Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (62.96 KB, 2 trang )
Một cuộc du xuân - đây là sự kiện mở màn cho cuộc đời thiếu nữ
phong lưu và xuân sắc của Thúy Kiều. Cuộc du xuân mở đầu cho
phần thứ nhất trong hệ thống ba biến cố thông thường của cốt
truyện cổ điển: Gặp gỡ - Tai biến - Đòan tụ.
Một cuộc du xuân - đây là sự kiện mở màn cho cuộc đời thiếu nữ phong lưu và xuân sắc của Thúy
Kiều. Cuộc du xuân mở đầu cho phần thứ nhất trong hệ thống ba biến cố thông thường của cốt truyện cổ
điển: "Gặp gỡ - Tai biến - Đòan tụ". Chúng ta sẽ bắt gặp ở đoạn thơ này một bức tranh thiên nhiên sáng
tươi xinh đẹp và hội đạp thanh tưng bừng náo nhiệt. Nhưng cũng chính ở phần "Gặp gỡ" mà thông
thường sẽ chưa có bóng dáng của tai họa - lại đã xuất hiện một nấm mồ, một cuộc đời và một nét cảm xưa
có màu sắc bi kịch về số phận của hồng nhan.
1. Một bức tranh thiên nhiên và một khung cảnh lễ hội.
Mặc đầu câu thơ thứ hai trong đoạn có thể đưa đến một liên tưởng, một ấn tượng nào đó về thời gian tuổi
thọ. nhưng chủ yếu toàn bộ sáu câu thơ đầu tiên là một bức tranh thiên nhiên rực rỡ ánh sáng và màu sắc
trong trẻo của bầu trời "thanh minh", của hình ảnh đàn chim én bay qua bay lại linh hoạt, nhịp nhàng, của
nội cỏ mênh mông một màu tươi sáng pha hòa giữa màu xanh lá cây và màu xanh cỏ non và của một cành
lê thanh tú "trắng điểm một vài bông hoa"...
Con người trong tiết thanh minh đi sửa sang phần mộ và tìm đến những bóng hình của quá khứ - đó là lễ
nghi truyền thống. Nguyễn Du đã chứng tỏ tài nâng bậc thầy về ngôn ngữ ngay ở câu thơ tự sự ngắn gọn
về một sinh hoạt thông thường: Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh. Nghi lễ vào hội hè có thể có mối quan hệ
gắn bó chặt chẽ, nhưng đó vẫn là hai hình thức sinh hoạt văn hóa có khác biệt: Hội đạp thanh là cuộc vui
chơi trên dặm cỏ xanh của lứa tuổi xuân xanh... Hội đạp thanh là một cuộc sống hiện tại và có thể tìm đến
những sợi tơ hồng của mai sau... Trong tiết thanh minh, có hồi ức và tưởng niệm quá khứ( lễ là tảo mộ)
nhưng cũng có khát khao và hoài vọng nhìn về phía trước của cuộc đời ("hội là đạp thanh").
Sau câu thơ mở đầu là một bức tranh "đượm vẻ thiên nhiên" diễm lệ và tươi sáng, vẫn chỉ là ngòi bút
phác họa, chấm phá nhưng chủ yếu nhà thơ đã sử dụng từ ngữ dân tộc (trong đó có những câu thơ có thể
gọi là "thuần Nôm"), đã lựa chọn những đường nét, những hình ảnh, những màu sắc đưa vào một tổng thể
cấu trúc hội họa hài hòa giữa bức phông màu thiên thanh và những cánh chim én đậm màu sắc, sắc nét,
giữa cành lê trong trắng trên nền cỏ mùa xuân tươi xinh.
Tiếp theo hình tượng thiên nhiên là ngôn ngữ tự sự về cảnh lễ hội. Một hệ thống danh từ và động từ kép:
gần xa, yến anh, chị em, tài tử, giai nhân... nô nức, sắm sửa, dập dìu, ngổn ngang biểu hiện những hoạt
động nhộn nhịp, náo nhiệt, tươi vui của mọi người và đây lại là một dòng những con người trẻ tuổi "nam