Tải bản đầy đủ (.doc) (31 trang)

Lời của trái tim

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (568.88 KB, 31 trang )

LỜI CỦA TRÁI TIM

1


LỜI CỦA TRÁI TIM

Con người sống trên đời, ai cũng đều có một tình yêu đích thực
dành cho riêng mình. Tôi cũng vậy, để có được tình yêu này thì
chúng ta đã phải trải qua rất nhiều trắc trở và thử thách để có được
nó.
Trước đây, khi còn là học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường, từ
cấp hai rồi đến cấp ba, tôi đã trải qua nhiều cuộc tình không được
trọn vẹn. Nói vậy thôi chứ thật ra là không nhiều vậy đâu chỉ là vài
cuộc tình của những cô câu học trò khi mới bắt đầu hiểu chuyện, rồi
bắt đầu tập tành yêu đương thôi.
Tôi cứ nghĩ là mình đã biết thế nào là yêu, rồi cứ thế mà lao đầu
vào đó. Tôi đâu nghĩ rằng nó sẽ vỡ tan khi chúng tôi tốt nghiệp, mỗi
người một hướng. Rồi tôi lại quen người khác, một thời gian ngắn
sau đó chúng tôi cũng đã chia tay. Ôi… đúng là tình yêu của lứa tuổi
học trò, nó thật là đẹp và chúng ta sẽ mỉm cười khi chợt nhớ lại
những kỉ niệm lúc đó và rồi nghĩ thầm rằng mình thật là ngốc vì đã
đặt quá nhiều niềm tin vào thứ được gọi là tình yêu tuổi mới lớn.
Lứa tuổi bồng bột, cứ nghĩ rằng khi mình thích nói chuyện, thích
ở cạnh bên một bạn khác giới thì đó là tình yêu. Để rồi đến lúc đường
ai nấy đi thì không còn lại gì ngoài những kỉ niệm bị bỏ lại sau lưng.
Dần dần khi lớn lên tôi không còn biết được cảm giác thích một
người là như thế nào. Nó khiến tôi cảm thấy sợ mỗi khi nghĩ đến điều
đó, tôi sợ cảnh chia tay, sợ cảnh hai người quay mặt đi như hai kẻ xa
lạ. Để rồi trên đường đời tấp nập, khi tình cờ đụng mặt nhau thì ngó
lơ như cả hai chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của nhau.


Rồi tôi tự đặt câu hỏi, vậy “ Tình yêu là gì?”, “ Nó có thật
không”, “Chúng ta có thể nhận biết và phân biệt được với những thứ
2


LỜI CỦA TRÁI TIM

tình cảm khác hay không” và còn nhiều câu hỏi khác nữa cứ thế lần
lượt xuất hiện trong đầu tôi, nó làm tôi phát điên lên, tôi không làm
chủ được suy nghĩ của mình nữa.

Rồi thời gian thấm thoát thoi đưa, những suy nghĩ đó không còn
ám ảnh cuộc đời tôi nữa, tôi cảm thấy thoải mái và thanh thản lạ
thường.
Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, nơi mà tôi là chính tôi, không
cần phải suy nghĩ “Mình làm thế này có được không?”, “Hi vọng
người ấy sẽ vui khi thấy điều này”… tôi thấy thoải mái và tha hồ thể
hiện bản thân bên cạnh những đứa bạn khùng hihi^^. Mặc dù hể gặp
mặc nhau là như chó với mèo, nói thẳng vào mặc nhau mà khồng cần

3


LỜI CỦA TRÁI TIM

ngại ngùng gì hết. Một cuộc sống đơn giản, không lo âu hay phiền
muộn.
Và rồi ngày đó cũng đã đến, cái ngày mà tôi gặp được một nữa
của mình. Haizz… phải nói sao đây ta, ừ…………… tôi chỉ có thể
diễn tả là: choáng, nhức đầu, level khùng của tôi bắt đầu tăng cao

một cách lạ thường khi bên cạnh người đó hihi^^.

Em đến bên tôi như một thiên thạch, bay đến và đâm thẳng vào
tôi, làm cho tôi choáng váng và mất nhiều thơi gian để có thể định
thần lại.

4


LỜI CỦA TRÁI TIM

Ngày gặp em anh thấy mình may mắn
Ngọn lửa tình đã rực cháy trong anh
Sau bao ngày trái tim anh muội lạnh
Em đến bên đời thắp lại lửa tình anh.
Mùa thu ấy nắng trải dài trên lá
Dáng em hiền trong tà áo thiết tha
Môi em cười và ánh mắt kiêu xa
Cho lòng anh thao thức mỗi đêm về.
Ngày bên em anh hạnh phúc tràn trề
Xua đi bao nỗi buồn phiền ngự trị
Và anh biết có một điều chân lý
Tình yêu anh tựa vạn lý trường thành.
Nguyện yêu em bằng tất cả chân thành
Không thề hẹn nhưng chẳng hề lừa dối
Luôn bên em mỗi khi lòng bối rối
Nụ cười nào mãn nguyện nở trên môi.
Anh vẫn mơ về hạnh phúc xa xôi
Như cánh chim xa mơ về tổ ấm
Như dòng sông mơ về nơi biển cả

Mang theo tấm lòng mãnh liệt bao la.
Có lần tôi đang ngồi lướt facebook, để đọc những dòng status của
mấy đứa bạn thì có một cô bé đã vào kết bạn với tôi. Tôi cảm thấy
gương mặt của cô bé rất lạ, hình như là chưa gặp bao giờ và cũng
chẳng quen biết gì nhau. Nhưng tôi cũng thấy vui vì đang lúc chán
mà lại có một cô bé vào kết bạn với mình để nói chuyện thì còn gì
bằng hehehe :3 vậy là tôi đồng ý lời mời kết bạn.
5


