Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Nghị luận Bệnh vô cảm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (29.15 KB, 2 trang )

Người Việt Nam có truyền thống vô cùng tốt đẹp là "thương người như thế thương thân", "một
con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"... Thế nhưng có những cách sống ngày nay đang gặm nhấm
những truyền thống tốt đẹp đó. Đi ra đường thấy lũ càn quấy không ai dám ngăn cản, thấy
người khác bị đánh không ai dại gì bênh vực... Xã hội mà có nhiều người "không dại gì" như
vậy nên người xấu càng được đà làm càn. Trong cơ quan nhiều người "không dại gì" đấu tranh
nên những người nắm quyền muốn làm gì thì làm kể cả vi phạm pháp luật... Trong xã hội có
nhiều người "không dại gì" nên sẽ tiếp tay cho việc gia tăng nhiều người xấu. Hiện nay đang
phát triển một căn bệnh của thế giới hiện đại - đúng hơn là mặt trái thuộc thế giới hiện đại. Đó
là căn bệnh không có trong danh mục của ngành y, nhưng "những điều trông thấy" luôn "làm
đau đớn lòng". Đó chính là căn bệnh vô cảm mà nhiều người dân Việt - nhất là tầng lớp thanh
niên- mắc phải.
Bệnh này thể hiện ở chỗ không hề động lòng trước những nỗi đau của người khác cũng như
không hề phẫn nộ trước những tệ nạn xảy ra hàng ngày. Liệu rằng chúng ta đã hiểu rõ căn
bệnh này chưa?nguyên nhân hình thành ntn ?tác hại ra sao?đó là 1 khó khăn .... vô tức là
không, cảm tức là tình cảm cảm xúc của con người. Vô cảm tức là không có cảm xúc trước bất
kì sự vật sự việc gì.chẳng hạn như : - Không sẵn lòng giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn
nạn, mặc dầu mình có điều kiện có thể giúp đỡ được. Rất nhiều người, nhất là thanh niên nam
nữ, khi thấy những người hành khất thì xua đuổi, dè bỉu. Đi đường gặp người bị tai nạn vẫn bỏ
đi không sẵn sàng cứu giúp. Thậm chí có kẻ còn nhân cơ hội tìm cách lấy cắp tiền của người bị
nạn. - Thấy người tàn tật không giúp đỡ, trên xe buýt, ở nơi công cộng, không nhường chỗ cho
người tàn tật, có khi lại còn cười trước những khuyết tật của họ. - Những người có trách nhiệm
giải quyết, nhưng không quan tâm giải quyết công việc cho người dân, mặc dân phải đến trình
bày lần này lượt khác, có khi còn vòi vĩnh rồi mới giải quyết - Các cán bộ đã giàu sang nhưng
vẫn tìm cách cướp đất của dân, đuổi dân đi chỗ khác để lấy những mảnh đất đẹp chia nhau.Có
những cán bộ giải quyết chính sách đã ăn chặn của những thương binh, những gia đình chính
sách, của những người tàn tật , những gia đình hộ nghèo.Rất nhiều tệ nạn và hiện tượng thể
hiện căn bệnh vô cảm không kể hết. Sở dĩ nảy sinh căn bệnh này vì những người đó không tu
dưỡng, rèn luyện phẩm chất đạo đức, không có lòng nhân đạo, thờ ơ với mọi người, ý thức tập
thể, ý thức cộng đồng quá kém, không giữ được truyền thống quý báu của dân tộc ta là
"thương người như thể thương thân". Căn bệnh vô cảm đã có ở không ít nhân vật được giao
trọng trách từ lâu, nó biểu hiện dưới nhiều dạng "lâm sàng" khác nhau nhưng tất cả đều rất dễ


phát hiện, chỉ có điều không ai chịu chữa trị hay nói cách khác là đang trong tình trạng vô
phương cứu chữa .,bệnh vô cảm nó ản náu trong mỗi ngừoi chúng ta và chờ đội cơ hội phát
bênh,nó không làm chúng ta phải đau đớn hay mệt mỏi gì cả, ma biến chúng ta thành những
con người bị lêch chuẩn đạo đức, và có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho người
khác.Vid dụ như: 1 lần em có tình cờ đọc đc 1 tin tưc trên báo nói về một bác sĩ,những người
đc mênh danh là thiên thần áo trangứ luôn giúp đỗư nhưng người ốm đau bệnh tật,đã làm chết
oan 1 em học sinh 13 tuổi.Cụ thể là :Em hoc sinh bị đau bụng dữ dội, được gia đình đưa vào
viện kịp thời, thế nhưng thầy thuốc chủ quan không nghĩ là bệnh cần cấp cứu và để em nằm
viện suốt buổi sáng không xử lý. Khi bệnh nhân tử vong và được báo chí phỏng vấn, lại không
thừa nhận trách nhiệm của mình mà đổ lỗi do bệnh nhân bất hợp tác.cuối cùng vị bác sĩ đã
phải ngồi tù và bồi thường cho gia đình nạn nhân,nhưng vẫn không bù đắp lại đc mất mát to
lớn kia,
Vô cảm nguy hiểm với cả chính người bệnh lẫn vả người xung quanh . Ra đường nhiều người
gặp cái tốt không ủng hộ, thấy cái xấu không lên án, không ít nơi cả phố, cả làng sợ tên ăn
trộm, cả xã sợ thằng say rượu vì không muốn bị liên lụy... đang làm cho bệnh vô cảm vốn đã và
đang có nguy cơ lan rộng, càng có điều kiện lây lan mạnh hơn! bệnh vô cảm nếu không được
giáo dục, không được ngăn chặn sẽ là tác nhân làm "lệch chuẩn" hay "loạn chuẩn" đạo đức, sẽ


là nguyên nhân gây ra sự khủng hoảng kinh tế - xã hội, thậm chí làm sụp đổ một chế độ, làm
tan nát một gia đình. Một xã hội vô cảm là một xã hội chết!cần xây dựng 1 xã hội đồng cảm và
chia sẻ.......



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×