TRƯỜNG ĐẠI HỌC TÂY NGUYÊN
KHOA SƯ PHẠM
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP
BI KỊCH CON NGƯỜI CÁ NHÂN TRONG TIỂU
THUYẾT “HỒNG LÂU MỘNG” CỦA
TÀO TUYẾT CẦN – CAO NGẠC
Sinh viên
: Nguyễn Thị Hà
Chuyên ngành: Sư phạm Ngữ văn
Khóa học
: 2011 2015
Đắk lắk, 5 /2015
TRƯỜNG ĐẠI HỌC TÂY NGUYÊN
KHOA SƯ PHẠM
KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP
BI KỊCH CON NGƯỜI CÁ NHÂN TRONG TIỂU
THUYẾT “HỒNG LÂU MỘNG” CỦA
TÀO TUYẾTCẦN – CAO NGẠC
Sinh viên
: Nguyễn Thị Hà
Chuyên ngành: Sư phạm Ngữ văn
Người hướng dẫn
ThS. Phan Thị Tâm Thanh
Đắk lắk, 5 /2015
LỜI CẢM ƠN
Để hoàn thành khóa luận này, tôi xin tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến ThS. Phan
Thị Tâm Thanh đã tận tình hướng dẫn, giúp đỡ tôi trong suốt quá trình thực
hiện đề tài tốt nghiệp.
Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn đến quý thầy cô giáo trong Khoa Sư
phạm, đặc biệt là quý thầy cô trong bộ môn Văn học trường Đại học Tây
Nguyên, đã tận tình truyền đạt kiến thức trong bốn năm học tập và tạo
điều kiện tốt nhất cho tôi hoàn thành khóa luận này.
Cuối cùng, tôi xin chân thành cảm ơn gia đình, bạn bè đã giúp đỡ, động
viên tôi trong suốt thời quá trình nghiên cứu, hoàn thành khóa luận.
Do thời gian hạn hẹp và cũng là bước đầu làm quen với nghiên cứu đề
tài khoa học nên khóa luận không tránh khỏi những thiếu sót, rất mong
nhận được sự đóng góp ý kiến của quý thầy cô và các bạn.
Đắk Lắk, tháng 05 năm 2015
Người thực hiện
Nguyễn Thị Hà
4
MỤC LỤC
5
PHẦN THỨ NHẤT: ĐẶT VẤN ĐỀ
1. Lí do chọn đề tài
Văn học Minh – Thanh có một vị trí quan trọng trong lịch sử văn học Trung
Quốc. Đây là giai đoạn cuối cùng của quá trình phát triển văn học cổ điển,
đánh dấu sự chuyển mình sang khuynh hướng hiện đại của nền văn học
Trung Hoa đặc sắc.
Ở Trung Quốc trước đây, tiểu thuyết bị xếp vào thể loại phi chính thống
và bị coi thường. Đến thời Minh – Thanh, tiểu thuyết đã trở thành thể loại
chủ đạo. Có thể kể tên những bộ tiểu thuyết nổi tiếng của giai đoạn này
như: “Tam chí quốc diễn nghĩa”, “Thủy hử”, “Tây du kí”, “Liêu trai chí dị”,
“Kim Bình Mai”, “Chuyện làng nho”, “Hồng lâu mộng”,…
“Hồng lâu mộng” là một trong bốn kiệt tác của văn học cổ điển Trung
Quốc. Người Trung Hoa đương thời có câu rằng “ Khai đàm bất thuyết
Hồng lâu mộng, độc tận thi diệc uổng nhiên!” (Chuyện trò mà không nói
“Hồng lâu mộng”, đọc lắm sách xưa cũng uổng công). “Hồng lâu mộng” đã
góp phần làm cho đời sống văn học Trung Quốc nói riêng, văn học nhân
loại nói chung trở nên phong phú hơn.
“Hồng lâu mộng” phê phán xã hội phong kiến Trung Hoa mục nát với
những giáo điều khắc nghiệt đã ăn sâu, bén rễ hàng ngàn năm trong đời
sống của người dân Trung Quốc. Tác phẩm còn thể hiện tinh thần dân chủ,
đòi tự do yêu đương, giải phóng cá tính; đòi bình đẳng và khát khao một lí
tưởng sống mới.