LỜI CỦA TRÁI TIM

Sau vài lần nói chuyện và được tiếp xúc với cô bé đó tuy chỉ là
giao tiếp qua trang mạng xã hội nhưng tôi cảm thấy thú vị và có điều
gì đó thu hút tôi mỗi lần tôi nói chuyện với cô bé.
Phải diễn tả như thế nào về cô bé này bây giờ đây hihi^^. Với
gương mặt tròn và đôi mắt to thể hiện sự hồn nhiên, ngây thơ, trong
sáng của một cô bé đang ở tuổi ô mai, lứa tuổi đẹp nhất của mỗi
người. Nụ cười như mê hoặc bất cứ ai mỗi khi nhìn thấy. Làng da
trắng và mịn với mái tóc dài suông mượt, mang đậm cốt cách của
người con gái Việt Nam.
Gương mặt đó khiến tôi không thể nào quên được dù rằng tôi chỉ
vừa nhìn thoáng qua – hiện tại khi nghĩ đến gương mặt của cô bé đó
để viết những dòng chữ này thì không hiểu sao tôi lại ngồi mỉm môi
cười một mình nữa hihi^^.
Và sau nhiều cuộc nói chuyện thì tôi biết được thì ra cô bé này
bằng tuổi với tôi và đồng thời lại đang học chung lớp với nhỏ bạn
thân của tôi hồi còn học cấp ba. Cô bé nói: “Thật ra mình không biết
gì hết, không hiểu sao cái nick facebook bị hack rồi kết bạn tùm lum,
bạn cho mình xin lỗi nha”.

Một thời gian sau, tôi cảm thấy rất thích điểm gì đó ở cô bé này
mà tôi không thể lí giải được. Tính cách, cách nói chuyện, ngoại hình
hay điều gì đó.
Chúng tôi bắt đầu phân định rõ ràng, tháng sinh của tôi lớn hơn
cô bé nên phải gọi tôi bằng anh, còn cô bé là em. Sau một hồi tranh
cải gây cấn và quyết liệt thì cuối cùng phần thắng đã nghiên về tôi

6


LỜI CỦA TRÁI TIM

hehe :3 sung sướng và hạnh phúc vô cùng luôn đó nha. Cô bé phải
gọi tôi bằng anh một cách… không phục.
Tôi còn nhớ có lần tôi đi học về đến nhà thì quá mệt mỏi, mệt
mỏi đến mức không muốn ăn cơm, chỉ muốn nằm xuống và ngủ một
giậc thật sâu, thật dài mà khồng cần nghĩ gì hết. Nhưng có được vậy
đâu, vừa đặt lưng xuống giường thì âm báo tin nhắn của điện thoại
kêu lên hihi^^ thì ra là cô bé tôi đang thích. Tôi cứ tưởng sẽ thoải
mái hơn khi có ai đó chia sẻ với mình về những điều đã xảy ra sau
một ngày dài miệt mài với việc học nhưng không ngờ tôi nghĩ sai. Cô
bé nhăn tin cho tôi vì thấy buồn và bắt đầu nhõng nhẻo với tôi. Mới
đầu thì không có gì nhưng vì tôi quá mệt còn cô bé đó thì cứ nhõng
nhỏe, và rồi trong lúc bực mình tôi đã la cô bé: “Anh đi học cả ngày
rồi, lúc về đến nhà chưa kịp nghĩ ngơi gì thì em lại nhắn tin qua
nhõng nhỏe là sao, anh mệt quá nè” và rồi cô bé đã giận tôi suốt mấy
ngày.
Trong mấy ngày đó, tôi nhắn tin cho em thì em không trả lời, gọi
điện thoại thì em cũng không chịu nghe máy, em khiến cho tôi có
cảm giác như em đã biến mất khỏi cuộc đồi tôi vậy. Tôi thấy cô đơn,

thấy trống vắng, lạc lõng như thiếu gì đó rất quan trọng vậy.
Tôi thấy có lỗi vì đã lớn tiếng với em, tôi muốn xin lỗi em và
mong em có thể tha lỗi cho tôi nhưng tôi lại không biết làm cách nào
để có thể liên lạc với em. Trong lúc đang rối trí thì tin nhắn của em
hiện lên trong chiếc điện thoại của tôi. Bỗng dưng trong lòng tôi thấy
vui lạ thường. Tôi đã giải thích và xin lỗi em, em đã bỏ qua cho tôi
và còn nói: “Cũng không phải lỗi hoàn toàn thuộc về anh, một phần
cũng vì em giỡn hơi quá”. Rồi chúng tôi không còn giận nhau nữa và
dần dần đã hiểu nhau hơn.

7


LỜI CỦA TRÁI TIM

Hihi^^ sóng gió chưa phải là kết thúc, mà đó là sự khởi đầu của
một cơn bão lớn sắp ập đến. Thời gian sau đó, không hiểu vì lí do gì
mà chúng tôi lại thường xuyên cãi nhau. Có nhiều lúc cuộc cãi vã
diễn ra thật sự rất quyết liệt, em và tôi như thay đổi thành con người
khác, cãi nhau từ ngày này qua ngày kia mà vẫn không xong.
Haizz… bây giờ ngồi nghĩ lại, thấy sao mà giống hai đứa trẻ con
quá.

Còn có lần em hỏi tôi: “anh có thích em không”
Tôi nói: “có, còn em thì sao? Em có thích anh không?”
Em nói với tôi là: “không biết, không nghĩ tới. Vậy anh có
thương em không?”

