Tải bản đầy đủ (.pdf) (164 trang)

một số biện pháp rèn luyện năng lực cảm thụ theo hướng coi học sinh là chủ thể tiếp nhận trong dạy học đọc – hiểu truyền thuyết ở lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.45 MB, 164 trang )

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH

Bùi Thị Mai Ly

MỘT SỐ BIỆN PHÁP RÈN LUYỆN NĂNG LỰC
CẢM THỤ THEO HƯỚNG COI HỌC SINH
LÀ CHỦ THỂ TIẾP NHẬN TRONG DẠY HỌC
ĐỌC – HIỂU TRUYỀN THUYẾT Ở LỚP 6

LUẬN VĂN THẠC SĨ GIÁO DỤC HỌC

Thành phố Hồ Chí Minh – 2014


BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH

Bùi Thị Mai Ly

MỘT SỐ BIỆN PHÁP RÈN LUYỆN NĂNG LỰC
CẢM THỤ THEO HƯỚNG COI HỌC SINH
LÀ CHỦ THỂ TIẾP NHẬN TRONG DẠY HỌC
ĐỌC – HIỂU TRUYỀN THUYẾT Ở LỚP 6
Chuyên ngành : Lí luận và phương pháp dạy học bộ môn Văn học
Mã số

: 60 14 01 11

LUẬN VĂN THẠC SĨ GIÁO DỤC HỌC


NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
TS. NGUYỄN ĐỨC ÂN

Thành phố Hồ Chí Minh – 2014


LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan luận văn thạc sĩ với đề tài “Một số biện pháp rèn luyện năng
lực cảm thụ theo hướng coi HS là chủ thể cảm thụ trong dạy học đọc- hiểu truyền
thuyết ở lớp 6” là công trình nghiên cứu của cá nhân tôi, được thực hiện dưới sự
hướng dẫn khoa học của TS. Nguyễn Đức Ân. Nội dung luận văn có tham khảo và sử
dụng các tài liệu, thông tin được đăng tải trên các tác phẩm, tạp chí khoa học theo danh
mục tài liệu tham khảo của luận văn. Bên cạnh đó, luận văn trình bày những vấn đề
xuất phát từ thực tiễn và kinh nghiệm của bản thân.
TP. Hồ Chí Minh, ngày 25 tháng 9 năm 2014.
Tác giả Bùi Thị Mai Ly


LỜI CÁM ƠN
Trong suốt quá trình nghiên cứu và hoàn thành luận văn tốt nghiệp, tôi đã
nhận được sự hướng dẫn, giúp đỡ và động viên rất quí báu của thầy cô, gia đình và
các bạn đồng nghiệp.
Trước hết, tôi xin bày tỏ lòng kính trọng và tri ân sâu sắc đến TS. Nguyễn
Đức Ân, người hướng dẫn khoa học đã tận tâm giúp đỡ, dạy bảo và động viên tôi.
Tôi cũng xin gửi lời cám ơn sâu sắc đến Quý thầy cô đã tận tình dìu dắt,
truyền dạy kiến thức cho tôi trong thời gian qua.
Xin cám ơn Quý thầy cô Ban Giám hiệu, phòng Sau đại học, khoa Ngữ vănTrường Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh đã tạo điều kiện thuận lợi trong
suốt thời gian tôi học tập tại trường.
Dù đã có nhiều cố gắng trong quá trình thực hiện luận văn, song chắc chắn
rằng luận văn sẽ không thể tránh khỏi thiếu sót. Tôi rất mong nhận được sự góp ý

của quý thầy cô, anh chị em đồng nghiệp và các bạn.

TP. Hồ Chí Minh, ngày 25 tháng 9 năm 2014
Tác giả Bùi Thị Mai Ly


MỤC LỤC
Trang phụ bìa
Lời cam đoan
Lời cám ơn
Mục lục
Danh mục các chữ viết tắt
Danh mục các bảng
PHẦN MỞ ĐẦU ............................................................................................................ 1
Chương 1. CƠ SỞ LÍ LUẬN KHOA HỌC VÀ THỰC TIỄN CỦA ĐỀ TÀI
NGHIÊN CỨU ......................................................................................... 17
1.1. Cơ sở lí luận ........................................................................................................ 17
1.1.1. Khái niệm cảm thụ ........................................................................................ 17
1.1.2. Cảm thụ văn học ........................................................................................... 18
1.1.3. CTVH là hoạt động nhận thức thẩm mỹ có tính đặc thù .............................. 20
1.1.4. Đặc điểm của CTVH .................................................................................... 22
1.1.5. Rèn luyện năng lực cảm thụ theo hướng coi HS là chủ thể tiếp nhận .......... 25
1.1.6. Mối quan hệ giữa đọc hiểu và CTVH ........................................................... 30
1.1.7. Cơ sở tiền đề của cảm thụ ............................................................................. 33
1.2. Cơ sở thực tiễn .................................................................................................... 40
1.2.1. Tình hình dạy học ngữ văn ở trường phổ thông hiện nay ............................ 40
1.2.2. Tình hình rèn luyện năng lực cảm thụ cho HS trong giờ đọc-hiểu văn bản ..... 42
1.2.3. Đặc điểm tâm lý và trình độ nhận thức của học sinh THCS ........................ 44
1.2.4. Yêu cầu về trau dồi năng lực CTVH cho học sinh lớp 6 .............................. 46
Chương 2. MỘT SỐ BIỆN PHÁP RÈN LUYỆN NĂNG LỰC CẢM THỤ

VĂN HỌC CHO HỌC SINH LỚP 6 TRONG DẠY HỌC ĐỌC
HIỂU TRUYỀN THUYẾT ..................................................................... 46
2.1. Vấn đề bồi dưỡng và phát huy năng lực học tập cho HS. ................................... 47
2.1.1. Khái niệm chung về năng lực ....................................................................... 47
2.1.2. Năng lực văn học của chủ thể HS ................................................................. 48
2.1.3. Năng lực CTVH ............................................................................................ 48


2.2. Những truyền thuyết trong chương trình Ngữ văn 6. ......................................... 50
2.2.1. Truyền thuyết về họ Hồng Bàng và thời kì thành lập nước Văn Lang ........ 50
2.2.2. Truyền thuyết thời phong kiến tự chủ .......................................................... 53
2.3. Một số biện pháp rèn luyện năng lực CTVH cho HS trong dạy học truyền
thuyết ở lớp 6. ..................................................................................................... 53
2.3.1. Đọc diễn cảm ................................................................................................ 54
2.3.2. Kể chuyện ..................................................................................................... 58
2.3.3. Tái hiện hình tượng....................................................................................... 61
2.3.4. Đặt những câu hỏi tình huống. ..................................................................... 64
2.3.5. Sử dụng lời bình............................................................................................ 67
2.3.6. Viết đoạn văn cảm thụ (bộc lộ cảm thụ văn học qua một đoạn viết ngắn) ....... 70
Chương 3. THỰC NGHIỆM SƯ PHẠM. ................................................................. 75
3.1. Mục đích thực nghiệm ........................................................................................ 75
3.2. Đối tượng TN ...................................................................................................... 76
3.3. Kế hoạchTN ........................................................................................................ 77
3.3.1. Thời gian và quy trình TN ............................................................................ 77
3.3.2. Công việc TN ................................................................................................ 77
3.3.3. Thiết kế giáo án TN ...................................................................................... 77
3.3.4. Thuyết minh giáo án TN ............................................................................. 107
3.4. Đánh giá kết quả TN ......................................................................................... 117
3.4.1. Nhận xét quá trình học tập của lớp TN....................................................... 117
3.4.2. Xử lí kết quả TN ......................................................................................... 117

KẾT LUẬN ................................................................................................................ 123
TÀI LIỆU THAM KHẢO......................................................................................... 125
PHỤ LỤC


DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT

CCGD

:

Cải cách giáo dục

GV

: Giáo viên

HS

: Học sinh

VHDG

: Văn học dân gian.