Ảnh hưởng của “Hồng lâu mộng” không chỉ dừng lại trong phạm vi đất nước
Trung Hoa mà lan rộng ra trên văn đàn thế giới. Tính đến nay trên thế giới đã
có khoảng 16 ngôn ngữ khác nhau dịch toàn văn hoặc trích dịch “Hồng lâu
mộng” như: Anh, Pháp, Nga, Đức, Nhật, Italia, Hungari, Triều Tiên, Việt
Nam,…
6
Là một giáo viên dạy văn tương lai với niềm đam mê dành cho văn học
Trung Quốc, đặc biệt là tiểu thuyết Minh – Thanh, trong đó có tác phẩm
“Hồng lâu mộng”, chúng tôi quyết định chọn vấn đề “Bi kịch con người
cá nhân trong tiểu thuyết Hồng lâu mộng của Tào Tuyết Cần– Cao
Ngạc” làm đề tài cho khóa luận, với mong muốn khám phá, đào sâu thêm ý
nghĩa và giá trị to lớn của tác phẩm qua nghiên cứu bi kịch con người cá
nhân trong tác phẩm, để từ đó có một cái nhìn toàn diện hơn về thiên tiểu
thuyết được đánh giá là một trong “tứ đại kì thư” của tiểu thuyết cổ điển
Trung Quốc.
2. Mục tiêu nghiên cứu
Tìm hiểu bi kịch con người cá nhân trong tiểu thuyết “Hồng lâu mộng”
để hiểu thêm về tư tưởng của tác phẩm, thấy được sự kế thừa và đổi mới
trong bút pháp tiểu thuyết của tác giả, góp phần khẳng định vị trí của
“Hồng lâu mộng” trong lịch sử phát triển của tiểu thuyết Trung Quốc.
7
PHẦN THỨ HAI: TỔNG QUAN TÀI LIỆU NGHIÊN CỨU
2.1. Từ khi mới ra đời, “Hồng lâu mộng” đã được bạn đọc hoan nghênh,
truyền bá rộng rãi và được đánh giá rất cao, tác phẩm nhanh chóng trở
thành món ăn tinh thần của quần chúng. “Hồng lâu mộng” không những có
ảnh hưởng lớn trong xã hội mà còn gây hứng thú mạnh mẽ trong giới
nghiên cứu của nhiều thế hệ người Trung Quốc.
Ngay từ đầu đã có hội nghiên cứu riêng về “Hồng lâu mộng” gọi là
Hồng học. Các nhà Hồng học chia làm nhiều trường phái nhưng họ đều
cho rằng “Hồng lâu mộng” viết về một câu chuyện có thật vào đời Thanh.
Năm 1919, ở Trung Quốc diễn ra cuộc vận động Ngũ tứ, Hồng học chia ra
thành Cựu Hồng học và Tân Hồng học. Cựu Hồng học đi tìm những câu
chuyện có thực để chứng minh cho thiên truyện của Tào Tuyết Cần. Tân
Hồng học lại đi nghiên cứu sự tương đồng giữa cuộc đời tác giả và tác
phẩm. Sau 1954, việc nghiên cứu “Hồng lâu mộng” có nhiều bước chuyển
đáng kể. Các bài viết dần đi đến chỗ thống nhất, khẳng định giá trị tác
phẩm về cả nội dung và nghệ thuật.
Nhiêu Đạo Khánh từ góc độ của “Phê bình văn học chủ nghĩa nữ quyền” đã
khảo sát quan điểm nữ giới của Tào Tuyết Cần qua “Hồng lâu mộng” và
qua đó khẳng định tư tưởng tiến bộ của tác giả.
Lý Quốc Tường trong “Luận quan niệm đạo đức hôn nhân của Hồng lâu
mộng” đã nhận định: “Vấn đề đạo đức hôn nhân và nữ giới là nội dung
chủ yếu và chiếm số trang tương đối của Hồng lâu mộng. Dường như hết
thảy nhân vật, sự kiện, tất cả việc miêu tả, yếu tố trữ tình đều liên quan
đến vấn đề này, cụ thể là liên quan tới vấn đề tự do hôn nhân của phụ nữ,
ái tình và địa vị bình đẳng nam nữ”.
