Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
HUY CẬN
NỘI DUNG BÀI MỚI
TÌM HIỂU CHUNG
ĐỌC - HIỂU VĂN
BẢN
KẾT LUẬN
I- TÌM HIỂU CHUNG:
1) Tác giả Cù Huy Cận (1919 – 2005)
∗
Xuất thân: gia đình nhà nho nghèo
∗
Quê hương: Hương Sơn – Hà Tĩnh
∗
Sớm có năng khiếu thơ (1932 – 1933) &
trở thành nhà thơ nổi tiếng ở tuổi 20
∗
Tốt nghiệp trường Cao đẳng Canh nông
tại Hà Nội (1943)
∗
Sớm giác ngộ cách mạng từ tuổi sinh viên
(1942), sớm thành đạt & giữ nhiều trọng
trách lớn trong bộ máy nhà nước
∗
Được bầu làm viện sĩ Viện Hàn lâm Thơ
thế giới , được Nhà nước tặng Giải
thưởng Hồ Chí Minh về VH & NT năm
1996
⇒
HC vừa là một nhà thơ tài ba, vừa là một
nhà hoạt động xã hội, văn hoá có uy tín
lớn
2) Sự nghiệp thơ:
a) Trước cách mạng: Là nhà thơ xuất sắc của phong trào Thơ mới
♣ Tập thơ “Lửa thiêng” (1940)
Sầu vạn kỉ
Vũ trụ bao la
Thơ cổ điển, yêu thích thơ Đường → được Việt hoá mang dấu ấn
riêng, tạo sự mới mẻ, hiện đại
b) Sau cách mạng:
♣ Trời mỗi ngày lại sáng
♣ Đất nở hoa
♣ Bài thơ cuộc đời ….
⇒
Thơ Huy Cận hàm súc, giàu chất suy tưởng, triết lí; tạo được một PC thơ riêng
giữa vườn thơ VN trước và sau Cách mạng
HC kết hợp hài hoà giữa tài năng thi ca với tấm lòng yêu nước, yêu cách
mạng
Phong cách
sáng tác
Tìm nguồn thơ mới trong thực
tiển lao động & chiến đấu
3) Xuất xứ - Hoàn cảnh sáng tác:
♣ Lúc đầu có tên là: Chiều thu trên sông. Trích tập Lửa thiêng (1940)
♣ Chiều thu tháng 10/1939, trên bờ Nam bến Chèm nhìn cảnh sông
Hồng mênh mông sóng nước, tác nghĩ về kiếp người nhỏ bé lạc lỏng
bơ vơ, trôi nổi trong dòng đời vô định
Cảm xúc được khơi gợi chủ yếu từ cảnh sông Hồng mênh
mang sóng nước
II- ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN:
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.