Tải bản đầy đủ (.pdf) (661 trang)

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh Nguyễn Nhật Ánh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.08 MB, 661 trang )


Tên eBook: Tôi Thấy
Hoa Vàng Trên Cỏ
Xanh
Tác giả : Nguyễn Nhật
Ánh
Thể loại: Truyện ngắn, Sách thiếu nhi,
Văn học Việt Nam
Công ty phát hành: NXB Trẻ


Nhà xuất bản: NXB Trẻ
Trọng lượng vận chuyển: 250 g
Kích thước: 13 x 20
Số trang: 380
Ngày xuất bản: 11/2010
Hình thức: Bìa mềm
Giá bìa: 82.000 ₫
Biên tập: Little Rain
Nguồn: o
Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -


www.dtv-ebook.com
Giới thiệu:
Ta bắt gặp trong Tôi Thấy Hoa Vàng
Trên Cỏ Xanh một thế giới đấy bất ngờ
và thi vị non trẻ với những suy ngẫm giản
dị thôi nhưng gần gũi đến lạ. Câu chuyện
của Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh
có chút này chút kia, để ai soi vào cũng


thấy mình trong đó, kiểu như lá thư tình
đầu đời của cu Thiều chẳng hạn... ngây
ngô và khờ khạo.
Nhưng Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ
Xanh hình như không còn trong trẻo,
thuần khiết trọn vẹn của một thế giới tuổi
thơ nữa. Cuốn sách nhỏ nhắn vẫn hồn
hậu, dí dỏm, ngọt ngào nhưng lại phảng


phất nỗi buồn, về một người cha bệnh tật
trốn nhà vì không muốn làm khổ vợ con,
về một người cha khác giả làm vua bởi
đứa con tâm thầm của ông luôn nghĩ mình
là công chúa,... Những bài học về luân
lý, về tình người trở đi trở lại trong day
dứt và tiếc nuối.
Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh lắng
đọng nhẹ nhàng trong tâm tưởng để rồi ai
đã lỡ đọc rồi mà muốn quên đi thì thật
khó.
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”
truyện dài mới nhất của nhà văn vừa
nhận giải văn chương ASEAN Nguyễn
Nhật Ánh - đã được Nhà xuất bản Trẻ
mua tác quyền và giới thiệu đến độc giả


cả nước.
Cuốn sách viết về tuổi thơ nghèo khó ở

một làng quê, bên cạnh đề tài tình yêu
quen thuộc, lần đầu tiên Nguyễn Nhật
Ánh đưa vào tác phẩm của mình những
nhân vật phản diện và đặt ra vấn đề đạo
đức như sự vô tâm, cái ác. 81 chương
ngắn là 81 câu chuyện nhỏ của những
đứa trẻ xảy ra ở một ngôi làng: chuyện
về con cóc Cậu trời, chuyện ma, chuyện
công chúa và hoàng tử, bên cạnh chuyện
đói ăn, cháy nhà, lụt lội,... “Tôi thấy hoa
vàng trên cỏ xanh” hứa hẹn đem đến
những điều thú vị với cả bạn đọc nhỏ
tuổi và người lớn bằng giọng văn trong
sáng, hồn nhiên, giản dị của trẻ con cùng
nhiều tình tiết thú vị, bất ngờ và cảm


động trong suốt hơn 300 trang sách.
Cuốn sách, vì thế có sức ám ảnh, thu hút,
hấp dẫn không thể bỏ qua.
Báo Chí Giới Thiệu
Nguyễn Nhật Ánh: lần đầu tiên có nhân
vật phản diện!
Giới thiệu trên Sài Gòn Tiếp Thị ngày
08/12/2010
SGTT.VN - Nguyễn Nhật Ánh quả là nhà
văn có nội lực và phẩm chất của “người
chạy marathon”: mỗi năm ra mắt một
cuốn sách thiếu nhi và mỗi đầu sách đều
thổi bùng ngọn lửa phát hành trên các kệ

sách Việt Nam.


Ông cho biết, giọng văn dung dị, trong
sáng, lãng mạn đậm chất trữ tình vẫn là
chọn lựa ở Tôi thấy hoa vàng trên cỏ
xanh: “Truyền thông hàng ngày mang
đến cho chúng ta nhiều thông tin gây
bất ổn, nhất là về sự vô tâm của con
người. Nhà văn không chăm chăm phản
ánh hiện thực đó, mà tôi muốn đem lại
sự ngọt ngào trong sáng như một thứ
kháng thể giúp độc giả nhỏ tuổi sống
tốt và mạnh mẽ hơn”.
81 chương ngắn mang nhiều tình tiết thú
vị trong câu chuyện của cậu bé Thiều
đang ở tuổi 15, tuổi bắt đầu biết “để ý”
bạn gái. Khung cảnh là một ngôi làng nhỏ
với những mối quan hệ khá phức tạp
giữa người với người, người với vật,