8



LỜI CỦA TRÁI TIM

Tôi mới trả lời là: “anh thương em lắm, em có thương anh
không?”
Em trả lời tôi một cách phủ phàng: “nằm mơ đi anh” hihi :3
Thấy vậy, tôi cũng góp vui một câu: “không cần nằm mơ đâu em,
sau này em sẽ thương anh như anh thương em mà thôi”
Em thấy vậy, hứng chỉ bảo: “OK anh, để rồi xem”
Không ngờ trời xui đất khiến như thế nào ấy, một hôm đẹp trời,
không nắng, không mưa, trời quang mây tạnh, khí trời tốt tươi (lâu
lâu văn chương chút xíu hihi :3) em nhắn tin cho tôi và bảo: “hay là
mình để mối quan hệ là đang hẹn hò đi anh”
Tôi suy nghĩ một hồi lâu – bây giờ mình chưa có người yêu mà
ẻm cũng chưa có người yêu, thôi thì xuống xác luôn trận này đi, biết
đâu thắng lớn. Tôi đã đồng ý và để mối quan hệ theo lời yêu cầu của
em.
Khi mối quan hệ đó được đăng lên thì tất cả mọi người đều phải
ngạt nhiên vì không biết là chúng tôi biết nhau từ lúc nào, quen nhau
ra sao, lâu chưa, trong hoàn cảnh nào. Lúc đi học thì bạn bè của em
cũng hỏi: “mày quen lúc nào sao tao không biết gì hết vậy”, “ai mà
thấy lạ quá vậy mày”… lúc về đến nhà thì em đã kể lại cho tôi nghe
từ đầu đến cuối câu chuyện và cho đến bây giờ tôi không thể nào
quên được câu trả lời của em khi trả lời những câu hỏi dồn dập của
bạn bè, em trả lời một cách rất đơn giản và hồn nhiên: “chồng của tao
đó mày”. Không hiểu sao khi nghe em nói như vậy thì tôi cảm thấy
rất vui và hạnh phúc.

9



LỜI CỦA TRÁI TIM

Chúng tôi đã chính thức quen nhau như vậy đó. Từ một câu nói
đùa và không cần phải nghĩ ngợi gì nhiều, chúng tôi dần dần thấy
mến nhau, rồi thích nhau, sau đó là thương nhau, rồi yêu nhau tha
thiết như không gì có thể chia cắt được chúng tôi.

À… mà hình như còn có một cuộc chiến long trời lỡ đất mà tôi
chưa viết ra thì phải hihi^^ suýt chút nữa thì tôi quên mất.
Lúc đó chúng tôi chưa chính thức quen nhau, vẫn chưa đăng mối
quan hệ lên facebook, thì có một hôm có một bạn nữ tự dưng ở đâu
xuất hiện kết bạn với tôi. Rồi tôi cũng lịch sự chào hỏi: “thiên thần
nào vừa kết bạn với mình vậy”.
T.T huhuhu… chỉ có vậy thui mà buổi tối bị “ẻm” nhắn tin qua
chửi xối xả. Lúc đó, em nói là có uống mấy chai bia nên tôi nghĩ
10


LỜI CỦA TRÁI TIM

không sao, thôi thì nhắn tin chút xíu rồi từ từ dụ em ngủ cũng được.
Ai ngờ… thấy em im lặng tưởng em ngủ rồi, tôi chuẩn bị nằm xuống
ngủ thì em gọi điện thoại qua cho tôi rồi chửi xối xả tập hai :’( hix…
Em nói: “con trai mấy người ai cũng như ai, thấy người con gái
này xinh, đứa con gái kia dễ thương là bắt đầu dỗ ngọt này nọ. Nào là
dễ thương, nào là thiên thần ha. Mấy người theo nó luôn đi, từ nay
đừng liên lạc gì với tôi nữa, từ nay tôi không làm phiền mấy người
nữa, chào”.
Và thế là tôi tỉnh ngủ haizz… lúc đó tôi thấy bực mình vì không

hiểu sao em lại làm như vậy, chỉ là nói chuyện xả giao thôi mà.
Nhưng đồng thời tôi lại thấy vui vì tôi tin đâu đó trong lòng em chắc
hẳn đã có vị trí nào đó dành cho tôi.
Qua ngày hôm sau, em thức dậy và nhớ lại những chuyện xảy ra
vào buổi tối hôm trước nên em đã gọi điện thoại để xin lỗi tôi. Tôi
không trách móc gì em hết mà tôi chỉ mỉm cười – một cái cười nhẹ và nói: “không có gì đâu em, lúc đó em đang say mà, nên anh không
trách gì em đâu”.
Nãy giờ tôi kể về quá khứ hơi bị nhiều thì phải, bây giờ chúng ta
sẽ tiếp túc với chuyện tình yêu đẹp đó nha.
Sau khi chúng tôi quen nhau thì không còn xưng hô với nhau như
trước nữa, không còn gọi nhau là anh anh em em nữa. Mà thay vào
đó là em đặt cho tôi cái tên là Mập, để cảm ơn vì cái tên dễ thương
mà em đã đặt cho tôi thì tôi cũng tặng em một cái tên dễ thương
không kém, đó là Ngốc hihi^^ sao mà giống hai đứa trẻ con quá vậy
không biết nữa.

