Tải bản đầy đủ (.doc) (10 trang)

SUY NGHĨ về THƯƠNG mại hóa báo CHÍ tiểu luận cao học

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (139.49 KB, 10 trang )

HỌC VIỆN BÁO CHÍ VÀ TUYÊN TRUYỀN
KHOA QUAN HỆ CÔNG CHÚNG

TIỂU LUẬN CAO HỌC
MÔN: LUẬT PR
ĐỀ TÀI

SUY NGHĨ VỀ THƯƠNG MẠI HÓA BÁO CHÍ

Cần thơ, 2015


1. Khái niệm
* Báo chí:
Báo, hay gọi đầy đủ là báo chí nói một cách khái quát là những xuất
bản phẩm định kỳ, như nhật báo hay tạp chí. Nhưng cũng để chỉ cả các loại
hình truyền thông khác như đài phát thanh, đài truyền hình. Định nghĩa này
cũng áp dụng được cho một tạp chí liên tục xuất bản trên web (báo điện tử).
Báo chí, dựa trên những điều tra, tìm hiểu để làm sáng tỏ đời sống xã hội, văn
hóa. Đây chính là một bộ máy của chính quyền (điều này đặc biệt đúng ở Việt
Nam) để tìm hiểu thông tin, phổ biến và phân tích tin tức. Đây là những cơ
quan ngôn luận, cung cấp thông tin và ý kiến về mọi vấn đề. Chính vì thế, báo
chí thường được gọi là quyền lực thứ tư. Quyền lực này, nếu được nhân dân
sử dụng đúng, thì sẽ góp phần nói lên sự thật, góp phần nói lên nguyện vọng
của người dân, qua đó, cải tiến bộ máy xã hội. Báo chí hiện giờ đã phát triển
rất đa dạng: bản in, bản điện tử, kênh truyền hình...
* Người làm báo:
Theo Từ điển tiếng Việt, “Nhà báo là người chuyên làm nghề viết
báo”. Không biết khái niệm như thế đã đầy đủ chưa (vì có rất nhiều loại hình
báo chí như: báo nói, báo viết, báo hình, báo ảnh, báo điện tử… chứ không
chỉ có viết báo); khái niệm của một nhà báo nổi tiếng trên thế giới: “Nhà báo


là những người chấm ngòi bút vào nỗi đau của nhân loại”.
* Khái niệm hoạt động thương mại
Theo Luật thương mại , “Hoạt động thương mại là hoạt động nhằm
mục đích sinh lợi, bao gồm mua bán hàng hoá, cung ứng dịch vụ, đầu tư, xúc
tiến thương mại và các hoạt động nhằm mục đích sinh lợi khác“ (K1 Đ3 Luật
thương mại).
* Đạo đức:
Là hình thái ý thức xã hội , bao gồm những nguyên tắc, chuẩn mực và
những thang bậc giá trị được xã hội thừa nhận. Đạo đức có tác dụng chi phối,
điều chỉnh hành vi của mỗi người, phù hợp với lợi ích của xã hội. Đạo đức
2


diễn ra một cách tự giác, mang tính bổn phận, chịu tác động của dư luận xã
hội, sự kiểm tra của của những người khác trong xã hội cũng như sự sự tự
kiểm tra bởi chính mình. Đạo đức có chức năng giáo dục, chức năng điều
chỉnh, chức năng phản ảnh.
* Đạo đức nghề báo
Chính là những nguyên tắc, những chuẩn mực được hình thành trong
các mối quan hệ ứng xử nghề nghiệp của nhà báo, được thể chế hóa, được nhà
báo và dư luận xã hội thừa nhận, trở thành những chuẩn mực điều chỉnh hành
vi của nhà báo trong hoạt động thực tiễn nghề nghiệp.Trách nhiệm chính trị,
trách nhiệm pháp lý, trách nhiệm đạo đức trong hoạt động nghề nghiệp của
nhà báo là 3 mặt của một vấn đề, hòa quyện, liên kết chặt chẽ, là điều kiện, là
tiền đề của nhau, cùng hướng tới một mục tiêu duy nhất là hoàn thành tốt
trách nhiệm của nhà báo với sự phát triển của xã hội, của đất nước.
2. Tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức nghề báo
2.1. Đạo đức cách mạng, đạo đức nghề báo là “cái gốc” của nhà báo
Đạo đức báo chí không chỉ nằm trong phạm vi điều chỉnh thuộc các
quy định của luật báo chí hiện hành, mà còn là tâm thức và phương châm

