Tải bản đầy đủ (.pdf) (104 trang)

kịch bản phim ĐỂ MAI TÍNH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (680.52 KB, 104 trang )

ĐỂ MAI TÍNH
Kịch bản của
Dustin Trí Nguyễn
Đạo diễn: Charlie Nguyễn


1
NỘI. LỚP HỌC – NGÀY
Từng hàng NHỮNG EM HỌC SINH 10 TUỔI ngồi tại bàn học.
HỌC SINH NAM ở một bên, HỌC SINH NỮ ở một bên. Các em đang lắng nghe một
GIÁO VIÊN ở ngoài khuôn hình; cô đang giảng giải về những sắc thái của ngữ pháp.
Chúng ta dừng lại tại MỘT CẬU BÉ - cậu đang ngắm nghía một BÔNG DIÊN VĨ kỳ lạ,
được ép khéo léo giữa những trang sách. Bông hoa thật đẹp và tinh tế.
CẬU BÉ nhìn sang phía tay phải của mình. Hướng nhìn của cậu dẫn chúng ta sang phía
dãy bàn của những nữ sinh… tới một người đặc biệt: LAN. Chúng ta chỉ nhìn thấy cô ấy
từ phía sau. Mái tóc đen mềm mượt như nhung của cô NHẸ BAY bởi làn gió. Có thể
chúng ta sẽ dùng ở đây một chiếc NƠ HỒNG HÌNH CON BƯỚM.
Chúng ta tiếp tục nghe tiếng Giáo viên giảng ở phía sau trong khi Cậu bé cố gắng lấy hết
can đảm. Với quyển sách ép bông hoa trên tay, cậu làm điều không thể tưởng tượng
được… cậu đứng dậy và bước về phía Lan. Giữa bài giảng của Cô giáo, Tình yêu cũng
không thể đợi thêm được nữa.
QUAY CHẬM, cậu bước đi trong khi các học sinh khác quan sát và khúc khích cười.
Một số học sinh dứ dứ ngón tay dọa tố cáo. Cậu dừng lại phía sau Lan.
CẬU BÉ
Hôm nay bạn xinh quá Lan ạ.
Lan bắt đầu quay lại phía chúng ta khi…
BỐP! MỘT CHIẾC THƯỚC KẺ GỖ ĐẬP VÀO ĐẦU CẬU BÉ!
Cậu tóm lấy chiếc thước kẻ, và nhìn lên từ bàn của mình. Giáo viên cúi xuống cậu trong
khi các học sinh khác thì cười ầm lên.
GIÁO VIÊN
Em vừa nói gì?


CẬU BÉ nhìn sang phía tay phải của mình – nàng thơ của cậu. Chiếc bàn trống. Không
có ai ở đó.
CẬU BÉ
Em nói là... hôm nay... bạn xinh quá.
GIÁO VIÊN
Đừng có mơ màng như thế.
BỐP! Giáo viên thì không hề dễ tính chút nào. Bọn trẻ lại tiếp tục dứ dứ ngón tay và cười
ngất ngây.
CẮT TỚi:
NGOẠI. SÂN CHƠI – SAU ĐÓ


2
Cậu bé chạy và tìm Lan. Chiếc xích đua mà hai người thích ngồi chơi giờ vắng lặng.
MỘT QUẢ BÓNG bay tới và đập vào đầu cậu trong lúc Các Học Sinh cùng lớp lại RÚ
LÊN một lần nữa.
KHÁC HỌC SINH KHÁC
Đi tìm bồ hả? Ê, ê!
DŨNG GẶP MINH, MINH CHO BIẾT LAN VÀ GIA ĐÌNH ĐÃ CHUYỂN ĐI RỒI.
CẮT SANG:
NỘI. NGÕ Ở KHU DÂN CƯ – NGÀY
Cậu Bé chạy hết tốc lực. Cuốn sổ ép bông hoa trên tay. Chúng ta theo cậu qua ngõ, qua
nhiều người dân ở ngõ đang làm nhiều việc xung quanh: phơi quần áo, ăn uống, chơi
bài… CẬU BÉ chạy vội vã và phấn khích. Những người hàng xóm la hét theo cậu khi
cậu chạy và nhảy vội vã. Cuối cùng, cậu đến trước một ngôi nhà.
Cánh cửa chính đang mở. NGÔI NHÀ TRỐNG KHÔNG. Mối tình đầu của cậu, cô ấy đã
ra đi mãi mãi rồi.
MỜ DẦN.
NỘI. CĂN HỘ CỦA DŨNG – NGÀY
DŨNG ĐANG CHUẨN BỊ TỚI CƠ QUAN. CHÚNG TA THẤY CĂN HỘ CỦA ANH.

CĂN HỘ THUÊ GIÁ RẺ, ĐƠN GIẢN -- KIỂU CĂN HỘ CỦA MỘT CHÀNG TRAI
ĐỘC THÂN. ANH LUYỆN TIẾNG ANH, NÓI CÂU “YOU’RE LOOKING LOVELY
TODAY” VỚI MỘT ÔNG GIÀ/BÀ GIÀ BÊN LỀ ĐƯỜNG.
ĐƯỜNG PHỐ
DŨNG LÁI CHIÊC XE MÁY CŨ CÀ TÀNG TRÊN ĐƯỜNG. XE XẢ KHÓI ĐEN
NGÒM. ANH CHẲNG HỀ ĐỂ Ý.
NGOẠI. SÀI GÒN/ QUẬN 1 – NGÀY
DŨNG ĐƯA CHÚNG TA TỪ KHU DÂN CƯ NGHÈO TỚI QUẬN 1 GIÀU CÓ VÀ
HÀO NHOÁNG. MỘT CHIẾC XE PORSCHE ĐI BÊN CẠNH XE DŨNG, V.V…
Xe hơi, taxi, xe ga, xe đạp, người đi bộ. Tất cả đều chen nhau để đi cho nhanh tại quận 1
đông đúc này. Quận này là nơi có những khách sạn 5 sao, những cửa hiệu Gucci và
Chanel. Quận này là nơi những chiếc Porsche và Rolls-Royce lượn qua những người ăn
xin cụt chân.