2.2. Ở Việt Nam, từ những năm đầu thế kỉ XX, khi nhắc đến tiểu thuyết
cổ điển Trung Quốc, ít ai không nhắc đến “Hồng lâu mộng” của Tào Tuyết
8
Cần– Cao Ngạc. Nhìn chung, những nghiên cứu về “Hồng lâu mộng” ở
Việt Nam có nhiều điểm tương đồng với những nghiên cứu của Trung
Quốc, nghĩa là các nhà nghiên cứu chủ yếu đi vào tìm hiểu, khẳng định
những đặc sắc về nội dung, nghệ thuật của tác phẩm. Có thể kể đến các
công trình chủ yếu sau:
Lời giới thiệu “Hồng lâu mộng” của Phan Văn Các trong bộ tiểu thuyết
“Hồng lâu mộng” do Nxb Văn học xuất bản năm 1996 đã trình bày một số
vấn đề về tác giả Tào Tuyết Cần và Cao Ngạc, quá trình sáng tác, văn bản
và lịch sử lưu truyền, sự ra đời và phát triển của Hồng học, khái quát nội
dung và nghệ thuật của tác phẩm.
“Lịch sử văn học Trung Quốc” (1995) của Lê Huy Tiêu và Lương Duy
Thứ, từ việc chỉ ra cuộc sống hưởng lạc của hai phủ Vinh – Ninh, tác giả
khái quát nên bản chất của giai cấp thống trị phong kiến. Giáo trình cũng
chỉ ra ý nghĩa xã hội rộng lớn của bi kịch tình yêu trong “Hồng lâu mộng”.
“Để hiểu tám bộ tiểu thuyết cổ Trung Quốc” (2000) của Lương Duy Thứ
đã phân tích bản chất của giai cấp phong kiến, chỉ ra những mâu thuẫn nội
tại của xã hội thượng lưu, những điều kiện tất yếu dẫn đến sự suy tàn của
nhà họ Giả. Tác giả cũng đã đề cập đến vấn đề bi kịch tình yêu và hôn
nhân dưới chế độ phong kiến.
“Giáo trình văn học Trung Quốc” (1998) của Nguyễn Khắc Phi, Lương Duy
Thứ đã nhận định: “tài năng bậc thầy của ngòi bút tả thực theo quan niệm
nghiêm ngặt” của Tào Tuyết Cần và Cao Ngạc.
“Những bộ tiểu thuyết cổ điển hay nhất Trung Quốc” (1991) của Trần
Xuân Đề cũng đã khẳng định tác giả “Hồng lâu mộng” không đứng ở vị trí
người thứ ba để giới thiệu nhân vật mà thông qua hành động để khắc họa
tính cách nhân vật. Tác giả chỉ ra thường có sự xung đột giữa hai thế lực:
cũ và mới, tiến bộ và phản động làm địa bàn cho nhân vật hoạt động.
9
“Thơ văn cổ Trung Hoa mảnh đất quen mà lạ” (1999) của Nguyễn Khắc
Phi chú trọng tìm hiểu bút pháp “song quản tề hạ”, một bút pháp tiêu biểu
góp phần làm rõ tính cách nhân vật. Tác giả cũng đã bàn đến vấn đề miêu
tả tâm lí nhân vật trong tác phẩm.
“Mạn đàm về Hồng lâu mộng” của Trương Khánh Kiện, Lưu Vĩnh Lương
do Nguyễn Phố dịch (2002) là những bàn luận khá sắc sảo và thấu đáo về
tài năng miêu tả hiện thực một cách tỉ mỉ, chi tiết của tác giả. Tác giả đưa
ra hai mươi tám vấn đề luận giải đầy hấp dẫn và có ý nghĩa với độc giả
về số phận, cuộc đời người phụ nữ.
Thành tựu của những công trình nghiên cứu nói trên đã góp phần khẳng
định những giá trị to lớn của “Hồng lâu mộng” về cả hai phương diện nội
dung tư tưởng và hình thức nghệ thuật của tác phẩm. Qua khảo sát những
bài viết của các tác giả, chúng tôi nhận thấy vấn đề bi kịch con người cá
nhân trong “Hồng lâu mộng” là một trong những nội dung được quan tâm
tìm hiểu nhằm làm rõ tư tưởng của tác giả trong tác phẩm, đó là một gợi ý
hết sức quan trọng để chúng tôi xây dựng đề tài. Thành tựu của các công
trình nghiên cứu nói trên là những tài liệu vô cùng quý báu, gợi ý cho chúng
tôi thực hiện đề tài của khóa luận này.
