Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

HA TINH NHUNG CHANG DUONG PHAT TRIE

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.91 KB, 3 trang )

Những chặng đường đầu tiên
Tags: Vũ Quang, Thanh Hoá, Cúc Phương, Việt Nam, Hương Khê, Minh Hoá, Đường Hồ Chí Minh, núi non
hiểm trở, đường đầu tiên, Đường Trường Sơn, cuộc hành trình, đường thiên lý, con đường, bắt đầu, thị trấn,
huyện

Với những người ưa xê dịch thì con đường Trường Sơn bao giờ cũng có một sức cuốn hút đặc biệt...

Nhìn trên bản đồ, đất nước Việt Nam với hình dáng một Giọt đàn bầu, kéo dài gần 3000 km
với những núi non hiểm trở, có những chỗ thắt lại chí còn trên dưới 50 km chiều ngang,
con đường Thiên lý xưa cũng giống như sợi dây đàn độc huyền để từng ngân lên những
thanh âm thánh thót, diết da...

Thơ thì có thơ thật đấy, nhưng mà cũng không khỏi truân chuyên. Và rồi Trường Sơn tỉnh
giấc, đường Hồ Chí Minh Công nghiệp hóa, Hiện đại hoá hình thành, cây đàn nước Việt
như được tiếp thêm nguồn thanh âm mới, hào sảng, bề thế và lộng lẫy. Đó là những cảm
giác đầu tiên mà chúng tôi cảm nhận được ngay từ những phút đầu tiên....
1. Chọn hướng đi Hà Nội - Xuân Mai để bắt đầu chuyến hành trình vượt Trường Sơn
của mình tại đúng điểm khởi đầu của đường Hồ Chí Minh, qua Miếu Môn, Kim Bôi,
Mường Khển, Cúc Phương, theo Quốc Lộ 12 B để rồi từ đó rẽ sang con đường 519 ngoằn
nghoèo và nhỏ xíu qua Thanh Hoá, xuôi Nam trên cung đường tít tắp phía Tây...
Điểm tiếp giáp giữa đường 519 với Quốc lộ 12 B thoạt trông như 1 con đường dẫn về 1
xóm nhỏ nào đó, như bao xóm nhỏ cũng bắt đầu từ 1 con đường như vậy rồi khuất sau
những luỹ tre mờ, từ đó sẽ lững lờ bay lên những làn khói bếp màu lam khi chiều buông
xuống. Nếu như không có tấm biển chỉ dẫn: CẨM THUỶ 31 KM thì ít ai dán nghĩ rằng
con đường này rồi sẽ dẫn tới Trường Sơn. Dù sao thì cũng nên hỏi lại cho chắc: "Đường
này qua Cúc Phương phải không?"; "Vâng!". Vậy là chắc rồi, 31 km, nhằm nhò gì. Ai
dè...
Theo Báo cáo Tổng kết tình hình thi công của BQL dự án đường Hồ Chí Minh giai đoạn
1, đến thời điểm cuối năm 2004, tại đoạn qua vườn Quốc gia Cúc Phương mới hoàn
thành đường điện phục vụ thi công, các đơn vị đang thực hiện công tác thi công cống
(khoảng 64%) và nền đường (khoảng 58%).Công tác GPMB mới hoàn thành được 5 km,


còn mắc lại 2,5 km do chưa hoàn thành khu tái định cư trên địa bàn huyện Thạch Thành (
Thanh Hoá). Khó khăn của những người thi công cũng chính là khó khăn của chúng tôi
khi vượt qua đoạn đường này. Hào hứng được chừng hơn 5 km, cho tới khi bắt đầu nghe
thấy những tiếng máy nổ đầu tiên của công trường vọng tới thì bắt đầu nhận ra con đường


