Tải bản đầy đủ (.pdf) (64 trang)

DỰ ĐOÁN XÁC SUẤT KIỆT QUỆ TÀI CHÍNH CỦA CÁC CÔNG TY NIÊM YẾT TẠI VIỆT NAM.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.15 MB, 64 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TPHCM


NGỌ V HÀ MY


D OÁN XÁC SUT KIT QU TÀI CHÍNH CA
CÁC CỌNG TY NIÊM YT TI VIT NAM





LUN VN THC S KINH T






Thành ph H Chì Minh ậ Nm 2013

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TPHCM


NGỌ V HÀ MY



D OÁN XÁC SUT KIT QU TÀI CHÍNH CA
CÁC CỌNG TY NIÊM YT TI VIT NAM

Chuyên ngành : Tài chình ậ Ngân hàng
Mư s : 60340201


LUN VN THC S KINH T


NGI HNG DN KHOA HC
PGS.TS. Nguyn Th Ngc Trang



Thành ph H Chì Minh ậ Nm 2013
MC LC

TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC T VIT TT
DANH MC BNG BIU
TÓM TT 1
1. Gii thiu: 2
2. Nhng nghiên cu trc đây 4
2. 1 Phân tìch đn bin: 5
2. 2 Mô hính ch s ri ro 7
2. 3 Phân tìch bit s đa bin 8
2. 4 Mô hính xác sut có điu kin: 16

2. 5 Mô hính logit đa giai đon ca Shumway 20
2. 6 Nhng yu t nh hng đn hành vi ca các doanh nghip kit qu tài
chình 23
2. 6. 1 Cu trúc s hu và kit qu tài chình 25
2. 6. 2 Lut pháp, chình quyn và kit qu tài chình 26
2. 6. 3 S phát trin tài chình và kit qu tài chình 27
3. Phng pháp nghiên cu và d liu: 29
3. 1 Thuyt các mô hính logit nhiu giai đon 29
3. 1. 1 Mô hính thi lng ậ Duration model 29
3. 1. 2 c lng hàm nguy c thi gian ri rc (discrete ậtime hazard
model) 32
3. 1. 3 Hàm ca t l nguy c c bn ậ baseline hazard rate 32
3. 2 Chn mô hính 34
3. 3 c trng ca mô hính hàm nguy c c bn 35
3. 4 D liu 36
4. Ni dung và kt qu nghiên cu 39
4. 1 Chn bin 39
4. 2 Kt qu c lng mô hính 43
4. 3 c lng ngoài mu 47
5. Kt lun 49
5. 1 Hn ch ca đ tài 50
5.2 Hng nghiên cu m rng 50

















MC LC BNG
Bng 1. Tng hp nhng phng pháp thng kê phân loi đc s dng đ d
đoán xác sut phá sn 20
Bng 2. Tng hp các dng hàm logit ng vi hàm Hazard c bn. 33
Bng 3 . Trính bày các bin cng nh công thc tình toán cho mi bin liên quan 36
Bng 4.1 Kt qu kim đnh Wilcoxon’s rank-sum test, Log-rank test and
Wilcoxon-Breslow-Gehan test 41
Bng 4.2 Các bin đc s dng đ c lng mô hính 46
Bng 5. Kt qu c lng ca mô hính I. 43
Bng 6. Kt qu c lng mô hính II: 44
Bng 7. Kt qu c lng mô hính III 46
Bng 8. Kt qu c lng ngoài mu ca các mô hính phân theo thp phân v: 47
Bng 9. Kt qu t tng quan ca bin 53












DANH MC T VIT TT

MDA : Phân tìch bit s đa bin
LA : Phân tìch Logit
PA : Phân tìch probit
LPM : Mô hính xác sut tuyn tình
DN : Doanh nghip
DNNN : Doanh nghip nhà nc
1

TÓM TT
Mc đìch ca bài nghiên cu này là xây dng mt phng pháp d đoán xác
sut kit qu tài chình và khc phc nhng hn ch trong các cách tip cn trc
đây. Hu ht các phng pháp truyn thng đu chu nhng gi đnh nghiêm ngt
và gii hn v mt cu trúc, cng nh tht bi trong vic phn ánh các ch tiêu trên
báo cáo tài chình (d liu bng) và nh hng ca các nhân t v mô. M rng
nghiên cu ca Shumway (2001), bài nghiên cu trính bày mô hính thi lng
(Duration Model) vi các bin gii thìch thay đi theo thi gian và hàm nguy c c
bn (Baseline hazard function). Vi vic s dng mô hính đc đ xut, bài nghiên
cu điu tra nghiên cu xây dng hàm nguy c ca các doanh nghip phi tài chình
đc niêm yt trên s giao dch chng khoán Thành ph H Chì Minh và s giao
dch chng khoán Hà Ni giai đon t 2005 đn 2013 đc phn ánh bi nhng
bin đng trong môi trng v mô và các bin gii thìch thay đi theo thi gian th
hin đc trng tài chình ca tng doanh nghip. Tác gi cng tin hành d đoán
ngoài mu và cho thy hiu qu ca mô hính đc ci thin nh tình đn tác đng
ca nhng bin đng v mô.