10
PHẦN THỨ BA:
NỘI DUNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
3.1. Đối tượng nghiên cứu
Bi kịch con người cá nhân trong tiểu thuyết “Hồng lâu mộng” của Tào
Tuyết Cần – Cao Ngạc.
3.2. Phạm vi nghiên cứu
Bộ tiểu thuyết “Hồng lâu mộng” của Tào Tuyết Cần – Cao Ngạc qua bản
dịch của nhóm Bùi Hạnh Cẩn, Ngọc Anh, Kiều Liên dịch (2 tập), Nhà xuất
bản Văn học, năm 2009.
3.3. Nội dung nghiên cứu
Tìm hiểu bi kịch con người cá nhân trong “Hồng lâu mộng” qua hai bi kịch
chính: bi kịch tình yêu và bi kịch tư tưởng.
Một số biện pháp nghệ thuật xây dựng hình tượng con người cá nhân trong
tác phẩm.
3.4. Phương pháp nghiên cứu
Để nghiên cứu đề tài nàychúng tôi sử dụng phối hợp các phương pháp sau:
3.4.1. Phương pháp thống kê – phân loại
Để tiến hành thống kê những chi tiết thể hiện bi kịch con người cá nhân
trong tác phẩm, sau đó phân loại những dẫn chứng trên góc độ bi kịch tình
yêu và bi kịch lí tưởng sống mới.
3.4.2. Phương pháp phân tích– tổng hợp
Tiến hành phân tích các dẫn chứng để phục vụ cho các luận điểm của đề
tài, trên cơ sở đó, tổng hợp, khái quát, đánh giá vấn đề và rút ra kết luận.
3.4.3. Phương pháp so sánh – đối chiếu
So sánh – đối chiếu với các thiên tiểu thuyết cùng thời khác để thấy được
sự kế thừa và đổi mới của tác phẩm.
11
12
3.4.4. Phương pháp cấu trúc – hệ thống
Do tác phẩm có dung lượng lớn (120 hồi), các tình tiết tản mạn nên việc sử
dụng phương pháp cấu trúc – hệ thống giúp chúng tôi nghiên cứu một cách
khoa học, có cái nhìn bao quát để từ đó tập trung hiệu quả vào vấn đề bi
kịch con người cá nhân, tìm ra các biện pháp nghệ thuật đặc sắc khi xây
dựng bi kịch con người cá nhân trong tác phẩm.
13
PHẦN THỨ TƯ:
KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU
4.1. KHÁI QUÁT VỀ TÁC GIẢ, TÁC PHẨM VÀ ĐẶC ĐIỂM CHUNG
CỦA TIỂU THUYẾT MINH – THANH
4.1.1. Vài nét về tác giả và tác phẩm
4.1.1.1. Tác giả Tào Tuyết Cần và Cao Ngạc
Tào Tuyết Cần (1716 – 1763?) tên thật là Tào Triêm, tự là Mộng
Nguyên, hiệu là Tuyết Cần, Cần Phố, Cần Khê, quê ở Liêu Dương, tổ tiên
ông vốn là người Hán sau nhập tịch Mãn Châu. Ông là một nhà thơ, một
nhà tiểu thuyết gia vĩ đại người Trung Quốc, tác giả của cuốn tiểu thuyết
“Hồng lâu mộng” nổi tiếng.
Tào Tuyết Cần xuất thân trong một gia đình quan lại thuộc tầng lớp
đại quý tộc thời nhà Thanh. Vào thời Tào Dần – ông nội Tào Tuyết Cần,
gia đình họ Tào hết sức thịnh vượng, vua Khang Hy năm lần đi kinh lý
phương Nam thì đã bốn lần trú tại nhà ông. Qua đó có thể thấy được cuộc
sống hào hoa và mối quan hệ mật thiết giữa gia đình họ Tào với hoàng
thất.Không chỉ là một hào môn vọng tộc, gia đình Tào Tuyết Cần còn có
truyền thống về văn chương thi phú. Tào Dần là người lưu giữ sách nổi
tiếng thời đó, chính Tào Dần là người đứng ra hiệu đính và in ấn bộ “Toàn
Đường Thi” nổi tiếng, ông còn là tác giả bộ “Luyện đình thi sao” và nhiều
trước tác khác.
