln c phiu ca công ty thì ri ro v vn nhân lc
tng cao (human capital) ri ro không th đc đa dng hóa bng các danh mc đu
t. Chính vì vy, đ gim ri ro các nhà qun lý s tìm cách gim t l n xung.
Các nghiên cu thc nghim gn đây cng đư tìm thy mi quan h phi tuyn
tính gia t l s hu ca nhà qun lý và t l đòn by tài chính ca doanh nghip.
Agrawal và Mandelker (1987) nghiên cu mi quan h gia s lng c phiu ph
thông và s lng quyn chn ca các nhà qun lý vi các quyt đnh đu t và
quyt đnh tài chính đc thc hin bi công ty mua bán, sáp nhp vi b d liu
đc ly t h thng CRSP, t nm 1974 đn nm 1982. Trong bài nghiên cu,
Agrawal và Mandelker s dng ba cách đ đo lng bin s hu ca các nhà qun
16

lý: t l s hu ca mt giám đc nm gi c phiu ph thông và s quyn chn ln
nht, t l s hu ca top hai giám đc nm gi c phiu ph thông và s quyn
chn ln nht và tng t l s hu c phiu ph thông và s quyn chn ca tt c
các giám đc. Nghiên cu ca Agrawl và Mandelker (1987) đư tìm thy bng chng
h tr cho gi thuyt v mi quan h tích cc gi t l s hu ca nhà qun lý vi
s thay đi trong các quyt đnh tài chính ca doanh nghip.
Timothy và cng s (1999) s dng d liu ca 216 công ty niêm yt trên sàn

chng khoán Australia đ tìm hiu v mi quan h gia t l nm gi c phn ca
các nhà qun lý và t l đòn by tài chính. Kt qu nghiên cu thc nghim cng đư
ch ra s tn ti mi quan h phi tuyn tính gia t l n s hu ca nhà qun lý vi
đim un ca t l s hu ti đa ca nhà qun lý là 33.25%.
Hubert de La Bruslerie và Imen Latrous (2012), s dng k thut hi quy
REM trên b d liu nghiên cu ca 112 công ty niêm yt trên sàn chng khoán
Pháp, trong 12 nm t nm 1998 đn 2009, v mi quan h gia cu trúc s hu ca
c đông kim soát và t l đòn by tài chính ca doanh nghip. Kt qu nghiên cu
thc nghim cung cp bng chng cho thy t l s hu ca c đông kim soát và
t l n ca doanh nghip có mi quan h phi tuyn tính vi đim un ca t l s
hu ti đa ca nhà qun lý là 40%.
T nhng điu này đa đn gi thuyt: Khi ban điu hành s hu c phn 
mc thp thì t l s hu ca ban điu hành tác đng thun lên t l n ca doanh
nghip và khi t l s hu ca các nhà qun lý tng lên mt cách đáng k thì t l s
hu ca ban điu hành tác đng nghch lên t l n ca doanh nghip. iu này
đa đn k vng t l s hu ca nhà qun lý và đòn by tài chính ca doanh
nghip có mi quan h phi tuyn tính.

17

Tácăđng ca t l s hu ca c đôngăln bên ngoài lên t l đònăby tài
chính ca doanh nghip ti các mc s hu cao thp khác nhau caăbanăđiu
hành.
Friend và Lang (1988) cng đư kim tra s nh hng ca c đông ln bên
ngoài không nm trong ban điu hành (theo đnh ngha ca Friend và Lang (1998),
c đông ln là các nhà đu t nm gi trên 10% vn c phn ca doanh nghip) lên
t l đòn by tài chính ca doanh nghip, và kt qu cho thy s tn ti ca các c
đông ln làm tng t l n ca doanh nghip. Tuy nhiên, trong mô hình nghiên cu
ca mình, hai tác gi không đ cp đn tác đng ca t l s hu ca ban điu hành.
Các kt qu nghiên cu ca h đư không đa ra đc d báo trc tip v tác đng

ca c đông ln bên ngoài lên t l n ca doanh nghip s khác nhau nh th nào
tng ng vi các t l s hu ca ban điu hành.
Bài nghiên cu ca Timothy và cng s (1999), đư đ cp đn s tác đng ca
t l s hu ca các c đông ln bên ngoài lên t l n ca doanh nghip tng ng
vi các t l s hu khác nhau ca ban điu hành.
Tác gi cho rng, khi t l s hu ca ban điu hành  mc thp, các c đông
ln bên ngoài s gi mt vai trò quan trng trong vic kim soát hành vi ca các
nhà qun lý, kt qu làm gim hành vi ch ngha c hi ca ban điu hành. Vi mt
t l s hu thp, ban điu hành s b gii hn v quyn b phiu và tm nh hng
ca mình, trong khi đó các c đông ln bên ngoài có kh nng đ chi phi và gii
hn hành vi c hi ca ban điu hành, và vì vy làm gim chi phí ca s xung đt
gia c đông và nhà qun lỦ. Do đó, c hai yu t t l s hu ca các c đông ln
bên ngoài và t l s hu ca ban điu hành đu có nh hng tích cc lên vn đ
đng c ca nhà qun tr. T đó, tác gi xây dng gi thuyt: Khi t l s hu ca
ban điu hành  mc thp, t l s hu ca c đông ln bên ngoài tác đng tích cc
lên t l n ca doanh nghip. Kt qu nghiên cu thc nghim ca tác gi cng
cho thy ti mc đ s hu thp ca ban điu hành thì “hin tng kim soát” ca
c đông bên ngoài s kt hp vi “hin tng s thích hi t” ca c đông qun lý

×