3
NỘI. MOVENPICK – NGÀY
DŨNG ĐÃ TỚI CHỖ LÀM. ANH LÀ NGƯỜI PHỤC VỤ Ở NHÀ VỆ SINH.
Dũng trao cho một NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĂN MẶC SANG TRỌNG một trong số những
chiếc khăn anh đang cầm.
DŨNG
(Tiếng Anh)
You’re looking lovely tonight.
MỘT TIẾNG RẮM RẤT TO phát ra từ ngăn bên cạnh. Dũng và người đàn ông dừng lại.
Sau đó ông đưa cho Dũng chiếc khăn bẩn, đặt 5 đôla vào trong hộp đựng tiền tip rồi đi ra.
DŨNG
Xin cảm ơn ông!
Lại MỘT TIẾNG RẮM NỮA CÒN TO HƠN VÀ DÀI HƠN NỮA phát ra. Dũng với tay
lấy bình xịt thơm và xịt.
NỘI. KHÁCH SẠN/NHÀ VỆ SINH MOVENPICK – SAU ĐÓ

MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẦY VẺ KIÊU HÃNH bước ra khỏi ngăn kia và bước về
phía bồn rửa. Trông anh giống như một siêu mẫu. Ăn diện bảnh bao không chê vào đâu
được. Ngay cả một sợi tóc cũng không có sợi nào nằm không đúng chỗ. Thật khó mà
tưởng tượng người đàn ông như thế lại xì hơi như thế.
Im lặng đầy bối rối, lúng túng.

NGƯỜI ĐÀN ÔNG KIÊU HÃNH
(muốn làm cho sự việc nhẹ nhàng hơn)
Món sushi tệ quá.
Dũng mỉm cười lịch thiệp và đưa cho ông khách một chiếc khăn.
Người đàn ông Kiêu hãnh để tiền tip vào hộp. Một chiếc đồng hồ hiệu ROLEX bóng lộn
ló ra khỏi cổ tay áo màu trắng tinh.
DŨNG
Đồng hồ của ông đẹp quá!
NGƯỜI ĐÀN ÔNG KIÊU HÃNH
(nói một cách thản nhiên)
Đây là chiếc Rolex Date-Just, phiên bản đặc biệt. 30.000 đôla. Để xem giờ
thôi mà.
CHÀ!!!!!!!! Ông khách cười rồi đi. Dũng trở nên trầm ngâm: 30.000 USD cơ đấy!


4
Anh lấy bình xịt thơm và vừa đi vào ngăn mà ông khách đã xì hơi vừa xịt. Một ngày như
mọi ngày trong cuộc đời của chàng trai BÙI XUÂN DŨNG!
LẬP MỘT CUỐN SỔ ĐỂ GHI CHÉP NHỮNG TỪ TIẾNG ANH.
NỘI. LOUNGE/QUẦY BAR – ĐÊM
Khói thuốc. Ánh sáng mờ ảo. Và đông người. Trên sân khấu là MAI.
Ở độ tuổi đôi mươi, đang thể hiện sức hút của mình, hát những bài hát nhạc pop buồn. Cô
không phải ca sĩ xuất sắc nhất thế giới nhưng bạn không thể nào rời mắt khỏi cô. Cô đẹp
một cách rợn người.

CẮT SANG:

NỘI. LOUNGE/BAR – CÙNG LÚC ĐÓ
Cửa chính mở ra, bước vào là…
KHÁNH - một doanh nhân thành đạt mới ngoài 40 tuổi. Vừa ngồi xuống anh vừa nhìn
MAI. Cô cũng cười với anh.
Khánh cố gắng hết sức để tỏ ra mình quan tâm. Thỉnh thoảng anh lại kiểm tra điện thoại
di động.

NỘI. LOUNGE/BAR – SAU ĐÓ
Mai chuẩn bị kết thúc màn biểu diễn. Khi các thành viên trong ban nhạc cúi chào, tiếng
vỗ tay rộ lên. Ban nhạc này rất được ưa thích tại đây.
Cô lượn nhanh tới chỗ Khánh. Kéo theo cả Ánh.
MAI
Chào anh!
KHÁNH
Chào người đẹp. Em tuyệt lắm!
MAI
Thật sao? Cảm ơn anh! Đây là Ánh, bạn em.
Khánh và Ánh bắt tay.
ÁNH


5
Em rất vui vì cuối cùng cũng được gặp anh.
KHÁNH
Anh cũng vậy.
(Xem đồng hồ)
Anh đã đặt chỗ rồi đấy. Mình đi chứ?
CẮT SANG:

NGOẠI. ĐƯỜNG PHỐ - ĐÊM
Khánh vẫy gọi tài xế tới. Một chiếc BMW 5-Series trườn tới.
NỘI. BMW – ĐÊM
Họ lên xe.
MAI
Cảm ơn anh đã tới. Bạn bè em đang nghi ngờ hổng biết em có quen anh
thật hay không.
KHÁNH
Vì em, bất cứ điều gì cũng được, cưng ạ.
Anh hôn cô. Chiếc BMW chuyển bánh.