Đến thời Ung Chính thứ 5 (1729), cha của Tào Tuyết Cần là Tào
Diệu bị cách chức với tội danh hành vi bất đoan, nhũng nhiễu dịch trạm,
thiếu khống rồi bị hạ ngục trị tội, tịch biên tài sản. Tào Tuyết Cần phải
theo gia đình rời Giang Nam về Bắc Kinh sinh sống, nhà họ Tào lâm vào
cảnh sa sút nhanh chóng. Tào Tuyết Cần phải sống qua ngày trong những
14
ngày cay đắng nhất của đời mình với nghèo khổ, sống nhờ vào việc bán
tranh và sự giúp đỡ của bạn bè. Sau này vì ốm đau không tiện chạy chữa,
lại thêm đau khổ trước cái chết của đứa con trai duy nhất, ông mất để lại
người vợ góa bụa với cảnh sống túng quẫn và 80 hồi “Thạch đầu kí” còn
dang dở. Đám tang của ông chỉ có vài ba người bạn thương tình tống táng
qua quýt. Đó là kết cục bi thảm của một tiểu thuyết gia thiên tài vào bậc
nhất của nhân loại.
Tào Tuyết Cần sáng tác nhiều thơ nhưng đến nay đều bị thất truyền hết.
Ông sáng tác trước hết là để giải tỏa chính nỗi lòng tích tụ bao tâm sự
chồng chất của mình về con người và thời đại. Thế giới quan trong sáng
tác của ông thấm đẫm màu sắc hư vô và bi quan, đó là sự chiêm nghiệm
sâu sắc về bản chất hủ bại của giai cấp phong kiến thống trị đã làm nảy
sinh ra những mâu thuẫn xã hội đương thời.
Về con người của Tào Tuyết Cần, chúng ta chỉ biết rất sơ lược: ông là
người thông minh, nhạy cảm, đa tài, đa nghệ, giỏi thơ, khéo vẽ, thích rượu,
cao ngạo, phóng túng và có thái độ ngạo nghễ trước các thế lực đen tối
trong xã hội. Tuy lớn lên trong cảnh bần cùng, suy sụp của gia đình nhưng
ông vẫn giữ được phẩm chất thanh cao, coi khinh những kẻ xu thời phụ
thế, chán ghét con đường công danh phú quý.
Cao Ngạc (1738 – 1815?) tự là Lan Thự, Vân Sĩ, biệt hiệu là Hồng lâu
ngoại sĩ (người ở ngoài lầu hồng – không dính dáng đến công danh phú
quý). Tổ tiên của ông ở huyện Thiết Lĩnh, tỉnh Liêu Linh.Ông xuất thân từ
tầng lớp quý tộc, là người Hán nhập tịch Mãn Châu như Tào Tuyết Cần.
Thuở nhỏ Cao Ngạc thích đi du ngoạn cảnh đẹp quê hương. Ông là người
chăm học, thuộc lòng kinh sử, giỏi văn bát cổ, thi, từ, tiểu thuyết, hí khúc,
hội họa.Cao Ngạc muốn tiến thân lập công danh bằng con đường khoa cử.
Năm Càn Long thứ 53 (1788), Cao Ngạc thi Hương đỗ cử nhân. Năm Càn
Long thứ 60, ông thi đỗ tiến sĩ tam giáp và lần lượt làm chức Lịch quan nội
15
các trung thư, Nội các thị độc. Năm Gia Khánh thứ 6 (1801), ông đảm
nhiệm việc khảo xét kì thi Hương và khảo thí quan lại. Đến năm 1809, ông
làm chức Giang Nam đạo Giám sát ngự sử. Đến năm 1813, ông được thăng
chức làm Hình khoa cấp sự trung. Trong thời gian làm quan ông được xem
là người tiết tháo, cẩn trọng, chính sự cần mẫn, tài năng đứng đầu, hiểu
biết sâu rộng.Cao Ngạc làm quan dưới hai triều Càn Long – Gia Khánh, trải
qua lắm hoạn nạn trên quan trường, về già lại sống cuộc sống thanh bần.