2



1. Gii thiu:
Nhng bài nghiên cu đnh lng v các mô hính d báo phá sn tr thành
mt ch đ nhn đc nhiu s quan tâm t sau cuc khng hong kinh t Châu Á
nm 1997 và cuc khng hong  Nga sau đó. iu mà các nhà hc thut cng nh
các nhà phân tìch và hoch đnh chình sách quan tâm không ch là t l các doanh
nghip phá sn đang gia tng đáng k mà còn là nhng nh hng h ly sau đó.
Cn có mt mô hính th hin bn cht bin đng tính trng phá sn ca các doanh
nghip cng nh s tng quan gia các v phá sn.
Bc đu tiên trong quy trính xây dng mô hính đnh lng d đoán phá sn
ca doanh nghip đc thc hin bi Beaver (1966), tác gi đư phát trin mt
phng pháp kim đnh phân loi nh phân da trên kim đnh t-test trong trng
hp đn bin. Altman (1968) gi ý phân tìch bit s đa bin. Mô hính xác sut có
điu kin đa bin chng hn nh mô hính logit ca Ohlson (1980) và mô hính probit
ca Zmijewski (1984) đc ng dng đ d đoán phá sn. Trong nhng nm gn
đây nhiu nhà nghiên cu s dng các phng pháp tip cn nghim suy nh mng
n -tron đ d đoán xác sut phá sn. Mc dù có nhiu s ci bin liên tc trong các
phng pháp tip cn, tuy nhiên, kt qu d đoán ngoài mu vn không có nhiu ci
thin.
Nhng gi đnh nghiêm ngt cùng nhng gii hn v mt cu trúc ca các
phng pháp truyn thng đư gây tr ngi cho quy trính d đoán. Nhng phng
pháp truyn thng đc lit kê  trên thí ch yu da trên s phân loi nh phân các
doanh nghip phá sn và không phá sn. Hn ch nghiêm trng ca nhng phng
pháp này là b d liu đc gi đnh là tp hp ca hai nhóm riêng bit. Trong
trng hp này, s phù hp ca mô hính tng đi cao ví s phn ca các doanh
nghip đư đc đnh đot trong giai đon c lng. Tuy nhiên, kh nng d đoán
ca chúng gim nhanh chóng khi d đoán ngoài mu. Ngc li mô hính Duration
xem mu là mt tp hp các phn t có th nhn dng đc thay ví là mt tp hp
3


gm hai nhóm riêng bit. Ví d liu ca các doanh nghip không phá sn đc xem
nh là d liu b thiu, đc ly mu t mt tp hp có th nhn bit đc, nên
cách tip cn ca mô hính nguy c đc đánh giá cao hn.
Mt đim bt li khác trong phng pháp thng kê truyn thng là cn s n
đnh trong quá trính phân loi phá sn. Da trên s phân loi nh phân, mô hính
static truyn thng không phù hp đ gii quyt các trng hp bt thng. Cách
tip cn ngu nhiên chia các doanh nghip theo tng nhóm và không th nhn bit
đc thi gian phá sn. Quy trính phân loi phá sn phi c đnh trong giai đon
mu đc quan sát ví đây là điu kin đ mô hính hot đng hiu qu.
Hu ht các phng pháp truyn thng chu nhng gii hn v mt cu trúc;
các mô hính hoc không phn ánh các ch tiêu trên báo cáo tài chình hoc không
cho thy nh hng thông thng ca các bin v mô lên tng doanh nghip.
Shumway (2001) xác nhn rng hu ht các phng pháp đang tn ti c lng
mô hính phân loi mt giai đon vi d liu đa giai đon ca các báo cáo tài chình
và do đó các tham s đc c lng b sai lch và không phù hp. Ví lý do này,
Shumway (2001) đ ngh s dng mô hính thi lng vi các bin gii thìch thay
đi theo thi gian. Shumway (2001) cho rng mô hính thi lng đc đ xut
không ch hiu qu mà còn linh hot hn ví tác đng ca môi trng v mô có th
đc tình toán mt các d dàng bng cách thay đi dng ca mô hính nguy c c
bn. Ví th, mc đìch ca bài nghiên cu này là: ắ Áp dng mô hính ca Shumway
(2001) đ c lng các nhân t tác đng đn xác sut bt n tài chình ca doanh
nghip”. Và đ đt đc mc đìch này, chúng tôi s ln lt tr li 2 câu hi nghiên
cu sau:
(1) Các t s tài chình nào có kh nng d báo bt n tài chình?
(2) Mô hính d báo xác sut kit qu tài chình s có dng nh th nào?
Phn còn li ca bài nghiên cu đc t chc nh sau: Phn k tip chúng
tôi trính bày tng quan v nhng nghiên cu trc đây. Chúng tôi trính bày mô hính
nguy c thi gian ri rc vi các bin gii thìch thay đi theo thi gian và hàm nguy
4


c c bn phn ánh tác đng ca môi trng v mô  phn 3. Trong phn 4, chúng
tôi so sánh ba mô hính kinh t đ cho thy nh hng ca ch tiêu trên báo cáo tài
chình và các bin v mô. C th là th trng Vit Nam trong sut giai đon khng
hong đc phân tìch và u đim vt tri ca mô hính đc chn. Phn 5 trính
bày kt lun.
2. Nhng nghiên cu trc đây
Nhiu nm qua, phng pháp phân tìch d liu chéo đc s dng ph bin
cho vic phát trin nhng mô hính d đoán xác sut phá sn (Zavgren, 1983; Van
Wymeersch & Wolfs, 1996; Atiya, 2001). Nhng mô hính này còn đc gi là mô
hính phân loi ắđn giai đon” hay mô hính ắstatic” (Shumway, 1999). Chúng liên
quan đn mt quy trính phân loi đ phân loi nhng doanh nghip vào nhóm phá
sn hay không phá sn vi mt mc đ tin cy nht đnh hay ắt l sai s phân
loi”. Có hai loi t l sai s phân loi đc to ra do ng dng mô hính d đoán
xác sut phá sn :
(1) T l sai sót phân loi nhng công ty phá sn nhng li đc phân loi
vào công ty khe mnh.
(2) T l sai sót phân loi nhng công ty khe mnh nhng đc phân loi
vào công ty phá sán .
Phân tìch bit s đa bin là phng pháp thng kê phân loi ti u, theo sau
đó là phân tìch logit (Altman & Saunders, 1998). Nhng phng pháp c đin khác
nh: phân tìch đn bin, mô hính ch s ri ro, phân tìch probit, mô hính xác sut
tuyn tình. Trong phn này chúng ta s tho lun v các phng pháp phân tìch d
liu chéo khác nhau. Chúng tôi trính bày nhng đc trng ca tng phng pháp và
tho lun v nhng gi đnh c th ca mi phng pháp cng nh nhng thun li
và hn ch. Và trong phn cui, chúng tôi đa ra mt bng tng hp nhng thun
li và hn ch chình ca nhng phng pháp khác nhau và trính bày s lng
nhng mô hính d báo xác sut phá sn đc phát trin.
5


