Tải bản đầy đủ (.doc) (36 trang)

Thơ sáng tác

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (268.65 KB, 36 trang )

Gửi bạn
Muốn ra thăm bạn Diễn Châu
Qua Si sợ chẳng nhớ đâu đường về .
Thôi đành ở lại chốn quê
Đêm đêm chém mảnh trăng thề vỡ đôi.
Thôi thì
người ở….
người ơi,
Qua cầu
buông áo
cho lời gió bay.
Nắng hao cho hạt muối gầy
Ra cùng biển, biển chẳng đầy lại vơi .
Qua Bùng chẳng cháy thì thôi,
Diễn hoài mà chẳng nên người cùng quê
Thì thôi
người ở….
ta về
Đào sâu chôn chặtl
lời thề người dưng …
Cuối đông 2004
Lỗi hẹn
Đã bao lần hội trường
Bạn bè đông đủ cả
Chỉ vắng mỗi mình anh
Nghĩ buồn cho mình quá .
Phải đường đời vất vả
Mải chen đường lợi danh
Mà anh quên tất cả
Ngày xưa của chính mình ?
Anh thành người vô tình


Từ bao giờ chẳng biết,
Trái tim yêu tha thiết
Của ngày xưa đâu rồi ?
Bao ước hẹn thề bồi
Mà đò đành lỡ bến ,
Giật mình ánh trăng soi
Tỏ mặt người lỗi hẹn .
12/2004
Về già
Về gìa gối mỏi chân run
Chuyện vui ít dự chuyện buồn tham gia .
Về già tai ngãng- mắt loà
Nhìn gần thấy ít, nhìn xa thấy nhiều .
Về già ăn chẳng bao nhiêu,
Lo mình thì ít, lo nhiều cháu con .
Về già giấc ngủ chập chờn
Năm canh thao thức với non nước nhà
Về già vui lá cùng hoa
Chuyện đời như áng mây xa cuối trời .
Về già thơ rượu thảnh thơi
Bao giờ thượng đế đến mời thì đi .
Tháng 12/2004
Viếng nhà thơ Huy Cận
Lửa thiêng nay đã tắt,
Tràng giang buồn hắt hiu
Bao giờ Trời .......lại sáng ?
Mùa thơ Hạt lại gieo ?
Bài thơ cuộc đời bác
Đẹp nh Cô gái mèo .
Đất nở hoa từ thuở

Vũ trụ ca vang reo.
Ước mỗi Ngày hằng sống
Ngày hằng thơ đều đều
Cho Ngôi nhà giữa nắng
Mãi ắp đầy thơng yêu.
Tiếc Hai bàn tay em không níu nổi
Nớc thuỷ triều đông rút cuối chiều !
Hà Nội chiều nay trời trở gió
Chiếc lá vàng rơi... ma đổ theo...

2/2005
Lng ta
Lụ nhụ mỏi nhn mỏi bng
Lng ta - hi - Bn - Rng lng ta .
Cỏi thi ging nc gc a
Nh tuyn hai mỏi xa xa lm ri .
Bõy gi nh ca lng tụi
Cỏi theo kiu Nht, cỏi thi kiu Tõy,
Cỏi kiu Thỏi, U-ru-goay
Kiu gỡ gỡ na , tụi õy chu ri .
Phỏt trin, i mi ngi i
Phi trờn nn tng ngn i..dõn ta
Cũn nh hc hi ngi ta
Thỡ nờn tỡm s hi ho ụng tõy
Thy gỡ hc ny thỡ gay
12/2004
Qua phố cũ
Chiều nay anh về qua phố nhỏ
Dừng chân thăm lại mái trờng xa,
Mảnh đất hằng ghi bao kỷ niệm