Ngoài 40 hồi viết tiếp “Hồng lâu mộng”, Cao Ngạc còn có nhiều tác phẩm
khác: “Thanh sử cảo – Văn uyển nhị” có chép “Lan thự thi sao”, “Dương
Tông Hy trong Bát kỳ văn kinh” có chép “Cao Lan Thự tập”, đến nay đều bị
thất truyền. Hiện nay còn “Lan Thự thập nghệ” (bản thảo), “Lại trị tập
yếu” cùng tập thơ “Nguyệt tiểu sơn phòng di cảo” và tập từ “Nghiên
Hương từ Lộc tồn thảo”.
4.1.1.2. Quá trình hình thành tác phẩm “Hồng lâu mộng”
“Hồng lâu mộng” (Giấc mộng lầu son) là bộ tiểu thuyết vĩ đại xuất hiện
vào thời Kiền Long (cuối thế kỉ XVIII). Đó là tác phẩm có ý nghĩa cắm
mốc một giai đoạn lịch sử văn học vì dung lượng đồ sộ, sự thành thục
trong phương pháp sáng tác, vì âm vang của sự chuyển mình lịch sử mà nó
mang đến cho người đọc.
“Hồng lâu mộng” gồm 120 hồi, 80 hồi đầu do Tào Tuyết Cần viết. Viết
chưa xong, ông từ trần. Cao Ngạc viết tiếp 40 hồi sau.
Sống trong xã hội nhiều thăng trầm, gia đình lại lâm vào cảnh sa sút, ngẫm
trải đủ cay đắng cuộc đời bi lụy đã thôi thúc Tào Tuyết Cần sáng tác
“Hồng lâu mộng”. Ông đã dồn toàn bộ trí lực trong mười năm cuối đời để
viết tác phẩm và qua năm lần sửa chữa thì đã hoàn thành được 80 hồi và dự
thảo 40 hồi còn lại.
Khi Tào Tuyết Cần mất tác phẩm vẫn chưa hoàn thành và không được
công bố. Mười lăm năm sau, bạn của ông là Cao Ngạc đã dụng tâm nghiên
16
cứu tỉ mỉ nguyên ý và căn cứ trên nền tảng ý tưởng, văn phong của Tào
Tuyết Cần mà viết tiếp 40 hồi sau cho phù hợp. Tác phẩm hoàn thành, Cao
Ngạc đổi tên “Thạch đầu kí” thành “Hồng lâu mộng” (Giấc mộng lầu
hồng), vừa phù hợp với nội dung tác phẩm, vừa mang dáng dấp của tâm
hồn ông vì biệt hiệu của ông là Hồng Lâu Ngoại Sĩ.
Giới nghiên cứu nhận định bốn mươi hồi sau của Cao Ngạc không thể sánh
với tám mươi hồi đầu của Tào Tuyết Cần về mặt nội dung và tư tưởng
nghệ thuật. Nhưng đóng góp to lớn của Cao ngạc là đã bảo vệ được sự
nhất quán về tư tưởng tình cảm, phong thái dung mạo, ngôn ngữ, tính cách
của hơn 400 nhân vật mà Tào Tuyết Cần xây dựng, hoàn thành kết cấu bi
kịch của toàn bộ tác phẩm, khiến cho câu chuyện trở nên hoàn chỉnh, nhờ
vậy mà “Hồng lâu mộng” nhanh chóng được lưu truyền rộng rãi.
4.1.2. Đặc điểm của tiểu thuyết Minh – Thanh
4.1.2.1. Đặc điểm chung
Tiểu thuyết Minh – Thanh kế thừa trực tiếp những thành tựu của thoại bản
Tống Nguyên, thuộc loại hình văn hóa Trung cổ gắn với sự xuất hiện của
tầng lớp thị dân và các đô thị.
