•
(4 ‘ 10”)
Viết bởi Nguyễn Hồng Vân 06 – 05 - 2008
Đứng trước biển quê anh
Thia lia than trên sóng
Gửi theo bao nỗi niềm
Về nơi em xa thẳm
Em muốn làm con thuyền.
Cánh buồm hoa phượng đỏ
Vượt được chăng sóng gió
Về nơi anh xa mờ
Chân trời nhiều chớp bể.
Biết bao cơn mưa nguồn
Cửa biển nào cũng muốn
Sóng bên kia đổ về.
Tích sóng thành thương nhớ
Viết thơ lên cánh buồm
Đẩy ra nơi biển cả
Xóa nỗi buồn ngàn niên
A ĐAM VÀ E VA
TẶNG N.D.P
Viết bởi Nguyễn Hồng Vân : Ngày 26 tháng 5 năm 2008
Tôi muốn kể ai nghe
Chuyện về E va Nguyễn
Khi chưa vào đại học
Là công chúa xứ hoa
Tôi cũng kể ai nghe
Chuyện về A đam Nguyễn
Khi chưa vào đại học
Hoàng tử một vùng than
Cả hai khi còn nhỏ
Xinh đẹp và thông minh
Chăm ngoan và học giỏi
Trường chuyên toán xứ mình
Trường trung học phổ thông
Chuyên Hạ long
Khi là cô sinh viên
E va hồn nhiên lắm
Bỏ học tối nghe đàn
Của chàng A đam Nguyễn
A đam Nguyễn hát hay
E va hồn mơ mộng
Yêu nhau yêu đắm say
Một thời ta quên lãng
A đam tiền đạo cừ
E va luôn ngưỡng mộ
Nàng hét đến vang trời
Khi bóng bay vào lưới
Tháng ba năm thứ nhất
Đi chơi tết người Lào
Họ đắm say từ đó
Tình yêu tựa chiêm bao
Có một lần đi chơi
Lang thang đêm Hà Nội
Mải mê quên giờ về
Ngủ bên kề lăng Bác
Bốn năm trời hạnh phúc
Như đôi sam không rời.
Chuyện gì đến sẽ đến
Chia xa! Hận suốt đời
Không ai hỏi gì ư?
Yêu nhau nhiều đến thế
Sao phải rời xa nhau
Để bây giờ ân hận
Ađam về đất cảng
Quê của nàng Eva
Mẹ Eva lo lắng
Tuổi Eva hơn chàng
Chàng thoáng nghe không hiểu
Nghĩ mẹ chê mình nghèo
Thực ra mẹ lo lắng
Hai giáo viên khổ nhiều
Eva về đất Mỏ
Với thiên tư dịu dàng
Mẹ chàng chê nàng bé
Làm dâu trưởng sẽ phiền
Không ai nói với ai
Yêu người kia vô hạn
Khóc dấu nhau đấy thôi
Rồi lạc nhau từ đó
E Va đi lấy chồng
Vẫn dành một góc nhỏ
Nơi trái tim ấm nồng
Hình A đam yêu dấu
A đam đi lấy vợ
Không quên được E Va
Trong tim chàng giữ kín
Một E va dịu hiền