Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Chưa bao giờ trào lưu học hộ thi hộ của sinh viên lại diễn ra 1 cách công khai và trắng trợn như hiện nay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.38 KB, 3 trang )

Name: Nguyễn Mạnh Cường
Class: cbc9e
School:Cao Đẳng Truyền Hình
Kiểm Tra: Lao Động Nhà Báo

HỌC THUÊ,THI HỘ-TỪ NGỠ NGÀNG THÀNH THÓI QUEN
Chưa bao giờ trào lưu học hộ, thi thuê của sinh viên lại diễn ra 1 cách công khai và trắng trợn như hiện
nay. Chỉ cần lên Facebook gõ nội dung “học hộ” là sẽ xuất hiện vô vàn những kết quả liên quan như :
“Học hộ học thuê khắp Hà Nội,Học thuê HUBT,học thuê…” mà điển hình nhất phải kể đến nhóm Dịch
vụ học hộ học thuê tại Hà Nội với gần 30000 thành viên tham gia .Phần lớn đều là sinh viên và những
người có độ tuổi từ 18 đến 25 đang thất nghiệp. Mỗi ngày có đến hàng trăm giao dịch muốn học hộ và
cần tìm người đi học hộ được trao đổi .Nickname Phương Xinh đăng: Tối nay mình cần 1 bạn nữ đi học
hộ ở Hoàng Quốc Việt từ 6h đến 8h giá 50k. Ai đi được để lại số điện thoại cho mình ll” Kèm theo đó là
những lời rao đày sức thuyết phục từ những người có nhu cầu muốn đi học thuê: “Mình là nam, mình
nhận học hộ vào các ngày thứ 7, chủ nhật uy tín , học có trách nhiệm , ghi chép bài đầy đủ, không để giáo
viên chú ý.Ai cần tìm người đi học hộ thì liên lạc cho mình theo số 0975664… nhé” nickname
NhokBuon rao.Tò mò và nếu như không muốn nói là cũng muốn kiếm them chút thu nhập để trang trải
cuộc sống tôi đã thử đánh liều nhận lời 1 anh sinh năm 1991 đi học hộ tại chức môn thể dục ở trường Đại
Học Đại Nam cơ sở 2 thuộc phường Phú Lãm-Hà Đông.Tìm hiểu sơ qua tôi được biết hiện anh đang bận
đi làm cho một công ty ở quận Tây Hồ -Hà Nội.Vì qua bận bịu với công việc và không muốn chịu áp lực
từ phía nhà trường nên anh đã tính đến chuyện kiếm người thế thân cho mình trên lớp để an tâm hoàn
thành công việc.Sau khi trao đổi cụ thể qua tin nhắn hai bên đã thống nhất ý kiến là tôi sẽ đi học hộ cho
đến khi hết môn và cứ sau mỗi buỗi học anh ý sẽ nhờ bạn trả cho tôi 50k.Ban đầu nghe sẽ học hộ đến khi
kết thúc tôi cũng hơi ái ngại nhưng khi anh bảo chỉ có 8 buổi tức là học trong 2 tuần nên tôi cũng nhắm
mắt đồng ý cho qua. “Kí hợp đồng” xong xuôi với anh tôi bắt đầu lên kế hoạch sắp xếp thời gian để đi
học hộ 1 cách thoải mái nhất và quan trọng là không đi học trễ là ok. Cũng may là có tuyến bus số 62
chạy từ Thường Tín đến Đại Học Đại Nam và thời gian vào học là 8h nên tôi không mất nhiều thời gian
chuẩn bị cho buổi sáng.Đặt đồng hồ đúng 6h30 sáng thức dậy tôi đánh răng rửa mặt chuẩn bị sách bút và
ra đến điểm chờ xe buýt lúc gần 7h.Đúng 45 phút sau xe đã đến điểm dừng gần trường Đại Nam, tôi bước
xuống xe và đi bộ mất khoảng 5 phút để vào trường.Bước vào trường một cách bình yên ngoài sức tưởng
tượng của tôi: tấm biển ghi “xuống xe, xuất trình giấy tờ” mà sinh viên vẫn phóng xe vào bình thường