hành nghề của tất cả những người làm báo cách mạng. Thực hiện đúng quy
định đạo đức nghề nghiệp, người làm báo sẽ tránh được những tác động tiêu
cực trong cơ chế thị trường, giữ vững lòng tin của nhân dân, của xã hội đối
với lực lượng báo chí cách mạng nói chung và đối với mỗi người làm báo
nói riêng.
2.2 Người làm báo phải có lập trường chính trị vững vàng, tuyệt đối
trung thành với Đảng với Nhân dân
Đây là phẩm chất cao quý nhất của nhà báo cách mạng Việt Nam. Lòng
trung thành hướng mọi hoạt động của nhà báo nhằm đảm bảo lợi ích của
Đảng, của nhân dân, của chế độ xã hội mà Đảng, nhân dân đã lựa chọn. Lòng
trung thành khiến chúng ta phải không ngừng học hành, rèn luyện, nâng cao
trình độ lý luận, chính trị, chuyên môn, nghiệp vụ, trau dồi đạo đức nghề
3


nghiệp để có đủ điều kiện làm việc một cách tốt nhất, hiệu quả nhất. Người
làm báo hành nghề vì mục tiêu cách mạng, đó chính là độc lập dân tộc gắn
liền với chủ nghĩa xã hội
Nhà báo phải có lập trường chính trị vững vàng, theo Chủ tịch Hồ Chí
Minh, hoạt động báo chí là hoạt động chính trị-xã hội, nên nhiệm vụ của báo
chí là phục vụ cách mạng, phục vụ nhân dân, nhà báo phải là chiến sĩ trên mặt
trận cách mạng. Do đó, lập trường chính trị vững chắc là tiêu chuẩn và là yêu
cầu hàng đầu đối với mỗi người làm báo. Hồ Chí Minh yêu cầu nhà báo ''phải
cố gắng học tập chính trị, nâng cao tư tưởng, đứng vững trên lập trường giai
cấp vô sản...”(4). Tại Đại hội lần thứ II, Hội Nhà báo Việt Nam ngày 16-41959, Người nói: “Tất cả những người làm báo (người viết, người in, người
sửa bài, người phát hành...) phải có lập trường chính trị vững chắc. Chính trị
phải làm chủ, đường lối chính trị đúng thì những việc khác mới đúng được.
2.3. Người làm báo phải luôn gắn bó với nhân dân, hết lòng phục vụ
nhân dân
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định chế độ ta là chế độ dân chủ, tức là

nhân dân làm chủ. Người làm báo từ trung ương đến địa phương đều là đầy tớ
của nhân dân, đều phải một lòng, một dạ phục vụ nhân dân. Nhà báo phải là
chiến sỹ trên mặt trận báo chí. Hồ Chí Minh coi báo chí vừa là một bộ phận
cấu thành văn hoá, vừa là phương tiện xây dựng, truyền bá văn hoá; vừa là
đội quân tiên phong trong công tác tư tưởng. Người sớm nhận ra vai trò và tác
động to lớn của báo chí trong đấu tranh xã hội. Đối với Người, chức năng,
nhiệm vụ của báo chí là “tuyên truyền, huấn luyện, giáo dục, tổ chức dân
chúng” bằng phương tiện thông tin và các thủ pháp nghề nghiệp khác.
2.4. Người làm báo phải nâng cao tinh thần trách nhiệm trước Đảng,
nhân dân
Trước quần chúng, phải hết lòng, hết sức phục vụ quần chúng nhân
dân, phải yêu kính nhân dân, phải tôn trọng quyền làm chủ của nhân dân; phải
nắm vững quan điểm giai cấp, đi đúng đường lối quần chúng, giáo dục và
4


