Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Vài suy nghĩ về nạn bạo lực học đường hiện nay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (108.32 KB, 2 trang )



Ngày nay, đất nước đang trên đà phát triển, ý thức xã hội ngày càng nâng cao,
song song với những việc đó là tệ nạn xã hội cũng đang có chiều hướng gia tăng. Một
trong những tệ nạn nguy hiểm nhất là “bạo lực học đường”. Bạo lực như một con “ác
quỷ” vô hình đang len lỏi vào thế giới học đường, thách thức những “thiên thần áo trắng”
ngày nay.Vậy bạo lực học đường có tác hại gì ?
Bạo lực là hiện tượng mà chúng ta có thể hiểu là đánh nhau bằng cách dùng vũ
lực hung bạo. Còn bạo lực học đường thì chúng ta nên hiểu là hiện tượng các bạn học
sinh đánh nhau trong thời gian còn đi học.
“Không có lửa làm sao có khói”. Nguyên nhân của những vụ bạo lực học đường
xuất phát từ những cãi vả nhỏ xíu trong lớp, trong trường từ cả hai phía.Thậm chí chỉ là
sơ ý làm đổ nước vào áo bạn kia chẳng hạn, rồi bạn kia kêu “băng” xuống đánh bạn này.
Hay chỉ vì một lý do đơn giản là bạn này xinh hơn bạn kia một tí, bạn kia tức nên đánh
bạn này. Hoặc chỉ vì thành tích học tấp không bằng người ta, ghen tức nên đánh người ta.
Và còn rất nhiều lý do khác nữa, chúng đều xuất phát từ những việc nhỏ xíu thế mà lại
gây nên một vụ bạo lực lớn. Có lẽ người trong cuộc thì không nhận biết đuộc cái sai của
mình khi gây nên nhũng vụ bạo lực đó. Và hiện nay trong trường ta cũng xảy ra những vụ
việc đó. Đáng nói hơn, kẻ khơi nguồn những vụ việc đó lại là những bạn gái nhìn vẻ bề
ngoài có vẻ thùy mị, nết na. Những bạn đó có lẽ không chú trọng đến nhân cách nữa thì
phải. Các bạn nên biết mình là con gái mà, không nên làm như vậy. Như thế thôi chưa đủ
hay sao mà lại có những vụ: đánh nhau thì đã đành, đằng này lại có những kẻ quay phim
lại rồi tung lên web. Những kẻ quay phim là những kẻ vô cảm nhất. Vô cảm đến mức
thấy bạn bè mình lao vào đánh nhau, mình vẫn điềm nhiên vừa cười vừa quay phim đủ
mọi góc độ, rồi về nhà vui vẻ tung lên facebook, youtube,… để thu hút comment, càng
nhiều càng tốt. Có những bạn vô cảm đến nỗi mình là người chứng kiến sự việc từ đầu
đến cuối nhưng lại không báo với thầy cô, ban giám hiệu và người lớn, thấy bạn càng
đánh quyết liệt thì mình càng hăng máu hơn, hò hét ủng hộ. Tôi có thể hiểu người đánh
có lẽ do nóng nảy mà bồng bột, người bị đánh thì do vì sợ hãi mà không dám nói với ai
nhưng tại sao người cầm máy quay phim hoàn toàn tỉnh táo và ở ngoài cuộc mà, sao lại
có thể tàn nhẫn và dửng dưng như thế, không bảo ngay cho thầy cô, ban giám hiệu để dàn


sếp mọi việc tốt hơn chứ.
Sau khi đánh nhau thì như thế nào nhỉ ? Chỉ có đám bạn cùng nhóm “quậy” là
khen ngợi, còn thầy cô, bạn bè thì cứ coi như là đồ bỏ đi, chán ghét, khinh bỉ. Người bị
đánh sẽ thiệt hại, người “bài đầu” đánh sẽ bị mọi người chê trách. Ba mẹ họ thì xấu hổ,
xấu hổ vì đứa con “không có nhân cách” của mình, xấu hổ với hàng xóm, láng giềng.
Vậy thì tại sao các bạn lại không nghĩ đến chứ ? Chắc hẳn các bạn nghĩ là làm như vậy
thì sẽ nổi tiếng, được mang tiếng “cọp”. Nhưng các bạn nên nhớ rằng cái tiếng “cọp” về
những việc tốt, những việc có ích có lẽ chẳng được mọi người nhắc tới nhưng tiếng “cọp”
về những việc xấu thì sẽ được mọi người nhớ hoài. Nhớ không phải để khen ngợi mà nhớ
là để chê trách, sỉ nhục, nhục mạ. Đi ra đường ai cũng chỉ trỏ rằng con bé (thằng bé) này
đánh nhau đấy, xấu hổ kinh khủng đấy chứ. Đến lúc đó dẫu các bạn muốn biện minh cho
mình dẫu có được không ?
Những suy nghĩ sai lệch có lẽ là nguyên nhân chính làm cho các bạn có những
hành động đó. Các bạn nên nhớ “kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai người khác để
thỏa mãn lòng ích kỷ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai mình”. Chúng
mình cũng là những kẻ mạnh đấy chứ, được đi học, có đầy đủ điều kiện để đến trường, cơ
sở vật chất khá đầy đủ, chúng ta mạnh hơn nhiều kẻ khác đấy chứ. Các bạn có hiểu chữ
“tâm” không ? Làm như vậy thì chữ “tâm” trong con người các bạn đã mất dần đi. Làm
như vậy không những các bạn không được mang tiếng là “kẻ mạnh” mà các bạn còn
mang tiếng hèn hạ, giẫm đạp lên người khác. Ba mẹ, phụ huynh các bạn không vui gì
đâu, thầy cô cũng sẽ rất đau buồn. Có lẽ các bạn sẽ được tâng bốc trong ý nghĩ của những
người cùng trang lứa nhưng lại là những đứa con hư, những đứa học trò “mất dạy” trong
lòng người lớn. Các bạn ơi ! Đừng để người ta nghĩ mình như vậy nhé!
Chúng ta nên làm gì để han chế thực trang bạo lư học đường này ?Nhà trường nên
tăng cường các lớp giao lưu với nhau lớp. Lớn kèm lớn nhỏ, lớp giỏi kèm lớp yếu… Như
vậy thì sẽ bớt khoảng cách hiềm khích giữa các lớp , giữa tập thể, cần tổ chức những trò
chơi có tính kết nối, các trò chơi lớn … sẽ giúp các bạn có tinh thần đoàn kết hơn. Nhà
trường cũng nên xây dựng CLB thể thao, cần có số điện thoại nóng, đường dây nóng để
các bạn báo ngay cho GV, BGH để có thể hổ trợ các bạn. Nhưng phụ huynh cũng cần
giáo dục con cái tốt hơn, để chúng không có những suy nghĩ sai lệch về bạo lực học

đường
Liệu “con ác quỷ” bạo lực học đường có trả lại màu áo trắng thiên thần cho tuổi
học trò của chúng mình không ? Tất cả đều trông chờ ở bản lĩnh, sự thông minh và lòng
dũng cảm của mỗi người học sinh chúng ta. Đừng để áo trắng học trò bị con ác quỷ đó
làm bẩn nhé! Những thiên thần! Chúng ta hãy cùng nhau góp sức để xây dựng một xã
hội không còn bạo lự học đường. Đơn giản vì: Trẻ em hiện nay, thế giới ngày mai”
Phương Thảo

×