Tải bản đầy đủ (.pptx) (18 trang)

tìm hiểu về tác giả Xuân Diệu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (527.64 KB, 18 trang )

TÌM HIỂU
VỀ
TÁC GIẢ
XN DIỆU
(1916- 1985)

Nhóm thực hiện: Tổ 1


TIỂU SỬ


- Tên khai sinh: Ngô Xuân Diệu
- Bút danh: Trảo Nha
- Bố là một nhà nho, mẹ là thi sĩ
- Quê quán: làng Trảo Nha, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh nhưng sinh tại Gị Bồi, thơn Tùng
Giản, xã Phước Hịa, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định.

- Ơng tốt nghiệp cử nhân Luật 1943
- Bên cạnh sáng tác thơ, ông còn tham gia viết báo cho các tờ Ngày Nay và Tiên Phong. Ông
là một trong những người sáng lập Đồn báo chí Việt Nam, nay là Hội Nhà báo Việt Nam.


- Xuân Diệu là thành viên của Tự Lực Văn Đồn và cũng đã là một tron
những chủ sối của phong trào "Thơ Mới".

-

Tác phẩm tiêu biểu của ông ở giai đoạn này: Thơ thơ (1938), Gửi hương cho
gió (1945), truyện ngắn Phấn thông vàng (1939), Trường ca(1945).


-

Năm 1944, Xuân Diệu tham gia phong trào Việt Minh, sau tham gia Đảng Cộng
sản. Sau Cách mạng Tháng Tám, ông hoạt động trong Hội văn hóa cứu quốc.


- - Từ đó, Xuân Diệu trở thành một trong những nhà thơ hàng đầu
ca ngợi cách mạng, một "dòng thơ công dân".

- Tiêu biểu là: Ngọn quốc kỳ (1945), Một khối hồng (1964),
Thanh ca (1982), Tuyển tập Xuân Diệu (1983).

Năm 1996, ông đã được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I về văn học nghệ
thuật.



PHONG CÁCH NGHỆ THUẬT

Một tâm hồn đặc biệt nhạy cảm trước sự vận động của thời gian

Một trái tim luôn hướng đến mùa xuân tuổi trẻ, tình yêu nơi trần thế bằng niềm yêu đời,
yêu sống cuồng nhiệt, sôi nổi.

Nhà thơ của sự nỗ lực cách tân thơ Việt và "thức nhọn giác quan"


Một tâm hồn đặc biệt nhạy cảm trước sự vận động của thời gian

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua

Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già

Mau lên chứ, vội vàng lên với chứ

(Vội vàng)


Mau với chứ, vội vàng lên với chứ
Em em ơi, tình non sắp già rồi
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai
Đời trơi chảy, lịng ta khơng vĩnh viễn.
(Giục giã)
Hết ngày, hết tháng, hết!em ơi
Kinh hãi không gian quặn tiếng cịi
(Hết ngày hết tháng)

Thời gian rót từng giọt buồn tê héo
Sự sống đi như hương bỏ hoa chiều
(Thanh niên)


Một trái tim luôn hướng đến mùa xuân tuổi trẻ, tình yêu nơi trần thế bằng niềm yêu đời,
yêu sống cuồng nhiệt, sôi nổi.

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt nắng
Tôi muốn buộc nắng lại
Cho hương đừng bay đi.
(Vội vàng)
Những lúc môi ta kề miệng thắm

Trời ơi, ta muốn uống hồn em!
(Vô biên)


u tha thiết thế vẫn cịn chưa đủ
Phải nói u trăm bận đến nghìn lần
Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xn
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.
(Phải nói)
Thà một phút huy hồng rồi chợt tối
Cịn hơn buồn le lói suốt trăm năm .
Đã hơn rồi hơn lại
Hơn đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt
(Biển)


Nhà thơ của sự nỗ lực cách tân thơ Việt và "thức nhọn giác quan"

Hãy tuôn âu yếm, lùa mơn trớn
Sóng mắt, lời mơi - nhiều thật nhiều!
(Vơ biên)
Sống tồn tâm, tồn trí, sống tồn hồn,
Sống tồn thân và thức nhọn giác quan
(Thanh niên)

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
(Vội vàng)



Hơm nay trời nhẹ lên cao
Tơi buồn khơng hiểu vì sao tơi buồn
[...]
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều
Lịng khơng sao cả hiu hiu khẽ buồn
(Chiều)

Một tối bầu trời đắm sắc mây,
Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy,
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
Nghiêng xuống làn rêu, một tối đầy
(Với bàn tay ấy)


NÉT MỚI TRONG NGÒI BÚT XUÂN DIỆU

Xuân Diệu là nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào thơ mới, nghĩa là có ý thức sâu sắc
Ta là Một, là Riêng là thứ Nhất
khẳng định cái tơi cá nhân của mình bằng nghệ thuật thơ ca, nhưng khác với nhiều nhà thơ
Xn
Diệu
Khơng
cóđã
chiđibèđến
bạnmột
nổicách
cùngtân
ta !đáng kể về thi pháp. Nếu thơ văn xưa coi thiên nhiên là
khác trong phong trào thơ mới, Xuân Diệu khơng đem cái tơi của mình đối lập với đời và

chuẩn mực của cái đẹp, thì giờ đây Xuân Diệu đảo ngược lại: Đối với ơng, khơng có gì hồn
tìm cách thốt ly cuộc sống này. Trái lại, ơng muốn khẳng định nó trong quan hệ gắn bó với
mỹ bằng con người, nhất là phụ nữ, ở giữa tuổi xn.
ơng hồng
của thơ
đời. Ơng quan niệm được sống mãi với đời là niềm“ hạnh
phúc tuyệt
vờitình
nhất.
Nắng mọc chưa tin, hoa rụng khơng ngờ
u”
Tình u đến, tình u đi ai biết
Trong gặp gỡ đã có mầm li biệt
Những vườn xưa nay đoạn tuyệt dấu hài…”
( Giục giã)


NHẬN ĐỊNH
“Xuân Diệu mới nhất trong các nhà thơ mới”.
(Hoài Thanh)

"Xn Diệu khơng quan niệm tình u chỉ là sự giao cảm xác thịt mà còn là sự
giao cảm của những linh hồn mà đấy mới là cái khát vọng cao nhất, cái đích cao
nhất trong tình u".
(Nguyễn Đăng Mạnh)


"Xuân Diệu là một nhà thơ lớn, đặc sắc, độc đáo của nền thơ hiện đại
Việt Nam… cho tới nay và những năm tháng trước mắt liệu có ai vượt
được Xn Diệu trong lĩnh vực thơ tình? Và khơng ai có thể thay thế

được Xuân Diệu
(Tố Hữu)

“Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ơng
xây dựng trên đất của một tấm lịng trần gian”
(Thế Lữ - Lời tựa cho tập "Thơ thơ")


Nhà văn tồn tại ở tác phẩm. Khơng có tác phẩm thì nhà
văn ấy coi như đã chết.

(Xuân Diệu)




×