Chúng tôi gii thiu nhng bài nghiên cu ca Zavgren (1983), Altman
(1984), Taffler (1984), Jones (1987), Keasey & Watson (1991), Ooghe cùng cng
s (1995), Dimitras cùng cng s (1996), Altman & Narayanan (1997) và Altman
& Saunders (1998). Zavgren (1983), Altman (1984), Taffler (1984) cho thy mt
cái nhín tng quan v các nghiên cu v nhng mô hính trong nhng nm 1960 và
1970. Zavgren (1983) kho sát nhng phng pháp khác nhau và mô hính d đoán
phá sn đc thc hin trên b d liu  M, trong khi Altman (1984) trính bày
tng hp v mô hính d đoán xác sut phá sn  nhiu quc gia khác nhau. im
tng đng là h đu tp trung vào nhng công c đ d đoán phá sn, nhng gii
hn và thun li ca nhng phng pháp này. Bài vit ca Dimitras cùng cng s
(1996) là mt nghiên cu quan trng khác v nhng phng pháp d đoán phá sn
và mô hính. Altman & Narayanan (1997) kho sát nhng nghiên cu v nhng mô
hính phân loi phá sn  21 quc gia khác nhau, trong khi Altman & Saunders
(1998) phân tìch v s phát trin ca nhng mô hính ri ro tìn dng, bao gm nhng
mô hính xp hng tìn dng, hn 20 nm qua, c th  M. Ooghe cùng cng s
(1995) gii thiu chi tit v nhng mô hính d đoán phá sn  Belgium.
2. 1 Phân tích đn bin:
S nhn bit hot đng ca doanh nghip và nhng khó khn tài chình là mt
ch đ có th đuc gii quyt c th khi phân tìch các ch s tài chình. Trc khi
phát trin các thc đo đnh lng hot đng ca doanh nghip, mt s t chc đư
đc thit lp đ cung cp mt mô hính đnh tình các thông tin đánh giá tính trng
tìn dng ca các thng gia c th. Chng hn, tin thân ca Hưng Dch v thông
tin quc t Dun & Bradstreet ni ting ngày nay, đc thành lp nm 1849 
Incinnati, Ohio, chuyên cung cp các điu tra tìn dng đc lp. Tp hp các nghiên
cu chình thc liên quan đn d báo tht bi doanh nghip đc thc hin trong
nhng nm thp niên 1930.
Nm 1996, Beaver (1967) là ngi tiên phong xây dng mô hính s báo phá
sn ca doanh nghip vi nhng t s tài chình. Tác gi là nhà nghiên cu đu tiên
6


s dng mô hính đn bin ậ mô hính phân tìch bit s đn bin ậ da vào s lng
nhng t s tài chình đ phân loi nhng doanh nghip phá sn và không phá sn
nhm d đoán xác sut phá sn ca doanh nghip. Trong quy trính chn la nhng
t s tài chình đ đa vào mô hính, tác gi s dng kim đnh phân loi ngu nghiên
đ xác đnh nhng t s tài chình có kh nng phân loi tt nht nhng doanh
nghip phá sn và không phá sn.
Trong mt mô hính d đoán phá sn đn bin, trng tâm ca mô hính đc
đt vào du hiu nhn bit phá sn. Mt quy trính phân loi đc thc hin cho
tng thc đo hay t s trong mô hính. Khi phân loi mt doanh nghip, giá tr ca
tng t s đc phân tìch đc lp và theo đim chia ct tim nng ca tng t s -
đim này là đim ti đây phn trm sai sót trong vic phân loi là nh nht ậ các
doanh nghip đc phân loi phá sn hay không phá sn. Nhín chung, nu giá tr t
s ca mt doanh nghip nh hn đim chia ct này, thí doanh nghip này đc xp
là nhóm phá sn và, nu t s ca doanh nghip ln hn đim chia ct thí doanh
nghip đc xp vào nhóm không phá sn. Trong cách phân loi này, mc đ chình
xác ca vic phân loi đc đo lng bng t l sai s phân loi nh nht và t l
sai s loi I và loi II.
Mt đim thun li đáng k ca mô hính d đoán xác sut phá sn đn bin
là s đn gin ca nó. Vic ng dng mt mô hính đn bin không cn bt c kin
thc thng kê phân tìch nào: đi vi mi t s, ngi ta ch đn gin là so sánh giá
tr t s ca doanh nghip vi đim chia ct c th và phân loi tng ng.
Mt khác, cn nhn mnh rng phân tìch đn bin đc da trên gi đnh
nghiêm ngt là dng hàm th hin mi quan h gia mt t s và tính trng phá sn
là tuyn tình. Hin nhiên rng gi đnh này thí thng b vi phm trong thc t, ví
nhiu t s cho thy mi quan h không tuyn tình vi tính trng phá sn (Keasey &
Watson, 1991). Và do đó, mô hính đn bin thng đc ng dng mt cách không
hp l và đa ra nhng kt lun cha nhiu nghi vn.
7

Mc dù đim hp dn ca mô hính nm  s đn gin ca nó, nhng nhng

phng pháp này cng cho thy mt s hn ch sau. Th nht, vic phân loi doanh
nghip ch đc thc hin cho mt t s ti mt thi đim, điu này có th cho
nhng kt qu phân loi nhm ln và không chình xác đi vi nhng t s khác
nhau vi cùng mt doanh nghip (Altman, 1986; Zavgren, 1983). Vn đ này đc
gi là ắs không nht quán”. Th hai, khi s dng t s tài chình trong mô hính đn
nht, tht khó đ đánh giá vai trò ca bt k nhng t s nào, bi ví hu ht các bin
thí tng quan cao vi nhau (Cybinski, 1998). Trong cùng trng hp, mô hính đn
bin mâu thun vi thc t rng tính trng tài chình ca doanh nghip là mt hn
hp đa chiu nên không th phân tìch bng mt ch s đn nht. Cui cùng đim
chia ct tim nng đi vi các bin đc chn bng phng pháp ắth và sai” và
da trên kim đnh expost, ngha là tính trng phá sn thc t ca các doanh nghip
trong mu đư đc bit (Bilderbeek, 1973). Do đó, nhng đim chia ct có th là c
th ng vi tng mu và có th mc đ chình xác phân loi ca mô hính đn bin
thí thp hn nhiu khi mô hính đc s dng đ d báo.
2. 2 Mô hình ch s ri ro
Ngc li vi Beaver, Tamari (1966) nhn thy rng vic đánh giá tính trng
sc khe tài chình ca doanh nghip không th ch da trên mt bin duy nht. Hn
th na, tác gi ch ra rng, ví vn đ không nht quán (có th thy  trên) thí tht
khó đ có mt bc tranh rõ ràng v tính hính tài chình ca doanh nghip. ây là lý
do ti sao tác gi gii thiu mô hính ắch s ri ro”. Nó là mt ắh thng đim” đn
gin, bao gm nhng t s tài chình khác nhau, tng hp li to nên mt thc đo
tài chình. Mi doanh nghip đc quy ra mt s nhng đim c th có tr trong
khong t 0 và 100, theo giá tr t s ca tng doanh nghip. Tng ca các đim
càng cao ch ra tính hính tài chình càng tt. Ch s ri ro có tình đn các t s tài
chình là quan trng hn nhng phng pháp khác. Nhng đim đc tình toán theo
cách trong đó hu ht nhng t s tài chình quan trng có trng s cao hn.
8