người với ma, người với sự đói kém,
nhân tai, thiên tai… hứa hẹn có sức lôi
cuốn đặc biệt.
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của
Nguyễn Nhật Ánh là cuốn sách đầu tiên
mà NXB Trẻ thể hiện sự chăm chút đặc
biệt về hình thức để hướng đến sinh nhật
tuổi 30 của mình. Cùng được dàn 378

trang, cuốn sách được in với hai loại ấn
bản: bản đẹp bìa cứng, số lượng in cố
định 2.000 bản (giá 138.000 đồng) và
bìa mềm (15.000 bản, giá 82.000 đồng).
“Đây cũng là cuốn sách mở đầu cho
phương thức in nhiều dạng ấn bản trên
một tác phẩm” – giám đốc NXB Trẻ cho
hay. Riêng tiền tác quyền, theo một nguồn
tin riêng, nhà văn đã nhận trong đợt in


đầu xấp xỉ 200 triệu đồng.
Mời các bạn đón đọc Tôi Thấy Hoa
Vàng Trên Cỏ Xanh của tác giả Nguyễn
Nhật Ánh.


Kho ebook online
(o )


C

CHƯƠNG 1: HOA
TAY
hú Đàn bảo tôi:
- Con xòe tay ra cho
chú xem nào!
Tôi co những ngón tay
lại, nắm thật chặt và


giấu ra sau lưng:
- Tay con sạch cơ mà. Hồi sáng con đã
rửa tay rồi.
Chú Đàn phì cười:


- Chú có định khám tay con đâu. Con xòe
tay ra để chú xem con có mấy cái hoa tay
thôi.
Đằng sau lưng, hai bàn tay tôi lỏng đi.
Tôi chìa bàn tay trái ra trước mặt chú
Đàn, thắc mắc:
- Hoa tay là gì hở chú?
Chú Đàn dựng mắt nhìn tôi:
- Con lớn từng này rồi mà không biết hoa
tay là gì à?
Chú cầm lấy bàn tay tôi, chậm rãi giải
thích:


- Hoa tay là những vân tay hình tròn ở
đầu mỗi ngón tay. Hoa tay càng nhiều thì
vẽ càng đẹp. Nếu con có mười cái hoa
tay, con sẽ vẽ đẹp nhất lớp. Con viết chữ
cũng đẹp nhất lớp.
Tôi hồi hộp nhìn chú Đàn săm soi từng
ngón tay tôi. Có cảm giác như chú đang
nghiên cứu những chiếc gân lá trên năm
chiếc lá.

Tôi nín thở, hỏi:
- Con có mấy cái hoa tay hả chú?
Chú Đàn lắc đầu, thất vọng:
- Chẳng có cái nào hết.


Tôi lặp lại, buồn rười rượi:
- Chẳng có cái nào hết.
Trong một giây, tôi cảm thấy mắt tôi chợt
tối đi. Trái tim tôi quặn thắt và rơi xuống
một chỗ nào đó, rất xa, có thể là tận
những đầu ngón chân.
- Con đừng lo! - Chú Đàn vừa nói vừa
dùng ánh mắt để sưởi ấm tôi - Con đâu
có biết vẽ bằng tay trái, đúng không? Tay
phải mới quan trọng. Nào, con đưa tay
phải ra đây!
Tôi như vừa được vớt lên từ dưới suối.
Tôi lật đật chìa tay phải ra và chú Đàn


thận trọng nâng bàn tay tôi lên sát mắt,
lần này động tác của chú hết sức từ tốn,
như thể chú cho rằng những cử động
mạnh sẽ khiến vân tay của tôi xô lệch đi.
Ngay cả khi kiếm tìm những đường vân
tròn trên từng ngón tay tôi, trông chú
cũng chăm chú hơn, tôi thấy môi chú
mím chặt và mày chú nhíu lại, tưởng như
chú đang quan sát những con bọ qua kính

lúp.
- A, có một cái đây rồi! - Chú hét lên
sung sướng.
- Hoa tay hở chú? - Tôi nôn nao buột
miệng, cố kềm một tiếng reo vì sợ mình


nghe nhầm.
- Ờ, hoa tay! - Gương mặt chú Đàn sáng
bừng như có một ngọn nến vừa thắp lên
trong mắt chú - Có một cái hoa tay trên
ngón cái.
Tôi run run hỏi:
- Chú ơi, thế còn những ngón khác?
Chú Đàn chẹp chẹp miệng:
- Chờ đã!
Chú lại nghiêng đầu, mân mê từng ngón
tay tôi bằng cả tay lẫn mắt, miệng lẩm
bẩm xuýt xoa:


- Ngón trỏ, chậc, hỏng rồi!
- Ngón giữa. Ôi, sao ngón này cũng
chẳng thấy gì!
- A, có đây rồi. Một cái hoa tay nữa nè!
Tôi lại hỏi, như người mơ ngủ:
- Hoa tay hở chú?
- Ơ, cái thằng này! - Chú Đàn mắng tôi
nhưng mắt chú nói điều ngược lại - Chú
đang tìm hoa tay của con mà.

