Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Kịch bản 10 cô gái nga ba Đồng Lộc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (191.05 KB, 3 trang )

KỊCH NGẮN : HỒI ỨC VỀ 10 CÔ GÁI NGÃ BA ĐỒNG LỘC
( tiết mục tự biên tham gia hội thi văn nghệ quần chúng do Huyện Ia Grai tổ chức)
Nhân vật :

Anh Nguyễn Xuân Linh – (đại đội trưởng đại đội 552 )
Anh hùng La Thị Tám( người may mắn sống sót sau những ngày khốc liệt ở ngã ba đồng lộc.)
- Thơm vai ông Linh.
- Nga vai anh hùng La Thị Tám.
- 10 cô gái .
Dẫn chương trình: ( Ngọc Thanh)
Có lẽ không ai trong chúng ta không ít nhất một lần được nghe đến địa danh "Ngã ba Ðồng
Lộc", một cái tên đã đi vào lịch sử dân tộc và gắn liền với những chiến công của các đơn vị
Thanh niên xung phong trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ cứu nước. 48.000 quả bom đã
đổ xuống đây, tính bình quân 1m2 phải hứng chịu 3 quả bom. Chiều ngày 24.7.1968, máy bay
địch đã dội xuống ngã ba này 60 quả bom tấn, 10 cô gái thuộc Tiểu đội 4, Ðại đội 2 Tổng
đội TNXP 55 của tỉnh Hà Tĩnh đã ngã xuống...", Hôm nay Anh Nguyễn Xuân Linh - đại đội
trưởng đại đội 552 và Anh hùng La Thị Tám người may mắn sống sót sau những ngày khốc liệt ở ngã
ba đồng lộc về thăm lại chiến trường xưa

Vở kịch ngắn : HỒI ỨC VỀ 10 CÔ GÁI NGÃ BA ĐỒNG LỘC (xin được bắt đầu)

Cảnh 1:Thăm chiến trường xưa, thăm đồng đội cũ.
Ông Linh: tôi vẫn về thăm ngã Ba Đồng Lộc đã nhiều lần vậy mà lần nào cũng thấy bồi hồi,
xúc động.
O Tám( cô Nga ) : Đại đội trưởng ơi đi chầm chậm chờ em với .
Ông Linh (Cương): cái O ni ngày chiến tranh ở đây O giỏi rứa mà bây giờ cũng chân yếu tay
mềm rồi à?
O Tám( cô Nga) : ừ ngày đó nghỉ lại em giỏi thật, có bữa chạy lên chạy xuống về mệt không ăn
cơm nổi vậy mà sáng ra em lại thấy khỏe, lại chạy lên đồi đếm bom.
Ông Linh(Cương): :Ừ, cái thời đạn bom ác liệt vậy mà chúng ta rất gan dạ, dũng cảm, biết
bao nhiêu tấm gương đã hy sinh vì dân vì nước.


O Tám( cô Nga ) : Các bạn ơi hôm nay tiểu đội trưởng và mình trở về đây thăm các bạn ( hai
người thắp hương , O Tám khóc nức nở …..)
Ông Linh(Cương): : O Tám này tui nhớ như in ngày 10 O TNXP đến nhận công tác, cuộc sống
quá kham khổ vậy mà các O đã nói với tui O còn nhớ không?
O Tám : Dạ em còn nhơ chứ bọn em đã nói “Xin thủ trưởng cứ yên tâm. Có cái ăn trong
bụng rồi thì khó khăn đến đâu chúng em cũng sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng hy sinh!”.
Ông Linh(Cương): Tư tưởng ngày ấy: Xẻ dọc trường sơn đi cứu nước , mà đời phơi phới dậy
tương lai O hè.
O Tám ( cô Nga ) : Vâng em không thể nào quên những ngày gian khổ ác liệt đó thủ trưởng ạ.
Ông Linh(Cương): : Thôi trời cũng đã trưa, tui mời O vô nghỉ uống nước rồi chúng ta ôn lại
chuyện xưa O Tám hè.

Cảnh 2: Một ngày định mệnh.
(Tiếng bom nổ ầm ầm, tiếng máy bay gầm rú, ánh sáng chớp nhá.)


O Tám( Nga ) : Máy bay Mỹ lại thả bom, không ngày nào chúng để yên . một, hai, ba, bốn,
năm.. cái lũ ác ôn, cái quân khát máu chúng bay cũng là con người mà sao chúng tay tàn ác rứa.
( Chị chạy xuống cắm cờ vào nơi có bom )
Võ Thị Tần( Ngoc Thanh) : ( thổi còi )Các đồng chí ! chúng ta phải quyết tâm thông đường để
các chuyến xe còn vào chiến trường Miền Nam cho kịp .
Tổ 1 :Có , các đồng chi khẩn trương phá bom . Rõ.
Tổ 2: Có- các đồng chí nhanh tay lấp hố bom, đắp đường ….Rõ
( các tổ tiếp tục công việc trong không khí khẩn trương)
O Cúc ( Vi) : các đồng chi nằm xuống , quả bom này sắp nổ……Ầm ầm ….
Các O đứng lên phủi đất lại tiếp tục lấp đường.
Võ Thị Tần( Ngoc Thanh: Các đồng chí đoạn đường này chúng ta đã hoàn thành, các đồng chí
tranh thủ nghỉ ăn trưa để tiếp tục công việc…
O Xuân ( Xuân): chị em ơi nãy giờ hơn một tiếng đồng hồ rồi mà chưa thấy máy bay Mỹ ném
bom tiếp chắc là hôm nay bọn chúng cho chị em ta nghỉ phép hè. ( tất cả cười nói vui vẽ và trao