11


LỜI CỦA TRÁI TIM

Ngày qua ngày, em cho tôi biết bao nhiêu là niềm vui, nụ cười,
niềm hạnh phúc.
Và tôi đã nhận ra rằng yêu một người là như thế nào, không phải
ở bên nhau, nói chuyện hợp nhau là yêu. Mà yêu là khi ta thấy được
sự quan trọng của người đó đối với mình, khi ta cảm thấy an toàn,
hạnh phúc, bình yên khi bên cạnh người đó thì đó mới chính là yêu,
một tình yêu đích thực.
Nhưng lại có một rắt rối khác xảy ra, đó là tôi lại không có nhiều
thời gian dành cho em. Vì tôi còn phải phụ giúp mẹ việc nhà, làm

phụ mẹ. Nên chúng tôi không nói chuyện với nhau nhiều được, lúc
nào tôi cũng để em bơ vơ một mình ngồi chờ tin nhắn của tôi. Có khi
sáng sớm vừa thức dậy là em đã nhắn tin cho tôi để chào buổi sáng,
rồi ngồi chờ tôi đến trưa khi tôi nghỉ ngơi thì tôi mới nhắn tin cho
em, tin nhắn đầu tiên trong ngày của tôi. Khi tin nhắn vừa gửi đi thì
lập tức em trả lời và gửi lại cho tôi thật nhanh, tôi cảm động lắm,
không ngờ em đã chờ tôi suốt còn tôi thì lại lo làm mà bất chợt quên
mất có em luôn bên cạnh mình, luôn chờ mình.
Nhiều lúc, tôi thấy mình không xứng đáng với em, vì xung quanh
em còn có biết bao nhiêu chàng trai khác, nào là học giỏi, con nhà
giàu, thiếu gia này nọ, họ có đủ thời gian thậm chí là dư thời gian để
săn đón em, quan tâm, lo lắng cho em nhưng em lại không chọn ai
khác mà là chọn tôi. Một người không có nhiều thời gian, tôi không
có gì cả ngoài hai bàn tay trắng.
Có nhiều lúc tôi muốn trả tự do cho em để em có thể tìm được
người nào đó tốt hơn tôi nhưng tôi lại thấy xúc động và thấy mình
thật nhỏ bé trước tình yêu của em. Em nói: “Mập còn đi học mà, nên
tài chính không tốt là chuyện bình thường thôi, với lại mình giàu
12


LỜI CỦA TRÁI TIM

bằng ý chí để làm nên sự nghiệp chứ không phải giàu nhờ tài sản của
ba mẹ để lại”. Tôi thấy hạnh phúc lắm, ở hai khóe mi tôi bắt đầu thấy
cay cay, tôi muốn khóc thật lớn vì hạnh phúc và sung sướng.

Tôi còn nhớ như in cái ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Người
ta trước khi quen nhau thì sẽ làm bạn với nhau một thời gian dài hay
là biết gì đó ít nhiều về nhau. Còn chúng tôi thì ngược lại, chúng tôi

chính thức quen nhau hơn một tháng trời mới gặp mặt nhau lần đầu
tiên, đi chơi cùng nhau và bắt đầu tìm hiểu về nhau nhiều hơn. Cả
cuộc đời tôi chắc là sẽ không thể nào quên được cái ngày hôm đó, em
và tôi hẹn gặp nhau trước hẻm nhà em.
13


LỜI CỦA TRÁI TIM

Vì là lần đầu tiên gặp nhau nên tôi không muốn trễ hẹn một chút
nào hết hihi^^. Từ sáng, tôi đã thức dậy rất sớm, chải chuốt và chuẩn
bị cả tiếng đồng hồ chỉ với ý nghĩ sẽ gây cho em ấn tượng thật tốt từ
cái nhìn đầu tiên. Sau khi chuẩn bị tươm tất từ đầu đến chân thật
bóng bẫy thì tôi lấy xe ra để đi đến nơi mà tôi và em đã hẹn với nhau
từ trước, đương nhiên là tôi cũng không quên món quà gặp mặt mà
tôi đã chuẩn bị trước đó mấy ngày.
Món quà đó đơn giản chỉ là một chiếc móc khóa được gắn một
chiếc đồng hồ trên đó, với ý nghĩa tôi luôn trân trọng từng giây từng
phút khi bên cạnh em và tôi không muốn bỏ lỡ một giây phút nào cả.
Hôm đó, vì là lần đầu tiên gặp mặt nên chúng tôi chưa biết mặt
nhau nên đã nói trước cho nhau nghe là mình sẽ mặt đồ như thế nào
để dễ nhận ra. Tôi đội nón bảo hiểm trắng, áo đen, giày trắng, găng
tay đen, xe trắng. Còn em thì áo xanh dương, quần xanh dương, giày
xanh dương, nón bảo hiểm xanh dương hihi^^
Khi đến điểm hẹn thì cũng là lúc trời bắt đầu đứng nắng, những
tia nắng nóng như thiêu như đốt, nó khiến cho con người ta phải khó
chịu và muốn tìm chỗ nào đó để nấp vào. Nhưng không hiểu sao tôi
lại chẳng cảm nhận được điều gì hết. Bởi vì cái nóng từ bên ngoài
không bằng cái nóng trong lòng tôi lúc này, tôi thật sự đang rất nóng
lòng, nóng lòng muốn được gặp em hơn bao giờ hết.