CTVH

: Cảm thụ văn học.

TN


: Thực nghiệm

ĐC

: Đối chứng

THCS

: Trung học cơ sở.



: Tác động.


DANH MỤC CÁC BẢNG
Bảng 3.1. Giới tính và thành phần dân tộc của 2 lớp 6a8 và lớp 6a9, Trường
Quốc Tế Á Châu .......................................................................................... 76
Bảng 3.1. Kiểm chứng để xác định các nhóm tương đương ...................................... 118
Bảng 3.2. So sánh điểm trung bình bài kiểm tra sau tác động ................................... 118


1

PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
1.1. Xuất phát từ thực tế của tình hình dạy học văn
Trải qua chặng đường hơn một thập niên kể từ thời điểm Bộ GD & ĐT tiến hành
việc thay đổi chương trình SGK theo Nghị quyết của Quốc hội khóa X, tình hình dạy

học văn ở trường PT đã có những chuyển biến bước đầu. Yêu cầu đổi mới nội dung và
PPDH văn được thể hiện qua việc xác định hai hoạt động cơ bản là đọc văn và tạo lập
văn bản gắn kết nhau dựa trên quan điểm dạy học tích hợp với việc phát huy cao độ
tính chủ động tích cực học tập của học sinh (HS) đã tạo nền tảng cho sự thay đổi căn
bản quá trình dạy học văn ở nhà trường.
Từ căn cứ đổi mới nói trên, giờ học tác phẩm văn chương truyền thống được thay
thế bằng hoạt động đọc - hiểu văn bản. Dạy học văn phải dựa vào hoạt động đọc văn
để thúc đẩy quá trình thâm nhập, tìm hiểu và cắt nghĩa, giải mã văn bản - tác phẩm
bằng việc tác động (TĐ), phát huy năng lực hiểu biết, cảm thụ văn học (CTVH) của
chủ thể người đọc - HS. Nhờ đó, qua những giờ học văn, trình độ nhận thức, sức
CTVH của HS được nâng cao. Để thực hiện yêu cầu nhiệm vụ dạy học đề ra, người
giáo viên (GV) qua thực tế dạy học, bước đầu đã biết chọn lựa, vận dụng những cách
thức TĐ thích hợp nhằm đảm bảo cho quá trình tiếp nhận, lĩnh hội kiến thức và trau
dồi năng lực cảm thụ của HS diễn ra theo quỹ đạo của quy trình dạy học văn mới. Do
đó, nhìn chung, đến nay, đại bộ phận GV đã dần dần làm quen với những việc làm,
thao tác qua viêc thiết kế bài học phù hợp với mối quan hệ tương tác sinh động, đa
chiều giữa các yếu tố chủ yếu, gắn kết của giờ dạy học văn: GV - HS - NV. Người
GV đã nhận thức được yêu cầu đặt ra của việc đổi mới CT, SGK ở PTCS là “phát huy
được tính tích cực, tự giác chủ động sáng tạo của HS; phù hợp với đặc trưng môn học,
đặc điểm đối tượng HS; điều kiện từng lớp học; bồi dưỡng cho HS phương pháp tự
học, khả năng hợp tác; rèn luyện kĩ năng vận dụng kiến thức vào thực tiễn; TĐ đến
tình cảm, đem lại niềm vui, hứng thú và trách nhiệm học tập cho học sinh.” [6, tr.10].
Tuy nhiên, đổi mới dạy học là một quá trình, lại chịu sự chi phối của nhiều yếu tố
từ điều kiện khách quan và chủ quan TĐ tới nhà trường cùng đội ngũ GV. Vì thế, tình


2

hình dạy học văn thông qua hoạt động đọc - hiểu trong chặng đường vừa trải qua,
không tránh khỏi những trở ngại, vướng mắc.

Trước hết, về chủ quan, dù được bồi dưỡng, lĩnh hội những kiến thức mới về nội
dung và PPDH, nhưng trong quá trình vận dụng, GV không tránh khỏi khó khăn lúng
túng do trình độ, năng lực chuyên môn còn gặp hạn chế. Vì thế, hiệu quả dạy học chưa
đạt yêu cầu mong muốn: việc kích thích, hướng dẫn HS tham gia vào quá trình đọc hiểu bằng chính sự hiểu biết và năng lực cảm thụ của bản thân còn gặp vướng mắc.
Bên cạnh đó, do sức ỳ của nếp dạy học cũ níu kéo, nên tình trạng lệ thuộc, rơi rớt lại
của kiểu dạy học truyền thống (đọc - chép, ghi nhớ, học thuộc) vẫn còn lộ dấu vết khá
rõ. Cho nên, lối dạy học chú trọng nhồi kiến thức, áp đặt sự cảm thụ lên HS chưa được
khắc phục triệt để. Từ đó, vấn đề then chốt của giờ đọc - hiểu học văn là phát huy vai
trò chủ động tích cực của HS như mục đích đổi mới dạy học đề ra chưa được vận dụng
thấu đáo, hiệu quả. Bên cạnh đó, về mặt khách quan, nhà trường phổ thông trong quá
vận hành theo hướng đổi mới vẫn còn chịu những áp lực của quan niệm điều hành cũ:
bệnh hình thức, chú trọng kiến thức lí thuyết theo lối hàn lâm, thoát li thực tế, nặng về
mục đích thi cử, chuộng thành tích, chạy theo số lượng…còn để lại di chứng nặng nề.
Mặt khác, tình hình xây dựng và phát triển của đất nước trong thời kì mới, trước xu thế
hội nhập, giao lưu quốc tế mở rộng đã đặt ra cho ngành giáo dục những thử thách mới.
Đó là những trở ngại, khó khăn làm ảnh hưởng tới quá trình tiến hành việc nâng cao
chất lượng dạy học văn ở nhà trường theo mục tiêu của NQ Quốc hội kháo X và chủ
trương đổi mới của Bộ GD & ĐT đề ra.
Bởi vậy, đánh giá tình hình dạy học Ngữ văn nói chung, cũng như dạy học đọc hiểu văn bản - tác phẩm nói riêng, chúng ta cần phải căn cứ vào những điều kiện thực
tế của giáo dục nói đó.
1.2. Xuất phát từ yêu cầu đổi mới căn bản, toàn diện Giáo dục và Đào tạo
Sự thay đổi, phát triển của giáo dục luôn gắn bó với tình hình xây dựng và phát
triển của đất nước theo xu thế hội nhập với thế giới trước đà tiến của cuộc cách mạng
khoa học và công nghệ. Do đó, từ những năm đầu của kỉ nguyên mới, khi vạch ra
“Cương lĩnh xây dựng và phát triển đất nước”, Đảng và Nhà nước đã chú trọng nhiệm
vụ cấp bách chấn hưng nền giáo dục nước ta với sách lược “Giáo dục là quốc sách