Hai đứa chúng mình thuở ấu thơ.
Mùa đông lá rụng đầy ngõ lối,
Hàng liễu run run trớc gió lùa,
Bến vắng con đò ai cắm đợi
Bốn bề sông nớc đứng trơ vơ!
Ai đi cắm cúi trên đờng vắng
áo hồng thấp thoáng giữa màu sơng
Phải chăng cô gái chiều nay ấy
Là bóng em xa buổi bãi trờng ?
Em ơi đã bốn năm rồi đó
Ngày tháng trôi nhanh thật chẳng ngờ.
Chiều nay anh đứng trên phố nhỏ
Bồi hồi cứ tởng ở trong mơ !
Phố Dùng 1980
Trở về Dục Thanh
Hơn 70 mùa xuân đã đi qua
Nay con mới trở về chốn cũ,
Nơi những năm xa Bác năm không ngủ
Sông nớc Cà Ty
2
thao thức cùng Ngời.
Ngoạ du sào mà đâu có thảnh thơi,
Dấu guốc của Ngời hằn sâu vào đất.
Nỗi đau của muôn triệu ngời nớc mất
Tụ về đây Quặn thắt giữa tim Ngời .
Những buổi cùng trò dọc bãi biển dạo chơi,
Câu chuyện kể các anh hùng dân tộc
Cứ mỗi bận giảng bài Ngời lại nhắc
4
Cho con hiểu lòng Ngời với Tổ Quốc Ngời ơi !

Đất nớc đau thơng không ánh sao trời
Nhng trong Bác đã nhú mầm nảy nụ.
Ra đi ! Ra đi ! Bác đã nghe non sông và lịch sử
Giục giã con tàu rẽ sóng ra khơi .
Trớc mắt : Đại dơng sóng vẫn cuộn tơi bời,
Cha thấy bến bờ đâu nhng lòng Ngời đã quyết .
Bến Nhà Rồng
5
tiếng còi tàu tiễn biệt
Có phải đã âm vọng trong Ngời từ Phan Thiết nơi đây ?
Và ở đâu trên trái đất này
Không in dấu bàn chân của Bác ?
Cuộc hành trình của Ngời không giản đơn nh ngàn khúc hát
Nh muôn triệu bài thơ chúng ta viết dâng Ngời.
Ra đi từ thuở tuổi hai mơi ,
Tóc chớm bạc : Tới địa đầu đất nớc.
Suốt cuộc đời không nghỉ ngơi một phút
Sao không kịp về nơi xuất phát Bác ơi !
Tấm bản đồ day dứt khôn nguôi,
Mỗi tin ở Miền Nam cũng khiến Ngời thao thức .
Tất cả những gì Bác mang đi từ Phan Thiết
Vẫn trọn vẹn trong Ngời cho tới phút đi xa.
Bác không còn tới ngày đất nớc đỏ cờ hoa
Đã có cháu con đi quảng đờng còn lại.
Đạn bom thù chẳng thể nào ngăn nổi
Muôn triệu ngời hiểu thấu nỗi lòng Cha .
Nh ngời học trò tìm lại mái trờng xa,
Chúng con trở về Dục Thanh sau bao ngày xa cách,
Sông Cà Ty ghe thuyền tấp nập,
Bình minh lên đỏ lựng chân trời.

ríu rít còi tàu giã bến ra khơi !
1984
Chú thích
1. Dục Thanh là ngôi trờng ở Phan Thiết nơi thầy giáo Nguyễn Tất Thành đã
dừng chân dạy học trớc khi vào Sài Gòn ra nớc ngoài tìm đờng cứu nớc .
2. Cà Ty : Con sông nhỏ chảy qua thị xã Phan Thiết
3. Ngoạ du sào : ổ nằm chơi Tên ngôi nhà chòi nhà thơ Nguyễn Thông đặt để
che mắt giặc nơi ông hội họp các nhà nho yêu nớc
4. Thời gian dạy học ở Dục Thanh thầy giáo Thành thờng dẫn học trò đi tham
quan và lúc giảng bài thờng kể chuyện các anh hùng dân tộc để giáo dục lòng
yêu nớc cho học sinh
5. Bến Nhà Rồng : ở TP Hồ Chí Minh hiện nay, nơi Bác Hồ lên tàu đi tìm đờng
cứu nớc
ở Nơi Này Chiến Tranh Mới Đi Qua
ở nơi này chiến tranh mới đi qua,
Không phải những hố bom còn kia nói với tôi điều đó .
Cũng không phải nơi hàng ngàn bia mộ
Khắc sâu hàng chữ : Hi sinh ngày
Tôi nhận ra chiến tranh ở nơi đây
Trên mái tóc của ngời mẹ chờ con hai mơi năm bạc trắng,
Nơi những vết nhăn những vệt hằn năm tháng
Ngời vợ chờ chồng - đằng đẵng tuổi xuân qua.
Hai mơi năm rồi chiến tranh đi qua
Em gái nhỏ mồ côi đã lớn thành thiếu nữ.
Nhng đằng sau nụ cời rạng rỡ
Là khoảng trống vô hình - khoảng trống ngời cha
...
Những cánh đồng đã chín lại mùa vui
Rộn rịp bốn phơng công trờng mới mở .
nhịp sống cứ tng bừng rộn rã,