trong khi bảo vệ thì ngồi nói chuyện tự do không kiểm tra giấy tờ hay mã sinh viên gì hết”Lúc đó tôi mới
phần nào hiểu được vì sao dịch vị học hộ lại phát triển mạnh như vậy. Vào đến giữa sân trường tôi phải
cố tạt dần vào 1 đám đông gần đó để tránh đi những cái nhìn lạ lẫm của sinh viên trong trường.Chưa đến
giờ học tôi ngồi bắt chuyện với 1 anh trạc tuổi chú mình để hỏi xem có biết lớp LTKT001 ( tên lớp do
anh thuê đi học hộ cung cấp) công nghệ thong tin ở đâu không.Thật may là anh này cũng cùng lớp với
mình tôi như cảm thấy nhẹ lòng và tự tin hơn phần nào.Khi trả lời xong câu hỏi của tôi anh mới bắt đầu
hỏi lại em đi học hộ cho ai vậy. Lúc này tôi mới sự nhớ ra và hỏi lại :Lớp anh có ai tên là nguyễn văn
tuyến sinh năm 1991 ở Minh khai không. Anh trả lời là có, tôi cảm thấy an tâm hơn vì biết là mình không
bị lừa.Anh nói thêm em đi học hộ cứ tự nhiên như đi học bình thường không việc gì phải lo. Đây là môn


mới, bọn anh cũng chưa biết mặt thầy và thầy cũng chưa từng biết ai trong lớp với lại lớp này có đến gần
nửa lớp là đi học hộ ai cũng như nhau thôi, yên tâm.Đáp lại bằng 1 điệu cười tôi cũng cảm thấy thoải mái
hơn rất nhiều. Ngồi trò chuyện được một lúc thì thầy bước tới và ra hiệu lệnh di chuyển đến khu đất
trống để tập trung. Nhìn qua sĩ số của lớp có khoảng hơn 50 người tôi cảm thấy đỡ lo lắng hơn vì nghĩ lớp
đông thế này thầy sẽ khó mà phát hiện ra mình.Đang ngồi chờ thầy điểm danh thì có một anh tiến đến và
hỏi : em đi học hộ phải không, tôi giật thót cả tim cứ nghĩ là mình bị phát hiện vì lớp tại chưc rất khó
phân biệt được ai là thầy , ai là trò.Trả lời lại bằng 2 chữ “ vâng ạ” tôi mới nhẹ nhõm cả người vì đó cũng
là sinh viên như mình.Thấy thế anh mới hỏi tiếp
-Hình như em mới đi học hộ lần đầu
À vâng nhưng …sao anh biết
-Anh cũng đi học hộ như e nhưng học lâu rồi nên rõ hơn ai hết
Hì.
-Thế buổi đầu có sợ bị phát hiện không
Cũng hơi sợ anh ạ
-Yên tâm. Lúc đầu ai chả thế .Khi mới vào nghề anh còn sợ hơn chú cơ nhưng học dần nhiều thành quen
Nhưng làm sao để thầy không phát hiện ra vậy anh
-

Cái quan trọng là khi vào lớp e phải biết giao lưu tiếp xúc nói chuyện thật nhiều với bạn bè


Em tưởng cứ ngồi yên là được chứ ạ
-Chú nhầm, cái đó là để đối phó với mấy bà dễ tính chứ như mấy người già cỗi lâu năm thì chỉ có chết mà
thôi.Bởi vì họ biết chỉ có người lạ mới thế chứ sinh viên trong lớp sẽ rất hay nói chuyện với nhau
Kinh ghê anh nhỉ
-Đừng bao giờ ngồi cúi mặt xuống cứ nhìn thẳng vào giáo viên mà điểm danh
-Với lại khi nào bảo vệ gọi lại đừng có sợ cứ hỏi nó trước khi nó hỏi mình “ chú ơi phòng đào tạo ở đâu
vậy ạ”Nó sẽ tự khắc tin mình và chỉ đường khi đó mình cứ đi vào rồi rẽ sang chỗ khác lúc nào chả được”
Cũng nguy hiểm đấy chứ
-

Học nhiều tự khắc sẽ quen thôi. Kìa lớp trưởng điểm danh đó. Nghe tên mà điểm danh

Vâng thank you a nhá
.
.
.