Moses & Liao (1987) trính bày mt loi ch s ri ro khác. Loi ch s này
đu tiên cn mt phân tìch đn bin, cho phép xác đnh mt đim chia ct tim nng

đi vi mi t s tài chình. Tip theo, đi vi nhng t s tài chình, mt bin ph
thuc nh phân đc to ra và nhng bin này có giá tr là mt nu giá tr ca t s
tài chình vt ra đim chia ct tim nng và có giá tr là không nu giá tr này thp
hn. Cui cùng, mt ch s ri ro đc to ra đn gin bng cách tng cng các
bin nh phân. Tng t đi vi ch s ri ro ca Tamari, ch s ri ro này thí cao
cho thy tính trng tài chình tt.
Mô hính ch s ri ro có thun li là rt trc quan và đn gin. Mc khác, mô
hính này cng có nhng đim hn ch chình d thy là nó không khách quan so vi
thc t. Vì d, t trng ca nhng t s tài chình trong mô hính ca Tamari đc
xác đnh mt cách ch quan.
2. 3 Phân tích bit s đa bin
Nm 1968, Altman (1986) đư gii thiu phng pháp phân tìch đa bin
thng kê trong vic d đoán tht bi ca doanh nghip và c lng mt mô hính
gi là ắmô hính Z-core”. Phng pháp mà tác gi s dng đc gi là ắphân tìch
bit s đa bin”, đây là mt công c thng kê đc s dng đ phân loi mt quan
sát vào mt trong nhng nhóm cho trc ph thuc vào đc trng riêng ca quan
sát phng pháp nhm tím kim mi quan h tuyn tình (hay phng trính bc
hai) ca nhng đc trng mô t tt nht ca các nhóm (Altman, 1986). Nhiu nm
qua, có mt s lng ln nhng bài nghiên cu da trên mô hính Z-score ca
Altman. Nm 1977, Altman cùng cng s điu chnh mô hính Z-score gc ậ đ đa
thêm vào mô hính nhng ch tiêu trên báo cáo tài chình ậ thành mt mô hính mi
tt hn, đc gi là ắphân tìch Zeta”. Mưi đn nhng nm 1980s, công c phân tìch
MDA mi chim u th hn trong lý thuyt v nhng mô hính d đoán phá sn ca
doanh nghip. Sau nhng nm 1980, mô hính đc s dng ìt đi, nhng phng
pháp MDA vn đc s dng thng xuyên nh là mt phng pháp cn bn (gc)
cho nhng nghiên cu tng t (Altman và Narayanan, 1977). Nói cách khác,
9

MDA đc xem nh là mt phng pháp chun tng quát. Hu ht nhng nghiên
cu MDA s dng mô hính MDA tuyn tình, nhng cng có mô hính MDA bc

hai, đ khc phc vn đ ma trn phân tán không đng đu trong b d liu.
Mt mô hính MDA bao gm mt mi liên h tuyn tình gia các bin, nó
giúp phân loi các nhóm doanh nghip phá sn và không phá sn. Vì d, mô hính Z-
score ca Altman là mt mi liên kt tuyn tình ca nhng t s sau: Vn hot
đng/ tng tài sn, li nhun gi li / tng tài sn, li nhun trc thu và lưi vay/
tng tài sn, giá tr vn hóa th trng/ tng n và doanh thu/ tng tài sn (Altman,
1968). Hàm bit s tuyn tình nh sau (Lachenbruch, 1975):
D
i
= D
0
+ D
1
X
i1
+ D
2
X
i2
+ + D
n
X
in
Vi: D
i
= h s bit s cho doanh nghip i (giao đng trong khong   )
X
ij
= giá tr ca thuc tình X
j

(vi j = 1, , n) đi vi doanh nghip i,
D
j
= nhng h s bit s tuyn tình vi j = 0, 1, , n.
Trong mt mô hính MDA, nhng trc trng (hu ht là v tài chình) hay
ắthuc tình” ca mt công ty đc liên kt thành mt h s bit s đa bin D
i
. H s
bit s là mt thc đo mt chiu có giá tr t    và cho thy bng chng
v sc khe tài chình ca doanh nghip. ây là lý do ti sao MDA đc gi là ắmt
h thng ch s liên tc”. Trong hu ht nhng nghiên cu, mt h s bit s thp
cho thy mt sc khe tài chình kém. S tng hp nhiu bin thành mt ch s đn
nht hay h s bit s đc da dên mt nguyên lý là ắgiá tr tng th thí giá tr hn
tng giá tr ca tng phn” (Taffler và Agarwal, 2003). Có th nhng bin không có
ý ngha thng kê trong trng hp đn bin li cung cp thông tin có ý ngha thng
kê trong trng hp đa bin (Altman, 1986) hay mt s nhng h s đó có mt du
hiu khác thng, không mong đi, gây ra bi tình cht đa bin ca MDA (Ooghe
& Verbaere, 1985)
Và sau đây là tóm tt nhng bài nghiên cu đin hính ca Alman- mt vì d
đin hính v vic s dng phng pháp MDA, c th là các mô hính Z-score.
10