NGOẠI. MOVENPICK – ĐÊM
Chiếc xe chạy tới cửa ra vào. Mai xuống và bước vào. Chúng ta theo cô.
Ở phía sau, Khánh nghe điện thoại.
NGOẠI. MOVENPICK - TIẾP TỤC
Mai đứng chờ ở sảnh khi Khánh bắt kịp cô.
KHÁNH
Antoine gọi. Khách hàng của bọn anh muốn gặp luôn tối nay chứ không
phải là tối mai.
MAI
Nhưng chúng ta phải ăn tối nữa mà!
KHÁNH


6
Anh sẽ thu xếp thật nhanh rồi quay lại. Em cứ chờ anh ở trong phòng
khách. Hãy thưởng thức một ly champgne.
MAI
Nhưng...
KHÁNH

Anh xin lỗi mà cưng. Nha? Chỉ một giờ thôi.
Mai đành nhượng bộ.
MAI
Anh đi rồi về nhanh!
NỘI. KHÁCH SẠN MOVENPICK/QUẦY BAR - TỐI
MỘT NHẠC CÔNG PIANO đang ngồi chơi đàn. Cô khách mới vào làm bừng sáng cả
khách sạn 5 sao này.
Cô ngồi xuống giữa những ánh nhìn ngưỡng mộ của đám đàn ông.
MỘT NỮ PHỤC VỤ RÓT champagne MỜI CÔ. Mai CẢM ƠN NGƯỜI PHỤC VỤ
bằng tiếng Việt.
NỘI. KHÁCH SẠN/NHÀ VỆ SINH MOVENPICK - TỐI
Dũng. Vẫn ở địa điểm cũ. Vừa đứng vừa ngủ gật.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG (TIẾNG NGOÀI HÌNH)
Dũng ơi! Có trong đó không?
Dũng giật mình tỉnh dậy –
DŨNG
Hả? Gì vậy?
Anh nhìn quanh.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG (TIẾNG NGOÀI HÌNH)
Dũng! Tớ, Minh đây!
Cánh cửa mở ra và MINH, tầm ngoài 30 tuổi, bước vào. Anh là đồng nghiệp và bạn lâu
năm của Dũng.
MINH
(Thì thào)
Cậu ra đây.
NGOẠI – PHÒNG NGHỈ TRONG KHU NHÀ VỆ SINH - TIẾP TỤC


7
Dũng đi ra.

MINH
(giọng khẩn trương)
Mình cần cậu dọn sạch phòng vệ sinh nữ trước khi có người vào.
DŨNG
Sao lại là tớ? Hà đâu?
MINH
Tối nay cổ không có đây. Má cổ ốm rồi. Ai đó làm tắc nhà vệ sinh và giờ
nó đang ngập ngụa lên. Cậu phải dọn sạch đi. Làm thật nhanh và ra trước
khi có người vào.
Dũng chẳng thích thú gì, nhưng vẫn đồng ý.
DŨNG
Được rồi, không sao.
MINH
Cảm ơn bồ. Xin lỗi nha. Tớ đang cố gắng xin cho cậu ra làm ở quầy bar.
Cố chờ nhé.
Minh đi ra sảnh phía trước.
Dũng quay trở lại phòng vệ sinh của nam giới. Anh quay ra với một CÁI XÔ và KHĂN
LAU SÀN cùng với một TẤM BIỂN viết: “Tạm thời ngưng phục vụ”. Anh để tất cả
xuống bên ngoài phòng vệ sinh nữ, rồi bước vào. Tấm biển rơi xuống.
NỘI. NHÀ VỆ SINH NỮ - TỐI
Dũng nhặt những chiếc khăn tay bẩn quanh các bồn rửa tay và ném vào một chiếc rổ.
Anh dùng một chiếc khăn bẩn để lau chùi các bồn rửa tay, vòi nước và bệ đá cẩm thạch.
Anh nhìn thấy ngăn vệ sinh bị ngập, bước vào…
Trông thật không dễ chịu chút nào. Nước và chất thải tràn ngập. Dũng rụt lại, rồi cởi
chiếc áo trắng ra. Anh xắn tay áo và gấu quần lên rồi lấy giẻ lau sàn.
Bên phải anh, có gì đó RUNG LÊN. Đó là chiếc điện thoại di động. Để trên nóc hộp
đựng giấy vệ sinh. Nó rung và sắp rơi khỏi hộp.
Anh kịp thời tóm lấy trước khi điện thoại rơi. Anh lóng ngóng khi cầm điện thoại trên
tay, do điện thoại vẫn rung…
Điện thoại rơi vào toilet! Tõm!



8
Những vệt phân bắn lên áo sơ mi và quần của Dũng. Anh tìm chiếc điện thoại ở bên dưới
đống hổ lốn. Không biết phải làm gì tiếp. Bong bóng SỦI BỌT trên chiếc điện thoại đang
rung. Dũng rên lên.
Anh cởi quần và áo sơ mi trắng ra. Chỉ còn mặc độc quần lót và áo ba lỗ. Anh bắt đầu
dùng giẻ lau sàn để lau chùi nhưng ngừng lại khi nghe tiếng cánh cửa mở ra. Có ai đó
đang đi vào - vừa đi vừa nói điện thoại di động. Dũng hoảng hồn. Anh khóa cánh cửa
ngăn vào và trốn trong đó.
NGƯỜI PHỤ NỮ (TIẾNG NGOÀI HÌNH)
…Mình đã chờ cả tiếng rồi.
Không được, bọn mình định
ăn tối ở đây mà. Mình biết
làm gì bây giờ? Mình đâu muốn
kỷ niệm sinh nhật như thế này chứ…
Dũng dỏng tai lên nghe. Thấy tò mò, anh đứng lên bồn cầu của toilet và dướn nhìn ra
bên ngoài.
Đó là Mai. Cô đang nghe điện thoại di động.
MAI
… Không, mình chưa nói với anh ấy.
Ai lại đi nói với tất cả
là hôm nay sinh nhật mình.
Mình đã hy vọng anh ấy nhớ ra.
OK, mình sẽ gọi lại.
Cô cúp máy.
Ngay lập tức, Dũng bị sắc đẹp của cô làm cho mê mẩn. Nhưng còn hơn thế nữa. Có cái gì
đó sâu sắc hơn, cái gì đó vô hình.
Mai soi gương và tô son.
Cô mở túi xách lấy ra lọ nước hoa và xịt nhẹ quanh cổ.