3


hàng đầu”, đề ra chủ trương “hình thành xã hội học tập” và “xã hội hóa giáo dục”.
Trước yêu cầu thúc bách đó, nền giáo dục đã có những chuyển biến, đổi mới tích cực
và thu nhận được những kết quả quan trọng.
“Tuy nhiên, trong quá trình phát triển, giáo dục đã bộc lộ những yếu kém, bất
cập, trong đó có những vấn đề gây bức xúc xã hội kéo dài, chưa đáp ứng được yêu cầu
của sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế. Những đổi mới giáo
dục trong thời gian qua thiếu đồng bộ, còn chắp vá; nhiều chính sách, cơ chế, giải pháp
về giáo dục đã từng có hiệu quả, nay trở nên không còn phù hợp với giai đoạn phát
triển mới của đất nước, cần được điều chỉnh, bổ sung” [64, tr.1]. Vì thế, Đại hội Đảng
lần thứ XI đã đề ra Nghị quyết “Đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục theo hướng
chuẩn hóa, hiện đại hóa, xã hội hóa, dân chủ hóa và hội nhập quốc tế” và “phát triển
nhanh nguồn nhân lực, nhất là nguồn nhân lực chất lượng cao”. Nhằm triển khai NQ
ĐH XI, vừa qua, ngày 4/11/ 2013, Ban CHTW Đảng ra Nghị quyết 29 về “Đổi mới
căn bản và toàn diện Giáo dục và Đào tạo VN”.
Như vậy, hiện nay, nền GD nước ta đang chuẩn bị bước vào giai đoạn phát triển
mới với những yêu cầu, những thay đổi, chuyển biến lớn lao. “Đổi mới căn bản và
toàn diện GD & ĐT là đổi mới những vấn đề lớn, cốt lõi, cấp thiết, từ quan điểm, tư
tưởng chỉ đạo đến mục tiêu, nội dung, phương pháp, cơ chế chính sách, điều kiện bảo
đảm thực hiện; đổi mới từ sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lí của Nhà nước đến hoạt
động quản trị của các cơ sở giáo dục, đào tạo và việc tham gia của gia đình, cộng
đồng, xã hội và bản thân người học, đổi mới ở tất cả các bậc học, ngành học” [64, tr.
2]. Có thể thấy phạm vi, quy mô của việc đổi mới căn bản, toàn diện như vậy có tầm
bao quát rộng lớn, đồng bộ.
Bởi thế. từ lĩnh vực hoạt động dạy học cụ thể như việc dạy học môn Ngữ văn ở
PT, chúng ta cần nắm bắt những yêu cầu đặt ra đối với việc thực hiện NQ TW 29 nói
trên. Từ đó có cơ sở tiến hành việc đổi mới quá trình dạy học theo chủ trương đã vạch.
Trước hết, việc dạy học phải hướng tới mục tiêu đào tạo mà NQ TW 29 đã xác định
rõ: “Đối với giáo dục phổ thông tập trung phát triển trí tuệ, thể chất, hình thành phẩm
chất, năng lực công dân, phát hiện và bồi dưỡng năng khiếu, định hướng nghề nghiệp
cho HS. Nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện, chú trọng giáo dục lí tưởng, truyền



4

thống, đạo đức, lối sống, ngoại ngữ tin học năng lực và kĩ năng thực hành, phát triển
khả năng sáng tạo, tự học, khuyến khích học tập suốt đời” [65]. Như vậy, cách tiếp cận
quan niệm về mục tiêu đào tạo toàn diện đã rõ ràng, sát hợp và hệ thống. Đặc biệt, với
việc nhấn mạnh tới ý nghĩa của quá trình giáo dục nhằm hình thành, phát triển “năng
lực và phẩm chất của người học” và “phát huy tốt nhất tiềm năng, khả năng sáng tạo
của mỗi cá nhân”, phương hướng đổi mới về nhiệm vụ đào tạo của nhà trường hiện đại
được xác định là “Xây dựng nền giáo dục mở, thực học, thực nghiệp, dạy tốt, học tốt,
quản lí tốt, có cơ cấu và phương thức giáo dục hợp lí , gắn với xây dựng xã hội học
tập, đảm bảo các điều kiện nâng cao chất lượng, chuẩn hóa, hiện đại hóa, dân chủ hóa,
xã hội hóa và hội nhập quốc tế hệ thống giáo dục và đào tạo, giữ vững định hướng xã
hội chủ nghĩa và bản sắc dân tộc”. [65]. Để đảm bảo việc thực thi đổi mới theo
phương hướng nêu trên, quy trình của hoạt động giáo dục dạy học bao gồm nhiều
khâu, nhiều công đoạn sẽ được thay đổi, điều chỉnh cụ thể qua việc xác định hệ thống
các cấp học của giáo dục phổ thông, vấn đề “đổi mới chương trình SGK giáo dục PT”.
Vì thế, hiện nay, ngành giáo dục đang khẩn trương tiến hành xây dựng những đề án
chuẩn bị cho những nội dung của vấn đề cấp thiết đề ra với yêu cầu chủ yếu là tạo
bước chuyển biến căn bản từ việc tập trung kiến thức và kĩ năng sang phát triển năng
lực, phẩm chất của người học trong quá trình tiến hành đổi mới giáo dục lần này. Vấn
đề được dư luận quan tâm hiện nay là làm thế nào tạo ra những điều kiện cần thiết
nhằm đảm bảo việc thực hiện có hiệu quả chủ trương đổi mới giáo dục. Trong đó, nổi
lên những vấn đề có tính cấp thiết, quan trọng như việc xây dựng cơ sở vật chất kĩ
thuật cho hoạt động dạy học và đảm bảo trình độ, năng lực của đội ngũ GV khi tiến
hành đổi mới giáo dục.
Như vậy, trong tương lai gần, những chuyển động của quá trình “đổi mới căn
bản, toàn diện GD & ĐT” sẽ tạo tác động mạnh mẽ tới việc dạy học Ngữ văn. Bộ môn
văn học với những đặc trưng, tính chất đặc thù vốn có sẽ có cơ hội tiếp nhận những

nguồn bổ sung về lí luận và thực hành để làm phong phú hệ thống kiến thức và kinh
nghiệm về dạy học từng được xây dựng và phát triển trong thực tiễn giáo dục. Từ đó,
nhà trường tiếp tục phát huy sức mạnh, nâng cao hiệu quả đào tạo của môn học mang
nội dung xã hội và ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Theo bước chuyển biến mới, việc dạy


5

học văn dựa trên nền tảng của hoạt động đọc - hiểu văn bản - là một cách tiếp cận dạy
học văn hiện đại - được khẳng định trong thời gian qua, sẽ có thêm điều kiện thuận lợi
để tăng cường tác dụng đối với việc bồi đắp, nâng cao trí tuệ, tư tưởng và nuôi dưỡng,
trau dồi tình cảm, cảm xúc cho HS. Bởi vậy, cần nhấn mạnh tới điều cốt lõi từ quan
niệm đổi mới giáo dục hiện nay là vấn đề phát huy tính tích cực chủ động sáng tạo và
bồi dưỡng, phát triển năng lực, phẩm chất của người học đúng như mục tiêu giáo dục
đã vạch. Đó cũng là cách thức tiếp cận, hội nhập với xu thế của giáo dục hiện đại theo
phương châm do UNESCO đề xuất: “Học để biết, học để làm, học để chung sống, học
để tự khẳng định mình”.
Căn cứ vào những lí do nêu trên, hướng sự chú ý vào việc tìm tòi nhằm tăng
cường “đánh thức tinh thần cảm thụ văn học ở HS”, tôi xác định đề tài nghiên cứu của
Luận văn Thạc sĩ giáo dục là “Một số biện pháp rèn luyện năng lực cảm thụ theo hướng
coi học sinh là chủ thể tiếp nhận trong dạy học đọc - hiểu truyền thuyết ở lớp 6”.
2. Lịch sử vấn đề
CTVH là một hiện tượng gắn liến với quá trình phát triển của việc dạy học văn. Vì
thế, xét về quan niệm cùng cách thức vận dụng thì hiện tượng cảm thụ văn học đã
được chú ý từ sớm, kể từ khi ra đời nhà trường phong kiến ở Việt Nam. Theo bước
chuyển biến, thay đổi của nhà trường qua các thời kì lịch sử, hiện tượng cảm thụ văn
học luôn luôn là một đề tài lôi cuốn sự quan tâm nghiên cứu, giảng dạy của các nhà
giáo, nhà sư phạm nước ta. Vì thế, có thể thấy việc vận dụng hiện tượng CTVH trong
lịch sử dạy học môn văn ở nhà trường nước ta đã trải qua những chuyển biến nổi bật
theo quan điểm dạy học văn qua các thời kì.

