Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.3 KB, 2 trang )
Xuất xứ, chủ đề
-------------------------------------------------------------------------------1. Vào dịp tết năm 1927, học sinh trường Quốc học và trường Nhà dòng Huế đến mừng thọ Phan Bội
Châu 60 tuổi. Đáp từ của cụ Phan là “Bài ca chúc tết thanh niên”.
2. Bài thơ nói lên niềm tin yêu thế hệ trẻ Việt Nam - thế hệ sẽ đổi mới cách sống và tầm nhìn để giải
phóng dân tộc.
Phân tích
-------------------------------------------------------------------------------1. Nỗi niềm tâm sự buổi đầu xuân:
- Mở đầu là 3 tiếng lay gọi, thức tỉnh: “Dậy! Dậy! Dậy”. Hãy thức tỉnh và bừng dậy! Cách nói của các
nhà chí sĩ đầu thế kỷ 20: thức tỉnh lòng yêu nước. Không được chìm đắm trong vòng nô lệ nữa.
- Mùa xuân đã đến rồi, với tiếng gà gáy và tiếng chim hót “ngỏ ý chào mừng” - Chào bình minh, chào
đón “tân vận hội”. Một không gian tưng bừng, rộn ràng, mở rộng mang hàm nghĩa niềm tin tưởng tương
lai sáng bừng.
- Rất chân thành, nhà thơ thổ lộ nỗi niềm tâm sự cay đắng, uất hận của một chí sĩ ôm chí lớn mà không
thành: “thẹn, buồn, tủi, chua với xót…”. “Sông, núi, trăng” - là vũ trụ, là giang sơn đất nước. Câu thơ
biểu lộ một tấm lòng đau đớn, xót xa đối với vận mệnh Tổ quốc: Hỏi xuân hay hỏi hồn sông núi, hỡi
thanh niên?
“Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng?
Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng
Hai mươi năm lẻ đã từng chua với xót.”
Và còn chỉ có niềm “khuây khỏa” với “lũ đầu xanh” - với phường hậu tử, là thế hệ thanh niên. Niềm an ủi
cũng là hy vọng.
2. Chúc tết thanh niên cũng là nhắn nhủ thế hệ trẻ Việt Nam.
- Ngôn từ trang trọng: “Thưa các cô, các cậu, lại các anh”. Cuối bài là hai tiếng “chư quân”.
- Nội dung lời chúc tết:
+ Thanh niên phải đổi mới, với cái tầm nhìn mới:
“Đời đã mới, người càng nên đổi mới,
Mở mắt thấy rõ ràng tân vận hội”…
+ Tập hợp lực lượng, đoàn kết dân tộc để cứu nước:
“Xúm vai vào xốc vác cựu giang san”
+ Từ bỏ con đường khoa cử lạc hậu, không đam mê hưởng lạc:
“Tu dưỡng tinh thần” tự lập tự cường. Một chữ “xếp”, hai chữ “đừng” chứa chan lòng yêu thương nhắc