Tải bản đầy đủ (.docx) (10 trang)

TÀI LIỆU VĂN LỚP 9 (THƠ) TRÍCH DẪN VÀ TƯ LIỆU

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (409.91 KB, 10 trang )

TÀI LIỆU TRÍCH DẪN
THƠ LỚP 9
BÁC HỒ
Người là cha, là bác, là anh
Quả tim lớn lọc trong dòng máu đó
Người ngồi đó với cây chì đỏ
Vạch đường đi từng bước từng giờ …
(Tố Hữu)
Hồ Chí Minh
Người trẻ mãi không già
(Tố Hữu)
Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác nỗi mong cha
(Tố Hữu)
Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc
Sao vàng bay theo búa liềm công nông
(Chế Lan Viên)
Những câu nói của BÁC HỒ:
Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một; sông có thể cạn, núi có thể mòn, song
chân lý ấy không bao giờ thay đổi.


Chính lòng yêu nước, chứ không phải lý tưởng cộng sản, là nguồn cảm hứng cho tôi.
Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một truyền thống quý báu của ta.

TRƯỜNG HỌC:
Ấu bất học, lão hà vi?
Ngọc không mài không thành đồ vật
Người không học không biết rõ đạo
(Nguyễn Thiếp)
Hiền tài là nguyên khí quốc gia. Nguyên khí mạnh thì nước thịnh, nguyên khí yếu thì


nước suy
(Thân Nhân Trung)
Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra
(Lý Lan)
LÒNG YÊU NƯỚC:
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí yêu người anh em
(Tố Hữu)
Tuốt gươm không chịu sống quỳ
Tuổi xanh chẳng tiếc xá chi bạc đầu
(Tố Hữu)
Xẻ dọc Trường Sơn đi cưu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai
(Tố Hữu)


Mía Cuba dựng rừng gươm sáng hoắt
Tre Việt Nam dựng rừng chông dày đặc
(Khuyết danh)
Vứt bút đi để cầm súng
(Nam Cao)
Gia bần tri hiếu tử
Quốc biến hữu tôi trung
(Khuyết danh)
Đất nước!
Của những người con gái con trai
Đẹp như hoa hồng, cứng hơn sắt thép
(Nam Hà)


Tôi chỉ tiếc rằng tôi chỉ có một cuộc đời để hy sinh cho Tổ quốc.
(Nathan Hale)

Không có đất nước nào nhỏ bé. Sự vĩ đại của một dân tộc không được quyết định bởi số
người, cũng như sự vĩ đại của một người không được đo bằng chiều cao của anh ta.
(Victor Hugo)
Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ Quốc.
(Ilia Erenbua)

Tổ quốc chính là điểm mà trái tim của chúng ta được buộc vào.


(Voltaire)

ĐỒNG CHÍ
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí yêu người anh em
(Tố Hữu)
Chim khê mùa lúa chín
Tiền tuyến nhớ hậu phương. Hậu phương phó tiền tuyến
Chia nhau cuộc đời, chia nhau cái chết
Ta sẵn sang xẻ trái tim ta
Cho Tổ quốc và cho tất cả
(Tố Hữu)
Khi chia tay ta nắm tay mình
Điều chưa nói bàn tay đã nói
(Lưu Quang Vũ)

Đêm mưa rình giặc ta thao thức
Mùa lạnh mùa rét nhức xương
(Nguyễn Đình Thi)
BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI XE KHÔNG KÍNH
Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai
(Tố Hữu)


Đùng dùng gió giục mây vần
Một xe trong cõi hồng trần như bay
(Nguyễn Du)
Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
(Phạm Tiến Duật)
Như Thạch Sanh của thế kỷ hai mươi
Một dây ná, một cây chông cũng tiến công giặc Mỹ
(Tố Hữu)
Thiếu tất cả ta rất giàu dũng khí
Sống chẳng cúi đầu, chết vẫn ung dung
(Tố Hữu)
ĐOÀN THUYỀN ĐÁNH CÁ
Trăng lên trong lúc đang chiều,
Gió về trong lúc ngọn triều mới lên.
(Huy Cận)
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp
Con thuyền xuôi mái nước song song
(Huy Cận)
Thuyền nghe biển gọi ra khơi.
Vẫy vùng với sóng, mây, trời, gió, trăng

(Huỳnh Tiết)
Lòng thuyền nhiều khác vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa ... còn xa
(Xuân Quỳnh)


BẾP LỬA
Có một miền quê nhạt nhòa trong sương sớm
Có một miền quê tím màu hoa rau muống
Có một miền quê chân chất thật thà
Cái năm đói củ dong riềng luộc sượng
cứ nghe thơm mùi huệ trắng hương trầm
(Nguyễn Duy)
Chăn trâu ngoài bãi bé nhìn
Biết là bếp lửa bà nhen chiều chiều
(Hoàng Tá)
Rồi tiếng chim tu hú
Vang suốt những mùa hè
Con đi dài thương nhớ
Mười năm chưa về quê
(Anh Thơ)
Bom Mỹ dội, nhà bà tôi bay mất
đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền
thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết
bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn
(Nguyễn Duy)
Tôi trong suốt giữa hai bờ hư - thực
giữa bà tôi và tiên phật, thánh thần

(Nguyễn Duy)
Bếp – nơi mỗi khi đi đâu xa là trái tim ta lại trào lên nỗi nhớ.

ÁNH TRĂNG
Và vầng trăng, vầng trăng đất nước
Vượt qua quầng lửa, mọc lên cao


(Phạm Tiến Duật)

MÙA XUÂN NHO NHỎ
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý: Bóng xuân sang.
(Hàn Mặc Tử)
Đời say, xuân cũng say say
Hoa vàng bướm trắng ngất ngây một trời
(Đăng Nguyên)
1000 năm đô hộ giặc Tàu, 100 năm đô hộ giặc Tây
Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ
(Nguyễn Trãi)
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm
Khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn
Tre đã thành chông, sông thành sông lửa

(Tố Hữu)
Nếu là con chim, chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
(Tố Hữu)
VIẾNG LĂNG BÁC
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa


Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa
(Tố Hữu)
Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác nỗi mong cha
(Tố Hữu)
Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm…
Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
(Nguyễn Duy)
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
(Tố Hữu)
Suốt cuộc đời Bác có ngủ ngon đâu
Nay Bác ngủ chúng con canh giấc ngủ
Trong tù không rượu cũng không hoa

Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ
(HCM)
Trăng vào cửa sổ đòi thơ
Việc quân đang bận xin chờ hôm sau
(HCM)


Bác đi rồi trao lại niềm tin
Con không khóc nhưng cứ trào nước mắt
(Tố Hữu)
Người là cha, là bác, là anh
Quả tim lớn lọc trong dòng máu đó
Người ngồi đó với cây chì đỏ
Vạch đường đi từng bước từng giờ …
(Tố Hữu)
SANG THU
Thu đã vào thu gió nhẹ đưa
Oi nồng cuối hạ thoảng như vừa
(Vân Hương)
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng
(Xuân Diệu)
Ta chẳng hờn chẳng giận mùa thu !
Vẫn còn đây lãng đãng sương mù
(Đỗ Mỹ Loan)
Mịt mù khói toả ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Trời thu xanh ngắt mấy từng cao

Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu
(Nguyễn Khuyến)
Thu rớt thêm kỷ niệm vào nỗi nhớ.
Nắng như tờ giấy mỏng rụng bên song.
(Duyên Hồng)


Mây thu ửng sắc lưng trời
Hồ thu soi nắng sáng ngời thủy tinh
(Hoàng Trùng Dương)



×