2.1. Trau dồi, nâng cao “năng lực cảm thụ văn học cho học sinh” theo quan
điểm dạy học “Giảng văn”
Sau Cách mạng tháng Tám, vào thời đầu xây dựng khoa sư phạm còn non trẻ của
nhà trường mới, GS Đặng Thai Mai đã đặt vấn đề tìm hiểu đặc điểm, tính chất của việc
dạy học văn qua công trình “Giảng văn Chinh phụ ngâm”. Xuất phát từ việc lí giải,
trình bày rõ những điểm nổi bật qua hoạt động có tính đặc thù của giờ học văn là
“Giảng văn”, tác giả nêu bật mục đích, tính chất, đặc điểm và “kĩ thuật của giờ giảng
văn” và chú ý làm nỗi rõ đặc điểm của giảng văn dựa trên hai yếu tố cơ bản là “hiểu


6

biết” và “cảm xúc”. Có thể nhận ra trong công trình này những kiến giải sâu sắc của
ông về hiện tượng cảm thụ văn học. Theo đó, giảng văn “không thể có kiểu mẫu nhất
định. Họa chăng sau khi đã tham bác nhiều lối giảng về những áng văn có tính chất
khác nhau, thì một người học sinh, đứng trước một sự kiện văn chương, cũng có thể dễ
dàng phân ra mối hơn mà thôi. Tất cả vấn đề là tìm cái trọng tâm hứng thú - le centre
d’ intérêt - của áng văn. Khi đã nhận ra trọng tâm đó, chúng ta sẽ xem xét trong công
trình xây dựng của nhà văn, nhà thi sĩ, mọi tiết mục đã quy tụ cùng nhau thế nào, để
làm cho cái hứng thú đó như là đã được nâng nổi lên” (tr. 19). Như vậy, nhờ sự liên
kết giữa hiểu biết và cảm thụ, giờ học văn sẽ góp phần trau dồi, phát triển trí tuệ, bồi
đắp, nuôi dưỡng cảm xúc cho HS.
Những kiến giải nói trên của GS Đặng Thai Mai đã thể hiện cho sự đúc kết vốn
hiểu biết và kinh nghiệm dạy học, tạo động lực thúc đẩy cho giai đoạn hình thành, phát
triển thời kì dạy học văn hiện đại ở nhà trường nước ta. Quá trình hiện đại hóa giáo
dục này có sự góp sức của một số nhà sư phạm, nhà nghiên cứu - vốn có nền tảng kiến
thức Hán học và Tây học uyên thâm - vào giữa thập niên 30 đến 50 của thế kỉ trước
phổ cập. Chúng ta có thể kể ra những tên tuổi như: Dương Quảng Hàm, Trần Trọng
Kim, Hoàng Ngọc Phách, Bùi Kỉ, Lê Thước. Tuy nhiên, trong điều kiện dạy học lúc
đó, vấn đề cảm thụ chỉ mới dừng lại ở những khía cạnh có liên quan tới lí thuyết chung

về văn học, trong khuôn khổ dạy học văn truyền thống, vai trò cảm thụ HS còn chưa
được xem xét thấu đáo, toàn diện.
Theo đà phát triển nhà trường, ở các giai đoạn tiếp theo, một số nhà sư phạm có
tâm huyết và kinh nghiệm đã góp phần làm sáng tỏ những vấn đề từng lôi cuốn sự chú
ý của người quan tâm tới khoa PPDH văn. Nhờ đó, vấn đề CTVH thường được chú ý
xem xét như là hiện tượng đặc thù trong giờ văn được củng cố và làm sáng tỏ thêm
nhiều điều bổ ích về lí thuyết cũng như thực hành. Những tài liệu hướng dẫn giảng
dạy, chuyên đề, các giáo trình PPDH, các công trình nghiên cứu về dạy học văn trong
giai đoạn này thường nói tới hiện tượng cảm thụ như một khâu không tách rời của quá
trình nhận thức, khám phá, sáng tạo từ hoạt động dạy học văn.
Trong “Suy nghĩ về giảng văn”, sau khi nêu nhận định khái quát về những vấn đề
nổi bật của giảng văn, GS Lê Trí Viễn đặc biệt quan tâm đi sâu tìm hiểu, lí giải về bản


7

chất của giảng văn thông qua mối quan hệ giữa hiểu và cảm mà ông xem là khâu then
chốt quan trọng, quyết định tới hiệu quả dạy học giảng văn. Ông nhận xét: “Hiểu đúng
(bài văn) cũng bắt đầu thấy nó hay nhưng chưa đủ. Muốn thấy nó hay, cảm thụ được
cái hay ấy và chỉ nó ra: hay ở đâu? Tại sao hay? Có cái hay đối với trí tuệ, có cái hay
đối với tình cảm, thường là kết hợp cả hai. Tìm hiểu thuộc lĩnh vực nghiên cứu, lí trí
nhiều hơn. Cảm thụ là qua địa hạt nghệ thuật, thiên về tình cảm” ( tr. 77). Từ đó, ông
nhấn mạnh: “Đặc trưng có tính quy luật của cảm thụ là mang màu sắc cá nhân, màu
sắc chủ quan rất đậm” (tr. 99). Cho nên, dạy học giảng văn cần chú trọng tới những
khâu sau: Trước hết là khâu đọc (bao gồm “đọc ngôn ngữ” và “đọc - văn học”) để
“nghe được những lời tỉ tê tâm sự, những lời tự đáy lòng thốt ra” (tr. 77). Tiếp đến
phải nắm “cái thần” của bài văn. Đi tìm “cái thần” là một quan niệm mang dấu ấn cảm
thụ độc đáo. Có thể hiểu đây là lối cảm thụ văn chương hướng vào chiều sâu, nhằm
huy động các giác quan để cảm xúc và phát hiện những điều “đượm nồng sự sống, có
sức lay động lòng người, vượt qua thòi gian mà có giá trị vĩnh viễn” (tr. 77). Rồi chú

trọng tới lối giảng bình - một phương tiện đặc thù của việc cảm thụ thơ văn.
Qua “Những vấn đề nghiên cứu khoa học về giảng văn”, Trần Thanh Đạm đã
phát hiện những khía cạnh nổi bật của CTVH khi nhận xét rằng “giảng văn không chỉ
dừng lại ở chỗ thầy phân tích được bài văn, nắm vững được tri thức mà còn phải làm
cho vài văn, tri thức thấm đến học sinh, từ là vốn liếng tinh thần của thầy trở thành của
cải tâm hồn của trò” (tr. 12) Từ đó, ông nêu một số biện pháp nhằm nâng cao năng lực
cảm thụ văn học cho người đọc - học sinh đó là thúc đẩy hoạt động tưởng tượng, liên
tưởng, của tư duy logic và tư duy hình tượng, đặc biệt chú ý tăng cường việc bồi đáp
vốn sống cho học sinh. Vì thế, ông quan tâm tới vai trò của giáo viên “Người thầy
giáo có nhiệm vụ phải làm cho HS cảm sâu hiểu kĩ tác phẩm văn học…Sự truyền thụ
của thầy giáo phải có tác dụng tăng cường sự cảm thụ của học sinh” (tr. 33). Ông từng
cảnh báo khuynh hướng “do ngộ nhận hàm nghĩa của thuật ngữ giảng văn, cho nên
dạy môn giảng văn trong nhà trường các thầy đã chú trọng giảng nhiều hơn đọc” (tr.
34). Do vậy, Trần Thanh Đạm nêu ý nghĩa, tác dụng của việc đọc văn kèm theo đó là
vấn đáp, luyện tập trong dạy học văn.