Ch s này đc phát minh bi Giáo S Edward I. Altman, trng kinh
doanh Leonard N. Stern, thuc trng i Hc New York, da vào vic nghiên cu
khá công phu trên s lung nhiu công ty khác nhau ti M. Mc dù ch s Z này
đc phát minh ti M, nhng hu ht các nuc, vn có th s dng vi đ tin cy
khá cao.
Ch s Z bao gm 5 ch s X
1
, X

2
, X
3
, X
4
, X
5
:
X
1
= T s Vn Lu ng trên Tng Tài Sn (Working Capitals/Total
Assets).
X
2
= T s Li Nhun Gi Li trên Tng Tài Sn (Retain Earnings/Total
Assets)
X
3
= T S Li Nhun Trc Lưi Vay và Thu trên Tng Tài sn
(EBIT/Total Assets)
X
4
= Giá Tr Th Trng ca Vn Ch S Hu trên Giá tr s sách ca Tng
N (Market Value of Total Equity / Book values of total Liabilities)
X
5
= T s Doanh S trên Tng Tài Sn (Sales/Total Assets)
T mt ch s Z ban đu, Giáo S Edward I. Altman đư phát trin ra Z’ và
Z’’ đ có th áp dng theo tng loi hính và ngành ca doanh nghip, nh sau:
i vi doanh nghip đư c phn hoá, ngành sn sut:

Z = 1.2X
1
+ 1.4X
2
+ 3.3X
3
+ 0.64X
4
+ 0.999X
5

Nu Z > 2.99 Doanh nghip nm trong vùng an toàn, cha có nguy c phá
sn
Nu 1.8 < Z < 2.99 Doanh nghip nm trong vùng cnh báo, có th có nguy
c phá sn
Nu Z <1.8: Doanh nghip nm trong vùng nguy him, nguy c phá sn cao.
11

i vi doanh nghip cha c phn hoá, ngành sn sut:
Z’ = 0.717X
1
+ 0.847X
2
+ 3.107X
3
+ 0.42X
4
+ 0.998X
5


Nu Z’ > 2.9: Doanh nghip nm trong vùng an toàn, cha có nguy c phá
sn
Nu 1.23 < Z’ < 2.9: Doanh nghip nm trong vùng cnh báo, có th có nguy
c phá sn
Nu Z’ <1.23: Doanh nghip nm trong vùng nguy him, nguy c phá sn
cao.
i vi các doanh nghip khác:
Ch s Z’’ di đây có th đc dùng cho hu ht các ngành, các loi hính
doanh nghip. Ví s khác nhau khá ln ca X
5
gia các ngành, nên X
5
đư đc đa
ra. Công thc tình ch s Z’’ đc điu chnh nh sau
Z’’ = 6.56X
1
+ 3.26X
2
+ 6.72X
3
+ 1.05X
4

Nu Z’’ > 2.6 Doanh nghip nm trong vùng an toàn, cha có nguy c phá
sn
Nu 1.2 < Z’’ < 2.6 Doanh nghip nm trong vùng cnh báo, có th có nguy
c phá sn
Nu Z <1.1 Doanh nghip nm trong vùng nguy him, nguy c phá sn cao.
Tng ch s Z đ gim thiu kh nng phá sn:
 tng ch s Z chúng ta cn tng tng t s và gim mu s ca tng ch

s X bên trên. Quan sát 5 ch s X, chúng ta có th nhn thy Tng Tài Sn là mu
s ca 4 ch s X
1
, X
2
, X
3
, X
5
. Do đó nu doanh nghip có th gim đc tng tài
sn mà vn gi vng quy mô, hiu qu hot đng thí chc chn ch s Z s tng lên
rõ rt. Ví th doanh nghip cn phi rà soát tht k đ tím ra nhng tài sn không
12

hot đng, tc là nhng tài sn không góp phn trc tip hay gián tip to ra doanh
s. Bán chúng đi, doanh nghip s gim đc các mu s ca 4 ch s X nói trên, và
đng thi tng đc t s ca mt s ch s. i vi nhng tài sn không có n hay
n ìt, khi bán đi doanh nghip s nhn đc thêm tin mt, khi đó Vn lu đng ậ
t s ca X
1
s tng lên. Bên cnh đó chi phì khu hao cng s gim xung, dn đn
t sut li nhun tng, tc là t s ca X
2
, và X
3
s tng theo.
Trong trng hp tài sn đang b n, khi bán chúng đi, vn lu đng có th
s không tng lên lin lúc đó, nhng tng n - mu s X
4
- s gim xung, chi phì

lưi sut, và khu hao cng gim theo. T l li nhun ví th s tng lên, t s ca
X
2
, X
3
s tng lên. Và nu qun lý tt, chúng ta s có thêm tin mt. Tc là vn lu
đng s tng lên theo. T s X1 cng s tng lên theo sau đó.
Rõ ràng vic bán đi nhng tài sn không hot đng s to ra nh hng rt
tt đn s tng trng ca các ch s X. D nhiên, không phi tài sn nào bán đi
cng có th đa ch s Z lên. Có nhng tài sn khi bán đi, s làm nh hng ln đn
doanh s - t s ca ch s X
5
, và nh hng gián tip đn đn các t s ca X
2
, X
3
.
Khi đó li bt cp hi. Do đó doanh nghip rt phi cn thn trong vic phân loi tài
sn. Không phi c b nguy him là lo bán tài sn.
 tng t s X
2
, X
3
công ty cn phi to nhiu li nhun hn qua hot đng
kinh doanh chình ca mính, hay đôi khi là t nhng ắphi v” kinh doanh không
thng xuyên. Làm sao bán đc nhiu hàng/dch v, vi giá chp nhn đc, quay
vòng vn nhanh…đó là nhng vic làm có tình sng còn mà công ty phi thc hin.
 tng X
3
- Li Nhun gi li, doanh nghip cn phi đ ý đn mc chia c

tc cho nhà đu t. C tc chia ìt đi thí Li Nhun gi li s tng lên. Tuy vy,
doanh nghip không th gim c tc đn mc quá thp ví khi đó nhà đu t s phn
ng, dn đn giá c phiu thp, tt s làm làm gim t s ca X
4
và ví th tng ch
s Z.
 làm tng doanh s - t s ca X5, doanh nghip cn phi có tng cng
nng lc hot đng kinh doanh ca mính. Mt điu cn phi quan tâm là doanh
13