Nắng mùa xuân đọng lại trớc sân nhà.
Những trái tim yêu đang đập nhịp giao hoà,
Bốn phơng trời đang trở về quần tụ
Nhng giữa bộn bề của thời mở cửa
Lòng vẫn nhủ thầm : Chiến tranh mới đi qua ...
1995


Thăm chùa hơng
Xa nghe nức mùi hơng
Nên tìm về chốn cũ .
A Bến Đục
1
đây rồi !
Mây trôi sà ngọn cỏ
Chiếc thuyền em gái nhỏ
Đa ta lên đền Trình
2
Ngỡ lạc về cõi nhớ,
Thuở nớc vừa khai sinh.
Bãi Yến
3
dài bao xa ?
Bóng núi trôi hoài vậy ?
Nào là Oản , Gà ,Xôi
4
( Chắc bếp trời thổi đấy !)
Leo qua mấy bậc đá,
Ôi Thiên Trù ! Thiên Trù !
5

Hoa Đại đang độ nở
Gọi ta về hoang sơ.
Đi giữa thực và mơ,
Giữa chòng chành mây núi,
Giữa nay và ngàn xa,
Suối giải oan
6
đã tới .
Ai đến đây tắm gội
Rửa sạch bụi phàm trần
7
Ta nhấp ngụm nớc suối
Chợt nghe dậy lòng xuân !
Đờng đi nếu còn xa
( Cõi Phật thờng diệu vợi )
Chùa Cửa Võng
8
sẵn bày
Xin dừng chân đỡ mỏi.
Từ đây em sẽ tới
Chùa Hơng Tích
9
sát kề
Nam thiên đệ nhất động
10
Châu bút Chúa từng phê.
Xin chớ ngại hang sâu,
Xuống chín tầng địa ngục
Mà xem hết khổ đau
Nhứng kiếp ngời lăn lóc.

Nếu em muốn lên trời
11
Cõi Tiên đang mời mọc,
Chớ quên chàng Từ Thức
12
Đã có lần tới nơi .
Phật thức tỉnh hai hàng
Cầu chi cho ngày tới ?
Thắp một vài nén nhang
Khói cuộn vòng bối rối !
Thôi đành về cõi tục
Em có chịu theo cùng !
Thuyền xuôi rời Bãi Yến
Bến Đục bao giờ trong ?
1996
Chú thích:
1 ,2 ,3 ,5 ,6 ,8 ,9 : Tên các địa danh và một số ngôi chùa trong quần thể Chùa Hơng
4 : Oản , Gà , Xôi là tên các ngọn núi có hình dáng tơng tự ở Chùa Hơng
7 : Tơng truyền suối giải oan là nơi nàng Công Chúa Ba tắm gội trớc khi vào Chùa Hơng
tu và hoá thành Phật
10 : Nam Thiên Đệ Nhất Động là chữ Chúa Trịnh Sâm khắc trên vách đá
11 : ở Chùa Hơng có đờng xuống địa ngục và đờng lên trời
12 : Từ Thức là tên một ngời lấy vợ tiên và đợc lên cõi tiên ở nhng sau thấy trên cõi tiên
chẳng có gì hơn ở nhà nên lại quay về
13 : Câu thơ cuẩ Chế Lan Viên trong bài Đi trong h ơng Chùa Hơng

Qua thôn vĩ
Nhớ Hàn Mặc Tử
Đêm tháng năm tôi ngợc thăm thôn Vĩ
trời không trăng mà cũng chẳng sao !

