Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Thi viết về gương vượt khó

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (58.55 KB, 2 trang )

XUÂN HỒNG
Trường THCS Trần Quang Khải

BÀI THI
“VIẾT VỀ MỘT CÔ GÁI MỒ CÔI BÁN VÉ SỐ
VƯƠN LÊN TRONG CUỘC SỐNG”
Trong cuộc sống chúng ta hiện nay có rất nhiều phụ nữ vượt khó học tập vươn
lên trong xã hội. Tôi muốn chia sẻ cùng các bạn một câu chuyện thật cảm động và
đáng thương của một cô bé nghèo bán vé số.
“Lượm” tên cô bé, đang sống trong một ngôi nhà nhỏ nằm chen giữa các ngôi
mộ cùng một bà cụ trạc tuổi bảy mươi. Lượm không biết bố mẹ ruột của mình là
ai. Chỉ biết rằng cô bé được cha mẹ nuôi nhặt được trong một đêm tối trời gần một
ngôi mộ hoang gần nhà. Tên “Lượm” được bố mẹ nuôi khai sinh từ đó. Tuy bố mẹ
nuôi rất nghèo nhưng thương Lượm như con ruột bởi vì hai người đã ngoài bốn
mươi mà vẫn chưa có con.
Bố nuôi chạy xe thồ còn mẹ nuôi làm nghề mua bán phế liệu. Hàng ngày, Lượm
thường giúp mẹ phân loại phế liệu thu mua được đem đến các đại lý thu mua phế
liệu để bán. Nào là giấy bìa cứng, túi nhựa, lon bia, ve chai v.v…Công việc thật
nặng nhọc so với tuổi mười bốn của Lượm, nhưng cô bé vẫn cần cù chịu khó. Bởi
vì Lượm biết rằng bố mẹ nuôi phải lao động vất vả suốt ngày để kiếm tiền nuôi hai
bà cháu, nhất là lo cho Lượm được cắp sách đến trường. Đôi lúc làm việc, ve chai
đã cắt đứt và để lại trên đôi bàn tay Lượm nhiều vết sẹo. Mới tuổi mười bốn nhưng
bé Lượm trông lớn hẳn với dáng người cao, gầy và nước da rám nắng.
Tuy cuộc sống gia đình còn gặp nhiều khó khăn, bố mẹ nuôi vẫn sắm đủ áo
quần và các vật dụng học tập để Lượm được đi học như các bạn khác cùng xóm.
Nhưng rồi số phận không mỉm cười với Lượm. Trong một lần bố nuôi chở mẹ đi
mua gom phế liệu đã bị một chiếc xe tải phóng nhanh, vuợt ẩu cán chết. Thế là hết,
cô bé Lượm mồ côi phải sống cô đơn với người ngoại nuôi già. Từ lúc bố mẹ nuôi
mất, Lượm không thể tiếp tục đi học nên cô bé đành bỏ học nữa chừng. Một người



hàng xóm đã dẫn Lượm đi nhận vé số bán, kể từ đó Lượm trở thành cô bé bán vé
số. Mọi người trong xóm đều quen mặt Lượm – cô bé có mái tóc cắt ngắn luôn
mặc chiếc quần xanh bạc màu và chiếc áo trắng ố vàng.
Hòan cảnh bán vé số của Lượm cũng thật đáng thương, bởi lẽ khi gặp người tốt
bụng họ mua đôi ba tờ vé số, còn khi gặp người khó tính họ đòi hỏi số này, số kia.
Có khi họ lựa chọn mãi mà không mua tờ vé nào. Lượm buồn nhất là khi bước vào
các quán ăn hoặc các cửa hàng mời mua vé số, Lượm bị đuổi ra ngoài với những
lời nói khiếm nhã. Do đó, suốt ngày Lượm thường lang thang trên các hè phố hoặc
các khu chợ để mời mọc từng người mua vé số. Đôi lúc Lượm ước gì mình được
trúng một tấm vé số để giúp bà và được tiếp tục đi học nhưng ước mơ đó không
bao giờ là sự thật. Cứ mỗi lần đi bán vé số, Lượm lại nhặt những tờ vé số người ta
đã dò quăng đâu đó hy vọng một điều kỳ diệu sẽ đến với mình vì biết đâu người ta
dò sót hoặc đánh rơi. Nhưng tất cả chỉ là mơ mộng.
Hàng ngày đi bán vé số nhưng Lượm vẫn đăng kí theo học lớp bổ túc ban đêm.
Cô bé rất siêng nên thường được nhiều thầy cô và bạn bè quí mến. Nhiều người tốt
bụng đã cho Lượm những bộ quần áo cũ…Rồi thời gian dần trôi qua, cô bé Lượm
ngày nào giờ đã trở thành một thiếu nữ duyên dáng. Lượm thường tham gia các
hoạt động phong trào thanh niên hoặc làm công tác quyên góp từ thiện. Giờ đây
Lượm không còn bán vé số nữa mà đã trở thành người bảo mẫu cho một trường
tiểu học trong xã.
Câu chuyện về cô bé Lượm bán vé số chỉ là một câu chuyện nhỏ trong biết bao
nhiêu câu chuyện lớn khác mà trong cuộc sống hàng ngày chúng ta thường bắt
gặp. Hy vọng trong một ngày không xa chúng ta không còn thấy cảnh những trẻ
em thất học, cơ nhỡ lang thang trên phố nữa.



×