Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Bài dự thi Viết về tình huống giáo dục đạo đức học sinh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (34.58 KB, 3 trang )

Kết quả bất ngờ!
Ngời viết: Nguyễn Minh Châu
Trờng Tiểu học Đồng Tiến Quỳnh Phụ-
Thái Bình
Quý thầy cô kính mến!
Trong nghề mà bác Phạm Văn Đồng đã nói Nghề dạy học là nghề cao quý nhất
trong các nghề cao quý Câu nói đó cứ ám ảnh tôi suốt từ khi còn là sinh viên của trờng
S phạm. Thế rồi bao mong ớc mình trở thành hiện thực, tôi thực sự đã trở thành ngời
lái đò. Đợc làm nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý. Khát vọng của tuổi trẻ và
mơ ớc đợc đem đến cho những em thơ những điều hiểu biết kì diệu của cuộc sống
muôn màu càng làm tôi luôn phấn chấn trớc mỗi một năm học mới. Điều làm tôi phấn
chấn bao nhiêu thì tôi lại càng lo bấy nhiêu khi mà nhà trờng giao cho ngoài việc đảm
bảo chất lợng mà còn phải đảm bảo, duy trì sĩ số đến cuối năm học. Có lẽ đối với nhiều
trờng việc duy trì sĩ số học sinh là việc bình thờng nhng với trờng chúng tôi vẫn là
điều khó khăn bởi khu dân c sống xa trờng học, các bậc phụ huynh còn mải làm kinh
tế và vẫn còn ảnh hởng của tôn giáo.
Tôi xin viết lại vắn tắt việc động viên, khuyến khích, tuyên truyền em học sinh
bỏ học quay lại trờng để tiếp tục theo học hoàn thành chơng trình Tiểu học. Năm học
2006-2007 vừa bắt đầu đợc một tuần thì em Hà Văn Tuân liên tục bỏ học không có lí
do rồi đến tuần thứ ba của năm học thì em đã nghỉ học hẳn. Nh thờng lệ tôi báo cáo
tình hình học sinh bỏ học với Ban giám hiệu và cùng trao đổi với cô Tổng phụ trách,
hội cha mẹ học sinh... để đa em Tuân trở lại trờng học. Sau một tuần (Tuần thứ 4 của
năm học) mọi ngời bắt tay vào cuộc: từ việc tìm hiểu gia đình, xuống động viên rồi nhà
trờng tạo điều kiện bằng cách tặng em bộ sách giáo khoa, bộ đồng phục đẹp nhất và các
bạn trong lớp còn góp tiền mua tặng bạn chiếc cặp sách và một đôi giày ba ta mới
tinh ... nhng những điều đó không hấp dẫn đợc em tới trờng vì gia đình nhà em không
thiếu những thứ đó Gia đình Tuân bố mất sớm mẹ và hai chị lăn lộn kiếm sống nhờ
vào việc hầu đồng, cúng tế nay đây mai đó của mẹ và hai chị gái. Qua những lần trao
đổi với gia đình thì ngời mẹ và hai chị hớng cho con và em mình vào việc đi hầu đồng
và hát văn cùng mẹ và hai chị sẽ có tơng lai tốt hơn còn Tuân thì trốn muốn không gặp
thầy cô giáo vì em đang bị ảnh hởng bởi cái thế giới ảo kia đang hấp dẫn em hơn. Từ


quan điểm của gia đình, việc trốn trách không gặp thầy cô giáo nên việc vận động em
Tuân trở lại trờng học là thất bại.
Công việc đầu năm học đối với ngời giáo viên là rất bận nào là xây dựng kế
hoạch chủ nhiệm cho cả năm học, sổ, sách, kế hoạch bài dạy... nhng tôi vẫn kiên trì
xuống nhà em Tuân một lần nữa xem có vận động em trở lại trờng đợc không? Lần này
cũng nh mọi lần trớc tôi đều nhận những lời từ chối của gia đình, những lời bao biện t-
ởng chừng là rất có lí. Tôi trở về trên con đờng đã quen thuộc , cái nắng hoe vàng của
mua thu mà sao tôi cảm thấy mình nh đang chìm đắm trong chiều đông lạnh giá, u uất
nh những lời giải thích đầy bí ẩn của gia đình Tuân. Ra đến đầu làng tôi dừng xe lại để
ngắm ngôi chùa nơi đây trong kháng chiến là cơ sơ cách mạng có nhiều đóng góp
cho sự nghiệp đấu tranh và bảo đất nớc. Đang mải miết ngắm di tích lịch sử thì trong
đầu tôi loé lên một ý nghĩ có thể nhờ nhà s Trụ trì đến thuyết phục gia đình và động
viên em Tuân trở lại lớp học. Cuộc trò chuyện của tôi với nhà s Trụ trì kéo dài hơn một
tiếng đồng hồ và cuối cùng nhà s cũng hiểu ý tôi muốn trao đổi và hứa giúp đỡ hết sức
để em Tuân trở lại trờng. Chào tạm biệt nhà s tôi ra về trong lòng không hi vọng Tuân
sẽ trở lại trờng.
Ngày nghỉ cuối tuần rồi cũng trôi qua. Một tuần làm việc mới lại bắt đầu, nh th-
ờng lệ sáng thứ hai tôi đến rất sớm để chuẩn bị đồ dùng cho tuần. Tôi thật hết sức ngạc
nhiên khi thấy thấp thoáng bóng áo nâu trong phòng Hội đồng tôi hồi hộp rảo bớc
nhanh tới phòng Hội đồng thì thấy em Tuân ngồi ngay ngắn và đang nghe cô Hiệu tr-
ởng dặn dò .....Tôi hết sức vui mừng vì công sức của bao ngời bỏ ra bây gìơ cũng thu đ-
ợc kết quả thấm thoắt thế mà em Tuân đã hoàn thành xong chơng trình Tiểu học và bây
giờ đang học Trung học cơ sở tôi thở phào nhẹ nhõm khi mà chuyến đò cập bên an
toàn. Nhng có điều mà tôi còn băn khoăn mãi là không biết nhà s đã nói điều gì với
gia đình em Tuân mà không những em trở lại trờng học mà mẹ cùng hai chị gái cũng
không còn lên đồng và tế lễ thờng xuyên nh trớc nữa... Nhng có một điều mà tôi biết rất
rõ là: không biết đọc, biết làm tính là nguyên nhân dẫn đến cái khổ, đói. nghèo , lạc
hậu ...
§ång TiÕn, ngµy 20 th¸ng 5 n¨m 2008
Ngêi viÕt.


NguyÔn Minh Ch©u

×