Khi tôi nhìn thấy dáng em từ xa thì không hiểu sao tôi lại thấy vui
vui trong lòng, em nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng, nữ tính, làm tôi
có cảm giác như có làn gió mát thổi vào lòng mình vậy. Em đến gần
rồi ngồi lên xe, phía sau tôi. Lúc đó, tôi có cảm giác như mình đang

14


LỜI CỦA TRÁI TIM

ngồi kế một thiên thần vậy. Em đến bên tôi và trao cho tôi cả thế
giới.
Sau đó, như đã dự tính từ trước, tôi đưa em đến công viên Đầm
Sen để chơi nhưng khi đến nơi thì quá đông nên em không muốn đi
nữa và rồi tôi chở em đi vòng vòng để nói chuyện với nhau. Sau một
hồi bàn bạc, suy tính, suy tư, suy ngẫm cuối cùng chúng tôi quyết
định đến công viên Lê Thị Riêng để tâm sự, cùng nhau ăn kem. Đến
chiều thì em muốn qua nhà tôi chơi cho biết nhà, tôi rất ngạt nhiên về
lời đề nghị của em một phần vì sợ em ngại không dám ngồi lâu, một
phần vì tôi quá bất ngờ vì căn phòng của tôi quá bề bộn, chưa kiệp
dọn dẹp gì hết. Nhưng cuối cùng tôi cũng chấp nhận lời đề nghị của
em, đưa em đến nhà tôi chơi, trong lúc tôi và em đang nói chuyện với
nhau rất vui thì ba mẹ tôi về. Quá bất ngờ nên em đã rất sợ, sợ đến
nỗi không biết nói gì hihi :3 – em à… nhìn em lúc đó bối rối lắm, rất
là dễ thương – mẹ hỏi hai đứa có ăn gì chưa rồi mẹ kêu tôi đi xuống
xào nui để hai đứa ăn. Thời gian vui đùa sao mà ngắn quá, vừa
thoáng cái là đến xế chiều rồi, tôi phải đưa em về nhà và hẹn em lần
sau gặp mặt.
Thời gian quý báu bên cạnh em, tôi không bao giờ có thể quên
được. Tuy đã gặp nhau và đi chơi với nhau từ sáng đến chiều nhưng

khi vừa xa em có vài giờ thôi mà tôi lại thấy nhớ em da diết. Tôi có
cảm giác như xa em cả tháng vậy. Tôi thấy nhớ em, tôi nhớ em rất
nhiều, nhớ nhiều lắm.
Một tuần sau đó, thật may mắn, hôm đó tôi đi học thì nhà trường
cho về sớm, vậy là tôi quyết định đi tìm trường của em để gặp em và
tạo cho em một sự bất ngờ nho nhỏ hehehe :3

15


LỜI CỦA TRÁI TIM

Hôm đó, tôi còn nhớ như in, tôi kêu thằng bạn thân đi cùng cho
vui. Sau một hồi lâu tìm đường vật vã, vật lộn, đánh lộn, cãi nhau om
sòm thì tôi và thằng bạn đã tìm được trường em. Vì bạn tôi sợ nếu tôi
chở nó về thì sẽ không kịp đón em nên nó đi xe buýt về để tôi có thể
đón em tan học.
Nhưng trớ trêu thay tôi lại đến nhầm cơ sở em đang học, không
ngờ tôi muốn làm em bất ngờ nhưng rồi lại bị em làm bất ngờ ngược
lại hihi^^ sau đó thì tôi gọi điện thoại cho em nói em đứng ở đầu hẻm
chờ tôi qua. Rồi tôi chở em về nhà tôi chơi, hôm đó cũng là lần đầu
tiên tôi được ôm em.
Vòng tay của em mới ấm áp làm sao, nó khiến tôi quên hết những
mệt mỏi khi đi vòng vòng ngoài nắng để tìm trường em, nó khiến tôi
quên hết bao mệt mỏi của thường ngày. Bên cạnh em tôi tìm được sự
bình yên và hạnh phúc. Mập yêu Ngốc nhiều lắm, Ngốc à!!! Hihi :3.
Còn một bí mật nữa mà tôi không thể nào quên được, đó là lần
đầu tiên chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn.
Vì từ trước đến giờ, môn học mà tôi tệ nhất là môn Anh Văn, còn
em lại là sinh viên khoa Anh. Tôi quyết định nhờ em chỉ bài cho tôi,

nói là chỉ bài vậy thôi, đến lúc tôi đưa em về nhà thì chúng tôi nói
chuyện, tâm sự với nhau nhiều hơn là học hihi^^ và trong một
khoảnh khắc nào đó, chúng tôi đã bắt gặp ánh mắt của nhau. Ôi!!!
đôi mắt của em như có sức hút lạ thường, nó khiến tôi không thể nào
rời mắt đi nơi khác được. Và rồi hai mắt tôi không biết đã nhắm lại
từ bao giờ, ở giữa chúng tôi lúc đó như có lực hút vậy, nó khiến tôi
và em dần dần xác lại gần nhau hơn, kế đến là mặt kề mặt, má kề má,
môi chạm môi.

16


LỜI CỦA TRÁI TIM

Làn môi của em thật là mềm mại, nụ hôn của em sao mà ngọt
ngào quá. Khi tôi và em trao nụ hôn cho nhau thì trong đầu tôi lúc đó
trở nên trống rỗng. Tôi không thể suy nghĩ về bất cứ điều gì khác
ngoài em. Và đôi tay tôi ôm em thật chặc vào lòng mình và chỉ muốn
em mãi mãi bên cạnh, không muốn em xa tôi thêm một giây phút nào
nữa.
Đó chính là nụ hôn đầu tiên mà tôi và em đã dành cho nhau.