8

Phan Trọng Luận qua “Phân tích tác phẩm trong nhà trường” đã chỉ ra “cảm
thụ văn học là một quá trình tâm lí phức tạp và đầy sáng tạo của người đọc” (tr. 75).
Từ đó, ông chú ý tới việc tìm hiểu, khảo sát “năng lực tưởng tượng tái tạo trong cảm
thụ của học sinh” “ và “hứng thú văn học của học sinh”, đồng thời xác lập “cơ chế
thâm nhập tác phẩm văn học”. Tiếp đó, Phan Trọng Luận triển khai thêm công trình “
Cảm thụ văn học - giảng dạy văn học”. Vận dụng những kiến thức lí thuyết cũng như
kinh nghiệm thực tiễn để tìm hiểu, lí giải hiện tượng tâm lí độc đáo của quá trình sáng
tạo tiếp nhận nghệ thuật, tác giả nêu rõ nhận thức sai lẩm từ lâu nay, vốn coi tác phẩm
văn học như một hiện tượng tĩnh - “một hiện tượng văn học của một thời điểm lịch sử
nhất định, của một bạn đọc nhất định, với một giá trị phản ánh nhất định theo một
chiều tác động đơn phương từ tác giả đến bạn đọc”. Bởi vậy, dựa trên nhận thức mới

về mối quan hệ biện chứng giữa sáng tác và cảm thụ, giữa nhà văn với bạn đọc để
nhận ra “vấn đề giá trị tự thân của tác phẩm với nội dung cảm thụ ở người đọc”. Từ
đó, tác giả nêu bật “tính đa nghĩa của hình tượng với tính không đơn trị của hiệu quả
cảm thụ”, nhấn mạnh tới ý nghiã của“ vấn đề khách quan phản ánh và chủ quan biểu
hiện. Mà phần biểu hiện bao giờ cũng lớn hơn cái phản ành.” Vì thế, cần chú ý “trong
tác phẩm có phần “nói ra” và phần “không nói ra”, cái ý ngầm trong sáng tác , cái “ý
tại ngôn ngoại” trong thơ, cái tính nghiều nghĩa của bểu tượng, tính đa nghĩa liên
tưởng và tưởng tượng ngoài tác phẩm ở bạn đọc.” (tr. 21). Vì thế, Phan trọng Luận nêu
luận điểm “Học sinh là chủ thể cảm thụ sáng tạo trong cơ chế dạy văn và học văn ở
nhà trường”. Đây là quan niệm mới, là điểm xuất phát làm cơ sở tiền đề cho việc thay
đồi quan niệm về dạy học văn ở nhà trường trong thời kì mới.
Trong công trình “Dạy văn - dạy cái hay cái đẹp”, dựa vào việc phân tích mối
quan hệ biện chứng giữa nội dung và hình thức của tác phẩm văn chương Nguyễn Duy
Bình đã nêu bật khái niệm “mạch thẩm mỹ”, “điểm sáng thẩm mỹ”. Theo đó “Mỗi
điểm sáng là một cái nút là nơi gặp gỡ nhiều mối liên hệ, nhiều mạch thẩm mỹ…Một
tác phẩm có thể xem như là một cấu trúc gồm nhiều mối liên hệ chằng chịt giao nhau
tạo thành những điểm sáng, những vùng sáng và cả một khối sáng đầy sức hấp dẫn có
sức “tự phóng xạ”…đem khoan khoái đến cho người đọc” (tr. 88). Do vậy , tác giả lưu
ý tới quá trính phân tích tác phẩm văn học là phân tích những điểm sáng, những mạch


9

liên hệ thẩm mỹ trong tính thông nhất của nội dung và hình thức. Quan điểm nổi bật
này của tác giả đã góp tiếng nói khắc phục nhược điểm của giảng văn lâu nay là thoát li
nghệ thuật, không chú trọng đúng mức tới rung động, cảm xúc của chủ thể người đọc.
Có thể thấy, những công nghiên cứu nổi bật vừa nói trên, đã thể hiện sự tìm tòi,
nghiên cứu của các nhà sư phạm để nhận ra sức mạnh của bộ môn nghệ thuật dựa vào
phương thức bộc lộ tình cảm độc đáo bằng nghệ thuật ngôn từ. Đồng thời, các tác giả
bước đầu đã tiếp cận, vận dụng một số khuynh hướng lí luận văn học hiện đại (Chủ

nghĩa cấu trúc, Lí thuyết phê bình mới, Chủ nghĩa hình thức, Lí thuyết tiếp nhận)
nhằm soi sáng về bản chất, đặc trưng văn học.
Ngoài ra, trong việc góp phần vào thành tựu chung của khoa PPDH văn, cần
thấy sự tham gia tích cực của những GV trực tiếp dạy học tại trường Phổ thông. Tại
nhiều hội nghị chuyên đề về dạy học văn do Bộ GD và các địa phương tổ chức, nhiều
báo cáo kinh nghiệm dạy học văn được trình bày, trao đổi, tạo ra một không khí hào
hứng, sôi nổi thể hiện sức cuốn hút của môn học có vai trò, tính chất đặc biệt trong nhà
trường.
Ở giai đoạn này, cần phải nói tới sự đóng góp vào việc nâng cao nhân thức về quá
dạy học văn qua một số tài liệu dịch của nước ngoài (chủ yếu từ Liên xô cũ ) như:
Phương pháp giảng dạy văn học ở nhà trường phổ thông của V.A Nhikhonxki (1978),
Phương pháp luận dạy học văn học Do Z. Ia Rez chủ biên (1983), Tâm lí học sáng tạo
văn học của M. Arnaudop (1978) Tâm lí học nghệ thuật của L. X. Vưgôtxki (1982),
Tuy nhiên, khách quan nhận xét, thành tựu đạt được đánh dấu cho những tiến bộ
về nhận thức và hành động qua hoạt động dạy học nói trên vẫn gặp những hạn chế làm
ảnh hưởng tới chất lượng và hiệu quả đào tạo. Có nhiều nguyên nhân dẫn tới tình hình
nói đó, song điều nổi bật là chúng ta chưa khắc phục được những trì trệ xơ cứng của
cách thức dạy học truyền thống vốn có ảnh hưởng nặng nề, lâu dài trong giáo dục nói
chung. Riêng đối với bộ môn văn thì dấu vết còn lại của Giảng văn - theo kiểu truyền
thụ một chiều, nặng tính áp đặt nhồi nhét kiến thức, hiểu thay, cảm thụ thay trò vẫn là
trở ngại lớn tới việc trau dồi hiểu biết, nâng cao năng lực cảm thụ cho HS. Bên cạnh
đó, trong giai đoạn vừa qua, nhận thức về môn văn còn hạn chế, chúng ta thường nhấn
mạnh tới đặc trưng văn học là hình thái ý thức xã hội, nên chú trọng tới chức năng