phát động quần chúng tiến hành mọi chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà
nước. Đảng ta là đảng lãnh đạo cách mạng. Báo chí là công cụ lãnh đạo của
Đảng, ngoài lợi ích của nhân dân, người làm báo cách mạng không có lợi ích
nào khác. Vì vậy, người làm báo phải một lòng, một dạ phục vụ, nâng cao
tinh thần trách nhiệm đối với Đảng, nhân dân và xã hội. Nhà báo phải có ý
thức trách nhiệm trong việc nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ. Trình
độ chuyên môn nghiệp vụ không thuộc phạm trù đạo đức, nhưng ý thức trách
nhiệm trong việc nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ thì thuộc phạm trù
đạo đức.
2.5. Người làm báo phải trung thực, khách quan, tôn trọng sự thật
Trong tư tưởng của Hồ Chí Minh về báo chí, Người coi trung thực là
một tiêu chuẩn đạo đức rất quan trọng trong hoạt động nghề nghiệp báo chí.
Đồng thời, Người cũng đòi hỏi các nhà báo trong mọi trường hợp khen cũng
như chê đều với động cơ trong sáng, khách quan, không thể viết báo vì mục

đích vụ lợi, cá nhân, ích kỷ. Người cho rằng “một tờ báo mà không được đại
đa số quần chúng ham muốn thì không xứng đáng là một tờ báo”, đó cũng là
một trong những nguyên tắc về đạo đức báo chí của Người. Người nói:
“Không biết rõ, hiểu rõ, chớ nói, chớ viết. Khi không có gì cần nói, không có
gì cần viết, chớ nói, chớ viết càn” và “chưa điều tra, chưa nghiên cứu, chưa
biết rõ, chớ nói, chớ viết” (15). “Viết giản dị thôi, và phải đúng sự thật. Không
được bịa ra”; “Không nên chỉ viết cái tốt và giấu đi cái xấu. Nhưng phê bình
phải đúng đắn. Nêu cái hay, cái tốt thì phải có chừng mực, chớ phóng đại...
Phê bình thì phải phê bình một cách thật thà, chân thành, đúng đắn”(16).
2.6. Người làm báo phải chịu khó rèn luyện, trau dồi kiến thức và
học tập suốt đời
Việc học tập phong cách làm báo của Chủ tịch Hồ Chí Minh là nhân tố
quan trọng và vô cùng cần thiết đối với mỗi người làm báo, đặc biệt đối với
cơ chế thị trường hiện nay. Muốn trở thành nhà báo giỏi, chúng ta hãy không
ngừng học tập, khổ công rèn luyện, trau dồi bản lĩnh chính trị và bản lĩnh
5


nghề nghiệp, học tập theo gương Bác Hồ - Người thầy của báo chí cách mạng
Việt Nam. Hồ Chí Minh luôn kêu gọi mọi người thi đua học tập, coi học tập
là nhiệm vụ thường xuyên, suốt đời, “còn sống thì còn phải học”. Và trong
việc học tập Người đặc biệt chú trọng đến động cơ, thái độ học tập: “Muốn
học tập có kết quả thì phải có thái độ đúng và phương pháp đúng” (17). Tức là,
trước hết phải có động cơ học tập đúng để xác định rõ và đúng xu hướng nghề
nghiệp chân chính của mình là vì mục tiêu, lý tưởng cao cả của cách mạng, vì
Tổ quốc, vì nhân dân, vì con người và vì sự tiến bộ của chính bản thân mình.
2.7. Người làm báo cần phải nêu cao tinh thần phê
bình và tự phê bình
Chẳng những chúng ta phải thực hiện mở rộng phê bình và tự phê bình
trong Đảng và trong cơ quan chính quyền, mà chúng ta và đội ngũ những