nghip phi cân bng gia chi phì ca vic tng doanh s và biên đ tng ca doanh
s. Nu chi phì tng quá cao, thí t s X
1
, X
2
, X
3
s gim, khi đó vic tng t s X5
s là vô ngha ví không đ sc bù đp cho s gim ca các ch s X
1
, X
2
, X
3
.
Cui cùng, đ tng X4, chúng ta phi tng giá tr th trng ca vn ch s
hu, bng cách tng th giá c phiu, đi vi công ty đi chúng, hoc tng giá tr tài
sn ròng, đi vi công ty dng khác. Tuy nhiên đây không phi là công vic d thc
hin. Có mt các đn gin hn là gim bt n. Doanh nghip có th dùng tin mt
đ tr n, nhng cn thn trng nu la chn gii pháp này, ví khi đó vn lu đng

s b gim, có th nh hng gián tip đn doanh s và li nhun. Mt gii pháp tt
hn và thng đc la chn là bán bt nhng tài sn không hot đng nh đư trính
bày  trên.
Tóm li, đ tng ch s Z lên, tùy theo tính hung, chúng ta s ra quyt đnh
thc hin mt hay nhiu gii pháp trên. Tuy vy, bt c gii pháp nào cng s dn
đn tính trng khó khn, doanh nghip phi ắtht lng but bng” trong mt thi
gian. Ví th phòng bnh bao gi cng tt hn ch bnh. Hưy luôn đ mt đn ch s
Z và hành đng ngay đ tng ch s này khi nó bt đu ắmp mé” khu vc cnh báo.
Trong trng hp phân loi, trng tâm ca phng pháp MDA là n đnh
mt doanh nghip vào nhóm phá sn hay không phá sn da trên h s bit s ca
nó. Doanh nghip s đc n đnh vào nhóm mà nó gn nh ắcó s tng đng”.
Theo mt đim chia ct ti u đi vi mô hính MDA, s phân loi đc thc hin
nh sau: mt doanh nghip đc phân loi vào nhóm phá sn nu h s bit s ca
nó (D
i
) nh hn đim chia ct và nó đc xp vào nhóm không phá sn nu h s
bit s ca nó (D
i
) ln hn hoc bng đim chia ct. Trong trng hp nghiêm ngt,
s phân loi bi mô hính MDA có th không đc xem nh mt d báo, nhng
trong thc t, khi mt danh nghip đc xp vào nhóm phá sn thí hu nh là nó s
phá sn vào nm k tip (các thuc tình ca mu nhng doanh nghip phá sn đc
đo lng vào nm t+1), s phân loi này đc thc hin nh mt d báo rng
doanh nghip s phá sn vào nm t+1 (Blum, 1974).
14

Mc đ chình xác ca s phân loi hay ắhiu qu” ca mô hính MDA đc
đánh giá da trên t h sai s loi I và loi II. Bên cnh đó, t l phân loi đúng hay
t l sai s không có trng s (unweighted) cng thng đc s dng. Bên cnh
thc đo sai s này, đu cn mt đim chia ct c th, hiu qu ca mô hính MDA

có th đc đánh giá trên nn tng ca u th ngu nhiên. Trong khìa cnh này,
ngi ta s dng đng cong ROC (receiver Operating Cure) (Steele, 2002) và hàm
Trade-off (Ooghe cùng cng s, 2003; Ooghe & Balcaen, 2002) đ đa ra mt đ
th biu din mô hính và không cn đim chia ct c th. Vùng di ROC càng ln
hay hàm trade-off tin gn đn c hai trc, thí hiu qu ca mô hính càng tt hn.
H s Gini là phng pháp đo lng hiu qu tng hp phn ánh s khác nhau gia
hàm trade ậ off ca mô hính và hàm trade ậ off ca mô hính không có s phân bit:
h s Gini càng cao thí mc đ phân bit gia các doanh nghip phá sn và không
phá sn càng ln (Ooghe cùng cng s, 2003; Ooghe & Balcaen, 2002). Nhng
thc đo khác có th s dng là thc đo R
2
và nhng thc đo da trên sai s
(entropy) (Joos cùng cng s, 1998). H s R
2
ch ra phn trm thay đi đc gii
thìch bi mô hính. Vì d, thc đo R
2
cho thy s lng nhng doanh nghip đc
phân loi đúng và sai. Thc đo đc da trên sai s đc s dng nh là nhng
thc đo hiu qu trong nghiên cu d đoán tht bi bi Zavgren (1985).
Mc dù Eisenbeis (1977) gi đnh rng đa cng tuyn là mt vn đ có th
b qua (không quan trng) trong mô hính MDA và Altman & Eisenbeis (1978) ch
ra rng s đa cng tuyn gia nhng bin đc lp không gây ra bt c vn đ gí
trong mô hính MDA, tuy nhiên đa s các tác gi đng ý rng khi s tng quan
gia các bin đc lp xy ra, thí s đa cng tuyn có th gây ra mt s vn đ. Nó
dn đn giá tr các tham s c lng không vng chc tr nên khó gii thìch và có
th nh hng đn mc đ chình xác ca kt qu phân loi (Joy & Tollefson, 1975;
Joy & Tollefson, 1978; Ooghe cùng cng s, 1994; Back cùng cng s, 1996;
Doumpos & Zopoudinis, 1999). Do đó, cn có nhng phân tìch t tng quan và
kim đnh đa cng tuyn đ tránh đa nhng bin có s t tng quan cao vào mô

