Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (57.9 KB, 2 trang )
Cả nước đã và đang hưởng ứng phong trào lập quỹ giúp đỡ các
nạn nhân nhiễm chất độc màu da cam. Những phong trào đó thể
hiện tinh thần tương thân tương ái - một truyền thống đạo lý tốt
đẹp của nhân dân ta.
Cả nước đã và đang hưởng ứng phong trào lập quỹ giúp đỡ các nạn nhân nhiễm chất độc màu da cam.
Những phong trào đó thể hiện tinh thần tương thân tương ái - một truyền thống đạo lý tốt đẹp của nhân
dân ta. Phong trào đã gây được tiếng vang các dư luận trong và ngoài nước.
Chiến tranh đã qua đi, nhưng di hoạ của nó vẫn còn đó - như là một tội ác không bao giờ có thể gột
sạch được. Hàng vạn tấn bom do người Mĩ ném xuống đã gây nên biết bao đau đớn cho đất nước chúng
ta...
Trong nhiều năm kháng chiến, biết bao chàng trai, cô gái đã đi theo tiếng gọi của Tổ quốc. Họ đã
cống hiến trọn tuổi thanh xuân của mình để mong có ngày đất nước được độc lập được hoà bình. Họ hy
sinh bản thân mình để mong sau này con cháu của họ sẽ có được cuộc sống sung sướng, no ấm, được cắp
sách đến trường... Sau chiến tranh có những người may mắn trở về, họ vui mừng với thân hình lành lặn,
họ lập gia đình...
Nhưng đâu ngờ, những trái bom tàn ác năm xưa đã gieo vào thân thể của họ một chất độc với sức tàn
phá ghê gớm, ảnh hưởng tới giống nòi - chất độc màu da cam. Những đứa trẻ vô tội đó đã bị ảnh hưởng
từ cha mẹ chúng di chứng của chiến tranh. Những đứa trẻ sinh ra đã bị dị tật, phải sống một cuộc sống
đớn đau khổ sở về thể xác lẫn tinh thần. Nỗi đau ấy không chỉ của riêng ai. Nó là nỗi đau chung của toàn
xã hội.
Để phần nào giảm bớt nỗi đau do di hoạ chất độc màu da cam, cả nước đã lập ra nhiều nguồn quỹ để
giúp đỡ các nạn nhân.
Nhiều tầng lớp nhân dân, công chức nhà nước đã hết lòng ủng hộ, khi bằng tiền, khi bằng sức lao động.
Phong trào ấy xuất phát từ tinh thần yêu thương đồng loại, thê hiện tình đoàn kết của một dân tộc giàu
lòng nhân nghĩa.
Trên các phương tiện thông tin đại chúng: đài, ti vi, mạng internet,... cũng có nhiều chương trình
xuất hiện nhằm mục đích kêu gọi tấm lòng hảo tâm của mọi người, ví như "Chúng ta không vô tâm",
"Vòng tay nhân ái". Xin hãy dang rộng vòng tay"... Đặc biệt xúc động hơn những chương trình có khi lại
chính là của "Những nạn nhân". Họ cố gắng chống chọi với tật nguyền - họ hát lên những khúc hát ca
ngợi cuộc sống, khát khao hoà bình và mong muốn "Trái Đất không còn chiến tranh".
Là một người học sinh, được tiếp xúc thực tế với các phong trào ấy, em vô cùng xúc động và thông