Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (122.97 KB, 2 trang )
sản phẩm của truyền thông
thượng giới
By Nguyễn Hạo Nhiên April 8, 2014
2
1211
Từ thuở xa xưa, con người ta đã tin và truyền tai nhau một câu chuyện
được xây dựng nên như một tấn bi kịch mà nỗi đau của mỗi nhân vật phải
chịu là cực kì lớn, và đã hóa thành yếu tố quan trọng nhất khiến câu
chuyện ấy viral cho tới tận ngày nay. Nhưng có ai biết, mọi thứ không hẳn
thảm thương như trong truyện…
Đại khái là, người ta kể rằng, thuở xưa, Ngưu Lang rình Chức Nữ tắm, trộm
đồ đem giấu. Sợ bị tung clip lên mạng, nên Chức Nữ chấp nhận làm vợ
Ngưu Lang, và thời gian sau thì nảy sinh tình cảm, cũng như có một hai
mụn con.
Thế nhưng, người trời với người đất yêu nhau là phạm luật, nên Chức Nữ bị
bắt về trời. Nhà trời làm phép vạch một con sông chia cắt đôi tình nhân. Từ
đó, hai vợ chồng lìa xa nhau (mỗi người làm một ngôi sao trên trời). May
mắn thay, một đàn quạ thấy tội quá, mỗi năm vào ngày 7 tháng 7 âm lịch,
hè nhau làm một cái cầu trên trời để hai người gặp nhau. Mỗi lần gặp
nhau, hai người khóc như mưa, khiến hạ giới ngập đường ngập xá hết cả.
Từ tình tiết đôi uyên ương mỗi năm phải gặp nhau một lần, đồng thời gắn
với tiết trời ngày 7 tháng 7, câu chuyện trở nên cảm động vô cùng (thậm
chí người nào yêu xa mà ngồi nghe chuyện có thể khóc theo không chừng).
Thế nhưng, không ai để ý rằng, sự bi thảm chỉ là giả dối.
Theo Ngô Thừa Ân (1590), Từ Thức (1396), Urashima Taro (n.d.), 1 năm
dưới hạ giới bằng 1 ngày trên thiên đình. Điều này có nghĩa là mỗi năm
dưới hạ giới ta thấy hai người gặp nhau, thì đối với họ chỉ là một ngày đêm
mà thôi. Nói chung, họ xa nhau chưa đầy 24 tiếng đồng hồ, có nghĩa là