Thông thường tiểu thuyết Minh – Thanh được chia ra làm năm loại: tiểu
thuyết lịch sử, tiểu thuyết nghĩa hiệp, tiểu thuyết thần ma, tiểu thuyết
nhân tình thế thái và đoản thiên tiểu thuyết (truyện ngắn). Tiểu thuyết lịch
sử lấy đề tài trong lịch sử rồi diễn nghĩa ra. “Tam quốc diễn nghĩa” là tác
phẩm tiêu biểu cho loại này. Tiểu thuyết nghĩa hiệp viết về anh hùng hảo
hán, trọng nghĩa khinh tài, xả thân vì nghĩa mà “Thủy hử” là tác phẩm tiêu
biểu. Tiểu thuyết thần ma lấy đề tài trong thần thoại hoặc trong truyện tôn
giáo mà “Tây du kí” là thành công hơn cả.Tiểu thuyết nhân tình thế thái lấy
đề tài trong cuộc sống đời thường, nói đến những tình cảm thông thường,
những con người bình thường. Loại này có thể xem “Hồng lâu mộng” là
thành tựu tiêu biểu, ngoài ra còn có “Kim Bình Mai”, “Chuyện làng nho”
17
cũng là những tác phẩm có giá trị. Loại cuối cùng là đoản thiên tiểu thuyết,
có hàng ngàn tác phẩm nhưng “Liêu trai chí dị” là nổi tiếng hơn cả.
Tiểu thuyết Minh – Thanh được viết theo kết cấu chương hồi. Để hấp dẫn
người nghe, đến đoạn cao trào, gay cấn, thì người kể dừng lại với lời mời:
“Muốn biết sự thể ra sao, xin xem hồi sau phân giải”. Trong tác phẩm có
sự giao thoa giữa biên niên sử và truyện kể dân gian, sự xâm nhập của
truyện hoang đường vào sử sách. Ví dụ trong ba tác phẩm “Tam quốc diễn
nghĩa”, “Thủy hử”, “Tây du kí” đều được đúc kết trên cơ sở ba mảng
chuyện kể về lịch sử, về hảo hán anh hùng, về chuyện nhà Phật.
Trong tiểu thuyết Minh – Thanh, cốt truyện rất được coi trọng.Câu chuyện
cơ bản được kể theo thời gian một chiều, cái gì xảy ra trước kể trước, cái
gì xảy ra sau kể sau.Thông qua ngôn ngữ và hành động tác giả khắc họa
tính cách nhân vật.Đây là một trong những đặc điểm nổi bật của tiểu
thuyết Minh – Thanh. Tinh thần hào hiệp, trượng nghĩa cứu người của Lỗ
Trí Thâm trong “Thủy hử” được thể hiện rất rõ nét thông qua ba cú đấm
đánh chết Trần Quan Tây Trịnh Đồ. Hoặc tấm lòng cương trực của
Trương Phi được thể hiện bằng hành động Trương Phi đánh đến gãy mười
cành liễu vào mông của tên mọt dân hại nước Đốc Bưu.
Khi xây dựng hình tượng nhân vật, tiểu thuyết Minh – Thanh rất chú trọng
vận dụng thủ pháp ước lệ và công thức để miêu tả, lí giải.Nhưng để hình
tượng nhân vật trở nên sinh động thì ngoài việc phải biết lựa chọn những
chi tiết tiêu biểu, giàu ý nghĩa tượng trưngcòn đòi hỏi tác giả phải sắp xếp
các chi tiết đó thành một hệ thống hoàn chỉnh nhằm làm nổi bật đặc trưng
tính cách nhân vật.Biểu hiện tấm lòng trung nghĩa của Quan Vũ có đâu chỉ
vài lời giới thiệu sơ sài, mà là hàng loạt những câu chuyện sinh động.
Thơ và từ là hai thể loại được dùng phổ biến trong tiểu thuyết Minh –
Thanh.Những câu thơ, bài từ đặt ở đầu chương hoặc cuối hồi nhằm giới
thiệu hay tổng kết, có khi là sự giải thích hoặc là sự mỉa mai, phê phán, rút
18
ra những triết lí nhân sinh. Trong “Hồng lâu mộng”, những bài thơ từ còn
có tác dụng nhất định trong việc sáng tạo hình tượng nhân vật.
4.1.2.2. Đặc điểm của tiểu thuyết đời Minh
Các đề tài về lịch sử với cảm hứng chủ đạo là ca ngợi anh hùng là đề tài
chủ đạo của tiểu thuyết đời Minh. Có thể kể tên một số tác phẩm tiêu
biểu: “Tam quốc diễn nghĩa”, “Thủy hử”, “Tây du kí”,…
Tiểu thuyết đời Minh có sự kết hợp giữa văn chương bình dân và văn
chương bác học. Bên cạnh những câu văn dẫn chuyện của tác giả là những
câu đối thoại, độc thoại, trong ngôn ngữ nhân vật đậm tính bình dân. Điều
này khiến cho tiểu thuyết đời Minh rất hấp dẫn và có tính nhân dân rất sâu
sắc.