17


LỜI CỦA TRÁI TIM

Ngốc à!!! Cảm ơn Ngốc vì Ngốc đã cho Mập biết tình yêu là gì
hihi^^
Mập yêu Ngốc nhiều lắm, yêu Ngốc nhiều hơn những gì mà Mập

có thể thể hiện được. Tình yêu này luôn hướng về Ngốc, trái tim này
chỉ dành riêng cho Ngốc, tâm trí này sẽ luôn nghĩ về Ngốc
Nếu cho Mập chọn thêm trăm ngàn lần nữa thì người mà Mập
chọn sẽ vẫn mãi là Ngốc mà thôi. Vì sao Ngốc biết không. Vì Ngốc
là một nữa của Mập, là tình yêu cùa Mập, là cuộc đời của Mập, là tất
cả những gì quý giá nhất mà Mập có được.
Hihi^^ tình yêu sao mà kì diệu quá.
Có lần em hỏi tôi rằng: “Tình yêu là gì vậy Mập? ”
Theo tôi được biết thì khi bạn nói yêu một người thì bạn phải có
trách nhiệm với người đó. Bạn có thể bảo vệ được nó, đừng làm
người bạn yêu tổn thương, dù là cách này hay cách khác, đó mới là
tình yêu, mới có quyền được nói tiếng yêu. Còn không thì đừng bao
giờ dễ dãi thốt ra hai từ đó. Và khi thốt ra từ đó, người nhận sẽ đặt cả
niềm tin vào bạn, và nếu bạn không thể làm gì để họ có thể hạnh
phúc, chỉ cho họ những năm tháng mệt mỏi, thì đừng nói có lẽ sẽ tốt
hơn. Vì hai từ đó như một sợi dây xích vô hình, trói buộc người nhận
chìm mãi trong những đau khổ khi bạn vô trách nhiệm với nó.
Còn đối với tôi thì nếu yêu một người, dù bận thế nào, bạn cũng
dành thời gian cho họ, gọi điện thoại, nhấn tin hay một câu chúc ngủ
ngon để họ thấy bạn quan tâm họ đến nhường nào. Chỉ cần một câu
chúc thôi, nhưng đối với người nhận thì dó là cả niềm hạnh phúc.
Đừng viện ra muôn ngàn lí do để họ cảm thấy bạn vô tình như: bạn
18


LỜI CỦA TRÁI TIM

bận, bạn mệt, bạn phải thê này, bạn phải thế kia. Khi nào bạn bận đến
nổi không có thời gian ngủ, không có thời gian ăn cơm thì mới đích
thực là bận. Còn không, thì tất cả chỉ là ngụy biện.

Khi nhắt đến ngày của tình yêu thì chắc chắn đa số các bạn trẻ,
đặc biệt là các cặp đôi sẽ nhớ ngay đến ngày valentine, ngày lễ tình
nhân. Ngày mà các cặp đôi được bên nhau, tặng nhau chocolate, hoa
hồng đỏ và những nụ hôn nồng nàn nhất.

Chúng tôi cũng vậy. Hôm đó, chúng tôi hẹn nhau sau khi tan học
thì em sẽ đứng chờ tôi ở nơi đã hẹn trước rồi sẽ cùng nhau đi chơi.

19


LỜI CỦA TRÁI TIM

Vì đây là lần đầu tiên tôi được đón valentine cùng em nên tôi
không muốn mình có chút sai sót gì. Trước khi đi học thì tôi đã
chuẩn bị đâu vào đó tất cả, nhưng không hiểu sao đến lúc tan học thì
cái cảm giác đó lại chợt ùa về trong tôi. Cái cảm giác giống hệt như
lần đầu tiên tôi và em gặp nhau, tôi thấy hồi hộp, bối rối kèm theo
chút lo lắng. Nhưng rồi sự nôn nóng muốn gặp em đã đẫy lùi cái bối
rối trong tôi.
Tôi chạy thật nhah đến điểm hẹn thì thấy em đứng đó chờ tôi từ
bao giờ. Khi nhìn thấy em thì không hiểu sao bao nhiêu mệt mỏi của
một ngày dài học tập như tan biến hết chỉ còn lại niềm vui và sự hạnh
phúc trong tôi.
Em lên xe và tôi bắt đầu chở em đi đến công viên Lê Thị Riêng
chơi. Trên đường đi, chúng tôi kể cho nhau nghe những chuyện mà
chúng tôi đã gặp và trải qua của ngày hôm nay. Cuộc trò chuyện rất
vui, chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau. Thoáng chốt cũng đã đến nơi.
Sau khi gửi xe, tôi dắt tay em vào công viên đi vòng vòng để
hóng mát. Đi được một lúc thì em nói là mỏi chân nên chúng tôi ngồi

dưới một gốc cây để tâm sự. Trong lúc tôi và em đang nói chuyện
với nhau thì tôi nãy ra ý định sẽ dành tặng em một nụ hôn bất ngờ,
ngay lúc đó có người tới mời tôi mua hoa để tặng cho em nhân dịp lễ
tình nhân, nhưng lại có một vấn đề khác là em bị dị ứng phấn hoa.
Tôi đã nói với người bán hoa như thế và người đó đã chúc chúng tôi
hạnh phúc với nụ cười nở trên môi. Khi nói chuyện thêm một lúc thì
lại có người khác tới mời chúng tôi mua hoa, tôi lại phải tiếp tục từ
chối.
Sau khi quan sát thấy không còn ai tới mời hoa nữa thì tôi bắt đầu
thực hiện âm mưu của mình kakaka.. tôi đưa tay choàng qua vai em
20