Nhưng đó là cái hoa tay cuối cùng chú
tìm được. Ngón út tay phải của tôi chẳng
có cái hoa tay nào. Như vậy tôi có cả


thảy hai cái hoa tay. Một trên ngón cái và
một trên ngón áp út.
Chú Đàn bảo tôi nhìn vào đầu mỗi ngón
tay và chú bắt đầu giảng giải. Đúng như
chú Đàn nói, những đường vân trên đầu
ngón tay áp út bên phải của tôi tròn quay,
vòng bên trong nhỏ nhất, bé bằng hạt tấm,
rồi tới những vòng lớn hơn xếp thành
từng lớp trông hệt như những vòng sóng
khi tôi nghịch ngợm ném một hòn sỏi
xuống mặt ao. Hoa tay trên ngón cái của
tôi không đều đặn bằng, những đường
vân xoắn vào nhau như vũng nước xoáy
nhưng chú Đàn bảo nó chính là hoa tay
đấy con, chỉ có điều cái hoa này không


đẹp bằng cái hoa kia. Chú nhìn ra sân
nắng, nheo nheo mắt:
- Con nhìn ra sân mà xem. Có rất nhiều
loài hoa, nhưng không phải các loài hoa
đều đẹp như nhau, đúng không?
Kể từ hôm đó, gặp ai tôi cũng tóm lấy,
đòi xem hoa tay.
Thằng Tường em tôi có sáu cái hoa tay

khiến tôi sửng sốt:
- Ôi, sao mày nhiều hoa tay thế này. Mai
mốt lớn lên mày viết và vẽ đẹp lắm đấy!
- Hoa tay là gì hở anh? - Tới phiên thằng
Tường hỏi tôi. Và tôi lại giảng giải cho


nó.
Nó tròn mắt nhìn tôi:
- Thế anh có mấy cái hoa tay?
Tôi thở dài:
- Tao chỉ có hai cái à.
Giọng tôi thất vọng như thể tôi chỉ có hai
cái răng hoặc hai ngón chân.
Tường kiểng chân lên để có thể bá vai
tôi:
- Nhưng dù thế em cũng không thể vẽ đẹp
bằng anh. Bao giờ anh cũng là người vẽ
đẹp nhất.


Nghe Tường nói vậy, tôi cảm thấy mình
được an ủi một chút.
Đến lớp, tôi chộp tay từng đứa bạn, săm
soi.
Và tôi buồn nẫu ruột khi nhận ra đứa nào
cũng nhiều hoa tay hơn tôi.
Riêng con Mận, ngón tay nào của nó
cũng có hoa tay. Các đường vân tròn
xoay, đều tăm tắp. Tôi nhìn những ngón

tay nở hoa của nó, nói giọng ghen tị:
- Mày nhiều hoa tay thật đấy. Nếu mỗi
bàn tay của mày có sáu ngón như ông
Năm Ve, chắc mày có tới mười hai cái


hoa tay.
Con Mận rụt cổ:
- Eo ôi, mình sợ lắm! Mình không cần tới
mười hai cái hoa tay đâu!


CHƯƠNG 2: NHỮNG
NGÓN TAY

T

ừ hôm đó, tôi có thói
quen ngắm nghía hai
bàn tay của mình.
Trước nay, tôi chưa
bao giờ quan tâm đến
chúng. Tôi sai bảo hai bàn tay làm cái
này cái nọ, chép bài, gọt bút chì, gãi
lưng, đấm nhau với tụi bạn, giật tóc con
Mận, đem chiếc ghế từ chỗ này sang chỗ
khác, và thường là tôi quên mất chúng.


Bây giờ ngồi phơi nắng một mình ngoài

vỉa hè, tôi mới có thì giờ nhìn ngắm hai
bàn tay của mình. Có bao giờ bạn nhìn
ngắm hai bàn tay của bạn không? Nếu có
lần nào bạn nhìn ngắm hai bàn tay của
bạn, bạn sẽ thấy chúng thật là ngoan.
Bạn không cần nói ra miệng, bạn chỉ ra
lệnh trong đầu thôi, chẳng hạn “Đưa
lên”, bàn tay sẽ nghe lời bạn ngay tức
khắc. Cả hai bàn tay đều đưa lên, nếu
bạn muốn cả bàn tay trái lẫn bàn tay phải
cùng nghe lời. Nếu bạn muốn chúng nắm
lại, chúng sẽ nắm lại. Bạn bảo “Tụi bay
đứng im, chỉ ngón tay cái nhúc nhích


×