người làm báo cần phải hoan nghênh những lời phê bình thật thà của nhân
dân, của bạn đọc hơn bao giờ hết. Người dạy: "... Các chú nhớ ở trang đầu
mỗi cuốn sách đều phải ghi một câu: "Hoan nghênh bạn đọc phê bình". Người
căn dặn: “Sẵn đây, nếu các cô, các chú đồng ý, thì Bác xung phong phê bình
các báo: - Bài báo thường quá dài, “dây cà ra dây muống”, không hợp với
trình độ và thời giờ của quần chúng. -Thường nói một chiều và đôi khi thổi
phồng các thành tích, mà ít hoặc không nói đúng mức đến khó khăn và khuyết
điểm của ta. - Đưa tin tức hấp tấp, nhiều khi thiếu thận trọng.- Thiếu cân đối,
tin nên dài thì viết ngắn, nên ngắn lại viết dài, nên để sau thì để trước, nên
trước lại để sau”(23).
Trong lịch sử báo chí cách mạng Việt Nam, nhìn chung đội ngũ nhà
báo đã thực hiện tốt những nội dung cơ bản nhất, cốt lõi nhất của các tiêu
chuẩn về đạo đức nghề báo. Trong những năm qua, những người làm báo việt
Nam đã thực sự trở thành những con chim báo bão, tuyên truyền đường lối,
chính sách của Đảng và Nhà nước,đấu tranh và bài trừ sai trái, bảo vệ chân lý,
góp phần điều chỉnh dư luận xã hội. Điều này được thể hiện rõ nét qua chất
lượng nội dung thông tin báo chí hàng ngày, hàng giờ phản ánh mọi mặt của
6


cuộc sống và đáp ứng rất tốt, rất kịp thời mọi nhu cầu thông tin đa dạng,
phong phú của mọi mặt xã hội. Mặt trái của “tấm huân chương” của người
làm báo, ta có thể nhận thấy những biến đổi tiêu cực trong đạo đức nghề báo
Việt Nam đang diễn ra ngày càng phức tạp, cho thấy dấu hiệu của sự suy
giảm về đạo đức nghề của một bộ phận nhà báo Việt Nam hiện nay. Với
những nội dung cơ bản đã trình bày ở trên, có thể khẳng định rằng, tư tưởng
đạo đức của Hồ Chí Minh có ý nghĩa rất lớn đối với việc giáo dục đạo đức
nghề cho đội ngũ những người làm báo hiện nay. Học tập và làm theo tấm
gương đạo đức Hồ Chí Minh là niềm vinh dự và tự hào đối với mỗi cán bộ,
đảng viên và mỗi người dân Việt Nam, với Nhà báo, thì việc học tập theo tấm

gương đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh là nhiệm vụ rất quan trọng và cấp
thiết hiện nay.
3. Một số vụ việc vi phạm đạo đức nhà báo
* “Giải pháp trước mắt cũng như giải pháp lâu dài để chống nạn “ăn
cắp” bản quyền là thực hiện tốt luật pháp, quy định đạo đức nghề nghiệp của
người làm báo. Chúng ta có đủ quy định, luật pháp rồi, vấn đề là thực thi và
giám sát thực thi mà thôi”. Ông Hà Minh Huệ - đại biểu Quốc hội, phó chủ
tịch thường trực Hội Nhà báo VN - nhấn mạnh như vậy khi trả lời Tuổi Trẻ
liên quan vấn đề bản quyền báo chí xôn xao dư luận bắt đầu từ việc báo
Năng Lượng Mới dọa kiện trang baomoi.com rút tự động tin bài của mình
bất hợp pháp
* Việc “đạo tin, đạo báo” là sự vi phạm quy định về đạo đức nghề
nghiệp của người làm báo VN. Quy định về đạo đức nghề nghiệp của người
làm báo VN (thông qua tháng 8-2005) trong đó điều 3 quy định “hành nghề
trung thực”, điều 4 quy định “không lợi dụng nghề nghiệp để vụ lợi và làm
trái pháp luật” và điều 5 nói rõ nhà báo phải “gương mẫu chấp hành pháp luật,
làm tròn nghĩa vụ công dân, làm tốt trách nhiệm xã hội”. Lấy sản phẩm của
người khác (không xin phép) để làm sản phẩm của mình là hành nghề không