Không nhìn thấy vờn ai xanh mớt quá
Không nắng vàng nhuộm thắm những hàng cau .
1
Nửa thế kỷ dấu chân ai đã tan vào bụi cát
Chút tình đời ngỡ cũng hoá h không
Sao bỗng nghe nớc sông Hơng rào rạt
Thuỷ triều lên ? Hay sóng vỗ trong lòng?
Đâu sơng khói của một thời Huế cũ,
áo trắng bây giờ có dễ nhận ra không ?
2
nắm xơng ai đã vùi sâu đáy cát,
câu thơ còn nhuốm lạnh cả từng không.
ai đã yêu yêu quại quằn run rẩy
Cạn kiệt đời vẫn cha đã, cha ba,
Để mơ thấy vầng dơng máu chảy
Và hồn thơ cũng ngơ ngẩn dại khờ .
3
Ngôi sao lạnh cuối góc trời xa ấy
Đã tắt rồi ! Vâng ! Đã chết nh trăng !
4
Mà ánh sáng vẫn không ngừng tuôn chảy
Giữa lòng đời yêu mến , niu nâng .
Tôi đi giữa đêm yên bình của Huế,
Nghe bâng khuâng một thuở đã xa rồi...
Những điện ngọc lầu son chễm chệ
Sao không làm xao động chút lòng tôi ?
Chỉ những câu thơ - những câu thơ thảng thốt
Chở trăng về
5
Hàn Mặc Tử ơi!

Cho ta một niềm yêu thắt ruột,
Không dễ dửng dng đâu trớc huyết lệ một thời.
Đêm tháng năm tôi ngợc thăm thôn Vĩ,
Nghe câu hò mái đẩy đầy vơi,
Thơng những cơn triều vỗ hoài đập đá
Câu hát nam bình, câu hát nam ai
Ghềnh Ráng
6
đêm nay sao sơng nhiều ít ?
Thiếu vắng trăng vàng sóng biển có hoà ca ?
Hai tám tuổi - xuân dù cha kịp chín
Cũng đủ làm rối rít cả muôn hoa.
Ngợc dòng thời gian tôi về thăm thôn Vĩ,
Thơng ngời xa giữa sơng khói nhạt nhoà.
Có thể ngày sau thôn Vĩ còn hoặc mất
Nhng thôn Vĩ của Hàn mãi sống giữa lòng ta .
1996
Chú thích : - 1,2,3,4,5 : ý thơ của Hàn Mặc Tử
- 6 : Nơi yên nghỉ của Hàn Mặc Tử


Mẹ cũng là Cô
Tặng các cô giáo trờng PTCS Thị trấn Dùng
Tuổi thơ con ngủ ngon lành
Nh con chim nhỏ giữa vành nôi êm.
mẹ chấm bài ở kề bên,
Nhìn con ngủ lòng mẹ thêm bồi hồi.
Sông kia bên lở bên bồi,
mẹ thơng con mẹ con ngời cũng thơng.
Ngày mai con lớn tới trờng

Thầy cô dìu dắt bớc đờng con đi,
Rồi con sẽ hiểu nỗi gì
Thơng con mẹ vẫn ngồi đây chấm bài.
Ngủ đi con nhé ! à ơi !
Vắng hơi ấm mẹ ở nơi con nằm,
Nhng lòng mẹ vẫn luôn chăm
Cho con - cho cả nụ mầm quê ta .
Mai ngày đất nớc ngàn hoa...
Con yêu của mẹ cũng là hoa tơi
mẹ là mẹ đó con ơi-
cũng là cô của bao ngời trò ngoan.
Ngủ đi con ! ngủ đi con !
Ngoài kia trăng đã ngả tròn bóng cây
1996


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×