hính MDA. Edmister (1972) ch ra rng ắmc đ tng quan gia các bin thp th
15

hin mt ìt vn đ, nhng khi b d liu có mc đ đa cng tuyn ln, thí vn đ s
tr nên nghiêm trng”. Trong khìa cnh này, Lussier & Corman (1994) đư kim tra
các bin ví xut hin vn đ đa cng tuyn.
Công c MDA bt ngun t mt s gi đnh. u tiên, MDA gi đnh rng
b d liu thí lng phân: các nhóm thí ri rc, không trùng lp và có kh nng
nhn dng. Th hai, MDA đc da trên ba gi đnh nghiêm ngt: (1) các bin đc
lp đc đa vào trong mô hính tuân theo phân phi đa bin chun, (2) ma trn h
s tng quan bng nhau gia nhóm phá sn và không phá sn và (3) xác sut phá
sn cho trc và nhng chi phì không phân loi đc quy đnh. Mc dù có mt s
tác gi nhn mnh tm quan trng ca hai gi đnh đu, nhng hu ht nhng
nghiên cu phá sn ca doanh nghip không n lc phân tìch liu b d liu có phù
hp vi nhng gi đnh này hay không. Ví thc t, b d liu him khi phù hp vi
c ba gi đnh thng kê, công c mô hính MDA thng đc áp dng theo mt cách
không hp lý và đa ra nhng kt lun đy nghi vn (Joy & Tollefson, 1975;
Eisenbeis, 1977; Richardson & Davidson, 1984; Zavgren, 1985).
Thc t, dng nh gi đnh đu tiên d liu tuân theo phân phi đa bin
chun thng b vi phm (Deakin, 1976; Taffler, 1977; Barnes, 1987), da vào
nhng kim đnh ý ngha thng kê và t l sai s c lng (Eisenbeis, 1977;
Richardson & Davidson, 1984; Mcleay & Omar, 2000). Mt s nghiên cu còn cho
thy đ d liu tuân theo phân phi đa bin chun thí trc ht phi tuân theo phân
phi đn bin chun, nên mt s nhà nghiên cu kim đnh phân phi chun đn
bin và b qua hoàn toàn kim đnh phân phi đa bin chun. Cng nên chú ý rng
có mt s bng chng cho thy nhng bin t s tài chình thng đc s dng
trong mô hính MDA, không tuân theo phân phi chun (Barnes, 1982; Ooghe &
Verbaere, 1985; McLeay & Omar, 2000).
Mc dù mô hính MDA đc s dng ph bin đ d đoán phá sn, nhng nó
có mt s hn ch nghiêm trng, liên quan đn vic vi phm nhng gi đnh c bn.

u tiên, MDA cn điu kin kinh đin là tuyn tình, ngha là h s bit s  trên
16

hay  di đim chia ct nht đnh cho thy tính trng sc khe tài chình ca doanh
nghip tt hay xu.  mt khìa cnh ging nh vy, quy lut kinh đin ca MDA
mâu thun vi thc t là các bin không có mi quan h tuyn tình đi vi tính
trng tài chình: mt s bin cho thy vn đ tài chình c khi chúng có giá tr rt thp
và rt cao. Th hai, chúng ta nên ghi nh rng h s bit s ch là mt thc đo xp
loi, cho phép phân loi mi tng quan gia các doanh nghip. MDA cng đa ra
xác sut phá sn, nhng đây có th là mt đánh giá ch quan và có th không chình
xác v xác xut phá sn da trên h s bit s (Zavgren, 1985). Th ba, mc dù
MDA thí tng t vi phân tìch hi quy đa giai đon, nhng nó không cho kt qu
nh nhau. Phng pháp c lng bính phng nh nht không phù hp khi c
lng mi quan h tuyn tình vi mt bin nh phân đc lp (Bilderbeek, 1987;
Bilderbeek, 1979). Kt qu, trong mô hính MDA, các h s đc tiêu chun hóa
không tng hp vi các h s beta ca mt mô hính hi quy và do đó không th
hin vai trò tng tác ca nhng bin khác nhau (Altman, 1986; Blum, 1974; Joy &
Tollefson, 1975; Eisenbeis, 1997; Taffler, 1983). Các h s trong mô hính MDA
không duy nht ậ ch nhng bin ậ và chúng không tình đn s t tng quan gia
các bin trong mô hính. Thêm vào đó, Zavgren (1985) ch ra, chúng ta phi luôn
ngh rng đánh giá vai trò ca các h s cá nhân là không phù hp vi mc đìch ca
công c MDA. Ngc li, Scott (1978) tranh lun rng, nu gi đnh ca mô hính
MDA liên quan đn s tuyn tình đc đáp ng, thí nhng h s đc tiêu chun
hóa có th đc s dng đ đánh giá tm quan trng ca nhng bin cá nhân. Blum
(1974) cng đa ra kt lun v tm quan trng ca các bin bng cách so sánh các
bin da trên đ ln tng đi ca các bin đc tiêu chun hóa. Eisenbeis (1977)
và Joy & Tollefson (1975) đ cp đn nhng phng pháp có th thc hin đc đ
đánh giá tm quan trng tng đi ca các bin đc lp.
2. 4 Mô hình xác sut có điu kin:
Sau giai đon mô hính MDA chim u th, mô hính này đc thay th bi

nhng công c thng kê nh là phân tìch Logit (LA), phân tìch probit (PA), và mô
17

hính xác xut tuyn tình (LPM). Nhng phng pháp này đc gi là ắnhng mô
hính xác sut có điu kin” (Zavgren, 1983; Zavgren, 1985; Doumpos &
Zopoudinis, 1999), bao gm mt s liên kt ca các bin, mà có kh nng phân bit
tt nht gia nhóm doanh nghip phá sn và không phá sn. Ohlson (1980) đư đi
tiên phong trong vic s dng phân tìch logit các t s tài chình đ d đoán xác
sut phá sn ca doanh nghip, trong khi Zmijewski (1984) là ngi tiên phong
trong vic áp dng phân tìch probit (PA). Cho đn bây gi LA đc s dng nh là
mt thc đo rt ph bin đ d báo xác sut. S lng nhng nghiên cu s dng
PA thí ìt hn, có th bi ví công c này thiên v tình toán phc tp hn (Gloubos &
Grammatikos, 1988; Dimitras cùng cng s, 1996).
Mô hính xác sut có điu kin cho phép c lng xác sut phá sn ca
doanh nghip da trên vic phân loi nhng đc trng riêng bng phng pháp c
lng likehood cc đi không tuyn tình. Mô hính đc da trên nhng gi đnh
liên quan đn phân phi xác sut. Nhng mô hính Logit gi đnh mt phân phi
Logistic (Maddala, 1977; Hosmer & Lemeshow, 1989), trong khi mô hính probit
gi đnh phân phi chun (Theil, 1971). Trong mô hính xác sut tuyn tình, mi
quan h gia các bin và xác sut phá sn đc gi đnh là tuyn tình (Altman cùng
cng s, 1981; Gloubos & Grammatikos, 1988).
Trong mô hính LA, phng pháp c lng likelihood cc đi không tuyn
tình đc s dng đ đt đc giá tr c lng ca nhng tham s theo mô hính
Logit (da trên Hosmer & Lemeshow, 1989 và Gujarati, 2003).
P
1
(X
i
) = 1/ [1 + exp^[ ậ (B
0