10

hiện thực, chức năng giáo dục, mà chưa chú ý đúng mức tới giá trị thẩm mĩ, sự thể
hiện của cảm xúc, rung động từ nghệ thuật ngôn từ.
2.2. Trau dồi, nâng cao năng lực CTVH cho HS theo quan điểm “đọc - hiểu

văn bản”
Trước yêu cầu cấp thiết của tình hình xây dựng, phát triển đất nước sau ngày
thống nhất, Bộ Chính trị ra nghị quyết về CCGD (1979). Tiếp đó, với nhận thức mới
về việc đổi mới tư duy lí luận từ Đại hội Đảng lần thứ VI (1986), ngảnh giáo dục đang
bước vào thời lì chuyển biến mạnh. Để chuẩn bị cho việc triển khai CCGD, vấn đề
thay đổi cách dạy văn đã được trao đổi thảo luận khá sôi nổi trên diễn đàn giáo dục vả
trong dư luận xã hội. Trên cơ sở đổi mới tư duy lí luận, nhận thức mới về văn học và
việc dạy học văn trong nhà trường được trao đổi với những ý kiến đa chiều, phong phú.
Trước hết, về nguồn chính thức, cần nói tới tài liệu “Về dạy học văn và tiếng Việt
trong CCGD ở nhà trường cấp II PTCS” do Bộ GD ấn hành (1985). Đây là tài liệu
chuyên môn sử dụng trong triển khai CCGD đối với môn văn ở lớp 6 THCS (1986),
cùng với tài liệu “Tác phẩm văn chương tồn tại dưới những dạng nào và ở đâu?” do
GS Nguyễn Đức Nam biên soạn. Tác giả nhấn mạnh tới đặc trưng của văn học là
“nghệ thuật ngôn từ”, là hoạt động tinh thần nhằm chiếm lĩnh thực tại “theo quy luật
của cái đẹp” và nêu bật “chân lí nghệ thuật bao giờ cũng là một điều kiện khiến ta kinh
ngạc, xúc động, sảng khoái về tâm hồn, trí tuệ. Thế giới nghệ thuật bao giờ cũng đầy
ắp những rung động mãnh liệt kết quả của những “hiểu biết, khám phá, sáng tạo” (tr.
5). Chú ý tới đặc trưng này, tác giả hướng tới việc khẳng định quan điểm dạy văn theo
tinh thần đổi mới: “Ở trung tâm của môn văn phải là cái đẹp mĩ học, trong nghĩa đúng
đắn và toàn diện của từ này”. Qua nội dung tài liệu, Nguyễn Đức Nam còn lí giải
những hiện tượng nghệ thuật do nhà văn tạo nên (ngôn ngữ - hình tượng bằng lời, quá
trình khái quát hóa nghệ thuật, quan hệ biện chứng nội dung - hình thức, sự tồn tại của
tác phẩm văn học) để tìm tới ý nghĩa, tác dụng không thể thay thế của nghệ thuật đối
với nhận thức, tình cảm con người. Đặc biệt, ông lưu ý tới giá trị thẩm mĩ của nghệ
thuật luôn gắn bó với cảm xúc rung động, hướng tới tình cảm của con người - điều mà
trong dạy học văn trước đây chúng ta chưa chú ý đúng mức. Chính từ đây, GS nêu bật
việc đổi mới chương trình SGK bộ môn văn ở trường PTCS, đánh dấu cho bước


11


chuyển biến mới của công việc dạy học văn trong giai đoạn mới. Vì thế, tất yếu dẫn tới
việc đổi mới PPDH văn. Ông nhận xét “Phương pháp truyền thống xưa nay để dạy văn
là giảng văn. Phân môn này gần như là hình thức duy nhất để tiếp cận văn bản, nhưng
ngay trong trường hợp thành công nhất, nó đã bao hàm một nguy cơ: thày giảng, trò
nghe, thầy phân tich, trò tiếp nhận. Dầu có phát huy tính tích cực của HS đến mức nào
thì khuynh hướng chung của phương pháp này cũng là áp đặt cách hiểu, cách cảm thụ
của thầy (hay của người biên soạn sách) cho học trò. Chủ thể HS với tư cách là người
đọc không được tôn trọng” (tr. 10). Từ đó, ông chỉ ra điểm hạn chế cần khắc phục của
giảng văn là “Tác phẩm không đi vào người đọc mà đôi khi lại bật ra ngoài. Những
cách hiểu và cách cảm rất khác nhau vẫn tồn tại trong con người HS. Có khi khác xa
điều mà GV muốn đạt tới”.
Để thể hiện việc đổi mới quan điểm nói trên, lần đầu tiên trong lịch sử dạy học bộ
môn văn ở trường phổ thông, người GV được tiếp cận quan điểm “đọc văn” thay thế
cho “giảng văn” quen dùng xưa nay. Theo đó, đọc văn tức là cách “xử lí văn bản, đem
tác phẩm đến người đọc”. Bởi “Những bài văn, bài thơ khi còn nằm trong sách giáo
khoa là những văn bản chết, những kí hiệu chưa được giải mã. Tác phẩm chỉ bắt đầu
đời sống thực của nó khi có người đọc. Chữ chỉ có nghĩa và trở thành ý khi được tiếp
nhận. Dạy văn chính là làm cho chữ có ý nghĩa” (tr10) Tiếp đến, để thực hiện quy
trình “đọc văn bản” nói đó, các nhà chỉ đạo CCGD đã đưa ra mô hình đọc với những
hình thức như : đọc (đọc thầm, đọc to, đọc có tưởng tượng, đọc phân vai, đọc iễn
cảm); Học thuộc lòng; ghi chép về tác phẩm, phân tích, suy nghĩ về tác phẩm…
Có thể nói, nhận thức mới về dạy học văn nói trên bắt nguồn từ việc tiếp cận
những quan điểm của lí luận văn học hiện đại như Lý thuyết tiếp nhận văn học, và một
số lí thuyết khác, ít nhiều đã được nhắc tới trong thập niên 70 và 80 thế kỉ trước. Quan
niệm dạy học đã thay đổi, vì thế, những hiện tượng thường gặp khi tiếp nhận tác phẩm
như hiểu biết (phân tích) cảm thụ (rung động, cảm xúc) đã từng đề cập trong quá trình
dạy học lâu nay cũng chuyển biến theo. Điều thay đổi căn bản đó là việc chuyển từ
việc tiếp nhận, lĩnh hội thụ động (thầy giảng, thầy cảm xúc thay - trò nghe và ghi nhớ)
sang tiếp nhận, lĩnh hội tích cực (phát huy vai trò chủ thể tích cực của người đọc - học

sinh, học sinh lĩnh hội, tiếp nhận văn bản dưới sự hướng dẫn của thầy)


