Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.68 KB, 1 trang )
Bài viết:
Nói với các em về:
THẦY TÔI, THẦY EM
Thuở xưa khi còn đi học, hình tượng Người thầy
sao vẫn hằn sâu trong kí ức của lớp lớp học trò. Và cứ ao
ước mãi: Khi nào mình được như thầy.
Các em biết không, thời của thầy không được bình
yên ngồi học như các em đâu? Khuất vào xóm vắng, sau
luỹ tre làng là quê thầy. Thỉnh thoảng, cứ sáng sáng chiều
chiều lại vang lên bài đọc đồng thanh của một lớp học
trường làng, nhưng cũng lắm lúc lại dồn dập vang rền
tiếng đạn tiếng bom, ...Và loạn lạc trong chiến tranh khiến
thầy phải đứt đoạn việc học hơn 4 năm, để rồi phải cất
cẳng chạy theo cho kịp bạn bè. Thời gian cứ xuôi đi, khó
khăn vẫn phải cứ vượt qua, và ước nguyện làm thầy cũng
đã toại.
Qua gần 30 năm trong nghề, nhưng sao thầy vẫn
thấy hình tượng về Người thầy “ngày ấy” thật cao xa:
Thầy nói cái gì học sinh cũng nghe, thầy dạy cái gì cũng
quí, khoảng cách giữa thầy-trò sao mà xa vời vợi. Thầy
luôn luôn nghiêm nghị và cao sang khiến lũ học trò phải
ngất ngưỡng thầm ước.
Thế rồi mãi miệt mài với nghề nghiệp, tận tuỵ với
bao đàn em thân yêu. Không ít những đêm thức trắng, trằn
trọc bao chuyện buồn vui trên lớp học: Tại sao lớp học
hôm nay quá buồn tẻ (?) Xấp bài kiểm tra chương này sao
điểm không cao (?) Sao em An, em Bình cứ mãi không
thuộc bài (?) ... Bao câu hỏi cứ thế đua nhau lấn át giấc
ngủ hằng đêm của thầy.