Dũng quan sát từng cử động của cô... Có một thứ CẢM XÚC NHẸ NHÀNG ÊM DỊU
như trong mơ. Đó không chỉ là sự mê đắm cuồng dại. Ngay chính Dũng cũng ngạc nhiên
vì tình thế hoàn toàn vô vọng này.
RẦM! Bỗng nhiên cánh cửa nhà vệ sinh BẬT MỞ. MỘT PHỤ NỮ ngoài 60 tuổi lao vào
và lao thẳng tới ngăn vệ sinh mà Dũng đang đứng.
Dũng vội cúi đầu xuống. Anh hốt hoảng khóa cánh cửa lại trong khi người phụ nữ đứng
tuổi ĐẬP RẦM RẦM cánh cửa, cố gắng vào.
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
(nói với Mai)
Điện thoại của tôi! Tôi quên điện thoại! Cô giúp tôi mở cánh cửa này với!


9
Điện thoại! Dũng nhìn xuống đám chất lỏng sền sệt màu nâu.
Tới lúc này thì Mai và người phụ nữ đứng tuổi đang đẩy và đập mạnh vào cánh cửa MAI
Hình như cánh cửa bị kẹt rồi!
Dũng lấy hết can đảm để thò tay vào đống chất thải! Anh lôi chiếc điện thoại di động phủ
đầy phân lên. Anh nhìn quanh để tìm thứ gì đó lau cho sạch. Hoàn toàn vô vọng, anh
đành lau điện thoại vào áo ba lỗ.
Cánh cửa và cả ngăn vệ sinh đều đang rung lên do Người Phụ nữ Đứng tuổi quyết mở
bằng được. Dũng cũng lấy hết sức để chặn lại.
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
Lùi lại, bé con!
KIAAAAA!!!! Bà ĐÁ TUNG cánh cửa.
Cánh cửa BAY tung vào phía trong và đập vào Dũng - khiến anh chàng ngã ngồi, trúng
toilet!
Anh đây. Một anh chàng gần như ở trần trong nhà vệ sinh của nữ - ngồi bệt trong toilet,
hai chân dạng ra.
Mai thấy cảnh tượng này quá buồn cười – cô cố gắng để không cười.
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI

(thở hổn hển)
Mày làm gì ở đây?
Bà nhìn thấy chiếc điện thoại di động của mình –
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
Điện thoại của tao! Mày định ăn cắp điện thoại của tao!
Dũng nhận ra là mình vẫn đang cầm điện thoại trong tay. Anh ngay lập tức đưa nó về
phía bà kia.
DŨNG
Không đâu thưa bà... Tôi đánh rơi...
Ý tôi là tôi tìm thấy...
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
Hứ! Mày đã làm gì cái điện thoại thế này?
Không còn sự lựa chọn nào khác. Dũng can đảm lau chiếc điện thoại vào áo ba lỗ một lần
nữa và đưa lại cho bà ta.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG (TIẾNG NGOÀI HÌNH)


10
Chuyện gì đang diễn ra thế này? Và quần áo của anh đâu?
GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH tới. Và ông không hài lòng chút nào.
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
Tôi quên điện thoại trong buồng này và tên khốn này định ăn cắp nó!
GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH
Tốt nhất là cậu giải thích đi, Dũng. Nếu không, cậu bị sa thải.
DŨNG
Thưa ông... Tôi được lệnh vào dọn dẹp...
Có ai đó...
(quay sang hướng Người phụ nữ Đứng tuổi)
... đã làm toilet tắc và ngập.
Mọi thứ lộn xộn kinh quá...

Tôi không muốn làm bẩn quần áo.
Tôi không ăn cắp.
Tôi thấy chiếc điện thoại khi vào đây.
Giám đốc Điều hành nhìn vào chỗ ngập tắc một lần… rồi quay sang phía Người phụ nữ
Đứng tuổi.
GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH
Có phải bà đã…
NGƯỜI PHỤ NỮ ĐỨNG TUỔI
(chống chế)
Không! Chắc chắn là có những người khác nữa vào sau tôi chứ…
MAI
Là tôi.
Mọi người quay sang nhìn cô.
MAI
Tôi đã cố gắng giật nước cho trôi đi… và nó cứ tràn ra…
(vờ bực bội căm phẫn)
Lúc đó trong này không có ai.
Vì thế tôi ra ngoài và nhờ anh này giúp.
Cô chỉ tay vào Dũng. Anh mừng ra mặt.
MAI
Ơn trời, anh ấy rất được việc.
Cô nhìn về phía anh và cười vẻ cảm thông.
NGười phụ nữ Đứng tuổi chưng hửng. Bà chỉnh trang lại rồi đi vội ra ngoài.


