Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Trình bày về vấn đề tự học tại việt nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.68 KB, 3 trang )

Trình bày về vấn đề tự học tại Việt
Nam
Vấn đề tự học ở Việt Nam nói riêng và các n ước trên thế gi ới nói chung đã – đang – sẽ
luôn là một vấn đề “nóng” cần quan tâm . Nước ta cũng như các nước trên thế gi ới đều
quan tâm đến vấn đề tự học không chỉ trong cấc tr ường Đại học mà ngay cả ở bậc giáo
dục phổ thông. B ởi tự học và học suốt đời là một trong nh ững chìa khoá b ước vào thế
kỷ XXI. Đặc biệt trong quan niệm m ới về “học tập suốt đời: Một động l ực của xã hội” sẽ
giúp con ngườ i đáp ứng yêu cầu của một thế gi ới đang thay đổi nhanh chóng. Điều này
thể hiện những đòi hỏi đang ngày càng càng mãnh liệt h ơn “Không thể thoả mãn nh ững
đòi hỏi đó được, nếu mỗi người không học cách học”. Sau đây tôi xin trình bày một vài
ý kiến về vấn đề tự học tại Việt Nam đã sưu tầm được :
* Trang : đã đưa ra ý kiến như sau :
Chưa bao gi ờ trong lịch sử, nền giáo dục của Việt Nam xuống cấp trầm trọng nh ư hiện
nay. Một hệ thống mấy trăm đại học, cao đẳng, với chất lượ ng thấp, bên cạnh một hệ
thống dạy nghề yếu, trên nền một hệ thống giáo dục phổ thông cũ kỹ, lạc hậu, h ơn hai
thập kỷ nay vẫn loay hoay triền miên v ới những thí nghiệm tốn kém mà không mấy hiệu
quả.
- Những con số “đáng s ợ” sau là minh ch ứng cho nh ững bất cập của Giáo dục Đào tạo
Việt Nam:
+ Hơn 50% SV được khảo sát không thật t ự tin vào các năng l ực/ khả năng học
của mình.
+ Hơn 40% cho rằng mình không có năng l ực t ự học. Gần 70% SV cho rằng mình
không có năng lực tự nghiên c ứu.
+ Gần 55% SV được hỏi cho rằng mình không th ực s ự h ứng thú học tập.
+ Vậy mà chúng ta vẫn t ự hào rằng có h ơn 955 dân số biết ch ữ, chúng ta phổ cập
giáo dục tiểu học, mọi trẻ em đều được đến trườ ng. Họ đâu biết rằng, điều nguy
hiểm nhất hiện nay là tinh thần t ự học, ham học hỏi, tìm tòi của học sinh ở khắp n ơi
trên đất nướ c đang bị 'thủ tiêu'.
+ Phần lớn học sinh đi học không còn vì sự thích thú muốn tìm hiểu cái m ới n ữa,
chúng đi học chỉ để được gặp gỡ bạn bè, hoặc bị cha mẹ ép buộc.
+ Chươ ng trình học, sách giáo khoa quá nặng nề, phần l ớn đều là lý thuyết, c ứng


nhắc, thậm chí là gò bó, ép buộc và dối trá.
+ Trong môn Ngữ Văn cấp 3, học sinh được học về cái hay của nh ững bài văn qua
miệng của cô giáo, học sinh buộc phải công nhận nó hay trong bài kiểm tra, cần
phải chỉ ra đúng những điểm hay cô giáo đã chỉ mặc dù có đọc cả trăm lần đi n ữa
chúng vẫn chẳng thấy có tí cảm xúc hay tí sự hay nào.


