Tải bản đầy đủ (.doc) (17 trang)

Tờ báo của CLB VĂn học cấp trường-mẫu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.51 MB, 17 trang )

Nhieám con
Tr.11
Chuyện Của Cô Bé
Dòng Sông Và Những Bông Gạo Đỏ
Tieâu Anh
Tr. 5
Tr.13
Tr.10
Trang sáng tác, giao lưu văn học
của giáo viên, học sinh trường THPT Lê
Lợi
----------------
Chủ nhiệm CLB:
Thầy VŨ VĂN THÔNG
Biên tập:
TIÊU ANH
Thiết kế và trình bày:
Thầy VŨ TUẤN TRÌNH

Chòu trách nhiệm:
BCH Đoàn trường
THPT LÊ LI
Thư từ, bài vở gửi về BCH Đoàn trường
THPT Lê Lợi.
Đòa chỉ: Văn Phòng Trường, lầu 2.
Ấp 5 Tân Thành Tân Uyên Bình Dương.
Lưu hành nội bộ
In 100 quyển tại:
MT&DVVP TUẤNTRÌNH
149 Ấp 5 TânThành TânUyên BìnhDương
Điện thoại:


0650.682905-0918.154511
Trong số này:
Trong số này ngoài những bài nhận được từ các
bạn, BBT đã chọn một số bài của các bạn từ một số tờ
báo tường của các chi đoàn trong dòp 20-11 vừa qua.
---------------------------------------------------
Dù rất cố gắng nhưng số báo này vẫn ra
chậm trể trước sự mong đợi của các bạn. BBT
chân thành cáo lổi và mong các bạn tiếp tục ủng
hộ cho CLB.
Do báo của chúng ta phải biên tập cho thống
nhất chủ đề trong mỗi số, vì vậy có những bài
các bạn gửi chưa thể đăng trong số này, BBT sẽ
giữ lại sử dụng cho những số sau, mong các bạn
hiểu và không phiền lòng, và tiếp tục gửi bài
cho CLB.
Ban biên tập
Lời ngỏ:
Trời tháng ba, cơn mưa trái mùa không đủ làm cho tiết trời se lại. Con nắng vàng ươm mỗi
sớm vẫn lăn tròn trên những con đường. Từng giọt mồ hôi thấm trên từng trang sách. Những nét
bút chạy đều đều trên trang giấy học trò, có ai đó đang hoạch đònh cho mình một tương lai! Có ai
đó nhìn lại ngững ngày đã qua! Có ai đang suy tư, chiêm nghiệm về cuộc sống quanh mình có thể
rồi ngày mai ta sẽ không còn như ngày hôm nay, nhưng ta biết ngày mai của ta bắt đầu từ ngày
hôm nay, ngày hôm qua, hôm qua nữa, từ ngày ta cất tiếng khóc báo hiệu sự hiện diện của ta trên
cuộc đời này. Có ai đó đã từng đi tìm lời giải đáp cho một thắc mắc. Tại sao khi con người mới
sinh ra, thông điệp đầu tiên với cuộc sống không phải là một điều gì khác mà lại là tiếng khóc oa…
oa..?! Chắc hẳn với mỗi người, mỗi một góc nhìn một suy nghó sẽ có cách trả lời riêng. Riêng với
ta, tiếng khóc ấy mang một ý nghóa thật lớn lao: Tiếng khóc ấy là một tín hiệu, đem niềm hạnh
phúc, sung sướng đến những người cha, người mẹ trông chờ được đón nhận, ngắm nhìn đứa con
yêu vừa mới chào đời. Và với ta giây phút ấy ý nghóa biết bao! Ta đã là thành viên của một gia