dưới bánh xe bắt đầu có ý "Đứng thì chẳng chịu, nằm chung thì ừ...". Cú ngã đầu tiên nhẹ
và êm như đùa. Ừ, hoá ra ngã cũng chẳng có gì ghê gớm lắm...
Những cơn mưa rào từ mấy hôm trước đã khiến cho gần 20 km đường thuộc tuyến tránh
Cúc Phương này trở nên trơn và lầy lội khủng khiếp. Vừa bò, vừa đẩy, vừa dắt, ì ạch mãi,
và cũng không ít lần "đo đường", sau gần 3 tiếng đồng hồ chúng tôi mới vượt qua được
khoảng gần 20 con dốc để tiến vào đoạn đầu của con đường mới đã tạm gọi là hoàn thành
tại địa phận xã Thạch Quảng (Thạch Thành - Thanh Hoá). Thở phào. Ngay ngày đầu tiên
coi như "đi" một bộ quần áo...
Điểm dừng đêm đầu tiên tại thị trấn Cẩm Thuỷ. Ngồi tính lại cung đường đã đi trong
ngày, tròm trèm 190 km. Bảo nhau: Ngày đầu như thế là được!
2. Đường Hồ Chí Minh (mới) chạy qua địa phận Thanh Hoá có tổng chiều dài
103 km. Con đường 519 chạy đến thị trấn Ngọc Lặc thì nhập vào với đường 15
Với những người ưa xê dịch thì con đường Trường Sơn bao giờ cũng có một sức
cuốn hút đặc biệt. Không phải chỉ bởi đó là con đường đi suốt chiều dài đất nước,
qua rất nhiều địa danh nửa vừa như quen, nửa vừa như lạ với bất kỳ người Việt
Nam nào. Cũng không phải đó là con đường mà bản thân trong lòng nó đã hàm
chứa biết bao nhiêu câu chuyện, mà điều cơ bản, vượt Trường Sơn cũng là một dịp
để thử thách chính mình.

từ Mai Châu (Hòa Bình) đi qua các huyện Quan Hoa, Bá Thước và Lang Chánh
của Thanh Hóa. Từ đây đường Hồ Chí Minh (trên cơ sở của đường 15 cũ) tiếp
tục chạy qua các huyện Thọ Xuân, Thường Xuân và Như Xuân để sang đất
Nghệ An. Ngày thứ 2 của cuộc hành trình, chúng tôi chỉ đi được chưa đầy 100
km do thời tiết không mấy thuận lợi. Một trận mưa rào bất chợt đổ xuống đã

khiến cho chuyến đi bị gián đoạn chừng gần 3 tiếng đồng hồ. Cảm giác ngồi chờ
mưa tạnh thật khó chịu. Thôi thì lấy cái vui của người dân ở vùng này để làm cái
vui của mình vậy. "8 tháng nay rồi, giờ mới có một trận mưa rào đáng gọi là
mưa!". Họ nói vậy.
Các huyện phía Tây của Thanh Hoá chủ yếu là đồng bào Mường sinh sống. Người
Mường từ lâu đã có nghề trồng lúa nước, nên diện mạo xóm làng cũng có vẻ khang trang.
Có lẽ do con đường cũng chưa thật sự khai thông, nên người đi lại cũng chưa nhiều, đặc
biệt là những người đi đường dài. Sự xuất hiện của chúng tôi có gì như lạ lẫm nên tất cả
những ánh mắt nhìn theo kèm với một nụ cười...
Chiều. Ai đi xa mà khi chiều xuống chẳng gợn chút bâng khuâng. Chiều qua, con đường
lầy lội đã khiến chúng tôi quên đi tất cả, nhưng đến chiều nay thì đã bắt đầu...
Điểm dừng đêm thứ 2 là tại thị trấn Thái Hoà, huyện lỵ của huyện Nghĩa Đàn, nằm cách
đường HCM 6 km về phía Tây, trên Quốc lộ 48, nối từ Quốc Lộ 1A, tại địa phận huyện
Diễn Châu, đi qua Quỳnh Lưu, Nghĩa Đàn, Quỳ Hợp, Quỳ Châu lên Quế Phong. Đây một
thời là con đường đá đỏ với bao nhiêu máu và nước mắt những năn 1990-1995, nhưng
đến nay thì đã khác. Thị trấn rộng đến bất ngờ và vẫn đang tiếp tục được mở rộng. Đến
Thái Hoà khi đèn đường đã tỏ, ngắm Thị trấn và bỗng thấy thèm 1 tách cà phê...




×