11
GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH
Cậu lau dọn sạch sẽ chỗ này đi, được chứ?
(nói với Mai)
Xin lỗi quý khách. Ở đây thường

có một nữ nhân viên.
Nếu như cô cần sử dụng phòng trang điểm,
tôi sẽ đưa cô tới một phòng khác.
MAI
(nói với Dũng)
Cảm ơn anh đã giúp đỡ.
Cô cười vẻ hiểu biết và đi cùng với ông Giám đốc điều hành.
Dũng nhìn chằm chằm theo cô. Anh đang yêu. Bất chấp đống phân này.
CẮT SANG:
NGOẠI. KHÁCH SẠN MOVENPICK – SAU ĐÓ
Dũng đi vào sảnh. Anh mặc quần áo bình thường, đang rời chỗ làm việc. Lủng lẳng trên
bàn tay phải của anh là MỘT CHIẾC TÚI NILON đựng bộ đồng phục bẩn.
Anh đi qua khu vực quầy bar-lounge. Anh dừng lại. Nhìn thấy Mai trong khu vực lounge.
Khánh bước vào cảnh, họ ôm nhau, anh xin lỗi, v.v…
Dũng quan sát họ. Một đẳng cấp khác. Anh bỏ đi.
CẮT SANG:
NHIỀU CẢNH VỀ SÀI GÒN – CÁC CÔNG DÂN THÀNH PHỐ - LÀM CÔNG VIỆC
THƯỜNG NGÀY CỦA HỌ.
GHI CHÚ: “MỘT NĂM SAU”
NỘI. PHÒNG TẮM/KHÁCH SẠN MOVENPICK - TỐI
ỌC! Tiếng XẢ NƯỚC toilet.
MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG đi ra phía bồn. Rửa tay.
Dũng đưa cho ông khách một chiếc khăn.
DŨNG


12
(nói tiếng Anh đã khá hơn)
You looking handsome this evening, sir.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Well, thank you.
Ông đặt tờ 5 đôla vào trong hộp đựng tiền tip. MỘT CHIẾC ĐỒNG HỒ HIEEUJ
BREITLING BENTLEY trên tay ông phản chiếu ánh sáng từ những ngọn đèn phía trên.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG
You’re quite dashing yourself!
DŨNG
Thank you! Nice watch! Come again, sir.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG
Good night.
Ông đi ra.
DŨNG
(tự nhủ)
“Dashing?”
Anh viết từ này vào cuốn sổ ghi chép. Giờ chúng ta thấy cuốn sổ này đã có nhiều từ tiếng
Anh hơn.
NỘI. QUẦY BAR/LOUNGE - TỐI
Huyên náo. Ngập khói. Vẫn đám đông đó. Vẫn ban nhạc đó ... ca sĩ khác. Đây là VÂN.
Cô là ca sĩ mới của ban nhạc. Cô xinh đẹp. Kiêu hãnh. Và thực sự là một ca sĩ. Cô kết
thúc màn biểu diễn rất phong cách.
Trong số khán giả - người vỗ tay to nhất là Mai. Và Khánh.
NGOẠI. QUẦY BAR/LOUNGE – SAU ĐÓ
Anh và Mai đang ở quầy bar. Khánh thì nghe điện thoại gần đó.
ÁNH
Gặp lại cậu vui quá đó Mai. Singapore thế nào?
MAI
Đẹp lắm. Nhưng mình nhớ Việt Nam. Nhớ các cậu nữa. Nếu không phải
do công việc của anh Khánh thì mình thích ở đây hơn.


13

ÁNH
Phải luôn ở bên người đàn ông của mình, phải không?
MAI
Ừ.
Cô từ từ giơ bàn tay trái lên và khoe MỘT CHIẾC NHẪN KIM CƯƠNG!
ÁNH
Không phải chứ? Từ khi nào vậy?
MAI
Mới sáng nay. Đúng sinh nhật mình!
ÁNH
Ôi! Mình mừng cho cậu đấy!
MAI
Cảm ơn!
ÁNH
Chúng ta phải ăn mừng thôi. Mình đi chơi chứ.
MAI
Mình cũng muốn...
Cô nhìn về phía Khánh - vẫn đang nghe điện thoại.
MAI
... nhưng tụi mình định đi ăn tối với
các bạn của anh Khánh.
Mai tụi mình đi Hà Nội,
và các bạn của anh ấy thì đi Mỹ.
ÁNH
Mai tụi mình cũng đi Nha Trang rồi.
MAI
Ôi, có thể mình sẽ gặp được các cậu sau bữa tối. Ít nhất chúng mình cũng
phải uống một ly chứ. Có vụ gì ở Nha Trang thế?
ÁNH
Tụi mình có buổi biểu diễn tại Joe’s place. Không to tát gì đâu.

(ngưng)
Trời ơi, tụi mình thật sự nhớ cậu lắm.
Hai người bạn ôm nhau.
MAI


14
Mình cũng nhớ cậu nữa.
(Ngưng)
Cô ca sĩ mới thế nào?
VÂN ĐANG YÊU CẦU TRÍ VÀ SƠN ĐI QUANH SÂN KHẤU. CÔ LÀ MỘT DIVA
ĐANG HƯNG PHẤN. Ánh đảo mắt.
ÁNH
Phải nói là – tụi mình nhớ cậu.
Họ cùng cười to.
Khánh đi tới quầy bar.
KHÁNH
Em xong chưa?
(nói với Ánh)
Rất vui gặp lại em, Ánh.
ÁNH
Rất vui được gặp anh.
(nói với Mai)
Mình sẽ nhắn tin chỗ hẹn sau cho cậu nhé.
CẮT SANG:
NỘI. NHÀ HÀNG/KHÁCH SẠN MOVENPICK - TỐI
Một phòng ăn đẹp, dễ chịu. Phù hợp với danh tiếng của khách sạn 5 sao này. Những
người phục vụ đứng rất chăm chú.
Có 4 cặp đôi. Cùng một kiểu mẫu - những người đàn ông giàu có với những mỹ nhân.
Mấy người đàn ông nói chuyện với nhau rất to. Những người phụ nữ nói chuyện bằng

tiếng Việt. Khánh rõ ràng như cá gặp nước. Mai thì không được như vậy, cố gắng để làm
tốt nhất.
BILL - khoảng 35,36 tuổi, Việt kiều - chạm vào cô bạn gái siêu mẫu của mình –
BILL
Nào nào, nâng cốc!
Anh nâng ly rượu của mình lên trong lúc những người đàn ông khác cười và chúc mừng
lẫn nhau: “Nâng cốc, nâng cốc”.
Cô bạn gái mỉm cười lịch sự khi cô kiểm tra lại trang điểm.
BILL
Ồ! Tôi quên mất!
(nói với Mai)