Nguyễn Văn Tuyến, lời nói được phát ra từ phía lớp trưởng, tôi vội vàng đáp lại “C.Ó..”mấy chị quay
xuống nhìn làm tôi hơi lo nhưng thầy không để ý khiến tôi cảm thấy tự tin hơn hẳn.Và cứ thế buổi học bắt
đầu và trôi đi theo sự hướng dẫn của thầy. Học gần hết giờ tôi mới bắt đầu gọi điện cho anh Tuyến(người
đã thuê tôi đi học) về việc thanh toán và trả công . Qủa thực đây mới là nỗi lo nhất của tôi mà cũng không
phải chỉ mình tôi mà có lẽ đó là cảm xúc chung của những thằng buổi đầu đi học hộ: “ Sợ bị quỵt
tiền”Nói thực tôi cũng đã lường trước tình huống này và cũng đã tham khảo một số cách “trả thù” trên
mạng nhưng chưa dám nghĩ là mình sẽ làm nếu anh ý quỵt tiền thật. Chao ôi! Khi tôi gọi điện thì anh vẫn
bắt máy và mọi việc diễn ra 1 cách suôn sẻ như đúng lời thoả thuận.Anh bảo đợi anh gọi điện cho thằng
bạn đem tiền qua gửi em và còn nhắn tin luôn số điện thoại của người bạn cho để dễ nói chuyện. Tôi nhận
được số điện thoại liền gọi ngay cho anh Tuấn(bạn anh Tuyến) để trao đổi và gặp mặt. Vừa gặp nhau anh
Tuấn đã lấy ngay 50k trong ví ra đưa cho tôi và hỏi em học hộ cho Tuyến phải không?để xác minh.Tôi

đáp lại, nhận tiền và càng tin tưởng anh Tuyến hơn.Anh Tuấn còn không quyên hỏi thêm : “ chiều và mai
vẫn học tiếp chứ. Tôi tự tin đáp lại: Vâng ạ….
Thời gian cứ thế trôi qua cho đến buổi thứ 7 thầy thong báo buổi sau là buổi cuối cùng mọi nguwoifsex
thi hết môn theo hình thức vấn đáp cộng với thực hành.Mọi người đi học đầy đủ và mang theo chứng
minh thư hoặc thẻ sinh viên mới được thi.Tôi như chết đứng và vội lấy điện thoại ra gọi điện thong báo
cho anh kia biết dể lo liệu tình hình.Câu trả lời tôi nhận được ngoài sức tưởng tượng của bản than khi anh
nói : “Cứ thi giúp anh không phải lo đâu nếu thầy hỏi thẻ sinh viên thì bảo e để quên ở nhà là được không
sao đâu”.Nói thực trong lòng tôi rất lo và đã tìm rất nhiều lí do để từ chối nhưng vẫn không được,nếu bây
giờ bỏ không thi cho anh thì cũng tội dù biết đó là việc làm trái lương tâm. Và cuối cùng tôi đã ra 1 quyết
định đến bản than tôi cũng không dám tin: “Quyết định đi thi hộ” với khoản tiền công cao gấp đôi bình
thường 100k.
Bước vào phòng thi ngồi đợi đến tên mình được gọi mà tim tôi cứ muốn nổ tung khỏi lồng ngực.Và cuối
cùng điều gì đến cũng xảy ra. Tên Nguyễn Văn Tuyến được gọi vào phòng thi vấn đáp, lên đến nơi đối
diện với thầy tôi lại nhớ lại lời nói lúc trước của 1 anh đi học hộ truyền lại: “Đừng bao giờ ngồi cúi mặt
xuống cứ nhìn thẳng vào giáo viên mà điểm danh” tôi nhìn thẳng thầy và nói : có e:Thầy hỏi chứng minh
thư đâu tôi đáp lại e để ở quê rồi thầy ạ.
-Thế thẻ sinh viên
Dạ em đi vội quá nên quên mang theo rồi ạ
Dường như có 1 chút gì đó nghi ngờ thầy quay sang hỏi lớp trưởng “có phải đây là học sinh của lớp
không” . Rất may là tôi cũng chơi rất than với lớp trưởng nên khi thầy hỏi lớp trưởng đã đứng ra bảo vệ
và nói “ Vâng ạ”Hú hồn , suýt nữa thì…Thầy không còn nghi ngờ nên tiếp tục câu hỏi và bài tập thuecj
hành cho tôi. Kết quả thật đáng ngờ thực hành tôi đã đạt và vấn đáp thì được 6 điểm ( đủ điểm qua),tôi
liền điện ngay cho anh Tuyến thông báo kết quả và qua chỗ anh Tuấn nhận tiền công…
8 buổi học hộ trôi qua 1 cách bình an vô sự nhưng trong lòng , tôi luôn cảm thấy có gì đó hối hận như
kiểu đã tiếp tay cho thói xấu hoành hành mặc dù trên thực tế sinh viên vẫn thường hay gọi đó là “ giúp
nhau”. Qủa thực bây giờ tôi đã phần nào hình dung ra vì sao nước ta có quá nhiều “ tiến sĩ giấy,thạc sĩ
dởm”như vậy . Thiết nghĩ nếu tình trạng học hộ thi thuê vẫn còn nền móng để phát triển và không có ai
dám đứng ra ngăn cản thì không biết nền giáo dục Việt Nam sẽ đi đâu và về đâu…?




×