+ Học sinh được học văn như những con vẹt chăm chỉ lặp lại l ời kẻ nuôi, không
chút sáng tạo, còn buộc phải làm khác v ới nh ững gì mình nghĩ nếu muốn có điểm.
Và trên hết những đứa trẻ đó không có niềm vui trong việc học của mình, chúng
không còn khát khao tìm kiếm cái m ới n ữa, b ởi chúng được dạy chỉ để lặp lại nh ững
thứ mà chúng đã chán ngán. Nh ưng chưa hết, đáng buồn h ơn n ữa, nh ững th ứ chán
ngán đó lại chẳng giúp ích tí gì trong cuộc sống của chúng. Chúng học văn t ừ l ớp 2
lên lớp 12, mà chẳng thể cảm nhận được cái đẹp của một bài văn. Chúng học toán,
lý, hóa, chẳng làm gì ngoài việc đi thi một kì thi duy nhất.
Hẳn sẽ có những ngườ i sẽ ngụy biện rằng, ch ươ ng trình học phổ thông có mục đích
chính là rèn luyện tư duy. Nh ưng cái mục đích đó có lẽ đã thất bại thảm hại ở n ước ta,
sau ba năm học cấp 3 ở một trườ ng giỏi của cả n ước, tôi nhận thấy có một bộ phận
học sinh ở đây hầu như không tư duy gì trong việc học của mình. Rất nhiều cuộc tranh
luận với câu cãi ngô nghê: “Mày làm sai rồi, thầy tao dạy làm nh ư thế này m ới đúng!”.
Chúng không còn cái tôi nữa, không còn chính kiến, không còn s ự t ự t ư duy, chúng làm
được bài chỉ nh ờ gặp đúng dạng đã học thuộc dạng bài và copy y hệt, nếu khéo léo
sửa một vài chỗ nhỏ thì các bạn đó đều bó tay. Đó là ở tr ườ ng giỏi của toàn quốc, vậy
còn những trườ ng khác, còn mặt bằng chung của cả n ước thì sao đây?
Dẫu vẫn biết nền giáo dục hiện nay có quá nhiều vấn đề khiến d ư luận xã hội b ức xúc,
nhưng dù sao cũng vẫn phải sửa, sửa càng nhanh càng tốt, mà tr ước hết cần phải
hướ ng cho gi ới trẻ, tức các em học sinh hiện nay biết làm thế nào cho việc học tr ở nên
thú vị và có ích.
* Lại có 1 ý kiến như sau :
Ở tất cả các trường đại học, dù là Việt Nam hay Mỹ, vấn đề tự học luôn đặt lên hàng

đầu.
Môi trường đại học là môi trường không phải bạn học được cái gì từ thầy cô như phổ
thông mà là học được phương pháp để tự học, học được trách nhiệm của bản thân với
vấn đề học thuật, nghiên cứu, cũng như "lớn" khỏi vòng tay cha mẹ.
Hãy tự hỏi chính bản thân mình coi, mình học môn đó, đã đọc bao nhiêu cuốn sách
môn đó ngoài giáo trình thầy cô?
Hỏi tự bản thân mình coi mình học vì cho qua kỳ thi hay học vì kiến thức?
Rồi sau đó nhìn nhận coi, thầy cô trong trường có hướng dẫn cho mình đúng sách vở,
đúng đường hướng chưa?
Đã quen với cách bú mớm từ nhỏ, sinh viên chúng ta phải mớm ăn từng chút trong cả
chuyện học. Tại sao tôi nói vậy? Vì nếu như không mớm sẽ nói rằng không biết cách
giảng dạy, học cao học xa nhưng không thực tế cho sinh viên. Còn mớm ăn thì nói là
thợ dạy, như con vẹt.
Cả 2 luồng ý kiến này đều là những người chê trách môi trường học thuật của VN
trong đây


Đúng, môi trường này chưa đủ tốt, nhưng cũng có 1 phần do chính bản thân các bạn
gây ra.
Các bạn đọc thêm sách đi, vào giờ giảng viên giảng bài, các bạn đóng góp, nói thêm để
cho giảng viên ấy giải thích rộng ra nhiều phương diện.
Đằng này, vào lớp chỉ ngóng hớp được chút nào của thầy cô hay chút ấy. Có khác gì
học sinh phổ thông?
Đó là những ý kiến bản thân tôi đã thu được và cảm thấy đúng mong các bạn đọc và
suy nghĩ thêm về vấn đề tự học của bản thân học thế nào để làm chủ được kiến thức
sau khi ra trường tìm được công việc phù hợp, có kiến thức thật chắc chắn để áp dụng
triệt để vào cuộc sống các bạn sau này . Chúc các bạn thành công trên con đường học
đầy gian nan phía trước .




×