15
Nhân đây, xin chúc mừng hai anh chị!
Lại thêm màn cụng ly và chúc mừng. Mai đọc một tin nhắn mới nhận được trên điện
thoại di động.
BILL
Đây là tối cuối cùng chúng ta gặp nhau,
sau đây chúng ta hãy cùng tới sòng bài chứ!
Hãy chơi hết mình luôn!
KHÁNH
(ngập ngừng)
Em thấy sao, cưng?
MAI
Em đã nói với Ánh là chúng ta sẽ ghé gặp họ để uống một ly…
KHÁNH
Sao em không đi đi? Em đã được gặp họ
nhiều lắm đâu. Mai chúng ta
rời nơi này rồi.

Mai ngập ngừng –
MAI
Em nghĩ hôm nay là sinh nhật em và…
KHÁNH
Chúng ta có cả tuần ở Hội An để ăn mừng mà.
NGOẠI. KHÁCH SẠN MOVENPICK - TIẾP TỤC
Mai chào hỏi những người gác cửa khi cô đứng chờ taxi.
Đúng lúc đó, Dũng lái xe máy đi qua, vừa xong ca trực.
Anh nhìn thấy Mai và dừng sững lại. Đó là giây phút như trong phim. CHUYỂN ĐỘNG
CHẬM và toàn cảnh. Cô vẫn xinh đẹp như trong trí nhớ của anh.
Một chiếc taxi trờ tới và Mai lên xe. Xe rời đi.
Dũng đứng chết sững trong một giây.

NGOẠI. HỘP ĐÊM – SAU ĐÓ
Chiếc taxi trờ tới cửa trước. Mai trả tiền cho tài xế và đi vào trong hộp đêm.


16
Khi chiếc taxi lái đi, Dũng tới nơi.
NỘI. HỘP ĐÊM - TỐI
Hộp đêm chật cứng khi Mai tìm các bạn.
Các thành viên của ban nhạc đang ngồi ở một bàn và uống.
VÂN
… Mình chỉ muốn nói là cậu cần vào sớm hơn Trí ạ. Và Sơn, cậu hơi mất
lửa trong bài hát thứ hai. Cậu là tay trống, phải giữ được nhịp chứ!
Sơn và Trí liếc mắt. Bỏ hai cốc bia xuống bàn.
ÁNH
Mình nghĩ cậu ấy chơi thế là ổn.
Mai nhìn thấy Anh và đám bạn. Cô tới ngay chỗ họ.
ÁNH

Hey, cậu tới rồi! Anh Khánh đâu?
MAI
Chúng mình sẽ có cả tuần bên nhau ở Hội An.
Tất cả mọi người nhổm dậy: “Hãy vui nào!” “Zô!”….
Ở một phía xa, Dũng bước vào. Nhìn dáng vẻ của anh, rõ ràng anh không đi chơi nhiều
lắm. Dù sao cũng không phải là tới những chỗ như thế này. Trên đường đi tới quầy bar,
anh nhìn thấy Mai --Cô đang nâng cốc chúc mừng và cười to cùng với các bạn.
Anh ngồi lên một chiếc ghế ở quầy bar và xem menu đồ uống. Anh rụt lại vì giá, rồi lén
đếm số tiền có trong túi.
NỘI. HỘP ĐÊM – SAU ĐÓ
Mai và Ánh. Họ đã uống vài ly. Cả hai đều chếnh choáng say.
Từ quầy bar, Dũng đang quan sát họ.
VÂN
(đi tới)
Tớ không muốn phải làm hỏng cuộc vui nhưng sáng mai 8h chúng ta phải
đi rồi.
TRÍ


17
Còn sớm mà.
SƠN
Thực ra thì mình chưa thu xếp đồ đạc.
ÁNH
(Mai)
Tụi mình không thể để cậu lại đây một mình được.
MAI
Không sao, các cậu cứ đi làm những việc cần thiết đi. Những hai tuần ở
Nha Trang cơ đấy, mình thấy ghen tị quá đi mất.
Họ ôm nhau như hai người bạn cũ. Sơn và Trí cũng xúm vào chào tạm biệt và chúc

mừng. Mai giờ chỉ còn lại một mình. Cô rút điện thoại ra và gọi cho Khánh. Khánh
không nhấc máy. Cô nhìn quanh, rồi đi về phía quầy bar.
Khi cô vừa mới tới quầy bar, một cô gái đứng dậy để rời đi. Mai liền ngồi vào chỗ đó.
Ngay cạnh Dũng. Cô gọi một ly.
Dũng quyết định chộp lấy cơ hội này.
DŨNG
Xin chào. Anh chưa có cơ hội nào để cảm ơn em.
Mai không biết nên đáp lại thế nào.
Trông anh ta quen quen –
DŨNG
Khách sạn Movenpick. Nhà vệ sinh.
MAI
(đã nhớ ra)
Ồ, phải rồi! Ông chủ của anh lúc đó thực sự bực lắm đấy.
Đồ uống của cô được đưa tới. Cô trả tiền.
DŨNG
Phải rồi, ông ấy bực lắm. Tối đó anh suýt mất việc. Cảm ơn em. Lẽ ra em không cần...
MAI
Em thấy tội cho anh quá… lúc đó anh rất…
DŨNG
Nâu?
Cô dừng lại. Rồi họ đều phá ra cười vì câu bông đùa đó.
MAI
Phải rồi, nói vậy cũng đúng.