LỜI CỦA TRÁI TIM

để có thể áp sát mặt em về phía tôi để tôi có thể thuận lợi hơn trong
việc thực hiện mưu đồ của mình. Trong khoảnh khắc đó thì lại có
người tới phá đám chúng tôi, lại có người tới mua hoa, tôi đành phải
mua một giỏ hoa để làm bức bình phong với hi vọng sẽ không ai tới
làm phiền mình nữa. Khi tôi vừa thanh toán tiền hoa xong thì chuông
điện thoại vang lên, không phải ai khác mà đó là mẹ tôi gọi điện
thoại hỏi xem tôi có về chưa. Em thấy vậy nên đã đứng lên kêu tôi
chở về để mẹ chờ.
Vậy là kế hoạch của tôi bị phá sản huhu T.T.. tôi không dám nói
cho em biết vì sợ em sẽ chọc nên tôi im lặng để khi về đến nhà thì sẽ
nhắn tin nói em biết. Đúng là không ngoài dự kiến của mình, tôi đã bị
chọc, sau khi chọc xong thì em nói:
_ Trời ơi.. sao lúc đó Mập không nói.. nếu Mập nói là được rồi.
Huhu T.T Ngốc ơi!!! Sao mà Mập nói cho Ngốc biết được, không
lẽ Mập nói thẳng là “Ngốc ơi!!! lại gần đây cho Mập hôn đi” nói vậy

là bị quê chết lun á Ngốc ơi…
Hihi^^ không chỉ có ngày lễ valentine mà cả ngày Quốc Tế phụ
nữ 8/3 chúng tôi cũng hưởng ứng. Hôm đó cũng chính là lần đầu tiên
tôi và em được bên nhau cả ngày.
Từ lúc sáng sớm tôi đã hẹn em ra để được gặp em và đưa em về
nhà tôi chơi. Khi chúng tôi đang trên đường về nhà thì em kêu tôi
ghé vào đâu đó để mua quà tặng mẹ. vậy là tôi đưa em tới một cửa
tiệm thật dễ thương để em chọn, sau một lúc thì em quyết định tặng
mẹ tôi một chiếc li vô cùng xinh xắn, xinh xắn như người đã chọn
chiếc li đó vậy. Rồi chúng tôi mua thêm trái cây để có thể ăn tráng
miệng sau khi dùng cơm xong.
21


LỜI CỦA TRÁI TIM

Vì hôm đó em phải dậy sớm để qua nhà tôi nên khi đến trưa thì
em đã bắt đầu thấy mệt và buồn ngủ. Tôi đưa em vào phòng để em
nằm nghỉ ngơi, lúc đó tôi được nằm kế bên em, được dùng tay vuốt
nhẹ trên làn da trắng mịn của em, được vuốt ve trên gương mặt em,
gò má của em. Nhìn em ngủ thật là bình yên. Tôi không biết làm gì
ngoài viếc cứ ước cho thời gian ngưng lại lúc đó để tôi có thể ngắm
nhìn gương mặt trong sáng và hồn nhiên như thiên thần của em khi
ngủ.
Tôi chợt nhận ra một điều rằng khi bên em sao thời gian lại trôi
nhanh quá, nhanh hơn thường ngày rất nhiều lần. Chỉ mới đó mà đã
về chiều, trời bắt đầu tối, tôi phải đưa em về nhà và hẹn gặp em vào
một ngày khác.
Trong tình yêu, dù là bất cứ nơi đâu cũng vậy, có niềm vui thì
phải có nỗi buồn, có nụ cười thì chắc hẳn sẽ có nước mắt.

Khi biết chuyện em bị căn bệnh tim quái ác, mẹ tôi không cho
phép chúng tôi quen nhau vì sợ nếu sau này tôi và em tiến xa hơn
nữa thì cả hai chúng tôi sẽ khổ. Có lần tôi và mẹ tranh cãi với nhau
một cách vô cùng quyết liệt thì tôi đã phạm một sai lầm rất lớn, vì
không làm chủ được cảm xúc của mình, tôi đã nói lời chia tay với
em.
Tôi nhắn tin cho em và hỏi: “nếu sau này Mập không bên cạnh
Ngốc nữa thì Ngốc có buồn không?”
Em đã trả lời rằng: “buồn chứ.. Ngốc sẽ nhớ Mập nhiều lắm”
Khi thấy em nói như vậy thì lòng tôi đau nhiều lắm, tôi không thể
cầm được nước mắt của mình. Tôi chưa kịp nói gì thì em lại nhắn tin
22


LỜI CỦA TRÁI TIM

tiếp và hỏi: “có chuện gì xảy ra với Mập hả.. chuyện gì vậy? Mập nói
cho Ngốc biết nha”.
Và rồi tôi đã nói lời chia tay với em.. “mình chia tay đi.. Mập xin
lỗi nhưng Mập có chuyện khó nói.. hi vọng là Ngốc sẽ tìm được
người khác xứng đáng với Ngốc hơn Mập”
Em đã gọi điện cho tôi và khóc, em khóc nhiều lắm, nghe tiếng
em khóc mà tim tôi nhói đau từng cơn. Tôi quá nhu nhược, quá hèn
yếu không dám đứng lên để bảo vệ cho tình yêu của mình. Và trong
mấy ngày kế đó, tôi giống như cái xác không hồn, không cảm xúc.
Buổi sáng thì chỉ biết đi học, về đến nhà thì làm việc nhà, không biết
cười mà cũng chẳng biết nói gì, tim tôi lúc đó như đã chết rồi vậy.
Đến tối thì chỉ biết ngồi vào một góc tường trong phòng, mặc cho sự
cắn rứt trong lòng xâu xé bản thân.
Có một hôm, vì cắn rứt trong lòng không thể bày tỏ, đầu tôi như