12

Bởi thế, đến những bước triển khai tiếp theo ở PTCS (lớp 8, 9) dạy học văn đã
chuyển động theo quan điểm dạy học “đọc văn”. Trong “Tài liệu bồi dưỡng giáo viên
phục vụ triển khai thay sách GK lớp 9 CCGD - môn văn” do Bộ GD ấn hành (1989),
GS Phan Trọng Luận cùng các đồng nghiệp đã trình bày việc “ Đổi mới thiết kế giờ
học tác phẩm văn chương” xem đây là một khâu quan trọng xuất phát “Từ yêu cầu,
chiến lược dạy văn nhằm làm sao phát huy cao độ khả năng của bản thân chủ thể học
sinh” (tr. 4). Nhận xét những hạn chế của cấu trúc giờ dạy cũ theo tiến trình xơ cứng
phù hợp với yêu cầu “độc thoại thông báo”, tác giả nêu quan điểm “Giờ học mới phải
là một kết cấu logic chặt chẽ, khoa học mà uyển chuyển linh hoạt hệ thống những đơn
vị, tình huống học tập, được đặt ra từ bản thân tác phẩm văn chương phù hợp với sự
tiếp nhận của học sinh” (tr. 5). Việc thay đổi cấu trúc giờ học theo yêu cầu nói đó
nhằm vào mục đích “Giờ dạy văn phải tạo ra được không khí cảm xúc, sự đồng cảm,
giao cảm, sự cộng hưởng của cảm xúc giữa nhà văn - GV-HS. HS phải trực tiếp trò
chuyện với nhà văn. GV là người hướng dẫn, tổ chức cho cuộc đối thoại đó thực sự tự
nhiên, bình đ1ẳng làm sao lôi cuốn và lay động được từng HS trong lớp học”
Như vậy, qua bước triển khai CCGD ở trường PTCS, những vấn đề đổi mới về
nhận thức về đặc trưng, tính chất và tác dụng của văn học đã soi sáng và làm thay đổi
quan điểm cùng cách thực hiện của việc dạy văn trước đây. Tuy nhiên, do sự nóng vội
và chủ quan trong quá trình thực hiện, nên việc đổi mới dạy học văn theo quan điểm
“đọc văn” đã bộc lộ sự lúng túng, vướng mắc. Vì thế, đến bước triển khai CCGD ở
PTTH, chúng ta có những điều chỉnh, uốn nắn một số lệch lạc đã gặp. Dù sao, những
quan điểm đổi mới về quá trình dạy học văn học dựa trên những căn cứ khoa học, thực
tiễn vừa triển khai đã tạo cơ sở cho bước chuyển biến của tình hình dạy học văn ở nhà
trường, nhất là trong bối cảnh của công cuộc xây dựng và phát triển đất nước theo xu
thế hội nhập và giao lưu quốc tế.

Bởi vậy, vào đầu thế kỉ XX, giáo dục lại đứng trước yêu cầu thay đổi. Vào năm
2003, ngành giáo dục đã thực hiện chủ trương thay đổi CT và SGK theo tinh thần Nghị
quyết QH khóa X. Với việc đổi mới nội dung và PPDH lần này, những nhược điểm
hạn chế của CCGD trước đây được nhận rõ và khắc phục. Sự thay đổi trong lĩnh vực
dạy học văn được thể hiện rõ qua quan niệm về môn văn (cách biểu về văn bản văn


13

học và thể loại tác phẩm văn học được mở rộng hơn, bao gồm cả văn bản hư cấu và
không hư cấu), về tên gọi môn học (Ngữ văn với sự cấu thành từ ba phân môn Văn
học, tiếng Việt, Làm văn) và việc xây dựng xây nội dung chương trình (dựa trên hai
trục đọc văn và làm văn theo quan điểm dạy học tích hợp và phát huy vai trò chủ thể
học tập tích cực của học sinh). Về dạy học tác phẩm văn học, từ quan niệm “đọc - hiểu
văn bản”, PPDH chú trọng tới việc phát huy vai trò chủ thể cảm thụ của người đọc –
HS nhằm tạo điều kiện tối đa cho việc HS tham gia tìm hiểu, khám phá qua văn bản để
nhận ra cái hay cái đẹp của văn chương. Đọc - hiểu văn bản thực chất là quá trình tiếp
nhận, giải mã văn bản (bao hàm hai yếu tố cơ bản: hiểu biết và cảm thụ).
Để triển khai việc thay đổi dạy học văn nói đó, cơ quan chỉ đạo Bộ GD đã có sự
chuẩn bị khá chu đáo qua việc ấn hành các tài liệu bồi dưỡng và tham khảo cho đội
ngũ GV với sự cộng tác của những nhà giáo, các chuyên gia, nhà nghiên cứu sư phạm
giàu kinh nghiệm. Mặt khác, với quá trình hơn một thập niên, kể từ sau chủ trương
đường lối đổi mới tư duy, những kiến thức lí thuyết khoa học đa ngành hiện đại của
thế giới được giới thiệu, cập nhật khá nhiều. Nhờ đó, người làm công tác sư phạm có
điều kiện tiếp cận, học hỏi để trang bị kiến thức ở nhiều lĩnh vực như lí luận văn học, lí
luận dạy học, giáo dục học, tâm lí học. Vì thế, cơ sở khoa học và thực tiễn của việc
tiến hành thay đổi giáo dục lần này khá đồng bộ và có đóng góp tích cực vào quá trình
nâng cao nhận thức cùng năng lực dạy học cho GV.
Có thể nói rằng, kể từ sau khi tiến hành CCGD vào đầu thập niên 80 thế kỉ trước,
trong bước tiến của khoa PPDH văn vào thời điểm chuyển sang thế kỉ XXI, do hướng

tiếp cận đối với những vấn đề lí luận và thực tiễn liên quan tới văn học được mở rộng
và nâng cao, nên những hiểu biết về bản chất, đặc trưng, chức năng của văn học đã
góp phần tích cực vào việc xác định đúng dắn, hợp lí những vấn đề thuộc quan hệ nội
tại của quá trình dạy học văn. Vì thế, trong giờ “đọc hiểu văn bản” hiện nay, mục đích,
yêu cầu nhiệm vụ dạy học tác phẩn văn chương được đề ra rõ ràng, sát hợp dựa vào
“Chuẩn kiến thức và kĩ năng” được vạch ra qua Chương trình và SGK. Từ đó, những
hoạt động dạy học nhằm cung cấp, trau dồi kiến thức và rèn luyện, nâng cao năng lực
CTVH cho HS được xử lí hài hòa, hợp lí hơn trước.


14

Tuy nhiên, như đã nêu ở phần trước (tiểu mục 1.2), do tình hình xây dựng và
phát triển của đất nước trong thời kì mới, ngành giáo dục đã bộc lộ những hạn chế, bất
cập. Tình hình dạy văn cũng đang chịu áp lực phải thay đổi. Bởi vì, việc dạy học văn
chua đáp ứng đúng yêu cầu của mục tiêu đào tạo đề ra. Trong đó, nổi lên yêu cầu cấp
thiết là làm sao chuyển đổi từ việc dạy học nặng về cung cấp kiến thức theo lối hàn
lâm, chạy theo thi cử và bệnh thành tích, để hướng vào việc bồi dưỡng, phát huy phẩm
chất và năng lực của người học theo hướng “thực học, thực nghiệp”. Vì thế, thời gian
gian gần đây, giáo dục đang được bổ sung những những quan điểm dạy học mới (PP
giáo dục tích cực, vấn đề chủ thể học sinh, hướng dạy học thân thiện) và NQ TW 29
về “Đổi mới căn bản toàn diện giáo dục và đào tạo” vừa ban hành. Vì thế, khoa học
dạy học văn chắc chắn phải chuẩn bị tích cực cho bước chuyển biến mạnh trước yêu
cầu đổi mới giáo dục trong giai đoạn tới.
Tóm lại, xét về lịch sử quan niệm, vấn đề tìm hiểu nghiên cứu về hiện tượng
CTVH và việc trau dồi, bồi dưỡng CTVH cho HS trong tiến trình dạy học văn ở nhà
trường nước ta vốn được chú ý từ lâu và ngày càng được xây dựng nền móng vững
chắc. Bước tiến của lịch sử dạy học văn nói đó luôn gắn liền với thành tựu của khoa
nghiên cứu và giảng dạy văn học trong bối cảnh nền giáo dục nước ta đang tiến hành
quá trình đổi mới và hội nhập với thế giới. Quan điểm dạy học văn ngày càng được soi

rọi, sáng tỏ bởi lí luận giáo dục học, tâm lí học, lí luận dạy học hiện đại mà hệ quy
chiếu là nhấn mạnh vai trò chủ thể tích cực sáng tạo của người học trong quan hệ
tương tác đa chiều của cộng đồng lớp học dưới sự hướng dẫn của GV. Vì thế, người
GV văn học cần tuân thủ và nắm vững quan điểm về PPDH mới đề tố chức hướng dẫn,
mọi hoạt động dạy học trên lớp nhằm vào việc phát huy năng lực học tập của HS. Tuy
nhiên, thực tế dạy học cho thấy, muốn thực hiện được yêu cầu này, người dạy cần nỗ
lực khắc phục nhiều khó khăn trở ngại bởi dạy học văn là môn học có tính đặc thù vừa khoa học lại vừa là môn nghệ thuât. Xử lí giải quyết mối quan hệ này là công việc
đầy phức tạp. Bởi vì, trí tuệ và tình cảm, hiểu biết và rung động luôn đan chéo tác
động lẫn nhau.