đình bé nhỏ là thành viên của cuộc sống này!
Rồi khi ta lớn lên, ngoài những lúc chúng ta vui cười, tiếng khóc vẫn cùng theo ta. Tiếng
khóc ấy có thể là lúc bé thơ khi ta vô tình giẫm lên chiếc gai trên con đường làng ta đâu biết rằng
con đường đời của ta còn có những chông gai lớn hơn nữa. Đó có thể là lúc ta cảm thấy lo sợ đau
đớn khi ta bò ốm đau bệnh tật nhưng ta đâu biết rằng những lúc ấy cha mẹ người thân còn lo lắng,
đau đớn hơn ta.
Tiếng khóc ấy có thể là lúc ta ngậm ngùi, thương tiếc tiễn đưa một người thân vừa mới qua
đời. Và ta biết cuộc sống con người là có giới hạn. Hay cũng có thể là lúc ta bắt gặp bên đường
giữa đêm sương lạnh một số phận, một mảnh đời bất hạnh.
Có lúc ta cảm thấy xót thương trước cảnh ngộ éo le của một nhân vật trong truyện ngắn hay
một bộ phim nào đó.
Và ta biết rằng trong con người ta luôn chan chứa tình cảm yêu thương và sự sẻ chia!
Tiếng khóc còn là lúc ta cảm thấy oan ức, bất công trước một vấn đề, một sự việc, một mặt
trái nào đó còn tồn tại trong cuộc sống, xã hội. Nhưng đó cũng là lúc giúp ta có cái nhìn đầy đủ,
toàn diện hơn về mọi mặt của cuộc sống quanh ta. Và điều đó thôi thúc ta ý chí đấu tranh cho lẽ
phải, cho sự công bằng xã hội.
Đó còn là lúc ta không thuộc bài, hay bò điểm kém, giọt nước mắt trong ta có thể rơi vì sự
xấu hổ. Nhưng nó sẽ giúp ta nhìn rõ năng lực và sự yếu kém của mình, để rồi từ đó ta sẽ phải
quyết tâm và cố gắng học tập tốt hơn.
Hay cũng là lúc ta vui mừng đến rơi nước mắt khi đón nhận một niềm vui lớn lao, hay một sự
thành công nào đó. Và ta biết rằng ta đón nhận điều ấy bằng chính sự cố gắng, nỗ lực của bản
thân.
Rồi có những lúc giọt nước mặt lại chảy vào trong lòng khi ta phải đối diện với một sự mất
mát, tổn thương quá sức chòu đựng của mình. Và ta biết rằng rằng nỗi đau ấy thật thấm thía biết
bao, nhưng ta phải cố gắng để vượt qua.
Có thể rồi ngày mai phải chia tay bạn bè thầy cô, mái trường, giọt nước mắt chia ly có thể
làm nhoè trang lưu bút nhưng nó sẽ giúp ta nhận ra được những giá trò đích thực của tuổi học trò.
Trước những thành công hay thất bại trong kỳ thi đầy gian nan thử thách.giọt nước mắt kia
có thể rơi nhưng ta biết rằng mình đã cố gắng hết sức.
Và ta biết những giọt nước mắt đã giúp ta lớn khôn thêm!

Ti e â uA n h
02
03
Từ những bài báo hay
Phụ trách trang: Thầy VũTuấnTrình
Trong viện sư phạm nơi tôi làm
việc nghiên cứu, mọi người thường
thỉnh thoảng tranh luận về sự khác
nhau giữa “Cố gắng” và “Khả năng”.
Một học sinh có khả năng là 3, sau
khi cố gắng hết sức mình đạt được
thành quả là 7 (phát triển lên được 4
bậc), và một học sinh có khả năng là
6 sau khi học tập đạt được thành quả
là 8 (phát triển lên 2 bậc) thì nên
đánh giá ai hơn ai? Chỉ số cố gắng
của học sinh thứ nhất cao hơn, nhưng
chỉ số khả năng của học sinh thứ hai
lại cao hơn, đồng thời điển số cuối
cùng cũng cao hơn. Người ủng hộ sự
cố gắng thì đánh giá học sinh thứ
nhất vượt trội hơn. Người ủng hộ
khả năng thì nghiêng về học sinh thứ
hai.
Tôi thường đứng ngoài cuộc tranh
luận. Tại sao?
Xét về việc ủng hộ phe “Cố gắng”,
kết quả nghiên cứu của tôi bày ra
trước mắt toàn những chứng cứ
không thể chối cãi được. Khi giáo