Thi pháp kế thừa thi pháp của loại hình truyện kể trung đại như kể theo
thời gian một chiều, nhân vật được khắc họa chủ yếu qua ngôn ngữ và
hành động, ít chú ý miêu tả tâm lí nhân vật.
4.1.2.3. Đặc điểm của tiểu thuyết đời Thanh
Đề tài thế sự là đề tài chủ đạo của tiểu thuyết đời Thanh. Với cảm hứng
phê phán hiện thực, các tác giả đương thời đã phản ánh chân thực hiện
thực đầy rẫy bất công ngang trái của xã hội phong kiến nhà Thanh đang
trên đà suy tàn.
Tiểu thuyết đời Thanh là tiểu thuyết tâm lí xã hội. Quan niệm nghệ thuật
về con người đã có sự đổi khác, người ta không còn viết về con người phi
thường nữa mà trong tác phẩm đã xuất hiện con người cá nhân, con người
thế tục.
Tiểu thuyết đời Thanh đã chú ý miêu tả tâm lí, tính cách và số phận nhân
vật. Kết cấu truyện gắn với sự phát triển tâm lí của nhân vật chứ không
còn miêu tả tuyến tính như trong tiểu thuyết đời Minh nữa. Vì vậy có thể
thấy tiểu thuyết đời Thanh gần với tiểu thuyết hiện đại. Hình tượng nhân
vật trong tác phẩm cũng có sự thay đổi cho phù hợp với trình độ, thị hiếu
19
của tầng lớp thị dân đang sống trong thời đại có nhiều biến chuyển mới.
Nhân vật lúc này gắn với đời thực và được miêu tả tâm lí nhiều hơn. Trong
tiểu thuyết “Hồng lâu mộng”, Tào Tuyết Cần cũng đã chú ý vận dụng
những đoạn miêu tả tâm lí ngắn gọn để khai thác bộ mặt tinh thần và nội
tâm nhân vật.
4.1.3. Tiểu kết
Hoàn cảnh sống cơ hàn đã hình thành cho Tào Tuyết Cần cái nhìn sâu
sắc về xã hội phong kiến suy tàn đương thời. Ngòi bút nhạy cảm và tài hoa
của ông đã cho ta thấy được cái tâm trạng tích tụ về con người và thời đại
trong ông. Về cuối đời, trong lúc đói khổ, bệnh tật, đau đớn giày vò thì tài
năng của ông vẫn tỏa sáng ở đỉnh cao, “Hồng lâu mộng” là minh chứng cho
tài năng kiệt xuất ấy.
Tiếp bút đầy tài hoa cho bộ tiểu thuyết còn dang dở của Tào Tuyết Cần,
Cao Ngạc thực sự đã kết nối được quan điểm sáng tác của Tuyết Cần,
hoàn thành kết cấu bi kịch cho tác phẩm. Dù còn nhiều hạn chế về mặt nội
dung và tư tưởng nhưng Cao Ngạc đã góp phần đưa bộ tiểu thuyết “Hồng
lâu mộng” trở thành một tác phẩm hoàn chỉnh có giá trị cao, đáng được tôn
vinh là cuốn tiểu hay nhất mọi thời đại mang ý nghĩa xã hội rộng lớn.
“Hồng lâu mộng” được xem là một tiểu thuyết mang tính hiện đại vì
trong tác phẩm đã xuất hiện những tình huống tâm lí đầy mâu thuẫn của số
phận con người cá nhân cụ thể, họ đại diện cho một giai cấp, một tầng
lớp. Số phận của họ gắn với những đau đớn, bất hạnh, những thăng trầm,
vui buồn trong cuộc sống đời thường.
Văn học Minh – Thanh giữ một vị trí quan trọng trong lịch sử phát triển văn
học Trung Quốc. Đó là giai đoạn cuối cùng của quá trình phát triển văn học
cổ điển, cũng là giai đoạn dài nhất và có nội dung phong phú nhất, là giai
đoạn đánh dấu sự chuyển mình sang khuynh hướng hiện đại. Thời Minh –
Thanh được xem là thời đại hoàng kim của tiểu thuyết. Với các bộ “Tam
20