muốn nổ tung. Tôi đã kêu nhỏ bạn thân từ hồi học cấp ba đến để tâm
sự cho nó nghe để giải tỏa đi nỗi buồn. nếu mà nỗi buồn này không
được giải tỏa thì chắc chắn là tôi không thể ngồi đây để viết ra cuốn
sách này được nữa rồi. Sau khi kể cho nó nghe từ đầu đến đuôi thì nó
đã cho tôi những lơi khuyên rất chân thành của một người bạn thân,
trong lúc tôi ra ngoài mua đồ thì nó ở nhà và kể mẹ nghe mọi chuyện
để mẹ có thể hiểu tôi hơn. Và hi vọng sẽ thong cảm cho tình yêu của
chúng tôi.
Trở lại chuyện giữa tôi và em, tuy là đã nói lời chia tay nhưng
chúng tôi vẫn liên lạc nói chuyện với nhau như bình thường nhưng
có vẻ e ngại hơn, như có một bức tường vô hình ngăn cách chúng tôi
vậy. Có nhiều lúc tôi lại quên mất là tôi và em đã chia tay.

23


LỜI CỦA TRÁI TIM

Vì tôi, vì tình yêu đó mà em đã quyết định đi mổ tim mà bất chấp
cả nguy hiểm khi bác sĩ nói tỉ lệ thành công chỉ là sáu mươi phần
trăm. Khi em nói vậy, tôi lo cho em lắm, lỡ như em có xảy ra chuyện
gì thì tôi sẽ phải ân hận suốt cuộc đời này.
Cái ngày mà em mổ cũng là ngày bạn tôi qua thăm. Hôm đó, khi
về nhà thì nó ghi status lên facebook và xưng hồ là vợ chồng này nọ,
vô tình em đã đọc được và làm cho em phải hiểu lầm. Để em phải ôm
nổi thất vọng về tôi vào phòng mổ. Còn tôi ở nhà chờ tin tức của em
từng giây từng phút, để có thể giải thích cho em hiểu. Chờ một tiếng,
hai tiếng, ba tiếng… chợt có một tin nhắn từ số điện thoại của em,
người gửi tin nhắn đó không ai khác mà chính là cậu em của em. Cậu
nhóc nói rằng em bị mất máu quá nhiều, bệnh viện thì thiếu nhóm

máu đó, tôi ở nhà mà cứ như ngồi trên đống lửa vậy. Không lúc nào
là không nghĩ về em, không lo lắng cho em. Vì em không cho tôi biết
là em nằm ở bệnh viện nào nên tôi không thể đến giải thích trực tiếp
với em được.
Đến khi hay tin ca mổ thành công, em được đưa đến phòng hồi
sức để nghỉ ngơi thì tôi mới thấy trong lòng được nhẹ nhỏm phần
nào. Nhưng trớ trêu thay, lại có một chuyện khác xảy đến với tôi, vì
trong quá trình phẫu thuật, do bị mất máu quá nhiều mà bệnh viện
chưa kịp cung ứng lượng máu bổ sung nên bác sĩ đã tiêm thuốc
kháng thể cho em để giúp em có thể chờ đến lúc bác sĩ đưa máu tới.
Nó quá mạnh nên đã làm em mất trí nhớ trong thời gian ngắn do não
bị ảnh hưởng bởi loại thuốc kháng sinh đó. Em không nhận ra gia
đình, không nhận ra tôi, không biết tôi là ai. Tôi có cảm giác như
mình đang rơi xuống một hố sâu vậy, một cái hố sâu của sự tuyệt
vọng.

24


LỜI CỦA TRÁI TIM

Nhưng không hiểu sao trong đầu tôi lại xuất hiện cái ý nghĩ “có
khi nào đây lại là thời điểm tốt nhất để mình rời xa em hay không”
nhưng rồi sáng hôm sau thì em đã nhớ lại mọi chuyện. Tôi thấy vui
lắm vì em đã nhận ra tôi là ai, nhưng tôi phải cố tỏ ra lạnh lùng để em
quên tôi đi.
Chỉ mới bốn ngày sau khi phẩu thuật, mà em đã trốn về nhà,
không chịu ở bệnh viện để bác sĩ theo dõi. Em gọi tôi đến để đưa em
đi học. Tôi cũng muốn cứng rắn nhưng tôi lại không đành, em đang
bị đau ở vết mổ, tôi không chở em đi thì em đi học như thế nào.

Tôi chạy đến với em, nhìn em lúc đó xác xơ mà tôi nghẹn ngào
không nói nên lời, nhìn em bị đau mà tôi muốn ôm chằm lấy em. Tôi
đã cố giữ mình lại để không tỏ ra gì để em biết là tôi lo cho em. Trên
đoạn đường đưa em đến trường, tôi đã không nói chuyện với em câu
nào, khi em hỏi chuyện thì tôi chỉ trả lời qua loa cho qua chuyện.
Vài ngày trôi qua khi tôi và em không thể chịu đựng thêm được
nữa, em đã nói với tôi là: “bây giờ Mập muốn như thế nào, Mập có
bình thường lại như trước không, nếu không thì thôi, muốn chia tay
thì chia tay”.
Tôi suy nghĩ hồi lâu và đã đưa ra một quyết định cuối cùng. Tôi
yêu em, tôi muốn bên em, tôi muốn được quan tâm, lo lắng cho em,
tôi muốn chăm sóc em “Mập xin lỗi!!! Mập bình thường lại rồi nè”.
Lúc đó em nói với tôi rằng: “thật sự thì bác sĩ không cho Ngốc ra
viện đâu, cũng chỉ vì nhớ Mập nên mới như vậy thôi. Ngốc cũng còn
đau nhiều lắm nên chẳng muốn lên trường chút nào nhưng vì muốn
nhìn thấy Mập nên Ngốc phải cố gắng lên trường đó”.

25


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×