15

3. Mục đích nghiên cứu
- Tìm hiểu nắm bắt những kiến thức lí thuyết về CTVH và hiện tượng CTVH
trong dạy học TPVC. Xác định những biện pháp để rèn luyện năng lực cảm thụ theo
quan điểm coi HS là chủ thể cảm thụ. Từ đó vận dụng vào việc thiết kế các bài dạy TN.
4. Đối tượng nghiên cứu
-Nghiên cứu về vấn đề CTVH và tìm những biện pháp rèn luyện CTVH cho HS
nhằm nâng cao hiệu quả việc dạy học đọc hiểu văn bản truyền thuyết ở trường THCS.
5. Nhiệm vụ nghiên cứu
-Từ việc nghiên cứu những tài liệu vềCTVH, luận văn sẽ hệ thống lại những kiến
thức lí thuyết để có được những cơ sở khoa học về CTVH, từ đó đưa ra một số biện
pháp rèn luyện năng lực CTVH cho HS. Cụ thể là các biện pháp rèn luyện năng lực
cảm thụ khi dạy văn bản truyện truyền thuyết ở trường THCS. Đồng thời thiết kế giáo
án dạy TN ở trường THCS.
6. Phạm vi nghiên cứu
- Đề tài đưa ra một số biện pháp rèn luyện năng lực cảm thụ cho HS lớp 6 nói
riêng (truyền thuyết), đồng thời gắn với mảng VHDG ở trường THCS nói chung.
7. Phương pháp nghiên cứu

7.1. Phương pháp tổng hợp lí luận và thực tiễn
- Đọc những công trình nghiên cứu, những chuyên luận về CTVH trong dạy học
văn của các tác giả trong và ngoài nước đã xuất bản. Những giáo trình đổi mới phương
pháp dạy học tác phẩm văn chương, về lí luận văn học, về lí thuyết tiếp nhận, về tâm lí
giáo dục…Các sáng kiến kinh nghiệm của GV đăng tải trên các báo…để tổng hợp
những vấn đề cơ bản về các biện pháp rèn luyện năng lực cảm thụ. Đó cũng là cơ sở
để vận dụng vào dạy văn bản truyện truyền thuyết ở lớp 6.
7.2. Phương pháp thực nghiệm
-Thiết kế giáo án với các biện pháp rèn luyện năng lực cảm thụ và tiến hành dạy
TN. Phương pháp này nhằm kiểm nghiệm khả năng ứng dụng các biện pháp rèn luyện
năng lực CTVH cho HS trong một giờ đọc-hiểu cụ thể. Từ kết quả đó, xác định hiệu
quả, tính khả thi của việc vận dụng các biện pháp này vào dạy học học đọc –hiểu văn
bản cũng như khẳng định tính đúng đắn của luận văn này.


16

7.3. Phương pháp thống kê
-Dùng kết quả thống kê, kết quả khảo sát, kết quả TN.
8. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn của đề tài nghiên cứu
-Đề tài góp phần khẳng định ưu thế của một số một số biện pháp rèn luyện năng
lực CTVH-Những biện pháp có khả năng phát huy tính tích cực, chủ động, sáng tạo
của HS trong dạy học đọc hiểu truyền thuyết.
-Đề tài cũng giúp GV có những cơ sở khoa học để vận dụng các biện pháp trong
một giờ dạy học đọc hiểu truyền thuyết, tạo sự hứng thú và yêu thích môn văn ở HS,
góp phần thực hiện yêu cầu đổi mới phương pháp dạy học văn.
9. Cấu trúc của luận văn.
Ngoài phần mở đầu, kết luận, phụ lục, luận văn bao gồm 3 chương.
Chương 1.Cơ sở lí luận khoa học và thực tiễn của đề tài nghiên cứu.
Chương 2. Một số biện pháp rèn luyện năng lực CTVH cho HS trong dạy học

đọc- hiểu truyền thuyết cho ở lớp 6
Chương 3.Thực nghiệm sư phạm


17

Chương 1. CƠ SỞ LÍ LUẬN KHOA HỌC VÀ THỰC TIỄN
CỦA ĐỀ TÀI NGHIÊN CỨU
1.1. Cơ sở lí luận
1.1.1. Khái niệm cảm thụ
Cảm thụ là một hoạt động tâm lí gắn liền với quá trình nhận thức của mỗi con
người. Việc làm rõ khái ni ệm cảm thụ cũng như các yếu tố có liên quan là cơ sở để
làm sáng tỏ các vấn đề thường gặp trong dạy học như CTVH là gì? Đặc điểm của
CTVH, tính đặc thù của CTVH thể hiện như thế nào?…
Vậy cảm thụ là gì? Có nhiều cách định nghĩa khác nhau. Hoàng Phê giải thích “là
tiếp nhận sự tác động, sự kích thích của sự vật bên ngoài” [41]. Còn Nguyễn Như Ý thì
quan niệm “Cảm thụ là nhận biết một cách tinh tế bằng cảm tính” [51].
Căn cứ vào những ý kiến trên và dựa vào những kiến thức chung có thể hiểu cảm
thụ là hoạt động của tâm lí khi chúng ta tiếp xúc với sự vật. Đó là hoạt động con người
sử dụng các giác quan tác động vào sự vật, liên tưởng, tưởng tượng để thâm nhập vào
thế giới bên trong của nó, thể nghiệm giá trị tinh thần, hứng thú và rung cảm với
những gì tinh tế nhất của sự vật. Chẳng hạn những ai đã may mắn được chiêm ngưỡng
bức họa nổi tiếng Mona Lisa của danh họa Leonardo da Vinci cũng đều bị mê hoặc và
có những cảm xúc tuyệt vời trước gương mặt lạ thường và nụ cười bí ẩn của người phụ
nữ trong tranh. Hoặc ta cũng dễ dàng chìm đắm vào một không gian âm nhạc thăng
hoa đầy cảm xúc với những giai điệu ngọt ngào, say đắm, hoặc ta như lạc vào thế giới
thơ mộng, thần tiên trong những câu chuyện cổ tích bà kể, ở đó ta được trò chuyện với
nàng Bạch Tuyết đáng thương, được gặp chàng hoàng tử út, được cùng với Thạch
Sanh vạch mặt tên Lí Thông gian ác…Như nhà triết học Pháp thuộc thế kỷ 17, René
Descartes, nói: “Khi đọc những cuốn sách hay, bạn như đối thoại với những nhân vật

có giáo dục đã sống trong quá khứ. Chúng ta thậm chí có thể gọi đó là cuộc nói chuyện
có tính chọn lọc, trong đó tác giả nêu lên những ý tưởng cao quý nhất của mình” [66].
Hoạt động tâm lí đó gọi là cảm thụ.
Cảm thụ có cấu trúc khá phức tạp, đó là sự đan xen của các yếu tố tri giác, lí giải,
tưởng tượng, cảm xúc. Mục đích của hoạt động này là cảm nhận, phát hiện, khám phá,


×