viên động viên, khuyến khích và
đánh giá học sinh dựa trên cố gắng,
kết quả bài làm sau một thời gian cao
hơn hẳn so với nhóm học sinh được
đánh giá dựa theo khả năng. Bài
kiểm tra điểm chấm chéo đỏ chót,
không có gì phải lăn tăn suy nghó.
Các cụ cũng đã dạy rồi, sự kiên gan
bền chí chiến thắng tất cả: Có công
mài sắt có ngày nên kim/ Nước chảy đá
mòn/ cần cù bù thông minh!
Vậy nhưng tôi vẫn suy nghó. Ấy là
khi mỗi năm sau kỳ thi Đại học, lại
thấy báo đăng đây đó có rất nhiều
vụ học sinh trầm cảm, rối loạn hoặc
thậm chí tự tử vì thi trượt. Những thí
sinh này đều là những kẻ só ngày
đêm chong đèn học tập miệt mài.
Trong số những thí sinh đó, trừ
những người có “khả năng” nhưng
học tài thi phận, bao nhiêu kẻ khác
thật ra đã chọn lầm vũ khí , đánh giá
nhầm khả năng của mình trước khi
tham gia vào trận quyết tử? Đã đành
rằng có công mài sắt có ngày nên
kim, nhưng thứ nhất là cái miếng sắt
ấy nó đừng có to bằng cái… ống
chân và cái ngày nên kim cũng
không nên là cái ngày mà râu tóc
người mài đã bạc trắng. Chẳng thà

biết trước cài miếng sắt ấy khộng
thành kim được thì mài luôn thành
rìu thành búa còn có ích hơn là cái
kim không biết đến bao giờ mới
thành.
Mùa thi đã bắt đầu lên nhiệt, tôi
mong các só tử trước tiên hãy đònh
tâm suy nghó “miếng sắt khả năng”
của mình nó gần giống hình gì thì
mài nó thành cái ấy với một chỉ số
“cố gắng” cao nhất. Cho một tương lai
xưởng rèn của nước Việt ta sẽ ra lò
hàng vạn sản phẩm phong phú mà
cái nào cũng được mài tinh xảo.
Theo Phương Mai-HHT642
04
16 tuổi, tôi luôn được thây cô giáo khen về thành tích học tập tốt. Nhưng thậm chí
tôi không biết phân biệt giữa cá tươi và cá ươn.
16 tuổi, tôi đã từng tìm ra cách giải một bài toán khó. Nhưng tôi không thể biết
được cây chổi thường được cất ở đâu trong nhà mình.
16 tuổi, tôi làm bài văn đạt điểm 8 về đề tài: “Em đã làm gì để thực hành bài ca
dao”Công cha như núi thái sơn …” Nhưng thực sự chưa bao giờ tôi rót cho ba li nước hay
nhổ tóc bạc cho mẹ cả.
16 tuổi, tôi đã được khen thưởng khi thuyết trình về những trẻ em đường phố.
Nhưng hình như chưa bao giờ tôi cho đứa trẻ lang thang một đồng nào.
16 tuổi, tôi đã ca ngợi những tình bạn đẹp, gắn bó trong buổi diễn đàn về tình bạn ở
trường. Nhưng đến bây giờ tôi vẫn không biết món khoái khẩu của nhỏ bạn thân.
16 tuổi, tôi đã …
Nhưng …
Hình như mãi đến 16 tuổi, tôi vẫn còn sống quá nhiều về bản thân mình. Mong