7


trung thực, là lợi dụng nghề nghiệp để vụ lợi, làm trái pháp luật và chắc chắn
là không gương mẫu chấp hành pháp luật, không làm tròn nghĩa vụ công dân,
* Thực tế hiện nay có nhiều công ty tư nhân lập ra các trang thông tin
và tự ý hoạt động như một trang báo, nhưng nguồn tin bài là đi “cọp” từ báo
khác. Đáng tiếc là tình trạng này đang diễn ra tràn lan.
4. Một vài suy nghĩ về Thương mại hóa báo chí
Một khi từ “thương mại hóa” bị hiểu sai, nó sẽ dẫn đến những hệ lụy
cho làng báo. Nếu có một quan chức ngành văn hóa cầm tờ báo có quảng cáo

nhiều và phê phán “đây là biểu hiện của thương mại hóa” thì chết giới báo
chí. Một bài báo tường thuật một phiên tòa có những cán bộ cấp cao bị đưa ra
xét xử vì tội tham nhũng, kể rõ các hành vi tham ô của các vị này được nhiều
độc giả đọc kỹ và báo bán chạy. Nếu chỉ nhìn số lượng báo bán ra tăng vọt mà
phê phán tờ báo đang đi theo “xu hướng thương mại hóa” thì cụm từ này rõ
ràng là một gáo nước lạnh dội tắt nhiệt tình yêu nghề săn tin của phóng viên.
Bước tiến lớn của làng báo VN là tự chủ về tài chính; có nghĩa không phải
dựa vào ngân sách nhà nước, tiền bán báo, tiền đăng quảng cáo dùng để bù
đắp được những khoản chi. Dĩ nhiên vẫn còn nhiều tờ báo vì nhiệm vụ chính
trị hay vai trò xã hội cần phải được Nhà nước tiếp tục cấp ngân sách để hoạt
động. Một tờ báo nghiên cứu về Hán-Nôm chẳng hạn sẽ có rất ít người đọc
nhưng vẫn rất cần thiết cho xã hội nên cần có nguồn chi để tiếp tục duy trì.
Những nỗ lực làm ra tờ báo bán chạy không phải vì những bài báo “lá cải”
phải được trân trọng vì đây chính là biểu hiện cao nhất của chức năng định
hướng dư luận. Nếu báo làm ra không có người đọc, làm sao người làm báo
mong tác động đến dư luận quần chúng? Trong nền kinh tế thị trường, báo chí
là kênh thông tin nhanh nhạy nhất cho hoạt động kinh tế thông qua các trang
quảng cáo. Quảng cáo nhiều do nhà quảng cáo biết họ tìm đúng tờ báo có
nhiều người đọc là điều đáng mừng, chứ không phải là chuyện đáng lo ngại.
Mức độ quảng cáo chính là thước đo tốc độ phát triển của nền kinh tế, của sự
cạnh tranh lành mạnh và ý thức tôn trọng người tiêu dùng. Quảng cáo lố lăng
8


lại là chuyện khác. Giả thử bây giờ mà nói báo chí, giống như các lĩnh vực
khác, cần phải cạnh tranh nhiều hơn nữa, ắt sẽ có người gán ngay cái nhãn
muốn “thương mại hóa” báo chí hay sao. Nhưng bình tâm suy xét, báo chí
cạnh tranh có nghĩa sẽ phải đưa tin chính xác hơn, bài viết phải sâu sắc hơn.
Điều này sẽ giúp loại trừ các bài báo mang tính suy diễn, bịa chuyện. Báo chí
cạnh tranh cũng có nghĩa báo này nói sai sẽ có báo khác phản ứng để người