nhau lương khô, bi đông nước)
O Hường ( Thuỷ ) : Các chị ơi em nhớ nhà , nhớ mẹ em quá ( khóc thút thít…)
O Xanh ( Diễm): Em cũng thương mẹ em và thằng út quá, mới 12 tuổi mà ở nhà một mình
chăm mẹ già 70 tuổi và thay em công việc đồng áng không biết nó có kham nổi không.
(Khóc…..)
O Tần : ( Ngọc Thanh ) Thôi các em đừng nhắc chuyện nhà nữa, các em phải cứng rắn lên
quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ hòa bình rồi thì tha hồ mà sum họp với gia đình, mỗi đứa đều có
chồng , có con tha hồ mà sướng nhá..
O Xanh( Diễm) : Lúc đó thì chị Tần lấy anh Hồng , chị nhớ mời chúng em ăn kẹo với nhé…hi
hi..
O Cúc( Vi) : Hòa bình tao sẽ về quê lấy chồng đẻ 1 tiểu đội, con tau sau này chúng nó đi cày
cấy nuôi tao sướng ơi là sướng …hi.hi…
O Hường( Thuỷ ) : ơ này các chị ơi có tiếng xe…..đâu đâu…..xe đến rồi các anh bộ đội đến
rồi…..
O Xuân( Xuân ): Này các anh ơi chờ em với ……….
Tiếng các anh bộ đội: các em ơi bao giờ đất nước thống nhất chờ anh về em nhé …..
O Cúc( Vi) : Anh ơi em sẽ chờ anh…ha ha …( anh đẹp trai đấy là của tau, của tau, ha ha,,,,
Anh bộ đội( Thơm) các em ơi làm ơn cho anh xin ít nước .
Ói anh ơi để em lấy cho, để em , để em…..
Anh ơi em đổi cho anh cái bình tông này cách mạng thành công anh nhơ đón em về làm vợ anh
nhé..hihi..
Anh ơi anh ở lại đây luôn với bọn em nha, ở đây anh sẽ là hoàng thượng đấy……hihi..…. Em
chưa có nguời yêu đâu….
Anh bộ đội (Thơm): Cảm ơn các em đánh xong giặc anh sẽ về đón các em….
nhất định về anh nhá hi hi….
O Xuân( Xuân ): này các chị ơi yêu là thế nào nhỉ …
O Cúc( Vi): thì các chị cũng đã yêu đâu mà biết.
O Tần ( Ngọc Thanh ) : Hát dân ca ( Hò ơi …. ai biết nước sông La răng là trong là đục- Chứ
biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh- Chớ thuyền em lên thác xuống ơ gềnh- Chứ Nước non
là nghĩa – là tình mà ai ơi ….

(…………………..Tiếng máy bay ù thét………..tiếng bom đạn nổ………….)


: thổi còi..
Các đồng chí đoạn đường b2 lại bị thả bom chúng ta hãy quyết tâm sữa xong để tối hôm nay
đón đoàn xe chở vũ khí vào Nam chiến đấu ….rõ.
(….các cô lại đào lấp ..// tiếng bom nổ……( các cô năm rạp xuống , lại phủi đất đứng lên
tiếp tục lấp đường……..……………….Tiếng máy bay gầm rú …)
O Tần ( Ngọc Thanh ) :các đồng chí ……máy bay Mỹ tiếp tục thả bom , các đồng chí phải vào
hầm chờ xong đợt ném bom này ta sẽ làm tiếp……………Rõ .
(….Các cô gái vào hầm …..tiếng bom đạn vẫn ầm ầm……..Ầm….)
O Tám( Nga ) (đọc trong sân khấu) : các bạn ơi sau tiếng bom đó chúng tôi chạy lại thì căn
hầm giờ đã là hố bom sâu hoắm ………. Thi thể của các O đã được tìm thấy riêng O Cúc
……….tìm mãi chưa ra…
( Ngọc Thanh) Cúc ơi ( đọc thơ) Tiểu đội đã xếp một hàng ngang
Cúc ơi em ở đâu không về tập hợp?
Chín bạn đã quây quần đủ hết
Nhỏ-Xuân-Hà-Hường-Hợi-Rạng-Xuân- Xanh
A trưởng Võ Thị Tần điểm danh
Chỉ thiếu mình em
(Chín bỏ làm mười răng được!)
( ngâm thơ )Bọn anh đã bới tìm vết cuốc
Ðất sâu bao nhiêu không cần biết
Chỉ sợ em đau nên nhát cuốc chùng
Cúc ơi! Em ở đâu?
Ðất nâu lạnh lắm
Ở đâu hỡi Cúc
Đồng đội tìm em
Đũa găm, cơm úp
Gọi em

Gào em
Khan cổ cả rồi
Cúc ơi! …..……3 ngày sau thì đồng đội đã tìm được Cúc. Cả 10 O đã từ biệt đồng đội, người

thân, chưa thấy được ngày đất nước hòa bình độc lập, các o ra đi khi tuổi vừa đôi tám, chưa một
lần biết hương vị tình yêu. Họ hi sinh để đảm bảo huyết mạch giao thông tuyến đường trường
sơn Lịch sử.Năm 1989, Ngã ba Đồng Lộc được nhà nước xếp hạng di tích lịch sử cấp quốc
gia. Tượng đài Chiến thắng Đồng Lộc cũng được xây dựng (khởi công vào ngày 15-71995 và khánh thành vào dịp kỷ niệm 30 năm chiến thắng Đồng Lộc 15-7-1998).

( 10 cô xếp thành tượng đài…)
Nhạc mặc niên…..
Kịch bản kết thúc……………..
Ia Grai, ngày 26/3/2011
Người viết : Nguyễn Thị Hà Thanh
(Thời gian diễn vở kịch từ 10- 13 phút)



×