18
(ngưng)
Anh ngồi đó. Chân thì dạng ra trong…
Cô lại phá lên cười khi nghĩ tới–

MAI
Xin lỗi anh. Em không có ý cười nhạo... Chỉ là...
Cô không thể nào dừng lại.
DŨNG
Lúc đó anh rất cảm động.
Nếu không nói tới chuyện bốc mùi.
Câu đùa này làm Mai cười nhiều hơn nữa.
MAI
Và vẻ mặt của người phụ nữ đứng tuổi nữa chứ.
Khi anh định đưa trả bà ấy cái điện thoại…
DŨNG
Phải rồi, đúng là kỳ khôi!
Và bà ấy đá cửa như một con ngựa vậy!
MAI
(ngồi thẳng lại)
Thế sau đó mọi việc ỔN cả chứ?
Anh sống tốt chứ?
DŨNG
Ừ. Cảm ơn em.
(Ngưng)
À, Chúc mừng sinh nhật em.
Mai nhìn anh vẻ khó hiểu –
MAI
Sao anh biết?
DŨNG
Anh nghe em nói chuyện điện thoại.
MAI
(Ngưng)
Anh nhớ sao!? Một năm rồi mà anh vẫn nhớ?
Dũng nhún vai.

DŨNG
Chúc mừng sinh nhật em…?


19
MAI
Mai. Em tên Mai.
Cô chìa tay ra. Anh nắm lấy.
DŨNG
Chúc mừng sinh nhật Mai. Anh là Dũng.
MAI
Rất vui được gặp anh. Một lần nữa.
Cô nâng cốc lên uống.
NGOẠI. HỘP ĐÊM - TỐI
Hai người đã uống thêm vài ly. Câu chuyện giờ đã thay đổi.
DŨNG
Sao em không đi hát nữa?
MAI
(tự nhủ)
Hmm. Sao em không hát nữa ư?
Cô uống.
DŨNG
Em nên đi hát lại.
MAI
Sao cơ?
DŨNG
Em hạnh phúc khi được hát.
MAI
Sao anh biết?
DŨNG

Qua cách em nói về ca hát. Anh cũng dám cá em là một ca sĩ hay.
MAI
Anh động viên em? Sao anh biết chứ? Anh nghe em hát bao giờ đâu.
DŨNG
Anh không cần phải nghe. Anh cảm nhận được. Em có nhiều điều muốn
nói. Và ca hát giúp em bày tỏ lòng mình.


20
Mai ngưng lại để đánh giá người lạ này. Sự chân thành của anh ta.
MAI
Em không nghĩ mình có đủ khả năng để vươn lên hàng đầu.
DŨNG
Đó là điều em muốn ư?
Cô gật đầu.
MAI
Trong mơ thôi!
DŨNG
Thế thì em phải có niềm tin. Chỉ cần tin là được.
Cô nghĩ về chuyện này một lúc. MỘT BÀI HÁT ĐỀU ĐỀU vang lên. Cô đặt mạnh cốc
của mình xuống, và kiểm tra điện thoại. Không có gì cả.

MAI
Đây là đêm cuối của em ở Sài Gòn.
Và là sinh nhật em nữa.
Em muốn vui vẻ!
Đó là ca sĩ yêu thích của em, Thanh Lam!
Mình nhảy được không?
DŨNG
Anh không biết nhảy…

MAI
Hôm nay sinh nhật em mà. Em không muốn nhảy một mình đâu.
Cô kéo tay anh và chạy ra sàn nhảy. Dũng theo cô một cách bất đắc dĩ. Mai thả mình theo
bài hát.
BẮT ĐẦU GHÉP CÁC CẢNH TRONG NỀN NHẠC LÀ BÀI HÁT CỦA THANH LAM:
- Dũng và Mai – khiêu vũ trong đêm…
- Dũng và Mai, trên chiếc xe máy cà tàng của anh, đi khắp thành phố…
- Dũng và Mai, ăn uống tại một khu ẩm thực đêm. Họ nói chuyện – có lúc rất nghiêm túc,
có những lúc lại cười…
- Dũng lấy ra một số tiền – không còn nhiều lắm – và trả tiền đồ ăn…


21
HẾT ĐOẠN GHÉP CẢNH.
NGOẠI. ĐƯỜNG PHỐ SÀI GÒN – ĐÊM
Dũng cầm lái. Mai đã mệt mỏi và say đang gục đầu trên vai anh. Làn gió mát nhẹ nhàng của
buổi đêm luồn qua mái tóc của họ. TRĂNG TRÒN sáng làm cho bức tranh trở nên hoàn hảo.
Dũng ngoái lại nhìn Mai. Anh không muốn đêm nay kết thúc chút nào.
BỤP!! LỐP XE TRƯỚC NỔ. Dũng điều khiển chiếc xe lượn ngoằn nghèo dừng lại.
DŨNG
Xem kìa!
Mai xuống xe.
MAI
Khách sạn ở ngay góc phố kia thôi.
Dũng kiểm tra lốp trước. Khói đen xì ra từ chiếc xe máy khi nó RUNG LÊN. DŨNG
NHẬN THẤY VÁY CỦA MAI ĐÃ BỊ RÁCH DO KẸT VÀO BÁNH XE. ANH ĐỀ
NGHỊ MUA CHO CÔ MỘT CHIẾC VÁY MỚI. CÔ NÓI: “ANH CÓ ĐỦ 3000 ĐÔLA
KHÔNG”. CÔ KHÔNG HỀ QUAN TÂM TỚI CÁI VÁY, CÔ ĐANG CÓ MỘT BUỔI
TỐI TUYỆT VỜI RỒI.
DŨNG

Điều ước của anh đã thành hiện thực.
MAI
Xe xịt lốp ấy hả?
DŨNG
Không, có thêm chút thời gian với em.
MAI
(ngừng một nhịp)
Anh thật đáng mến.
Họ đứng im một lúc.
Cô nghiêng về phía trước và hôn vào má anh rất tình cảm. Dũng đứng lặng, mặt trăng
tròn phía sau họ.
Một giây qua đi khi họ nhìn vào mắt nhau. Thời gian như dừng lại. Bất ngờ, cô ngả về
trước và hôn anh. Có thể là do hơi men. Có thể là do hôm nay trăng tròn.
Két!!!!!!!! Có gì đó MỜ MỜ vụt qua, phanh kít dừng lại ở ngoài khuôn hình.