đọc cuối cùng nhận được thông tin đúng đắn. Báo này chạy theo số lượng bán
báo bằng cách đăng tin giật gân, sẽ có báo khác đưa tin đúng bản chất sự việc.
Người đọc cuối cùng sẽ là người phán xét bằng khoản tiền họ bỏ ra mua báo.
Nếu có một sự cạnh tranh lành mạnh như thế để nâng cao chất lượng báo chí
thì đâu phải là “thương mại hóa” mà chính là “chuyên nghiệp “ cho làng báo
Việt Nam (Nguồn: Báo Tuổi trẻ)
5. Giải pháp khắc phục thương mại hóa báo chí và thoát ly tôn chỉ
mục đích
Do vậy, để giữ vững vị thế, vai trò định hướng dư luận xã hội, những
người làm công tác báo chí phải phát huy hơn nữa tính chủ động, tính thuyết
phục trong chỉ đạo, định hướng, quản lý và trong thông tin, tuyên truyền trên
cơ sở nắm vững, vận dụng linh hoạt, sáng tạo quan điểm, phương châm, định
hướng chính trị, quy định, nguyên tắc của Đảng, pháp luật của Nhà nước
trong hoạt động báo chí
Các cơ quan báo chí cần phải làm tốt hơn công tác dự báo, phân tích,
xử lý thông tin; tăng cường phối hợp giữa các cơ quan báo chí với các cấp,
các ngành, giữa các cơ quan báo chí; chủ động định hướng, tạo điều kiện để
báo chí tiếp cận, chiếm lĩnh thông tin, nhất là những thông tin quan trọng,
phức tạp, nhạy cảm, được dư luận xã hội quan tâm; khắc phục tình trạng né
tránh không thông tin để giữ và tạo thế chủ động, trên cơ sở đó, thực hiện tốt
chức năng định hướng dư luận; hạn chế, đẩy lùi, vô hiệu hóa, phản bác những
thông tin sai trái, những luận điệu thù địch.

9


Bám sát thực tiễn công cuộc đổi mới của đất nước, báo chí phát hiện,
biểu dương điển hình tiên tiến, các phong trào thi đua yêu nước; khẳng định
các điểm sáng, chuyển biến, kết quả tích cực, triển vọng của nền kinh
tế...Thông tin trên báo chí về mọi mặt của đời sống xã hội phải bảo đảm tính

toàn diện, chân thực, với trách nhiệm xã hội và nghĩa vụ công dân cao.Đây
vừa là yêu cầu, vừa là thách thức đối với từng nhà báo và cơ quan báo chí.
Yêu cầu rất khó, nhưng, chỉ như thế, báo chí mới có thể góp phần tạo ra sự
phấn khởi, tin tưởng, đồng thuận trong các tầng lớp nhân dân đưa đất nước
tiến lên giành thắng lợi trong sự nghiệp đổi mới.
Các cơ quan chủ quản báo chí, các cơ quan báo chí, các cấp hội cần đặc
biệt quan tâm, chăm lo hơn nữa công tác xây dựng Đảng, xây dựng hội, xây
dựng đội ngũ những người làm báo có phẩm chất, bản lĩnh chính trị vững
vàng, đạo đức nghề nghiệp trong sáng, năng lực chuyên môn
Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đinh Thế Huynh đề nghị các cơ
quan chủ quản, chỉ đạo báo chí, quan tâm, tiếp thu, xem xét nghiêm túc giải
quyết các kiến nghị của các cơ quan báo chí về: kinh tế báo chí, quy hoạch,
quản lý hệ thống báo chí, công nghệ và cơ sở vật chất, kỹ thuật.

10



×