rằng,ngày mai khi tròn 17 tuổi tôi sẽ có thêm sức mạnh và lòng yêu thương để làm được
nhiều việc hơn và thấy mình sống có ý nghóa hơn trong cuộc đời này…!
ThanhNhàn 11D.
Chuyện Của Cơ Bé
Dòng Sơng Và Những Bơng Gạo Đỏ
Tiêu Anh
Bây giờ đang là mùa hạ.Hoa xoan màu phớt tím khơng còn rụng nữa. Đâu đó có tiếng
ống phốc giòn tan theo tiếng cười của lũ trẻ. Mùa xn đã lặng lẽ qua đi như một giấc mơ,
thật nhẹ nhàng!
Màu nắng bây giờ chói chang hơn. Bầu trời dường như cũng cao hơn và xanh hơn.
nghe trong gió mùi hương nồng nàn của hạ. Mùa hạ về hoa cà, hoa gạo nở rộ. hoa cà màu
tím nhạt như phảng phất một nỗi buồn man mác. Hoa gạo đỏ đến cồn cào niềm day dứt.
Những cây gạo ven con sơng q cứ mỗi buổi chiều tà lại lặng lẽ thả những bơng hoa
màu đỏ xi theo dòng nước. Những bơng hoa ấy sẽ trơi đi đâu ? Ra con sơng lớn hay ra
biển cả ? Mà có lẽ nó chẵng thể ra được tới biển đâu! Ừ ! có lẽ...
Con sơng q vẫn lững lờ trơi những bơng gạo đỏ. Nhiều lúc cơ bé cứ thắc mắc : Liệu
những cây gạo có gửi xuống dòng sơng ấy nỗi niềm gì khơng nhỉ ? Cơ bé cứ thắc mắc và
chưa bao giờ biết được bí mật của dòng sơng và cây hoa gạo. Có thể đó chỉ là những dòng
suy nghĩ của cơ bé khi một mình lang thang dọc theo con sơng q trong những buổi chiều
tà. Cơ bé đang tìm điều gì nhỉ ? Dòng sơng và cây gạo khẽ mĩm cười: Bí mật!
Cơ bé vẫn lặng lẽ thả xuống dòng sơng những nỗi niềm bồng bềnh theo cánh hoa gạo.
Ừ! Hãy mang đi nhé sơng ơi, những nỗi niềm cùng những bơng gạo đỏ.
Cây gạo thắp lên cho mùa hạ những chùm lửa đỏ. Hương mùa hạ tha thiết nồng nàn.
(xem tiếp trang 12 )
05
Chùm thơ vui:
* Về toán học:
* Về Hoá học:
Bài số 1
"Phương trình" nào đưa ta về chung lối

"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đơi
"Biến số" u nên tình mãi hai nơi
Điểm "vơ cực" làm sao ta gặp được
"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ
Nhưng em ơi! "Góc độ" u q nhỏ !
Nên vẫn hồi khơng chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình u đóng khép
"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hồi khơng với tới
Em cũng biết "tung, hồnh" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vơ cực" chỉ hồi cơng
Đường "nghịch số" thơi đành chia hai ngả
* Về Hoá học
A
n
h

n
g
õ

ý


x
i
n

e
m

đ

n
g

p
h

n


n
g
H
ã
y

v
u
i

l
ò

n
g

c
h
o

t
á
c

d

n
g

v
à
o

t
i
m
A
n
h

y
ê
u


e
m

n
h
ư

a
c
i
d

y
ê
u

k
i

m
N
ế
u

h
ó
a

t

r


h
a
i

t
a

c
ù
n
g

t
ư
ơ
n
g

đ

i
A
n
h

b
i

ế
t

e
m

t
r
o
n
g

p
h
ư
ơ
n
g

t
r
ì
n
h

h
o
á

h


c
V
à

q
u
e
n

e
m

k
h
i

p
h

n


n
g

c
â
n


b

n
g
.
T


p
h
ư
ơ
n
g

t
r
ì
n
h

o
x
i

h
o
á

M

a
n
g
a
n
,
T
ì
n
h

h
a
i

đ

a

h
o
à

t
r
o
n
g

d

u
n
g

d

c
h
.
E
m

c
h
u

n

đ


t
ì
n
h

a
n
h


b

n
g

a
c
i
d
T

n
g

g
i

t

l

n
g

n
h


v
à

o

t
r
o
n
g

t
i
m
Đ
i

m

d

n
g

k
h
i

t
ì
n
h


a
n
h

t
h
a
y

đ

i
B


l

i

e
m

d
u
n
g

d

c

h

t
h

m

l
à
n

m
ơ
i
E
m

l
à

o
x
y

r


s
é
t


đ

i

a
n
h
Đ

n
g

t
r
á
c
h

e
m

s
a
o

t
â
m


h

n

p
h
ù

t
h

y
B

i

h
ó
a

h

c

b
i
ế
n

đ


i

k
h
ơ
n

l
ư

n
g
T
ì
n
h

t
r
o
n
g

e
m

c
ò
n


m
ã
i

v

n

v
ư
ơ
n
g
.
.
.
Bài số 2
Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hố khơn lường
Ơi cuộc đời đâu như dạng tồn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nơng nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình

Tình u là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lơ gic như giận hờn dập xố
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình u nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đơi luc do lầm tưởng
Ơi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình u
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ ngun hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
Em mãi mãi là hằng số vơ biên
06

×