22
Vật thể đó lại quay trở lại khuôn hình - chiếc xe BMW của Khánh. Anh nhảy ra khỏi
xe trong trạng thái say và điên cuồng.
MAI
Anh Khánh!!!
Khánh hùng hổ đi về phía Dũng và Mai.
KHÁNH
Lên xe!
MAI
Em...
KHÁNH
Lên xe, ngay bây giờ!
Dũng nhìn Mai đầy vẻ xin lỗi khi cô vào xe.
Khánh đi thẳng tới chỗ Dũng – thủ thế và móc tay đấm vào mặt Dũng về phía bên trái.

Dũng ngã ngồi xuống, máu cháy ra từ mũi.
KHÁNH
May cho mày, tao là người tử tế đấy.
Anh bực tức quay lại ôtô và xe lướt đi.
Dũng chậm chạp đứng dậy. Anh bắt đầu đẩy chiếc xe máy cà tàng của mình trên con phố
vắng vẻ.
MÀN HÌNH TỐI DẦN
NGOẠI. MOVENPICK – NGÀY
Cảnh thiết lập
NỘI. NHÀ HÀNG KHÁCH SẠN MOVENPICK – NGÀY
Dũng mặc bộ quần áo giản dị, đi về phía BÀ CHỦ NHÀ HÀNG
DŨNG
Chúc bà buổi sáng tốt lành!
BÀ CHỦ NHÀ HÀNG
Hôm nay cậu đi sớm.
DŨNG
(cười)
Tôi dậy sớm mà.


23
NỘI. PHÒNG CỦA KHÁNH/KHÁCH SẠN MOVENPICK – NGÀY
MỘT CÔ PHỤC VỤ DỌN PHÒNG đang lau dọn, đổ rác trong thùng vào chiếc xe đẩy.
Dũng tiến tới. RÕ RÀNG MAI VÀ KHÁNH ĐÃ TRẢ PHÒNG.
Có một chiếc khay phục vụ phòng ở cửa ra vào. Các thùng rác.
CẮT SANG:
NGOẠI. TRẠM XE BUÝT SÀI GÒN - BUỔI SÁNG
Ánh, Sơn và Trí cùng với cô ca sĩ mới tên Vân đang xếp đồ xuống và chuẩn bị lên xe.
Vân quan sát hành lý của cô.
VÂN

… không, đừng đặt cái đó lên trước. Vỡ mất! Chẳng lẽ tôi phải tự làm lấy
mọi việc hay sao?
TRÍ
Có khi thế đấy. Thật ớn! Cô nói chẳng khác gì mẹ tôi!
Anh lắc đầu trong khi tự xếp hành lý của mình.
Mọi người quay lại. Mai đứng đó với hai vali – dáng vẻ mệt mỏi vì mất ngủ.
MAI
MÌNH CHẲNG BIẾT ĐI ĐÂU NỮA. CÁC CẬU LÀ NHỮNG NGƯỜI BẠN DUY
NHẤT CỦA MÌNH Ở ĐÂY.
ÁNH
Cậu làm gì ở đây? Có chuyện gì xảy ra sao?
Mai – cố giữ bình tĩnh – nhún vai đau khổ.
MAI
TỤI MÌNH CHIA TAY TỐI QUA RỒI.
ÁNH VÀ BAN NHẠC TỚI AN ỦI CÔ
MAI
Mình phải làm sao đây? Thậm chí còn
không dám nói với ba má.
Mình làm hỏng cơ hội lớn nhất đời rồi còn đâu!
ÁNH
Nào, nào, cậu đừng có nói vậy.
(ngưng một chút)


24
Có thể đúng là thế, nhưng đừng có nói ra.
Câu này mang lại cho Mai một nụ cười.
TRÍ
Này, mọi chuyện rồi sẽ ỔN thôi.
SƠN

Đúng đấy. Đi nào, chúng ta sẽ cùng
giải quyết mọi việc
MAI
Mình có thể giúp các cậu…
hát đệm chẳng hạn…
làm gì cũng được cả…
VÂN
Đợi đã. Tôi không cần ai hát đệm.
Làm gì có chỗ.
SƠN
Chúng ta có thể thu xếp. Mai là người nhà mà.
VÂN
Phải. Vậy cô ta ở đâu khi các cậu gặp tôi?
Cô ta đã bỏ rơi, cho các cậu trôi dạt còn gì?
ÁNH
Không phải vậy…
VÂN
Lúc gặp tôi, các cậu có ra đâu vào đâu đâu.
TRÍ
Biết không, tôi chán ngán khi
cô cư xử như diva vậy, ra lệnh này kia.
Mai là người nhà đó.
MAI
Thôi được rồi, Trí à. Mình không muốn
mọi người phải khó chịu đâu. Xin lỗi …
Cô chuẩn bị rời đi –
TRÍ
Đừng đi, Mai. Có chuyện gì to tát đâu.
Chúng ta sẽ thu xếp được mà. Vân?
VÂN

Thu xếp à? Các cậu không biết là
đang làm gì đâu! Tôi đã giúp các


×