+ B
1
X
i1
+ B
2
X
i2
+ + B
n
X
in
)]
= 1/ [1 + exp^[ ậ (D
i
)]
Vi: P
1
(X
i
) = xác sut phá sn đc cho bi h véc t thuc tình X
i
;
B
j
= h s ca thuc tình j vi j=1, , n và B
0
= h s chn.
X
ij

= giá tr ca thuc tình j (vi j=1, , n) đi vi doanh nghip i,
18

D
i
= ắlogit” đi vi doanh nghip i.
Mô hính LA liên kt nhng đc trng hay thuc tình vào h s xác sut (đa
bin) cho mi doanh nghip, h s này ch ra ắxác sut phá sn”. Hàm Logistic hàm
ý rng h s logit (xác sut phá sn) P
1
có giá tr trong khong [0,1] và gia tng
trong D
i
. Nu D
i
tin đn âm vô cùng, thí P
1
s tin đn không và nu D
i
tin đn
dng vô cùng, P
1
s là mt. Trong mô hính LA, xác sut tht bi P
1
tuân theo phân
phi Logistic (Laitien & Kankaanpaa, 1999)
Khi tính trng phá sn ca doanh nghip đc tình toán là mt (không), ch
s logit cao (thp) ch ra bng chng xác sut phá sn ca doanh nghip cao (thp)
và dn đn tính trng sc khe tài chình xu (tt). Trong trng hp phân loi, vai
trò ca mô hính LA là đánh du nhng doanh nghip phá sn hay không phá sn

da trên ắh s logit” và đim chia ct ca mô hính. Trong trng hp phá sn, thí
ch s logit đc ghi nhn là mt và ch s logit cao ch ra mt xác sut phá sn
cao, mt doanh nghip đc xp vào nhóm tht bi nu h s logit vt ra khi
đim chia ct và đc phân loi vào nhóm không phá sn nu h s ca nó thp hn
hay bng vi đim chia ct. Tng t nh MDA, mô hính LA đc da trên nguyên
lý ắtng đng’: nhng doanh nghip đc phân loi vào nhóm mà chúng có mi
tng đng nhiu nht.
Ging nh mô hính MDA, mc đ phân loi chình xác hay tình hiu qu ca
mô hính có th đc đánh giá da trên gi đnh t l sai s loi I và loi II, phn
trm phân loi đúng, t k sai s không t trng, đng cong ROC (Steele, 2002),
hàm trade-off (Ooghe cùng cng s, 2003; Ooghe & Balcaen, 2002), h s Gini
(Ooghe cùng cng s, 2003; Ooghe & Balcaen, 2002), thc đo R
2
và thc đo da
trên sai s.
Khi áp dng mô hính LA, thí không có gi đnh liên quan đn phân phi ca
bin đc lp ậ LA không cn các bin phi tuân theo phân phi chun ậ hay xác
sut phá sn cho trc (Ohlson, 1980; Zavgren, 1983; Joos cùng cng s, 1998). Ví
mô hính LA không cn nhng gi đnh nghiêm ngt ca mô hính MDA và cho phép
19

làm vic vi nhng mu không t l, nên mô hính LA đc xem nh là ắìt đòi hi”
hn MDA. Hn th na, LA ch da trên hai gi đnh. u tiên, phng pháp LA
cn bin ph thuc là nh phân vi các nhóm đc chia tách, không trùng lp và có
th nhn bit đc. Th hai, tn tht do t l sai s loi I và loi II nên đc xem
xét cùng vi xác sut các đim chia ct tim nng. Tuy nhiên do vn đ ch quan
ca vic chn la nhng tn tht do không đc phân loi này trong thc t (Steele,
1995), hu ht nhng nghiên cu ti thiu hóa t l sai s tng th và do đó, b qua
nhng gi đnh v tn tht do sai s loi I và loi II (Ohlson, 1980; Zavgren,1985;
Koh, 1992; Hsieh, 1993). Ohlson (1980) là mt trong vài nhà nghiên cu tha nhn

tác đng ca chn la nhng tn tht sai s tng ng vi t l sai s. Tác gi báo
cáo rng t l sai s ca mô hính ng vi nhng đim chia ct khác nhau liên quan
đn tn tht do sai s khác nhau. Tng t, Ooghe cùng cng s (1993) đa ra mt
bng báo cáo nhng đim chia cht có th (hay bt c t s tn tht do sai s) và
hiu qu tng ng ca mô hính và Ooghe cùng cng s (1994) trính bày bng
phân v vi các đim chia ct cho nhng doanh nghip phá sn và không phá sn.
iu này cho phép ngi s dng mô hính đánh giá hiu qu ca mô hính vi tn
tht do sai s tng ng.
Bên cnh thc t rng phân tìch logit không cn gi đnh liên quan đn phân
phi ca bin đc lp và xác sut phá sn cho trc, còn có mt s thun li đáng
chú ý ca LA. u tiên, đu ra ca mô hính, ch s logit, là giá tr gia không và
mt, và d dàng suy ra ắxác sut phá sn” ca doanh nghip (Ohlson, 1980, Ooghe
cùng cng s, 1993).Th hai, các h s đc c lng trong mô hính LA có th
đc hiu mt cách riêng l nh vai trò hay mc ý ngha ca tng bin đc lp
trong vic gii thìch ca xác sut phá sn đc c lng (Ohlson, 1980; Mensah,
1984; Zavgren, 1985), chng minh rng không có t tng quan gia các bin. Th
ba, mô hính LA phù hp vi nhng bin đnh tính có d liu phân loi hn d liu
liên tc. Trong trng hp này, bin gi đc s dng (Ohlson, 1980; Keasey &
Watson, 1987; Joos cùng cng s, 1998). Cui cùng, dng không tuyn tình ca
hàm Logit đc chp nhn.

×